Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 94: Chấn lôi, chấn thiên



Tu vi của ngươi ngang ta, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta!

Thanh niên Tiểu Phong từ trên Tuyết Linh Câu nhảy xuống, vẻ mặt ngạo nghễ nói, nhìn thấy Lâm Thần không nhúc nhích, hắn cũng không để ý, dưới cái nhìn của hắn, tu vi của Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, hai, ba chiêu hắn liền có thể giải quyết, một chút nữa đối phó Lâm Thần cũng không việc gì.

Viên Phi là người đứng thứ nhất Thiên La sơn bí cảnh lần trước, võ học thiên phú không cần nghi ngờ, mà trước đó còn đổi một võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp, thực lực của hắn thậm chí có thể sánh ngang võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ. 

Nghe Tiểu Phong nói xong, Viên Phi vẻ mặt có chút tức giận, thấp giọng quát một tiếng:

- Nhiều lời vô ích, cho ta thấy thực lực...!

Vừa nói, đại đao của Viên Phi đột nhiên hướng thanh niên Tiểu Phong mạnh mẽ chém xuống. Một chiêu này của hắn, chỉ là một đao thuần túy vận dụng chân khí, không có triển khai võ kỹ, nhưng uy lực cũng không thể khinh thường. 

Nhưng ở trong mắt của thanh niên Tiểu Phong, lộ ra vẻ xem thường, hắn cũng rút ra đại đao, hướng Viên Phi chém tới!

Ầm!

Hai đại đao ở giữa không trung đụng nhau, nhất thời vang lên một đạo âm thanh trầm đục, ngay sau đó, thân thể hai người đồng thời hướng phía sau lui mạnh. 

Ánh mắt Viên Phi lộ ra vẻ kinh ngạc, vốn dĩ hắn cho rằng thanh niên này tuy rằng tu vi ngang hắn, nhưng thực lực không bằng hắn, dù sao loại võ giả như Tiểu Phong không có trải qua tu luyện võ học chính tông, thực lực rất khó sánh bằng đệ tử tông môn.

Nhưng mà một đòn vừa nãy, Viên Phi lại cảm thấy không phân cao thấp với thanh niên Tiểu Phong này!

- Được! Tiểu Phong không tệ, cố lên. 

- Tiểu Phong, giết hắn.

- Đúng, giết hắn, Tiểu Phong, đồ trên người hắn sẽ là của ngươi!

Nhìn thấy cảnh này, đông đảo Mã Tặc bốn phía lớn tiếng khen hay. Ca ca lão Ngụy của Tiểu Phong, trên mặt hắn cũng lộ ra một nét cười. 

Nghe được tiếng mọi người bốn phía ủng hộ, mặt Tiểu Phong nhất thời ửng đỏ, biểu hiện càng thêm ngạo nghễ.

- Lại tiếp ta một đao! Cuồng Lãng trảm!

Một đòn không trúng, sắc mặt Viên Phi bất biến, lần thứ hai lạnh lùng mang đại đao trong tay chém xuống, nhưng lần này là vận dụng võ kỹ. 

Theo một đao này của Viên Phi chém xuống, trong không khí vang lên hàng loạt tiếng bùm bùm, chỗ đại đao đi qua, xuất hiện một cổ sóng cuồng mãnh liệt, hướng Tiểu Phong đánh tới.

Bách Biến trảm!

Thấy một màn này, Tiểu Phong tương tự dùng đại đao trong tay đánh xuống, cũng thi triển ra võ kỹ! 

Nhưng không giống với Viên Phi, Tiểu Phong lần này là liên tục chém vào, trong chớp mắt đã bổ ra hơn mười đao, mỗi một đao đều là công kích thật sự, nếu là rơi vào trên người Viên Phi, cho dù không chết cũng bị thương.

Ầm ầm ầm ầm...

Ánh đao giữa không trung lấp loé không ngừng, cùng lúc đó, vang lên từng đạo từng đạo âm thanh trầm đục, chỗ đại đao của hai người chạm nhau, phát ra từng đốm lửa lập loè, cực kỳ kịch liệt. 

Hai người giao đấu tốc độ cực nhanh, bốn phía rất nhiều võ giả Luyện Thể cảnh nhìn thấy không rõ lắm, nhưng cũng cảm nhận được sự kịch liệt trong đó, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.

Lão Ngụy kia biểu hiện cũng căng thẳng theo. Tiểu Phong thân là đệ đệ hắn, lần này nếu không phải những Mã Tặc khác cầu xin, hắn sẽ không đồng ý để Tiểu Phong xuất chiến.

Ầm! 

Bỗng, giữa không trung phát ra một đạo âm thanh lanh lảnh, ngay sau đó, liền nhìn thấy Viên Phi cùng Tiểu Phong từng người lui về sau hơn mười bước, thân hình đều khá chật vật.

Tuy rằng như vậy nhưng vẻ kiêu ngạo trên mặt Tiểu Phong càng tăng lên, hắn bĩu môi, khinh thường nói:

- Đệ tử nội môn cũng chỉ đến thế! 

Nghe nói như thế, Viên Phi hơi có chút chật vật nhất thời phẫn nộ, gầm nhẹ nói:

- Muốn chết!

Dứt lời, Viên Phi lui về sau hai bước, sau đó, thân thể của hắn đột nhiên hướng Tiểu Phong xông thẳng tới, tốc độ thật nhanh, đồng thời đại đao ở giữa không trung giơ lên thật cao. 

- Thức thứ nhất... Chấn Lôi!

Thanh niên Tiểu Phong không nghĩ tới Viên Phi lại đột nhiên tập kích, mà lần này, dường như Viên Phi vận dụng toàn lực, vẻ mặt càng thêm lẫm liệt hướng hắn bổ ra một đao này, trong lòng không khỏi giật mình một cái.

Nhưng phản ứng của hắn cũng rất nhanh, hắn nhanh chóng giơ lên đại đao, muốn chống lại đòn này của Viên Phi. 

Leng keng!

Đại đao cùng đại đao chạm nhau, sau một khắc, liền thấy thanh niên sắc mặt Tiểu Phong phút chốc đại biến, thân thể chợt lui về phía sau, đồng thời, hắn đột nhiên mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Cách đó không xa, Lâm Thần nhìn thấy một chiêu này, hai mắt liền sáng ngời, Viên Phi thi triển một chiêu này, uy lực đã đạt tới võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp. Nói cách khác, một chiêu này, đúng là võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp mà hắn đổi được ở Tàng Thư Các. 

Bên kia, rất nhiều mã tặc Thiên Cương cảnh hơi sững sờ, không nghĩ tới Viên Phi lại đột nhiên tức giận, một đao đánh bay Tiểu Phong.

Mà lão Ngụy cũng nhất thời căng thẳng, gầm nhẹ nói:

- Tiểu Phong, trở về! 

Nhưng hắn mới vừa nói xong, bỗng thân hình Viên Phi lần thứ hai lóe lên, xuất hiện ở trước mặt thanh niên, miệng rống lên giận dữ:

- Thức thứ hai... Chấn Thiên!

Tựa hồ là sợ đến choáng váng, lần này, thanh niên Tiểu Phong kia ngay cả đại đao cũng không giơ lên, ngây ngốc nhìn đại đao của Viên Phi đánh xuống phía hắn. 

Phốc...

- A!

Không có phản ứng, đại đao của Viên Phi dễ dàng chém lên người Tiểu Phong, hắn kêu thảm một tiếng, thân thể bị chém thành hai nửa, bỏ mạng tại chỗ! 

- Chuyện này...

Rất nhiều võ giả Thiên Cương cảnh ở bốn phía đều sửng sốt, thủ lĩnh mã tặc cũng sững sờ.

- A! Tiểu Phong! 

Ca ca của Tiểu Phong là lão Ngụy thấy một màn này, hai mắt trong phút chốc sung huyết, rít gào hướng bên này vọt tới.

Mà giờ khắc này, sau khi sử dụng tới Huyền Mịch cấp thấp võ kỹ giết được Tiểu Phong, sắc mặt Viên Phi trắng bệch, trong miệng thở dốc. Huyền Mịch cấp thấp võ kỹ này dù sao hắn cũng mới lấy được không lâu, cũng chỉ là luyện đến thức thứ hai, mà thi triển thức thứ hai này, Viên Phi hao phí không ít tinh lực, nếu là giờ khắc này đối mặt với công kích của Thiên Cương cảnh trung kỳ lão Ngụy, hắn tất nhiên không phải là đối thủ.

Thấy vậy, mặt Viên Phi biến sắc, thân thể muốn lùi về sau, nhưng tốc độ của hắn căn bản không sánh được lão Ngụy. 

- Tiểu tử! Để mạng lại!

Lão Ngụy biểu hiện điên cuồng, hai tay hiện trảo thủ, hướng Viên Phi mạnh mẽ lao tới, trên móng vuốt của hắn hiện ra ánh sáng nhàn nhạt màu xanh, uy thế cường đại.

Nhưng ngay lúc này, một bóng người lóe qua, chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt Viên Phi, đồng thời, thân thể hắn chấn động, trên thân thể lộ ra ánh sáng màu đồng chói mắt, bàn tay thành quyền hướng phía trước đánh ra! 

Chính là Lâm Thần!

Oành!

Thanh âm vô cùng nặng nề vang lên, một số võ giả Luyện Thể cảnh nghe được thanh âm này, đều cảm thấy tâm thần rung mạnh, sắc mặt tái nhợt không nhịn được lui về sau hai bước. 

Mà thủ lĩnh bọn mã tặc cách đó không xa, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi nghiêm nghị cực kỳ.

Sau một khắc, liền trông thấy Lâm Thần lui về sau hơn mười bước, sắc mặt hơi ửng hồng. Mà lão Ngụy, bóng người chật vật cũng chợt lui hơn mười bước mới dừng lại.

- Tiểu tử, cút ngay! 

Nhìn thấy Lâm Thần dễ dàng chặn lại sự công kích của hắn, trong mắt lão Ngụy loé lên một vệt sợ hãi, nhưng hắn một lòng muốn báo thù cho Tiểu Phong, thân thể lóe lên lần thứ hai hướng Lâm Thần đánh tới.

Hắn giơ trảo thủ lên, lần thứ hai vồ xuống, chỉ có điều không giống với vừa nãy, lần này ánh sáng màu xanh trên móng vuốt càng tăng lên, hiển nhiên đòn đánh này, hắn đã vận dụng toàn lực.

Thấy tình hình này, Lâm Thần bang một tiếng, rút Hàn Thiết kiếm bên hông ra. 

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm!

Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần nhanh chóng quơ qua, trong nháy mắt, từ trên thân kiếm bắn ra một luồng kiếm khí dài đến hai thước, xông thẳng về phía lão Ngụy.

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm chỉ là võ kỹ Hoàng Mịch bậc trung, nhưng dưới thời gian tu luyện của Lâm Thần, Thất Tinh Liên Hoàn kiếm này từ lâu đã vượt qua uy lực của võ kỹ Hoàng Mịch bậc trung. 

Bịch một tiếng, Hàn Thiết kiếm cùng trảo thủ tương giao. Lão Ngụy chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, nhưng phản ứng của hắn cũng rất nhanh, một trảo thủ xuất ra gắt gao nắm lấy Hàn Thiết kiếm, một tay khác, hướng đỉnh đầu Lâm Thần mạnh mẽ vồ xuống!

Lão Ngụy là võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ, thực lực mạnh mẽ, một trảo này của hắn nếu là chộp lên đầu Lâm Thần, tất nhiên sẽ gây trọng thương.

Thấy một màn này, sắc mặt Lâm Thần bất biến, hắn đột nhiên dùng sức, Hàn Thiết kiếm trong tay nhanh chóng co rúm lại, cả người cũng phảng phất như một con diều hâu, ở giữa không trung lộn một vòng, tránh được một trảo này, đồng thời thân thể cũng rơi vào phía sau người lão Ngụy. 

Cũng trong lúc đó, lão Ngụy chỉ cảm thấy móng vuốt đau đớn, cánh tay nắm Hàn Thiết kiếm thả lỏng một chút, thừa cơ hội này, Lâm Thần đột nhiên dùng sức, rút hàn Thiết kiếm ra.

Cơ hội tốt!

Huyễn kiếm! 

Giờ khắc này lão Ngụy chưa kịp phản ứng lại, phần lưng đối diện với Lâm Thần. Thấy tình hình này, hai mắt Lâm Thần không khỏi sáng ngời, Hàn Thiết kiếm trong tay hướng sau lưng lão hung hăng đâm tới.

Lâm Thần am hiểu nhất là kiếm pháp, lão Ngụy thực lực không tệ, nhưng phòng ngự lại yếu như vậy, dưới đòn này của Lâm Thần, lão Ngụy nhất thời cảm thấy phía sau lưng đau nhức, trong miệng không nhịn được phát ra tiếng kêu thảm thiết.

- A!

Phía sau lưng hắn, máu me đầm đìa, nhìn thật khủng bố.

Không đợi lão Ngụy tiếp tục kêu gào, Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần động một cái, liên tục đâm ra mấy kiếm.

Lần này, lão Ngụy đến tiếng kêu cũng không có, hai con mắt trừng lớn ngã trên đất, tại chỗ bỏ mạng! 

Nói thì dài, trên thực tế Lâm Thần cùng lão Ngụy giao đấu chỉ trong chớp mắt, chờ mọi người phản ứng lại, lão Ngụy đã chết dưới kiếm của Lâm Thần.

Nhìn thấy Lâm Thần chỉ hai, ba chiêu liền giải quyết lão Ngụy, rất nhiều mã tặc nhất thời sửng sốt, khiếp sợ há hốc mồm nhìn vẻ mặt Lâm Thần vẫn lạnh lẽo.

- Lão Ngụy chết rồi? Cái này, sao có thể có chuyện đó! 

- Hắn mới Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, lão Ngụy lại là võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ!

Trên thảo nguyên có chút rối loạn, mọi người bị một trận náo động, không thể tin nhìn Lâm Thần đứng ở trung tâm.

Phía sau Lâm Thần cách đó không xa, sau khi Viên Phi nuốt vào một viên đan dược, tinh thần khôi phục một chút, nhưng phản ứng với việc Lâm Thần giết chết lão Ngụy, cũng là sững sờ, có chút khiếp sợ nói ra: 

- Thật là lợi hại!

Thủ lĩnh mã tặc hít nhẹ một hơi, nhìn về phía Lâm Thần, trong mắt lộ vẻ kiêng dè.

Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng đối phó Lâm Thần dễ như ăn cháo, nhưng kết quả lại khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. 

Quan trọng hơn là, xem ra, Lâm Thần giết lão Ngụy căn bản không hề sử dụng toàn lực, như vậy nếu như hắn triển khai toàn lực sẽ như thế nào?

Nghĩ tới đây, thủ lĩnh mã tặc gầm nhẹ một tiếng nói:

- Toàn bộ lên cho ta, báo thù cho lão Ngụy! 

Mã tặc bốn phía nghe xong lời thủ lĩnh phát ra, biểu hiện sục sôi, bình thường quan hệ của bọn họ cùng lão Ngụy, Tiểu Phong không tệ, giờ khắc này hai người bỏ mạng, bọn họ cũng không kìm được mà cảm thấy bi thương.

- Đúng, báo thù cho lão Ngụy và Tiểu Phong!

- Giết hai tên khốn kiếp này! 

Trong phút chốc, rất nhiều mã tặc vây quanh Lâm Thần cùng Viên Phi đều di chuyển.

Loảng xoảng.

Toàn bộ đều là âm thanh rút vũ khí. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện