Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập
Chương 92
Editor: YuTuyTien
Trước khi Thanh Thảo Y Y rời khỏi thương hội Thừa Thiên, cô ta đã liên lạc riêng với Trịnh Minh Kiệt, Trịnh Minh Kiệt không từ chối rõ ràng, nhưng lời nói đều là ba phải cái nào cũng được, điều này khiến cô ta có ảo tưởng rằng họ rất hoan nghênh cô ta, cho nên cô ta lập tức gấp gáp kéo người rời khỏi thương hội Thừa Thiên chạy đến.
"Dĩ Ninh, rất có thể hôm nay cô ta sẽ tới. Anh đã sắp xếp đội quản lý canh trước cửa, đảm bảo rằng họ không thể ăn được quả ngọt. Nếu cô ta đến tìm em, em cứ mặc kệ cô ta."
"Vâng ạ." Lăng Sơ Nam gật đầu.
"Vậy được rồi, em cứ làm việc đi, anh đi trước."
098: "Người này bình thường trông khá thành thật, sao bây giờ lại gian xảo như vậy?"
Lăng Sơ Nam: "Cho dù có thế nào thì anh ta cũng là thương nhân."
Chỉ chưa đầy ba giờ sau khi Trịnh Minh Kiệt và Lăng Sơ Nam nói về chuyện này, Thanh Thảo Y Y đã tìm đến cửa thương hội.
"Xin chào, xin hỏi cô tìm ai vậy?"
Bảo vệ của thương hội ngăn đoàn người Thanh Thảo Y Y ở bên ngoài.
Thanh Thảo Y Y dẫn theo vài thân tín của mình đi ăn máng khác, có điều lại bị chặn ngoài cửa, hiển nhiên sắc mặt có chút khó coi, có điều rất nhanh cô ta đã nở nụ cười, vẻ mặt ôn hòa nói.
"Tôi có hẹn với Minh Nhật Thiên Nhai."
Thanh Thảo Y Y có gương mặt đẹp, lúc cười rộ lên liền khiến người khác cảm thấy như tắm trong gió xuân, hộ vệ hơi đỏ mặt, vẻ mặt có chút khó xử.
"Thực xin lỗi, phó hội trưởng vừa nói đã ra ngoài làm nhiệm vụ khẩn cấp, tôi cũng không liên lạc được với anh ấy."
"Anh ta là có ý gì? Tôi vừa liên lạc với anh ta ngày hôm qua, anh ta còn nói lúc nào cũng hoan nghênh chúng tôi đến."
Sắc mặt Thanh Thảo Y Y càng trở nên khó coi.
"Nếu không thì như vầy, tôi dẫn mọi người đi tham quan thương hội của chúng tôi trước, thuận tiện đợi phó hội trưởng quay về luôn có được không?"
"Ký chủ, quản lý đã mang đám người Thanh Thảo Y Y vào tham quan thương hội."
098 nói, hắn đóng vai hộ vệ rất giống nha, chân chó gãi rất đúng chỗ ngứa, quả nhiên là do Trịnh Minh Kiệt rèn luyện.
Thanh Thảo Y Y dùng ánh mắt nhìn thương hội tương lai mà tham quan, thỉnh thoảng cô ta còn lên tiếng xoi mói, giọng nói còn tỏ vẻ cao cao tại thượng, có điều người quản lý rõ ràng không phải đèn cạn dầu, mãi cho đến khi tham quan xong vẫn chưa hề lộ ra chút gì thiếu kiên nhẫn, ngược lại còn nịnh nọt bọn họ đến nỗi quên mất đông tây nam bắc.
Cuối cùng, quản lý đưa bọn họ đến cửa.
"Vậy thì chuyến tham quan hôm nay đã kết thúc. Cảm ơn các bạn đã ghé thăm."
Nhìn cánh cửa bị đóng sầm lại, bọn họ liền ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, biểu tình có chút sững sờ.
Cuối cùng, Thanh Thảo Y Y định thần lại, vẻ mặt vặn vẹo.
"Bọn họ dám chơi tôi!"
Mặc dù Thanh Thảo Y Y là một mỹ nhân nổi tiếng trên bảng xếp hạng, nhưng dù sao cô ta cũng thế đơn lực mỏng, chưa kể đến việc thương hội Tinh Hỏa còn có Đao Phong Thiên Lãnh đứng đầu trong bảng xếp hạng chiến lực tọa trấn, chỉ cần phó hội trưởng Trịnh Minh Kiệt không có sức chiến đấu mà mấy người họ đã không thể làm gì, huống chi bọn họ còn đang bị Tần Húc Dương đuổi giết.
Trước có sói sau có hổ, đó chính là tình hình hiện tại của họ.
"Ký chủ, Thanh Thảo Y Y bị người của nam chính giết một lần, sau đó đến nhờ cậy Tử Sắc Tường Vi, đối lập với thương hội của nam chính."
098 đang phân loại thông tin thu được gần đây.
"Thương hội của nam chính dưới sự chèn ép của ngài đang ngày càng sa sút, thu không đủ chi, hơn nữa tính cách của nam chính vốn đa nghi còn bảo thủ, có lẽ sẽ không trụ nổi hai tuần. Bởi vì tranh chấp trong trò chơi, Thanh Thảo Y Y và Tử Sắc Tường Vi cũng tuyệt giao với nam chính ở hiện thực."
"Gần đây Mộ Dung Tuyết thế nào rồi?"
Lăng Sơ Nam đột nhiên hỏi một câu dường như không liên quan.
098 nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
"Gần đây Mộ Dung Tuyết không được vui vẻ cho lắm, nhưng cô ấy không nói cho gia đình biết lý do."
"Đã biết."
Vào lúc này, thanh thông báo tin nhắn của Lăng Sơ Nam sáng lên.
Thu Thủy Y Nhân: Nam Châu, cậu đã xem diễn đàn chưa? Gần đây có một buổi offline người chơi, cậu có muốn đi không? Tôi nhớ cậu ở Hải Thành, buổi offline cũng được được tổ chức ở Hải Thành. Lúc đó tôi và anh trai cũng đến, cậu và chú cũng phải đến đó nha.
Sau những nhiệm vụ trước đó, anh em Thu Thủy Y Nhân và Lăng Sơ Nam thỉnh thoảng lại hẹn nhau đánh phó bản, quan hệ xem như khá tốt. Mặc dù bọn họ không ở cùng hiệp hội nhưng có chuyện gì Thu Thủy Y Nhân đều nói cho Lăng Sơ Nam.
"Thật là trùng hợp."
Lăng Sơ Nam cảm thán một câu.
"Cô gái này đúng là thần trùng hợp của ta."
Vừa nói cậu vừa đồng ý lời mời của đối phương.
098: "..." Ký chủ, ngài còn có Phong Bất Dự mà, cẩn thận y ghen tị.
Nhắc mới nhớ, vận đào hoa của Lăng Sơ Nam ở thế giới này là phi thường tốt, mặc dù ngại uy thế của Phong Bất Dự, không có ai đến tỏ tình với cậu, nhưng 098 có thể nhìn ra có không dưới năm người thích Lăng Sơ Nam, cả nam lẫn nữ, hai người trong số họ còn là cựu hậu cung của nam chính, hai cựu tiểu đệ của nam chính. Mặc dù Phong Bất Dự không nói ra, nhưng với tính cách thùng dấm di động của mình, 098 không dám tưởng tượng nếu Lăng Sơ Nam đối tốt với bọn họ thì điều gì sẽ xảy ra.
Buổi offline của người chơi sẽ diễn ra vào nửa tháng sau.
Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ, liền tìm Trịnh Minh Kiệt.
"Tuyên truyền ra ngoài rằng thương hội của chúng ta có sự kiện, trong vòng mười ngày tất cả các sản phẩm sẽ được giảm giá 20%."
"Được."
Trịnh Minh Kiệt không hề phản đối mà nhanh chóng đáp, sau đó lấy bàn tính ra bắt đầu tính toán.
"Nếu như vậy dược phẩm dự trữ của chúng ta sẽ không đủ, ít nhất phải thăng thêm 50%."
"Không sao, anh có thể trực tiếp đến kho hàng của em để lấy."
Lăng Sơ Nam gật đầu.
"Xem ra lần này em thực sự muốn đuổi cùng giết tận."
Vẻ mặt của Trịnh Minh Kiện tràn đầy hưng phấn.
"Anh đảm bảo trong vòng mười ngày sẽ khiến thương hội bọn họ đóng cửa! Anh đi xuống trước đây!"
"Đi đi ạ."
"À, nhân tiện, Dĩ Ninh."
Đi đến cạnh cửa, Trịnh Minh Kiệt đột ngột dừng lại.
Lăng Sơ Nam ngẩng đầu: "Có chuyện gì vậy?"
Nhìn vào mắt Lăng Sơ Nam, Trịnh Minh Kiệt đột nhiên có chút ngượng ngùng, hắn dừng một chút, có vẻ đã hạ quyết tâm.
"Anh..."
"Bảo bối, anh về rồi."
Đúng lúc này, giọng nói của Phong Bất Dự truyền đến, vừa lúc cắt ngang lời nói của Trịnh Minh Kiệt, y gật đầu với Trịnh Minh Kiệt, sau đó ôm Lăng Sơ Nam.(Nhất định là cố ý:))
"Có nhớ anh không?"
Lần này Phong Bất Dự ở hiện thực đi công tác hai ngày, tương đương với mười hai ngày trong trò chơi, Lăng Sơ Nam ngoan ngoãn gật đầu.
"Nhớ ạ."
Trịnh Minh Kiệt đứng đó một lúc với vẻ mặt cứng đờ, sau đó lặng lẽ đi ra ngoài, bước chân có vẻ nặng nề.
098: "Ký chủ, tui nghĩ trạng thái của hắn có chút không ổn."
Lăng Sơ Nam: "Nói không chừng lúc nãy hắn muốn tỏ tình với ta."
"..." Vậy cũng quá thảm rồi, vừa định thổ lộ liền gặp được chính chủ, 098 liếc nhìn bóng lưng của Trịnh Minh Kiệt với vẻ đồng tình.
Lăng Sơ Nam không nghĩ nhiều về điều đó, cậu kéo offline, sau đó liền cởi đ0 cắn lên.
Hậu quả của việc này là cậu không thể rời giường tám ngày liên tiếp.
Sáng sớm ngày thứ chín, Lăng Sơ Nam vừa mở mắt đã nhìn thấy Phong Bất Dự đứng bên cửa sổ, thấy Lăng Sơ Nam đã tỉnh lại y liền cúp điện thoại, xoay người hôn cậu một cái.
"Xin lỗi bảo bối, anh làm em tỉnh giấc rồi."
"Không phải, là em tự mình tỉnh giấc."
Lăng Sơ Nam dựa vào Phong Bất Dự ngồi dậy.
"Xảy ra chuyện gì à?"
Theo hiểu biết của cậu đối với Phong Bất Dự, nếu không phải chuyện quan trọng, y sẽ không bao giờ nghe điện thoại trong lúc cậu ngủ.
"Bảo bối, anh có một tin vui muốn nói cho em."
Phong Bất Dự nở một nụ cười.
"Hạng mục mà em nghiên cứu trong phòng thí nghiệm của anh đã thành công."
"Thật sao?"
Lăng Sơ Nam xác nhận lại lần nữa, cũng khó trách cậu kinh ngạc, bởi vì dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này, cậu vốn đã dự kiến ít nhất phải đợi đến khi 《 Linh Giới 》 hoàn toàn trở thành thế giới thứ hai, tức là ít nhất ba năm sau, kỹ thuật tinh lọc đại dương mới có thể nghiên cứu xong. Nhưng hiện tại chỉ mới hơn một năm, nhanh hơn gấp ba lần so với thời gian dự kiến.
"Đương nhiên, vừa rồi là điện thoại của tiến sĩ Thành."
Phong Bất Dự chỉ vào điện thoại di động trên đầu giường.
"Em đến xem một chút."
Lăng Sơ Nam muốn đứng lên, nhưng cậu đột nhiên dừng lại, cúi đầu nhìn về phía nơi tay cậu đang đặt lên, gia hỏa này, không ngờ lại cứng rồi.
098 đã âm thầm lui xuống, ký chủ, ngài hãy tự cầu phúc đi.
Vào buổi chiều ngày thứ hai, khi Lăng Sơ Nam đến phòng thí nghiệm vẫn còn hơi buồn ngủ.
Là người phụ trách chính của dự án, tiến sĩ Thành nghe nói hai người sắp đến nên đã canh giữ ở cửa từ sớm, thấy xe dừng lại liền chạy đến đón.
Khi đến phòng thí nghiệm, tiến sĩ Thành chỉ vào ống thuốc màu xanh lam tuyệt đẹp trên bục thực nghiệm.
"Phong tổng, Lạc thiếu, đây là thành phẩm, chúng tôi đặt tên cho nó là thuốc tinh lọc, một ống thuốc tinh lọc như vậy có thể tinh lọc phạm vi một trăm hải lý."
Lúc nhìn thấy được thành phẩm, Lăng Sơ Nam hoàn toàn tỉnh táo lại, nhìn chất lỏng màu xanh lam trong ống nghiệm, sau đó quay sang tiến sĩ Thành.
"Loại thuốc này có thể chế tạo ra bao nhiêu trong một năm?"
Nghe câu hỏi này, tiến sĩ Thành theo tiềm thức liền nhìn Phong Bất Dự, sau đó nhanh chóng nói.
"Chế tạo loại thuốc này rất nhanh, nhưng vì nguyên liệu đặc biệt nên hầu như không thể làm được một loạt..."
Tiến sĩ Thành chưa kịp nói xong đã bị Phong Bất Dự cắt ngang, y không dấu vết liếc nhìn tiến sĩ Thành, sau đó xoa đầu Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối đừng lo, nguyên liệu muốn có bao nhiêu liền có bấy nhiêu."
Tiến sĩ Thành cũng ngượng ngùng cười cười.
"Xin lỗi Lạc thiếu, vừa nãy tôi nhanh miệng, cậu cần bao nhiêu thuốc?"
Lăng Sơ Nam hỏi: "Bây giờ anh có bao nhiêu ống?"
Tiến sĩ Thành lại liếc nhìn Phong Bất Dự, sau đó đưa tay ra.
"Lần này chúng tôi làm tổng cộng sáu ống và dùng một ống để thử nghiệm, nên vẫn còn năm ống."
"Đưa cho tôi đi, vậy là đủ rồi, về sau không cần làm nữa."
Lăng Sơ Nam cũng liếc mắt nhìn Phong Bất Dự.
"Vâng."
Nghe Lăng Sơ Nam nói vậy, tiến sĩ Thành có vẻ nhẹ nhõm hơn.
"Tôi đi lấy hộp đặt vào cho cậu."
"Bảo bối, thực sự đủ rồi sao?" Phong Bất Dự vẫn có chút lo lắng.
"Đương nhiên là không đủ."
Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn y.
"Nhưng chuyện này không gấp, lúc cần em có thể kêu bọn họ làm sau."
"Được rồi, đến lúc đó hãy nói cho anh biết." Phong Bất Dự nói.
Trên đường trở về, 098 thấy Lăng Sơ Nam đã chợp mắt, nó im lặng suốt chặng đường cuối cùng cũng lên tiếng.
"Ký chủ, tại sao lại không để bọn họ tiếp tục chế tạo loại thuốc này? Không phải càng nhiều càng tốt sao? Chỉ có năm ống sẽ không đủ để thanh lọc đại dương. "
"098, ngươi trở nên bát quái từ khi nào vậy?"
Lăng Sơ Nam nói.
"Ngươi nắm chắc thời gian lấy được cốt truyện thứ hai làm chính sự đi."
"Vâng, ký chủ, gần đây phía trên đã có hồi âm, sắp tới chắc chắn sẽ có cốt truyện thứ hai."
098 trả lời.
"Trong trường hợp cốt truyện không hoàn chỉnh này, sau khi ngài hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn sẽ được tăng điểm năng lượng."
—
Trước khi Thanh Thảo Y Y rời khỏi thương hội Thừa Thiên, cô ta đã liên lạc riêng với Trịnh Minh Kiệt, Trịnh Minh Kiệt không từ chối rõ ràng, nhưng lời nói đều là ba phải cái nào cũng được, điều này khiến cô ta có ảo tưởng rằng họ rất hoan nghênh cô ta, cho nên cô ta lập tức gấp gáp kéo người rời khỏi thương hội Thừa Thiên chạy đến.
"Dĩ Ninh, rất có thể hôm nay cô ta sẽ tới. Anh đã sắp xếp đội quản lý canh trước cửa, đảm bảo rằng họ không thể ăn được quả ngọt. Nếu cô ta đến tìm em, em cứ mặc kệ cô ta."
"Vâng ạ." Lăng Sơ Nam gật đầu.
"Vậy được rồi, em cứ làm việc đi, anh đi trước."
098: "Người này bình thường trông khá thành thật, sao bây giờ lại gian xảo như vậy?"
Lăng Sơ Nam: "Cho dù có thế nào thì anh ta cũng là thương nhân."
Chỉ chưa đầy ba giờ sau khi Trịnh Minh Kiệt và Lăng Sơ Nam nói về chuyện này, Thanh Thảo Y Y đã tìm đến cửa thương hội.
"Xin chào, xin hỏi cô tìm ai vậy?"
Bảo vệ của thương hội ngăn đoàn người Thanh Thảo Y Y ở bên ngoài.
Thanh Thảo Y Y dẫn theo vài thân tín của mình đi ăn máng khác, có điều lại bị chặn ngoài cửa, hiển nhiên sắc mặt có chút khó coi, có điều rất nhanh cô ta đã nở nụ cười, vẻ mặt ôn hòa nói.
"Tôi có hẹn với Minh Nhật Thiên Nhai."
Thanh Thảo Y Y có gương mặt đẹp, lúc cười rộ lên liền khiến người khác cảm thấy như tắm trong gió xuân, hộ vệ hơi đỏ mặt, vẻ mặt có chút khó xử.
"Thực xin lỗi, phó hội trưởng vừa nói đã ra ngoài làm nhiệm vụ khẩn cấp, tôi cũng không liên lạc được với anh ấy."
"Anh ta là có ý gì? Tôi vừa liên lạc với anh ta ngày hôm qua, anh ta còn nói lúc nào cũng hoan nghênh chúng tôi đến."
Sắc mặt Thanh Thảo Y Y càng trở nên khó coi.
"Nếu không thì như vầy, tôi dẫn mọi người đi tham quan thương hội của chúng tôi trước, thuận tiện đợi phó hội trưởng quay về luôn có được không?"
"Ký chủ, quản lý đã mang đám người Thanh Thảo Y Y vào tham quan thương hội."
098 nói, hắn đóng vai hộ vệ rất giống nha, chân chó gãi rất đúng chỗ ngứa, quả nhiên là do Trịnh Minh Kiệt rèn luyện.
Thanh Thảo Y Y dùng ánh mắt nhìn thương hội tương lai mà tham quan, thỉnh thoảng cô ta còn lên tiếng xoi mói, giọng nói còn tỏ vẻ cao cao tại thượng, có điều người quản lý rõ ràng không phải đèn cạn dầu, mãi cho đến khi tham quan xong vẫn chưa hề lộ ra chút gì thiếu kiên nhẫn, ngược lại còn nịnh nọt bọn họ đến nỗi quên mất đông tây nam bắc.
Cuối cùng, quản lý đưa bọn họ đến cửa.
"Vậy thì chuyến tham quan hôm nay đã kết thúc. Cảm ơn các bạn đã ghé thăm."
Nhìn cánh cửa bị đóng sầm lại, bọn họ liền ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, biểu tình có chút sững sờ.
Cuối cùng, Thanh Thảo Y Y định thần lại, vẻ mặt vặn vẹo.
"Bọn họ dám chơi tôi!"
Mặc dù Thanh Thảo Y Y là một mỹ nhân nổi tiếng trên bảng xếp hạng, nhưng dù sao cô ta cũng thế đơn lực mỏng, chưa kể đến việc thương hội Tinh Hỏa còn có Đao Phong Thiên Lãnh đứng đầu trong bảng xếp hạng chiến lực tọa trấn, chỉ cần phó hội trưởng Trịnh Minh Kiệt không có sức chiến đấu mà mấy người họ đã không thể làm gì, huống chi bọn họ còn đang bị Tần Húc Dương đuổi giết.
Trước có sói sau có hổ, đó chính là tình hình hiện tại của họ.
"Ký chủ, Thanh Thảo Y Y bị người của nam chính giết một lần, sau đó đến nhờ cậy Tử Sắc Tường Vi, đối lập với thương hội của nam chính."
098 đang phân loại thông tin thu được gần đây.
"Thương hội của nam chính dưới sự chèn ép của ngài đang ngày càng sa sút, thu không đủ chi, hơn nữa tính cách của nam chính vốn đa nghi còn bảo thủ, có lẽ sẽ không trụ nổi hai tuần. Bởi vì tranh chấp trong trò chơi, Thanh Thảo Y Y và Tử Sắc Tường Vi cũng tuyệt giao với nam chính ở hiện thực."
"Gần đây Mộ Dung Tuyết thế nào rồi?"
Lăng Sơ Nam đột nhiên hỏi một câu dường như không liên quan.
098 nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
"Gần đây Mộ Dung Tuyết không được vui vẻ cho lắm, nhưng cô ấy không nói cho gia đình biết lý do."
"Đã biết."
Vào lúc này, thanh thông báo tin nhắn của Lăng Sơ Nam sáng lên.
Thu Thủy Y Nhân: Nam Châu, cậu đã xem diễn đàn chưa? Gần đây có một buổi offline người chơi, cậu có muốn đi không? Tôi nhớ cậu ở Hải Thành, buổi offline cũng được được tổ chức ở Hải Thành. Lúc đó tôi và anh trai cũng đến, cậu và chú cũng phải đến đó nha.
Sau những nhiệm vụ trước đó, anh em Thu Thủy Y Nhân và Lăng Sơ Nam thỉnh thoảng lại hẹn nhau đánh phó bản, quan hệ xem như khá tốt. Mặc dù bọn họ không ở cùng hiệp hội nhưng có chuyện gì Thu Thủy Y Nhân đều nói cho Lăng Sơ Nam.
"Thật là trùng hợp."
Lăng Sơ Nam cảm thán một câu.
"Cô gái này đúng là thần trùng hợp của ta."
Vừa nói cậu vừa đồng ý lời mời của đối phương.
098: "..." Ký chủ, ngài còn có Phong Bất Dự mà, cẩn thận y ghen tị.
Nhắc mới nhớ, vận đào hoa của Lăng Sơ Nam ở thế giới này là phi thường tốt, mặc dù ngại uy thế của Phong Bất Dự, không có ai đến tỏ tình với cậu, nhưng 098 có thể nhìn ra có không dưới năm người thích Lăng Sơ Nam, cả nam lẫn nữ, hai người trong số họ còn là cựu hậu cung của nam chính, hai cựu tiểu đệ của nam chính. Mặc dù Phong Bất Dự không nói ra, nhưng với tính cách thùng dấm di động của mình, 098 không dám tưởng tượng nếu Lăng Sơ Nam đối tốt với bọn họ thì điều gì sẽ xảy ra.
Buổi offline của người chơi sẽ diễn ra vào nửa tháng sau.
Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ, liền tìm Trịnh Minh Kiệt.
"Tuyên truyền ra ngoài rằng thương hội của chúng ta có sự kiện, trong vòng mười ngày tất cả các sản phẩm sẽ được giảm giá 20%."
"Được."
Trịnh Minh Kiệt không hề phản đối mà nhanh chóng đáp, sau đó lấy bàn tính ra bắt đầu tính toán.
"Nếu như vậy dược phẩm dự trữ của chúng ta sẽ không đủ, ít nhất phải thăng thêm 50%."
"Không sao, anh có thể trực tiếp đến kho hàng của em để lấy."
Lăng Sơ Nam gật đầu.
"Xem ra lần này em thực sự muốn đuổi cùng giết tận."
Vẻ mặt của Trịnh Minh Kiện tràn đầy hưng phấn.
"Anh đảm bảo trong vòng mười ngày sẽ khiến thương hội bọn họ đóng cửa! Anh đi xuống trước đây!"
"Đi đi ạ."
"À, nhân tiện, Dĩ Ninh."
Đi đến cạnh cửa, Trịnh Minh Kiệt đột ngột dừng lại.
Lăng Sơ Nam ngẩng đầu: "Có chuyện gì vậy?"
Nhìn vào mắt Lăng Sơ Nam, Trịnh Minh Kiệt đột nhiên có chút ngượng ngùng, hắn dừng một chút, có vẻ đã hạ quyết tâm.
"Anh..."
"Bảo bối, anh về rồi."
Đúng lúc này, giọng nói của Phong Bất Dự truyền đến, vừa lúc cắt ngang lời nói của Trịnh Minh Kiệt, y gật đầu với Trịnh Minh Kiệt, sau đó ôm Lăng Sơ Nam.(Nhất định là cố ý:))
"Có nhớ anh không?"
Lần này Phong Bất Dự ở hiện thực đi công tác hai ngày, tương đương với mười hai ngày trong trò chơi, Lăng Sơ Nam ngoan ngoãn gật đầu.
"Nhớ ạ."
Trịnh Minh Kiệt đứng đó một lúc với vẻ mặt cứng đờ, sau đó lặng lẽ đi ra ngoài, bước chân có vẻ nặng nề.
098: "Ký chủ, tui nghĩ trạng thái của hắn có chút không ổn."
Lăng Sơ Nam: "Nói không chừng lúc nãy hắn muốn tỏ tình với ta."
"..." Vậy cũng quá thảm rồi, vừa định thổ lộ liền gặp được chính chủ, 098 liếc nhìn bóng lưng của Trịnh Minh Kiệt với vẻ đồng tình.
Lăng Sơ Nam không nghĩ nhiều về điều đó, cậu kéo offline, sau đó liền cởi đ0 cắn lên.
Hậu quả của việc này là cậu không thể rời giường tám ngày liên tiếp.
Sáng sớm ngày thứ chín, Lăng Sơ Nam vừa mở mắt đã nhìn thấy Phong Bất Dự đứng bên cửa sổ, thấy Lăng Sơ Nam đã tỉnh lại y liền cúp điện thoại, xoay người hôn cậu một cái.
"Xin lỗi bảo bối, anh làm em tỉnh giấc rồi."
"Không phải, là em tự mình tỉnh giấc."
Lăng Sơ Nam dựa vào Phong Bất Dự ngồi dậy.
"Xảy ra chuyện gì à?"
Theo hiểu biết của cậu đối với Phong Bất Dự, nếu không phải chuyện quan trọng, y sẽ không bao giờ nghe điện thoại trong lúc cậu ngủ.
"Bảo bối, anh có một tin vui muốn nói cho em."
Phong Bất Dự nở một nụ cười.
"Hạng mục mà em nghiên cứu trong phòng thí nghiệm của anh đã thành công."
"Thật sao?"
Lăng Sơ Nam xác nhận lại lần nữa, cũng khó trách cậu kinh ngạc, bởi vì dựa theo trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này, cậu vốn đã dự kiến ít nhất phải đợi đến khi 《 Linh Giới 》 hoàn toàn trở thành thế giới thứ hai, tức là ít nhất ba năm sau, kỹ thuật tinh lọc đại dương mới có thể nghiên cứu xong. Nhưng hiện tại chỉ mới hơn một năm, nhanh hơn gấp ba lần so với thời gian dự kiến.
"Đương nhiên, vừa rồi là điện thoại của tiến sĩ Thành."
Phong Bất Dự chỉ vào điện thoại di động trên đầu giường.
"Em đến xem một chút."
Lăng Sơ Nam muốn đứng lên, nhưng cậu đột nhiên dừng lại, cúi đầu nhìn về phía nơi tay cậu đang đặt lên, gia hỏa này, không ngờ lại cứng rồi.
098 đã âm thầm lui xuống, ký chủ, ngài hãy tự cầu phúc đi.
Vào buổi chiều ngày thứ hai, khi Lăng Sơ Nam đến phòng thí nghiệm vẫn còn hơi buồn ngủ.
Là người phụ trách chính của dự án, tiến sĩ Thành nghe nói hai người sắp đến nên đã canh giữ ở cửa từ sớm, thấy xe dừng lại liền chạy đến đón.
Khi đến phòng thí nghiệm, tiến sĩ Thành chỉ vào ống thuốc màu xanh lam tuyệt đẹp trên bục thực nghiệm.
"Phong tổng, Lạc thiếu, đây là thành phẩm, chúng tôi đặt tên cho nó là thuốc tinh lọc, một ống thuốc tinh lọc như vậy có thể tinh lọc phạm vi một trăm hải lý."
Lúc nhìn thấy được thành phẩm, Lăng Sơ Nam hoàn toàn tỉnh táo lại, nhìn chất lỏng màu xanh lam trong ống nghiệm, sau đó quay sang tiến sĩ Thành.
"Loại thuốc này có thể chế tạo ra bao nhiêu trong một năm?"
Nghe câu hỏi này, tiến sĩ Thành theo tiềm thức liền nhìn Phong Bất Dự, sau đó nhanh chóng nói.
"Chế tạo loại thuốc này rất nhanh, nhưng vì nguyên liệu đặc biệt nên hầu như không thể làm được một loạt..."
Tiến sĩ Thành chưa kịp nói xong đã bị Phong Bất Dự cắt ngang, y không dấu vết liếc nhìn tiến sĩ Thành, sau đó xoa đầu Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối đừng lo, nguyên liệu muốn có bao nhiêu liền có bấy nhiêu."
Tiến sĩ Thành cũng ngượng ngùng cười cười.
"Xin lỗi Lạc thiếu, vừa nãy tôi nhanh miệng, cậu cần bao nhiêu thuốc?"
Lăng Sơ Nam hỏi: "Bây giờ anh có bao nhiêu ống?"
Tiến sĩ Thành lại liếc nhìn Phong Bất Dự, sau đó đưa tay ra.
"Lần này chúng tôi làm tổng cộng sáu ống và dùng một ống để thử nghiệm, nên vẫn còn năm ống."
"Đưa cho tôi đi, vậy là đủ rồi, về sau không cần làm nữa."
Lăng Sơ Nam cũng liếc mắt nhìn Phong Bất Dự.
"Vâng."
Nghe Lăng Sơ Nam nói vậy, tiến sĩ Thành có vẻ nhẹ nhõm hơn.
"Tôi đi lấy hộp đặt vào cho cậu."
"Bảo bối, thực sự đủ rồi sao?" Phong Bất Dự vẫn có chút lo lắng.
"Đương nhiên là không đủ."
Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn y.
"Nhưng chuyện này không gấp, lúc cần em có thể kêu bọn họ làm sau."
"Được rồi, đến lúc đó hãy nói cho anh biết." Phong Bất Dự nói.
Trên đường trở về, 098 thấy Lăng Sơ Nam đã chợp mắt, nó im lặng suốt chặng đường cuối cùng cũng lên tiếng.
"Ký chủ, tại sao lại không để bọn họ tiếp tục chế tạo loại thuốc này? Không phải càng nhiều càng tốt sao? Chỉ có năm ống sẽ không đủ để thanh lọc đại dương. "
"098, ngươi trở nên bát quái từ khi nào vậy?"
Lăng Sơ Nam nói.
"Ngươi nắm chắc thời gian lấy được cốt truyện thứ hai làm chính sự đi."
"Vâng, ký chủ, gần đây phía trên đã có hồi âm, sắp tới chắc chắn sẽ có cốt truyện thứ hai."
098 trả lời.
"Trong trường hợp cốt truyện không hoàn chỉnh này, sau khi ngài hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn sẽ được tăng điểm năng lượng."
—
Bình luận truyện