Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Chương 560: Quỷ vương Dạ Vô Trần (5)
Nói đến đây, Mộ Như Nguyệt hơi ngừng một chút, nói tiếp: "Còn một việc khác, thiếu chủ Âu Dương gia, Âu Dương Vân Cẩm đã nói từ nay về sau sẽ không can thiệp vào hoàng quyền, các hoàng tử sẽ dựa vào bản lĩnh của mình, Dịch Thiếu Thần, với năng lực của ngươi hẳn là không cần ta hỗ trợ, giao dịch của chúng ta đến đây là kết thúc."
Lúc trước hắn giao dịch với nàng bất quá là muốn đối phó Âu Dương gia thôi, bây giờ Âu Dương gia không can thiệp vào chuyện hoàng tộc nữa, dĩ nhiên không cần phải tiếp tục giao dịch.
"Không", Dịch Thiếu Thần cười khẽ, thanh âm ôn nhuận như nước, "Giao dịch của chúng ta không kết thúc mà là thành công mỹ mãn, ta có thứ ta muốn, ngươi cũng tìm được tin tức mình cần, không phải sao?"
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: "Dịch Thiếu Thần, có muốn làm một giao dịch khác không?"
"Chăm chú lắng nghe." Dịch Thiếu Thần cười nhạt, trong mắt lại lương bạc như cũ.
"Tẩy tủy đan! Ta cho ngươi Tẩy tủy đan, ngươi huấn luyện cho ta một quân đội hùng hậu!"
Thời gian ở Vô giới khác với ở đại lục, ở nơi này có được ưu thế rất lớn, mà nàng rồi cũng có một ngày trở về đại lục, đến lúc đó, nói không chừng sẽ cần dùng đến người ở đây.
"Ngươi nói cái gì?" Tim Dịch Thiếu Thần run lên, nụ cười trên mặt cũng biến mất, ánh mắt khiếp sợ nhìn Mộ Như Nguyệt, "Tẩy tủy đan có thể giúp người ta tu luyện?"
"Đúng vậy", Mộ Như Nguyệt gật đầu, "Nhưng tuổi của các ngươi hiện tại đã khá lớn, phải dùng đan dược mới có thể bắt đầu tu luyện, hơn nữa, ta sẽ luyện chế bất lão đan cho các ngươi, bất lão đan có thể bảo trì dung mạo bất biến, phương diện chức năng các bộ phận trong cơ thể cũng bất biến, nếu không, chờ các ngươi già rồi, tốc độ tu luyện cũng sẽ chậm lại."
Dịch Thiếu Thần hít sâu một hơi, đáy mắt lộ vẻ phức tạp: "Ngươi không sợ ta sẽ phản bội ngươi?"
Nữ nhân này, vì sao lại tin tưởng hắn như vậy?
Bọn họ bất quá là bèo nước gặp nhau thôi...
"Vậy tại sao ngươi lại ăn đan dược của ta? Không sợ ta hạ độc?" Mộ Như Nguyệt cười nhạt, "Đây là đạo lý tương đồng, Dịch Thiếu Thần, ta tin tưởng năng lực của ngươi, ngươi có thể huấn luyện cho ta một đội thiết kỵ, còn ta sẽ cung cấp đan dược cho các ngươi."
Mặc dù Âu Dương gia thần phục nàng, nhưng bản chất giữa quân đội và võ giả là khác nhau, nàng cần cả hai thế lực này.
Hơn nữa nhân số của quân đội quá nhiều, nếu sau này mang vào Trung Châu, nhất định sẽ tạo nên sóng to gió lớn!
Dịch Thiếu Thần nở nụ cười, nụ cười này ít đi một phần xa cách, lộ ra vài phần chân thật: "Mộ cô nương, ta thật sự không nhìn lầm người, ta đồng ý yêu cầu của ngươi, chỉ cần cho ta thời gian, ta sẽ huấn luyện cho ngươi trăm vạn thiết kỵ!"
Trong phố xá sầm uất, Tiểu Bạch tung tăng vui sướng trong đám người, trên gương mặt thiếu niên ngây ngô tràn đầy tò mò đối với mọi vật xung quanh.Khiếu Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, con rồng này đã tiến vào thời kỳ trưởng thành mà tính nết vẫn giống như tiểu hài tử, thật không biết chủ nhân làm sao chịu được hắn.
Bỗng nhiên, ánh mắt nàng hơi co rụt lại, nhìn về phía dung nhan anh tuấn kia....
Đối phương dường như cũng phát hiện ra nàng, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc: "Thiên Lang Khiếu Nguyệt, sao nàng lại ở đây?"
Đúng lúc này, Tiểu Bạch chạy đến trước mặt Khiếu Nguyệt, bắt lấy cánh tay nàng, cười sáng lạn: "Tiểu Lang, chúng ta đi mau, nơi này có rất nhiều đồ chơi, chúng ta mua về cho mẫu thân được không?"
Lúc trước hắn giao dịch với nàng bất quá là muốn đối phó Âu Dương gia thôi, bây giờ Âu Dương gia không can thiệp vào chuyện hoàng tộc nữa, dĩ nhiên không cần phải tiếp tục giao dịch.
"Không", Dịch Thiếu Thần cười khẽ, thanh âm ôn nhuận như nước, "Giao dịch của chúng ta không kết thúc mà là thành công mỹ mãn, ta có thứ ta muốn, ngươi cũng tìm được tin tức mình cần, không phải sao?"
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: "Dịch Thiếu Thần, có muốn làm một giao dịch khác không?"
"Chăm chú lắng nghe." Dịch Thiếu Thần cười nhạt, trong mắt lại lương bạc như cũ.
"Tẩy tủy đan! Ta cho ngươi Tẩy tủy đan, ngươi huấn luyện cho ta một quân đội hùng hậu!"
Thời gian ở Vô giới khác với ở đại lục, ở nơi này có được ưu thế rất lớn, mà nàng rồi cũng có một ngày trở về đại lục, đến lúc đó, nói không chừng sẽ cần dùng đến người ở đây.
"Ngươi nói cái gì?" Tim Dịch Thiếu Thần run lên, nụ cười trên mặt cũng biến mất, ánh mắt khiếp sợ nhìn Mộ Như Nguyệt, "Tẩy tủy đan có thể giúp người ta tu luyện?"
"Đúng vậy", Mộ Như Nguyệt gật đầu, "Nhưng tuổi của các ngươi hiện tại đã khá lớn, phải dùng đan dược mới có thể bắt đầu tu luyện, hơn nữa, ta sẽ luyện chế bất lão đan cho các ngươi, bất lão đan có thể bảo trì dung mạo bất biến, phương diện chức năng các bộ phận trong cơ thể cũng bất biến, nếu không, chờ các ngươi già rồi, tốc độ tu luyện cũng sẽ chậm lại."
Dịch Thiếu Thần hít sâu một hơi, đáy mắt lộ vẻ phức tạp: "Ngươi không sợ ta sẽ phản bội ngươi?"
Nữ nhân này, vì sao lại tin tưởng hắn như vậy?
Bọn họ bất quá là bèo nước gặp nhau thôi...
"Vậy tại sao ngươi lại ăn đan dược của ta? Không sợ ta hạ độc?" Mộ Như Nguyệt cười nhạt, "Đây là đạo lý tương đồng, Dịch Thiếu Thần, ta tin tưởng năng lực của ngươi, ngươi có thể huấn luyện cho ta một đội thiết kỵ, còn ta sẽ cung cấp đan dược cho các ngươi."
Mặc dù Âu Dương gia thần phục nàng, nhưng bản chất giữa quân đội và võ giả là khác nhau, nàng cần cả hai thế lực này.
Hơn nữa nhân số của quân đội quá nhiều, nếu sau này mang vào Trung Châu, nhất định sẽ tạo nên sóng to gió lớn!
Dịch Thiếu Thần nở nụ cười, nụ cười này ít đi một phần xa cách, lộ ra vài phần chân thật: "Mộ cô nương, ta thật sự không nhìn lầm người, ta đồng ý yêu cầu của ngươi, chỉ cần cho ta thời gian, ta sẽ huấn luyện cho ngươi trăm vạn thiết kỵ!"
Trong phố xá sầm uất, Tiểu Bạch tung tăng vui sướng trong đám người, trên gương mặt thiếu niên ngây ngô tràn đầy tò mò đối với mọi vật xung quanh.Khiếu Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, con rồng này đã tiến vào thời kỳ trưởng thành mà tính nết vẫn giống như tiểu hài tử, thật không biết chủ nhân làm sao chịu được hắn.
Bỗng nhiên, ánh mắt nàng hơi co rụt lại, nhìn về phía dung nhan anh tuấn kia....
Đối phương dường như cũng phát hiện ra nàng, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc: "Thiên Lang Khiếu Nguyệt, sao nàng lại ở đây?"
Đúng lúc này, Tiểu Bạch chạy đến trước mặt Khiếu Nguyệt, bắt lấy cánh tay nàng, cười sáng lạn: "Tiểu Lang, chúng ta đi mau, nơi này có rất nhiều đồ chơi, chúng ta mua về cho mẫu thân được không?"
Bình luận truyện