Tử Vong Khai Đoan

Quyển 5 - Chương 4-3: Trung tâm (3)



Dịch: Shun

Biên tập: mqhung, Ngô trung

Bùi Kiêu thật sự chỉ hận không thể nhảy tới bóp chết Valkyrie. Tuy sự việc đã qua được hơn một tháng nhưng mỗi khi thấy Valkyrie liếc nhìn mình là toàn thân hắn lại lạnh run từ trong ra ngoài. Nếu người gây ra chuyện này là một người khác, không phải kẻ đã từng có ơn cứu mạng mình, cũng không phải một đại mỹ nhân đẹp khuynh đảo thế gian, vậy có lẽ hắn đã nhào tới đấm thẳng vào mặt lâu rồi!

Theo như phỏng đoán của Bùi Kiêu, Dương Húc Quang và Vu Nữ Trần, lúc ấy cả nhóm chỉ mới tìm được bảy sảnh có để lại ký hiệu, kết hợp với tuyến đường đã đi qua và tổng hợp các trường hợp xoay chiều có thể xảy ra, ba người cùng đưa ra một kết luận: dù với trí tuệ tựa như không phải loài người của Valkyrie thì lúc đó cô ấy cùng lắm cũng chỉ chắc chắn khoảng 50% là tối đa! Đó đã là mức đánh giá cao nhất, còn có khi khả năng thực tế chỉ khoảng 30 – 40% cũng nên. Thế mà lúc ấy cô nàng lại dám dõng dạc tuyên bố cao hơn gấp đôi...

Chính vì vậy mà Bùi Kiêu mới thấy khiếp sợ. Đúng là càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, lúc ấy hắn ôm thái độ cực kỳ tin tưởng mà tiến vào hành lang kia, tưởng rằng đã chắc tới 80% thì cũng có thể coi là đáng để liều lĩnh. Nhưng ai ngờ khả năng chính xác thực ra lại chỉ có 30 - 40%? Nếu lúc ấy ba người không may mắn, vậy thì kết cục thế nào không nói cũng biết: chắc chắn sẽ hoàn toàn bị tách ra khỏi mọi người, có khi còn vĩnh viễn không bao giờ gặp lại được nữa cũng nên!

Dù là như vậy, nhưng sau hơn một tháng tiếp tục thăm dò, cả nhóm đã liên tiếp tìm được thêm mấy trăm sảnh có ký hiệu. Ngoài việc ghi chép lại vị trí của các sảnh có ký hiệu này thì cả nhóm còn bắt đầu thử tìm quy luật xoay chuyển của sảnh. Sau vài lần thất bại thì cuối cùng mọi người cũng đã tính ra được quy luật xoay hướng đó. Sau đó, cả bọn gần như có thể tự do qua lại giữa các sảnh có đánh dấu. Hơn nữa, dưới sự chỉ đạo của Valkyrie và ba người Bùi Kiêu, cả nhóm cũng đã vẽ ra được bản đồ một khu vực lớn của mê cung này.

Từ sự phân bố của mấy trăm sảnh đã được đánh dấu thì có thể thấy được địa hình cả ảo giới này có dạng giống như một tổ ong hình cầu, càng gần khu vực trung tâm thì số lượng sảnh càng nhiều, càng ở phía ngoài thì số lượng sảnh càng ít.

Mặt khác, quy luật xoay chiều của các sảnh cũng không phải là một dạng cố định như thuận chiều kim đồng hồ, ngược chiều kim đồng hồ, mà chúng sẽ xoay chiều theo một hàm số nhất định. Thực ra, từ lúc bắt đầu suy luận tới quy luật xoay chiều thì Bùi Kiêu và Dương Húc Quang đã bị loại khỏi cuộc chơi. Về mặt trí tuệ thì hai người cũng không kém cạnh, nhưng khi cần tới phương diện học thức thì cả hai đúng là kém Valkyrie và Vu Nữ Trần xa lắc xa lơ. Thực tế là từ lúc hai cô gái kia bắt đầu áp dụng các phương pháp phân tích hàm số để thảo luận thì vẻ mặt hai người đã không khác gì vẻ mặt đám Cung Diệp Vũ, nhìn cứ y như ‘vịt nghe sấm’. Cũng vì vậy mà cả hai đã bị bọn Cung Diệp Vũ cười nhạo cả nửa ngày, khiến cho hai anh chàng luôn tự hào thông minh của chúng ta buồn phiền một hồi lâu.

Tính toán theo quy luật mà cả nhóm đã phát hiện được, nếu như các sảnh không xoay tròn và tất cả cửa trong sảnh đều xuất hiện, vậy thì chỉ cần đi mãi theo hành lang ở bên trần nhà trong mỗi sảnh là sẽ tới được khu vực trung tâm. Tuy nhiên, tính theo hàm số của quy luật xoay vòng thì tỷ lệ cánh cửa phía trên trần nhà xuất hiện sẽ chỉ khoảng...1%. Nói cách khác, mọi người gần như sẽ phải đi qua 100 sảnh mới có thể tiến sâu vào bên trong thêm một tầng, hơn nữa trong quá trình đó còn phải đi theo một lộ trình cụ thể, nếu đi sai thì sẽ phải tính toán quy luật xoay vòng lại từ đầu.

Như vậy, tình huống hiện tại của cả nhóm chính là: phải tốn rất nhiều công sức mới có thể tiến vào một tầng sâu hơn. Hơn nữa, phải liên tục tính toán quy luật xoay vòng của các sảnh và không thể sai lầm, nếu không thì sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Thế nhưng đó còn chưa phải tin tức xấu nhất, tin xấu nhất là độ phức tạp của hàm số xoay vòng tầng sau sẽ cao hơn tầng trước rất nhiều! Cũng có nghĩa là việc tiến lên đúng hướng sẽ càng lúc càng khó...

Nhưng là vậy đi nữa thì cả bọn lúc này cũng đã không có sự lựa chọn nào khác, bởi vì bị nhốt trong ảo giới này cũng chẳng khác nào phải ‘đi tù không thời hạn’. Thế nên, nếu chỉ ngồi đợi mà chẳng làm gì thì thật lãng phí thời gian, vậy chẳng bằng cứ đi thăm dò cái ảo giới này hết một lượt còn có ý nghĩa hơn. Hơn nữa, Cung Diệp Vũ lúc này cũng đang bị cản lại trước ngưỡng cửa Ma Vương cấp, nếu đến được trung tâm của ảo giới này thì rất có thể sẽ gặp được quỷ quái mạnh mẽ, đó ngược lại cũng có thể là cơ hội để thực lực của hắn đột phá.

Vậy là vào khoảng tháng thứ năm bị nhốt trong ảo giới Atlantis City, cả nhóm bắt đầu thử tiến vào sâu bên trong ảo giới này. Nhờ có bản đồ tầng ngoài đã khá chi tiết và khả năng tính toán không thua gì một cái máy tính của Valkyrie mà tới ngày thứ năm sau khi bắt đầu kế hoạch, cả nhóm đã tới được tầng thứ hai. Sau đó, đến ngày thứ mười lăm thì mọi người tới được tầng thứ ba và ngày thứ ba mươi lăm thì tới được tầng thứ tư...

Phải đến tháng thứ sáu bị nhốt trong ảo giới này, cả nhóm mới lần đầu tiên đụng độ với một con quỷ quái Chân Ma cấp của Atlantis City!

Một con quỷ quái Chân Ma cấp có dạng người máy!

Nhưng dĩ nhiên là nó cũng chẳng thể làm nên điều gì đặc biệt. Tuy đoàn đội của bọn Bùi Kiêu chỉ có chín người, nhưng về thực lực thì có thể nói đây chính là đoàn đội mạnh nhất thế giới. Ngoài ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao, chín người này đã đủ sức địch lại toàn bộ các tổ chức linh hồn hay đoàn đội trên thế giới! Ba cường giả Chân Ma cấp, năm Nhập Ma cấp đỉnh cao và thêm một cô nàng ‘siêu nhân’ Vu Nữ Trần có được niệm động lực, đừng nói là một con quỷ quái Chân Ma cấp, thậm chí gặp phải quỷ quái Ma Vương cấp cũng chưa thể nói chắc ai thắng ai thua. Thế nên tên người máy Chân Ma cấp này đã chẳng phải vấn đề gì lớn lao.

Thế nhưng cũng có điều làm cho cả bọn bất ngờ: nó có một vài loại kỹ năng rất ‘lạ’. Tuy chỉ là một Chân Ma cấp thông thường, không hề có trường khí thế thấy được bằng mắt thường của Chân Ma cấp đỉnh cao, nhưng con quỷ quái dạng người máy cao gần 10m này lại có thể sử dụng trường khí thế của nó để tăng cường sức tấn công hoặc phòng ngự. Con quỷ quái Chân Ma cấp này là người máy có dạng giống con người, chỉ khác ở chỗ hai tay của nó lại là hai khẩu pháo, mỗi phát đạn của nó có sức công phá lớn đến khó tin. Nhưng đáng sợ hơn là nó lại có thể dung hợp trường khí thế vào quả đạn pháo rồi bắn ra, khi đạn pháo trúng mục tiêu rồi phát nổ thì trường khí thế trên đó cũng đồng thời phát nổ theo, từ đó khiến sức công phá tăng gấp mấy lần. Nhất là với những linh hồn chưa có được trường khí thế thì loại công kích này càng có sức sát thương mang tính trí mạng. Đừng nhìn bọn Dương Đỉnh Thiên đã là Nhập Ma đỉnh cao, nếu bị bắn trúng thì nhiều nhất là sau ba phát đạn, bọn hắn sẽ tan thành mây khói. Chắc chắn không thể có cơ may nào khác!

Cũng may là đoàn đội này cái khác có thể không nhiều, nhưng cường giả Chân Ma cấp thì chắc chắn là đủ nhiều đấy. Dưới sự vây đánh của ba tên cường giả Chân Ma cấp, tên người máy Chân Ma vốn được đánh giá là khá mạnh này cuối cùng cũng chỉ chống đỡ được chưa tới một phút, sau đó đã bị một đao của Cung Diệp Vũ xé ra thành mảnh nhỏ, nổ tung thành một đống Năng Lượng Tiêu Chuẩn và một món Thiên Sinh Vũ Khí.

“Kiếm laser... Quá ngầu!”

Thanh kiếm laser này là một món Thiên Sinh Vũ Khí có dung lượng 1200 đơn vị. Ở trạng thái bình thường nó chỉ là một cái chuôi kiếm, sau khi đưa Năng Lượng Tiêu Chuẩn vào, từ phần trên của nó sẽ phóng ra một chùm laser màu xanh lam sậm tạo thành thân kiếm. Chưa cần nói tới chuyện khác, chỉ riêng tạo hình này đã là ngầu tới mức khó hình dung rồi. Vì vậy mà khi Bùi Kiêu nhận lấy thanh kiếm laser tên là Lam Tinh Kiếm này, xung quanh lập tức có mấy tên nhìn tới với ánh mắt thèm thuồng.

Anh Dũng Súng của Bùi Kiêu đã bị phá hủy trong trận chiến Đảo Phục Sinh, thậm chí cả Bạo Viêm Cự Phủ cũng đã mất khiến hắn không còn món Thiên Sinh Vũ Khí tốt nào nữa, điều đó đã hạn chế hắn phát huy thực lực rất nhiều. Chính vì vậy mà thanh kiếm laser Thiên Sinh Vũ Khí này về tay hắn là chuyện đương nhiên.

Thực tế thì khi Bùi Kiêu vung vẩy thanh kiếm laser này, nhìn chùm laser màu lam chói sáng long lanh trên tay mình, hắn cũng cảm thấy vô cùng vui thích. Dù sao thì thanh kiếm laser này cũng có bề ngoài quá là ngầu, tuy uy lực chưa biết ra sao nhưng ngoại hình thì rõ ràng là đẹp đẽ hơn xa Anh Dũng Súng. Hơn nữa, thanh Thiên Sinh Vũ Khí này có dung lượng lên tới 1200 đơn vị, vậy nên chỉ cần thuộc tính của nó không quá mức rác rưởi, thì chắc kiểu gì cũng sẽ mạnh hơn Anh Dũng Súng nhiều mới hợp lý.

“Hay thật đấy! Vậy là giờ đã từ chiến binh trong Final Fantasy trở thành hiệp sĩ Jedi rồi đấy (1).” Trương Hằng ở bên cạnh chua xót nói. Thực ra thì chàng thanh niên này của chúng ta cũng rất hi vọng mình nhận được món Thiên Sinh Vũ Khí quá ngầu này. Theo như lời hắn nói thì sau khi trở lại xã hội văn minh, hắn thi thoảng có thể đi tìm mấy tên bạn để khoe khoang một lượt, nếu lúc đó mà có một thanh Thiên Sinh Vũ Khí thật là ngầu để khoe thì đúng là ‘nở mày nở mặt’.

“Bớt mơ mộng hão huyền đi! Cho dù sau này chúng ta có thực sự ra được khỏi đây, nhưng ngươi cảm thấy mình sẽ đủ can đảm để nghênh ngang đi ngoài đường hay sao? Nên nhớ, giờ chúng ta đều đã thành những kẻ phản loạn cả rồi, hơn nữa không chỉ là kẻ phản loạn của một, hai quốc gia, mà là phản loạn đối với gần như toàn bộ chính phủ thế giới! Chúng ta không xuất hiện thì cũng thôi, bọn họ sẽ vì bịt miệng thế gian mà không làm khó dễ người nhà chúng ta. Nhưng nếu chúng ta lộ diện trở lại thì sao đây? Kết quả duy nhất sẽ là hai bên phải sống mái với nhau một phen! Chúng ta và bọn họ đã không thể chung sống hòa bình được nữa rồi! Bùi Kiêu vừa múa Lam Tinh Kiếm vun vút vừa nói với Trương Hằng.

Trương Hằng nghe vậy thì liền thoáng chút buồn bã. So với những người còn lại ở đây thì hắn là một người bình thường nhất – dù xét về thân thế hay tư tưởng đi nữa. Hơn nữa thì hắn cũng còn khá ít tuổi, lúc bình thường hay mơ mộng thì luôn cho rằng việc chết đi rồi biến thành linh hồn thế này chính là một lần cuộc đời sang trang mới. Nhưng thực tế, sâu thẳm trong lòng hắn vẫn mong muốn có thể trở lại cuộc sống yên bình khi xưa, về bên cha mẹ, cùng bạn bè vui vẻ cười đùa. Vậy mà giờ Bùi Kiêu lại nói cho hắn biết rằng: cuộc sống xưa kia ấy đã không bao giờ quay lại được nữa, hắn đã thực sự chết rồi...

Bùi Kiêu thấy Trương Hằng buồn bã như vậy thì liền vỗ vai hắn nói: “Ngươi cũng không nên bi quan như vậy. Một khi chúng ta trở về thế giới thực thì chắc chắn sẽ phải đánh một trận với chính phủ thế giới. Nếu trận này chúng ta thắng thì chính phủ thế giới sẽ sụp đổ, tuy không biết tình hình thế giới rồi sẽ diễn biến ra sao nhưng lúc đó ngươi chắc chắn đã có thực lực để có thể bảo vệ cho bạn bè, người thân của mình. Đương nhiên, nếu thua thì khỏi cần nói nữa làm gì. Nhưng chuyện gì cũng nên nhìn về phía chiều hướng tích cực của nó, thế nên bây giờ chúng ta càng trở nên mạnh mẽ thì khi quay trở lại thế giới hiện thực, khả năng chúng ta chiến thắng lại càng cao. Nếu ngươi có thể thành tựu Chân Ma, vậy thì dù chính phủ thế giới có phát hiện ra tung tích của ngươi, bọn chúng cũng sẽ không dám làm gì người nhà của ngươi. Dù sao thì nếu một Chân Ma cấp muốn đi phá hoại, vậy thì sẽ còn đáng sợ hơn nhiều bất kỳ phần tử khủng bố nào trên đời.” 

Hai mắt Trương Hằng lập tức sáng ngời, miệng thầm nhắc lại hai chữ ‘Chân Ma’.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện