Tường Vi Xinh Đẹp
Chương 16
Lúc tôi xuống xe, thấy Thanh Oánh cùng bạn trai Phượng Húc đã đến đang ở cửa chờ chúng tôi. Bốn người hội hợp tiến đến bên hồ ngắm cảnh.
Ánh sáng buổi sớm luồn qua từng chiếc lá cây chiếu lên mặt hồ, từng đợt ánh nắng vàng óng chiếu lên đồi cỏ, chiếu lên từng giọt sương còn vương lại tạo nên nhiều màu sắc xuyên suốt mặt cỏ.
Bước chậm ở đường nhỏ ven rừng, không khí trong lành làm cả người đều trở nên sảng khoái. Nhắm mắt lại, hưởng thụ ánh mặt trời ám áp. Thâm trầm hít thở một ngụm không khí mang mùi cỏ thơm ngát, cảm giác ngọt ngào theo đó lan tràn toàn thân.
Mở mắt ra, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy khoé miệng Bạch Kỳ gợi lên tao nhã vô cùng, chăm chú nhìn tôi. "Thanh Oánh bọn họ đâu?" Tôi vô cùng kinh ngạc, chỉ ngắn ngủi vài giây, hai cái người sống liền biến mất không thấy bóng dáng.
"Vào lúc em đang say mê vẻ đẹp thiên nhiên, bọn họ hướng bên này đi." Ngón tay thon dài trắng nõn chỉ bên trái hướng dãy cây thông sâu trong con đường nhỏ.
"Chúng ta cũng nhanh qua đó đi." Tôi chuẩn bị bước nhanh đuổi theo, Bạch Kỳ nhanh nhẹn túm đuôi áo tôi, nói. "Đừng nóng vội, chúng ta muốn đi bên hồ, là con đường này." Ngón tay thon dài trắng nõn lại chỉ hướng bên phải.
Nói xong, hắn giữ chặt tay tôi, một trước một sau,, chậm rãi hướng bên hồ đi đến. Học trưởng, ngươi đừng đi vội a, chúng ta tách biệt hai người kia sao..Vậy bọn họ tới hay không tới có cái gì khác nhau, tôi gọi Thanh Oánh tới để cảnh giác hành vi bất lương của anh nha...Tôi một đường nội tâm kháng nghị, thật sự công cốc a.
"Đến" Bạch Kỳ đột nhiên dừng lại, tôi đang thất thần cúi đầu suy nghĩ thuận tiện ngắm nhìn hoa cỏ dưới đất. Nhất thời phản ứng không kịp, đâm sầm vào bóng lưng to lớn của hắn. "A..." Đau hô một tiếng, tôi che cái mũi, con mắt đang thương nhìn hắn. Một chút ý cười ẩn trong hai tròng mắt của hắn tràn ra. "Bên này" Hắn kéo tôi đi đến bên hồ.
Phóng tầm mắt xa xa nhìn thấy Thanh Sơn xanh um đầy rẫy cây cối tươi tốt, nếu vào sáng sớm sẽ có chút sương mù ẩn hiện, hồ nước xanh biếc như phỉ thúy, gió xuân thổi tới, mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Bên hồ rừng liễu vừa đâm chồi xanh nhạt đang theo gió nhảy múa, phong lưu nhiều vẻ.
"Cảnh sắc thật sinh đẹp làm sao!" Tôi không khỏi cảm thán. "Cảnh vật đẹp đẽ như thế, anh chỉ muốn cùng em chia sẻ." Bạch Kỳ ngọt ngào nói, tôi chăm chú nhìn hắn, nhớ tới nhiều ngày hắn đối với mình ôn nhu chăm sóc, bỗng nhiên có chút cảm động.
Ánh sáng buổi sớm luồn qua từng chiếc lá cây chiếu lên mặt hồ, từng đợt ánh nắng vàng óng chiếu lên đồi cỏ, chiếu lên từng giọt sương còn vương lại tạo nên nhiều màu sắc xuyên suốt mặt cỏ.
Bước chậm ở đường nhỏ ven rừng, không khí trong lành làm cả người đều trở nên sảng khoái. Nhắm mắt lại, hưởng thụ ánh mặt trời ám áp. Thâm trầm hít thở một ngụm không khí mang mùi cỏ thơm ngát, cảm giác ngọt ngào theo đó lan tràn toàn thân.
Mở mắt ra, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy khoé miệng Bạch Kỳ gợi lên tao nhã vô cùng, chăm chú nhìn tôi. "Thanh Oánh bọn họ đâu?" Tôi vô cùng kinh ngạc, chỉ ngắn ngủi vài giây, hai cái người sống liền biến mất không thấy bóng dáng.
"Vào lúc em đang say mê vẻ đẹp thiên nhiên, bọn họ hướng bên này đi." Ngón tay thon dài trắng nõn chỉ bên trái hướng dãy cây thông sâu trong con đường nhỏ.
"Chúng ta cũng nhanh qua đó đi." Tôi chuẩn bị bước nhanh đuổi theo, Bạch Kỳ nhanh nhẹn túm đuôi áo tôi, nói. "Đừng nóng vội, chúng ta muốn đi bên hồ, là con đường này." Ngón tay thon dài trắng nõn lại chỉ hướng bên phải.
Nói xong, hắn giữ chặt tay tôi, một trước một sau,, chậm rãi hướng bên hồ đi đến. Học trưởng, ngươi đừng đi vội a, chúng ta tách biệt hai người kia sao..Vậy bọn họ tới hay không tới có cái gì khác nhau, tôi gọi Thanh Oánh tới để cảnh giác hành vi bất lương của anh nha...Tôi một đường nội tâm kháng nghị, thật sự công cốc a.
"Đến" Bạch Kỳ đột nhiên dừng lại, tôi đang thất thần cúi đầu suy nghĩ thuận tiện ngắm nhìn hoa cỏ dưới đất. Nhất thời phản ứng không kịp, đâm sầm vào bóng lưng to lớn của hắn. "A..." Đau hô một tiếng, tôi che cái mũi, con mắt đang thương nhìn hắn. Một chút ý cười ẩn trong hai tròng mắt của hắn tràn ra. "Bên này" Hắn kéo tôi đi đến bên hồ.
Phóng tầm mắt xa xa nhìn thấy Thanh Sơn xanh um đầy rẫy cây cối tươi tốt, nếu vào sáng sớm sẽ có chút sương mù ẩn hiện, hồ nước xanh biếc như phỉ thúy, gió xuân thổi tới, mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Bên hồ rừng liễu vừa đâm chồi xanh nhạt đang theo gió nhảy múa, phong lưu nhiều vẻ.
"Cảnh sắc thật sinh đẹp làm sao!" Tôi không khỏi cảm thán. "Cảnh vật đẹp đẽ như thế, anh chỉ muốn cùng em chia sẻ." Bạch Kỳ ngọt ngào nói, tôi chăm chú nhìn hắn, nhớ tới nhiều ngày hắn đối với mình ôn nhu chăm sóc, bỗng nhiên có chút cảm động.
Bình luận truyện