Vĩnh Sinh
Chương 1246: Chiến đấu bắt đầu
Gió tanh mưa máu.
Phương Hàn nhảy vào trong đám Thánh tử của Hoàng Phủ thế gia. chân chính gây nên một trận gió tanh mua máu.
Hiện tại thực lực của hắn đã lại tăng lên một lân nữa, Hoàng giả bình thường cản bản không làm gì được hắn. Bởi vì hắn chỉ còn kém nửa bước là tu luyện tới cảnh giới Hoàng giả. trở thành Chí Tiên chân chính.
Cảnh giới hiện tại của hắn có thể gọi là Bán Hoàng.
Nửa bước Chí Tiên.
Cảnh giới như vậy đã thu hẹp khoảng cách giữa hắn và Hoàng giả. cho nên khi thi triển ra bộ pháp biến hóa, Hoàng giả bình thường căn bản không làm gì nổi hắn.
Tốc độ của hắn nhanh như chớp, vọt vào bên trong đám Thánh tử. liên tục chém giết bảy người cũng chỉ mất hai ba nhịp thờ mà thôi. Người bình thường căn bản không phản ứng kịp. Một số Hoàng giả tuy rằng có phản ứng như đều không cách nào cản nổi Phương Hàn.
Phượng Hàn liên tiếp lấy mạng bảy Thánh tử còn ngại không đủ. Hắn nói được thì làm được, thế mới xác lập được uy nghiêm vô địch.
Tính mạng người cuối cùng, hắn muốn lấy một Thánh nhân, nhằm vào chính là một người tên là Hoàng Phủ Phù Thánh nhân - Trướng lão Thái thượng chí tôn.
Trên người Hoàng Phủ Phù này có vài món pháp bảo cường đại bảo vệ, căn bản không dễ dàng công kích đánh chết nhưng trong tay Phương Hàn thì nhưng pháp bảo này đều chỉ để bày cho đẹp. Hiện tại nghiên cứu của hắn đối với phương pháp luyện bảo quả thực đã đạt tới cánh giới lô hỏa thuần thanh. Pháp bảo gì chỉ cần không phải là tiên khí vương phẩm thì có lợi hại tới mấy hắn cùng chỉ cần thi triển ra Chí Tôn Vạn Bảo Đại Thánh Chân Cương trên không trung, pháp bảo kia sẽ hoàn toàn bị đung hòa, tất cả tinh khí đều đung nhập vào thân thể hắn.
Đây cũng là một năng lực mà gần Đây hắn suy tính ra.
Môn Vạn Bảo Chân Cương này trên tay hắn đã hoàn toàn vượt qua uy lực trên tay Bảo Thánh.
Bảo Thánh Ngụy tông sư căn bản không có thực lực mạnh mẽ như Phương Hàn. có thể suy tính môn đạo thuật này tới tận cùng mỹ mãn, gân như đã đạt trinh độ đại viên mãn. Hiện giờ dù một vạn Ngụy tông sư thì ờ phương diện tu luyện pháp bảo cũng không Bằng được Phương Hàn.
Trên mặt Thánh nhân Hoàng Phủ Phù kia hiện lên vẻ hoảng sợ. nhìn Phương Hàn công kích tới. đang muốn thoát đi nhưng lại cách nào chạy trốn nổi, thân thể không thể động đậy, hoàn toàn bị khí thế của Phương Hàn bao phủ.
- Kỷ nguyên hỗn độn lại qua một năm...
Phương Hàn thở đài nhẹ nhàng, giọng nói vang lên giống như chư thân thở dài. giống như chư ma rên ri. giống như chư phật thương xót. giống như chư tiên khẽ ca, giống như chư long xướng nhỏ.
Bịch!
Một luồng lực lượng vô cùng khổng lồ tràn vào thân thể Thánh nhân Hoàng Phủ phù. Lập tức thân thể hắn tan rã từng tấc. biến thành phù lục bay lên. trở thành một Thánh phù rơi vào trong tay Phương Hàn.
- Kẻ thứ tám. nợ máu phái trả bằng máu.
Giọng nói của Phương Hàn vô cùng bình tĩnh.
- Súc sinh!
Quốc Hoàng kia nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt suýt nữa là lồi ra. máu tươi tràn ra.
- Bi Ngạn Thần Quyền thức thứ hai. Hồi Đầu Thị Ngạn!
Ầm!
Không gian chấn động kịch liệt. Một quyền đánh tới phía sau lưng Phương Hàn. Hắn rốt cục tập trung vào vị trí Phương Hàn. thừa dịp vào thời khắc mấu chốt khi Phương Hàn đánh chết Thánh nhân mà muốn một chiêu đánh chết đối phương.
Nhưng quyền kình này vừa tới gần thì đột nhiên một phật thủ thật lớn hiện ra phía sau lung Phương Hàn. Phật ấn ánh vàng bất động đón đỡ một quyền của hẳn.
Ầm ầm ẩm... Vào thời điểm quyền của Quốc Hoàng đánh tới liền cảm thấy tất cả lực lượng Bi Ngạn Thân Quyền của mình dường như đánh vào một vùng vũ trụ rộng lớn mệnih
mông, căn bản không tạo thành một chút tiếng vọng. Mà sau đó là một luồng lực lượng phản chấn bùng lên. Trong ý niệm của hắn. vào khoảnh khắc này bỗng nhiên cảm nhận được ức vạn Phật quốc. Văn Minh Phật đạo sáng lạn.
Hắn liên tiếp lui về phía sau mấy bước, pháp tắc trong cơ thể cuồn cuộn, suýt nữa là phun ra một ngụm máu tươi.
Phương Hàn cười lạnh lùng, thân thể bay ngược lại. xuyên quan đại trận của rất nhiều Thánh tử. mang theo tám đạo phù lục trên tay. khí tức máu tanh đậm đặc khiến toàn thân người ta phát lạnh.
Rất nhiều cao thủ của Hoàng Phủ thế gia đều liều chết lao tới, không chết không ngừng. Hai tay Phương Hàn hợp lại. phật quang ngưng kết thành một tấm lá chắn ngăn cản công kích của những cao thủ này.
Rất nhiều pháp bảo. thần lôi. đại tiên thuật, thân quyên sát chiêu đều oanh kích lên tấm lá chắn phật quang, phát ra tiếng nổ rung trời nhưng Phương Hàn lại không sứt mẻ chút nào.
- Thế nào? Hoàng Phủ thế gia chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Thiên Đình Thiên Tài Chiến sắp bắt đầu rồi, hay là Hoàng Phủ thế gia các ngươi không chờ nổi. muốn đánh một trận với Vũ Hóa Môn chúng ta?
Giọng nói của Phương Hàn vang lên. truyền ra rất rõ ràng, khiến ánh mắt của rất nhiều cao thủ bị thu hút tới.
- Đáng giận!
Rất nhiều Hoàng giả của Hoàng Phủ thế gia tức giận đến mức như nổi lôi đình, đang muốn thi triển ra tuyệt đại sát trận đầy uy lực thì đột nhiên Hoàng Phủ Quốc hét lớn một tiếng:
- Dừng tay!
Lập tức rất nhiều cao thủ của Hoàng Phủ thế gia liền dừng lại nhưng oán khí ngập trời bốc lên, ánh mắt nhìn Phương Hàn như hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
- Thiên Đình Thiên Tài Chiến sắp bắt đầu rồi, Vũ Hóa Môn. Phong Duyên hiện tại ta không thèm so do với các ngươi. Đợi tới sau khi Thiên Tài Chiến kết thúc, chỉ cần là đệ tử Vũ Hóa Môn các ngươi, nếu gặp phải đệ tử Hoàng Phủ thế gia thì chắc chắn sẽ bị giết! Ngươi hôm nay giết tám người của Hoàng Phủ thế gia ta, tương lai Hoàng Phủ thế gia ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Vũ Hóa Môn các ngươi, gà chó không tha.
Hoàng Phủ Quốc thấy ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn lại. biết cứ như vậy thì uy nghiêm của Hoàng Phủ thế gia sẽ bị tôn hại nghiêm trọng, vì thế lập tức ngưng chiến.
- Chỉ dựa vào một câu nói của ngươi. Vũ Hóa Môn chúng ta và Hoàng Phủ thế gia các ngươi sẽ không chết không ngừng. Tương lai Vũ Hóa Môn chúng ta nhất định sẽ bước trên Thần Châu Tịnh Thổ. chiếm lĩnh mảnh đất này. Người của Hoàng Phủ thế gia các ngươi sẽ đều là nô lệ của chúng ta.
Phương Hàn nói.
- Tốt, tốt, tốt!
Hoàng Phủ Quốc giận quá hóa cười. Trong lòng hắn chưa từng có thời khắc nào lại hận một người như vậy. muốn giết một người như vậy. Hận thù ngập trời phủ đất:
- Những lời nói này của ngươi ta nhất định sẽ về bẩm báo với lão tổ, tin rằng không bao lâu sau lão tổ sẽ giáng xuống Vũ Hóa Môn. Đến lúc đó hy vọng các ngươi đừng Quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Lão tổ trong lời hắn tất nhiên là tiên khí thánh phẩm. Bi Ngạn Chu - Tồn tại có thể so với Thiên Quân.
- Lời nói này của ngươi ta cũng sẽ bầm lại từ đầu chí cuối cho Đa Bảo Thiên Quân đại nhân. Hy vọng thời điểm Đa Bảo Thiên Quân đại nhân giáng xuống Thần Châu Tịnh Thổ thì vị lão tổ tông kia của các ngươi đừng cầu xin tha thứ mới hay.
Phương Hàn cũng đáp lại một câu.
- Cái gì?
Sắc mặt Hoàng Phủ Quốc chợt biến hóa. Rất nhiều người tuy rằng đoán phía sau lưng Phương Hàn có Thiên Quân nhưng đoán là một chuyện. hiện tại chính miệng Phương Hàn nói ra bốn chữ Đa Bảo Thiên Quân thì cuối cùng cũng xác định suy đoán của mọi người. Lập tức rất nhiều người có ý đồ với Phương Hàn liền không thể không áp chế dã tâm trong lòng lại.
- Chúng ta đi!
Tất cả mọi người của Hoàng Phủ thể gia bay lên. mang theo sự si nhục, bay về phía vương tọa xa xa.
Dọc theo đường đi, Hoàng Phủ Phi xiết chặt nắm tay. Nhưng hắn thủy chung không hể động thủ mà thâm trầm lựa chọn rút lui. không mặt đối mặt với Phương Hàn mà đường như đang tích tụ lực lượng.
- Hoàng Phủ Phi. Ngươi làm tốt lắm. vừa rồi không tế ra phù lục của lão tổ tông. Nhớ kỳ phù lục này phải vào thời điểm mấu chốt mới được dùng tới. Phong Duyên kia sâu không thể lường, thi triển ở nơi này hắn vẫn có thể chạy trốn, khiến phù lục vô đụng. Nhưng bên trong Thiên Tài Chiến, trên Thiên Địa Đấu Tràng, hắn không có năng lực chạy trốn. Lúc đó có thể nắm chắc cướp lấy Bát Bộ Phù Đồ của hắn. sau đó hoàn toàn giết chết hắn.
Dọc theo đường đi. Hoàng Phủ Quốc nói với Hoàng Phủ Phi.
- Ta biết rồi, thúc tổ! Người này âm hiểm độc ác. không ai có thể so sánh được, tính kế sâu xa, dù là Trí Quyền Mục Dă Chân cũng không theo kịp. Ta tất nhiên là phải lựa chọn thời điểm ổn thỏa nhất mới xuống tay với hắn. tuyệt đối không lãng phí chút cơ hội nào.
Hoàng Phủ Phi đã tiến vào một cảnh giới vô cùng bình tĩnh.
ở bên trong một vương tọa. người của Hoàng Phủ thế gia đều đã tìm được vị trí của mình, tất cả ngồi xuống.
Đúng lúc này cũng có rất nhiều môn phái nhìn thấy một màn tranh đấu giữa Phương Hàn và Hoàng Phủ thế gia.
- Phong Duyên này càng ngày càng hung hãn. so với thời điểm chiến đấu với Đồ Hoàng dường như lại tiến bộ. hoàn toàn không sợ nhân vật Thiên Địa Đồng Thọ chí tôn. Nếu hắn thăng cắp lên Cảnh giới Hoàng giả thì phải làm sao?
- Không sai. Hắn thăng cấp lên cảnh giới Hoàng giả thì sợ là trừ một số lão quái vật ra. hắn sẽ quét ngang thiên địa không gặp đối thú. có hi vọng vấn đỉnh Thiên Quân.
- Hoàng Phủ thế gia lần này mệt rồi. bị giết mất tám người mà chẳng làm được gì đối phương. Ngay cả Hoàng Phủ Quốc cũng phải chịu thế hạ phong. Thần Châu Tịnh Thổ lần đầu tiên chịu thiệt rồi. Phong Duyên này không sợ lão tổ tông Hoàng Phủ Bi Ngạn, thật sự là to gan lớn mật.
- Hắn sợ cái gì chứ? Sau lưng hắn có Đa Bảo Thiên Quân. Nghe đồn Đa Bảo Thiên Quân đã vượt qua mười kỷ nguyên hỗn độn. chính là đệ nhất Thiên Quân, quét ngang thiên địa. là cao thủ thứ nhất dưới trướng Khởi Nguyên Tiên Vương. Hơn nữa hắn là khấc tinh của pháp bảo. nêu thật sự đi ra thì Hoàng Phủ Bi Ngạn kia chỉ sợ là lập tức chạy trốn.
- Ta hoài nghi Phong Duyên kia chỉ khoác lác, cáo mượn oai hùm. Đa Bảo Thiên Quân đã ngã xuống từ lâu rồi từ thời thái cổ đã không còn xuất hiện, ngay cả Khởi Nguyên Tiên Vương cũng nghe đôn đã ngã xuống, làm sao lại có thể xuất hiện nữa chứ?
- Hừ. ngươi không nhìn đi. Phong Duyên cầm trong tay Truyền Thuyết Trượng, kết nối với Bảo giới thần bí. hơn nữa lại không chịu sự đẫn đắt của Bảo giới, rõ ràng là được Bảo giới đồng V ngầm. Từ xưa tới nay người có thể mượn nguyên khí của Bảo giới rèn luyện pháp bảo phi thường nhiều, đều phải chịu sự điều khiên của Bảo giới, pháp bảo mà mình khô cực vô cùng tể luyện ra thoát khỏi nắm tay mình, phi thăng Bảo giới. Nhưng Phong Duyên này không hề bị ảnh hưởng chút nào. Đây rõ ràng là có huyên cơ bên trong.
- Không sai. không sai. Bảo giới là do Đa Bảo Thiên Quân sáng lập ra. Hơn nữa Cánh Tự Do và Truyền Thuyết Trượng không ngờ lại thừa nhân Phong Duyên kia.
Hắn khẳng định là truyền nhân của Đa Bảo Thiên Quân. Lui một bước mà nói. cho dù Đa Bảo Thiên Quân có ngã xuống thì còn có thể có tồn tại đời sau sánh được với Thiên Quân bảo vệ hắn. Hậu trường của hắn phi thường mạnh đó.
- Đó là đương nhiên. Sau lung của Thiên Quân, đó mới chân chính có thể ngang ngược...
Vô số cao thủ đều nghị luận.
Có một số cao thủ thần bí ngồi Ngay ngắn trên vương tọa của mình, hướng ánh mắt về phía Phong Duyên có khinh thường, có chiến ý sôi trào, có kẻ trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, cũng có kẻ đang đầy âm mưu quỷ kế trong đầu.
Trong đó có hỗn độn chi tử. sát lục chi tử, đệ tử chấp pháp Thần ngục Thiên Đình, rất nhiều tuyệt thế thiên tài do Vĩnh Hằng Thiên Quân tìm được, còn có rất nhiều cao thủ không biết tên đều nghĩ nếu gặp được Phương Hàn thì phải chém giết thế nào!
Thực lực Phương Hàn biểu hiện ra tuy rằng mạnh mẽ nhưng ở Thiên giới này luôn có loại cao thủ gập kỳ ngộ khôn cùng, vô pháp vô thiên, quyết tâm giết hắn.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Phương Hàn nhảy vào trong đám Thánh tử của Hoàng Phủ thế gia. chân chính gây nên một trận gió tanh mua máu.
Hiện tại thực lực của hắn đã lại tăng lên một lân nữa, Hoàng giả bình thường cản bản không làm gì được hắn. Bởi vì hắn chỉ còn kém nửa bước là tu luyện tới cảnh giới Hoàng giả. trở thành Chí Tiên chân chính.
Cảnh giới hiện tại của hắn có thể gọi là Bán Hoàng.
Nửa bước Chí Tiên.
Cảnh giới như vậy đã thu hẹp khoảng cách giữa hắn và Hoàng giả. cho nên khi thi triển ra bộ pháp biến hóa, Hoàng giả bình thường căn bản không làm gì nổi hắn.
Tốc độ của hắn nhanh như chớp, vọt vào bên trong đám Thánh tử. liên tục chém giết bảy người cũng chỉ mất hai ba nhịp thờ mà thôi. Người bình thường căn bản không phản ứng kịp. Một số Hoàng giả tuy rằng có phản ứng như đều không cách nào cản nổi Phương Hàn.
Phượng Hàn liên tiếp lấy mạng bảy Thánh tử còn ngại không đủ. Hắn nói được thì làm được, thế mới xác lập được uy nghiêm vô địch.
Tính mạng người cuối cùng, hắn muốn lấy một Thánh nhân, nhằm vào chính là một người tên là Hoàng Phủ Phù Thánh nhân - Trướng lão Thái thượng chí tôn.
Trên người Hoàng Phủ Phù này có vài món pháp bảo cường đại bảo vệ, căn bản không dễ dàng công kích đánh chết nhưng trong tay Phương Hàn thì nhưng pháp bảo này đều chỉ để bày cho đẹp. Hiện tại nghiên cứu của hắn đối với phương pháp luyện bảo quả thực đã đạt tới cánh giới lô hỏa thuần thanh. Pháp bảo gì chỉ cần không phải là tiên khí vương phẩm thì có lợi hại tới mấy hắn cùng chỉ cần thi triển ra Chí Tôn Vạn Bảo Đại Thánh Chân Cương trên không trung, pháp bảo kia sẽ hoàn toàn bị đung hòa, tất cả tinh khí đều đung nhập vào thân thể hắn.
Đây cũng là một năng lực mà gần Đây hắn suy tính ra.
Môn Vạn Bảo Chân Cương này trên tay hắn đã hoàn toàn vượt qua uy lực trên tay Bảo Thánh.
Bảo Thánh Ngụy tông sư căn bản không có thực lực mạnh mẽ như Phương Hàn. có thể suy tính môn đạo thuật này tới tận cùng mỹ mãn, gân như đã đạt trinh độ đại viên mãn. Hiện giờ dù một vạn Ngụy tông sư thì ờ phương diện tu luyện pháp bảo cũng không Bằng được Phương Hàn.
Trên mặt Thánh nhân Hoàng Phủ Phù kia hiện lên vẻ hoảng sợ. nhìn Phương Hàn công kích tới. đang muốn thoát đi nhưng lại cách nào chạy trốn nổi, thân thể không thể động đậy, hoàn toàn bị khí thế của Phương Hàn bao phủ.
- Kỷ nguyên hỗn độn lại qua một năm...
Phương Hàn thở đài nhẹ nhàng, giọng nói vang lên giống như chư thân thở dài. giống như chư ma rên ri. giống như chư phật thương xót. giống như chư tiên khẽ ca, giống như chư long xướng nhỏ.
Bịch!
Một luồng lực lượng vô cùng khổng lồ tràn vào thân thể Thánh nhân Hoàng Phủ phù. Lập tức thân thể hắn tan rã từng tấc. biến thành phù lục bay lên. trở thành một Thánh phù rơi vào trong tay Phương Hàn.
- Kẻ thứ tám. nợ máu phái trả bằng máu.
Giọng nói của Phương Hàn vô cùng bình tĩnh.
- Súc sinh!
Quốc Hoàng kia nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt suýt nữa là lồi ra. máu tươi tràn ra.
- Bi Ngạn Thần Quyền thức thứ hai. Hồi Đầu Thị Ngạn!
Ầm!
Không gian chấn động kịch liệt. Một quyền đánh tới phía sau lưng Phương Hàn. Hắn rốt cục tập trung vào vị trí Phương Hàn. thừa dịp vào thời khắc mấu chốt khi Phương Hàn đánh chết Thánh nhân mà muốn một chiêu đánh chết đối phương.
Nhưng quyền kình này vừa tới gần thì đột nhiên một phật thủ thật lớn hiện ra phía sau lung Phương Hàn. Phật ấn ánh vàng bất động đón đỡ một quyền của hẳn.
Ầm ầm ẩm... Vào thời điểm quyền của Quốc Hoàng đánh tới liền cảm thấy tất cả lực lượng Bi Ngạn Thân Quyền của mình dường như đánh vào một vùng vũ trụ rộng lớn mệnih
mông, căn bản không tạo thành một chút tiếng vọng. Mà sau đó là một luồng lực lượng phản chấn bùng lên. Trong ý niệm của hắn. vào khoảnh khắc này bỗng nhiên cảm nhận được ức vạn Phật quốc. Văn Minh Phật đạo sáng lạn.
Hắn liên tiếp lui về phía sau mấy bước, pháp tắc trong cơ thể cuồn cuộn, suýt nữa là phun ra một ngụm máu tươi.
Phương Hàn cười lạnh lùng, thân thể bay ngược lại. xuyên quan đại trận của rất nhiều Thánh tử. mang theo tám đạo phù lục trên tay. khí tức máu tanh đậm đặc khiến toàn thân người ta phát lạnh.
Rất nhiều cao thủ của Hoàng Phủ thế gia đều liều chết lao tới, không chết không ngừng. Hai tay Phương Hàn hợp lại. phật quang ngưng kết thành một tấm lá chắn ngăn cản công kích của những cao thủ này.
Rất nhiều pháp bảo. thần lôi. đại tiên thuật, thân quyên sát chiêu đều oanh kích lên tấm lá chắn phật quang, phát ra tiếng nổ rung trời nhưng Phương Hàn lại không sứt mẻ chút nào.
- Thế nào? Hoàng Phủ thế gia chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Thiên Đình Thiên Tài Chiến sắp bắt đầu rồi, hay là Hoàng Phủ thế gia các ngươi không chờ nổi. muốn đánh một trận với Vũ Hóa Môn chúng ta?
Giọng nói của Phương Hàn vang lên. truyền ra rất rõ ràng, khiến ánh mắt của rất nhiều cao thủ bị thu hút tới.
- Đáng giận!
Rất nhiều Hoàng giả của Hoàng Phủ thế gia tức giận đến mức như nổi lôi đình, đang muốn thi triển ra tuyệt đại sát trận đầy uy lực thì đột nhiên Hoàng Phủ Quốc hét lớn một tiếng:
- Dừng tay!
Lập tức rất nhiều cao thủ của Hoàng Phủ thế gia liền dừng lại nhưng oán khí ngập trời bốc lên, ánh mắt nhìn Phương Hàn như hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
- Thiên Đình Thiên Tài Chiến sắp bắt đầu rồi, Vũ Hóa Môn. Phong Duyên hiện tại ta không thèm so do với các ngươi. Đợi tới sau khi Thiên Tài Chiến kết thúc, chỉ cần là đệ tử Vũ Hóa Môn các ngươi, nếu gặp phải đệ tử Hoàng Phủ thế gia thì chắc chắn sẽ bị giết! Ngươi hôm nay giết tám người của Hoàng Phủ thế gia ta, tương lai Hoàng Phủ thế gia ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Vũ Hóa Môn các ngươi, gà chó không tha.
Hoàng Phủ Quốc thấy ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn lại. biết cứ như vậy thì uy nghiêm của Hoàng Phủ thế gia sẽ bị tôn hại nghiêm trọng, vì thế lập tức ngưng chiến.
- Chỉ dựa vào một câu nói của ngươi. Vũ Hóa Môn chúng ta và Hoàng Phủ thế gia các ngươi sẽ không chết không ngừng. Tương lai Vũ Hóa Môn chúng ta nhất định sẽ bước trên Thần Châu Tịnh Thổ. chiếm lĩnh mảnh đất này. Người của Hoàng Phủ thế gia các ngươi sẽ đều là nô lệ của chúng ta.
Phương Hàn nói.
- Tốt, tốt, tốt!
Hoàng Phủ Quốc giận quá hóa cười. Trong lòng hắn chưa từng có thời khắc nào lại hận một người như vậy. muốn giết một người như vậy. Hận thù ngập trời phủ đất:
- Những lời nói này của ngươi ta nhất định sẽ về bẩm báo với lão tổ, tin rằng không bao lâu sau lão tổ sẽ giáng xuống Vũ Hóa Môn. Đến lúc đó hy vọng các ngươi đừng Quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Lão tổ trong lời hắn tất nhiên là tiên khí thánh phẩm. Bi Ngạn Chu - Tồn tại có thể so với Thiên Quân.
- Lời nói này của ngươi ta cũng sẽ bầm lại từ đầu chí cuối cho Đa Bảo Thiên Quân đại nhân. Hy vọng thời điểm Đa Bảo Thiên Quân đại nhân giáng xuống Thần Châu Tịnh Thổ thì vị lão tổ tông kia của các ngươi đừng cầu xin tha thứ mới hay.
Phương Hàn cũng đáp lại một câu.
- Cái gì?
Sắc mặt Hoàng Phủ Quốc chợt biến hóa. Rất nhiều người tuy rằng đoán phía sau lưng Phương Hàn có Thiên Quân nhưng đoán là một chuyện. hiện tại chính miệng Phương Hàn nói ra bốn chữ Đa Bảo Thiên Quân thì cuối cùng cũng xác định suy đoán của mọi người. Lập tức rất nhiều người có ý đồ với Phương Hàn liền không thể không áp chế dã tâm trong lòng lại.
- Chúng ta đi!
Tất cả mọi người của Hoàng Phủ thể gia bay lên. mang theo sự si nhục, bay về phía vương tọa xa xa.
Dọc theo đường đi, Hoàng Phủ Phi xiết chặt nắm tay. Nhưng hắn thủy chung không hể động thủ mà thâm trầm lựa chọn rút lui. không mặt đối mặt với Phương Hàn mà đường như đang tích tụ lực lượng.
- Hoàng Phủ Phi. Ngươi làm tốt lắm. vừa rồi không tế ra phù lục của lão tổ tông. Nhớ kỳ phù lục này phải vào thời điểm mấu chốt mới được dùng tới. Phong Duyên kia sâu không thể lường, thi triển ở nơi này hắn vẫn có thể chạy trốn, khiến phù lục vô đụng. Nhưng bên trong Thiên Tài Chiến, trên Thiên Địa Đấu Tràng, hắn không có năng lực chạy trốn. Lúc đó có thể nắm chắc cướp lấy Bát Bộ Phù Đồ của hắn. sau đó hoàn toàn giết chết hắn.
Dọc theo đường đi. Hoàng Phủ Quốc nói với Hoàng Phủ Phi.
- Ta biết rồi, thúc tổ! Người này âm hiểm độc ác. không ai có thể so sánh được, tính kế sâu xa, dù là Trí Quyền Mục Dă Chân cũng không theo kịp. Ta tất nhiên là phải lựa chọn thời điểm ổn thỏa nhất mới xuống tay với hắn. tuyệt đối không lãng phí chút cơ hội nào.
Hoàng Phủ Phi đã tiến vào một cảnh giới vô cùng bình tĩnh.
ở bên trong một vương tọa. người của Hoàng Phủ thế gia đều đã tìm được vị trí của mình, tất cả ngồi xuống.
Đúng lúc này cũng có rất nhiều môn phái nhìn thấy một màn tranh đấu giữa Phương Hàn và Hoàng Phủ thế gia.
- Phong Duyên này càng ngày càng hung hãn. so với thời điểm chiến đấu với Đồ Hoàng dường như lại tiến bộ. hoàn toàn không sợ nhân vật Thiên Địa Đồng Thọ chí tôn. Nếu hắn thăng cắp lên Cảnh giới Hoàng giả thì phải làm sao?
- Không sai. Hắn thăng cấp lên cảnh giới Hoàng giả thì sợ là trừ một số lão quái vật ra. hắn sẽ quét ngang thiên địa không gặp đối thú. có hi vọng vấn đỉnh Thiên Quân.
- Hoàng Phủ thế gia lần này mệt rồi. bị giết mất tám người mà chẳng làm được gì đối phương. Ngay cả Hoàng Phủ Quốc cũng phải chịu thế hạ phong. Thần Châu Tịnh Thổ lần đầu tiên chịu thiệt rồi. Phong Duyên này không sợ lão tổ tông Hoàng Phủ Bi Ngạn, thật sự là to gan lớn mật.
- Hắn sợ cái gì chứ? Sau lưng hắn có Đa Bảo Thiên Quân. Nghe đồn Đa Bảo Thiên Quân đã vượt qua mười kỷ nguyên hỗn độn. chính là đệ nhất Thiên Quân, quét ngang thiên địa. là cao thủ thứ nhất dưới trướng Khởi Nguyên Tiên Vương. Hơn nữa hắn là khấc tinh của pháp bảo. nêu thật sự đi ra thì Hoàng Phủ Bi Ngạn kia chỉ sợ là lập tức chạy trốn.
- Ta hoài nghi Phong Duyên kia chỉ khoác lác, cáo mượn oai hùm. Đa Bảo Thiên Quân đã ngã xuống từ lâu rồi từ thời thái cổ đã không còn xuất hiện, ngay cả Khởi Nguyên Tiên Vương cũng nghe đôn đã ngã xuống, làm sao lại có thể xuất hiện nữa chứ?
- Hừ. ngươi không nhìn đi. Phong Duyên cầm trong tay Truyền Thuyết Trượng, kết nối với Bảo giới thần bí. hơn nữa lại không chịu sự đẫn đắt của Bảo giới, rõ ràng là được Bảo giới đồng V ngầm. Từ xưa tới nay người có thể mượn nguyên khí của Bảo giới rèn luyện pháp bảo phi thường nhiều, đều phải chịu sự điều khiên của Bảo giới, pháp bảo mà mình khô cực vô cùng tể luyện ra thoát khỏi nắm tay mình, phi thăng Bảo giới. Nhưng Phong Duyên này không hề bị ảnh hưởng chút nào. Đây rõ ràng là có huyên cơ bên trong.
- Không sai. không sai. Bảo giới là do Đa Bảo Thiên Quân sáng lập ra. Hơn nữa Cánh Tự Do và Truyền Thuyết Trượng không ngờ lại thừa nhân Phong Duyên kia.
Hắn khẳng định là truyền nhân của Đa Bảo Thiên Quân. Lui một bước mà nói. cho dù Đa Bảo Thiên Quân có ngã xuống thì còn có thể có tồn tại đời sau sánh được với Thiên Quân bảo vệ hắn. Hậu trường của hắn phi thường mạnh đó.
- Đó là đương nhiên. Sau lung của Thiên Quân, đó mới chân chính có thể ngang ngược...
Vô số cao thủ đều nghị luận.
Có một số cao thủ thần bí ngồi Ngay ngắn trên vương tọa của mình, hướng ánh mắt về phía Phong Duyên có khinh thường, có chiến ý sôi trào, có kẻ trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, cũng có kẻ đang đầy âm mưu quỷ kế trong đầu.
Trong đó có hỗn độn chi tử. sát lục chi tử, đệ tử chấp pháp Thần ngục Thiên Đình, rất nhiều tuyệt thế thiên tài do Vĩnh Hằng Thiên Quân tìm được, còn có rất nhiều cao thủ không biết tên đều nghĩ nếu gặp được Phương Hàn thì phải chém giết thế nào!
Thực lực Phương Hàn biểu hiện ra tuy rằng mạnh mẽ nhưng ở Thiên giới này luôn có loại cao thủ gập kỳ ngộ khôn cùng, vô pháp vô thiên, quyết tâm giết hắn.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Bình luận truyện