Tuấn Hồ
Chương 10
Kết hôn? Vậy thì vừa vặn có thể đến học tập thêu, tôi có chỉ cô làm
sao quấn ra một bó hoa đẹp nhất, đến lúc đó cô có thể tự mình thiết kế
một bó hoa cưới.」 La Ẩn tiếp tục kích động.
「 Không……」 Cô đang muốn nghiêm chỉnh từ chối, một thanh âm vang dội liền thay cô đáp ứng.
「 Điểm này không sai, Uyển Thanh, đi học đi!」
Cô kinh ngạc vừa quay đầu liền thấy Lưu Chí Tuyên cao lớn tuấn vĩ không biết khi nào đã tan việc về nhà,vừa cười vừa đi đến phía cô,một tay ôm lấy eo cô.
「 Đi học đi! Dù sao em gần đây cũng không có đi làm, vừa vặn có thời gian.」
「 Chí Tuyên……」Trong lòng cô căng thẳng rất nhanh liếc về hướng Lưu phu nhân, quả nhiên thấy trên mặt Lưu phu nhân có chút không vui.
「 Học cắm hoa một chút, về sau còn có thể điểm làm đẹp nhà chúng ta,với lại em không phải rất thích hoa sao?」 Lưu Chí Tuyên cười nói, cúi đầu lại hôn một chút lên mép tóc của cô.
Thân thể cô cương cứng,cô sợ nhất Lưu Chí Tuyên làm ra hành động thân mật trước mặt người khác, nhưng mà hắn cố tình thích làm như vậy, hơn nữa thích ở trước mặt mẹ hắn biểu hiện vô cùng thân thiết, làm hại quan hệ của cô và Lưu phu nhân càng lúc càng buộc chặt.
Lưu Chí Tuyên hồn nhiên bất giác thấy cô co lại,hắn quay đầu nhìn La Ẩn liếc mắt một cái, mày núi giương lên đối với khuôn mặt tuấn mỹ của La Ẩn cảm thấy kinh ngạc.
「 Nói vậy thầy dạy hoa nghệ này chính là người làm cho mẹ và em gái tôi thần hồn điên đảo sao? Không nghĩ tới tôi cũng có cơ hội nhìn thấy diện mạo thật của thầy…… Tôi là Lưu Chí Tuyên, thật vui mừng khi nhìn thấy thầy.」 Hắn nửa mở ra nụ cười đùa giỡn, làm càn đánh giá La Ẩn rồi chủ động vươn tay.
「 Rất vui, tôi tên là La Ẩn.」 La Ẩn tao nhã nhẹ bắt tay Lưu Chí Tuyên, cười khách khí mà lãnh đạm.
Lưu Chí Tuyên mày rậm mắt to,dáng người cao lớn tướng mạo đường đường, rất có phong cách thiếu gia nhà giàu,bởi vì Lưu gia có tiền tài quyền thế bao che cho nên trong giới kinh doanh cũng không dám xem thường người đời thứ hai này, cho dù hắn không có việc gì lớn để làm nhưng bởi vì biết người biết ta, giao du rộng lớn phức tạp, truyền thông vẫn là vô cùng chú ý nhất cử nhất động của hắn.
La Ẩn cũng không thích Lưu Chí Tuyên, hắn thấy Lưu Chí Tuyên quá mức phù phiếm, nhìn như sáng sủa thật ra tự cho ta đây, nói trắng ra chính là quá mức tùy tâm sở dục hơn nữa tự cho là đúng.
Trọng yếu hơn là hắn cùng mẹ hắn giống nhau, tuyệt không biết lễ phép.
「 Thầy La đẹp như vậy, hẳn là sẽ có rất nhiều con gái muốn học cắm hoa với thầy nha!」 Lưu Chí Tuyên hơi châm chọc.
「 Đích thực rất nhiều, nhưng tôi tin tưởng tài hoa nghệ và diện mạo cũng chưa làm cho các cô ấy thất vọng qua.」 La Ẩn thản nhiên đáp lại một câu.
Lưu Chí Tuyên dường như không dự đoán được hắn phản ứng nhanh như vậy cho nên sửng sốt một chút.
Người đàn ông tuấn tú này nhìn thấy yếu ớt thì ra cũng rất lợi hại nha!
Hắn thẳng nhìn chằm chằm La Ẩn, ở trong lòng âm thầm ngạc nhiên.
La Ẩn không chút nào để ý hắn nhìn chăm chú, tiếp tục lời nói đề tài vừa rồi.
「 Học cắm ho có thể nuôi dưỡng tính tình, càng có thể huấn luyện mỹ cảm.Ở Nhật Bản một ít cô dâu cũng đã học thêm khóa này.Hướng tiểu thư có thể lo lắng một chút, vừa vặn thứ Tư này có một ban chương trình sơ cấp muốn nhập học, nếu Hướng tiểu thư có rảnh thì có thể tham gia.」 La Ẩn lại đem mũi tên nhắm ngay Hướng Uyển Thanh.
「 Nhưng mà tôi……」 Hướng Uyển Thanh suy nghĩ nên cự tuyệt như thế nào, Lưu Chí Tuyên thấy cô như vậy cho nên quyết định thay.
「 Không cần lo lắng, Uyển Thanh sẽ đi học.」 Lưu Chí Tuyên mở miệng nói.
「 Chí Tuyên! Em thật sự không muốn……」 Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, chán nản quay đầu nhìn hắn.
Từ lúc cô quen nhau với hắn,cô liền phát hiện hắn thường xuyên tự tiện thay cô quyết định một việc, cũng bất kể cô có đồng ý hay không, muốn hoặc không muốn.
「 Không sao đâu Uyển Thanh,anh hy vọng em có thể làm một cô dâu hạnh phúc nhất, với lại khó lắm mới đư thầy La Ẩn nguyện ý nhận em làm học trò, em phải theo học, xem có thể học được tốt giống mẹ anh và Chí Na hay không.」 Lưu Chí Tuyên mang theo khẩu khí chế nhạo cười nói.
「 Chí Tuyên……」 Cô lo lắng liếc mắt sang mẹ chồng một cái, quả nhiên sắc mặt Lưu phu nhân càng lúc càng khó coi.
「 Đúng rồi, chúng tôi tháng sau tổ chức hôn lễ xin mời thầy La đến thiết kế hội giùm, nghe nói đây là phương diện chuyên gia của thầy.」 Lưu Chí Tuyên nhìn về phía La Ẩn.
「 Không tốt nha! Chí Tuyên, hôn lễ bố trí đơn giản là tốt rồi……」 Cô vội la lên, thật ra cô cũng không muốn hôn lễ xa hoa phô trương.
「 Không được, đây chính là việc lớn nha, tin tưởng thầy La nhất định đồng ý việc này?」 Hắn nhìn chằm chằm La Ẩn nói.
「 Đây là vinh hạnh của tôi.」 La Ẩn thản nhiên cười.
「 Hừ! Con chỉ quan tâm cô ta, thật sự mẹ không hiểu nổi cô ta có điểm gì tốt,người giống như cô ta đi học cắm hoa chính là lãng phí thời gian cùng học phí mà thôi, còn nửa chuyện các ngươi kết hôn mẹ còn chưa có đồng ý」 Lưu phu nhân bất bình hừ nói, thực không quen nhìn con trai còn chưa kết hôn đã một lòng bao che Hướng Uyển Thanh bên kia.
「 Mẹ, Uyển Thanh sẽ trở thành người của Lưu gia chúng ta, mẹ tại sao có thể nói những lời như vậy? Uyển Thanh nghe xong trong lòng sẽ rất buồn nha?」 Lưu Chí Tuyên cau mày không vui.
「 Gì nha? Mẹ nói cô ta vài câu con liền đau lòng? Muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta trước tiên phải học nghe giáo huấn, nếu trong lòng cô ta không vui cũng đừng gả vào.」 Lưu phu nhân lớn tiếng quát mắng.
「 Mẹ! Mẹ tại sao nói như vậy……」 Lưu Chí Tuyên hai tay chống nạnh đi về phía trước.
Mắt thấy mẹ con bọn họ vì cô mà cãi vả ầm ĩ, Hướng Uyển Thanh sợ hãi giữ chặt Lưu Chí Tuyên, vội la lên:「 Chí Tuyên, đừng như vậy, mẹ là trưởng bối, anh không thể dùng loại thái độ này đối với mẹ……」
「 Đủ rồi, đừng ở trước mặt tôi đóng kịch, mỗi lần cô giả bộ đánh thương Chí Tuyên liền càng thay cô cảm thấy bất công, khiến cho mẹ con chúng ta bất hòa như vậy cô mới vui vẻ, đúng không? Cô rắp tâm thật sự là đáng giận.」 Lưu phu nhân không cảm kích còn trừng mắt nhìn cô, cắn răng nén giận.
「 Mẹ,con không có……」Sắc mặt Hướng Uyển Thanh tái nhợt, mỗi lần Lưu Chí Tuyên càng che chở nàng sự việc sẽ càng không thể vãn hồi, cũng khiến cho cô càng chọc Lưu phu nhân giận.
「 Uyển Thanh căn bản không phải ý này,mẹ lại cố tình muốn xuyên tạc cô ấy, rốt cuộc mẹ muốn cô ấy làm như thế nào mới cam tâm?」 Lưu Chí Tuyên đối với mẹ mình cảm thấy giận giữ.
「 Chí Tuyên! Em van anh đừng nói nửa!」 Hướng Uyển Thanh gấp đến độ mau khóc.
「 Tốt! Mẹ một mình chịu khổ nuôi con lớn như vậy, là để con chọc mẹ tức chết sao? Đứa con bất hiếu này……」 Lưu phu nhân tức giận đến nhắm mắt lại, vỗ về cái trán, thân mình lay nhẹ.
「 Mẹ!」 Hướng Uyển Thanh sợ tới mức vội vàng chạy đến đỡ lấy bà.
「 Tránh ra! Ai cho cô chạm vào tôi?」 Lưu phu nhân ghét đẩy cô ra.
「 A!」 Hướng Uyển Thanh bất ngờ không kịp phòng bị lảo đảo ngã sang một bên, vừa vặn đụng vào Lưu Chí Tuyên nhưng Lưu Chí Tuyên không kịp đỡ lấy cô, bởi vậy cả người ngã ngồi trên mặt đất.
「 Mẹ! Mẹ……」 Lưu Chí Tuyên tức giận hung hăng trừng mắt nhìn mẹ mình.
「 Hừ! Mẹ vĩnh viễn sẽ không đáp ứng chuyện hôn sự này,cô ấy muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta, vậy thì đợi kiếp sau đi!」 Lưu phu nhân nói xong những lời này liền xoay người rời đi.
Hướng Uyển Thanh nhịn xuống ủy khuất, bò dậy hướng về phía Lưu Chí Tuyên nói:「 Chí Tuyên, nhanh đi xin lỗi với mẹ đi, nhanh đi a!」
「 Mẹ đối xử với em như vậy,em còn muốn anh đi xin lỗi?」 Lưu Chí Tuyên quay đầu liếc cô một cái, vẻ mặt có chút kỳ lạ.
「 Bà ấy là mẹ anh! Đừng vì em mà làm mẹ anh bị tổn thương,nếu không trong của em sẽ rất bất an.」 Cô đau khổ nói.
Lưu Chí Tuyên khóe miệng hơi trầm xuống, dừng một chút rồi không tình nguyệt nói một câu:「 Được rồi! Vì em anh sẽ đi xin lỗi mẹ, bất quá em đáp ứng anh đi học cắm hoa.」
「 Được được được, muốn em học cái gì cũng được, chỉ cần anh đi xin lỗi mẹ」 Cô vội la lên.
「 Em đồng ý, vậy là tốt rồi phải theo thầy La học cắm hoa thật tốt!」 Dứt lời Lưu Chí Tuyên nhìn sang La Ẩn vẫn đứng ở một bên không nói lời nào liếc mắt một cái,rồi lộ một nụ cười kỳ dị sau đó mới đi ra phòng khách.
Hướng Uyển Thanh mệt mỏi thở ra một hơi, cảm thấy ứng phó Lưu Chí Tuyên cũng không dễ bằng ứng phó mẹ hắn.
「 Xem ra, cuộc sống của cô rất vất vả nha!」 La Ẩn cười khẽ .
Cô cả kinh,lúc này mới nhớ tới còn có người tên La Ẩn này ở đây, hốt hoảng quay đầu chỉ thấy vẻ mặt La Ẩn giống như nhìn một trò khôi hài buồn cười, trên khuôn mặt anh tuấn chứa một tia trào phúng cười lạnh.
「Xin lỗi, cho thầy nhìn thấy trường hợp như vậy……」 Như là bị nhìn trộm bí mật, trong lòng cô có chút không hiểu không yên.
「 Không sao, tôi cảm thấy rất thú vị.」 La Ẩn nheo lại mắt,nụ cười mở rộng.
「 Thú vị?」 Cô chau hai hàng lông mày lên.
「 Đúng vậy,vô cùng thú vị, một mẹ chồng khó chịu, một vị hôn phu có ý mãnh liệt nắm trong tay, hơn nữa còn có một cô con dâu nhẫn nhục chịu đựng, ba người các ngươi vừa vặn có thể diễn phim bộ bi kịch nha.」 hắn châm chọc nói.
「 Anh……」 Trong lòng cô hoảng sợ, tuy rằng không thích hắn hình dung như vậy nhưng lại không thể phản bác.
「 Tôi rất bực mình là nguyên nhân gì để cô chịu đựng được mẹ con Lưu gia như thế nha? Theo như cá tính của cô hẳn là đã sớm chịu không nổi rồi?」 Hắn sâu sắc nhìn chằm chằm cô.
「 Tôi không hiểu anh đang nói cái gì.」 Cô không muốn đáp lại trước mặt hắn.
「 Đối với một người đàn ông cô không yêu, có cần tự mình chịu ủy khuất đến tình trạng này hay không nha?」 Hắn tiến thêm một bước nói.
「 Ai nói tôi không yêu Chí Tuyên? Tôi vì anh mới nguyện ý chấp nhận tất cả!」Cô lớn tiếng bác bỏ.
「 Cô thật sự yêu hắn sao?」 Mày kiếm hắn khẽ nhếch.
「 Đương nhiên……」 Cô không cần nghĩ ngợi nói.
「 Thật sự là rất đáng buồn a! Thì ra cô ngay cả yêu là gì cũng không phân biệt rõ, xem ra cô đích thực cần đến Xuân Lưu Hoa để tôi dạy dỗ.」 hắn cười khẩy nói.
Cô uấn giận trừng mắt hắn, không hiểu hắn vì sao ở trước mặt những người phụ nữ khác đều hiền lành có lễ, còn đối với cô thì lại cố tình châm chọc khiêu khích.
「Tôi không nhất định sẽ đi học nha–」 Cô giương giọng cường điệu.
「 Cô sẽ đến, bởi vì cô căn bản không có biện pháp cãi lời Lưu Chí Tuyên 『 mệnh lệnh 』.」 Hắn từ mũi hừ rồi cười khẽ, tiêu sái bỏ đi.
「 Tôi sẽ không đi!」 Cô hướng về phía bóng hắn hét to.
「 Ngày kia lúc ba giờ, tôi ở phòng hoa chờ cô.」 Hắn cũng không quay đầu lại nói xong,từ cửa hông lòe ra, tránh được những người khách nữ biết hắn đến mà xôn xao, biến mất ở đình viện Lưu gia.
Cô kinh ngạc nhìn hắn rời khỏi, toàn bộ cảm xúc bị nhiễu loạn.
La Ẩn rốt cuộc là người gì nha? Cô tổng cảm thấy hắn dường như có thù ý với cô giống như cô từng đắc tội với hắn, bởi vậy khẩu khí hắn nói chuyện với cô mới có thể đặc biệt có gai…
Nhưng mà nếu hắn chán ghét cô, vì sao lại không ngừng tiếp cận cô? Hắn đến tột cùng có ý đồ gì nha?
Bất an nghĩ lung tung, trong đầu cô lại hiện lên mặt hồ ly làm người ta kinh hãi, cô quyết định vẫn là cách xa La Ẩn một chút thì tốt hơn……
Đúng cô chờ một chút nhất định phải nói rõ ràng với Lưu Chí Tuyên, muốn cô học cắm hoa ngoại trừ đến Xuân Lưu Hoa thì nơi nào cũng được, bất luận như thế nào cô cũng không bước vào phòng Xuân Lưu Hoa nửa nha .
「 Điểm này không sai, Uyển Thanh, đi học đi!」
Cô kinh ngạc vừa quay đầu liền thấy Lưu Chí Tuyên cao lớn tuấn vĩ không biết khi nào đã tan việc về nhà,vừa cười vừa đi đến phía cô,một tay ôm lấy eo cô.
「 Đi học đi! Dù sao em gần đây cũng không có đi làm, vừa vặn có thời gian.」
「 Chí Tuyên……」Trong lòng cô căng thẳng rất nhanh liếc về hướng Lưu phu nhân, quả nhiên thấy trên mặt Lưu phu nhân có chút không vui.
「 Học cắm hoa một chút, về sau còn có thể điểm làm đẹp nhà chúng ta,với lại em không phải rất thích hoa sao?」 Lưu Chí Tuyên cười nói, cúi đầu lại hôn một chút lên mép tóc của cô.
Thân thể cô cương cứng,cô sợ nhất Lưu Chí Tuyên làm ra hành động thân mật trước mặt người khác, nhưng mà hắn cố tình thích làm như vậy, hơn nữa thích ở trước mặt mẹ hắn biểu hiện vô cùng thân thiết, làm hại quan hệ của cô và Lưu phu nhân càng lúc càng buộc chặt.
Lưu Chí Tuyên hồn nhiên bất giác thấy cô co lại,hắn quay đầu nhìn La Ẩn liếc mắt một cái, mày núi giương lên đối với khuôn mặt tuấn mỹ của La Ẩn cảm thấy kinh ngạc.
「 Nói vậy thầy dạy hoa nghệ này chính là người làm cho mẹ và em gái tôi thần hồn điên đảo sao? Không nghĩ tới tôi cũng có cơ hội nhìn thấy diện mạo thật của thầy…… Tôi là Lưu Chí Tuyên, thật vui mừng khi nhìn thấy thầy.」 Hắn nửa mở ra nụ cười đùa giỡn, làm càn đánh giá La Ẩn rồi chủ động vươn tay.
「 Rất vui, tôi tên là La Ẩn.」 La Ẩn tao nhã nhẹ bắt tay Lưu Chí Tuyên, cười khách khí mà lãnh đạm.
Lưu Chí Tuyên mày rậm mắt to,dáng người cao lớn tướng mạo đường đường, rất có phong cách thiếu gia nhà giàu,bởi vì Lưu gia có tiền tài quyền thế bao che cho nên trong giới kinh doanh cũng không dám xem thường người đời thứ hai này, cho dù hắn không có việc gì lớn để làm nhưng bởi vì biết người biết ta, giao du rộng lớn phức tạp, truyền thông vẫn là vô cùng chú ý nhất cử nhất động của hắn.
La Ẩn cũng không thích Lưu Chí Tuyên, hắn thấy Lưu Chí Tuyên quá mức phù phiếm, nhìn như sáng sủa thật ra tự cho ta đây, nói trắng ra chính là quá mức tùy tâm sở dục hơn nữa tự cho là đúng.
Trọng yếu hơn là hắn cùng mẹ hắn giống nhau, tuyệt không biết lễ phép.
「 Thầy La đẹp như vậy, hẳn là sẽ có rất nhiều con gái muốn học cắm hoa với thầy nha!」 Lưu Chí Tuyên hơi châm chọc.
「 Đích thực rất nhiều, nhưng tôi tin tưởng tài hoa nghệ và diện mạo cũng chưa làm cho các cô ấy thất vọng qua.」 La Ẩn thản nhiên đáp lại một câu.
Lưu Chí Tuyên dường như không dự đoán được hắn phản ứng nhanh như vậy cho nên sửng sốt một chút.
Người đàn ông tuấn tú này nhìn thấy yếu ớt thì ra cũng rất lợi hại nha!
Hắn thẳng nhìn chằm chằm La Ẩn, ở trong lòng âm thầm ngạc nhiên.
La Ẩn không chút nào để ý hắn nhìn chăm chú, tiếp tục lời nói đề tài vừa rồi.
「 Học cắm ho có thể nuôi dưỡng tính tình, càng có thể huấn luyện mỹ cảm.Ở Nhật Bản một ít cô dâu cũng đã học thêm khóa này.Hướng tiểu thư có thể lo lắng một chút, vừa vặn thứ Tư này có một ban chương trình sơ cấp muốn nhập học, nếu Hướng tiểu thư có rảnh thì có thể tham gia.」 La Ẩn lại đem mũi tên nhắm ngay Hướng Uyển Thanh.
「 Nhưng mà tôi……」 Hướng Uyển Thanh suy nghĩ nên cự tuyệt như thế nào, Lưu Chí Tuyên thấy cô như vậy cho nên quyết định thay.
「 Không cần lo lắng, Uyển Thanh sẽ đi học.」 Lưu Chí Tuyên mở miệng nói.
「 Chí Tuyên! Em thật sự không muốn……」 Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, chán nản quay đầu nhìn hắn.
Từ lúc cô quen nhau với hắn,cô liền phát hiện hắn thường xuyên tự tiện thay cô quyết định một việc, cũng bất kể cô có đồng ý hay không, muốn hoặc không muốn.
「 Không sao đâu Uyển Thanh,anh hy vọng em có thể làm một cô dâu hạnh phúc nhất, với lại khó lắm mới đư thầy La Ẩn nguyện ý nhận em làm học trò, em phải theo học, xem có thể học được tốt giống mẹ anh và Chí Na hay không.」 Lưu Chí Tuyên mang theo khẩu khí chế nhạo cười nói.
「 Chí Tuyên……」 Cô lo lắng liếc mắt sang mẹ chồng một cái, quả nhiên sắc mặt Lưu phu nhân càng lúc càng khó coi.
「 Đúng rồi, chúng tôi tháng sau tổ chức hôn lễ xin mời thầy La đến thiết kế hội giùm, nghe nói đây là phương diện chuyên gia của thầy.」 Lưu Chí Tuyên nhìn về phía La Ẩn.
「 Không tốt nha! Chí Tuyên, hôn lễ bố trí đơn giản là tốt rồi……」 Cô vội la lên, thật ra cô cũng không muốn hôn lễ xa hoa phô trương.
「 Không được, đây chính là việc lớn nha, tin tưởng thầy La nhất định đồng ý việc này?」 Hắn nhìn chằm chằm La Ẩn nói.
「 Đây là vinh hạnh của tôi.」 La Ẩn thản nhiên cười.
「 Hừ! Con chỉ quan tâm cô ta, thật sự mẹ không hiểu nổi cô ta có điểm gì tốt,người giống như cô ta đi học cắm hoa chính là lãng phí thời gian cùng học phí mà thôi, còn nửa chuyện các ngươi kết hôn mẹ còn chưa có đồng ý」 Lưu phu nhân bất bình hừ nói, thực không quen nhìn con trai còn chưa kết hôn đã một lòng bao che Hướng Uyển Thanh bên kia.
「 Mẹ, Uyển Thanh sẽ trở thành người của Lưu gia chúng ta, mẹ tại sao có thể nói những lời như vậy? Uyển Thanh nghe xong trong lòng sẽ rất buồn nha?」 Lưu Chí Tuyên cau mày không vui.
「 Gì nha? Mẹ nói cô ta vài câu con liền đau lòng? Muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta trước tiên phải học nghe giáo huấn, nếu trong lòng cô ta không vui cũng đừng gả vào.」 Lưu phu nhân lớn tiếng quát mắng.
「 Mẹ! Mẹ tại sao nói như vậy……」 Lưu Chí Tuyên hai tay chống nạnh đi về phía trước.
Mắt thấy mẹ con bọn họ vì cô mà cãi vả ầm ĩ, Hướng Uyển Thanh sợ hãi giữ chặt Lưu Chí Tuyên, vội la lên:「 Chí Tuyên, đừng như vậy, mẹ là trưởng bối, anh không thể dùng loại thái độ này đối với mẹ……」
「 Đủ rồi, đừng ở trước mặt tôi đóng kịch, mỗi lần cô giả bộ đánh thương Chí Tuyên liền càng thay cô cảm thấy bất công, khiến cho mẹ con chúng ta bất hòa như vậy cô mới vui vẻ, đúng không? Cô rắp tâm thật sự là đáng giận.」 Lưu phu nhân không cảm kích còn trừng mắt nhìn cô, cắn răng nén giận.
「 Mẹ,con không có……」Sắc mặt Hướng Uyển Thanh tái nhợt, mỗi lần Lưu Chí Tuyên càng che chở nàng sự việc sẽ càng không thể vãn hồi, cũng khiến cho cô càng chọc Lưu phu nhân giận.
「 Uyển Thanh căn bản không phải ý này,mẹ lại cố tình muốn xuyên tạc cô ấy, rốt cuộc mẹ muốn cô ấy làm như thế nào mới cam tâm?」 Lưu Chí Tuyên đối với mẹ mình cảm thấy giận giữ.
「 Chí Tuyên! Em van anh đừng nói nửa!」 Hướng Uyển Thanh gấp đến độ mau khóc.
「 Tốt! Mẹ một mình chịu khổ nuôi con lớn như vậy, là để con chọc mẹ tức chết sao? Đứa con bất hiếu này……」 Lưu phu nhân tức giận đến nhắm mắt lại, vỗ về cái trán, thân mình lay nhẹ.
「 Mẹ!」 Hướng Uyển Thanh sợ tới mức vội vàng chạy đến đỡ lấy bà.
「 Tránh ra! Ai cho cô chạm vào tôi?」 Lưu phu nhân ghét đẩy cô ra.
「 A!」 Hướng Uyển Thanh bất ngờ không kịp phòng bị lảo đảo ngã sang một bên, vừa vặn đụng vào Lưu Chí Tuyên nhưng Lưu Chí Tuyên không kịp đỡ lấy cô, bởi vậy cả người ngã ngồi trên mặt đất.
「 Mẹ! Mẹ……」 Lưu Chí Tuyên tức giận hung hăng trừng mắt nhìn mẹ mình.
「 Hừ! Mẹ vĩnh viễn sẽ không đáp ứng chuyện hôn sự này,cô ấy muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta, vậy thì đợi kiếp sau đi!」 Lưu phu nhân nói xong những lời này liền xoay người rời đi.
Hướng Uyển Thanh nhịn xuống ủy khuất, bò dậy hướng về phía Lưu Chí Tuyên nói:「 Chí Tuyên, nhanh đi xin lỗi với mẹ đi, nhanh đi a!」
「 Mẹ đối xử với em như vậy,em còn muốn anh đi xin lỗi?」 Lưu Chí Tuyên quay đầu liếc cô một cái, vẻ mặt có chút kỳ lạ.
「 Bà ấy là mẹ anh! Đừng vì em mà làm mẹ anh bị tổn thương,nếu không trong của em sẽ rất bất an.」 Cô đau khổ nói.
Lưu Chí Tuyên khóe miệng hơi trầm xuống, dừng một chút rồi không tình nguyệt nói một câu:「 Được rồi! Vì em anh sẽ đi xin lỗi mẹ, bất quá em đáp ứng anh đi học cắm hoa.」
「 Được được được, muốn em học cái gì cũng được, chỉ cần anh đi xin lỗi mẹ」 Cô vội la lên.
「 Em đồng ý, vậy là tốt rồi phải theo thầy La học cắm hoa thật tốt!」 Dứt lời Lưu Chí Tuyên nhìn sang La Ẩn vẫn đứng ở một bên không nói lời nào liếc mắt một cái,rồi lộ một nụ cười kỳ dị sau đó mới đi ra phòng khách.
Hướng Uyển Thanh mệt mỏi thở ra một hơi, cảm thấy ứng phó Lưu Chí Tuyên cũng không dễ bằng ứng phó mẹ hắn.
「 Xem ra, cuộc sống của cô rất vất vả nha!」 La Ẩn cười khẽ .
Cô cả kinh,lúc này mới nhớ tới còn có người tên La Ẩn này ở đây, hốt hoảng quay đầu chỉ thấy vẻ mặt La Ẩn giống như nhìn một trò khôi hài buồn cười, trên khuôn mặt anh tuấn chứa một tia trào phúng cười lạnh.
「Xin lỗi, cho thầy nhìn thấy trường hợp như vậy……」 Như là bị nhìn trộm bí mật, trong lòng cô có chút không hiểu không yên.
「 Không sao, tôi cảm thấy rất thú vị.」 La Ẩn nheo lại mắt,nụ cười mở rộng.
「 Thú vị?」 Cô chau hai hàng lông mày lên.
「 Đúng vậy,vô cùng thú vị, một mẹ chồng khó chịu, một vị hôn phu có ý mãnh liệt nắm trong tay, hơn nữa còn có một cô con dâu nhẫn nhục chịu đựng, ba người các ngươi vừa vặn có thể diễn phim bộ bi kịch nha.」 hắn châm chọc nói.
「 Anh……」 Trong lòng cô hoảng sợ, tuy rằng không thích hắn hình dung như vậy nhưng lại không thể phản bác.
「 Tôi rất bực mình là nguyên nhân gì để cô chịu đựng được mẹ con Lưu gia như thế nha? Theo như cá tính của cô hẳn là đã sớm chịu không nổi rồi?」 Hắn sâu sắc nhìn chằm chằm cô.
「 Tôi không hiểu anh đang nói cái gì.」 Cô không muốn đáp lại trước mặt hắn.
「 Đối với một người đàn ông cô không yêu, có cần tự mình chịu ủy khuất đến tình trạng này hay không nha?」 Hắn tiến thêm một bước nói.
「 Ai nói tôi không yêu Chí Tuyên? Tôi vì anh mới nguyện ý chấp nhận tất cả!」Cô lớn tiếng bác bỏ.
「 Cô thật sự yêu hắn sao?」 Mày kiếm hắn khẽ nhếch.
「 Đương nhiên……」 Cô không cần nghĩ ngợi nói.
「 Thật sự là rất đáng buồn a! Thì ra cô ngay cả yêu là gì cũng không phân biệt rõ, xem ra cô đích thực cần đến Xuân Lưu Hoa để tôi dạy dỗ.」 hắn cười khẩy nói.
Cô uấn giận trừng mắt hắn, không hiểu hắn vì sao ở trước mặt những người phụ nữ khác đều hiền lành có lễ, còn đối với cô thì lại cố tình châm chọc khiêu khích.
「Tôi không nhất định sẽ đi học nha–」 Cô giương giọng cường điệu.
「 Cô sẽ đến, bởi vì cô căn bản không có biện pháp cãi lời Lưu Chí Tuyên 『 mệnh lệnh 』.」 Hắn từ mũi hừ rồi cười khẽ, tiêu sái bỏ đi.
「 Tôi sẽ không đi!」 Cô hướng về phía bóng hắn hét to.
「 Ngày kia lúc ba giờ, tôi ở phòng hoa chờ cô.」 Hắn cũng không quay đầu lại nói xong,từ cửa hông lòe ra, tránh được những người khách nữ biết hắn đến mà xôn xao, biến mất ở đình viện Lưu gia.
Cô kinh ngạc nhìn hắn rời khỏi, toàn bộ cảm xúc bị nhiễu loạn.
La Ẩn rốt cuộc là người gì nha? Cô tổng cảm thấy hắn dường như có thù ý với cô giống như cô từng đắc tội với hắn, bởi vậy khẩu khí hắn nói chuyện với cô mới có thể đặc biệt có gai…
Nhưng mà nếu hắn chán ghét cô, vì sao lại không ngừng tiếp cận cô? Hắn đến tột cùng có ý đồ gì nha?
Bất an nghĩ lung tung, trong đầu cô lại hiện lên mặt hồ ly làm người ta kinh hãi, cô quyết định vẫn là cách xa La Ẩn một chút thì tốt hơn……
Đúng cô chờ một chút nhất định phải nói rõ ràng với Lưu Chí Tuyên, muốn cô học cắm hoa ngoại trừ đến Xuân Lưu Hoa thì nơi nào cũng được, bất luận như thế nào cô cũng không bước vào phòng Xuân Lưu Hoa nửa nha .
Bình luận truyện