Việt Tinh Kỳ Truyện
Chương 15: Thu hoạch lần đầu
Đặt chân vào nhà, Bão cảm thấy cơ thể thoat lực rất lớn, từng trận run rẩy trên các cơ bắp cửa hắn, dường như đã quá tải trong cuộc chiến ngày hôm nay, điều này cũng dễ hiểu thôi, cơ thể này của hắn thực sự quá yếu, hắn cần phải tu bổ không chỉ tu vi bản thân, mà còn phải hoàn thiện cơ thể để có thể phối hợp với IRON SUIT chiến đấu một cách hoàn hảo nhất, tránh trường hợp chưa tới chợ đã hết tiền, chưa bắn súng đã hết đạn như hôm nay, nếu không phải là hắn có thể gượng ép hạ hai tên đó bằng cú đấm toàn lực IRON SUIT thì sao??, chắc chắn sau khi thoát lực, hai tên kia sẽ không tha cho hắn.
Có một điều Bão khá băn khoăn, tại lúc chiến đấu với hai tên kia, hắn luôn cảm nhận được dường như có một ánh mắt vô hình vào đó đang theo dõi hắn, nhưng cảm giác đó dường như không phải là ánh mắt thực sự, mà là một dạng theo dõi từ xa đối với hắn, lúc chiến đấu xong thì Bão không còn cảm giác này nữa, dường như người này chỉ quan tâm tới cuộc chiến mà thôi, điều này cũng làm Bão bớt lo lắng, nếu với trình độ người như vậy có ý xấu với hắn, thì hắn làm sao trốn được.
Tạm gác qua chuyện này, hắn ngồi xuống tiến hành chu thiên vận khí, tuần hoàn một vòng kiểm tra toàn bộ cơ thể, từ khi tụ linh thành công, mỗi người tu sĩ đối với cơ thể sẽ tăng lên một tâng hiểu biết, dường như có thể cảm nhận được từng tế bào trong bản thân,nên việc kiểm tra cơ thể là việc khá dễ dàng, Bão nhận thấy, cơ thể lục phủ ngũ tạng vẫn ổn, chỉ có vài đạo vết rạng mà thôi, nhưng rất nhanh chóng đang hồi phục lại, tốc độ hồi phục này mặc dù theo hắn, cỡ người sói thì hắn so không lại, nhưng so với bất kỳ người nào mà hắn biết đều là kinh khủng vô cùng, chỉ cần vận khí, linh lực cùng với cơ thể trọng sinh đặc biệc của hắn sẽ tự động tu bổ lại các phần khiếm khuyết của cơ thể, nhất là phần bị thương tại bả vai, giờ khắc này đã hoàn toàn khang phục,
Gật đầu hài lòng, hắn vứt bỏ bộ đồ dơ bẩn bụi đất, chỉ còn lại mỗi quần cộc xách ghế ra ngồi dưới gốc cây đa to trướng phòng tu luyện, thật nhanh linh khi xung quanh tụ tập về, tạo thành một vòng xoáy nhỏ trên đỉnh đầu, như dòng nước nhỏ rót vào cơ thể hắn thẳng đến đang điền đang khô cạn của Bão, hồi phục dần lượng mana lớn hơn gấp đôi các tu sĩ cùng tu vi khác, cảm giác cơ thể một trận dễ dàng, từng cơ bắp đang run rẩy được xoa dịu, khi này đã là nửa đêm, luồng linh khí lốc xoáy nhỏ trên đầu hắn được một luồn khí vô hình từ tán cây đa này hòa vào, lưu lượng linh khí chuyển vào cơ thể hắn càng nhanh, chỉ sau vài phút, một cỗ gông xiềng xích bị phá vỡ, một cảm giác hưng phấn dâng lên, sức mạnh mới tràn ngập kinh mạch, hắn đã đạt thể phàm tầng 3 rồi, sức mạnh không chỉ tăng lên một chút a, dường như gấp đôi vậy,
Bão đâu biết, sức mạnh của hắn mỗi lần thăng cấp là theo cấp số nhân, đâu phải cấp số cộng có thể hình dung,bởi vì cơ thể trọng sinh quá đặc biệt khi lưu giữ được ký ức hai kiếp người, sức mạnh tâm thần của hắn cường đại gấp đôi so với người khác, một phần vì hắn tu luyện chính là tư chấp kép, khó khăn gấp 10 lần người khác nhưng thu hoạch cũng tỉ lệ thuận để hình dung, và duy nhất điều bí ẩn cho đến lúc này chính là tại sao cây đa kia lại phụ trợ hắn tu luyện, nhưng lại không gây ra một điểm động tĩnh nào, làm hắn không thể phát hiện được việc lựa chọn nơi này ở cũng là một cơ duyên, hay còn là số phận của hắn, điều này sau này chúng ta sẽ biết rõ hơn.
Sau khi giúp Bão đột phá thể phàm tầng ba, luồng linh khí vố hình này từ từ thẩm thấu vào các bó cơ, vào xương cốt của hắn tu bổ, sửa sang lại, Bão cảm thấy da thịt, xương cốt từng trận ngứa ngáy, đến nổi hắn không thể chịu nổi, một sự thôi thúc từ kinh mạch, từ cơ bắp,bật dậy hét dài một tiếng rồi chạy vèo ra đường đất phía trước.
Đến lúc cảm thấy chân rã rời, cảm giác ngứa ngáy đã bớt xuống, Bão đã chạy được 5 vòng quanh 3 ngọn núi “khu học sinh nghèo vượt khó” nơi hắn ở, và những ngày tiếp theo đều như vậy, cảm giác ngứa ngáy buộc hắn phải vận động để giảm bớt sự khó chịu, đây có lẽ là tác dụng phụ của việc thể chất không thể bắt kịp tu vi, Bão cũng không để ý lắm, vì thực chất hắn cũng có ý định tăng cường thể chất cơ thể, hắn đưa luôn phần này vào lịch tập luyện hằng ngày, chạy 5 vòng 3 ngọn núi, hít đất 500 cái, nhảy cóc 1000 mét, nín thở trong 5 phút, hít xà đơn 500 cái, và lịch tập tăng dần trong khi thời gian được rút ngắn một cách tối đa, phải hoàn thành trong vòng 4 giờ đồng hồ buổi sáng. Buổi sáng sẽ là thời gian Bão hoàn thiện kỹ năng của mình dựa vào sự hiểu biết về môn võ vovinam hắn đã học ở kiếp trước, đồng thời hoàn thiện cả IRON SUIT, làm sao để huy động trong thời gian ngắn nhất để có thể chiến đấu ngay, hay làm nhưu thế nào tăng cường độ cứng cho IRON SUIT cũng được hắn tính đến, nhưng với tu vi hiện tại, hắn không biết phải làm như thế nào, có lẽ tăng lên tu vi, tăng lên sự khống chế đối với kim nguyên tố chính là chìa khóa để thành công. Buổi chiều chính là thời gian hắn tụ linh và nghỉ ngơi, hoặc nếu có buổi học thì hắn sẽ đi học, hăn không muốn để thừa một giây, một khắc nào, chỉ cần hắn dừng lại, người khác sẽ mạnh lên hơn hắn, kẻ thù sau này của hắn cũng sẽ mạnh lên trước hắn.
Như vậy trong vòng 3 tháng, tu vi của hắn đã đạt tới tầng 4 đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là đột phá cấp 5 thể phàm, hắn biết cách nhanh nhất chính là thực chiến, thực chiến mới đem lại thu hoạch lớn nhất, chỉ lý thuyết suông là không thể đủ. Cơ thể hắn càng là sự lột xác ngoan mục, dưới sự rèn luyện luôn đưa cơ thể vào cực hạn, rồi lại được linh khí hằng ngày tu tổ, kết quả của sự liều mạng rèn luyện này là cơ thể ẻo lả như con gái của hắn đã trở nên săn chắc vô cùng, làm da có phần xuống tông màu đầy mạnh mẽ, 8 múi thoắt ẩn, thoắt hiện trên bờ ngực săn chắc, tay chân thì khỏi cần nói, cơ bắp không to lớn, nhưng đầy bền bỉ, tràn đầy năng lượng, dẻo dai cực độ, gương mặt nam tử trắng bạch đã bị thay thế thành gương mặt trưởng thành hơn rất nhiều, một thanh niên 16 tuổi với thân hình hoàn hảo này cũng là ước mơ của hắn cả hai kiếp người, nếu mà đem thân hình này vào bể bơi kiếp trước chắc khối em mê à nha, nhưng rất tiếc thời này làm gì có cơ hội khoe thân ,
Nhờ hằng ngày nhảy cóc và chạy bộ, tốc độ đôi chân được cải thiện đáng kể, nhanh nhẹn linh hoạt vô cùng, phản xạ của hắn theo hắn đánh giá đang ở mức chấp nhận được, ít nhất tu sĩ cùng giai không thể hơn hắn, và cho tới lúc này, Bão mới nhận định được sức mạnh của IRON SUIT quá cường đại, đây đâu phải là sản phẩm thất bại của hắn, mà đây chính là cơ duyên siêu bự, là ngọn núi may mắn đè lên hắn a, không sung sướng không được, hiện tại Bão đã khống chế tốt IRON SUIT, phạm vi bổ trợ cũng được tăng cường lên trên bả vai, hắn cũng yên tâm phần nào về phần chiến đấu,
Đã 3 tháng từ khi Bão gửi thư cho Băng và Diễm nói rằng cần thời gian bế quang tu luyện, không quên nhắc nhở hai nàng thwucj tâm tu luyện, không cần lo lắng chuyện gì khác, nhwung Bão biết hắn không cần nhắc, thì 2 nàng có quyết tâm tu luyện to lớn như thế nào, sẽ không chút nào kém với bản thân hắn, Diễm vì bố, bác hai có phần bị chèn ép tại cảng, nàng nhất thiết phải có thực lực để ổn định cuộc sống cho gia đình, từ khi nàng vào Đại học viện, bố và bác Hai nàng cũng được hưởng lợi rất nhiều, chí ít những người trước đây hăm he dược lâu nhà nàng sẽ kiêng kỵ một cái danh học sinh trọng tâm bồi dưỡng của Đại học viện. Còn Băng, không cần nói cũng rõ hơn ai hết, vì mục tiêu của nàng cũng giống như hắn, trả thù cho cha, trả thù cho gia tộ họ Võ, Bão còn biết nàng rất khao khát được biết bản thân nàng gia tộc là như thế nào, là ai, đến từ đâu…..
Bước tới bờ hồ có một chút ấn tượng từ trước, vẫn là mây phủ lượn lờ, linh khí vờn nhẹ mặt nước, mặt hồ nước trong xanh dường nhưu có thể nhìn thấy cát dưới đáy hồ đang làm nền cho bầy cá tung tăng, điểm xuyến là những bụi tảo, tèo xanh mởn trôi nhẹ trên mặt nước, chỉ đứng gần thôi cũng cảm giác được sự thoải mái, dễ chịu. Không còn sỗ sàng như lần trước, Bão bước lên một bước sau đó khom người ôm quyền hướng về phía xa xa bên kia hồ. Chưa đầy 3 hơi thở, người đàn ông trung niên quen thuộc lại đột ngột xuất hiện nhưu bước ra từ không khí ở trước mặt hắn, săc mặt có chút ôn hòa hơn, giọng cũng có phần dịu nhẹ:
-“Gặp Băng với Diễm hả?”
-“Dạ vâng, xin tiền bối chuyển lời” Bão khách sáo trả lời, đối với người này, Bão vẫn có một sự kiêng kỵ từ đáy lòng, khi hắn nói xong người đàn ông lại đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, Bão hận chính mình thể phầm xuýt chút nửa lên được tầng 5, lại không thể nhìn ra một chút hành tung của người này, chỉ biết tự trách bản thân quá yếu. Như lần trước 15 phút sau, hai thân ảnh quen thuộc xa xa bước lại phía hắn, trong lòng Bão nổi lên một sự ấm áp, ôn nhu, cảm giác được dường như mọi thứ nhưu muốn dừng lại, đây là cảm giác người thân mang lại cho hắn, từ khi đến thế giới này, chỉ có 2 nàng đối tốt với hắn, thực sự quan tâm tới cái thằng công tử có phần hư danh này, nhất là Băng, chính là người thân duy nhất của hắn tại thế giới mới, Bão coi Băng như là em gái cũ cảu mình vậy, đôi khi cũng có một chút tình cảm nặng hơn lướt qua, nhưng cũng rất nhanh chóng bị hắn gạt đi, hoặc là đang cất dấu đâu đó trong cõi lòng hắn, điều này Bão cũng không xác định được rõ ràng, về phần Diễm, Bão khá là thưởng thức cô bé, nếu so với tuổi thật thì có khi nàng phải gọi hắn bằng chú rồi, cái tình nết ngây thơ, hồn nhiên này, hắn thật sự không muốn trag giấy trắng này bị luốm bẩn bởi bon chen xã hôi, ganh đua trong giang hồ, nhưng không phải giờ giờ khắc khắc hắn có để ở bên bảo vệ cho nàng, và với thực lực hiện tại việc này Bão không làm được, chỉ biết âm thầm tiếc nuối bản tính thiện lương này dần trưởng thành, mà ở bên Băng là điều tốt nhất, nàng 2 lần trong đời bị truy sát, bản lĩnh tự thân chắc chắn còn hơn hắn.
-“Hế lô zừa hô zừa lé”
Chưa tới nơi đã nghe tiếng Diễm xa xa gọi tới, đưa Bão từ những suy nghĩ quay lại với thực tế, Diễm kéo tay Băng tăng nhanh cước bộ, mỗi lần gặp Bão nằng cảm tưởng tưởng như gặp bạn thân, nhưng sâu trong ấn tượng của nàng, ánh mắt Bão có sự từng trải nhiều lắm, đồng thời trong đôi mắt đó nhiều phần hiện lên vẻ lo lắng, bảo bọc khi nhìn về phía hai nàng,, như cha nàng vậy,bất kỳ lúc nào cũng vậy, chưa một lần thay đổi, điều này không khỏi tạo trong nàng một nhận định, Bão không chỉ là bạn, còn là anh trai, còn là một người rất quan trọng với nàng, trong lòng Diễm Bão có một vị trí nhất định rồi. Băng hôm nay tâm tình khá hơn rồi, 3 tháng qua, chuyện hôm trước nàng cũng đã sớm trung hòa, không lẽ cư mỗi lần gặp Bão là lại quay đi, không nói chuyện a, nàng cảm giác được sẽ có ngày với con người như thật, như mới này của Bão, nàng sẽ phải xa Bão một thời gian dài lắm.
Tới gần, nàng mới cảm nhận được Bão kahcs biệt so với 3 tháng trước nhiều lắm,Bão hôm nay không còn tướng ẻo lả nữa, thay vào đó là sự chắc chắn nam nhi, sự cứng cáp đến từ cơ thể, sự trưởng thành đến từ đôi mắt và làn da ngăm, một sự lột xác nhưu trở thành một con người mới, mặt dù trước đây nàng có nghe chuyện Bão bị hội đồng tại sân thực nghiệm thực chiến, sau đó nghe Bão gửi tin không sao và muốn bế quan tu luyện, nàng lúc đó chỉ muốn chạy thật nhanh đến xem Bão nhưu thế nào, nhưng với tính của Bão chắc sẽ giận nàng mất, nên nàng đành nuốt xuống những lo lắng, cố gắng tu luyện vì một ngày có thể hỗ trợ một phần cậu chủ, nhìn sang Diễm, Băng cũng thấy một sự nhạc nhiên trong mắt nàng, nhwung sự ngạc nhiên đó không chỉ sâu trong ánh mắt như nàng, mà như ngay sau đó, Diễm như con thoi lượn quanh thân Bão, hết nhìn chỗ này, lại “nắn bóp “ chỗ khác, sau đó lại một phen đánh giá gật đầu, dường như chấm điểm xong bo đỳ mới toanh của Bão, Diễm giơ ngón cái:
-“Ha Ha, mấy thằng kia sao so được, Băng ha??”
Bão có hơi nhíu mày, có thằng nào khoe bo đỳ trước mặt hai em nàng à, hay là biến thái dê gái, một cỗ bức khi bốc lên, hắn phải tìm mấy thằng này đập cho một trận a, Băng dường nhưu đọc được ý nghĩ của Bão, vội xua tay giải thích,
-“không phải, không phải như bão nghĩ đâu, thật ra là cũng có vài thằng theo đuổi Diễm, cũng tổ chức thi thố tài nằng, bo đỳ này nọ nên mới bị Diễm thấy được, chứu cũng không có làm gì quá đáng đâu”
Nghe vậy, lòng Bão cũng nguội bớt, mà cũng chả trách được, ai bảo hai nàng đẹp quá làm chi, Bão mặc dù nghe Băng nói mục tiêu chỉ là Diễm, Bão thừa biết Băng cũng là mục tiêu trong đó, so về tài sắc hai nàng “mười phân vẹn mười” a, đâu thau kém gì Diễm, thầm nghĩ đến việc này có lẽ Băng sợ Bão kho chịu nên cố gắng giấu, một cảm giác ấm áp tình cảm dâng lên trong lòng Bão rồi nhanh chóng biến mất.
-À, ừ, có thằng nào dám quá phận, cứ nói cho anh”
-“Dạ” Băng nhẹ nhàng đáp
-“Anh cái mốc xừ nè, lớn hơn ai mà đòi làm anh, ple ple”, Diễm lè lưỡi kéo mắt làm xấu lêu lêu Bão, làm xấu mà có xấu chút nào đâu nè, ai nhìn cũng phải ngơ ngẫn a.
3 đứa lại chọn bàn đá lúc trước ngồi xuống, uống linh trà, ăn bánh do hai nàng mang tới, Bão cũng có chút xấu hổ, thân nam nhi không mua được gì cho hai nàng làm quà, mà còn mặt dày tới thăm, xong lại còn ăn bánh ké, uống trà càng là ké luôn, mà thôi, ai bảo hai nàng là người thân của hắn làm chi.
Hỏi hang qua về, việc học tập của hai nàng, hai nàng như một sáo, một họa mi, hoa tay múa chân khoe khang thành tích trước mặt Bão, như hai đứa trẻ đang khoe “hoa bé ngoan” ở thời mẫu giáo vậy, Bão như muốn tình cảnh này mãi như vậy thôi, yên bình và ấm áp.
Hai nàng bây giwof đã là thể pham tầng 7 rồi, hớn hắn tận 3 tầng cảnh giới, Bão chỉ biết tặc lưỡi, ai bảo hai nàng là trọng diểm bồi dưỡng chứ, tài nguyên tu luyện có thiếu gì đâu, đâu như hắn tại nơi linh khí phiêu phiêu loãng xoẹt. Nhưng hắn dám khẳng định hai nàng thực lực sẽ không hơn so với hắn, thực chiến hai nàng quá thiếu kinh nghiệm,
-“à nè, Bão tu vi như nào rồi?” Diễm chớp chớp đôi mắt đen tuyền hỏi Bão
Có phần xấu hổ, Bão trả lời,
-“À, ừ, Bão tầng 4 thể phàm”
-“Ồ thế Bão có định tham gia đại hội Tranh tài lần này không” Diễm hỏi
Bão thầm nghĩ, mình chỉ cần an ổn tu luyện, thi thố làm gì, lại gây thù chuốc oán, thực lực còn chưa cao, một cái Lãnh Bội còn chưa hết không lẽ còn muốn dây dưa thêm vài ổ kiến, nhưng cũng hơi tò mò,
-“Thi có đươc chi hông”
Có một điều Bão khá băn khoăn, tại lúc chiến đấu với hai tên kia, hắn luôn cảm nhận được dường như có một ánh mắt vô hình vào đó đang theo dõi hắn, nhưng cảm giác đó dường như không phải là ánh mắt thực sự, mà là một dạng theo dõi từ xa đối với hắn, lúc chiến đấu xong thì Bão không còn cảm giác này nữa, dường như người này chỉ quan tâm tới cuộc chiến mà thôi, điều này cũng làm Bão bớt lo lắng, nếu với trình độ người như vậy có ý xấu với hắn, thì hắn làm sao trốn được.
Tạm gác qua chuyện này, hắn ngồi xuống tiến hành chu thiên vận khí, tuần hoàn một vòng kiểm tra toàn bộ cơ thể, từ khi tụ linh thành công, mỗi người tu sĩ đối với cơ thể sẽ tăng lên một tâng hiểu biết, dường như có thể cảm nhận được từng tế bào trong bản thân,nên việc kiểm tra cơ thể là việc khá dễ dàng, Bão nhận thấy, cơ thể lục phủ ngũ tạng vẫn ổn, chỉ có vài đạo vết rạng mà thôi, nhưng rất nhanh chóng đang hồi phục lại, tốc độ hồi phục này mặc dù theo hắn, cỡ người sói thì hắn so không lại, nhưng so với bất kỳ người nào mà hắn biết đều là kinh khủng vô cùng, chỉ cần vận khí, linh lực cùng với cơ thể trọng sinh đặc biệc của hắn sẽ tự động tu bổ lại các phần khiếm khuyết của cơ thể, nhất là phần bị thương tại bả vai, giờ khắc này đã hoàn toàn khang phục,
Gật đầu hài lòng, hắn vứt bỏ bộ đồ dơ bẩn bụi đất, chỉ còn lại mỗi quần cộc xách ghế ra ngồi dưới gốc cây đa to trướng phòng tu luyện, thật nhanh linh khi xung quanh tụ tập về, tạo thành một vòng xoáy nhỏ trên đỉnh đầu, như dòng nước nhỏ rót vào cơ thể hắn thẳng đến đang điền đang khô cạn của Bão, hồi phục dần lượng mana lớn hơn gấp đôi các tu sĩ cùng tu vi khác, cảm giác cơ thể một trận dễ dàng, từng cơ bắp đang run rẩy được xoa dịu, khi này đã là nửa đêm, luồng linh khí lốc xoáy nhỏ trên đầu hắn được một luồn khí vô hình từ tán cây đa này hòa vào, lưu lượng linh khí chuyển vào cơ thể hắn càng nhanh, chỉ sau vài phút, một cỗ gông xiềng xích bị phá vỡ, một cảm giác hưng phấn dâng lên, sức mạnh mới tràn ngập kinh mạch, hắn đã đạt thể phàm tầng 3 rồi, sức mạnh không chỉ tăng lên một chút a, dường như gấp đôi vậy,
Bão đâu biết, sức mạnh của hắn mỗi lần thăng cấp là theo cấp số nhân, đâu phải cấp số cộng có thể hình dung,bởi vì cơ thể trọng sinh quá đặc biệt khi lưu giữ được ký ức hai kiếp người, sức mạnh tâm thần của hắn cường đại gấp đôi so với người khác, một phần vì hắn tu luyện chính là tư chấp kép, khó khăn gấp 10 lần người khác nhưng thu hoạch cũng tỉ lệ thuận để hình dung, và duy nhất điều bí ẩn cho đến lúc này chính là tại sao cây đa kia lại phụ trợ hắn tu luyện, nhưng lại không gây ra một điểm động tĩnh nào, làm hắn không thể phát hiện được việc lựa chọn nơi này ở cũng là một cơ duyên, hay còn là số phận của hắn, điều này sau này chúng ta sẽ biết rõ hơn.
Sau khi giúp Bão đột phá thể phàm tầng ba, luồng linh khí vố hình này từ từ thẩm thấu vào các bó cơ, vào xương cốt của hắn tu bổ, sửa sang lại, Bão cảm thấy da thịt, xương cốt từng trận ngứa ngáy, đến nổi hắn không thể chịu nổi, một sự thôi thúc từ kinh mạch, từ cơ bắp,bật dậy hét dài một tiếng rồi chạy vèo ra đường đất phía trước.
Đến lúc cảm thấy chân rã rời, cảm giác ngứa ngáy đã bớt xuống, Bão đã chạy được 5 vòng quanh 3 ngọn núi “khu học sinh nghèo vượt khó” nơi hắn ở, và những ngày tiếp theo đều như vậy, cảm giác ngứa ngáy buộc hắn phải vận động để giảm bớt sự khó chịu, đây có lẽ là tác dụng phụ của việc thể chất không thể bắt kịp tu vi, Bão cũng không để ý lắm, vì thực chất hắn cũng có ý định tăng cường thể chất cơ thể, hắn đưa luôn phần này vào lịch tập luyện hằng ngày, chạy 5 vòng 3 ngọn núi, hít đất 500 cái, nhảy cóc 1000 mét, nín thở trong 5 phút, hít xà đơn 500 cái, và lịch tập tăng dần trong khi thời gian được rút ngắn một cách tối đa, phải hoàn thành trong vòng 4 giờ đồng hồ buổi sáng. Buổi sáng sẽ là thời gian Bão hoàn thiện kỹ năng của mình dựa vào sự hiểu biết về môn võ vovinam hắn đã học ở kiếp trước, đồng thời hoàn thiện cả IRON SUIT, làm sao để huy động trong thời gian ngắn nhất để có thể chiến đấu ngay, hay làm nhưu thế nào tăng cường độ cứng cho IRON SUIT cũng được hắn tính đến, nhưng với tu vi hiện tại, hắn không biết phải làm như thế nào, có lẽ tăng lên tu vi, tăng lên sự khống chế đối với kim nguyên tố chính là chìa khóa để thành công. Buổi chiều chính là thời gian hắn tụ linh và nghỉ ngơi, hoặc nếu có buổi học thì hắn sẽ đi học, hăn không muốn để thừa một giây, một khắc nào, chỉ cần hắn dừng lại, người khác sẽ mạnh lên hơn hắn, kẻ thù sau này của hắn cũng sẽ mạnh lên trước hắn.
Như vậy trong vòng 3 tháng, tu vi của hắn đã đạt tới tầng 4 đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là đột phá cấp 5 thể phàm, hắn biết cách nhanh nhất chính là thực chiến, thực chiến mới đem lại thu hoạch lớn nhất, chỉ lý thuyết suông là không thể đủ. Cơ thể hắn càng là sự lột xác ngoan mục, dưới sự rèn luyện luôn đưa cơ thể vào cực hạn, rồi lại được linh khí hằng ngày tu tổ, kết quả của sự liều mạng rèn luyện này là cơ thể ẻo lả như con gái của hắn đã trở nên săn chắc vô cùng, làm da có phần xuống tông màu đầy mạnh mẽ, 8 múi thoắt ẩn, thoắt hiện trên bờ ngực săn chắc, tay chân thì khỏi cần nói, cơ bắp không to lớn, nhưng đầy bền bỉ, tràn đầy năng lượng, dẻo dai cực độ, gương mặt nam tử trắng bạch đã bị thay thế thành gương mặt trưởng thành hơn rất nhiều, một thanh niên 16 tuổi với thân hình hoàn hảo này cũng là ước mơ của hắn cả hai kiếp người, nếu mà đem thân hình này vào bể bơi kiếp trước chắc khối em mê à nha, nhưng rất tiếc thời này làm gì có cơ hội khoe thân ,
Nhờ hằng ngày nhảy cóc và chạy bộ, tốc độ đôi chân được cải thiện đáng kể, nhanh nhẹn linh hoạt vô cùng, phản xạ của hắn theo hắn đánh giá đang ở mức chấp nhận được, ít nhất tu sĩ cùng giai không thể hơn hắn, và cho tới lúc này, Bão mới nhận định được sức mạnh của IRON SUIT quá cường đại, đây đâu phải là sản phẩm thất bại của hắn, mà đây chính là cơ duyên siêu bự, là ngọn núi may mắn đè lên hắn a, không sung sướng không được, hiện tại Bão đã khống chế tốt IRON SUIT, phạm vi bổ trợ cũng được tăng cường lên trên bả vai, hắn cũng yên tâm phần nào về phần chiến đấu,
Đã 3 tháng từ khi Bão gửi thư cho Băng và Diễm nói rằng cần thời gian bế quang tu luyện, không quên nhắc nhở hai nàng thwucj tâm tu luyện, không cần lo lắng chuyện gì khác, nhwung Bão biết hắn không cần nhắc, thì 2 nàng có quyết tâm tu luyện to lớn như thế nào, sẽ không chút nào kém với bản thân hắn, Diễm vì bố, bác hai có phần bị chèn ép tại cảng, nàng nhất thiết phải có thực lực để ổn định cuộc sống cho gia đình, từ khi nàng vào Đại học viện, bố và bác Hai nàng cũng được hưởng lợi rất nhiều, chí ít những người trước đây hăm he dược lâu nhà nàng sẽ kiêng kỵ một cái danh học sinh trọng tâm bồi dưỡng của Đại học viện. Còn Băng, không cần nói cũng rõ hơn ai hết, vì mục tiêu của nàng cũng giống như hắn, trả thù cho cha, trả thù cho gia tộ họ Võ, Bão còn biết nàng rất khao khát được biết bản thân nàng gia tộc là như thế nào, là ai, đến từ đâu…..
Bước tới bờ hồ có một chút ấn tượng từ trước, vẫn là mây phủ lượn lờ, linh khí vờn nhẹ mặt nước, mặt hồ nước trong xanh dường nhưu có thể nhìn thấy cát dưới đáy hồ đang làm nền cho bầy cá tung tăng, điểm xuyến là những bụi tảo, tèo xanh mởn trôi nhẹ trên mặt nước, chỉ đứng gần thôi cũng cảm giác được sự thoải mái, dễ chịu. Không còn sỗ sàng như lần trước, Bão bước lên một bước sau đó khom người ôm quyền hướng về phía xa xa bên kia hồ. Chưa đầy 3 hơi thở, người đàn ông trung niên quen thuộc lại đột ngột xuất hiện nhưu bước ra từ không khí ở trước mặt hắn, săc mặt có chút ôn hòa hơn, giọng cũng có phần dịu nhẹ:
-“Gặp Băng với Diễm hả?”
-“Dạ vâng, xin tiền bối chuyển lời” Bão khách sáo trả lời, đối với người này, Bão vẫn có một sự kiêng kỵ từ đáy lòng, khi hắn nói xong người đàn ông lại đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, Bão hận chính mình thể phầm xuýt chút nửa lên được tầng 5, lại không thể nhìn ra một chút hành tung của người này, chỉ biết tự trách bản thân quá yếu. Như lần trước 15 phút sau, hai thân ảnh quen thuộc xa xa bước lại phía hắn, trong lòng Bão nổi lên một sự ấm áp, ôn nhu, cảm giác được dường như mọi thứ nhưu muốn dừng lại, đây là cảm giác người thân mang lại cho hắn, từ khi đến thế giới này, chỉ có 2 nàng đối tốt với hắn, thực sự quan tâm tới cái thằng công tử có phần hư danh này, nhất là Băng, chính là người thân duy nhất của hắn tại thế giới mới, Bão coi Băng như là em gái cũ cảu mình vậy, đôi khi cũng có một chút tình cảm nặng hơn lướt qua, nhưng cũng rất nhanh chóng bị hắn gạt đi, hoặc là đang cất dấu đâu đó trong cõi lòng hắn, điều này Bão cũng không xác định được rõ ràng, về phần Diễm, Bão khá là thưởng thức cô bé, nếu so với tuổi thật thì có khi nàng phải gọi hắn bằng chú rồi, cái tình nết ngây thơ, hồn nhiên này, hắn thật sự không muốn trag giấy trắng này bị luốm bẩn bởi bon chen xã hôi, ganh đua trong giang hồ, nhưng không phải giờ giờ khắc khắc hắn có để ở bên bảo vệ cho nàng, và với thực lực hiện tại việc này Bão không làm được, chỉ biết âm thầm tiếc nuối bản tính thiện lương này dần trưởng thành, mà ở bên Băng là điều tốt nhất, nàng 2 lần trong đời bị truy sát, bản lĩnh tự thân chắc chắn còn hơn hắn.
-“Hế lô zừa hô zừa lé”
Chưa tới nơi đã nghe tiếng Diễm xa xa gọi tới, đưa Bão từ những suy nghĩ quay lại với thực tế, Diễm kéo tay Băng tăng nhanh cước bộ, mỗi lần gặp Bão nằng cảm tưởng tưởng như gặp bạn thân, nhưng sâu trong ấn tượng của nàng, ánh mắt Bão có sự từng trải nhiều lắm, đồng thời trong đôi mắt đó nhiều phần hiện lên vẻ lo lắng, bảo bọc khi nhìn về phía hai nàng,, như cha nàng vậy,bất kỳ lúc nào cũng vậy, chưa một lần thay đổi, điều này không khỏi tạo trong nàng một nhận định, Bão không chỉ là bạn, còn là anh trai, còn là một người rất quan trọng với nàng, trong lòng Diễm Bão có một vị trí nhất định rồi. Băng hôm nay tâm tình khá hơn rồi, 3 tháng qua, chuyện hôm trước nàng cũng đã sớm trung hòa, không lẽ cư mỗi lần gặp Bão là lại quay đi, không nói chuyện a, nàng cảm giác được sẽ có ngày với con người như thật, như mới này của Bão, nàng sẽ phải xa Bão một thời gian dài lắm.
Tới gần, nàng mới cảm nhận được Bão kahcs biệt so với 3 tháng trước nhiều lắm,Bão hôm nay không còn tướng ẻo lả nữa, thay vào đó là sự chắc chắn nam nhi, sự cứng cáp đến từ cơ thể, sự trưởng thành đến từ đôi mắt và làn da ngăm, một sự lột xác nhưu trở thành một con người mới, mặt dù trước đây nàng có nghe chuyện Bão bị hội đồng tại sân thực nghiệm thực chiến, sau đó nghe Bão gửi tin không sao và muốn bế quan tu luyện, nàng lúc đó chỉ muốn chạy thật nhanh đến xem Bão nhưu thế nào, nhưng với tính của Bão chắc sẽ giận nàng mất, nên nàng đành nuốt xuống những lo lắng, cố gắng tu luyện vì một ngày có thể hỗ trợ một phần cậu chủ, nhìn sang Diễm, Băng cũng thấy một sự nhạc nhiên trong mắt nàng, nhwung sự ngạc nhiên đó không chỉ sâu trong ánh mắt như nàng, mà như ngay sau đó, Diễm như con thoi lượn quanh thân Bão, hết nhìn chỗ này, lại “nắn bóp “ chỗ khác, sau đó lại một phen đánh giá gật đầu, dường như chấm điểm xong bo đỳ mới toanh của Bão, Diễm giơ ngón cái:
-“Ha Ha, mấy thằng kia sao so được, Băng ha??”
Bão có hơi nhíu mày, có thằng nào khoe bo đỳ trước mặt hai em nàng à, hay là biến thái dê gái, một cỗ bức khi bốc lên, hắn phải tìm mấy thằng này đập cho một trận a, Băng dường nhưu đọc được ý nghĩ của Bão, vội xua tay giải thích,
-“không phải, không phải như bão nghĩ đâu, thật ra là cũng có vài thằng theo đuổi Diễm, cũng tổ chức thi thố tài nằng, bo đỳ này nọ nên mới bị Diễm thấy được, chứu cũng không có làm gì quá đáng đâu”
Nghe vậy, lòng Bão cũng nguội bớt, mà cũng chả trách được, ai bảo hai nàng đẹp quá làm chi, Bão mặc dù nghe Băng nói mục tiêu chỉ là Diễm, Bão thừa biết Băng cũng là mục tiêu trong đó, so về tài sắc hai nàng “mười phân vẹn mười” a, đâu thau kém gì Diễm, thầm nghĩ đến việc này có lẽ Băng sợ Bão kho chịu nên cố gắng giấu, một cảm giác ấm áp tình cảm dâng lên trong lòng Bão rồi nhanh chóng biến mất.
-À, ừ, có thằng nào dám quá phận, cứ nói cho anh”
-“Dạ” Băng nhẹ nhàng đáp
-“Anh cái mốc xừ nè, lớn hơn ai mà đòi làm anh, ple ple”, Diễm lè lưỡi kéo mắt làm xấu lêu lêu Bão, làm xấu mà có xấu chút nào đâu nè, ai nhìn cũng phải ngơ ngẫn a.
3 đứa lại chọn bàn đá lúc trước ngồi xuống, uống linh trà, ăn bánh do hai nàng mang tới, Bão cũng có chút xấu hổ, thân nam nhi không mua được gì cho hai nàng làm quà, mà còn mặt dày tới thăm, xong lại còn ăn bánh ké, uống trà càng là ké luôn, mà thôi, ai bảo hai nàng là người thân của hắn làm chi.
Hỏi hang qua về, việc học tập của hai nàng, hai nàng như một sáo, một họa mi, hoa tay múa chân khoe khang thành tích trước mặt Bão, như hai đứa trẻ đang khoe “hoa bé ngoan” ở thời mẫu giáo vậy, Bão như muốn tình cảnh này mãi như vậy thôi, yên bình và ấm áp.
Hai nàng bây giwof đã là thể pham tầng 7 rồi, hớn hắn tận 3 tầng cảnh giới, Bão chỉ biết tặc lưỡi, ai bảo hai nàng là trọng diểm bồi dưỡng chứ, tài nguyên tu luyện có thiếu gì đâu, đâu như hắn tại nơi linh khí phiêu phiêu loãng xoẹt. Nhưng hắn dám khẳng định hai nàng thực lực sẽ không hơn so với hắn, thực chiến hai nàng quá thiếu kinh nghiệm,
-“à nè, Bão tu vi như nào rồi?” Diễm chớp chớp đôi mắt đen tuyền hỏi Bão
Có phần xấu hổ, Bão trả lời,
-“À, ừ, Bão tầng 4 thể phàm”
-“Ồ thế Bão có định tham gia đại hội Tranh tài lần này không” Diễm hỏi
Bão thầm nghĩ, mình chỉ cần an ổn tu luyện, thi thố làm gì, lại gây thù chuốc oán, thực lực còn chưa cao, một cái Lãnh Bội còn chưa hết không lẽ còn muốn dây dưa thêm vài ổ kiến, nhưng cũng hơi tò mò,
-“Thi có đươc chi hông”
Bình luận truyện