Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 365: C365: Sao lại có thể thế được chứ



Một cảnh giới vi diệu đến khó tả lan toả ra. "Đây là... kết quả to lớn của Kiếm Ý sao?"

Cảm nhận được cường độ của loại Kiếm Ý này, tất cả mọi người trên khán đài đều vô cùng kinh ngạc.

Cấp độ của Kiếm Ý này dường như cũng đã đạt đến tầm cao kiên cố hoá thành cảnh giới.

Rầm.

Lúc này, một cơ thể dùng thuật tàng hình ở phía sau Trần Mộc bất ngờ bành trướng mạnh mẽ, đôi mắt đỏ sọc lên để lộ ra vẻ giận dữ, hai tay đầy máu tươi thò ra, túm lấy vết nứt không gian xé tan thêm lần nữa.

Chậc.

Không gian như một tờ giấy bị xé nát, và rồi cái bóng hư vô khổng lồ của nó lại bước ra từ thế giới sâu thẳm vừa được. mở ra.

"Mẹ kiếp, nếu không phải biết rõ cảnh tượng này chỉ là ảo giác do Kiếm Ý tạo thành thì ta đây còn tưởng tên đó gọi một tên ma vương đến thật ấy chứ!"

Có người ở trong quảng trường lớn tiếng chửi, vẻ mặt vô cùng ghê gớm.


Rầm.

Cơ thể tàng hình tung một đòn ra, Chân Hoả Lưu Hồn hùng vĩ lập tức bùng lên, và rồi lại được Thiên Tùng Vân Kiếm của Trần Mộc hấp thụ hoàn toàn.

Lập tức, Trần Mộc hệt như đang cầm một thanh Kiếm Thần trong tay, ánh kiếm xoẹt ngang trời, bóng con rồng khổng lồ cũng bị chém đôi thành hai nửa.

"Sao lại có thể thế được chứ?", Long Đằng Hải khẽ run lên.

Nói rồi, trong lúc hẳn ta còn chưa kịp định thần lại, con rồng bạch ngọc kia đã nổ tung.

Phịch.

Một tiếng vang rền trời, linh lực ngút trời bỗng chốc hợp. thành một cơn vũ bão, cuồn cuộn lao tới quét bay người Long Đăng Hải và đập thẳng vào vùng biên của đấu trường.

Long Đăng Hải phun ra máu tươi, Hảc Thiết Thạch ở phía sau lưng hắn ta bị va đập vỡ tan thành cát bụi.


"Không thể nào, không thể nào!" Long Đăng Hải ôm ngực, vẻ mặt điên dại.

Sao hăn ta lại có thể thua được chứ, hẳn ta đường đường là kẻ mạnh cấp tầng thứ ba của cảnh giới Thần Tàng, lại còn có tài nguyên tu luyện cao cấp của Thiên Điện, vả lại hắn còn biết nhiều tuyệt chiêu sát mạng, đến cả cấp thiên tài như Liễu Mộ Thiên gặp hắn ta còn phải kiêng dè.

Nhưng tại sao hắn ta lại có thể thua một tên nhóc cấp tầng thứ tư của cảnh giới Thông Thiên như Trần Mộc được chứ.

Xoet.

Lúc này, một cơn vũ bão gầm gừ từ phía bên kia của đấu trường, hơn nữa còn ẩn chứa sát khí lạnh ớn người.

"Đến lúc ngươi về chầu trời rồi đấy!", Một giọng nói lạnh như băng thốt lên.

Ngay lập tức một ánh sáng lạnh lùng vụt qua, đâm thẳng vào tim của Long Đăng Hải.

“Dừng tay!", ở phía ngai vàng trên cao, điện chủ Thiên Điện sững người, cả người lao xuống dưới hệt như muốn cản trở tất cả mọi thứ xảy ra.

Long Đăng Hải là nhân tài top đầu của Linh Tiêu Tông, nếu hẳn ta chết rồi thì ngay cả Thiên Điện cũng vô cùng tiếc thương!

Nhưng Trần Mộc dường như đã lường trước được tất cả, sức mạnh của Ấn Thần phát ra khiến cả người hắn lập tức tan biến.

Xuỳ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện