Tù Yêu

Chương 14: Hàng xóm là Đại Hùng (H)



Khi Tang Vãn Cách từ trong suy tư lấy lại tinh thần, da trên người cũng tắm đến nhíu lại. Cô rút ra khăn tắm lớn lau chùi thân thể, lại đem quần áo mặc xong, lúc này mới đi ra phòng tắm.

15 phút sau, tất cả chuẩn bị xong, sắc trời đã có chút sáng trắng, chỉ còn lại vài ánh sao le lói như ẩn như hiện, trời mua hè buổi sang đến thật nhanh, cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu.

Mặc áo khoác vào, cô tiện tay đem thẻ từ của cửa chính cất vào trong túi, lại thả mấy tờ tiền lẻ, chuẩn bị mua bữa ăn sáng mang về, sau đó liền đổi giầy đi ra cửa.

Mới vừa khóa cửa lại, cô liền phát hiện cửa nhà B đối diện có ánh đèn sáng choang, tựa hồ có người đi vào ở.

Khu cao ốc này mới vừa hoàn thành xong năm nay, địa thế tốt, phong cảnh cũng thanh nhã, cho nên giá tiền cũng không phải là người bình thường có thể mua nổi, cô vừa mua căn lầu cuối, cho nên đối diện vẫn chưa có ai đến ở, không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị mua lại rồi.

Tang Vãn Cách có chút ngạc nhiên liếc nhà bên một cái, phát hiện cửa cũng không có khóa, còn mở ra một khe hở nhỏ, ánh đèn sáng ngời từ trong khe cửa ánh xạ ra ngoài.

Hàng xóm mới nha...

Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều làm gì khóa chặt cửa sau đó liền xoay người đi về hướng thang máy.

Sau đó cô nghe được một trận tiếng bước chân nặng nề, một thanh âm thô ráp trầm thấp không thể tin được từ phía sau cô truyền đến, gần như đang ở bên tai cô: "Tiểu thư..."

Làm Tang Vãn Cách sợ tới mức cả người cũng cương cứng, thanh âm này, thanh âm này là.....

Cô run run rẩy rẩy quay đầu lại, một gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa cứ rõ ràng xuất hiện ở trước mặt cô như vậy.

Cô bị sợ đến choáng váng, ngay cả chạy trốn cũng quên luôn, hoặc là nói, cô không dám chạy trốn.

Bảy năm trước, cô cũng cố gắng thoát khỏi bên cạnh hắn, nhưng mỗi lần cũng bị hắn bắt trở lại, sau đó phải đón nhận hắn càng thêm thô lỗ sắc tình. Dư âm của năm đó, vào thời điểm khi vừa nhìn thấy hắn, Tang Vãn Cách vẫn chỉ có thể sợ hãi đứng tại chỗ, không thể động đậy, một chữ cũng nói không ra được.

Người đàn ông thân hình cao lớn từng bước từng bước tới gần cô, thời điểm đứng ở trước mặt cô, Tang Vãn Cách cuối cùng cũng từ sợ hãi cùng với không dám tin tìm về lý trí, theo bản năng chính là muốn chạy trốn. Nhưng cửa thang máy còn chưa mở, cửa nhà cũng bị cô mới vừa khóa lại, một tầng lầu chỉ có hai hộ gia đình, giờ phút này, cho dù cô kêu cứu cũng không có ai nghe.

Tầng lầu to như vậy, hai người cứ đứng đó mặt đối mặt, nhìn đối phương. Duy nhất khác là, ánh mắt của Tang Vãn Cách chỉ kinh sợ và kinh sợ, mà trong mắt người đàn ông đó lại là trừ nhớ nhung còn có hừng hực dục niệm.

Đôi ánh mắt sang rực như lửa kia, làm Tang Vãn Cách cảm thấy hai chân như nhũn ra, cô muốn chạy trốn, lại phát hiện cả người mình cũng bị mất hơi sức; cô cũng muốn gọi, lại phát hiện mình một chữ đều nói không ra được, chỉ có thể vô lực, nhu nhược bị hắn kéo vào trong ngực, sau đó bị kéo vào nhà hắn.

Mới vừa vào cửa, hắn liền đem cô tựa ở trên ván cửa, càn rỡ hôn cô.

"Ưmh..." Tang Vãn Cách muốn tách rời khỏi, người đàn ông vung một bàn tay to kềm chiếc cằm thon của cô lại thật chặt, chiếc lưỡi của hắn mạnh mẽ tiến quân thần tốc, quét ngang ngàn dặm, trong phút chốc đã làm cho cô quân lính tan rã, lien tiếp bại lui.

Mà bàn tay nóng như lửa còn lại, không hề an phận chui vào vạt áo thể thao của cô chạy vào bên trong quần áo lót của cô. Vô cùng thuần thục tìm được vật tròn trịa quen thuộc, nhẹ nhàng bao lại, sau đó bắt đầu dung sức vuốt ve, thỉnh thoảng còn dùng đầu ngón tay thô ráp vuốt ve đỉnh hồng môi mềm mại của cô, làm cô bủn rủn, thân thể mảnh khảnh mềm mại ngay cả đứng cũng không vững, chỉ có thể mềm mại không xương dựa vào trong ngực hắn mặc hắn làm xằng làm bậy.

Kỷ xảo tinh xảo của người đàn ông làm cho Tang Vãn Cách yêu kiều ra tiếng, hai bàn đôi tay nhỏ bé níu lấy đầu vai hắn thật chặt, cái miệng nhỏ nhắn ngoan ngoãn khẽ hé mở trong môi hắn, mặc cho hắn công trì chiếm đất, để cho mình quăng mũ cởi giáp đầu hàng.

Dần dần, hắn không hề thỏa mãn với chỉ có một tay đụng vào cô, bàn tay vốn là kiềm chế cằm nhỏ của cô đột nhiên buông ra, cùng với một cái tay khác cùng nhau chui vào phía dưới quần áo của cô, hai cái tay chia ra nắm lấy hai bên ngực sữa, hơi có vẻ thô lỗ vừa xoa, vừa nắn vuốt, làm bầu ngực mịn màng biên thành nhiều loại đường cong xinh đẹp hình dạng khác nhau.

Xúc cảm dưới lòng bàn tay quá mức tốt đẹp, da thịt trắng như tuyết mềm mại trơn mềm giống như là sữa tươi, bầu ngực sữa nõn nà đang nở rộ ở đầu ngón tay hắn, tràn đầy co dãn, rồi lại mềm mại giống như được làm bằng nước, làm cho hắn càng thêm yêu thích không thể buông tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện