Tu Chân Không Bằng Ba Ba Ba
Chương 4: Bị ngón tay ca ca đùa bỡn tới cao trào trước mặt mọi người, các tráng hán cưỡng *** khiến tử cung bị thao mở
Đợi đến khi ba người hoang *** xong, Diệp Trì nằm ở trong lòng Diệp Vấn Từ, bên trong cơ thể còn hàm chứa hai cây côn thịt, vừa hưởng thụ dư vị cao trào, vừa bắt đầu đề ra nghi vấn về lai lịch của thanh niên xa lạ này.
Thanh niên này thần trí tổn hại, hỏi thật lâu, Diệp Trì mới chỉ biết được hắn tên “Ngao”, người của bộ lạc gần đây kêu là “Nha”, ra đây là vì tìm thảo dược cho tộc trưởng chữa thương. Không khó nhìn ra, người dân bộ lạc này phần lớn đều si ngốc giống hắn, bình thường nhận hết ức hiếp từ những bộ lạc khác, cuối cùng phái nữ có thể sanh con dưỡng cái cũng bị cướp đi, đầy bộ lạc chỉ còn lại nam nhân.
Đám người này ngốc mà lại không có toàn thân tu vi, đã quen sinh hoạt như thường dân hoang dã.
Vì vậy huynh đệ Diệp gia thương nghị chốc lát, lập tức quyết định đến giúp đỡ bộ lạc Nha, cũng để hỏi thăm tin tức liên quan tới bí cảnh. Mà Ngao dĩ nhiên cũng được Diệp Trì nhận làm đồ đệ.
Khi ba người đến bộ lạc, Diệp Trì vừa thấy tộc nhân kia, liền hoàn toàn bị mê hoặc. Trong bộ lạc Nha đều là tráng hán có chút bắp thịt, bọn họ lỏa nửa người trên, trên hông quấn da thú, khí lực cường kiện cùng một thân cậy mạnh, động tác lúc vô ý lộ ra tính khí màu sắc tím đen, dáng dấp thô to xấu xí, trong lúc nhoáng lên lay động hiển lộ ra thể tích và chiều dài đáng sợ.
Mà tộc trưởng mặc dù tuổi tác hơn trăm, dáng dấp vẫn tráng niên như cũ, tu vi đã tới Nguyên Anh kỳ, miễn cưỡng được coi là người có lý trí nhất định, tuy bị thương, nhưng vẫn cường tráng, phân thân kia càng to dài kinh người, làm cho Diệp Trì xem một chút liền trong nháy mắt hai huyệt dưới thân ướt tí tách, ngay cả chân đều mềm nhũn vài phần.
Mà những thể tu này sở dĩ tu vi mạnh thêm, là bởi vì bọn hắn lại ở ngay trong bí cảnh mà Diệp Vấn Từ muốn tìm, thân thể thu nạp linh lực khổng lồ tiến giai nhanh chóng, nhưng có được có mất, đầu óc lại càng ngày càng trì độn.
Nhìn những người này, tâm trạng Diệp Trì khẽ động, những tráng hán này cậu đều muốn… Chi bằng, dựa vào linh khí và bảo vật trong bí cảnh này, xây một môn phái nhỏ, đưa bọn họ hết thảy về làm môn hạ!
Bất quá trước đó, cậu quyết định đem cổ trồng ở trên mình đám người này.
Nghĩ rồi, Diệp Trì khẽ động tâm pháp, bắt đầu xao động cổ trên người Ngao và Diệp Vấn Từ.
“Trì Trì… Cái miệng nhỏ của ngươi chảy thật nhiều nước…”
Diệp Vấn Từ bị cổ xao động, trong lúc nhất thời *** nảy lên, gương mặt xưa nay trong trẻo lạnh lùng lộ ra một tia cười nhạt, ngón tay dò vào trong hoa huyệt dưới thân Diệp Trì mà bắt đầu không chút lưu tình bóp xoa.
“Muốn làm thì nói cho ca ca ngay, việc gì phải chịu đựng nha?”
Diệp Trì bất ngờ bị cắm vào không kịp đề phòng, ngay cả chỉ là ngón tay, cũng làm cho cậu cả người như nhũn ra, vô lực tựa ở trong ngực ca ca, nghe tiếng ngón tay ca ca ở trong hoa huyệt quấy nước, gương mặt thanh tú lập tức đỏ lên.Cậu há miệng, nhịn xuống rên rỉ, run rẩy muốn muốn đẩy ca ca ra: “Ô… Trì Trì… A… Cũng bị thao hư… Ca ca… A… Hắc… Không cần… A… Bên trong thật ngứa…”
Một đám tráng hán chung quanh vẻ mặt mờ mịt nhìn Diệp Trì bị khiêu khích cho thở dốc liên tục, sắc mặt ửng hồng, hương diễm vô cùng.
Diệp Vấn Từ nghe xong, lãnh ý trên mặt càng đậm, ngón tay dùng chút lực hướng vào càng sâu, trực tiếp móc, kích thích Diệp Trì nhịn không được “A” một tiếng, hạ thân tràn lan ra càng nhiều *** thủy.
“Không nghe lời như vậy, phải giáo huấn thật tốt mới được.” Lại vói vào một ngón tay, Diệp Trì bây giờ đã gần như không chịu nổi, Diệp Vấn Từ đã sớm vô cùng quen thuộc với thân thể cậu, ngón tay tùy ý đào móc liền làm cho hoa huyệt cậu tao ngứa chịu không được, chỉ muốn côn thịt hung hăng thao vào gãi ngứa.
Mà Ngao vừa nhìn cũng xông tới, một bên dùng hạ thân sưng lên chà xát thân thể Diệp Trì, một bên toàn tâm toàn ý liếm láp gặm cắn đầu nhũ hơi gồ lên của cậu, vừa đau vừa thoải mái, kích thích toàn thân cực kỳ mẫn cảm của cậu, hậu huyệt cũng bắt đầu phân bố chất lỏng bôi trơn.
“Hắc… Đầu vú bên kia cũng ngứa… A… Ca ca… Đừng đụng chỗ đó… Ngô… Hắc… Thật là khó chịu… Thật ngứa… A… Muốn côn thịt… Sáp vào… A a a!”
Không biết từ lúc nào, cậu chỉ còn một cái áo miễn cưỡng khoác trên người, nửa người dưới xích lõa, mà Diệp Vấn Từ cũng đã cho vào ba ngón tay vừa cắm mãnh liệt vừa trái phải xoa nắn hoa tâm không dứt, cuối cùng làm cho Diệp Trì chỉ bị ngón tay đùa giỡn trực tiếp triều thổi!
Theo *** dịch từ hoa huyệt chảy xuống, Diệp Trì *** kêu một tiếng, gọi đến khiến một đám tráng hán xung quanh phân thân cứng rắn, mỗi cái đều sưng vô cùng, chằm chằm hướng về phía Diệp Trì.
Lại có thể ở trước mặt mọi người… Bị ca ca dùng ngón tay đùa bỡn đến cao trào…
Nhìn đệ đệ xụi lơ trong ngực không ngừng thở dốc, Diệp Vấn Từ lại đối với cậu không thương tiếc, trực tiếp nâng một chân cậu lên, đem hoa huyệt *** đãng như vậy lộ ra cho đám tráng hán nhìn, cùng lúc vô tình nói: “Các vị đạo hữu, đạo lữ của Diệp mỗ thực sự không nghe lời, hôm nay xin mời các vị trợ giúp Diệp mỗ hảo hảo giáo huấn một chút, cũng làm cho hắn minh bạch tấm chân tình của Diệp mỗ.”
Hắn đã từng đặt Diệp Trì ở đầu quả tim mà yêu thương, lo lắng cậu mới ở tu vi Trúc Cơ, thao lộng đều khắc chế rất nhiều, kết quả Diệp Trì lại còn ghét bỏ hắn ham muốn vô độ, thường thường không muốn cùng hắn tiếp tục hoan hỉ hoan ái, mới vừa rồi còn tìm mọi cách từ chối.
Lúc này đây, liền làm cho Diệp Trì hoàn toàn bị thao nát, làm cho cậu hiểu được rõ ràng hắn lúc trước ôn nhu cỡ nào!
Nghe ca ca nói xong, Diệp Trì run lên, mắt hàm chứa lệ làm ra vẻ đáng thương khẩn cầu Diệp Vấn Từ, nhưng mà Diệp Vấn Từ dưới tác dụng của cổ trùng không chỉ không đau lòng, trái lại đem côn thịt cứng rắn đến phát đau tống vào cái miệng nhỏ nhắn của đệ đệ, ép buộc cậu vì mình chuyển động miệng. Mà các tráng hán chung quanh, cũng kịp phản ứng ý tứ của Diệp Vấn Từ, mừng rỡ như điên dũng mãnh xông qua. Ngao một bên dùng bàn tay to thô ráp chà xát ngực Diệp Trì, vừa cùng một gã tộc nhân, một trước một sau hung hăng đem côn thịt thao vào trong cơ thể Diệp Trì, không đợi cậu kịp thích ứng liền không có cách thức gì xông ngang đánh thẳng đỉnh lên.
Một bên lao lực nuốt côn thịt của ca ca, Diệp Trì nức nở thừa nhận trước sau giáp công từ hai vị tráng hán, không có chút nào kỹ xảo thao kiền làm cho cậu như mê như say. Côn thịt một hồi điên cuồng mà đánh tới tao hoa tâm, làm cậu tê dại thoải mái đến hai mắt đăm đăm, một hồi lại xoay quanh điểm nhạy cảm, làm Diệp Trì ngứa đến tao lãng vô cùng, lắc lư phần eo khóc lóc nghênh hợp côn thịt cắm vào.
“Ô ô… Ngô ngô ngô… Ngô…”
Ngậm côn thịt, cậu không có cách nào lớn tiếng *** kêu, chỉ có thể nuốt càng ngày càng sâu, đầu lưỡi cũng lộn xộn liếm láp, mà Diệp Vấn Từ nhịn không được trực tiếp vùi côn thịt trong cổ họng Diệp Trì, bắt đầu cắm rút.
Vị tộc nhân kia hiển nhiên ngây ngô vô cùng, hắn cuồng dã đánh vào miệng tử cung sâu trong hoa huyệt, dùng đầu đỉnh mà mài nghiền, tử cung nhạy cảm cực kì bị thao đến, Diệp Trì thoải mái *** thủy ròng ròng, hai chân vô lực lay động, chỉ muốn bị thao sâu hơn, hung ác hơn.
Mà miệng tử cung của cậu rất khó bị thao mở, chỉ có lúc phá thân và trước đây vài ngày, bị Ngao và Diệp Vấn Từ thao vào, miệng nhỏ kia dường như hé ra cái miệng càng nhỏ nhắn ướt mềm hơn hút lấy côn thịt, làm cho tráng hán kia lúc thao đến tử cung liền rất nhanh tước vũ khí, đem dịch thể cực nóng của mình tưới vào tao tử cung của Diệp Trì, cậu bị nóng đến toàn thân ửng đỏ, rốt cuộc cùng tráng hán này bắn tinh.
Lúc Diệp Trì bắn tinh cổ họng khẽ động, nuốt vào khiến Diệp Vấn Từ hô hấp căng thẳng, dịch thể trong nháy mắt xuất ra, phun vào trong miệng cậu, bị Diệp Trì coi là mỹ thực nào đó mà trực tiếp nuốt xuống.
Một ít bạch dịch chưa kịp nuốt vào, rơi ở trên mặt và khóe miệng, phối hợp thần sắc tình mê của cậu, khiến gương mặt thanh tú đơn thuần lại *** đãng cực kỳ.
“A a a!! … Tử cung bị dịch thể nóng đến… A… Thật là thoải mái… Hắc… Còn muốn… A… Đại nhục bổng… Hắc… Tiểu tao hàng muốn đại nhục bổng thao vào tử cung… A a a… Trì Trì cũng bị thao mang thai…”
Côn thịt vừa rời miệng, cậu lại bắt đầu lớn tiếng *** kêu, cậu âm thầm hạ cổ ở trên người tráng hán mới rồi, hai chân quấn quít lấy tráng hán, làm cho côn thịt khảm nhập thật sâu trong cơ thể mình, đến khi tráng hán phun tinh xong mới bằng lòng buông ra.
Dâm ma được đút dịch thể thoả mãn thở ra, mặc cho tộc nhân kia rút ra côn thịt đã mềm xuống, dịch thể cùng *** thủy cùng nhau từ trong hoa huyệt phấn nộn đỏ bừng chảy ra, theo dọc bắp đùi đi xuống, phối hợp cậu một thân quần áo xốc xếch, lộ vẻ *** loạn cực kỳ.
Bất quá không đợi cậu hồi vị, hậu huyệt bị mãnh liệt va chạm ra khoái cảm lại để cho cậu một lần nữa rơi vào ***. hai tay Diệp Trì đẩy ra cái mông khóc muốn Ngao thao càng sâu, mà Ngao hô hấp cũng từ từ gấp, hiển nhiên là sắp đến lúc bắn.
Chỉ là côn thịt trong hoa huyệt vừa đi ra, lại có một cây mới vọt vào, Diệp Trì ngẩng đầu, thấy người vào lúc này lại là Diệp Vấn Từ.
“Hắc… Trì Trì… Hô… Sinh đứa bé cho ca ca thế nào… Hắc… Bị ca ca thao vào tử cung… Có thai hài tử của ca ca ruột thịt… Hô…”
Thì ra hắn nghe được Diệp Trì loạn ý tình mê *** kêu, vậy mà thanh tỉnh ra, muốn đem Diệp Trì thao mang thai.
Lúc này, Ngao ở sau lưng cuồng thao một lần cuối cùng sau đó đem dịch thể phun vào chỗ sâu nhất trong hậu huyệt, nóng đến mức khiến Diệp Trì vừa xót vừa tê, thoải mái trợn trắng mắt, ôm chặt ca ca “A a a” kêu loạn, bị Diệp Vấn Từ cho rằng là đồng ý thỉnh cầu của mình.
“Hắc… Ca ca… Thao Trì Trì… A a a… Đem Trì Trì thao nát… Hắc… Có thai hài tử của ca ca… A… Sâu hơn một chút… Hắc… Thật tuyệt…”
“Tao hàng! Lại có thể *** đãng thành như vậy, có phải hay không sau này còn phải quỳ cầu con trai thân sinh thao?!”
Diệp Vấn Từ đối với Diệp Trì *** loạn giận tím mặt, ba ba ba đánh vào cái mông của cậu, khiến Diệp Trì thoải mái tiểu thịt hành run rẩy lại dựng lên. Nghĩ đến lời vũ nhục của ca ca, Diệp Trì vừa thẹn vừa thoải mái, tưởng tượng bị con trai ruột gian *** khiến cậu tâm linh rung động, loại khoái cảm cấm kị này cho cậu càng thêm hưng phấn.
Những tộc nhân khác dần dần vây đến, hậu huyệt và cái miệng nhỏ nhắn lại bị côn thịt nhét tràn đầy, Diệp Trì tiếp tục tao lãng, lắc mông nuốt ăn phân thân, hai cái tay cũng phân biệt nắm hai cây côn thịt mà tuốt, đầu nhũ tức thì bị cắn hút sưng lên, mà côn thịt Diệp Vấn Từ lúc này đây lại không thương tiếc, trực tiếp hướng tử cung tiến công kịch liệt!
Ginga: Chương này đã mà dài quá TTTT
Thanh niên này thần trí tổn hại, hỏi thật lâu, Diệp Trì mới chỉ biết được hắn tên “Ngao”, người của bộ lạc gần đây kêu là “Nha”, ra đây là vì tìm thảo dược cho tộc trưởng chữa thương. Không khó nhìn ra, người dân bộ lạc này phần lớn đều si ngốc giống hắn, bình thường nhận hết ức hiếp từ những bộ lạc khác, cuối cùng phái nữ có thể sanh con dưỡng cái cũng bị cướp đi, đầy bộ lạc chỉ còn lại nam nhân.
Đám người này ngốc mà lại không có toàn thân tu vi, đã quen sinh hoạt như thường dân hoang dã.
Vì vậy huynh đệ Diệp gia thương nghị chốc lát, lập tức quyết định đến giúp đỡ bộ lạc Nha, cũng để hỏi thăm tin tức liên quan tới bí cảnh. Mà Ngao dĩ nhiên cũng được Diệp Trì nhận làm đồ đệ.
Khi ba người đến bộ lạc, Diệp Trì vừa thấy tộc nhân kia, liền hoàn toàn bị mê hoặc. Trong bộ lạc Nha đều là tráng hán có chút bắp thịt, bọn họ lỏa nửa người trên, trên hông quấn da thú, khí lực cường kiện cùng một thân cậy mạnh, động tác lúc vô ý lộ ra tính khí màu sắc tím đen, dáng dấp thô to xấu xí, trong lúc nhoáng lên lay động hiển lộ ra thể tích và chiều dài đáng sợ.
Mà tộc trưởng mặc dù tuổi tác hơn trăm, dáng dấp vẫn tráng niên như cũ, tu vi đã tới Nguyên Anh kỳ, miễn cưỡng được coi là người có lý trí nhất định, tuy bị thương, nhưng vẫn cường tráng, phân thân kia càng to dài kinh người, làm cho Diệp Trì xem một chút liền trong nháy mắt hai huyệt dưới thân ướt tí tách, ngay cả chân đều mềm nhũn vài phần.
Mà những thể tu này sở dĩ tu vi mạnh thêm, là bởi vì bọn hắn lại ở ngay trong bí cảnh mà Diệp Vấn Từ muốn tìm, thân thể thu nạp linh lực khổng lồ tiến giai nhanh chóng, nhưng có được có mất, đầu óc lại càng ngày càng trì độn.
Nhìn những người này, tâm trạng Diệp Trì khẽ động, những tráng hán này cậu đều muốn… Chi bằng, dựa vào linh khí và bảo vật trong bí cảnh này, xây một môn phái nhỏ, đưa bọn họ hết thảy về làm môn hạ!
Bất quá trước đó, cậu quyết định đem cổ trồng ở trên mình đám người này.
Nghĩ rồi, Diệp Trì khẽ động tâm pháp, bắt đầu xao động cổ trên người Ngao và Diệp Vấn Từ.
“Trì Trì… Cái miệng nhỏ của ngươi chảy thật nhiều nước…”
Diệp Vấn Từ bị cổ xao động, trong lúc nhất thời *** nảy lên, gương mặt xưa nay trong trẻo lạnh lùng lộ ra một tia cười nhạt, ngón tay dò vào trong hoa huyệt dưới thân Diệp Trì mà bắt đầu không chút lưu tình bóp xoa.
“Muốn làm thì nói cho ca ca ngay, việc gì phải chịu đựng nha?”
Diệp Trì bất ngờ bị cắm vào không kịp đề phòng, ngay cả chỉ là ngón tay, cũng làm cho cậu cả người như nhũn ra, vô lực tựa ở trong ngực ca ca, nghe tiếng ngón tay ca ca ở trong hoa huyệt quấy nước, gương mặt thanh tú lập tức đỏ lên.Cậu há miệng, nhịn xuống rên rỉ, run rẩy muốn muốn đẩy ca ca ra: “Ô… Trì Trì… A… Cũng bị thao hư… Ca ca… A… Hắc… Không cần… A… Bên trong thật ngứa…”
Một đám tráng hán chung quanh vẻ mặt mờ mịt nhìn Diệp Trì bị khiêu khích cho thở dốc liên tục, sắc mặt ửng hồng, hương diễm vô cùng.
Diệp Vấn Từ nghe xong, lãnh ý trên mặt càng đậm, ngón tay dùng chút lực hướng vào càng sâu, trực tiếp móc, kích thích Diệp Trì nhịn không được “A” một tiếng, hạ thân tràn lan ra càng nhiều *** thủy.
“Không nghe lời như vậy, phải giáo huấn thật tốt mới được.” Lại vói vào một ngón tay, Diệp Trì bây giờ đã gần như không chịu nổi, Diệp Vấn Từ đã sớm vô cùng quen thuộc với thân thể cậu, ngón tay tùy ý đào móc liền làm cho hoa huyệt cậu tao ngứa chịu không được, chỉ muốn côn thịt hung hăng thao vào gãi ngứa.
Mà Ngao vừa nhìn cũng xông tới, một bên dùng hạ thân sưng lên chà xát thân thể Diệp Trì, một bên toàn tâm toàn ý liếm láp gặm cắn đầu nhũ hơi gồ lên của cậu, vừa đau vừa thoải mái, kích thích toàn thân cực kỳ mẫn cảm của cậu, hậu huyệt cũng bắt đầu phân bố chất lỏng bôi trơn.
“Hắc… Đầu vú bên kia cũng ngứa… A… Ca ca… Đừng đụng chỗ đó… Ngô… Hắc… Thật là khó chịu… Thật ngứa… A… Muốn côn thịt… Sáp vào… A a a!”
Không biết từ lúc nào, cậu chỉ còn một cái áo miễn cưỡng khoác trên người, nửa người dưới xích lõa, mà Diệp Vấn Từ cũng đã cho vào ba ngón tay vừa cắm mãnh liệt vừa trái phải xoa nắn hoa tâm không dứt, cuối cùng làm cho Diệp Trì chỉ bị ngón tay đùa giỡn trực tiếp triều thổi!
Theo *** dịch từ hoa huyệt chảy xuống, Diệp Trì *** kêu một tiếng, gọi đến khiến một đám tráng hán xung quanh phân thân cứng rắn, mỗi cái đều sưng vô cùng, chằm chằm hướng về phía Diệp Trì.
Lại có thể ở trước mặt mọi người… Bị ca ca dùng ngón tay đùa bỡn đến cao trào…
Nhìn đệ đệ xụi lơ trong ngực không ngừng thở dốc, Diệp Vấn Từ lại đối với cậu không thương tiếc, trực tiếp nâng một chân cậu lên, đem hoa huyệt *** đãng như vậy lộ ra cho đám tráng hán nhìn, cùng lúc vô tình nói: “Các vị đạo hữu, đạo lữ của Diệp mỗ thực sự không nghe lời, hôm nay xin mời các vị trợ giúp Diệp mỗ hảo hảo giáo huấn một chút, cũng làm cho hắn minh bạch tấm chân tình của Diệp mỗ.”
Hắn đã từng đặt Diệp Trì ở đầu quả tim mà yêu thương, lo lắng cậu mới ở tu vi Trúc Cơ, thao lộng đều khắc chế rất nhiều, kết quả Diệp Trì lại còn ghét bỏ hắn ham muốn vô độ, thường thường không muốn cùng hắn tiếp tục hoan hỉ hoan ái, mới vừa rồi còn tìm mọi cách từ chối.
Lúc này đây, liền làm cho Diệp Trì hoàn toàn bị thao nát, làm cho cậu hiểu được rõ ràng hắn lúc trước ôn nhu cỡ nào!
Nghe ca ca nói xong, Diệp Trì run lên, mắt hàm chứa lệ làm ra vẻ đáng thương khẩn cầu Diệp Vấn Từ, nhưng mà Diệp Vấn Từ dưới tác dụng của cổ trùng không chỉ không đau lòng, trái lại đem côn thịt cứng rắn đến phát đau tống vào cái miệng nhỏ nhắn của đệ đệ, ép buộc cậu vì mình chuyển động miệng. Mà các tráng hán chung quanh, cũng kịp phản ứng ý tứ của Diệp Vấn Từ, mừng rỡ như điên dũng mãnh xông qua. Ngao một bên dùng bàn tay to thô ráp chà xát ngực Diệp Trì, vừa cùng một gã tộc nhân, một trước một sau hung hăng đem côn thịt thao vào trong cơ thể Diệp Trì, không đợi cậu kịp thích ứng liền không có cách thức gì xông ngang đánh thẳng đỉnh lên.
Một bên lao lực nuốt côn thịt của ca ca, Diệp Trì nức nở thừa nhận trước sau giáp công từ hai vị tráng hán, không có chút nào kỹ xảo thao kiền làm cho cậu như mê như say. Côn thịt một hồi điên cuồng mà đánh tới tao hoa tâm, làm cậu tê dại thoải mái đến hai mắt đăm đăm, một hồi lại xoay quanh điểm nhạy cảm, làm Diệp Trì ngứa đến tao lãng vô cùng, lắc lư phần eo khóc lóc nghênh hợp côn thịt cắm vào.
“Ô ô… Ngô ngô ngô… Ngô…”
Ngậm côn thịt, cậu không có cách nào lớn tiếng *** kêu, chỉ có thể nuốt càng ngày càng sâu, đầu lưỡi cũng lộn xộn liếm láp, mà Diệp Vấn Từ nhịn không được trực tiếp vùi côn thịt trong cổ họng Diệp Trì, bắt đầu cắm rút.
Vị tộc nhân kia hiển nhiên ngây ngô vô cùng, hắn cuồng dã đánh vào miệng tử cung sâu trong hoa huyệt, dùng đầu đỉnh mà mài nghiền, tử cung nhạy cảm cực kì bị thao đến, Diệp Trì thoải mái *** thủy ròng ròng, hai chân vô lực lay động, chỉ muốn bị thao sâu hơn, hung ác hơn.
Mà miệng tử cung của cậu rất khó bị thao mở, chỉ có lúc phá thân và trước đây vài ngày, bị Ngao và Diệp Vấn Từ thao vào, miệng nhỏ kia dường như hé ra cái miệng càng nhỏ nhắn ướt mềm hơn hút lấy côn thịt, làm cho tráng hán kia lúc thao đến tử cung liền rất nhanh tước vũ khí, đem dịch thể cực nóng của mình tưới vào tao tử cung của Diệp Trì, cậu bị nóng đến toàn thân ửng đỏ, rốt cuộc cùng tráng hán này bắn tinh.
Lúc Diệp Trì bắn tinh cổ họng khẽ động, nuốt vào khiến Diệp Vấn Từ hô hấp căng thẳng, dịch thể trong nháy mắt xuất ra, phun vào trong miệng cậu, bị Diệp Trì coi là mỹ thực nào đó mà trực tiếp nuốt xuống.
Một ít bạch dịch chưa kịp nuốt vào, rơi ở trên mặt và khóe miệng, phối hợp thần sắc tình mê của cậu, khiến gương mặt thanh tú đơn thuần lại *** đãng cực kỳ.
“A a a!! … Tử cung bị dịch thể nóng đến… A… Thật là thoải mái… Hắc… Còn muốn… A… Đại nhục bổng… Hắc… Tiểu tao hàng muốn đại nhục bổng thao vào tử cung… A a a… Trì Trì cũng bị thao mang thai…”
Côn thịt vừa rời miệng, cậu lại bắt đầu lớn tiếng *** kêu, cậu âm thầm hạ cổ ở trên người tráng hán mới rồi, hai chân quấn quít lấy tráng hán, làm cho côn thịt khảm nhập thật sâu trong cơ thể mình, đến khi tráng hán phun tinh xong mới bằng lòng buông ra.
Dâm ma được đút dịch thể thoả mãn thở ra, mặc cho tộc nhân kia rút ra côn thịt đã mềm xuống, dịch thể cùng *** thủy cùng nhau từ trong hoa huyệt phấn nộn đỏ bừng chảy ra, theo dọc bắp đùi đi xuống, phối hợp cậu một thân quần áo xốc xếch, lộ vẻ *** loạn cực kỳ.
Bất quá không đợi cậu hồi vị, hậu huyệt bị mãnh liệt va chạm ra khoái cảm lại để cho cậu một lần nữa rơi vào ***. hai tay Diệp Trì đẩy ra cái mông khóc muốn Ngao thao càng sâu, mà Ngao hô hấp cũng từ từ gấp, hiển nhiên là sắp đến lúc bắn.
Chỉ là côn thịt trong hoa huyệt vừa đi ra, lại có một cây mới vọt vào, Diệp Trì ngẩng đầu, thấy người vào lúc này lại là Diệp Vấn Từ.
“Hắc… Trì Trì… Hô… Sinh đứa bé cho ca ca thế nào… Hắc… Bị ca ca thao vào tử cung… Có thai hài tử của ca ca ruột thịt… Hô…”
Thì ra hắn nghe được Diệp Trì loạn ý tình mê *** kêu, vậy mà thanh tỉnh ra, muốn đem Diệp Trì thao mang thai.
Lúc này, Ngao ở sau lưng cuồng thao một lần cuối cùng sau đó đem dịch thể phun vào chỗ sâu nhất trong hậu huyệt, nóng đến mức khiến Diệp Trì vừa xót vừa tê, thoải mái trợn trắng mắt, ôm chặt ca ca “A a a” kêu loạn, bị Diệp Vấn Từ cho rằng là đồng ý thỉnh cầu của mình.
“Hắc… Ca ca… Thao Trì Trì… A a a… Đem Trì Trì thao nát… Hắc… Có thai hài tử của ca ca… A… Sâu hơn một chút… Hắc… Thật tuyệt…”
“Tao hàng! Lại có thể *** đãng thành như vậy, có phải hay không sau này còn phải quỳ cầu con trai thân sinh thao?!”
Diệp Vấn Từ đối với Diệp Trì *** loạn giận tím mặt, ba ba ba đánh vào cái mông của cậu, khiến Diệp Trì thoải mái tiểu thịt hành run rẩy lại dựng lên. Nghĩ đến lời vũ nhục của ca ca, Diệp Trì vừa thẹn vừa thoải mái, tưởng tượng bị con trai ruột gian *** khiến cậu tâm linh rung động, loại khoái cảm cấm kị này cho cậu càng thêm hưng phấn.
Những tộc nhân khác dần dần vây đến, hậu huyệt và cái miệng nhỏ nhắn lại bị côn thịt nhét tràn đầy, Diệp Trì tiếp tục tao lãng, lắc mông nuốt ăn phân thân, hai cái tay cũng phân biệt nắm hai cây côn thịt mà tuốt, đầu nhũ tức thì bị cắn hút sưng lên, mà côn thịt Diệp Vấn Từ lúc này đây lại không thương tiếc, trực tiếp hướng tử cung tiến công kịch liệt!
Ginga: Chương này đã mà dài quá TTTT
Bình luận truyện