Tuyệt Thế Cường Long

Chương 320: thật buồn cười mà!"



Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn vừa đến công ty, liền nhận được một tin tức không tốt.   

             Hướng Đông Tình vẻ mặt u ám ngồi ở trong phòng làm việc của hắn chờ đợi, Lý Vân Uyển thì cầm một xấp tài liệu giảng giải với Đông Tình về vấn đề gì đó.   

             Hai người thấy Tề Đẳng Nhàn đến, cũng không hẹn mà cùng đứng dậy.  

             "Tề tổng, anh cứ làm việc như vậy cũng không tốt, anh là tổng giám đốc, là tấm gương của toàn công ty!" Hướng Đông Tình nổi giận trách mắng, giữa hai hàng lông mày tràn ngập phiền não cùng sắc bén.   

             "Hướng tổng, có tức giận gì cũng đừng hướng về phía tôi! Nếu không, lần sau ai còn dám đến nhà anh ăn cơm?" Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ nhún vai, nói.   

             Lý Vân Uyển nhẹ nhàng nhíu cặp mày liễu thon dài, nghĩ thầm:" Tốt a, đi ăn cơm với nhà Đông Tình cư nhiên không nói cho mình biết."  

             Đợi đến khi Tề Đẳng Nhàn không chút do dự ngồi xuống, Hướng Đông Tình lúc này mới đem một xấp tài liệu ném tới trước mặt hắn.   

             Tề Đẳng Nhàn tiến lại gần nhìn, giỏi thật, cư nhiên toàn bộ đều là từ chức, hơn nữa còn là từ chức quản lý cấp cao trong tập đoàn Hướng thị!  

             "Từ Ngạo Tuyết dùng thủ đoạn này chính là muốn bức chúng ta vào chỗ chết!" Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy những tư liệu trên, không cần Hướng Đông Tình nói thêm liền hiểu là chuyện gì xảy ra.  

             "Cô ta thật quá đáng có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào! Không muốn đổi việc, cô ta thậm chí còn gây ra mối đe dọa liên quan tới cái chết." Hướng Đông Tình đen mặt nói.   

             Rõ ràng, sự thất bại của dự án cảng nước sâu ở Vịnh Đông Hải đã làm cho Từ Ngạo Tuyết cảm thấy áp lực, vì vậy, bắt đầu sử dụng một số thủ đoạn bất thường.   

             Lý Vân Uyển ở một bên xoa xoa đầu, nói:" Sáng nay tôi giúp Hướng tổng chọn người từ công ty chúng tôi, tìm ra người hợp lí điều đến tập đoàn Hướng thị chống đỡ một chút."  

             Tề Đẳng Nhàn đưa tay chà xát cằm, nói:" Xem ra cô ta cảm thấy nguy hiểm, cho nên mới dùng những thủ đoạn này. Nhưng mà chuyện này cũng không sao, chúng ta đáp lại một chút là được rồi!"   

             "Từ Ngạo Tuyết hẳn là rất rõ ràng, những mánh khóe quỷ quái không thể lên đài này nhiều lắm chỉ có thể làm người khác ghê tởm."   

             "Nếu sử dụng thủ đoạn thông thường thì cô ta sao có thể đạt được lợi ích như mong muốn."  

             Hướng Đông Tình nhíu mày nói:" Chúng ta nên đáp lại như thế nào? Tôi không có mối quan hệ gì trong lĩnh vực này."   

             Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, nói:" Anh đừng giả vờ, trực tiếp hỏi tôi dự định sắp xếp như thế nào là tốt rồi, còn nói mình không có quan hệ gì, thật buồn cười mà!"   

             Hướng Đông Tình hừ lạnh một tiếng, cũng không cảm thấy xấu hổ khi bị nhìn thấy tâm tư.  

             "Tình hình bây giờ thế nào rồi?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

             Hướng Đông Tình đặt máy tính bảng trong tay lên bàn làm việc, trên đó có một phân tích dữ liệu.   

             "Bây giờ liên minh kinh doanh Từ thị đã đầu tư gần hai mươi tỷ vào và mỗi ngày đang không ngừng tăng vốn. Tập đoàn Hướng Thị hiện tại đang chịu áp lực rất lớn, chuỗi công nghiệp mọi mặt dường như có nguy cơ bị đứt tài chính bất cứ lúc nào." Hướng Đông Tình nói đến đây, khóe miệng không khỏi cong lên.  

             Trải qua sự tỉ mỉ của cô, Từ Ngạo Tuyết đã vào vòng trung tâm, lúc này hối hận chỉ sợ cũng có chút muộn, chỉ có thể kiên trì tiếp tục đầu tư tiền đánh xuống. Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói:" Lúc thu lưới đừng đi công tác sai, vệ sĩ an bài cho anh nhất định phải mang theo bên người, tránh xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn."  

             Lý Vân Uyển nghe hai người nói chuyện, trong lòng không khỏi cảm thán giống như rơi vào trong mơ vậy, không nghĩ tới một ngày mình cũng có thể tham gia vào cuộc chiến thương mại mở rộng như vậy.   

             "Được rồi, Hướng tổng anh về đi, có cần người trực tiếp đưa đi từ Thiên Lai tư bản là được." Tề Đẳng Nhàn sau khi biết rõ sự tình, trong lòng liền hiểu rõ.  

             Hướng Đông Tình dụi dụi mắt, đứng dậy.  

             Tề Đẳng Nhàn nói:" Nhớ chú ý thân thể!"   

             Hướng Đông Tình chỉ nhàn nhạt cười, sau đó rời khỏi Thiên Lai tư bản rồi trở lại tập đoàn Hướng thị chỉnh đốn lại đi.  

             Lý Vân Uyển đợi đến khi Hướng Đông Tình rời đi, đưa tay véo lấy da mặt Tề Đẳng Nhàn, nói:" Anh vụng trộm chạy tới nhà Đông Tình ăn cơm không nói cho tôi biết đúng không?"   

             "Ăn một bữa ăn bình thường mà thôi, có gì đáng ngạc nhiên, cô lại không để cho tôi động vào." Tề Đẳng Nhàn cười cợt nói.  

             Trong khi nói chuyện, hắn đã lấy điện thoại di động của mình ra và bấm vào một dãy số.  

             "Qua văn phòng của tôi  mang theo máy tính xách tay, sau đó đưa Thiên Lang tới ." Tề Đẳng Nhàn nói một cách bình tĩnh.  

             "Vâng, nhị đương gia!" Quản giáo trả lời điện thoại vội vàng đáp ứng.   

             Lý Vân Uyển không khỏi hỏi:" Đây là gọi điện thoại về ngục giam sao?"   

             Tề Đẳng Nhàn gật đầu, Thiên Lang cũng không đơn thuần là võ lực cao siêu, hắn có thể đánh cắp cả bom nguyên tử, vậy nên không có kỹ thuật nào hắn không làm được.  

             Rất nhanh, Thiên Lang liền tiếp nhận điện thoại của Tề Đẳng Nhàn, hơn nữa hắn còn lấy được chiếc máy tính mà rất lâu rồi chưa được chạm tới.  

             "Thiên lang, cậu giúp tôi tra ra một cái địa chỉ..." Tề Đẳng Nhàn muốn biết cấp dưới Từ Ngạo Tuyết làm việc ở nơi nào, chuẩn bị dùng cái này để đáp trả.   

             Thiên Lang nhanh chóng tìm thấy địa chỉ, ngay trong một nhà máy điện tử ở thành phố Trung Hải.   

             Tề Đẳng Nhàn hỏi:" Có thể trực tiếp bôi đen máy tính của bọn họ không?"  

             Thiên Lang cười khổ, nói:" Nhị đương gia, tôi có thể giúp anh tra được địa chỉ đã là giỏi rồi, anh để cho tôi bôi đen vi tính của người ta, sao có thể chứ?"  

             "Những máy tính như vậy thường được thiết kế đặc biệt để thao tác, về cơ bản có một hệ thống chống xâm nhập mạnh mẽ và tường lửa phức tạp."   

             "Anh muốn cho tôi bôi đen máy tính của họ, thì trước tiên phải cho tôi truy cập vào mạng của bọn họ đã."  

             "Nếu không, anh chuyển mạng lưới của bọn họ từ thành phố Trung Hải tới đây cho tôi?"  

      Tề Đẳng Nhàn nhíu mày một cái, sau đó có chút khó chịu, nói:" Cậu đang giễu cợt tôi đọc ít sách đúng không?"  

             Thiên Lang gượng cười hai tiếng.  

             "Tối nay giảm bớt đùi gà, thời gian hóng gió cũng giảm một tiếng." Tề Đẳng Nhàn tức giận nói.  

             Thiên lang sửng sốt, có chút bốc lửa, đây không phải là ép người quá đáng sao? Tuy nhiên, đối mặt với sự bắt nạt lâu dài của nhị đương gia, hắn là một nhân vật bá chủ thế giới ngầm lừng lẫy, cũng chỉ có thể nén giận.  

             "Nhị đương gia, bớt đùi gà có chút quá đáng..." Thiên Lang có chút ủy khuất nói.  

             Tề Đẳng Nhàn không nói hai lời liền cúp điện thoại, sau đó viết địa chỉ vào giấy.  

             "Thế nào rồi? Có thể trực tiếp bôi đen máy tính của họ không?" Lý Vân Uyển hưng phấn hỏi, cảm thấy giống như đang xem phim kích thích vậy.   

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, sau đó gọi vào số Từ Ngạo Tuyết.   

             "Từ tổng, làm việc không thể không phúc hậu như vậy đi, dùng loại thủ đoạn này không ngại mất mặt sao?" Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười ha hả hỏi.  

             "Người khôn lựa chọn dừng lại, tôi sao lại không phúc hậu chứ?" Thanh âm khinh thường của Từ Ngạo Tuyết truyền đến.   

             Lý Vân Uyển đứng ở một bên có chút khó chịu, Tề Đẳng Nhàn người này cư nhiên không nói chuyện với mình?   

             Cô có chút tức giận, xoay người muốn đi, kết quả vừa bước một bước, Tề Đẳng Nhàn liền đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.   

             Một tiếng động vang lên, cả người cô trực tiếp rúc vào trong ngực Tề Đẳng Nhàn.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện