Vấn Trần
Chương 29
Tác giả: Hành Khách Bất Tri Danh
Editor: Tiểu Trùng – Emily
☆ Chương 29 ☆
Thám tử
Tựa như hắn thật sự bởi vì có chuyện, nên mới đến tìm Cố Tam vậy.
—————
Đêm tối trầm lắng, hiếm khi tâm tình Cố Tam tốt như này.
Y tùy tiện phanh ngoại bào, lười biếng dựa vào cạnh bàn, đầu ngón tay giữ lấy ly trà.
Vân Trường Ly từ tốn hỏi, "Người vừa nãy mới tới, là ai?"
Cố Tam thờ ơ cười, "Một tên không quan trọng thôi."
Vân Trường Ly nhìn y chăm chú một cái, rồi tiếp tục uống trà.
Cố Tam cười, Vân Trường Ly luôn luôn có thể nhìn ra tất cả sự dối trá của y, nhưng hắn vẫn luôn không hỏi. Cố Tam dời tầm mắt đi, nhưng lại liếc nhìn hắn. Người nọ ngồi dưới ánh nến, vẻ mặt điềm tĩnh, đôi mắt đẹp đến rung động lòng người, tựa chiếc băng đăng vậy.
Vân Trường Ly bỗng nhiên nghiêng đầu, "Đệ đang nhìn gì vậy?"
Cố Tam ngẩn ra, cười đáp, "Gì cơ? Ta có nhìn cái gì đâu nhỉ."
Y che giấu mà uống trà, ly đặt bên môi. Y thích ánh mắt của Vân Trường Ly, lần trước còn chưa để ý, bây giờ ngẫm lại, y đã thích đôi mắt đó từ lần đầu gặp mặt rồi.
Cho dù là ban đêm, hay là ngày sáng. Dưới ánh nến hay cả mặt trời rực rỡ, đôi mắt ấy vẫn thật xinh đẹp. Một vẻ lạnh lẽo đơn thuần, mang theo ý rét thấu xương, nhưng ở dưới ánh nến dìu dịu ban đêm, nó lại thêm mấy phần ấm áp dịu dàng. Quá đẹp, như không có thật vậy.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Cố Tam đã say mê đôi mắt này.
Im lặng hồi lâu, Cố Tam hỏi hắn, "Lần này huynh tới, có chuyện gì quan trọng sao?"
Vân Trường Ly gật đầu, "Ngày mai ta sẽ đi tới cuộc tỉ thí huyền môn với đệ."
Cố Tam khựng tay lại, Vân Trường Ly lại nói, "Ta có mấy thám tử, muốn đưa vào Vân Tiêu Tông."
Cố Tam cười hỏi, "Có cần ta hỗ trợ không?"
Vân Trường Ly bình tĩnh, "Tất nhiên."
Hắn lại rót thêm trà, nói, "Cài thám tử vào vì đệ, tất nhiên đệ phải giúp ta."
Cố Tam sửng sốt, nghe thấy Vân Trường Ly nói tiếp, "Đệ đang điều tra Vân Tiêu Tông, không phải sao?"
Đúng vậy, y đang điều tra Vân Tiêu Tông. Có thể nói, từ khi y trở về Cố gia, y đã bắt đầu từng bước xâm chiếm Cố gia, rồi y nhằm vào Vân Tiêu Tông. Tam đại đỉnh cấp tiên môn chiếm một trọng lượng nhất định, không phải nhỏ. Hoán Hoa Cảnh là làm về tình báo, huyễn thuật xuất chúng, lấy nữ tử làm trọng, từ trước tới nay vẫn luôn không tranh với đời, tám phần là một nhân vật trung lập. Mà chưởng môn Thanh Hàn Quan nổi danh là một môn phái bao che khuyết điểm, cũng viết cả điều đó vào quan huấn... đại ý là trừ người trong Thanh Hàn Quan ra, ai dám để đệ tử môn phái bị thương dù chỉ một chút, nhất định sẽ đuổi cùng giết tận tới chân trời góc biển. Cố Tam Thanh trong sách vẫn luôn được tiếp nhận "giáo dục chính thống" như vậy, không lý gì sẽ bị bỏ qua bên trong quan. Nếu Cố Tam Thanh là nhân vật phản diện thứ hai, vậy thì toàn bộ Thanh Hàn Quan, tuyệt đối sẽ đứng ở mặt đối lập với nhân vật chính.
Cuối cùng, Vân Tiêu Tông.
Xưa nay bất hòa với Thanh Hàn Quan, mà Vân Tiêu Tông cũng bị Vân Trường Ly phản bội. Nó sẽ có quan hệ gì với nhân vật chính chứ?
Cộng thêm điều hôm nay nữa, Cố Tam dám nói, nam chính đi ra từ tiểu thế giới, tầm mắt không rộng, căn bản không biết đỉnh cấp tiên môn khác với tiên môn bình thường. Nếu trong sách cảm nhận của y với Cố Tam Thanh không tốt, vậy thì sẽ tìm kiếm sự hợp tác của tông môn đồng đẳng cấp, chắc chắn sẽ là Vân Tiêu Tông.
Cho nên Cố Tam cần có thám tử, y cũng vẫn luôn cài thám tử vào Vân Tiêu Tông. Nhưng dù sao bây giờ y còn phải từ từ xâm chiếm Cố gia, muốn bỏ qua hệ thống, cho nên người trong tay căn bản chẳng có mấy, hoàn toàn không thuận lợi bằng Vân Trường Ly. Bây giờ mặc dù nhân vật chính đứng ở phía Thanh Hàn Quan, nhưng Cố Tam chẳng muốn đánh cược hệ thống sẽ phát ra loại nhiệm vụ chắc chắn sẽ thất bại như thế nào.
Cùng với người y quan tâm nhất – Vân Trường Ly, rốt cuộc là đã trở thành nhân vật phản diện cuối cùng như thế nào.
Nếu nói Cố Tam Thanh là được Thanh Hàn Quan cưng chiều chẳng chút nguyên tắc, cùng với sự dốt nát do nhiều năm không hỏi hồng trần. Vậy Vân Trường Ly thì sao, hắn là vì điều gì mới có thể bị ép bước tới vị trí nhân vật phản diện?
Tất cả những điều này, tuyệt đối có liên quan tới Vân Tiêu Tông.
Cố Tam nói tiếp, "Đúng vậy, bây giờ ta đang điều tra Vân Tiêu Tông."
Hệ thống, "...Cậu điều tra Vân Tiêu Tông làm gì?"
Cố Tam cười, "Ta tò mò thân thế của anh ta, không được à?"
Hệ thống, "..."
Vân Trường Ly cũng không hỏi tại sao y lại điều tra, hắn chỉ đưa cho Cố Tam một tờ giấy. Trên đó viết mười mấy cái tên, bên cạnh còn vẽ sơ qua chân dung. Đều là người mới mười lăm mười sáu tuổi, trên mặt lộ vẻ non trẻ.
Cố Tam hỏi Vân Trường Ly, "Những thám tử này, tình huống của họ như nào?"
Vân Trường Ly nói, "Đều là những đứa trẻ lớn lên trong Khô Diệp Cốc, không muốn trải qua cuộc sống của ma đạo, nên ta cho họ một con đường khác, đi vào tiên môn. Đệ có thể giữ chúng trong Thanh Hàn Quan, cũng có thể phái đi Vân Tiêu Tông."
Một khi nhập ma, vậy thì đời này đã được coi như không thể thành tiên.
Vẫn có một ít đứa trẻ lỡ lầm nhập ma, đây là những người không mong mình sa vào con đường cũ, liều mạng muốn đi vào tiên môn. Nhưng đừng nói là đại phái huyền môn, ngay cả tiểu môn tiểu phái cũng không dám tùy tiện nhận người vào, con cháu nhà nào mà không phải trong sạch không vướng bụi trần mới được nhận chứ? Có cha mẹ là ma đạo, đã gần như là bị chặt đứt con đường tiên môn rồi.
Hoặc là tiếp tục nhập ma, hoặc là rời khỏi ma đạo, trở thành một tán nhân tự do ở bên ngoài, không có tài nguyên, cũng không có công pháp của tiên môn, từng bước tìm tòi, vô cùng gian khổ.
Cái nào cũng không tốt cả.
Cố Tam cười nói, "Không phải là huynh giúp ta, mà là giúp họ sao?"
Những đứa trẻ này đưa vào cùng lắm chỉ được làm ngoại môn đệ tử, Trúc Cơ còn chưa thành. Tới khi thật sự có thể dùng được, vậy phải mất bao nhiêu năm?
Nhưng mà, ít ra có còn hơn không.
Vân Trường Ly không đáp, hắn từ từ uống trà.
Ánh nến sáng sủa.
Bọn họ luôn hiểu lòng nhau mà không nói, nhìn rõ tất cả lá mặt lá trái và lời nói cố ý hay không cố ý của nhau, cuối cùng lại cùng nhau ngồi xuống uống trà.
Cố Tam cười nói, "Ta sẽ sắp xếp."
Giữ một ít ở Thanh Hàn Quan, phái một ít vào Vân Tiêu Tông.
Cố Tam cuộn tròn tờ giấy lại cất đi, vài ngày nữa y sẽ tự tìm hạ nhân quan sát đức hạnh và năng lực của những đứa trẻ này, rồi mới sắp xếp đến vị trí thích hợp.
Còn về việc làm sao để cài vào, đó chính là việc của hạ nhân.
Cố Tam cười.
Ít ra hệ thống nằm mơ cũng không ngờ được, tại sao biết rõ sự bao che của Thanh Hàn Quan, mà Tống Tịch Vân Tiêu Tông sau khi kết thúc còn dám hạ đòn sát thủ với Khâu Trạch.
Bởi vì Cố Tam muốn Cố Tam Thanh được ra sân, Cố Tam Thanh được gây sự, phải hoàn toàn được đứng trên điểm cao nhất của đạo đức.
Mà Tống Tịch, là gián điệp được Cố Tam cài vào Vân Tiêu Tông.
Tốn bao nhiêu trắc trở, cuối cùng ngay cả hệ thống cũng không biết gián điệp có tồn tại.
Cố Tam bỗng nói, "Đúng rồi, gần đây huynh càng ngày càng biết ăn nói đấy."
Vân Trường Ly nâng mắt nhìn y, nhưng Cố Tam chỉ uể oải cười một tiếng, trực tiếp kéo bình phong đi tắm.
Bóng đêm, ánh nến.
Băng quan đặt trên sàng tháp, Phần Cầm để lại trên bàn.
Tuyết bào được cởi ra ném dưới đất, bên trên là hồng mai tươi đẹp.
Vân Trường Ly chăm chú nhìn hồi lâu, mới từ từ xoay người, đưa lưng về phía bình phong, tiếp tục uống trà.
Chuyện ngày mai hắn sẽ đi tới tỉ thí huyền môn cùng Cố Tam, không có chút quan hệ nào với việc hắn giúp y cài thám tử vào Vân Tiêu Tông. Hoàn toàn là do hắn tự đề cập, có thể giải quyết.
Nhưng kì quái biết bao, Cố Tam không hỏi, vậy Vân Trường Ly cũng sẽ không nói.
Tựa như hắn thật sự bởi vì có chuyện, nên mới đến tìm Cố Tam vậy.
———————————————
Tác giả có lời muốn nói: Đa số những gì Tiểu Cố nói với hệ thống đều là giả, đừng tin nhé~
Còn nữa... thật ra Tiểu Cố đã để ý Vân Trường Ly từ lâu thật lâu rồi, không biết mọi người có nhận ra không...
Và, Vân Trường Ly không thể dạy công pháp Vân Tiêu Tông cho những đứa trẻ đó... trừ khi hắn muốn bị Vân Tiêu Tông phái truy sát một lần nữa.
À, tiện thể giải thích một mâu thuẫn nữa... Tiểu Cố rất bao che, nhưng y không chém bay Tống Tịch luôn.
Editor: Tiểu Trùng – Emily
☆ Chương 29 ☆
Thám tử
Tựa như hắn thật sự bởi vì có chuyện, nên mới đến tìm Cố Tam vậy.
—————
Đêm tối trầm lắng, hiếm khi tâm tình Cố Tam tốt như này.
Y tùy tiện phanh ngoại bào, lười biếng dựa vào cạnh bàn, đầu ngón tay giữ lấy ly trà.
Vân Trường Ly từ tốn hỏi, "Người vừa nãy mới tới, là ai?"
Cố Tam thờ ơ cười, "Một tên không quan trọng thôi."
Vân Trường Ly nhìn y chăm chú một cái, rồi tiếp tục uống trà.
Cố Tam cười, Vân Trường Ly luôn luôn có thể nhìn ra tất cả sự dối trá của y, nhưng hắn vẫn luôn không hỏi. Cố Tam dời tầm mắt đi, nhưng lại liếc nhìn hắn. Người nọ ngồi dưới ánh nến, vẻ mặt điềm tĩnh, đôi mắt đẹp đến rung động lòng người, tựa chiếc băng đăng vậy.
Vân Trường Ly bỗng nhiên nghiêng đầu, "Đệ đang nhìn gì vậy?"
Cố Tam ngẩn ra, cười đáp, "Gì cơ? Ta có nhìn cái gì đâu nhỉ."
Y che giấu mà uống trà, ly đặt bên môi. Y thích ánh mắt của Vân Trường Ly, lần trước còn chưa để ý, bây giờ ngẫm lại, y đã thích đôi mắt đó từ lần đầu gặp mặt rồi.
Cho dù là ban đêm, hay là ngày sáng. Dưới ánh nến hay cả mặt trời rực rỡ, đôi mắt ấy vẫn thật xinh đẹp. Một vẻ lạnh lẽo đơn thuần, mang theo ý rét thấu xương, nhưng ở dưới ánh nến dìu dịu ban đêm, nó lại thêm mấy phần ấm áp dịu dàng. Quá đẹp, như không có thật vậy.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Cố Tam đã say mê đôi mắt này.
Im lặng hồi lâu, Cố Tam hỏi hắn, "Lần này huynh tới, có chuyện gì quan trọng sao?"
Vân Trường Ly gật đầu, "Ngày mai ta sẽ đi tới cuộc tỉ thí huyền môn với đệ."
Cố Tam khựng tay lại, Vân Trường Ly lại nói, "Ta có mấy thám tử, muốn đưa vào Vân Tiêu Tông."
Cố Tam cười hỏi, "Có cần ta hỗ trợ không?"
Vân Trường Ly bình tĩnh, "Tất nhiên."
Hắn lại rót thêm trà, nói, "Cài thám tử vào vì đệ, tất nhiên đệ phải giúp ta."
Cố Tam sửng sốt, nghe thấy Vân Trường Ly nói tiếp, "Đệ đang điều tra Vân Tiêu Tông, không phải sao?"
Đúng vậy, y đang điều tra Vân Tiêu Tông. Có thể nói, từ khi y trở về Cố gia, y đã bắt đầu từng bước xâm chiếm Cố gia, rồi y nhằm vào Vân Tiêu Tông. Tam đại đỉnh cấp tiên môn chiếm một trọng lượng nhất định, không phải nhỏ. Hoán Hoa Cảnh là làm về tình báo, huyễn thuật xuất chúng, lấy nữ tử làm trọng, từ trước tới nay vẫn luôn không tranh với đời, tám phần là một nhân vật trung lập. Mà chưởng môn Thanh Hàn Quan nổi danh là một môn phái bao che khuyết điểm, cũng viết cả điều đó vào quan huấn... đại ý là trừ người trong Thanh Hàn Quan ra, ai dám để đệ tử môn phái bị thương dù chỉ một chút, nhất định sẽ đuổi cùng giết tận tới chân trời góc biển. Cố Tam Thanh trong sách vẫn luôn được tiếp nhận "giáo dục chính thống" như vậy, không lý gì sẽ bị bỏ qua bên trong quan. Nếu Cố Tam Thanh là nhân vật phản diện thứ hai, vậy thì toàn bộ Thanh Hàn Quan, tuyệt đối sẽ đứng ở mặt đối lập với nhân vật chính.
Cuối cùng, Vân Tiêu Tông.
Xưa nay bất hòa với Thanh Hàn Quan, mà Vân Tiêu Tông cũng bị Vân Trường Ly phản bội. Nó sẽ có quan hệ gì với nhân vật chính chứ?
Cộng thêm điều hôm nay nữa, Cố Tam dám nói, nam chính đi ra từ tiểu thế giới, tầm mắt không rộng, căn bản không biết đỉnh cấp tiên môn khác với tiên môn bình thường. Nếu trong sách cảm nhận của y với Cố Tam Thanh không tốt, vậy thì sẽ tìm kiếm sự hợp tác của tông môn đồng đẳng cấp, chắc chắn sẽ là Vân Tiêu Tông.
Cho nên Cố Tam cần có thám tử, y cũng vẫn luôn cài thám tử vào Vân Tiêu Tông. Nhưng dù sao bây giờ y còn phải từ từ xâm chiếm Cố gia, muốn bỏ qua hệ thống, cho nên người trong tay căn bản chẳng có mấy, hoàn toàn không thuận lợi bằng Vân Trường Ly. Bây giờ mặc dù nhân vật chính đứng ở phía Thanh Hàn Quan, nhưng Cố Tam chẳng muốn đánh cược hệ thống sẽ phát ra loại nhiệm vụ chắc chắn sẽ thất bại như thế nào.
Cùng với người y quan tâm nhất – Vân Trường Ly, rốt cuộc là đã trở thành nhân vật phản diện cuối cùng như thế nào.
Nếu nói Cố Tam Thanh là được Thanh Hàn Quan cưng chiều chẳng chút nguyên tắc, cùng với sự dốt nát do nhiều năm không hỏi hồng trần. Vậy Vân Trường Ly thì sao, hắn là vì điều gì mới có thể bị ép bước tới vị trí nhân vật phản diện?
Tất cả những điều này, tuyệt đối có liên quan tới Vân Tiêu Tông.
Cố Tam nói tiếp, "Đúng vậy, bây giờ ta đang điều tra Vân Tiêu Tông."
Hệ thống, "...Cậu điều tra Vân Tiêu Tông làm gì?"
Cố Tam cười, "Ta tò mò thân thế của anh ta, không được à?"
Hệ thống, "..."
Vân Trường Ly cũng không hỏi tại sao y lại điều tra, hắn chỉ đưa cho Cố Tam một tờ giấy. Trên đó viết mười mấy cái tên, bên cạnh còn vẽ sơ qua chân dung. Đều là người mới mười lăm mười sáu tuổi, trên mặt lộ vẻ non trẻ.
Cố Tam hỏi Vân Trường Ly, "Những thám tử này, tình huống của họ như nào?"
Vân Trường Ly nói, "Đều là những đứa trẻ lớn lên trong Khô Diệp Cốc, không muốn trải qua cuộc sống của ma đạo, nên ta cho họ một con đường khác, đi vào tiên môn. Đệ có thể giữ chúng trong Thanh Hàn Quan, cũng có thể phái đi Vân Tiêu Tông."
Một khi nhập ma, vậy thì đời này đã được coi như không thể thành tiên.
Vẫn có một ít đứa trẻ lỡ lầm nhập ma, đây là những người không mong mình sa vào con đường cũ, liều mạng muốn đi vào tiên môn. Nhưng đừng nói là đại phái huyền môn, ngay cả tiểu môn tiểu phái cũng không dám tùy tiện nhận người vào, con cháu nhà nào mà không phải trong sạch không vướng bụi trần mới được nhận chứ? Có cha mẹ là ma đạo, đã gần như là bị chặt đứt con đường tiên môn rồi.
Hoặc là tiếp tục nhập ma, hoặc là rời khỏi ma đạo, trở thành một tán nhân tự do ở bên ngoài, không có tài nguyên, cũng không có công pháp của tiên môn, từng bước tìm tòi, vô cùng gian khổ.
Cái nào cũng không tốt cả.
Cố Tam cười nói, "Không phải là huynh giúp ta, mà là giúp họ sao?"
Những đứa trẻ này đưa vào cùng lắm chỉ được làm ngoại môn đệ tử, Trúc Cơ còn chưa thành. Tới khi thật sự có thể dùng được, vậy phải mất bao nhiêu năm?
Nhưng mà, ít ra có còn hơn không.
Vân Trường Ly không đáp, hắn từ từ uống trà.
Ánh nến sáng sủa.
Bọn họ luôn hiểu lòng nhau mà không nói, nhìn rõ tất cả lá mặt lá trái và lời nói cố ý hay không cố ý của nhau, cuối cùng lại cùng nhau ngồi xuống uống trà.
Cố Tam cười nói, "Ta sẽ sắp xếp."
Giữ một ít ở Thanh Hàn Quan, phái một ít vào Vân Tiêu Tông.
Cố Tam cuộn tròn tờ giấy lại cất đi, vài ngày nữa y sẽ tự tìm hạ nhân quan sát đức hạnh và năng lực của những đứa trẻ này, rồi mới sắp xếp đến vị trí thích hợp.
Còn về việc làm sao để cài vào, đó chính là việc của hạ nhân.
Cố Tam cười.
Ít ra hệ thống nằm mơ cũng không ngờ được, tại sao biết rõ sự bao che của Thanh Hàn Quan, mà Tống Tịch Vân Tiêu Tông sau khi kết thúc còn dám hạ đòn sát thủ với Khâu Trạch.
Bởi vì Cố Tam muốn Cố Tam Thanh được ra sân, Cố Tam Thanh được gây sự, phải hoàn toàn được đứng trên điểm cao nhất của đạo đức.
Mà Tống Tịch, là gián điệp được Cố Tam cài vào Vân Tiêu Tông.
Tốn bao nhiêu trắc trở, cuối cùng ngay cả hệ thống cũng không biết gián điệp có tồn tại.
Cố Tam bỗng nói, "Đúng rồi, gần đây huynh càng ngày càng biết ăn nói đấy."
Vân Trường Ly nâng mắt nhìn y, nhưng Cố Tam chỉ uể oải cười một tiếng, trực tiếp kéo bình phong đi tắm.
Bóng đêm, ánh nến.
Băng quan đặt trên sàng tháp, Phần Cầm để lại trên bàn.
Tuyết bào được cởi ra ném dưới đất, bên trên là hồng mai tươi đẹp.
Vân Trường Ly chăm chú nhìn hồi lâu, mới từ từ xoay người, đưa lưng về phía bình phong, tiếp tục uống trà.
Chuyện ngày mai hắn sẽ đi tới tỉ thí huyền môn cùng Cố Tam, không có chút quan hệ nào với việc hắn giúp y cài thám tử vào Vân Tiêu Tông. Hoàn toàn là do hắn tự đề cập, có thể giải quyết.
Nhưng kì quái biết bao, Cố Tam không hỏi, vậy Vân Trường Ly cũng sẽ không nói.
Tựa như hắn thật sự bởi vì có chuyện, nên mới đến tìm Cố Tam vậy.
———————————————
Tác giả có lời muốn nói: Đa số những gì Tiểu Cố nói với hệ thống đều là giả, đừng tin nhé~
Còn nữa... thật ra Tiểu Cố đã để ý Vân Trường Ly từ lâu thật lâu rồi, không biết mọi người có nhận ra không...
Và, Vân Trường Ly không thể dạy công pháp Vân Tiêu Tông cho những đứa trẻ đó... trừ khi hắn muốn bị Vân Tiêu Tông phái truy sát một lần nữa.
À, tiện thể giải thích một mâu thuẫn nữa... Tiểu Cố rất bao che, nhưng y không chém bay Tống Tịch luôn.
Bình luận truyện