Tuyệt Thế Tiểu Hồ Ly
Chương 4
'Đưa vào '-chất giọng ôn nhu vang lên làm nhỏ sáng mắt.
Như nhớ ra cái gì đó nhỏ nghĩ "gì nhỉ...Hoàng hậu...éc chết người cứu mình là hoàng hậu...người ta hay nói nữ nhân hậu cùng quỷ kế đa đoan sao bà này hiền zậy"
Kết thúc suy nghĩ nhỏ nhanh chân bước vào phòng. Nhỏ không hành lễ mà chỉ nhún người:
'tham kiến Hoàng hậu nương nương'- vì nhỏ ở tk 21 nên không có quỳ.
Cung nữ bên cạnh bà cất tiếng quát giận dữ:
'To gan, sao gặp hoàng hậu không quỳ'
'Ngươi cũng biết đó là hoàng hậu vậy sao ngươi chưa nói ngươi đã lên tiếng. Hay người muốn ra uy với người ak.'-nhỏ bực m vì chưa nhìn thấy Huyền tỷ thì bị quát nên k nhân nhượng đáp trả.
Nó vừa nói xong mặt ả xanh mét, quỳ xuống dập đầu miệng không ngừng nói:
'Nô tỳ không có không có, hoàng hậu ngươi hãy tin nô tỳ'
Hoàng hậu vung tay cho ả nô tỳ đứng lên và khen nhỏ rất thông minh, khi nhìn đến khuôn mặt nhỏ bà hơi dừng lại rồi xem như không có chuyện gì và quay mặt ra chỗ khác.
Bà nói:
'ngươi có muốn làm con nuôi của ta không'
Nhỏ nghĩ'mình làm con nuôi bà thì là vừa có tiền lại có quyền ngu gì không làm'
'Được chứ'-Nhìn liếc qua Huyền Thanh thấy cô khẽ gật đầu nên nhỏ trả lời lun(lý do là đây, nó sợ nhỏ mải nghịch xảy ra chuyện j nên cho Huyền tỷ có tính trầm ổn đi theo)
'Tốt!Tốt!Tốt!'-bà ấy vui mừng nói.
Thực ra bà nhận nuôi nhỏ cũng chỉ vì khuôn mặt nhỏ giống đứa con gái năm tuổi đã mất của bà, nhưng về sau thì là thật tình... những cái này thì sau mới biết.
Tiếng nói của bà vừa dứt một giọng nói trầm ấm vang lên, ngay sau đó một bóng dáng xuất hiện ở cửa.
'Nga nhi nàng ít khi vui vẻ như thế '
Theo suy nghĩ của nhỏ thì đây chắc chắn là hoàng thượng.
'Tham kiến hoàng thượng'-những thái giám nô tỳ đều quỳ xuống thi lễ.
'Bái kiến hoàng thượng'- nhỏ và hoàng hậu chỉ nhẹ nhún người.(mới nhận mẹ con mà thân như ngàn năm z...hay ghê..hihi...)
Hoàng thượng nhẹ nhàng ngồi gần chỗ với hoàng hậu, hỏi:
'Có chuyện gì mà nàng vui vậy?'
'Hoàng thượng xem ta mới vừa nhận nuôi một đứa con'
Nhìn theo tầm mắt của hoàng hậu, hoàng thượng chấn động. Vì nhỏ rất giống nữ nhi đã mất của mình.Lại nhìn hoàng hậu thấy bà cười hoàng thượng vui lòng.lập tức hôm sau hạ chỉ phong nhỏ làm Ngọc Kiều quận chúa.
Vì nó và nhỏ có hẹn nên mới sáng hôm ấy chạy thẳng tìm nó còn nó cũng vậy. Mà các quan lại đưa lễ vật chúc mừng tới hoàng cung và phụ Liệu thủ tướng nắm nạp, và xin diện kiến hai bọn nó. Trong thành cũng tin đồn ngập trời:
'Ai mà giỏi đến thế nhỉ?'
'Nghe nói trong cung cũng có thêm quận chúa"
..........................................vv.....................
Còn hai nhân vật của chúng ta thì nhàn nhã ngồi chơi.....
............chỗ nó và nhỏ..........................
'Mày ơi chúng ta đi tham quan cổ đại nào'- nhỏ vui mừng đề nghị
Còn nó thì nhận nhà chơi điện thoại'(vì chỉ có phép thuật mà)
Vì nhỏ kì kèo mãi nên nó đành phải đi cùng. Mà ra chợ là cảnh tượng này: hai vị tiểu thư chạy qua chạy lại xem đó mà trong tay đám nô tài toàn là túi to túi nhỏ của tụi nó.
Chơi đến gần tối tụi nó mới về, nó thì về phụ, nhỏ thì vào cung. Hoàng cung như là hoa viên ra vào cửa nhỏ hay sao ấy.
Như nhớ ra cái gì đó nhỏ nghĩ "gì nhỉ...Hoàng hậu...éc chết người cứu mình là hoàng hậu...người ta hay nói nữ nhân hậu cùng quỷ kế đa đoan sao bà này hiền zậy"
Kết thúc suy nghĩ nhỏ nhanh chân bước vào phòng. Nhỏ không hành lễ mà chỉ nhún người:
'tham kiến Hoàng hậu nương nương'- vì nhỏ ở tk 21 nên không có quỳ.
Cung nữ bên cạnh bà cất tiếng quát giận dữ:
'To gan, sao gặp hoàng hậu không quỳ'
'Ngươi cũng biết đó là hoàng hậu vậy sao ngươi chưa nói ngươi đã lên tiếng. Hay người muốn ra uy với người ak.'-nhỏ bực m vì chưa nhìn thấy Huyền tỷ thì bị quát nên k nhân nhượng đáp trả.
Nó vừa nói xong mặt ả xanh mét, quỳ xuống dập đầu miệng không ngừng nói:
'Nô tỳ không có không có, hoàng hậu ngươi hãy tin nô tỳ'
Hoàng hậu vung tay cho ả nô tỳ đứng lên và khen nhỏ rất thông minh, khi nhìn đến khuôn mặt nhỏ bà hơi dừng lại rồi xem như không có chuyện gì và quay mặt ra chỗ khác.
Bà nói:
'ngươi có muốn làm con nuôi của ta không'
Nhỏ nghĩ'mình làm con nuôi bà thì là vừa có tiền lại có quyền ngu gì không làm'
'Được chứ'-Nhìn liếc qua Huyền Thanh thấy cô khẽ gật đầu nên nhỏ trả lời lun(lý do là đây, nó sợ nhỏ mải nghịch xảy ra chuyện j nên cho Huyền tỷ có tính trầm ổn đi theo)
'Tốt!Tốt!Tốt!'-bà ấy vui mừng nói.
Thực ra bà nhận nuôi nhỏ cũng chỉ vì khuôn mặt nhỏ giống đứa con gái năm tuổi đã mất của bà, nhưng về sau thì là thật tình... những cái này thì sau mới biết.
Tiếng nói của bà vừa dứt một giọng nói trầm ấm vang lên, ngay sau đó một bóng dáng xuất hiện ở cửa.
'Nga nhi nàng ít khi vui vẻ như thế '
Theo suy nghĩ của nhỏ thì đây chắc chắn là hoàng thượng.
'Tham kiến hoàng thượng'-những thái giám nô tỳ đều quỳ xuống thi lễ.
'Bái kiến hoàng thượng'- nhỏ và hoàng hậu chỉ nhẹ nhún người.(mới nhận mẹ con mà thân như ngàn năm z...hay ghê..hihi...)
Hoàng thượng nhẹ nhàng ngồi gần chỗ với hoàng hậu, hỏi:
'Có chuyện gì mà nàng vui vậy?'
'Hoàng thượng xem ta mới vừa nhận nuôi một đứa con'
Nhìn theo tầm mắt của hoàng hậu, hoàng thượng chấn động. Vì nhỏ rất giống nữ nhi đã mất của mình.Lại nhìn hoàng hậu thấy bà cười hoàng thượng vui lòng.lập tức hôm sau hạ chỉ phong nhỏ làm Ngọc Kiều quận chúa.
Vì nó và nhỏ có hẹn nên mới sáng hôm ấy chạy thẳng tìm nó còn nó cũng vậy. Mà các quan lại đưa lễ vật chúc mừng tới hoàng cung và phụ Liệu thủ tướng nắm nạp, và xin diện kiến hai bọn nó. Trong thành cũng tin đồn ngập trời:
'Ai mà giỏi đến thế nhỉ?'
'Nghe nói trong cung cũng có thêm quận chúa"
..........................................vv.....................
Còn hai nhân vật của chúng ta thì nhàn nhã ngồi chơi.....
............chỗ nó và nhỏ..........................
'Mày ơi chúng ta đi tham quan cổ đại nào'- nhỏ vui mừng đề nghị
Còn nó thì nhận nhà chơi điện thoại'(vì chỉ có phép thuật mà)
Vì nhỏ kì kèo mãi nên nó đành phải đi cùng. Mà ra chợ là cảnh tượng này: hai vị tiểu thư chạy qua chạy lại xem đó mà trong tay đám nô tài toàn là túi to túi nhỏ của tụi nó.
Chơi đến gần tối tụi nó mới về, nó thì về phụ, nhỏ thì vào cung. Hoàng cung như là hoa viên ra vào cửa nhỏ hay sao ấy.
Bình luận truyện