Vận Mệnh
Chương 17: Chiếc nhẫn thần bí
Diệp Từ không lập tức trả lời Đổng Âm mà chuyển tầm nhìn về phía Hà Tiêu, Hà Tiêu tươi cười nhìn Diệp Từ, nói: Sao cũng được mà, anh thấy tất cả đều là bạn bè, ở cùng một chỗ sẽ tốt hơn, bình thường cũng dễ giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng nếu em đã có sắp xếp khác thì tùy em, chúng ta thêm bạn tốt cũng giống nhau thôi.
Được, nếu anh lập công hội em sẽ gia nhập. Diệp Từ lập tức đồng ý với Hà Tiêu.
Cô đồng ý không phải vì chuyện ngày xưa với Thiết Huyết Chiến Mâu, mà vì Dịch Thương, Đổng Âm và Lưu Sướng đều muốn gia nhập công hội ấy. Hiện giờ cô không muốn sống cuộc sống một mình của ngày xưa nữa, nên gia nhập công hội nào cũng chẳng quan trọng lắm.
Mình đã bảo là tiểu Từ sẽ đồng ý mà! Lưu Sướng reo to, ôm chặt lấy cánh tay Diệp Từ, tươi cười rạng rỡ với Dịch Thương và Đổng Âm.
Diệp Từ cũng cười theo, cả hội vui vẻ tiếp tục dùng cơm.
Sau khi cơm nước xong xuôi, vì Hà Tiêu có việc bận nên tạm biệt bốn người, Diệp Từ vốn muốn về nhà luyện cấp tiếp nhưng Đổng Âm rủ cả nhóm đến công viên chơi, thế là bốn người cùng đi, thẳng tiến đến công viên trò chơi, hăng say đến tận tám giờ tối mới chịu về.
Diệp Từ về đến nhà cũng không có lập tức vào game mà theo thói quen gọi điện về cho cha mẹ, sau đó tắm rửa rồi đi ngủ.
Không hiểu tại sao đêm nay Diệp Từ ngủ rất say, ngay cả đồng hồ sinh học của cơ thể cô bình thường cực kỳ chính xác vậy mà lúc cô mơ màng tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao.
Diệp Từ thức dậy, ăn uống, dọn dẹp nhà rồi mới chui vào trò chơi.
Cô vừa đăng nhập vào game còn chưa kịp làm gì đã nhận được một tin nhắn riêng, người gửi không ngờ lại là Bức Tượng Bằng Đồng, anh ta hỏi cô có đến thôn Tân Thủ không.
Diệp Từ nhìn lại mình lúc này vẫn còn đang đứng trước hang động Sói Hoang, liền thật thà nói cho Bức Tượng Bằng Đồng biết.
Lát nữa bọn mình định đến thành Lạc Nguyệt cạnh đường hầm bị bỏ hoang, cậu có thời gian đi cùng không?
Tạm thời mình không thể, giờ mình vẫn còn đang đứng ở chỗ làm nhiệm vụ hôm nọ, từ đây đến thành Lạc Nguyệt phải mất một chút thời gian. Diệp Từ lập tức nhẩm tính trong đầu, hiện giờ dù cô không trở về thôn Tân Thủ mà đi thẳng đến thành Lạc Nguyệt cũng phải mất đến hai tiếng.
Được rồi, vậy bọn mình đi trước, nếu cậu đến được thì cứ gọi mình. Bức Tượng Bằng Đồng có chút tiếc nuối nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ trò chuyện với Diệp Từ vài câu rồi tạm biệt.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Diệp Từ mới có thời gian quan sát chung quanh, cô thấy Frodo vẫn còn ngồi im ở chỗ hôm trước. Cô cũng chẳng rỗi hơi mà để ý đến nó, có điều ngay khi cô định rời đi thì tiếng nói của Frodo lại vang lên: Này người khổng lồ, cô định lấy đồ của tôi đi luôn sao?
Câu nói này là ý gì đây? Diệp Từ còn chưa biết phản ứng thế nào đã thấy Frodo nhìn cô với vẻ tức giận: Tôi có lấy gì đâu? Không phải tôi đã đưa cho ông sợi dây thừng rồi sao?
Hừ! Đồ gian xảo, Frodo biết đúng là không thể tin tưởng loài Tinh Linh gian xảo này mà, các người từ trước đến nay chưa bao giờ nói thật!. Frodo nhảy bật dậy, dí nắm đấm về phía Diệp Từ: Nhẫn của ta đâu? Chiếc nhẫn quý giá của ta không phải đang ở trên người cô sao?
Nhẫn? Diệp Từ suy nghĩ một lúc, mới do dự lấy chiếc nhẫn đen thui trong túi đồ của mình ra: “Không phải cái này đấy chứ?”
Đúng! Chính là nó! Frodo lập tức chạy đến cạnh Diệp Từ định cướp lấy chiếc nhẫn màu đen ấy, nhưng Diệp Từ đã nhanh tay cất nó vào người, cô nhìn gã người lùn, nói: Ông không cảm thấy ông có chuyện gì đó cần nói với tôi sao? Ví dụ như chiếc nhẫn này là gì?
Đồ vật có thể được một NPC bí mật coi trọng như thế, hơn nữa lại có thể tự động dính chặt, thuộc tính tuyệt đối không thể nào đơn giản như vẻ bề ngoài của nó được. Theo thái độ của Frodo, Diệp Từ khẳng định chiếc nhẫn này không phải là vật bình thường, cô phải tìm cách dụ dỗ Frodo nói ra lai lịch chiếc nhẫn này mới được.
Frodo trừng mắt nhìn Diệp Từ, ánh mắt hắn gần như muốn phun lửa, hắn thở hồng hộc, gương mặt vì tức giận mà đỏ bừng, trông gã giống như sắp bùng nổ đến nơi. “Frodo chẳng thèm nói cho cô biết lai lịch của món bảo vật này đâu? Làm sao Frodo ngốc đến nỗi đi nói cho cô biết nó có quan hệ với ma vương Naga.
Diệp Từ suýt thì bật cười, thảo nào mấy game thủ khác đều nói NPC của tộc người lùn đặc biệt khác người ở chỗ ngốc nghếch, hiện tại xem ra quả nhiên là ngốc thật.
Cô cầm chiếc nhẫn giơ lên cao, Frodo liền hoảng lên, trông như muốn nhảy lên mà giành lấy chiếc nhẫn vậy. Có điều với chiều cao khiêm tốn của Frodo, hành động này có vẻ khá là miễn cưỡng. Diệp Từ khom người, nhìn Frodo, cười tít mắt nói: À, ông tuyệt đối sẽ không nói cho tôi biết rằng chiếc nhẫn này có liên quan đến ma vương Naga...
Dứt lời, cô liền cất chiếc nhẫn vào túi đồ, sau đó đưa tay vẫy chào Frodo ý như mình đã đến lúc rời khỏi nơi đây. Thế mà không ngờ Frodo lại nhảy dựng lên, ôm chặt lấy cô, hô to: Cô định đem bảo bối của Frodo đi đâu? Trả bảo bối lại cho Frodo!
Tên của Frodo có màu xanh biếc, chứng tỏ nó là NPC không thể tấn công. Diệp Từ không thể đánh hắn ta, mà hắn ta cũng không thể tấn công cô nên khi bị gã ôm chặt lấy, cơ thể hơi mất thăng bằng, suýt tý nữa là ngã nhào xuống đất. Cũng may phản ứng của cô khá là nhanh, cô huơ chân múa tay, hi vọng có thể kéo cái tên ngốc người lùn rời khỏi người mình.
Đặc điểm của người lùn là dáng người khá nhỏ bé, bù lại là IQ khá cao, dĩ nhiên, IQ cao cũng chả liên quan gì với bị ngốc bẩm sinh. Frodo khá là nhỏ bé nên bị Diệp Từ vùng vẫy mãnh liệt, lát sau cũng không tránh được mà bị Diệp Từ kéo xuống.
Diệp Từ mệt mỏi thở hồng hộc, điểm sức mạnh thấp chính là nỗi khổ của cô hiện nay, nếu cô là một chiếc sĩ thì chắc chỉ cần một đấm thôi thì gã người lùn này đã bay mất xác rồi.
Diệp Từ tóm lấy cổ áo Frodo, kéo hắn ra xa mình một chút. Frodo dĩ nhiên làm sao có thể để người ta điều khiển mình, lập tức vùng vẫy, có điều vì khuyết điểm dáng người nhỏ bé nên căn bản chẳng ăn thua gì.
Tôi có vài câu muốn hỏi ông.
Không! Frodo không muốn nói chuyện với loài Tinh Linh giả nhân giả nghĩa.
Diệp Từ nhíu mày, gã NPC ngốc nghếch này dường như vẫn chưa nhận ra tình cảnh hiện nay của mình, cô lại chẳng rảnh mà nói nhiều với nó, cô lập tức nhấc bổng gã lên, xoay xoay mấy vòng trên không trung, Frodo bị dọa sợ hãi hét ầm lên.
Tiếng hét của người lùn the thé rất khó nghe, gã chỉ mới kêu vài tiếng đã khiến Diệp Từ có cảm giác màng nhĩ của mình sắp thủng đến nơi.
Thưa quý cô tinh linh xinh đẹp đầy lòng tốt bụng, xin hỏi cô có việc gì cần tôi giúp đỡ vậy? Frodo tuy ngốc nghếch nhưng khá chết nhát, Diệp Từ chỉ hù dọa một chút mà gã đã thái độ của nó đã quay ngoắt 360 độ.
“Đây là cái gì?” Diệp Từ lấy chiếc nhẫn ra, giơ lên trước mặt Frodo đang hốt hoảng.
Hai mắt Frodo lập tức mở to, nó nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, ánh mắt thoáng lộ vẻ mơ màng, nói: “Là bảo bối.”
“Bảo bối gì?”
“Có thể mở ra bảo tàng của ma vương Naga.” Frodo xoa tay, nhìn chiếc nhẫn mà má ửng hồng: “Nếu có được sức mạnh Naga thì có thể có sức mạnh chinh phục cả thế giới.”
“Làm sao có được?”
Frodo dường như bị cái gì đó đánh thức từ giấc mộng, nó nhìn Diệp Từ bằng ánh mắt sợ hãi, hai tay đưa lên bưng kín miệng: Không thể nói, không thể nói.”
Sức mạnh của Naga?
Ma vương Naga là một ẩn số của game Vận Mệnh, có hơn phân nửa nhiệm vụ sau khi hoàn thành sẽ nhận được chút manh mối về hắn, chẳng qua mãi đến khi trò chơi Vận Mệnh hoạt động được 9 năm thì hắn mới thực sự lộ diện, khi đó nghe đồn có người nhìn thấy hắn xuất hiện trong phó bản cấp 100 tên là Vực Thẳm Chết Chóc.
Vực Thẳm Chết Chóc là phó bản lớn nhất của game Vận Mệnh, phó bản này cực kỳ khó, theo Diệp Từ nhớ thì trước đây vẫn chưa có công hội nào có thể vượt qua nó được cả, ma vương Naga luôn ẩn mình phía sau một đám Boss, hắn chỉ cần thổi một hơi thôi là người chơi chết nằm đầy đất.
Sức mạnh của Naga không thể dùng từ biến thái để hình dung, mà phải là hai chữ nghịch thiên.
Có chiếc nhẫn này thì có cơ hội có được sức mạnh của Naga? Mặc dù không biết thật giả thế nào nhưng chỉ nghe thôi đã khiến máu huyết trong người Diệp Từ sôi sùng sục. Cô nhìn chiếc nhẫn trong tay mình, nó cực kỳ bình thường, bình thường đến nỗi khiến Diệp Từ cảm thấy nghi ngờ những gì Frodo vừa nói.
Cô đeo chiếc nhẫn màu đen kia lên tay, bỗng nhiên xung quanh nó xuất hiện một vầng sáng, cô chùi chùi chiếc nhẫn một chút liền thấy thuộc tính của nó đã thay đổi.
Chiếc Nhẫn Thần Bí.
Trang bị màu xám.
Sức mạnh: 2
Cấp bậc yêu cầu: 0
Chủ sở hữu: Công Tử U
Thuộc tính đặc biệt: có thể thăng cấp.
Thuộc tính mà cũng có thể thăng cấp??? Diệp Từ ngẩn người một lúc, trong game Vận Mệnh đúng là có trang bị có thể thăng cấp, nhưng hầu như mấy món đồ ấy đều là trang bị cấp thần, làm sao một món trang bị màu xám lại có thể có thuộc tính này, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra hở trời?
Có điều, cái thuộc tính có thể thăng cấp này dường như đã chứng minh được một phần rằng những lời Frodo nói đều là thật!
Thôi, Diệp Từ chẳng muốn suy nghĩ nhiều nữa, dù sao chuyện Naga xuất hiện hãy còn lâu lắm, hiện giờ những bí ẩn của chiếc nhẫn này tạm thời gác lại một bên, từ từ có thời gian cô sẽ nghiên cứu sau. Tạm thời nó có thể tăng thêm cho cô hai điểm sức mạnh thôi cô đã hài lòng lắm rồi.
Được, nếu anh lập công hội em sẽ gia nhập. Diệp Từ lập tức đồng ý với Hà Tiêu.
Cô đồng ý không phải vì chuyện ngày xưa với Thiết Huyết Chiến Mâu, mà vì Dịch Thương, Đổng Âm và Lưu Sướng đều muốn gia nhập công hội ấy. Hiện giờ cô không muốn sống cuộc sống một mình của ngày xưa nữa, nên gia nhập công hội nào cũng chẳng quan trọng lắm.
Mình đã bảo là tiểu Từ sẽ đồng ý mà! Lưu Sướng reo to, ôm chặt lấy cánh tay Diệp Từ, tươi cười rạng rỡ với Dịch Thương và Đổng Âm.
Diệp Từ cũng cười theo, cả hội vui vẻ tiếp tục dùng cơm.
Sau khi cơm nước xong xuôi, vì Hà Tiêu có việc bận nên tạm biệt bốn người, Diệp Từ vốn muốn về nhà luyện cấp tiếp nhưng Đổng Âm rủ cả nhóm đến công viên chơi, thế là bốn người cùng đi, thẳng tiến đến công viên trò chơi, hăng say đến tận tám giờ tối mới chịu về.
Diệp Từ về đến nhà cũng không có lập tức vào game mà theo thói quen gọi điện về cho cha mẹ, sau đó tắm rửa rồi đi ngủ.
Không hiểu tại sao đêm nay Diệp Từ ngủ rất say, ngay cả đồng hồ sinh học của cơ thể cô bình thường cực kỳ chính xác vậy mà lúc cô mơ màng tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao.
Diệp Từ thức dậy, ăn uống, dọn dẹp nhà rồi mới chui vào trò chơi.
Cô vừa đăng nhập vào game còn chưa kịp làm gì đã nhận được một tin nhắn riêng, người gửi không ngờ lại là Bức Tượng Bằng Đồng, anh ta hỏi cô có đến thôn Tân Thủ không.
Diệp Từ nhìn lại mình lúc này vẫn còn đang đứng trước hang động Sói Hoang, liền thật thà nói cho Bức Tượng Bằng Đồng biết.
Lát nữa bọn mình định đến thành Lạc Nguyệt cạnh đường hầm bị bỏ hoang, cậu có thời gian đi cùng không?
Tạm thời mình không thể, giờ mình vẫn còn đang đứng ở chỗ làm nhiệm vụ hôm nọ, từ đây đến thành Lạc Nguyệt phải mất một chút thời gian. Diệp Từ lập tức nhẩm tính trong đầu, hiện giờ dù cô không trở về thôn Tân Thủ mà đi thẳng đến thành Lạc Nguyệt cũng phải mất đến hai tiếng.
Được rồi, vậy bọn mình đi trước, nếu cậu đến được thì cứ gọi mình. Bức Tượng Bằng Đồng có chút tiếc nuối nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ trò chuyện với Diệp Từ vài câu rồi tạm biệt.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Diệp Từ mới có thời gian quan sát chung quanh, cô thấy Frodo vẫn còn ngồi im ở chỗ hôm trước. Cô cũng chẳng rỗi hơi mà để ý đến nó, có điều ngay khi cô định rời đi thì tiếng nói của Frodo lại vang lên: Này người khổng lồ, cô định lấy đồ của tôi đi luôn sao?
Câu nói này là ý gì đây? Diệp Từ còn chưa biết phản ứng thế nào đã thấy Frodo nhìn cô với vẻ tức giận: Tôi có lấy gì đâu? Không phải tôi đã đưa cho ông sợi dây thừng rồi sao?
Hừ! Đồ gian xảo, Frodo biết đúng là không thể tin tưởng loài Tinh Linh gian xảo này mà, các người từ trước đến nay chưa bao giờ nói thật!. Frodo nhảy bật dậy, dí nắm đấm về phía Diệp Từ: Nhẫn của ta đâu? Chiếc nhẫn quý giá của ta không phải đang ở trên người cô sao?
Nhẫn? Diệp Từ suy nghĩ một lúc, mới do dự lấy chiếc nhẫn đen thui trong túi đồ của mình ra: “Không phải cái này đấy chứ?”
Đúng! Chính là nó! Frodo lập tức chạy đến cạnh Diệp Từ định cướp lấy chiếc nhẫn màu đen ấy, nhưng Diệp Từ đã nhanh tay cất nó vào người, cô nhìn gã người lùn, nói: Ông không cảm thấy ông có chuyện gì đó cần nói với tôi sao? Ví dụ như chiếc nhẫn này là gì?
Đồ vật có thể được một NPC bí mật coi trọng như thế, hơn nữa lại có thể tự động dính chặt, thuộc tính tuyệt đối không thể nào đơn giản như vẻ bề ngoài của nó được. Theo thái độ của Frodo, Diệp Từ khẳng định chiếc nhẫn này không phải là vật bình thường, cô phải tìm cách dụ dỗ Frodo nói ra lai lịch chiếc nhẫn này mới được.
Frodo trừng mắt nhìn Diệp Từ, ánh mắt hắn gần như muốn phun lửa, hắn thở hồng hộc, gương mặt vì tức giận mà đỏ bừng, trông gã giống như sắp bùng nổ đến nơi. “Frodo chẳng thèm nói cho cô biết lai lịch của món bảo vật này đâu? Làm sao Frodo ngốc đến nỗi đi nói cho cô biết nó có quan hệ với ma vương Naga.
Diệp Từ suýt thì bật cười, thảo nào mấy game thủ khác đều nói NPC của tộc người lùn đặc biệt khác người ở chỗ ngốc nghếch, hiện tại xem ra quả nhiên là ngốc thật.
Cô cầm chiếc nhẫn giơ lên cao, Frodo liền hoảng lên, trông như muốn nhảy lên mà giành lấy chiếc nhẫn vậy. Có điều với chiều cao khiêm tốn của Frodo, hành động này có vẻ khá là miễn cưỡng. Diệp Từ khom người, nhìn Frodo, cười tít mắt nói: À, ông tuyệt đối sẽ không nói cho tôi biết rằng chiếc nhẫn này có liên quan đến ma vương Naga...
Dứt lời, cô liền cất chiếc nhẫn vào túi đồ, sau đó đưa tay vẫy chào Frodo ý như mình đã đến lúc rời khỏi nơi đây. Thế mà không ngờ Frodo lại nhảy dựng lên, ôm chặt lấy cô, hô to: Cô định đem bảo bối của Frodo đi đâu? Trả bảo bối lại cho Frodo!
Tên của Frodo có màu xanh biếc, chứng tỏ nó là NPC không thể tấn công. Diệp Từ không thể đánh hắn ta, mà hắn ta cũng không thể tấn công cô nên khi bị gã ôm chặt lấy, cơ thể hơi mất thăng bằng, suýt tý nữa là ngã nhào xuống đất. Cũng may phản ứng của cô khá là nhanh, cô huơ chân múa tay, hi vọng có thể kéo cái tên ngốc người lùn rời khỏi người mình.
Đặc điểm của người lùn là dáng người khá nhỏ bé, bù lại là IQ khá cao, dĩ nhiên, IQ cao cũng chả liên quan gì với bị ngốc bẩm sinh. Frodo khá là nhỏ bé nên bị Diệp Từ vùng vẫy mãnh liệt, lát sau cũng không tránh được mà bị Diệp Từ kéo xuống.
Diệp Từ mệt mỏi thở hồng hộc, điểm sức mạnh thấp chính là nỗi khổ của cô hiện nay, nếu cô là một chiếc sĩ thì chắc chỉ cần một đấm thôi thì gã người lùn này đã bay mất xác rồi.
Diệp Từ tóm lấy cổ áo Frodo, kéo hắn ra xa mình một chút. Frodo dĩ nhiên làm sao có thể để người ta điều khiển mình, lập tức vùng vẫy, có điều vì khuyết điểm dáng người nhỏ bé nên căn bản chẳng ăn thua gì.
Tôi có vài câu muốn hỏi ông.
Không! Frodo không muốn nói chuyện với loài Tinh Linh giả nhân giả nghĩa.
Diệp Từ nhíu mày, gã NPC ngốc nghếch này dường như vẫn chưa nhận ra tình cảnh hiện nay của mình, cô lại chẳng rảnh mà nói nhiều với nó, cô lập tức nhấc bổng gã lên, xoay xoay mấy vòng trên không trung, Frodo bị dọa sợ hãi hét ầm lên.
Tiếng hét của người lùn the thé rất khó nghe, gã chỉ mới kêu vài tiếng đã khiến Diệp Từ có cảm giác màng nhĩ của mình sắp thủng đến nơi.
Thưa quý cô tinh linh xinh đẹp đầy lòng tốt bụng, xin hỏi cô có việc gì cần tôi giúp đỡ vậy? Frodo tuy ngốc nghếch nhưng khá chết nhát, Diệp Từ chỉ hù dọa một chút mà gã đã thái độ của nó đã quay ngoắt 360 độ.
“Đây là cái gì?” Diệp Từ lấy chiếc nhẫn ra, giơ lên trước mặt Frodo đang hốt hoảng.
Hai mắt Frodo lập tức mở to, nó nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, ánh mắt thoáng lộ vẻ mơ màng, nói: “Là bảo bối.”
“Bảo bối gì?”
“Có thể mở ra bảo tàng của ma vương Naga.” Frodo xoa tay, nhìn chiếc nhẫn mà má ửng hồng: “Nếu có được sức mạnh Naga thì có thể có sức mạnh chinh phục cả thế giới.”
“Làm sao có được?”
Frodo dường như bị cái gì đó đánh thức từ giấc mộng, nó nhìn Diệp Từ bằng ánh mắt sợ hãi, hai tay đưa lên bưng kín miệng: Không thể nói, không thể nói.”
Sức mạnh của Naga?
Ma vương Naga là một ẩn số của game Vận Mệnh, có hơn phân nửa nhiệm vụ sau khi hoàn thành sẽ nhận được chút manh mối về hắn, chẳng qua mãi đến khi trò chơi Vận Mệnh hoạt động được 9 năm thì hắn mới thực sự lộ diện, khi đó nghe đồn có người nhìn thấy hắn xuất hiện trong phó bản cấp 100 tên là Vực Thẳm Chết Chóc.
Vực Thẳm Chết Chóc là phó bản lớn nhất của game Vận Mệnh, phó bản này cực kỳ khó, theo Diệp Từ nhớ thì trước đây vẫn chưa có công hội nào có thể vượt qua nó được cả, ma vương Naga luôn ẩn mình phía sau một đám Boss, hắn chỉ cần thổi một hơi thôi là người chơi chết nằm đầy đất.
Sức mạnh của Naga không thể dùng từ biến thái để hình dung, mà phải là hai chữ nghịch thiên.
Có chiếc nhẫn này thì có cơ hội có được sức mạnh của Naga? Mặc dù không biết thật giả thế nào nhưng chỉ nghe thôi đã khiến máu huyết trong người Diệp Từ sôi sùng sục. Cô nhìn chiếc nhẫn trong tay mình, nó cực kỳ bình thường, bình thường đến nỗi khiến Diệp Từ cảm thấy nghi ngờ những gì Frodo vừa nói.
Cô đeo chiếc nhẫn màu đen kia lên tay, bỗng nhiên xung quanh nó xuất hiện một vầng sáng, cô chùi chùi chiếc nhẫn một chút liền thấy thuộc tính của nó đã thay đổi.
Chiếc Nhẫn Thần Bí.
Trang bị màu xám.
Sức mạnh: 2
Cấp bậc yêu cầu: 0
Chủ sở hữu: Công Tử U
Thuộc tính đặc biệt: có thể thăng cấp.
Thuộc tính mà cũng có thể thăng cấp??? Diệp Từ ngẩn người một lúc, trong game Vận Mệnh đúng là có trang bị có thể thăng cấp, nhưng hầu như mấy món đồ ấy đều là trang bị cấp thần, làm sao một món trang bị màu xám lại có thể có thuộc tính này, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra hở trời?
Có điều, cái thuộc tính có thể thăng cấp này dường như đã chứng minh được một phần rằng những lời Frodo nói đều là thật!
Thôi, Diệp Từ chẳng muốn suy nghĩ nhiều nữa, dù sao chuyện Naga xuất hiện hãy còn lâu lắm, hiện giờ những bí ẩn của chiếc nhẫn này tạm thời gác lại một bên, từ từ có thời gian cô sẽ nghiên cứu sau. Tạm thời nó có thể tăng thêm cho cô hai điểm sức mạnh thôi cô đã hài lòng lắm rồi.
Bình luận truyện