Tung Hoành Đại Thiếu
Chương 24: Tiến đến hung thú sơn mạch
Bên ngoài Thiên Long thành có một dải liên miên mấy trăm dặm, được gọi hung thú sơn mạch, nơi này là thiên đường của yêu thú, cũng là tử địa của nhân loại.
Nghe qua tên là biết, nơi này sinh tồn rất nhiều yêu thú, còn rất hung hãn.
Bên trong tồn tại rất nhiều thiên tài địa bảo quý hiếm, các loại khoáng thạch, vật liệu có giá trị.. đương nhiên, bản thân yêu thú chúng nó vẫn là một món tài phú khổng lồ.
Mỗi ngày đều có từng đám thế lực cùng với tán tu tất bật kéo đến hung thú sơn mạch, liên miên không dứt, mặc cho bên trong vô số hung hiểm rình rập, chỉ cần một tia sơ sẩy dễ dàng mất đi tính mạng.
- Triệu cô nương, chúng ta đi đâu?
Trên xe ngựa, Quân Đại Soái tò mò hỏi, ánh mắt hắn không quên quét qua khe ngực sâu hun hút kia.
Cái kia Triệu cô nương có vẻ đã quen, chỉ là lạnh nhạt trả lời:
- Vạn cốt thôn.
Mắt thấy từng dãy núi cao lớn, hùng vĩ hiện ra trước mắt, chủ tớ Quân gia trên mặt ẩn ẩn có chút kích động.
Thi thoảng bên trên vọng đến từng tiếng hung thú gầm thét, cùng với bóng dáng hung cầm hiển hiện quanh những cây đại thụ chọc trời, quang cảnh vô cùng nguy nga tráng lệ.
Vạn cốt thôn là một trong những nơi tọa lạc ở cửa vào hung thú sơn mạch, nơi này chôn cất không biết bao nhiêu hài cốt của người đến tầm bảo, cho nên mới có cái tên như vậy.
Cửa thôn.
Đẹp trai Quân Đại Soái mặc một bộ bạch bào đứng đó, phía sau hai tên hạ nhân, bên cạnh là xinh đẹp Triệu cô nương, bộ dạng có chút lạc lõng.
- Thật là náo nhiệt a.
- Ngươi đứng đây chờ, ta cần đi tìm hiểu một ít tin tức.
Triệu cô nương nói, đoạn đi vào trong thôn.
Nàng ta lần nào tiến vào hung thú sơn mạch, cũng muốn trước nghe ngóng xem có nơi nào xuất hiện thiên tài địa bảo hay nguy hiểm yêu thú, để thuận tiện hoạt động.
Tác phong làm việc, có thể nói chuyên nghiệp.
Một lúc sau, cô nàng trở lại, trong tay cầm một tấm địa đồ, gương mặt có vẻ hơi lo lắng.
- Dạo này đám yêu thú hoạt động rất náo nhiệt, ta đề nghị các ngươi nên tìm một cái đoàn đội cùng nhau gia nhập.
Cắt.
Quân Đại Soái là một tên võ sư tầng tám, tạm cho cao thủ, bản thân còn là một cái xuyên không giả, lần đầu đi đánh quái phó bản phải nên oanh oanh liệt liệt.
- Đoàn đội, không cần.
Hắn lạnh nhạt nói, dẫn đến xung quanh đám kia ưa náo nhiệt ồ lên bàn tán.
- Lại thêm một tên gà mờ thích thể hiện.
- Năm nào chả có một đám tự cho là đúng như thế tiến đến nộp mạng a.
- Haha, chỉ là hắn không biết là đệ tử gia tộc nào, đẹp trai như vậy chết đi có phần lãng phí nha.
...
Quân Đại Soái nghe được, thật muốn hét lên một câu.
Bổn soái đúng là đẹp trai, nhưng bổn soái không phải đi tìm chết, các ngươi không nên trù ẻo.
- Nếu thế, ta có thể đi với các ngươi, chỉ là thù lao cần được tăng lên.
Cái kia Triệu cô nương nghĩ ngợi, đoạn nói.
- Không cần, đa tạ cô nương dẫn đường. Đưa địa đồ cho ta, đến đây việc của cô coi như xong.
Quân Đại Soái từ chối, có mỹ nữ đi theo đương nhiên là việc tốt, nhưng hắn vẫn chưa quên mục đích chính đến đây là để lịch luyện, không phải để tán gái.
Rời đi vạn cốt thôn, trong ánh mắt cười chê, nhạo báng của đám đông võ giả, ba người chủ tớ Quân gia bước những bước đầu tiên tiến vào hung thú sơn mạch.
"Ký chủ, yy giới đại năng giả Ozukamen hào hứng trông đợi hành trình của ngươi, ban thưởng một quả táo đỏ."
Ồ ồ.
Đây chính là điềm tốt nha.
Quân Đại Soái không cần do dự, lấy ngay quả táo bên trong hệ thống ra, há miệng cắn lớn.
Ân, mùi vị thật ngon ngọt nha.
Rất nhanh sau đó, Quân Đại Soái đã xử lý xong quả táo, thậm chí hắn còn nhai luôn cả lõi và hạt.
Đồ chơi đại năng giả ban thưởng, đương nhiên không thể bỏ sót.
"Ký chủ, quên nói với ngươi một việc."
"Chuyện gì? "
Quân đại thiếu gia xoa xoa bụng, nghi hoặc hỏi.
"Trái táo đó, là táo độc."
"Haha. Hệ thống, ngươi cũng biết khai mở trò đùa. Tuy nhiên, ngươi đùa không vui."
Hắn cười nói, không thèm để ý, nơi nào sẽ có một tên đại năng rảnh rỗi nhức cả trứng đến thế a.
Quân Đại Soái nhìn nhìn một chút trong tay địa đồ, phát hiện gần đây có một khu vực gọi là bãi loạn thạch, nơi chỉ tồn tại một số hung thú cấp thấp, chỉ tương đương với khai mạch võ giả.
- A Điền A Thất, các ngươi đến đây rèn luyện.
Hắn đưa địa đồ cho hai tên hạ nhân kia, cẩn thận dặn dò.
- Nhớ lấy, nếu có nguy hiểm đến tính mạng, nhớ kích phát biến ảnh phù.
Biến ảnh phù, 3 điểm yy, có thể giúp dịch chuyển tức thời đến khoảng cách xa, mặc dù chỉ dùng được một lần nhưng là đồ chơi dùng để chạy trốn rất tốt.
Đêm qua, để làm chuẩn bị, hắn đã mua sắm cho hai tên này hai tấm phòng thân, ngoài ra còn sắm cho bọn hắn hai cái nhuyễn ti giáp, đủ để triệt tiêu chí mạng công kích dưới võ tông.
Trang bị, có thể nói là tận răng.
- Vâng, thiếu gia. Ngài muốn đi đâu.
A Điền hỏi, gương mặt chất phác có chút tò mò.
Quân Đại Soái, đương nhiên là đi lung tung không có mục đích, dù sao hắn là kẻ tài cao gan lớn a.
Khụ, cũng có thể nói là nghé con không sợ hổ.
Tách rời hai tên thủ hạ gà mờ, chúng ta Quân đại thiếu gia bắt đầu lang thang bên trong sơn mạch.
Bỗng nhiên hắn dừng lại, cảm thấy trong bụng nhộn nhạo khó chịu, không tự chủ được đánh rắm một cái.
"Bủm."
Pikachu hít hít, nhăn mặt.
"Hẳn là lúc sáng vội đi chưa kịp ăn gì, dạ dày không tốt."
Quân Đại Soái tự mình biện hộ.
Tuy nhiên, đi được vài bước, hắn lại không chịu được, tiếp tục đánh rắm.
"Bủm" "bủm"
Con mẹ nó.
Tình huống gì đây?
"Ta đã nói táo độc, ký chủ ngươi còn không tin."
"Cái quái gì, thế mà là thật. Là tên nào đại năng giả khốn nạn như vậy."
" Ozukamen."
"Tốt, tốt. Mà con mẹ ngươi, làm sao đợi ta ăn vào rồi ngươi mới chịu nói.."
"Thì ta đã nói là quên."
"Quên con mẹ ngươi.."
Quân Đại Soái bạo chửi thề, vội vã bụm lấy cái mông, cẩn thận chậm rãi mò mẫm.
Nhỏ bé Pikachu không biết lúc nào đã trốn xa xa, cố gắng bịt bịt cái mũi.
Còn may nơi này không có người!
Trong lòng hắn âm thầm tự nhủ, lần sau trước khi ăn đồ vật gì, nên kiểm tra rõ ràng xuất xứ chất lượng sản phẩm, nếu không lại tiếp tục diễn ra những cái tình huống như thế này, mặt mo của hắn biết để đâu a.
Nghe qua tên là biết, nơi này sinh tồn rất nhiều yêu thú, còn rất hung hãn.
Bên trong tồn tại rất nhiều thiên tài địa bảo quý hiếm, các loại khoáng thạch, vật liệu có giá trị.. đương nhiên, bản thân yêu thú chúng nó vẫn là một món tài phú khổng lồ.
Mỗi ngày đều có từng đám thế lực cùng với tán tu tất bật kéo đến hung thú sơn mạch, liên miên không dứt, mặc cho bên trong vô số hung hiểm rình rập, chỉ cần một tia sơ sẩy dễ dàng mất đi tính mạng.
- Triệu cô nương, chúng ta đi đâu?
Trên xe ngựa, Quân Đại Soái tò mò hỏi, ánh mắt hắn không quên quét qua khe ngực sâu hun hút kia.
Cái kia Triệu cô nương có vẻ đã quen, chỉ là lạnh nhạt trả lời:
- Vạn cốt thôn.
Mắt thấy từng dãy núi cao lớn, hùng vĩ hiện ra trước mắt, chủ tớ Quân gia trên mặt ẩn ẩn có chút kích động.
Thi thoảng bên trên vọng đến từng tiếng hung thú gầm thét, cùng với bóng dáng hung cầm hiển hiện quanh những cây đại thụ chọc trời, quang cảnh vô cùng nguy nga tráng lệ.
Vạn cốt thôn là một trong những nơi tọa lạc ở cửa vào hung thú sơn mạch, nơi này chôn cất không biết bao nhiêu hài cốt của người đến tầm bảo, cho nên mới có cái tên như vậy.
Cửa thôn.
Đẹp trai Quân Đại Soái mặc một bộ bạch bào đứng đó, phía sau hai tên hạ nhân, bên cạnh là xinh đẹp Triệu cô nương, bộ dạng có chút lạc lõng.
- Thật là náo nhiệt a.
- Ngươi đứng đây chờ, ta cần đi tìm hiểu một ít tin tức.
Triệu cô nương nói, đoạn đi vào trong thôn.
Nàng ta lần nào tiến vào hung thú sơn mạch, cũng muốn trước nghe ngóng xem có nơi nào xuất hiện thiên tài địa bảo hay nguy hiểm yêu thú, để thuận tiện hoạt động.
Tác phong làm việc, có thể nói chuyên nghiệp.
Một lúc sau, cô nàng trở lại, trong tay cầm một tấm địa đồ, gương mặt có vẻ hơi lo lắng.
- Dạo này đám yêu thú hoạt động rất náo nhiệt, ta đề nghị các ngươi nên tìm một cái đoàn đội cùng nhau gia nhập.
Cắt.
Quân Đại Soái là một tên võ sư tầng tám, tạm cho cao thủ, bản thân còn là một cái xuyên không giả, lần đầu đi đánh quái phó bản phải nên oanh oanh liệt liệt.
- Đoàn đội, không cần.
Hắn lạnh nhạt nói, dẫn đến xung quanh đám kia ưa náo nhiệt ồ lên bàn tán.
- Lại thêm một tên gà mờ thích thể hiện.
- Năm nào chả có một đám tự cho là đúng như thế tiến đến nộp mạng a.
- Haha, chỉ là hắn không biết là đệ tử gia tộc nào, đẹp trai như vậy chết đi có phần lãng phí nha.
...
Quân Đại Soái nghe được, thật muốn hét lên một câu.
Bổn soái đúng là đẹp trai, nhưng bổn soái không phải đi tìm chết, các ngươi không nên trù ẻo.
- Nếu thế, ta có thể đi với các ngươi, chỉ là thù lao cần được tăng lên.
Cái kia Triệu cô nương nghĩ ngợi, đoạn nói.
- Không cần, đa tạ cô nương dẫn đường. Đưa địa đồ cho ta, đến đây việc của cô coi như xong.
Quân Đại Soái từ chối, có mỹ nữ đi theo đương nhiên là việc tốt, nhưng hắn vẫn chưa quên mục đích chính đến đây là để lịch luyện, không phải để tán gái.
Rời đi vạn cốt thôn, trong ánh mắt cười chê, nhạo báng của đám đông võ giả, ba người chủ tớ Quân gia bước những bước đầu tiên tiến vào hung thú sơn mạch.
"Ký chủ, yy giới đại năng giả Ozukamen hào hứng trông đợi hành trình của ngươi, ban thưởng một quả táo đỏ."
Ồ ồ.
Đây chính là điềm tốt nha.
Quân Đại Soái không cần do dự, lấy ngay quả táo bên trong hệ thống ra, há miệng cắn lớn.
Ân, mùi vị thật ngon ngọt nha.
Rất nhanh sau đó, Quân Đại Soái đã xử lý xong quả táo, thậm chí hắn còn nhai luôn cả lõi và hạt.
Đồ chơi đại năng giả ban thưởng, đương nhiên không thể bỏ sót.
"Ký chủ, quên nói với ngươi một việc."
"Chuyện gì? "
Quân đại thiếu gia xoa xoa bụng, nghi hoặc hỏi.
"Trái táo đó, là táo độc."
"Haha. Hệ thống, ngươi cũng biết khai mở trò đùa. Tuy nhiên, ngươi đùa không vui."
Hắn cười nói, không thèm để ý, nơi nào sẽ có một tên đại năng rảnh rỗi nhức cả trứng đến thế a.
Quân Đại Soái nhìn nhìn một chút trong tay địa đồ, phát hiện gần đây có một khu vực gọi là bãi loạn thạch, nơi chỉ tồn tại một số hung thú cấp thấp, chỉ tương đương với khai mạch võ giả.
- A Điền A Thất, các ngươi đến đây rèn luyện.
Hắn đưa địa đồ cho hai tên hạ nhân kia, cẩn thận dặn dò.
- Nhớ lấy, nếu có nguy hiểm đến tính mạng, nhớ kích phát biến ảnh phù.
Biến ảnh phù, 3 điểm yy, có thể giúp dịch chuyển tức thời đến khoảng cách xa, mặc dù chỉ dùng được một lần nhưng là đồ chơi dùng để chạy trốn rất tốt.
Đêm qua, để làm chuẩn bị, hắn đã mua sắm cho hai tên này hai tấm phòng thân, ngoài ra còn sắm cho bọn hắn hai cái nhuyễn ti giáp, đủ để triệt tiêu chí mạng công kích dưới võ tông.
Trang bị, có thể nói là tận răng.
- Vâng, thiếu gia. Ngài muốn đi đâu.
A Điền hỏi, gương mặt chất phác có chút tò mò.
Quân Đại Soái, đương nhiên là đi lung tung không có mục đích, dù sao hắn là kẻ tài cao gan lớn a.
Khụ, cũng có thể nói là nghé con không sợ hổ.
Tách rời hai tên thủ hạ gà mờ, chúng ta Quân đại thiếu gia bắt đầu lang thang bên trong sơn mạch.
Bỗng nhiên hắn dừng lại, cảm thấy trong bụng nhộn nhạo khó chịu, không tự chủ được đánh rắm một cái.
"Bủm."
Pikachu hít hít, nhăn mặt.
"Hẳn là lúc sáng vội đi chưa kịp ăn gì, dạ dày không tốt."
Quân Đại Soái tự mình biện hộ.
Tuy nhiên, đi được vài bước, hắn lại không chịu được, tiếp tục đánh rắm.
"Bủm" "bủm"
Con mẹ nó.
Tình huống gì đây?
"Ta đã nói táo độc, ký chủ ngươi còn không tin."
"Cái quái gì, thế mà là thật. Là tên nào đại năng giả khốn nạn như vậy."
" Ozukamen."
"Tốt, tốt. Mà con mẹ ngươi, làm sao đợi ta ăn vào rồi ngươi mới chịu nói.."
"Thì ta đã nói là quên."
"Quên con mẹ ngươi.."
Quân Đại Soái bạo chửi thề, vội vã bụm lấy cái mông, cẩn thận chậm rãi mò mẫm.
Nhỏ bé Pikachu không biết lúc nào đã trốn xa xa, cố gắng bịt bịt cái mũi.
Còn may nơi này không có người!
Trong lòng hắn âm thầm tự nhủ, lần sau trước khi ăn đồ vật gì, nên kiểm tra rõ ràng xuất xứ chất lượng sản phẩm, nếu không lại tiếp tục diễn ra những cái tình huống như thế này, mặt mo của hắn biết để đâu a.
Bình luận truyện