U Minh Đại Đạo

Chương 58: Nhân sinh đại giới



Vương Phong trì độn, từ từ hồi tỉnh lại, vẫn còn đờ đẫn nhưng đại khái nhận thức được xung quanh. Lần đầu tiên trong đời hắn cảm nhận bản thân mình nhỏ bé, nhìn qua mấy người bên cạnh và trước mặt đều một dạng cao thủ thần long. Không khí ngột ngạt, căng thẳng bị phá vỡ bởi âm điệu nhẹ nhàng của người đàn ông đứng gần hắn nhất.

- Xích Tiên Kim Phù, giải quyết mâu thuẫn bằng chiến tranh là phương pháp tệ hại nhất, ngươi nói xem đúng không?

- Thiên Mệnh Thần Cơ Tử, ngươi nghĩ bổn tọa hôm nay có thể để cho kẻ này sống được không?

Vừa nói, thiếu phụ khoảng chừng 50 tuổi nhìn chằm chằm vào Vương Phong, nhãn đồng lóe lên mấy đợt như muốn thăm dò hắn nhưng hình như còn khuyết điều gì khiến bà ta nhíu mày khó chịu.

Huyết Khu không ra hỷ nộ nhún vai, âm thầm nhét một vật vào tay Vương Phong rồi nháy mắt ra hiệu cho người đứng sau lưng, môi vẫn cười, nhẹ nhàng đáp.

- Nói sao nhỉ, ha ha ha.

Tràng cười gượng không rõ lớn nhỏ như đang diễn hề khiến người ta khó chịu, ai ngờ trong lúc lưỡng lự đó thì Huyết Khu đột nhiên niệm ra bí pháp.

- “Huyết Mệnh Bí Pháp – Nhân Sinh Đại Giới”

Chẳng ai bắt kịp sự thay đổi của người này nên cũng vô phương phòng bị, tức thì vạn vật thuộc phiến thiên địa xung quanh như bị hút sâu vào đôi mắt kia trong vô thức, vô thanh, chớp nhẹ một cái, mở ra liền thấy bản thân đang đứng ở nơi xa lạ.

Vương Phong ngơ ngác nhìn khung cảnh thiên nhiên núi rừng, vạn vật đều bình thường nhưng tạo cho người ta cảm giác khó chịu, chợt có giọng nói cất lên bên tai.

- Thiếu tộc trưởng, nơi này là một thế giới riêng và chẳng ai vào được khi không có sự đồng ý của tộc nhân kế thừa Huyết Mệnh, đồng thời vô phương thoát khỏi nếu không được chính người khống chế giải khai. Ngoại lệ riêng ngài, chỉ cần cố gắng dùng Huyết Nguyệt giải phong liền hoàn hảo.

- Ngươi là... – Vương Phong không biết gọi đối phương là gì.

Nhìn qua nơi này phi thường rộng lớn, không khác gì thế giới hiện thực và đặc biệt khi truyền tống vào đây, tất cả mọi người đều bị ngẫu nhiên dịch chuyển, xung quanh hắn chẳng hề có ai cả.

- Ta gọi là Huyết Khu, trưởng lão của Huyết Nhãn ma tộc hay còn gọi Đoàn gia. “Nhân Sinh Đại Giới” chỉ khi ta rời khỏi thì những kẻ bên trong mới được quyền tẩu thoát, tuy nhiên đó là điều kiện ràng buộc nên ta vẫn phải ở nơi này, hiện tại thế lực hai bên cân sức, có phần nghiêng về phía chúng nên không thể mạo hiểm trực chiến, Huyết Nguyệt là hy vọng toàn tộc, dù trả giá cả đại giới ta cũng nhất quyết bảo vệ.

Vương Phong ngạc nhiên khi nghe đến cái tên một món báu vật mà hắn vô tình xảo hợp, nhìn mắt bọn họ tuy có thể đoán được ít nhiều, chẳng qua không nghĩ mau như vậy đã hội ngộ.

- Huyết Nguyệt? Các người biết nó. 

- Hiển nhiên, nó là nhãn đồng chí thượng tuyệt thế đứng đầu toàn tộc, ngày xưa thuộc sở hữu của Huyết Ma Công Tử - tộc trưởng chúng ta, chuyện kể dài dòng, ngài nghe ta nói hết, nếu để bọn họ tìm được ngài thì ta cũng vô phương tới kịp.

- Được, ngươi nói đi. – Vương Phong thấp thỏm không yên, chẳng hiểu vì sao bản thân luôn vướn vào nhiều chuyện ưu phiền.

- Hiện tại, ngài hãy rời khỏi “Nhân Sinh Đại Giới” cho đến khi đột phá vào Nguyên Anh cảnh, hãy nhớ là Nguyên Anh cảnh thì mau chóng tìm đến Huyết Nhãn tộc ở Đế quốc Vĩnh Hằng, cố gắng điệu thấp tìm Đại trưởng lão Huyết Trung, lúc đó kể lại sự việc lần này, mọi chuyện đều được giải quyết.

Vương Phong nghe hết liền nhận thức mọi chuyện đều là tính toán cho hắn, không hề nghĩ đến bất cứ ai bị giam ở nơi này, trong lòng sinh ra lo lắng áy náy.

- Còn các ngươi?

- Ngài yên tâm, trong không gian này có đầy đủ điều kiện để sinh hoạt, tu luyện như bên ngoài, chẳng qua mọi liên hệ đều bị cắt đứt sạch sẽ.

- Vậy sao không đợi ta ra ngoài rồi hãy giải khai nó?

- Không được, thông tin về thiếu tộc trưởng không thể bị lộ, vạn nhất đều phải an toàn, chỉnh chu và mọi việc ta đã tính toán cả rồi, ngài cứ yên tâm, chúng ta ở trong này hoàn toàn yên ổn, nếu như được thời thế giết sạch bọn chúng thì trở ra ngay.

- Ta... ta.

Tâm trạng hắn phi thường rối rắm, chẳng hiểu rõ việc gì đang xảy ra và những mối nguy hiểm rình rập đằng sau là đến cỡ nào, có điều hắn cảm nhận người này không phải đang nói dối.

- Bí pháp truyền âm của ta sắp hết tác dụng rồi, ngay lúc này ngài hãy rời khỏi, mọi chuyện cứ như vậy sẽ an toàn, bọn chúng gọi là Kim Nhãn thần tộc, hy vọng ngài bình an.

Giọng nói ngày càng yếu dần rồi tiêu thoát hẳn, để lại mình Vương Phong lạc lõng nhìn hiện trạng trước mặt, sơn thủy trùng trùng nhưng không thật, vạn vật đều có, cây cối, nước non, động vật cơ bản... đủ cả, tuy hắn không biết vì sao vị Huyết Khu này lại quyết định vội vã đến vậy nhưng ắt phải có lý do, đặc biệt mỗi lời nói và hành động đều như đã được suy tính và thấu rõ từ trước, tâm lý rất thoải mái, dứt khoác.

- Hừ... có người tới, mau rời khỏi đây.

- Đành vậy... Huyết Nguyệt nhãn, giải.

Huyết Khu ngồi trong một gian nhà tranh tự mình đánh cờ, cảm nhận song nhãn đau rát liên hồi mới thả lỏng tâm tư hạ xuống quân kế tiếp, mỗi người có số mệnh riêng, hắn không muốn biết nếu chuyện thực không cần thiết.

...

Bên ngoài, lần đầu tiên Vương Phong cảm nhận được áp lực và trách nhiệm khi đến với thế giới này, từ nay không thể nào chểnh mảng hay lười biếng mà phải thời thời khắc khắc tập trung, nỗ lực hơn để nhanh chóng đột phá, chẳng biết Huyết Nguyệt đã gây nên hồi sóng gió gì nhưng hắn hiểu bọn mắt vàng kia có sát tâm, nhất định phải thanh trừng hắn. Ai đảm bảo lần này thất bại, chúng sẽ không cử têm một phái đoàn khác.

Nghĩ kỹ thì đây là phương án tốt nhất cho hắn và phe Huyết Hoa, đặt lại một thế cục may rủi cho cả hai bên, tránh tổng xung đột, giảm thiểu tử vong và đặt biệt biến số quan trọng nhất là Vương Phong được an toàn, xem như phe Kim nhãn đã thua trước tiên cơ và thất bại trong mục đích lần này.

- Àiiiishhh... sóng bắt đầu từ gió.

Thở một hơi nặng nhọc rồi trở về nhà, hôm nay hắn vốn định đi loanh hoanh nhờ vả nghe ngóng tin tức Hữu Sinh, nếu nó còn sống ắt phải tìm đường trở về, càng nhiều nguồn càng tốt và hắn cũng tốn tận 50 Lục Tinh treo thưởng ở công hội cho người tìm được, mọi việc có thể đều đã làm.

Trở vào giới chỉ, hôm qua vì quá mệt nên hắn không nhìn ngọc giản về Kiếm lấy từ di tích, hiện tại thêm vào thứ vừa được Huyết Khu trưởng lão chuyền cho, tiện thể ngay lúc này xem nốt cả hai.

Bắt đầu từ ngọc giản về tuyệt học Kiếm đạo.

[ Hàng Long Kiếm Pháp (Cường): Huyền – Sơ (~ 7)

Giới thiệu: kiếm pháp được sáng chế bởi vị anh hùng từng chỉ dùng một thanh kiếm đánh bại Long tộc trong truyền thuyết, xếp vào Cường kiếm, thiên về lực đạo nội tại, quyết tâm và kiên định, không sợ kẻ địch mạnh, không có ý lùi bước, vững tâm tin tưởng vào kiếm pháp của mình.

1. Khốn: yêu cầu Kiếm Ý ngộ cảnh, vận sức nội tại, tập trung cao độ, kiếm nhân hợp nhất, một đường chém ra kiếm uy khiến long xà hoảng sợ, lạc mất thần hồn.

2. Diệt: yêu cầu Kiếm Khí ngộ cảnh, thúc dục toàn diện cảm ngộ, thôi động kiếm khí đến hiệu suất tối đa, kiên định tin vào một đòn cái thế thiên địa, hủy diệt cường long. ]

Thật may lần này là Cường kiếm, nếu không hắn vẫn luyện được nhưng khó phát huy hết khả năng.

Dù chỉ với hai chiêu thức nhưng thông qua khẩu quyết và hình ảnh mô phỏng nhân vật tung kiếm giao đấu với loài rồng truyền thuyết, cường hãn khiến hắn hết sức mong chờ, cũng may với tình trạng hiện tại đã kham nổi kỹ năng thứ nhất, có điều để thi triển thuần thục ắt phải mất hai ba ngày mới lô hỏa thuần thanh. 

Trở lại với ngọc giản thứ hai, bên ngoài toát ra mấy tầng huyết quang nhè nhẹ biểu trưng cho thứ nó chứa đựng không đơn giản, hẳn liên quan đến Huyết Nguyệt nhãn.

[ Huyết Nhãn Ma Quyết (Cơ bản)

Giới thiệu: Huyết Nhãn ma tộc hay còn gọi Đoàn gia là đại thế lực duy nhất nắm giữ sức mạnh của Huyết nhãn. Về cơ bản tất cả thành viên gia tộc đều mang truyền thừa, chỉ duy nhất Huyết Nguyệt đứng đầu là ngoại lệ. Huyết nhãn chia làm nhiều loại khác nhau nhưng đều phải trải qua tập luyện căn cơ ban đầu, sau đó tùy theo nhãn đồng thức tỉnh sẽ có những loại bí pháp tương ứng.

Huyết Nhãn Ma Quyết được xem là cơ bản nhất để thúc đẩy luyện tập và khai thác sức mạnh của nhãn đồng, chia thành ngũ quyết tương ứng với năm cảnh đầu tiên của Nhãn lực, riêng người thừa hưởng Huyết Nguyệt ngay khi liên kết với nhau đã sở hữu năm loại năng lực này.

1. Nhất Quyết – Hấp: chuyển hóa khí huyết của vạn vật trở thành vật đại bổ giúp nhãn đồng đột phá.

2. Nhị Quyết – Niệm: tạm thời chế ngự ý thức khiến mục tiêu bất động.

3. Tam Quyết – Khống: khống chế hành động của mục tiêu.

4. Tứ Quyết – Phá: triệt tiêu ảo giác, khống chế vô hình của bản thân hoặc đồng đội.

5. Ngũ Quyết – Tịnh: bố trí sẵn phòng ngự tâm trí và nhãn đồng, tránh bị công kích bất ngờ. ]

Thông tin kết thúc, điều Vương Phong đặc biệt lưu ý chính là tầm quan trọng và địa vị của Huyết Nguyệt, không ngờ bảo vật vô tình xảo hợp lại giá trị cỡ vậy, đặc biệt những chiêu thức mà hắn trước giờ luôn sử dụng không khác gì “Niệm”, “Khống” và “Phá”, chẳng qua hai điều còn lại chưa từng nghĩ đến nên không biết cách sử dụng. Hiện tại có thêm khẩu quyết nên về sau vận dụng và đột phá Huyết Nguyệt ắt dễ dàng hơn.

“Bắt đầu thôi.” – Vương Phong thở dài rồi tiến vào trạng thái tu luyện, khổ nhất là tiềm lực nào cũng có điều kiện ràng buộc nhất định khiến hắn chẳng thể buông tay điều gì. Mộc hệ là bề nổi, Ám hệ tăng trưởng rất nhanh, Quang hệ đại diện cho thân phận khác, đều chung một dạng cần phát triển gấp, hiện tại lại đến thêm một Huyết Nhãn Ma Quyết, chắc sẽ mệt chết.

Trong khoảng thời gian ngắn, số chuyện xảy ra còn nhiều hơn cả đời trước hắn gặp phải, mức độ cũng tăng cao ngoài kiểm soát khiến cho người trong cuộc khó lòng bình tĩnh. Nói gì sau mỗi thử thách hay sóng gió sẽ khiến con người ta trưởng thành, mạnh mẽ hơn, thì đúng vậy nhưng đôi khi có những cái giá phải trả làm trái tim luôn tồn tại một vết sẹo dài.

...

Tửu lâu Kim Hoàng.

Quy Thiếu Thiện xắn ống tay áo lên cao để những người xung quanh có thể xem rõ. Cát Phương nhận ra thứ đó và khá kinh ngạc vì giá trị của nó thực không nhỏ.

- Wow... Chiến hồn bậc 2S, coi bộ kỳ sát hạch tiếp theo, ngươi là muốn leo đến tầng ba rồi.

Lăng Kiều Như cười mỉa mai không mấy để tâm, sự kiện gần đây ảnh hưởng diện rộng nên không thể đến học viện, chẳng tìm được ai làm chỗ trút giận nên tâm tình có chút bực dọc.

Còn lại đều là những gương mặt quen thuộc như Cát Huân và cả hai người từng đụng mặt Vương Phong ở Tiên Dược Lâu, khí tức cả nhóm thiếu niên ít nhất cũng ngoài Nhất Nguyên cửu trọng, hoàn hảo đều được xem như những nhân tài của các gia tộc lớn.

- Dĩ nhiên rồi, thứ này phải tốn cả trăm Lục Tinh mới về tay, có nó thì chuyện vượt tầng ba Cửu Thiên Tháp trong bí cảnh là quá dễ dàng, thậm chí muốn loại ai thì chắc chắn kẻ đó không đi tiếp được. – giọng nói Quy Thiếu Thiện đanh ác, khẩu khí mạnh hơn như đã tìm được bia ngắm.

Lúc này thiếu niên vẫn một mực im lặng cảm thấy hứng thú liền lên tiếng.

- Ngươi vẫn còn cay tên thị dân nghèo hèn đó sao? Ta thấy hay là bỏ qua đi.

Như thể cũng biết được đối tượng đang bàn đến, Lăng Kiều Như bình thường háo thắng lại hơi thay đổi sắc mặt, thận trọng từng chữ.

- Khoan đã, nghe anh họ ta nói, lần trước anh ấy gặp một người cũng tên Vương Phong, thực lực không tệ, suýt chút nữa đã bị kẻ đó đánh bại.

Quy Thiếu Thiện không dám tin tưởng.

- Sao có thể? Lăng Huyền hiện tại đã cửu trọng Nhị Nguyên, tính ra người xếp thứ hai cũng không có nửa phần trăm cơ hội giành được chút ưu thế. 

- Ta gạt các ngươi làm gì nhưng anh họ hay điệu thấp mình với cũng chưa chắc kẻ kia chính là người nọ, trên đời không ít người có cái tên Vương Phong.

Suy nghĩ gì đó rồi nhìn lại họa đồ trên bắp tay, đôi mắt Quy thiếu ánh lên mấy phần sát tâm, kỳ sát hạch tiếp theo sẽ không hạn chế vật phẩm hỗ trợ nên hắn hoàn toàn có thể lợi dụng sức mạnh tối hậu của chiến hồn, bậc 2S tương đương với tu sĩ Nhị Nguyên đỉnh phong, một kích toàn lực nói không chừng năm học viên bình thường hợp sức cũng chưa chắc hoàn hảo vô thương. Có nó trong tay, cơ hội lọt vào top ba và cả việc tên kia phải chết hẳn đảm bảo trăm phần trăm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện