Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi
Chương 496: Xuất phát
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Sếp Trịnh đúng là một tên cáo già, vấn đề chia kênh chưa ổn thỏa ông ta đã bắt đầu muốn từ bỏ, mọi người lịch sự xuống tầng, Lục Tam Phong tự mình tiễn sếp Trịnh lên xe.
"Tổng giám đốc Lục, vạn vật vô thường sẽ không bao giờ có sự phân chia kết hợp nhất định, trong mấy năm tới ngành điện tử sẽ có rất nhiều sự thay đổi, không chỉ là doanh nghiệp nhà nước hay tư nhân, sinh tồn là ưu tiên hàng đầu, cậu và tôi nếu có thể hợp tác thì chỉ có chỗ lợi không có hại." Sếp Trịnh nhìn Lục Tam Phong nghiêm túc lên tiếng: "Tôi hy vọng cậu có thể suy nghĩ thật kỹ."
"Tôi đã biết vậy chúng ta cần phải có ước định rõ ràng, trước khi hợp tác nếu thị trường có bất kỳ một biến động nào hai nhà sẽ thông báo cho nhau, hơn nữa chúng ta sẽ không đối đầu trực tiếp." Lục Phong hỏi: "Ông cảm thấy thế nào?"
"Cái này không thành vấn đề, tổng giám đốc Lục, tôi hiểu thời gian này điện tử Thủy Hoàn gặp nhiều khó khăn nhưng cậu cũng đừng quá cứng rắn gánh vác doanh nghiệp đã phá sản là doanh nghiệp được thanh toán, không có quan hệ gì với cậu, nếu thật sự không gắng gượng được nữa cậu cũng có thể bảo lên tổ chức phá sản, tình hình năm nay như thế này tôi đều thấy thật là mịt mù."
Sếp Trịnh nói rất khoa trương cứ như một giây sau chính là tận thế.
Lục Tam Phong nở nụ cười, nói lâu như vậy ông ta rốt cuộc cũng lộ ra tham vọng, thì ra là muốn chiếm đoạt điện tử Thủy Hoàn nhưng cái này cũng không dễ, nếu ông ta muốn thì cứ đến điện diêm vương mà chiếm.
"Sếp Trịnh, ngay cả chuyện tái cơ cấu công ty sau phá sản, ông cũng đã lên kế hoạch cho tôi rồi sao?" Lục Tam Phong nhìn ông ta rồi nói.
"Không phải như vậy, tôi đang nói đến điều kiện thị trường hiện nay mà, tổng giám đốc Lục, Trường Hồng có một Tần Viễn Quốc đầy tham vọng chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, hiện tại phía nam đã có điện tử Khang Giai, TCL, Sang Duy đang đợi, phía bắc có Hải Nhĩ... Còn có..." Bàn tay của sếp Trịnh đang duỗi trong cửa xe bỗng nhiên cứng đờ ở đó.
"Không còn nữa, hầu hết đều ở phía nam, còn lại đều là mẫu đơn và hoa cúc không có sức ảnh hưởng lớn." Lục Tam Phong nói với ông ta.
"Nhưng khu vực miền Trung uy hiếp cũng rất lớn, cậu dựa vào Hùng Miêu để khởi đầu nhưng cậu có biết trước kia Hùng Miêu phô trương thanh thế như thế nào, nhưng hai năm trở lại đây đều phải tranh giành thị trường với các công ty khác chưa kể đến còn có những thương hiệu nước ngoài như Sharp hay Sony..."
"Được rồi được rồi, ông cứ trở về ngủ đi." Lục Tam Phong nắm lấy tay ông ta nhét vào trong xe, nói: "Ông trở về hãy nói chuyện với vợ của ông về việc vay mượn tiền đi, đừng vòng vo nữa."
"Thật sự, hoàn cảnh bây giờ rất giống thời Chiến quốc cuộc chiến tranh giành thiên hạ sẽ bắt đầu, người nào có thể chiếm được Trung Nguyên thì người đó sẽ được đứng đầu thiên hạ, nhiều năm sau chúng ta có thể không biết nhưng chúng ta đang ở trong một trận chiến lớn của thời đại chúng ta phải ghi nhớ trách nhiệm của mình nắm bắt những cơ hội để tạo nên sự thay đổi lớn. Hai người chúng ta cũng cần phải cố gắng, đã không làm thì thôi nhưng nếu làm thì phải thật ra trò, hai người chúng ta hợp tác với nhau giống như cá gặp nước vậy, nhất định là tuyệt phối."
Lục Tam Phong nghe không nổi nữa, vẫy tay với tài xế, ý bảo anh có thể lái xe. Xe đã lái về phía trước, sếp Trịnh vẫn vẫy tay với anh và hô lớn: "Tổng giám đốc Lục, chuyện hợp tác giữa hai chúng ta cậu nhất định phải suy nghĩ thật kỹ, thời đại lớn nên làm nhiều việc lớn, tôi tin nhất định hai chúng ta sẽ làm được..."
Lục Tam Phong thở phào nhẹ nhõm, đứng im lặng tại chỗ, ông ta rất cuộc là giả điên hay ông ta điên thật.
Ngụy Nhiễm Đan đứng ở một bên nhắc nhở: "Tôi thấy sếp Trịnh ví von cũng đúng đấy chứ rất thích hợp với tình huống hiện tại."
"Người này rất có tham vọng, nhìn xem người ông ta đều bừng lên tia lửa nhiệt huyết." Phùng Chính Anh nói một cách hàm súc: "Không nghĩ tới Đại Lục lại có nhiều người nhiệt huyết như vậy, tin tưởng trong tương lai ông ta chắc chắn sẽ không tầm thường chút nào."
"Ông ta dùng không ít lời lôi kéo cậu, cậu cứ như vậy nghe theo ông ta phải không?" Lục Tam Phong nhìn về phía hắn nói: "Tầm thường hay không tầm thường, tuyệt đối không có quan hệ với năng lực của một người, về phần cái gì mà trong tim có lửa, có cái rắm, ông ta thật sự cho rằng tất cả các tia lửa đều có thể tạo thành đám cháy sao, vậy mỗi năm phải có bao nhiêu hỏa hoạn?"
"Tôi chính là cảm thấy ông ta có khí thể, có hùng tâm tráng khí, loại cảm giác này, người trẻ tuổi như cậu có nói cũng không hiểu được." Phùng Chính Anh khoát tay, trên mặt tràn đầy sự ghét bỏ, có đôi khi anh cảm thấy Lục Tam Phong rất giỏi đả kích người khác.
"Tôi biết anh muốn cái gì, buổi tối anh thử tìm một quầy hàng đêm, ngồi ở đó nghe, tất cả đều là ảo giác, trạng thái rất quan trọng, quan trọng hơn là hiểu được thực tế một cách rõ ràng, nói một cách rõ ràng thì ngày hôm sau anh vừa tỉnh rượu nếu không biết làm thế nào anh cứ nghe người ta nói chuyện có lẽ sẽ biết phải làm như thế nào?" Lục Tam Phong hướng về hai người nhắc nhở: "Trở về ngủ thôi."
Đối với ý nghĩ của sếp Trịnh, Lục Tam Phong đã đoán được bảy tám phần, chỉ có thể nói ý nghĩ của sếp Trịnh rất tốt nhưng căn bản không có chỗ để thi hành. Năm nay quả thật sẽ có không ít doanh nghiệp phải ngã xuống, nhưng điện tử Thủy Hoàn không nằm trong danh sách này, hơn nữa Lục Tam Phong cũng biết có rất nhiều người mong điện tử Thủy Hoàn sụp đổ để hòng chuộc lợi.
Trở lại phòng đã gần mười một giờ, Lục Tam Phong vẫn không yên tâm, đành gọi điện thoại cho Khương Trung Kỳ.
"Alo, ai vậy?" Giờ này chắc hẳn anh ta đang ngủ, trong giọng nói có vài phần ngái ngủ. "Anh Khương tôi là Lục Tam Phong, bên kia thế nào rồi?" Lục Tam Phong quan tâm hỏi.
"Ngày mai họ sẽ tới đây, tôi cũng không biết nên nói như thế nào trong khi nó bao hàm rất nhiều vấn đề, quan trọng là bằng sáng chế và tỷ lệ vốn chủ sở hữu của liên doanh." Đầu dây bên kia có tiếng thở dài.
"Dù sao anh cũng làm nghiên cứu và phát triển, đối với những thứ này không hiểu cũng bình thường, không có việc gì, có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ bàn bạc lại với anh, bên tôi có chút chuyện, sắp xếp xong sẽ qua chỗ anh vào ngày kia được không?" Lục Tam Phong suy nghĩ một chút nói: "Nếu anh cảm thấy thời gian không hợp lý tôi sẽ dẫn người qua nói chuyện với anh trước."
"Đừng đừng cái này cũng phiền cậu quá sao tôi có thể làm trễ nải công việc của cậu được, vốn là tôi không đúng với cậu nhưng cậu lại làm như vậy, thật sự khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ." Giọng nói trong điện thoại đầy sự áy náy.
"Không có gì đâu, anh lại khách sáo với tôi như vậy anh phải vất vả mãi mới có cơ hội, đã là anh em tôi nhất định giúp anh chứ, anh cứ để cho bọn họ nghỉ ngơi vài ngày, đến lúc đó tôi sẽ dẫn vài người qua." Lục Phong sợ hắn bị người khác lừa gạt, nhắc nhở: "Trước khi tôi tới anh phải thật tỉnh táo đừng đồng ý bất cứ điều khoản nào tránh ảnh hưởng tới cuộc đàm phán."
"Cảm ơn cậu rất nhiều."
"Không có việc gì đây là điều tôi nên làm!"
Hai người khách sáo một hồi lâu, Lục Tam Phong lại hỏi một vài điểm bất đồng hiện tại giữa hai bên, nói chuyện một lúc liền cúp điện thoại. Lục Tam Phong nằm xuống một lát, lại gọi cho Tô Ái Linh nhưng cô ta lại không nghe máy, Lục Tam Phong cũng không tiếp tục gọi, nằm xuống ngủ
Buổi sáng ngày hôm sau, Lục Tam Phong đến công ty nghiên cứu và phát triển, đầu tiên sẽ tổ chức một cuộc họp, hỏi Liễu Ngoạn về bố cục nghiên cứu và phát triển năm nay, cùng với những điểm đột phá kỹ thuật.
Liễu Ngoạn đã hợp tác với một số phòng thí nghiệm lớn, trong đó có sharp, Sony cũng như các công ty lớn trong ngành công nghiệp điện tử, điện tử Thủy Hoàn phụ trách chi phí bên kia phụ trách nhân lực ngoài ra Điện tử Thủy Hoàn cũng gửi một đội ngũ nghiên cứu và phát triển qua, kết quả của dự án này cũng thuộc về họ.
Chi tiêu không ít tiền cho người đi học nghề, có thể học được bao nhiêu thì phải xem người mình cử đi, đồng thời tổ chức ba nhóm đi học tập ở nước ngoài.
Cựu kỹ sư trưởng của các công ty lớn thành lập cơ sở nghiên cứu và phát triển ở nước ngoài, lôi kéo tất cả những người có thể lôi kéo, miễn là anh ta có điểm đột phá kỹ thuật và ý tưởng, cho tiền để thành lập một phòng nghiên cứu hoặc chi nhánh nghiên cứu và phát triển ở nơi anh ta sống.
Lục Tam Phong nhìn sổ sách, ngân sách nửa năm trước đã phải chi hơn một trăm tám mươi tỷ, dù cho đây cũng là tiền của anh nhưng quả thật đúng là tiêu tiền như nước.
"Thời gian gấp rút nhiệm vụ thì nặng nề nhưng đó là cách tốt nhất để đầu tư vào con người, phòng thí nghiệm, cơ sở nghiên cứu và phát triển, các phía hợp tác, người ra nước ngoài học tập, chỉ cần có thành tích, chúng ta sẽ thành công. Thời gian này vào năm sau, chúng ta sẽ có bằng sáng chế kỹ thuật của riêng mình, hơn nữa chúng ta dự định thành lập chi nhánh nghiên cứu và phát triển ở một số quốc gia và thành phố nơi các nhà nghiên cứu tập hợp." Liễu Ngoạn có chút lo lắng quả thật đây là một kế hoạch mạo hiểm, năm sau nếu không đạt được một chút thành tích nào, tất cả số tiền bọn họ đã bỏ ra đều đi tong.
"Không được bớt tiền đầu tư, những người này, phòng làm việc, căn cứ nghiên cứu và phát triển, chỉ cần có một phần mười thành tích, vậy là chúng ta đã thành công rồi, đối với một vài người không có thành tích, chúng ta có thể chậm rãi chờ." Lục Tam Phong nói một cách nghiêm túc.
"Vấn đề là trong đó nhất định có hạng mục gạt tiền."
"Lừa gạt, chúng ta làm nhiều chuyện như vậy, bị lừa là chuyện bình thường, tôi lừa gạt nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không cho phép người ta lừa gạt tôi một lần? Nhưng chúng ta cũng không được để cho dự án này bị hao hụt chỉ cần có thể tiến hành thí nghiệm nghiên cứu và phát triển, cho dù là thất bại, cũng có ý nghĩa, thế giới này có vô số con đường chúng ta đã đi thử qua con đường này và đã biết là nó không đi được nếu như vậy chẳng phải chúng ta lại càng tiến gần tới thành công hay sao.”
"Gần đây tôi đã chịu rất nhiều áp lực!!" Liễu Ngoạn hít sâu một hơi và vò đầu tóc mình.
"Đừng căng thẳng, nghiên cứu và phát triển điều này không phải ngày một ngày hai mà chúng ta cần phải đầu tư trong một thời gian dài, trong phạm vi ngắn hạn, tín hiệu, độ pixel, giảm tiếng ồn, màn hình, thiết kế mạch là rất quan trọng. Về lâu dài, để có thể làm việc với đèn LED trong sự đa dạng và các nhu cầu cần thiết của TV, TV sẽ không chỉ nhận tín hiệu chuyển tín hiệu thành hình ảnh mà còn cần nhiều tác vụ hơn ví dụ như xem trước các thông báo chương trình, chọn kênh, màn hình cảm
**********
Sếp Trịnh đúng là một tên cáo già, vấn đề chia kênh chưa ổn thỏa ông ta đã bắt đầu muốn từ bỏ, mọi người lịch sự xuống tầng, Lục Tam Phong tự mình tiễn sếp Trịnh lên xe.
"Tổng giám đốc Lục, vạn vật vô thường sẽ không bao giờ có sự phân chia kết hợp nhất định, trong mấy năm tới ngành điện tử sẽ có rất nhiều sự thay đổi, không chỉ là doanh nghiệp nhà nước hay tư nhân, sinh tồn là ưu tiên hàng đầu, cậu và tôi nếu có thể hợp tác thì chỉ có chỗ lợi không có hại." Sếp Trịnh nhìn Lục Tam Phong nghiêm túc lên tiếng: "Tôi hy vọng cậu có thể suy nghĩ thật kỹ."
"Tôi đã biết vậy chúng ta cần phải có ước định rõ ràng, trước khi hợp tác nếu thị trường có bất kỳ một biến động nào hai nhà sẽ thông báo cho nhau, hơn nữa chúng ta sẽ không đối đầu trực tiếp." Lục Phong hỏi: "Ông cảm thấy thế nào?"
"Cái này không thành vấn đề, tổng giám đốc Lục, tôi hiểu thời gian này điện tử Thủy Hoàn gặp nhiều khó khăn nhưng cậu cũng đừng quá cứng rắn gánh vác doanh nghiệp đã phá sản là doanh nghiệp được thanh toán, không có quan hệ gì với cậu, nếu thật sự không gắng gượng được nữa cậu cũng có thể bảo lên tổ chức phá sản, tình hình năm nay như thế này tôi đều thấy thật là mịt mù."
Sếp Trịnh nói rất khoa trương cứ như một giây sau chính là tận thế.
Lục Tam Phong nở nụ cười, nói lâu như vậy ông ta rốt cuộc cũng lộ ra tham vọng, thì ra là muốn chiếm đoạt điện tử Thủy Hoàn nhưng cái này cũng không dễ, nếu ông ta muốn thì cứ đến điện diêm vương mà chiếm.
"Sếp Trịnh, ngay cả chuyện tái cơ cấu công ty sau phá sản, ông cũng đã lên kế hoạch cho tôi rồi sao?" Lục Tam Phong nhìn ông ta rồi nói.
"Không phải như vậy, tôi đang nói đến điều kiện thị trường hiện nay mà, tổng giám đốc Lục, Trường Hồng có một Tần Viễn Quốc đầy tham vọng chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, hiện tại phía nam đã có điện tử Khang Giai, TCL, Sang Duy đang đợi, phía bắc có Hải Nhĩ... Còn có..." Bàn tay của sếp Trịnh đang duỗi trong cửa xe bỗng nhiên cứng đờ ở đó.
"Không còn nữa, hầu hết đều ở phía nam, còn lại đều là mẫu đơn và hoa cúc không có sức ảnh hưởng lớn." Lục Tam Phong nói với ông ta.
"Nhưng khu vực miền Trung uy hiếp cũng rất lớn, cậu dựa vào Hùng Miêu để khởi đầu nhưng cậu có biết trước kia Hùng Miêu phô trương thanh thế như thế nào, nhưng hai năm trở lại đây đều phải tranh giành thị trường với các công ty khác chưa kể đến còn có những thương hiệu nước ngoài như Sharp hay Sony..."
"Được rồi được rồi, ông cứ trở về ngủ đi." Lục Tam Phong nắm lấy tay ông ta nhét vào trong xe, nói: "Ông trở về hãy nói chuyện với vợ của ông về việc vay mượn tiền đi, đừng vòng vo nữa."
"Thật sự, hoàn cảnh bây giờ rất giống thời Chiến quốc cuộc chiến tranh giành thiên hạ sẽ bắt đầu, người nào có thể chiếm được Trung Nguyên thì người đó sẽ được đứng đầu thiên hạ, nhiều năm sau chúng ta có thể không biết nhưng chúng ta đang ở trong một trận chiến lớn của thời đại chúng ta phải ghi nhớ trách nhiệm của mình nắm bắt những cơ hội để tạo nên sự thay đổi lớn. Hai người chúng ta cũng cần phải cố gắng, đã không làm thì thôi nhưng nếu làm thì phải thật ra trò, hai người chúng ta hợp tác với nhau giống như cá gặp nước vậy, nhất định là tuyệt phối."
Lục Tam Phong nghe không nổi nữa, vẫy tay với tài xế, ý bảo anh có thể lái xe. Xe đã lái về phía trước, sếp Trịnh vẫn vẫy tay với anh và hô lớn: "Tổng giám đốc Lục, chuyện hợp tác giữa hai chúng ta cậu nhất định phải suy nghĩ thật kỹ, thời đại lớn nên làm nhiều việc lớn, tôi tin nhất định hai chúng ta sẽ làm được..."
Lục Tam Phong thở phào nhẹ nhõm, đứng im lặng tại chỗ, ông ta rất cuộc là giả điên hay ông ta điên thật.
Ngụy Nhiễm Đan đứng ở một bên nhắc nhở: "Tôi thấy sếp Trịnh ví von cũng đúng đấy chứ rất thích hợp với tình huống hiện tại."
"Người này rất có tham vọng, nhìn xem người ông ta đều bừng lên tia lửa nhiệt huyết." Phùng Chính Anh nói một cách hàm súc: "Không nghĩ tới Đại Lục lại có nhiều người nhiệt huyết như vậy, tin tưởng trong tương lai ông ta chắc chắn sẽ không tầm thường chút nào."
"Ông ta dùng không ít lời lôi kéo cậu, cậu cứ như vậy nghe theo ông ta phải không?" Lục Tam Phong nhìn về phía hắn nói: "Tầm thường hay không tầm thường, tuyệt đối không có quan hệ với năng lực của một người, về phần cái gì mà trong tim có lửa, có cái rắm, ông ta thật sự cho rằng tất cả các tia lửa đều có thể tạo thành đám cháy sao, vậy mỗi năm phải có bao nhiêu hỏa hoạn?"
"Tôi chính là cảm thấy ông ta có khí thể, có hùng tâm tráng khí, loại cảm giác này, người trẻ tuổi như cậu có nói cũng không hiểu được." Phùng Chính Anh khoát tay, trên mặt tràn đầy sự ghét bỏ, có đôi khi anh cảm thấy Lục Tam Phong rất giỏi đả kích người khác.
"Tôi biết anh muốn cái gì, buổi tối anh thử tìm một quầy hàng đêm, ngồi ở đó nghe, tất cả đều là ảo giác, trạng thái rất quan trọng, quan trọng hơn là hiểu được thực tế một cách rõ ràng, nói một cách rõ ràng thì ngày hôm sau anh vừa tỉnh rượu nếu không biết làm thế nào anh cứ nghe người ta nói chuyện có lẽ sẽ biết phải làm như thế nào?" Lục Tam Phong hướng về hai người nhắc nhở: "Trở về ngủ thôi."
Đối với ý nghĩ của sếp Trịnh, Lục Tam Phong đã đoán được bảy tám phần, chỉ có thể nói ý nghĩ của sếp Trịnh rất tốt nhưng căn bản không có chỗ để thi hành. Năm nay quả thật sẽ có không ít doanh nghiệp phải ngã xuống, nhưng điện tử Thủy Hoàn không nằm trong danh sách này, hơn nữa Lục Tam Phong cũng biết có rất nhiều người mong điện tử Thủy Hoàn sụp đổ để hòng chuộc lợi.
Trở lại phòng đã gần mười một giờ, Lục Tam Phong vẫn không yên tâm, đành gọi điện thoại cho Khương Trung Kỳ.
"Alo, ai vậy?" Giờ này chắc hẳn anh ta đang ngủ, trong giọng nói có vài phần ngái ngủ. "Anh Khương tôi là Lục Tam Phong, bên kia thế nào rồi?" Lục Tam Phong quan tâm hỏi.
"Ngày mai họ sẽ tới đây, tôi cũng không biết nên nói như thế nào trong khi nó bao hàm rất nhiều vấn đề, quan trọng là bằng sáng chế và tỷ lệ vốn chủ sở hữu của liên doanh." Đầu dây bên kia có tiếng thở dài.
"Dù sao anh cũng làm nghiên cứu và phát triển, đối với những thứ này không hiểu cũng bình thường, không có việc gì, có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ bàn bạc lại với anh, bên tôi có chút chuyện, sắp xếp xong sẽ qua chỗ anh vào ngày kia được không?" Lục Tam Phong suy nghĩ một chút nói: "Nếu anh cảm thấy thời gian không hợp lý tôi sẽ dẫn người qua nói chuyện với anh trước."
"Đừng đừng cái này cũng phiền cậu quá sao tôi có thể làm trễ nải công việc của cậu được, vốn là tôi không đúng với cậu nhưng cậu lại làm như vậy, thật sự khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ." Giọng nói trong điện thoại đầy sự áy náy.
"Không có gì đâu, anh lại khách sáo với tôi như vậy anh phải vất vả mãi mới có cơ hội, đã là anh em tôi nhất định giúp anh chứ, anh cứ để cho bọn họ nghỉ ngơi vài ngày, đến lúc đó tôi sẽ dẫn vài người qua." Lục Phong sợ hắn bị người khác lừa gạt, nhắc nhở: "Trước khi tôi tới anh phải thật tỉnh táo đừng đồng ý bất cứ điều khoản nào tránh ảnh hưởng tới cuộc đàm phán."
"Cảm ơn cậu rất nhiều."
"Không có việc gì đây là điều tôi nên làm!"
Hai người khách sáo một hồi lâu, Lục Tam Phong lại hỏi một vài điểm bất đồng hiện tại giữa hai bên, nói chuyện một lúc liền cúp điện thoại. Lục Tam Phong nằm xuống một lát, lại gọi cho Tô Ái Linh nhưng cô ta lại không nghe máy, Lục Tam Phong cũng không tiếp tục gọi, nằm xuống ngủ
Buổi sáng ngày hôm sau, Lục Tam Phong đến công ty nghiên cứu và phát triển, đầu tiên sẽ tổ chức một cuộc họp, hỏi Liễu Ngoạn về bố cục nghiên cứu và phát triển năm nay, cùng với những điểm đột phá kỹ thuật.
Liễu Ngoạn đã hợp tác với một số phòng thí nghiệm lớn, trong đó có sharp, Sony cũng như các công ty lớn trong ngành công nghiệp điện tử, điện tử Thủy Hoàn phụ trách chi phí bên kia phụ trách nhân lực ngoài ra Điện tử Thủy Hoàn cũng gửi một đội ngũ nghiên cứu và phát triển qua, kết quả của dự án này cũng thuộc về họ.
Chi tiêu không ít tiền cho người đi học nghề, có thể học được bao nhiêu thì phải xem người mình cử đi, đồng thời tổ chức ba nhóm đi học tập ở nước ngoài.
Cựu kỹ sư trưởng của các công ty lớn thành lập cơ sở nghiên cứu và phát triển ở nước ngoài, lôi kéo tất cả những người có thể lôi kéo, miễn là anh ta có điểm đột phá kỹ thuật và ý tưởng, cho tiền để thành lập một phòng nghiên cứu hoặc chi nhánh nghiên cứu và phát triển ở nơi anh ta sống.
Lục Tam Phong nhìn sổ sách, ngân sách nửa năm trước đã phải chi hơn một trăm tám mươi tỷ, dù cho đây cũng là tiền của anh nhưng quả thật đúng là tiêu tiền như nước.
"Thời gian gấp rút nhiệm vụ thì nặng nề nhưng đó là cách tốt nhất để đầu tư vào con người, phòng thí nghiệm, cơ sở nghiên cứu và phát triển, các phía hợp tác, người ra nước ngoài học tập, chỉ cần có thành tích, chúng ta sẽ thành công. Thời gian này vào năm sau, chúng ta sẽ có bằng sáng chế kỹ thuật của riêng mình, hơn nữa chúng ta dự định thành lập chi nhánh nghiên cứu và phát triển ở một số quốc gia và thành phố nơi các nhà nghiên cứu tập hợp." Liễu Ngoạn có chút lo lắng quả thật đây là một kế hoạch mạo hiểm, năm sau nếu không đạt được một chút thành tích nào, tất cả số tiền bọn họ đã bỏ ra đều đi tong.
"Không được bớt tiền đầu tư, những người này, phòng làm việc, căn cứ nghiên cứu và phát triển, chỉ cần có một phần mười thành tích, vậy là chúng ta đã thành công rồi, đối với một vài người không có thành tích, chúng ta có thể chậm rãi chờ." Lục Tam Phong nói một cách nghiêm túc.
"Vấn đề là trong đó nhất định có hạng mục gạt tiền."
"Lừa gạt, chúng ta làm nhiều chuyện như vậy, bị lừa là chuyện bình thường, tôi lừa gạt nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không cho phép người ta lừa gạt tôi một lần? Nhưng chúng ta cũng không được để cho dự án này bị hao hụt chỉ cần có thể tiến hành thí nghiệm nghiên cứu và phát triển, cho dù là thất bại, cũng có ý nghĩa, thế giới này có vô số con đường chúng ta đã đi thử qua con đường này và đã biết là nó không đi được nếu như vậy chẳng phải chúng ta lại càng tiến gần tới thành công hay sao.”
"Gần đây tôi đã chịu rất nhiều áp lực!!" Liễu Ngoạn hít sâu một hơi và vò đầu tóc mình.
"Đừng căng thẳng, nghiên cứu và phát triển điều này không phải ngày một ngày hai mà chúng ta cần phải đầu tư trong một thời gian dài, trong phạm vi ngắn hạn, tín hiệu, độ pixel, giảm tiếng ồn, màn hình, thiết kế mạch là rất quan trọng. Về lâu dài, để có thể làm việc với đèn LED trong sự đa dạng và các nhu cầu cần thiết của TV, TV sẽ không chỉ nhận tín hiệu chuyển tín hiệu thành hình ảnh mà còn cần nhiều tác vụ hơn ví dụ như xem trước các thông báo chương trình, chọn kênh, màn hình cảm
Bình luận truyện