Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 37: Chấn Tam Sơn



Trên thạch đài, thần sắc Chu trưởng lão nhất thời biến đổi, mắt nhìn chằm chằm vào động tác của Phương Lâm.

- Đây là…

Chu trưởng lão nói nhỏ một tiếng, trong mắt đầy vẻ khó tin.

Chỉ thấy Phương Lâm hạ xuống ba chưởng, bên trong Kim Viêm đỉnh phát ra những tiếng động lốp bốp.

Ở chỗ Lư Cửu Hà, Thanh Nham đỉnh cũng chấn động kịch liệt.

- Làm sao có thể như vậy được?

Lư Cửu Hà luống cuống tay chân. Ngưng Huyết đan đã đến lúc kết thúc, tại sao lò luyện đan đột nhiên chấn động?

Thần sắc Phương Lâm có vài phần vẻ mệt mỏi, nhìn về phía chỗ Lư Cửu Hà, nhất thời lộ ra vẻ tươi cười.

Lư Cửu Hà luống cuống tay chân, lại không có cách nào ngăn chặn được lò luyện đan chấn động. Thần sắc hắn càng thêm khẩn trương hoảng loạn.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Hình như có điểm không đúng.

- Tại sao lò luyện đan của Lư sư huynh lại chấn động lợi hại tới mức như vậy?

- Tại sao bên trong lò luyện đan này của Phương Lâm phát ra tiếng lốp bốp như vậy?



Mọi người xung quanh cũng phát giác được điểm khác thường. Lò luyện đan của Phương Lâm không ngừng lốp bốp bên tai. Lò luyện đan của Lư Cửu Hà lại giống như bị kích thích, đang chấn động không ngừng.

- Đây chẳng lẽ là…

Ở phía xa, Mộc Yến bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên một tiếng, nhưng lại không nói ra.

Mạnh Vô Ưu nghi hoặc nhìn Mộc Yến, nói:

- Chẳng lẽ là cái gì? Nàng nói ra đi.

Mộc Yến lắc đầu. Nàng không dám xác định suy đoán của mình có đúng hay không, nên không giải thích tiếp. Nàng chỉ nói một câu yên lặng theo dõi tình hình.

Ầm!

Đột nhiên, nắp lò Kim Viêm đỉnh bay lên, rơi sang một bên.

Ngay sau đó, một đám khói trắng lớn từ bên trong Kim Viêm đỉnh dâng lên, không ngờ thành hình một con giao long.

Mọi người thấy vậy đều quá mức sợ hãi, không ai lại có thể duy trì được bình tĩnh.

- Khói thành giao long! Không ngờ là hiện tượng kỳ lạ khói thành giao long!

- Trời ạ! Ta còn tưởng rằng đây chỉ là truyền thuyết trong sách mà thôi!

- Trùng hợp! Nhất định là trùng hợp!



Khói thành giao long, chính là một loại hiện tượng thành đan kỳ lạ được rất nhiều cổ tịch trong đan đạo ghi lại. Hễ là đan dược ra lò có khói hình thành giống giao long, lại cho thấy đan dược ra lò tuyệt đối có phẩm chất thượng đẳng.

Khói trắng này hình thành giao long thật lâu không tiêu tan, bay thẳng về phía bầu trời, lúc này mới dần dần không nhìn thấy được nữa.

Lư Cửu Hà lập tức ngẩn người ra. Thanh Nham đỉnh trước người hắn vẫn đang chấn động. Khi hắn nhìn thấy được khói trắng này thành giao long, trong lòng của hắn lại dâng lên dự cảm cực kỳ không tốt.

- Cuộc so tài này, kết quả sợ rằng khó mà nói được.

Một đệ tử chính thức cau mày nói.

Lời của hắn được rất nhiều người tán thành. Trước đó bọn họ đều cho rằng Lư Cửu Hà nhất định sẽ thắng, không thể nghi ngờ. Nhưng hiện tại khói trắng hình giao long vừa xuất hiện, trong lòng tất cả mọi người lại không còn chắc chắn. Hiện tượng kỳ lạ như vậy, đại biểu cho đan dược ra lò tuyệt đối là phẩm chất thượng đẳng. Lư Cửu Hà trừ phi cũng chế luyện ra Ngưng Huyết đan phẩm chất thượng đẳng, hoặc phẩm chất nâng cao một bước, mới có thể thắng được Phương Lâm.

Nhưng vấn đề là, có khả năng này sao?

Phẩm chất thượng đẳng gần như là cực hạn. Đi lên nữa, chính là phẩm chất hoàn mỹ. Đây gần như là không có khả năng chế luyện ra.

Lúc này, mọi người nghe thấy được một mùi đan kỳ lạ, không có quá nồng, lại mát mẻ thanh nhã, giống như mùi đàn hương, khiến cho người ta đặc biệt hồi tưởng.

- Mùi thơm này, ngửi một chút lại thấy vui vẻ thoải mái.

- Cảm giác toàn thân cũng sảng khoái hơn nhiều.

- Chỉ với mùi đan này, phẩm chất tất nhiên không kém.



Khang Lộc nghe người xung quanh bàn luận, sắc mặt đặc biệt khó coi. Hai tay hắn nắm thật chặt, hàm răng nghiến lại phát ra tiếng răng rắc vang dội.

“Ta không tin! Hắn vừa mới trở thành đệ tử chính thức, ta không tin hắn có thuật luyện đan cao minh như thế!”

Trong lòng Khang Lộc gầm thét giận dữ.

Lúc này, Phương Lâm thò đầu nhìn về phía bên trong lò luyện đan, chỉ thấy chín viên đan dược màu trắng sữa lẳng lặng nằm ở dưới đáy lò luyện đan. Mỗi một viên đều thuần khiết không tỳ vết, giống như dương chi bạch ngọc.

Chu trưởng lão đi xuống, nhìn thấy chín viên Ngưng Huyết đan bên trong lò luyện đan của Phương Lâm, nhất thời trên mặt lộ ra thần sắc kinh sợ.

- Mời trưởng lão kiểm tra.

Phương Lâm cười khẽ, nói.

Chu trưởng lão gật đầu, không kịp chờ đợi lấy chín viên đan dược ra, tay giơ lên thật cao, cẩn thận xem xét.

Lư Cửu Hà nhìn thấy được đan dược màu trắng sữa trong tay của Chu trưởng lão, nhất thời sắc mặt đại biến, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng.

- Ngưng Huyết đan phẩm chất thượng đẳng! Chín viên!

Sau khi Chu trưởng lão kiểm tra mỗi một viên Ngưng Huyết đan xong, cao giọng nói với mọi người ở đây.

Xôn xao!

Lời này vừa nói ra, mọi người đều giống như cái nồi nổ tung. Bất luận là đệ tử Đan Đồng hay đệ tử chính thức, hoặc là những đệ tử Võ tông tới xem náo nhiệt, mỗi một đều mở to hai mắt, khó có thể tin nổi nhìn Phương Lâm.

- Trời ạ, không ngờ là phẩm chất thượng đẳng!

- Trăm triệu lần không nghĩ tới!

- Khói thành giao long, quả nhiên là sự thật!



Trong lúc nhất thời, từ trong miệng mọi người không ngừng tuôn ra lời thán phục, khen ngợi Phương Lâm, tuyệt đối là ngược lại với những lời hạ thấp Phương Lâm trước đó.

Đám người Khang Lộc đứng ở nơi đó, nghe những tán thưởng tiếng, trong lòng miễn bàn tới mức nào không được tự nhiên.

Nhất là Khang Lộc, hắn muốn thấy Phương Lâm bị mất mặt ở trước mọi người nhất, nhưng thời khắc này tình hình, lại cùng nguyện vọng của hắn hoàn toàn ngược lại.

- Còn chưa có kết thúc. Nói không chừng Lư sư huynh cũng có thể chế luyện ra Ngưng Huyết đan phẩm chất thượng đẳng, Phương Lâm hắn vẫn không thắng!

Khang Lộc đột nhiên hét lớn.

Mọi người nhìn hắn, đều lộ ra vài phần xem thường và giễu cợt. Lúc này thắng bại đã rõ ràng. Lư Cửu Hà không có khả năng chế luyện ra Ngưng Huyết đan phẩm chất thượng đẳng. Cho dù Lư Cửu Hà hắn thật sự có nhân phẩm đại bạo phát, cũng luyện ra Ngưng Huyết đan phẩm chất thượng đẳng, vậy nhiều nhất cũng chỉ là cùng Phương Lâm không phân thắng bại mà thôi. Có thể nói Phương Lâm gần như đã đứng ở thế bất bại.

Chu trưởng lão trả đan dược lại cho Phương Lâm. Lúc lại nhìn về phía Phương Lâm, trong mắt hắn rõ ràng có phần tán thưởng và kinh ngạc.

Phương Lâm cười, thân thể lắc lư, đặt mông ngồi trên mặt đất.

- Trưởng lão đừng trách, ta thật sự quá mệt mỏi.

Phương Lâm cười khổ nói.

Chu trưởng lão lắc đầu, nói:

- Không sao. Vừa rồi ngươi vỗ liền ba cái xuống lò luyện đan, thủ pháp kia chẳng lẽ là Chấn Tam Sơn?

Phương Lâm cũng không có giấu diếm, gật đầu.

Thấy Phương Lâm thừa nhận, vẻ kinh ngạc trên mặt Chu trưởng lão lại càng rõ, nhưng có thêm phần vui sướng và phấn chấn.

- Thật hay cho một Chấn Tam Sơn!

Chu trưởng lão lớn tiếng nói.

Phương Lâm đảo mắt. Lão nhân này là sợ người khác không biết mình biết phương pháp Chấn Tam Sơn sao?

Quả nhiên, nghe được ba chữ Chấn Tam Sơn, Mộc Yến và Mạnh Vô Ưu ở phía xa, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi. Ngô Chấn và Triệu Đăng Minh lại khó có thể tin nổi.

- Trong cổ tịch ghi lại thủ pháp cổ xưa luyện đan Chấn Tam Sơn, tự nhiên xuất hiện ở trên người một đệ tử hạ đẳng.

- Phương Lâm này, chẳng lẽ có lai lịch lớn sao?

- Hóa ra đó chính là Chấn Tam Sơn. Thảo nào lại có khói trắng hình giao long xuất hiện.



Lò luyện đan giống như núi. Trong lúc ba lần chấn động, tất cả các bước luyện đan trong nháy mắt hoàn thành, do đó được gọi là Chấn Tam Sơn.

Vừa rồi Phương Lâm vỗ xuống ba cái, nhìn như đơn giản, nhưng đã tiêu hao hết tâm thần khí lực của Phương Lâm, cho nên hắn mới mệt mỏi đến vậy.

Lúc này, đan dược của Lư Cửu Hà cũng ra lò.

Nhưng Lư Cửu Hà liếc mắt thoáng nhìn, liền trực tiếp quát to một tiếng, ngửa đầu choáng váng ngã trên mặt đất.

Chu trưởng lão đi tới bên đó, xem tình hình của Lư Cửu Hà trước. Thấy hắn chỉ là ngất xỉu, không có vấn đề gì, Chu trưởng lão lại nhìn vào lò luyện đan của Lư Cửu Hà.

Sau một lát, thần sắc Chu trưởng lão cổ quái, cao giọng nói:

- Lư Cửu Hà luyện đan thất bại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện