Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 842: Thiên giai trung cấp, phu thê gặp nhau (9)



Mọi người ngẩn ra, chẳng lẽ nàng muốn tiếp tục thi đấu, nhưng chỉ còn nửa nén hương thì có thể luyện chế được đan dược gì...

Ngọn lửa chiếu sáng dung nhan tuyệt sắc của Mộ Như Nguyệt, thần sắc nàng nghiêm túc tập trung vào đan đỉnh phượng hoàng, đống dược liệu trân quý kia bị nàng lần lượt ném vào đan đỉnh, không bao lâu sau, trong đan đỉnh đã truyền ra một mùi hương thanh nhã....

Phanh!

Phanh phanh phanh!

Tiếng động va chạm của đan dược sắp hình thành, giống như muốn thoát ra khỏi đan đỉnh, âm thanh kia phảng phất như búa tạ nện vào lòng mọi người.

"Đan dược sắp thành!"

Mọi người ngừng thở, không chớp mắt nhìn động tác của Mộ Như Nguyệt.

Một lúc sau, Mộ Như Nguyệt rốt cuộc ngừng động tác, vừa nâng tay lên, một viên đan dược đầy thần khí nhanh chóng rơi vào tay nàng.

Nhàn nhạt hương khí quanh quẩn trong không trung, tinh thần mọi người đều giống như vừa trải qua lễ rửa tội, cực kì an tĩnh....

"Đỉnh phàm giai, Tinh thải đan!"

Mọi người hung hăng hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt.

Nàng lại là đan dược sư đỉnh phàm giai? Còn có thể luyện ra đan dược trong thời gian ngắn như thế? Nếu chỉ xét về tốc độ, nàng hoàn toàn mạnh hơn Tô Sương.

Giờ phút này, tim Tô Sương run lên, ánh mắt sắc như đao trừng Mộ Như Nguyệt, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Hai người đều luyện chế đan dược đỉnh phàm giai, vậy sẽ đánh giá độ dung hợp và độ hóa nguyên để phân thứ hạng."

Xuyên Cốc lạnh lùng quét mắt về phía Mộ Như Nguyệt.

Đan dược nàng luyện chế thuộc loại nào, người có chút kiến thức là có thể nhận ra, phải biết rằng, ở đây không chỉ có đệ tử trẻ tuổi mà còn có cả đan dược sư kiến thức uyên bác.

Cho nên, hắn không thể phán định đan dược Mộ Như Nguyệt luyện chế không phải là Tinh thải đan.

Nhưng nếu muốn đánh giá chất lượng đan dược, chỉ có nhân tài mới biết được, cho nên, mặc kệ chất lượng đan dược hai bên thế nào, hắn đều sẽ phán Mộ Như Nguyệt thua Tô Sương!

Nhìn thần sắc thản nhiên tự đắc của Xuyên Cốc, tâm tình Tô Sương bình tĩnh lại.

Sao nàng lại quên mất, Xuyên Cốc nhất định sẽ không để Mộ Như Nguyệt vào Đan Môn, cho nên quá trình giám định chất lượng cũng có thể giả bộ....

Nhưng khiến mọi người bất ngờ chính là Mộ Như Nguyệt cũng không nộp Tinh thải đan cho Xuyên Cốc, mà nghiền viên đan dược thành bột phấn, rắc lên bích lạc căn...

Bột phấn thấm vào bích lục căn xanh biếc, trong nháy mắt, bích lạc căn tỏa ra một làn khí đen, tiêu tán trong không khí.

"Nàng muốn làm gì?" Xuyên Cốc nhíu mày, nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt.

Theo lý thuyết, dù nàng không thể trở thành quán quân cũng có thể đứng thứ hai, nàng làm vậy không phải là tự hủy đi kết quả của mình sao?

Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mộ Như Nguyệt lại lần nữa nổi lửa lên....

"Luyện đan? Nàng muốn tiếp tục luyện đan?"

Mọi người hít một ngụm khí lạnh.

Nàng không giữ lại đan dược đỉnh phàm giai, chẳng lẽ, đan dược nàng sắp luyện chính là đan dược thiên giai? Làm sao có thể?

Chưa nói đến chuyện đan dược thiên giai sơ cấp rất khó luyện chế, thời gian còn lại cũng không đủ...

"Không biết tự lượng sức!"

Xuyên Cốc hừ lạnh, nở nụ cười trào phúng, tựa như không cho rằng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi nàng có thể luyện chế đan dược phẩm cấp cao hơn đỉnh phàm giai.

Trong mắt hắn, cách làm này hoàn toàn là tự đâm đầu vào đường chết....

Đã có kinh nghiệm lần đầu luyện chế, lúc này, Mộ Như Nguyệt không phải cố sức khống chế như lần đầu, dù vậy, trên trán nàng vẫn đổ một lớp mồ hôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện