Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui

Chương 90: Phiên ngoại, mỗi ngày rời giường đều thấy đội trưởng đang “Hóa trang” (4)



Phiên ngoại, mỗi ngày rời giường đều thấy đội trưởng đang “Hóa trang” (4)

.

Ngay từ đầu, tôi đã nghi ngờ mình có cảm giác trên mức tình bạn với anh ta.

Bằng không thì rõ ràng đã đi rồi, tại sao còn vòng trở lại? Trả lại chìa khóa chỉ là cái cớ, anh ta không phải chỉ có mỗi chiếc xe này, bị lỡ miệng chứ đâu phải bị viêm cấp tính.

Tôi rất hiểu rõ bản thân mình, cũng tự phát hiện mình không đúng chỗ nào. Chỉ là không muốn rời khỏi đây nhanh như vậy, tôi định đưa chìa khóa và chai thuốc xong là có thể lập tức đi ngay, nhưng ở chung thêm chút nữa cũng tốt.

Có thể sự việc đã phát triển xa hơn dự tính của tôi, chìa khóa đã trả, thuốc cũng đã đưa, tôi lại không đi.

Anh ta để ý tôi, đoán chừng ít nhất đã hai tháng.

Trước đêm nay, tôi chưa từng nghĩ tới và anh ta cũng không ngờ rằng, cuối cùng người bị chịch là anh ta.

Mới đầu tôi hoàn toàn ở thế bị động, anh ta lại gần hôn loạn lên trên mặt và đầu cổ tôi, anh ta chưa có rửa mặt sạch sẽ, mùi bánh dâu tây vẫn còn đó, tôi thật sự rất thích dâu, cảm giác này không tệ.

Anh ta trưởng thành có một gương mặt mê hoặc người khác, lúc không mở miệng không biểu lộ cảm xúc thì hoàn toàn giống như một nghệ thuật gia, phối hợp với khả năng chơi dương cầm chuyên nghiệp do bị đại ca anh ta đuổi đánh bắt học, và cả lý lịch vĩ cầm cấp 10 nghiệp dư, cũng khó trách fans xem anh ta trở thành bông hoa cao lãnh.

Thật muốn cho đám fan kia nhìn thấy bộ dáng zâm đãng này, toàn thân toát ra hương vị thiếu người thao.

Anh ta hôn đã rồi thì đứng lên đem quần áo lưu loát cởi sạch, lại gấp gáp tiến đến cởi quần áo của tôi.

Anh ta tuy gầy nhưng rắn chắc, nhờ tập gym mà luyện được thể chất như thế này, bất quá anh ta nhiều lúc lười biếng không chịu tập đều đặn, nên cơ ngực cơ bụng đều không rõ ràng, ngược lại được cái eo thon, mông cũng vểnh lên.

Anh ta cởi hết quần áo của tôi, gương mặt không dấu được sự zâm đãng, lồng ngực phập phồng liên tục, hiển nhiên là vô cùng hưng phấn, hai mắt tỏa sáng nhìn tôi, bộ dạng muốn cười lại không dám cười, giả mù sa mưa nói: “Lúc mới vào có hơi đau một chút, em nhẫn nhịn một chút, lúc qua rồi thì rất thoải mái.”

Nói anh ta giả mù sa mưa một chút cũng không oan uổng, nói xong câu đó anh ta liền trực tiếp đè tôi ra.

Anh ta ngay cả tiền hí cũng làm không xong, làm như sợ tôi sẽ không muốn anh ta.

Cuối cùng vẫn là tôi vì dân trừ hại.

Khí lực của anh ta vốn không lớn, hiện tại tinh trùng thượng não không kịp phòng bị, muốn lật người đẩy ngã anh ta cũng không khó, nhưng tôi không ngờ là lúc đi vào lại khó đến như vậy.

… Quá chặt.

Tôi bị kẹp có hơi đau, anh ta rên cũng thảm vô cùng, cũng may không có chảy máu, tôi cũng cảm thấy không có vấn đề gì lớn, dù sao cũng đâu thể bị kẹt ở chỗ này mãi, lúc nãy chính anh ta còn nói “Lúc qua rồi sẽ thấy rất thoải mái”, vậy thì chỉ có thể phiền anh ta nhịn một chút.

Cảm thấy đã ổn.

Tôi khẽ động, anh ta liền bắt đầu chửi tục, vừa chửi vừa khóc, anh ta bình thường cái gì chửi được cũng đã lôi ra hết, hôm nay dưới tình trạng này càng bắt được cái gì là chửi cái đó, tổ tông 18 đời Tạ gia tôi cũng bị anh ta luân phiên “thăm hỏi” mấy lần.

Tôi một chút cũng không tức giận, cứ cho anh ta chửi đã ghiền, dù sao thì bây giờ là tôi chịch anh ta.

Vì muốn báo đáp lòng quan tâm của anh ta tới người nhà tôi như vậy, cuối cùng tôi hào phóng bắn vào bên trong anh ta.

Tính dục là một điều rất kỳ diệu, trước khi làm và sau khi làm, cảm nhận của một người sẽ biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.

Anh ta nằm bẹp ở đó, một bên khóc đến vô cùng thê thảm một bên vẫn còn sức chửi tục nói muốn đóng băng tôi, đổi lại là tôi trước kia, tôi khẳng định vừa oán thầm vừa mắng anh ta đồ ngu, nhưng bây giờ nhìn ngang nhìn dọc, nhìn như thế nào cũng cảm thấy đáng yêu.

Trên mông anh ta còn có dấu tay lúc nãy tôi bóp để lại, mặt sau cũng chưa hoàn toàn khép lại, bên trong toàn là chất dinh dưỡng của tôi.

Tôi bỗng nhiên cảm thấy lòng ngực mình hơi nóng, người này, là của tôi.

Vỗ mông anh ta một cái, anh ta thoáng run rẩy, tôi nói: “Đừng khóc.”

Tôi muốn nói chuyện với anh ta một cách nghiêm túc.

Anh ta xoay mặt qua nhìn tôi, mắt khóc đến đỏ bừng, há miệng nói: “Em nằm ngửa, để anh XX lại là được.”

Tôi: “…”

Anh ta lại chửi tục, muốn chống người ngồi dậy, nhưng chắc là quá đau mà không thành công, cuối cùng giống như con sâu nhúc nhích đến đầu giường cầm điện thoại ấn số gọi.

Tôi tưởng là anh muốn gọi cho đại ca để cáo trạng, cảm thấy có chút buồn cười, vừa định mở miệng thì nghe anh ta chửi vào điện thoại: “CMN có phải chết trên đường rồi không? Ông chờ hơn hai tiếng rồi, mau qua đây.”

Anh ta cúp điện thoại xong thì quăng di động tới bên cạnh tôi, hung dữ nói: “Nghe thấy chưa, em không cho anh chịch thì cút, có rất nhiều người muốn tới để được anh chịch.”

Được, tôi cút.

Lúc đóng sập cửa đi ra, tôi còn có thể nghe thấy tiếng anh ta chửi ầm lên ở bên trong.

Tôi làm sao mà không nhìn ra anh ta muốn phân cao thấp với tôi được, để ý tôi không thành, ngược lại bị tôi thượng, cuối cùng trắng tay, miệng đương nhiên sẽ tiện thành cấp độ mới.

Nhưng để phòng ngừa vạn nhất, tôi lại ở cửa ra vào chờ cả buổi, cuối cùng quả thật là không có ai đến.

Tôi thật sự là vừa bực mình vừa buồn cười, cái đồ ngu sau cửa này làm thế nào mà sống được đến tận bây giờ.

Về đến nhà, lăn qua lật lại đến nửa đêm cũng không ngủ được, chuyện này nói ra chắc không ai tin, tôi lại bị một tên đần bẻ cong queo rồi.

Cẩn thận nhớ lại mấy tháng nay, ngoại trừ công việc bên ngoài, thời gian còn lại hầu như đều quay xung quanh anh ta, trước kia, lúc tôi ở cùng bạn gái tôi cũng không có như hình với bóng như vậy.

Tất cả mọi người đều cảm thấy tôi là người tốt, nhưng không có ai bám dính vào tôi như anh ta, có lịch trình thì làm việc với nhau, không có lịch trình anh ta cũng tới tìm tôi, thỉnh thoảng tôi có việc không nghe điện thoại là anh ta có thể gọi liên tục không ngừng nghỉ cho tới khi tôi thấy phiền tắt máy đi, lúc đó liền nổi tính tình đại thiếu gia, nổi giận xong rồi lại tiếp tục bám dính lấy tôi.

Vừa mới đầu tôi thực sự không chào đón đại thiếu gia này, nhận điện thoại của anh ta mà thấy phiền vô cùng, mỗi lần như vậy đều phải kiên trì giả làm người tốt, an ủi bản thân là vì nể mặt mũi đại ca anh ta, tốt với anh ta cũng là tốt cho mình. Về phần kết quả từ khi nào thì tôi bắt đầu đem anh ta nhốt vào trong phạm vi an toàn của mình, thì ngay cả tôi cũng không rõ lắm. Dù về sau anh ta bắt đầu như tên biến thái không có chuyện gì liền nhìn tôi chảy nước miếng, tôi cũng chỉ là ngoài miệng nói muốn cách xa đồ ngu kia một chút, nhưng trong nội tâm căn bản không muốn phân rõ giới hạn với anh ta.

Tôi quả thật là anh hùng đi tiên phong.

Anh ta đối xử với tôi cũng hoàn toàn khác với người khác, tôi đối với anh ta cũng thế.

Đây thật sự là chuyện không thể trùng hợp hơn.

Ngày hôm sau Triệu Chính Nghĩa, bạn cùng phòng buồn bực hỏi tôi: “Mày trúng số độc đắc hả? Hơn nửa đêm cười cái gì? Cách tường còn bị tiếng cười mày giật tỉnh.”

Hắn là trợ lý Lương Tỳ, có chút thông minh, người cũng không tệ, tôi đợt trước thuê một căn hộ, đúng lúc ấy hắn đang tìm chỗ ở, chúng tôi liền sòng phẳng share tiền trả căn hộ này.

Tôi trả lời hắn: “Không có trúng số, có gấu.”

Còn chịch rất thoải mái.

Mãi cho đến cuối tuần, Gấu cũng không có liên hệ tôi, tôi cũng không nóng nảy, với cái tính tình kia, 100% nghẹn một bụng chờ tới thời khắc phản công được tôi.

Cuối tuần có một show diễn, ở đài truyền hình anh ta chẳng thèm để ý tới ai, giống như mọi người đều thiếu tiền anh ta.

Carl lén hỏi tôi: “Đội trưởng còn giận anh sao? Đã mấy ngày rồi, có phải anh lại chọc ảnh nữa không?”

Tôi kỳ quái nói: “Nói không chừng anh ta còn có tâm sự khác, sao em lại nghĩ anh chọc anh ta?”

Hắn nói: “Chứ còn gì nữa, ai mà không biết ảnh suốt ngày nhớ thương anh, trong nhà cháy rồi cũng không thèm chạy ra xem.”

Tôi: “… Cút.”

Sau khi lịch trình hôm nay chấm dứt, mọi người chuẩn bị rời khỏi, Leo lén nhìn tôi nhiều lần, tôi giả bộ như không để ý không chú tâm, lưu loát thu dọn đồ đạc, nói với mọi người: “Tôi có hẹn, đi trước.”

Anh ta làm sao có thể bảo trì bình thản nữa, lập tức gọi tôi lại: “Chờ một chút, anh có chuyện muốn nói.”

Tôi cố ý hỏi anh ta: “Chuyện gì?”

Anh ta hung dữ nhìn tôi.

Các thành viên thức thời đi trước.

Không còn người ngoài, anh ta vẫn giả trang, ngữ khí ác liệt hỏi: “Em hẹn ai?”

Tôi nói xạo: “Một người bạn.”

Anh ta vênh mặt hất hàm: “Quỵt đi, nói em có việc bận đột xuất.”

Tôi nói: “Anh rốt cuộc muốn nói cái gì? Nói nhanh một chút.”

Anh ta biến đổi sắc mặt, nói: “Đổi chỗ rồi nói.”

Nơi này cách chỗ ở của tôi không xa, tôi cũng biết anh ta muốn làm gì, liền trực tiếp dẫn người đi về.

Triệu Chính Nghĩa không có ở nhà, Lương ca đang có lịch trình, đừng nghĩ hắn chỉ là một trợ lý, so với nghệ sĩ như tôi còn muốn bận rộn hơn.

Sau khi vào cửa, tôi trực tiếp đi vào phòng ngủ, Leo không nói không rằng, đi theo sau tôi.

Tôi bỏ balo xuống đất, thuận thế ngồi xuống giường, tròng mắt anh ta đảo qua đảo lại, còn nhẹ gật đầu, hình như là rất hài lòng chỗ này.

Chính là anh ta không hài lòng cũng không còn cách nào khác, dưới tình cảnh này, tôi không tin anh ta còn có thể nhịn nỗi mà đổi chỗ khác.

Anh ta và tôi nhìn nhau trong chốc lát, yết hầu rõ ràng nuốt xuống một cái, sau đó liền nhào tới hun tôi như muốn bán linh hồn cho quỷ đại nhân. Khác với lần trước, lần này anh ta hôn môi tôi.

Nói thật, tôi có chút ngoài ý muốn, trước kia anh ta nói với tôi anh ta rất ghét hôn môi, chuyện ăn nước miếng người khác này nghĩ tới đã cảm thấy buồn nôn, dù đối phương là thiên tiên, anh ta cũng không muốn ăn.

Nhìn tình hình trước mắt, anh ta nói không sai, và cũng không biết hôn thế nào, tôi thử hôn sâu anh ta, anh ta rất nhanh liền nhũn cả người.

Mấy ngày nay tôi có xem thêm chút tư liệu, biết rõ cứ xách súng đâm thẳng như lần trước là không được, tôi thử khuếch trương cho anh ta rồi sau đó mới đi vào.

Vừa bắt đầu anh ta vẫn còn khóc, nhưng dưới sự thực hành thăm dò sau khi tham khảo lý thuyết của tôi, rốt cuộc đã tìm được điểm G trong thân thể của anh ta.

Xem ra anh ta là người rất mẫn cảm, eo run giống như bị điện giật, màu đỏ tình triều dần dần lan ra toàn thân, cũng không còn hơi để chửi nữa, ánh mắt tan rã, bộ dáng hiện tại zâm đãng đến cực điểm, trên mặt rõ ràng viết chữ Fuck me.

Tôi liền dùng toàn lực để phắc anh ta.

Lần này tôi không có bắn ở bên trong, anh ta thì bắn ra drap giường của tôi, tẩy rửa cho anh ta trước, lại rót cho anh ta ly nước ấm, anh ta trở mình liếc nhìn tôi, có chút lười biếng.

Đây thật sự là lần đầu tiên kể từ lúc quen nhau anh ta chịu nghe lời nhất, tôi lấy nước đút cho anh ta uống.

Qua một lát, anh ta dần dần tỉnh táo lại, đột nhiên nói: “Hai ta về sau cứ như vậy đi.”

Tôi còn chưa kịp cao hứng, anh ta lại nói tiếp: “Thanh toán cho em vào mỗi cuối tháng, đến ngày nào đó em thấy chán, chúng ta vẫn có thể làm anh em.”

Phắc, bây giờ ai mà muốn làm anh em với anh nữa?

Tôi thật sự là giận tới mức nói không ra lời, cầm quần áo ném cho anh ta, nói: “Anh đi đi.”

Anh ta còn có mặt mũi mà phát giận: “Em sao lại vừa xong đã trở mặt, có lương tâm hay không? Anh tốt với em như vậy, ngay cả chuyện này cũng nhịn, em thử đổi lại người khác xem, đã sớm băm CMN nó tới mức không ai nhận ra rồi!”

Nói anh ta là tên đần, nói anh ta ngụy biện, nhưng tôi một câu cũng không phản bác được.

Qua hai ba ngày sau anh ta lại chủ động tới tìm tôi, hỏi anh ta đến làm gì, anh ta không đáp mà chỉ nói chuyện phiếm một lúc, sau đó hai mắt bắn ra lục quang nhìn tôi, anh ta nghĩ gì, đều viết lên hết trên mặt.

Bạn đang �

Anh ta là đồ não tàn, tôi không thèm nổi giận với anh ta nữa, phàm là điều kiện cho phép, tôi cũng sẽ không bạc đãi chính mình, người cũng đã dâng tới, không chịch mới là lạ.

Anh ta muốn ở trên, lại đánh không lại tôi, bị tôi khóa người thành tư thế mới, đã mấy lần mà tới nay vẫn muốn phản công, nhưng rốt cuộc vẫn bị tôi áp, nhiều lần như vậy, anh ta đã chấp nhận sự thật, còn tự chuẩn bị bôi trơn và ba con sói cho tôi.

Trước đó, tôi phải làm bạn một năm với tay phải, hiện tại đã có một người bạn giường, xem như là chuyện tốt… Đúng không?

Đúng cái rắm.

Tôi muốn nói chuyện tình cảm với anh ta, anh ta lại muốn bàn tình dục với tôi, tôi muốn xác lập quan hệ của cả hai, trong đầu anh ta lại chỉ có quan hệ tính dục với tôi.

Cùng tên đần chỉ biết dùng nửa người dưới mà suy nghĩ ở chung, tôi thật sự không còn cách nào khác.

Đầu óc anh ta không xài được, nhưng lại cố tình có khuôn mặt, thỉnh thoảng còn gặp được hoa đào nát, tôi đương nhiên tức giận, lại không còn cách nào khác, chỉ có thể ở trên giường ngược đãi anh ta, anh ta còn ủy khuất kêu rên, trái lại còn chất vấn tôi “Anh lại không phải người yêu em, em quản được anh sao?”

Tên đần đó cứ nửa thật nửa giả như vậy, mà tôi cũng thật sự bị ghèn che mắt, mới cảm thấy anh ta đáng yêu.

. : .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện