Vạn Cổ Chi Vương

Chương 46: Khen thưởng đặc thù



Dưới ánh mắt của bao nhiêu người và vẻ lúng túng của các đạo sự, quanh thân La Thiên được ánh sáng bao phủ, trở thành đệ nhất tân sinh của Thánh phủ năm nay!

Hắn không chỉ thu được vị trí thứ nhất trong khảo hạch ấn ký mà còn đứng đầu trong thử thách ẩn giấu.

Vị trí quán quân, quả thực danh xứng với thực!

- Tên dân đen này! Dám cướp vị trí quán quân của ta, ngươi hãy đợi đấy!

Vẻ mặt của Đường Uy âm trầm như nước, lửa giận trong lòng không ngừng gào thét.

Vào một khắc cuối cùng trong thử thách, La Thiên cứng rắn cướp lấy vị trí thứ nhất ở trước mắt của ba đại thiên tài.

- La Thiên! Sau khi tiến vào Thánh phủ, chúng ta sẽ tranh giành cao thấp lại!

Mái tóc dài của Nam Cung Ngọc tung bay theo chiều gió, trong mắt toát ra vẻ không cam lòng và ý chí chiến đấu rất rõ ràng.

La Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực cường đại.

Nam Cung Ngọc này, chiến lực tổng hợp có thể đàn áp Đường Uy, gần như có thể chống lại Khai mạch thất trọng.

Hơn nữa, La Thiên còn có thể mơ hồ cảm ứng được, ở chỗ sâu trong cơ thể của Nam Cung Ngọc có cất giấu một cỗ lực lượng làm cho lòng người kinh hãi.

- Tốt!

La Thiên không nhượng bộ, trong lòng tuôn ra một cỗ chiến ý và hào hùng.

Từ thời khắc mở ra Thần mạch đã định trước đời này của hắn sẽ một bước lên trời.

Đứng thứ nhất thử thách Thánh phủ cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi!

- Chỉ có điều, Nam Cung Ngọc, ngươi không thể quên, ngươi còn thiếu ta một phần nhân tình.

La Thiên mỉm cười nói một tiếng.

Nhân tình?

Nam Cung Ngọc nghe vậy, cơ thể thiếu chút nữa đã lảo đảo, trên mặt hiện lên vẻ xoắn xuýt và giãy giụa.

Trên thế gian này lại có người vô liêm sỉ như thế hay sao?

Chiếm vị trí thứ nhất còn chưa nói, không ngờ lại còn nhớ tới việc hắn hứa hẹn một phần nhân tìnhh.

Phải biết rằng.

Nếu không có sự nhập của Nam Cung Ngọc gia thì La Thiên rất khó có thể nghịch chuyển được.

Từ trên một trình độ nào đó có thể nói, Nam Cung Ngọc đã bị lợi dụng, lúc ấy hắn còn mừng rỡ hứa hẹn sẽ cho La Thiên một phần nhân tình.

Đây là ví dụ điển hình của tình huống bị người ta bán đi mà còn kiếm tiền giúp người ta.

- Lời hứa của Nam Cung Ngọc ta đáng giá nghìn vàng. Thiếu ngươi một phần nhân tình thì ta sẽ làm một chuyện giúp ngươi ở trong phạm vi hợp lý.

Nam Cung Ngọc hít sâu một hơi, cố nén xúc động muốn điên cuồng đánh cho La Thiên một trận.

Lần này, đến phiên La Thiên kinh dị.

Hắn chỉ thuận miệng trêu chọc, không nghĩ tới Nam Cung Ngọc lại chấp nhận phần nhân tình này.

Vì thế, La Thiên không khỏi xem trọng Nam Cung Ngọc hơn vài phần.

Có lẽ, Nam Cung Ngọc sẽ là đối thủ, địch nhân trong tương lai của hắn.

Nhưng mà, khác với đám người Đỗ Vân Trình, Đường Uy, Liễu Tử Yên, Nam Cung Ngọc là một đối thủ có nguyên tắc, đáng để kính trọng.

- La Thiên, dựa theo hứa hẹn trước khi thử thách, đây là ban thưởng cho vị trí thứ nhất.

Mỹ nữ đạo sư mặc váy dài kia lấy ra một cái hộp gỗ tinh xảo.

Ban thưởng!

Ban thưởng đặc thù cho vị trí thứ nhất!

Trong lòng La Thiên phấn chấn, kích động.

- Ban thưởng cho vị trí thứ nhất là cái gì vậy?

Gần trăm thiên tài đến từ các quận đều nhìn về phía cái hộp gỗ tinh xảo kia, trong mắt tràn ngập vẻ hiếu kỳ.

Ở dưới ánh mắt của nhiều người.

La Thiên tiếp nhận hộp gỗ, sau đó mở ra.

Ở bên trong hộp gỗ có một khối lệnh bài toàn thân màu trắng bạc, phía trên có khắc họa tiêu chí của Trục Nhật Thánh phủ, tràn ngập khí tức uy nghiêm.

- Đây là lệnh bài thân phận của học viên Bạch ngân.

Mỹ nữ đạo sư nói.

- Ở trong Trục Nhật Thánh phủ, đệ tử có phân chia đẳng cấp rất nghiêm khắc, các ngươi vừa mới gia nhập Thánh phủ cho nên đều là học viên thanh đồng ở tầng thấp nhất.

- Ở phía trên học viên thanh đồng còn có học viên Bạch ngân, học viên Hoàng kim, đẳng cấp khác nhau thì đãi ngộ và tài nguyên được hưởng thụ cũng có khác biệt rất lớn.

Mỹ nữ đạo sư giới thiệu cách phân chia đệ tử của Thánh phủ.

Tiến vào Thánh phủ chỉ là bắt đầu mà thôi.

Trong Thánh phủ cạnh tranh tàn khốc, vượt quá tưởng tượng của mọi người, nếu không thể tranh thủ được tài nguyên và đãi ngộ tốt hơn thì sẽ vĩnh viễn ở tầng chót nhất, thậm chí sẽ bị loại bỏ và trục xuất ra khỏi Thánh phủ.

Mà La Thiên sau khi thu được ban thưởng đặc thù lại có điểm xuất phát hơn tất cả những tân sinh như bọn họ.

- Đáng chết! Không ngờ lại ban thưởng thân phận học viên Bạch ngân.

Sắc mặt Đường Uy xanh mét, căm giận rít lên.

Lúc trước, hắn không coi chuyện ban thưởng là quan trọng, hắn muốn đoạt được vị trí thứ nhất chỉ vì vinh quang và ý nghĩa của vầng sáng quán quân mà thôi.

Ai có thể nghĩ đến, vị trí thứ nhất lại trực tiếp tấn thăng lên làm học viên Bạch Ngân!

Đây chính là học viên Bạch Ngân a, nếu là người hiểu rõ Thánh phủ thì sẽ biết, đây là thứ khó có được tới cỡ nào.

Ở trong Thánh phủ, cấp bậc của học viên đại biểu cho địa vị và tài nguyên tương ứng.

Muốn tăng cấp bậc lên thì chỉ có thể dựa vào thực lực, thân phận và bối cảnh không có tác dụng.

Nếu như Đường Uy vừa mới vào Thánh phủ mà đã trở thành học viên Bạch Ngân thì hắn có nắm chắc sẽ bỏ xa Nam Cung Ngọc, Vân Tú quận chúa ở sau lưng mình.

- Ngoại trừ thân phận học viên Bạch ngân ra còn được ban thưởng một nghìn điểm cống hiến, cùng với tu luyện ba ngày miễn phí ở trong Linh Trì.

Nữ đạo sư mặc váy dài bổ sung.

Xoạt!

Gần trăm đệ tử ở đây lập tức sôi trào, đồng thời cũng hâm mộ và ghen ghét La Thiên tới cực điểm.

Ban thưởng cho vị trí thứ nhất, ngoại trừ tấn chức thành học viên Bạch Ngân ra còn có phúc lợi phong phú như thế nữa sao?

- Một nghìn điểm cống hiến? Tu luyện ba ngày miễn phí ở trong Linh Trì?

Cơ thể Đường Uy chấn động, khuôn mặt tràn ngập vẻ ghen ghét và không cam lòng.

Hắn có hiểu rõ nhất định về Thánh phủ, cho nên cũng biết rõ hai thứ ban thưởng này có ý vị như thế nào.

- La Thiên! Vị trí thứ nhất vốn thuộc về ta, tên tiểu tặc vô sỉ nhà ngươi, dám trộm chiếm thành quả chiến đấu của ta!

Đường Uy khàn khàn nói, hai mắt đỏ hồng, hận La Thiên thấu xương.

- Đường Uy, một tên gà mờ Thanh đồng như ngươi đang khiêu khích sự uy nghiêm của học viên Bạch Ngân sao?

Vẻ mặt La Thiên có chút nghiền ngẫm.

Ở trong Trục Nhật Thánh phủ, đẳng cấp của đệ tử không chỉ liên quan đến tài nguyên và đãi ngộ mà còn móc nối với thân phận và địa vị.

Ở trong một chút hoàn cảnh đặc biệt, thậm chí học viên Bạch Ngân còn có thể ra lệnh cho học viên Thanh đồng mà người sau lại không thể làm trái được.

- Ngươi...

Đường Uy tức nổ phổi, đang muốn phát tác, thế nhưng lại phải cưỡng ép làm cho mình tỉnh táo lại.

Nhìn thấy bộ dáng nghẹn khuất của Đường Uy, trong lòng La Thiên cảm thấy sảng khoái.

Đứng thứ nhất thử thách, trở thành học viên Bạch Ngân, chuyện này đối với hắn chính là một loại bảo đảm, coi như Đường Uy muốn báo thù thì cũng cần phải suy nghĩ một chút.

- Tiểu quỷ này, đắc thế không buông tha người.

Thấy La Thiên khoe khoang, trong lòng mấy vị đạo sư có chút không vui.

Nhất là, nghĩ đến hành động mà La Thiên làm ra ở trong thử thách, lại để cho hắn thu được vị trí thứ nhất, quả thật đúng là làm cho người ta cảm thấy nhức răng mà.

- La Thiên, tuy ngươi là học viên Bạch Ngân, thế nhưng không phù hợp với quy tắc tấn chức bình thường của Thánh phủ.

Vị mỹ nữ đạo sư kia bất thình lình nói.

- Bởi vậy, ngươi có thể bị các học viên thanh đồng khác khiêu chiến, nếu như khiêu chiến thành công, thân phận học viên Bạch Ngân sẽ đổi chủ.

- Sao?

Vẻ mặt La Thiên có chút kinh ngạc, còn có loại chuyện này nữa hay sao?

Vừa nói ra lời này, ánh mắt của đám tân sinh nhìn về phía La Thiên trở nên cực nóng.

Chỉ cần đánh bại La Thiên là bọn họ có thể thay thế thân phận học viên Bạch Ngân của hắn!

Cả đám tân sinh hưng phấn xoa xoa tay, đang rất muốn thử.

- Tốt tốt tốt! Quả thật là trời giúp ta!

Đường Uy chợt cảm thấy hạnh phúc, giống như thân đang ở trong hoàn cảnh khốn khó lại xuất hiện hi vọng, hắn cười ha hả, muốn lập tức khiêu chiến La Thiên.

- Đương nhiên, ngươi cũng có một đoạn thời gian được bảo hộ, mười ngày sau, quy tắc này mới có hiệu lực.

Nữ đạo sư nói tiếp.

Quy tắc khiêu chiến này là kết quả do các lão sư cùng nhau thương nghị mà ra.

- Mười ngày sau sao?

- Xem ra, trong mười ngày kế tiếp, ta phải mau chóng tăng thực lực lên một chút, để bảo đảm thân phận học viên Bạch Ngân.

Lông mày của La Thiên nhéo một cái, nhưng cũng không có vẻ gì là sợ hãi cả.

Nếu như hoàn cảnh quá an nhàn thì cũng không có ý nghĩa gì cả, chỉ có sống ở trong khiêu chiến và các loại áp lực thì mới càng có lợi cho sự trưởng thành của hắn.

- La Thiên, ngươi nên hưởng thụ mười ngày đãi ngộ của học viên Bạch Ngân đi.

Hai mắt Đường Uy nheo lại, cười rất là nham hiểm.

Mười ngày sau, chắc chắn hắn sẽ đoạt lại vinh hạnh đặc biệt vốn thuộc về mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện