Từ Hầu Gái Lên Làm Bà Chủ
Chương 17
"Cậu chủ chúng ta đi phi cơ riêng sao? "_cô ngơ ngác nhìn chiếc phi cơ đang từ từ hạ xuống. Gió càng ngày càng mạnh, cô đứng rất xa nhưng tóc bay phấp phới, cô vịn chặt anh để khỏi bị lay ngã.
"Ừ! Để tiện bề cho anh làm việc! "_chờ máy bay hạ xuống, anh nắm tay cô qua đi lên phi cơ.
Cô cố suy nghĩ lời anh nói, nhưng không có ý nghĩ sâu xa chỉ ngây ngô cho rằng anh phải làm công việc gì đó.
"Vâng em sẽ ngoan cho cậu làm việc!"
Cô không biết mình ngốc nghếch bao nhiêu đâu. Sao lại trả lời như vậy chứ. Anh cười nham hiểm nhìn cô, đúng là đại ngốc mà. Là giả vờ hay ngốc thật đây? Anh đưa tay bóp mông cô nói:
"Ừ em nhớ phải ngoan cho anh "làm việc" đó! "
"Dạ! "
Bước lên phi cơ chỉ có 1 phi công lái, anh ta ngã mũ chào cô và anh. Anh dắt cô vào buồng trong. Cô trợn mắt chữ A mồm chữ O nhìn căn phòng xa hoa như khách sạn năm sao vậy.
"Thích quá! "_cô buông tay anh ra đi tham quan nhìn ngắm.
"A! "
Phi cơ cất cánh cô bất ngờ chưa giữ thăng bằng ngã lên người anh, anh đỡ lấy cô cùng ngã ra giường, dây váy tuột xuống lộ ra áo ngực màu hồng.
"A! Cậu em xin lỗi! "_cô vội ngồi dậy kéo áo lại.
Chờ cô thích nghi với môi trường xa lạ lần đầu lên không trung thì anh mới nói chuyện.
Anh cười cắn nhẹ lên má cô:"Qua tủ lấy rượu cho anh nhanh! "
Cô gật đầu, đi qua bên tủ rượu có rất nhiều loại rượu đắt đỏ nổi tiếng, sở dĩ cô biết là vì tất cả đều còn mới và đều còn để giá.
"Cậu uống rượu nào? "
"Em thích cái nào thì rót cái đó! "
Cô lấy một chai màu đỏ dáng tròn cầm lấy, và lấy một ly thủy tinh. Anh ôm lấy eo cô để cô ngồi lên đùi mình, cô ngại ngùng một chút rồi mở nắp chai, rót rượu đưa cho anh.
"Đóng chai lại! "_anh đón lấy ly rượu và uống, cô đóng nắp chai lại. Anh đánh lạc hướng cô bỏ thuốc vào ly.
"Em uống đi! "
"Em không biết uống! "
"Ngoan có anh không sao cả! "
Cô nghe lời đỡ lấy tay anh và uống. Nhưng không ngờ anh chơi đểu bỏ thuốc vào. Thuốc ngấm vào cơ thể cô. Cô cảm thấy nóng bức khó chịu trong tích tắc.
Nhìn máy điều hoà vẫn bật lại nhìn anh thản nhiên ôm cô, tay xem tài liệu như không có gì.
Anh đang nghĩ thầm lần này phải cho cô hầu bé nhỏ chủ động mới được lần nào cũng anh chủ động chán chết.
Không ngoài dự đoán của anh, cô cởi bỏ váy ra vì quá nóng bức chỉ còn áo ngực và quần lót. Cô thở gấp vào tai anh, anh cố kiềm nén. Cô vòng tay ôm cổ anh, vuốt ve ngực anh, cởi bỏ áo sơmi của anh.
Hất mạnh tài liệu xuống sàn, anh cười gian xảo nhìn cô:
"Bé cưng? Sao thế? "
Cô đẩy anh lên giường, trèo lên ngồi lên vật nam tính của anh cạ cạ:"Em... Ơ ơ... Em ngứa... Ơ ơ nóng nữa."
Cô chờm tới hôn lên môi anh, anh đè đầu cô ghì chặt hôn ngấu nghiến. Bàn tay cô mò xuống vuốt ve vật nam tính của anh qua lớp quần làm anh chịu không được.
Chết tiệt là muốn cô chủ động lại tự mình hại mình. Anh nhìn cô vụng về cởi bỏ quần tây của mình vứt sang bên, cô dùng răng cởi bỏ cúc áo sơmi. Nhìn hình ảnh mê người quyến rũ như vậy anh gầm nhẹ chửi thề một cái:
"Mẹ kiếp! "
Cô nắm tay anh xoa ngực mình nũng nịu dụ hoặc:"Cậu chủ làm em đi! Muốn em đi! Em ngứa quá... Em muốn sướng... Ơ ơ... Ưmmmmm... "
Anh làm theo cô xoa nắn cặp nhũ của cô tận lực dùng hai tay xoa nắn. Cô cạ cạ cự long của anh, âm đ*o cũng đã ra nước rất nhiều, cô không cởi bỏ quần lót mà vén qua một bên chà xát nơi vùng nhạy cảm của mình.
"Ư... Ân ơ ơ ơ... Cậu chủ muốn... Muốn Uyển Đình đi... Ơ ơ... Ooooooooommmmmm"
"Muốn gì hả bé cưng? "_anh ôm eo cô bóp chặt kéo cô xuống hôn lên ngực cô cắn mút.
Cô rên rỉ không ngừng mỗi lúc một khác tình nhưng chút ý thức kéo cô về. Trên máy bay còn có người. Cô cắn lấy tay anh không rên nữa anh an ủi:
"Ngoan rên đi! Phi cơ của anh cách âm tốt em không cần lo. Anh cũng không muốn ai nghe em rên đâu. Nào! "
"Ưmmmm... Đi vào em... Em đi cậu... Oooo ô ô em chịu hết nổi rồi... Ư... Ư..."
Anh nâng mông lên đâm cự long vào cô, cô ngửa người ra sau, anh vội ôm lấy cô lại kẻo cô ngã. Cô bấu víu vào giường rên rỉ:
"Ư... Đau... Ư... Ư.... Ư... Ư... Ư.... Ư... "
"Bảo bối sao chơi em nhiều lần rồi vậy mà em vẫn khít như lần đầu vậy hả? "
Anh vận động liên tục, phạch phạch âm đ*o cô co bóp lấy cự vật của anh làm anh mê luyến, tay anh mân mê vú cô. Cô ngã lên người anh, anh bóp mông cô lật người cô lại nằm lên trên vận động.
"Cậu đừng... Ư đừng dừng lại... Van cầu cậu em khó chịu quá... Ư... Ooooooooo.... Mmmmmmm"
"Bảo bối em mê người thật! "_anh hôn lên môi cô, cô nhẹ nhàng đáp lại anh thỏ con dâng mình cho sói.
Anh đâm vào cô thỏai mái, cô cứ rên rỉ dưới thân anh nghênh đón anh đi vào. Anh cũng không màn là mình có bị hao tổn sinh lực mà chết trên người cô không nữa, anh chỉ muốn được ở trong cô thôi.
"Ô ô ô... Cậu chủ... "
Anh nắm lấy eo cô luân phiên vận động không ngưng làm âm thanh mỗi lúc một to trong căn phòng, tất cả trở thành một mớ hỗn độn của riêng hai người.
Một lúc sau anh phóng thích vào trong cô, tinh dịch ồ ạt trào ra, cô ôm lấy anh không buông.
"Bảo bối em làm anh yêu quá! Hết nóng chưa? "
"Cậu... Cậu chơi xấu... Cậu bỏ thuốc em, bắt đền cậu... Ô huhu... "
Nhìn mèo con nhõng nhẽo trong ngực anh hài lòng cười lại thay đổi tư thế đâm cô từ phía sau, không có sự chuẩn bị, không có sự báo trước như một cơn gió lớn làm cô bất ngờ muốn hất văng ra.
"A... Cậu... "
"Chúng ta tiếp tục nào! "_anh xé rách quần lót độc nhất còn lại trên người cô quăng đi tiếp tục vận động.
"Ừ! Để tiện bề cho anh làm việc! "_chờ máy bay hạ xuống, anh nắm tay cô qua đi lên phi cơ.
Cô cố suy nghĩ lời anh nói, nhưng không có ý nghĩ sâu xa chỉ ngây ngô cho rằng anh phải làm công việc gì đó.
"Vâng em sẽ ngoan cho cậu làm việc!"
Cô không biết mình ngốc nghếch bao nhiêu đâu. Sao lại trả lời như vậy chứ. Anh cười nham hiểm nhìn cô, đúng là đại ngốc mà. Là giả vờ hay ngốc thật đây? Anh đưa tay bóp mông cô nói:
"Ừ em nhớ phải ngoan cho anh "làm việc" đó! "
"Dạ! "
Bước lên phi cơ chỉ có 1 phi công lái, anh ta ngã mũ chào cô và anh. Anh dắt cô vào buồng trong. Cô trợn mắt chữ A mồm chữ O nhìn căn phòng xa hoa như khách sạn năm sao vậy.
"Thích quá! "_cô buông tay anh ra đi tham quan nhìn ngắm.
"A! "
Phi cơ cất cánh cô bất ngờ chưa giữ thăng bằng ngã lên người anh, anh đỡ lấy cô cùng ngã ra giường, dây váy tuột xuống lộ ra áo ngực màu hồng.
"A! Cậu em xin lỗi! "_cô vội ngồi dậy kéo áo lại.
Chờ cô thích nghi với môi trường xa lạ lần đầu lên không trung thì anh mới nói chuyện.
Anh cười cắn nhẹ lên má cô:"Qua tủ lấy rượu cho anh nhanh! "
Cô gật đầu, đi qua bên tủ rượu có rất nhiều loại rượu đắt đỏ nổi tiếng, sở dĩ cô biết là vì tất cả đều còn mới và đều còn để giá.
"Cậu uống rượu nào? "
"Em thích cái nào thì rót cái đó! "
Cô lấy một chai màu đỏ dáng tròn cầm lấy, và lấy một ly thủy tinh. Anh ôm lấy eo cô để cô ngồi lên đùi mình, cô ngại ngùng một chút rồi mở nắp chai, rót rượu đưa cho anh.
"Đóng chai lại! "_anh đón lấy ly rượu và uống, cô đóng nắp chai lại. Anh đánh lạc hướng cô bỏ thuốc vào ly.
"Em uống đi! "
"Em không biết uống! "
"Ngoan có anh không sao cả! "
Cô nghe lời đỡ lấy tay anh và uống. Nhưng không ngờ anh chơi đểu bỏ thuốc vào. Thuốc ngấm vào cơ thể cô. Cô cảm thấy nóng bức khó chịu trong tích tắc.
Nhìn máy điều hoà vẫn bật lại nhìn anh thản nhiên ôm cô, tay xem tài liệu như không có gì.
Anh đang nghĩ thầm lần này phải cho cô hầu bé nhỏ chủ động mới được lần nào cũng anh chủ động chán chết.
Không ngoài dự đoán của anh, cô cởi bỏ váy ra vì quá nóng bức chỉ còn áo ngực và quần lót. Cô thở gấp vào tai anh, anh cố kiềm nén. Cô vòng tay ôm cổ anh, vuốt ve ngực anh, cởi bỏ áo sơmi của anh.
Hất mạnh tài liệu xuống sàn, anh cười gian xảo nhìn cô:
"Bé cưng? Sao thế? "
Cô đẩy anh lên giường, trèo lên ngồi lên vật nam tính của anh cạ cạ:"Em... Ơ ơ... Em ngứa... Ơ ơ nóng nữa."
Cô chờm tới hôn lên môi anh, anh đè đầu cô ghì chặt hôn ngấu nghiến. Bàn tay cô mò xuống vuốt ve vật nam tính của anh qua lớp quần làm anh chịu không được.
Chết tiệt là muốn cô chủ động lại tự mình hại mình. Anh nhìn cô vụng về cởi bỏ quần tây của mình vứt sang bên, cô dùng răng cởi bỏ cúc áo sơmi. Nhìn hình ảnh mê người quyến rũ như vậy anh gầm nhẹ chửi thề một cái:
"Mẹ kiếp! "
Cô nắm tay anh xoa ngực mình nũng nịu dụ hoặc:"Cậu chủ làm em đi! Muốn em đi! Em ngứa quá... Em muốn sướng... Ơ ơ... Ưmmmmm... "
Anh làm theo cô xoa nắn cặp nhũ của cô tận lực dùng hai tay xoa nắn. Cô cạ cạ cự long của anh, âm đ*o cũng đã ra nước rất nhiều, cô không cởi bỏ quần lót mà vén qua một bên chà xát nơi vùng nhạy cảm của mình.
"Ư... Ân ơ ơ ơ... Cậu chủ muốn... Muốn Uyển Đình đi... Ơ ơ... Ooooooooommmmmm"
"Muốn gì hả bé cưng? "_anh ôm eo cô bóp chặt kéo cô xuống hôn lên ngực cô cắn mút.
Cô rên rỉ không ngừng mỗi lúc một khác tình nhưng chút ý thức kéo cô về. Trên máy bay còn có người. Cô cắn lấy tay anh không rên nữa anh an ủi:
"Ngoan rên đi! Phi cơ của anh cách âm tốt em không cần lo. Anh cũng không muốn ai nghe em rên đâu. Nào! "
"Ưmmmm... Đi vào em... Em đi cậu... Oooo ô ô em chịu hết nổi rồi... Ư... Ư..."
Anh nâng mông lên đâm cự long vào cô, cô ngửa người ra sau, anh vội ôm lấy cô lại kẻo cô ngã. Cô bấu víu vào giường rên rỉ:
"Ư... Đau... Ư... Ư.... Ư... Ư... Ư.... Ư... "
"Bảo bối sao chơi em nhiều lần rồi vậy mà em vẫn khít như lần đầu vậy hả? "
Anh vận động liên tục, phạch phạch âm đ*o cô co bóp lấy cự vật của anh làm anh mê luyến, tay anh mân mê vú cô. Cô ngã lên người anh, anh bóp mông cô lật người cô lại nằm lên trên vận động.
"Cậu đừng... Ư đừng dừng lại... Van cầu cậu em khó chịu quá... Ư... Ooooooooo.... Mmmmmmm"
"Bảo bối em mê người thật! "_anh hôn lên môi cô, cô nhẹ nhàng đáp lại anh thỏ con dâng mình cho sói.
Anh đâm vào cô thỏai mái, cô cứ rên rỉ dưới thân anh nghênh đón anh đi vào. Anh cũng không màn là mình có bị hao tổn sinh lực mà chết trên người cô không nữa, anh chỉ muốn được ở trong cô thôi.
"Ô ô ô... Cậu chủ... "
Anh nắm lấy eo cô luân phiên vận động không ngưng làm âm thanh mỗi lúc một to trong căn phòng, tất cả trở thành một mớ hỗn độn của riêng hai người.
Một lúc sau anh phóng thích vào trong cô, tinh dịch ồ ạt trào ra, cô ôm lấy anh không buông.
"Bảo bối em làm anh yêu quá! Hết nóng chưa? "
"Cậu... Cậu chơi xấu... Cậu bỏ thuốc em, bắt đền cậu... Ô huhu... "
Nhìn mèo con nhõng nhẽo trong ngực anh hài lòng cười lại thay đổi tư thế đâm cô từ phía sau, không có sự chuẩn bị, không có sự báo trước như một cơn gió lớn làm cô bất ngờ muốn hất văng ra.
"A... Cậu... "
"Chúng ta tiếp tục nào! "_anh xé rách quần lót độc nhất còn lại trên người cô quăng đi tiếp tục vận động.
Bình luận truyện