Vợ Bé Nhỏ
Chương 3: Xin chồng hút đầu vú, bắn ở trong miệng chồng
Trần Quả rút ra dây lưng áo tắm của mình, cởi áo tắm, làm thân thể của chính mình hiện ra hoàn toàn ở trước mặt nam nhân. Dáng vẻ cậu tuy rằng dường như rất hào phóng, kỳ thực trong lòng thấp thỏm bất an, chẳng hề trăm phần trăm xác định thân thể quái dị của mình sẽ không khiến cho nam nhân phản cảm hoặc là buồn nôn. Cậu thậm chí nhắm mắt lại không dám nhìn phản ứng của Tiêu Tề, chỉ sợ sẽ thấy sự chán ghét trong mắt đối phương.
Bộ dạng cậu hùng hồn như chuẩn bị hy sinh làm Tiêu Tề muốn cười, nhưng nghĩ đến cậu vì sao lại như vậy, hắn liền cười không nổi. Nói thật hắn rất không thích đàn ông, cũng chưa từng cùng đàn ông tiếp xúc quá thân mật, biết đến bí mật của Trần Quả cũng là tình cờ.
Hắn khi đó rất thích bạn gái Trần Thiến, hai người đang ở vào giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, cơ hồ mỗi ngày đều muốn dán vào một chỗ, khi đó quanh trường học của bọn họ rất hẻo lánh, cách trung tâm thành phố cũng xa, mà nhà Trần Thiến cách trường học gần, cho nên khó tránh khỏi nơi sau vườn hoa nhà cô là địa điểm tốt nhất để hai người hẹn hò.
Bọn họ cũng hay thừa dịp lúc cha mẹ Trần gia không ở nhà ở trong vườn hoa cùng nhau nói chuyện bí mật, nói đến rất nhiều đề tài, cũng bắt đầu nói về chuyện trong nhà, dáng vẻ Trần Thiến vô cùng thần bí ghé vào bên tai Tiêu Tề, hạ thấp giọng xuống, "Anh biết không? Thật ra em có một người em gái."
Tiêu Tề hơi kinh ngạc, hắn chỉ nhìn thấy trong biệt thự Trần gia có một đứa bé trai, hắn còn đưa cho đối phương một cái kẹo que, là vì xin nhờ cậu gọi Trần Thiến xuống lầu, hắn nhớ tới đó đúng là một bé trai, tướng mạo rất ngây ngô, tóc tai thoạt nhìn rất mềm mượt, da dẻ trắng trẻo non nớt. Thật ra hắn cũng không thích tìm hiểu tò mò về chuyện của người khác, nhưng thấy dáng vẻ bạn gái rất có hứng thú, vẫn hùa theo hỏi một câu: "Vậy nhóc kia?"
Trần Thiến lộ ra nụ cười, "Chính là người anh thường hay nhìn thấy a, anh cho là em trai em đúng không? Nhưng thật ra là em gái nha."
Tiêu Tề hơi nhíu chặt lông mày, không quá tin tưởng. Trần Thiến cười cong đôi mắt, "Em biết anh không tin, kỳ thực nói nó là bé trai cũng không sai nha, thân thể nó rất đặc biệt, sinh ra thì đã có hai bộ phận sinh dục, nhìn bề ngoài tương đối thiên về nam tính một chút, nhưng trên hộ khẩu ghi chính là giới tính nữ nha, bởi vì bác sĩ nói bộ phận sinh dục nữ của nó phát dục càng hoàn chỉnh hơn." Cô cười híp mắt, trong đôi mắt như chứa ánh sáng mặt trời rực rỡ, "Đây là bí mật của nhà em nha, anh không nên nói cho người khác biết."
Tiêu Tề cũng không phải người miệng rộng, lúc đó còn cảm thấy rằng chuyện như vậy bạn gái cũng nói cùng mình thật quá tốt, Trần Thiến kéo lại cánh tay của hắn, cười hì hì nói: "Có quan hệ gì đâu, ngược lại chúng ta sau này đều là người một nhà rồi."
Tiêu Tề từ trong hồi ức phục hồi tinh thần lại, nhìn thân thể trắng loáng trước mặt, nhịp tim có hơi loạn.
Năm đó hắn cảm thấy nếu nói ra bí mật này sẽ làm thương tổn đứa bé trai kia, nhưng ngày hôm nay sau mấy năm, chính mình lại lợi dụng bí mật này tới báo thù Trần gia, là bởi vì có nhân mới có quả, hay là bản thân mình trời sinh đê hèn? Không chỉ có thù tất báo, còn từ bên ngoài đâm người khác một chân?
Chỉ là bây giờ nhớ tới câu nói kia của Trần Thiến bất ngờ thật nực cười, mấy năm sau vào ngày hôm nay, bọn họ thực sự trở thành người một nhà.
Trần Quả đã đợi đến tim hơi chìm xuống một chút, trong đôi mắt tích lại nước mắt oan ức, nhưng vẫn cố nén không chịu rơi xuống.
Lâu như vậy rồi hắn cũng không bính mình, quả nhiên là ghét bỏ sao?
Cậu từ từ mở mắt ra, nhìn Tiêu Tề vẻ cân nhắc, há miệng, nỗ lực nói ra một câu, "Nếu như cảm thấy buồn nôn cũng có thể tắt đèn làm..." Cậu nói xong định chạm vào công tắc đèn bàn, bị Tiêu Tề phục hồi tinh thần lại bắt lấy tay.
Trong nháy mắt thân thể trời đất quay cuồng, thì ra là bị nam nhân đè dưới thân. Hai người bốn mắt nhìn nhau, hô hấp giao hòa, Tiêu Tề hôn một cái lên đôi môi cậu, trong đôi mắt mang theo tình dục cực nóng, nhìn trong mắt cậu có giọt nước, thấp giọng nói: "Tôi thất thần, xin lỗi."
Hắn dùng tính khí vẫn còn cương cứng như cũ ma sát cái đùi mềm mại của thiếu niên, "Thế nhưng tôi không có ghét bỏ, cho nên đừng khóc."
Trần Quả kinh ngạc nhìn hắn, giọt nước trong đôi mắt cũng không nhịn được nữa từ khóe mắt trượt xuống, một phút chốc sau liền chủ động ôm cổ của nam nhân, âm thanh mềm nhẹ làm nũng, "Chồng, anh hù em, phải bồi thường cho em."
Tiêu Tề bất ngờ với phản ứng của người này, có loại cảm giác như mình tự nhảy vào cạm bẫy, nhịn cười nhíu mày, "Thường thế nào đây?"
"Hôn nhẹ em..." Trần Quả quấn lấy đối phương đòi hôn môi, hưởng thụ xúc cảm ngọt ngào khi đôi môi dán vào nhau, chỉ cần vừa nghĩ tới người đang cùng chính mình thân mật này là ai, toàn thân cậu liền bốc lên một luồng cảm giác cực nóng chưa bao giờ có, bụng dưới dường như cũng có ngọn lửa, côn th*t nhỏ từ trước đến giờ thường ngày luôn yên phận cũng cứng rắn, đang quấy rối bụng đối phương.
Tiêu Tề bất ngờ cũng không chán ghét cùng người vợ nhỏ này hôn môi, trong cổ họng đối phương có mùi vị tươi mát, không có bất kỳ mùi vị của chất hóa học nào, giống như mùi vị của sương sớm, như là cơn gió nhẹ sau cơn mưa, vừa tự nhiên vừa ngọt ngào. Hắn hút chất lỏng trong miệng đối phương, không chút nào ghét bỏ nuốt vào bụng, ý xấu muốn dùng chất lỏng của mình thoa khắp vòm miệng của cậu, hôn xong, chuyện cậu mới vừa khẩu giao cho mình cũng quên mất.
Mút người trong ngực đến hô hấp không kịp mới buông cậu ra, Tiêu Tề thuận theo cái cằm tinh xảo kéo dài chuỗi hôn xuống phía dưới, cả hầu kết cũng không quên nhẹ nhàng cắn một chút, sau khi nghe được tiếng thở dốc mới thoả mãn thả ra, ánh mắt dừng lại ở đầu v* hồng nhạt trên lồng ngực kia.
Nơi đó có một tầng thịt mềm mại, bằng phẳng cũng không rõ ràng, chỉ có lúc mút lên mới phát hiện. Tiêu Tề liếm đầu v* hồng nhạt kia, rất mau đã liếm nó trở nên cứng rắn, giống như một viên đậu nhỏ khảm ở trên da thịt màu trắng.
Trong cổ họng Trần Quả phát ra một tiếng rên rỉ gấp gáp, ánh lệ dịu dàng nhìn hắn, một dáng dấp tội nghiệp, nhưng lời nói ra vừa lớn gan vừa dâm đãng, "Chồng, còn phải giúp em hút núm vú, thật thoải mái... Một bên khác cũng muốn..."
Tiêu Tề nghe lời tiếp tục liếm vú cho cậu, liếm ướt nhẹp hai viên đậu hồng làm nó hiện ra ánh nước, liếm từ hồng nhạt trở thành màu đỏ tươi mới ngừng lại, tiếp tục hôn tới phần eo của cậu.
Ừm, bụng thật là mềm, có thịt, sờ rất tốt, eo rất nhỏ, côn th*t hơi nhỏ, nhưng dung nhan rất đáng yêu.
Nhìn thấy trên đỉnh đã chảy ra chất lỏng, Tiêu Tề cảm thấy được mình dường như bị quỷ ám, mở miệng nuốt vào cái tính khí kia.
"A..." Khoái cảm cường liệt ép Trần Quả hét to một tiếng, thân thể giật lên một cái, không kìm lòng được nâng eo lên, khát vọng cảm giác nam nhân mang đến cho cậu. Chỗ mẫn cảm bị khoang miệng chặt chẽ bao vây lấy, đầu lưỡi nam nhân còn thành thạo điêu luyện liếm láp quy đầu cậu, kích thích kịch liệt đối với bạn nhỏ Trần Quả ngay cả tự an ủi cũng rất ít, nam nhân không trải qua phun ra nuốt vào mấy lần, cậu liền thẳng thắn bắn ra tinh dịch, muốn đẩy đầu Tiêu Tề ra cũng không kịp.
Tiêu Tề nếm được mùi vị tanh nồng cũng hơi ngẩn ra, giống như là căn bản không có nghĩ đến. Trần Quả xấu hổ muốn chết, không quan tâm thân thể bủn rủn còn đang bên trong cao trào, vội vàng xé mấy tờ khăn giấy giơ lên ở trước mặt hắn, "Chồng, xin lỗi, phun ra đi, nhanh phun ra."
Tiêu Tề hơi nhíu lông mày, không có nhận khăn giấy, "Đã nuốt xuống."
Trần Quả sửng sốt một chút, đột nhiên ôm hắn, đi hôn miệng nam nhân, liếm tận vào trong cổ họng nam nhân, giống như là muốn đem mùi vị đó đuổi đi, hai chân quấn lấy eo nam nhân, dùng hạ thể làm phiền dương v*t cứng ngắc kia, "Tiến vào đi chồng..."
Tiêu Tề kỳ thực cũng không chê mùi vị của cậu, thế nhưng bất ngờ rất hưởng thụ cảm giác cậu chủ động, bàn tay nâng đỡ cái mông trắng mịn của cậu, phát hiện nơi đó thịt cũng đầy đặn, bóp cực kỳ thoải mái, không nhịn được bóp nhiều mấy lần, ngón tay lơ đãng đụng chạm đến cỗ gian kia, cảm nhận được xúc cảm ướt nhẹp. Hắn nghi hoặc trở mình Trần Quả lại, để cái mông của cậu đối diện với mình, đẩy ra hai phiến mông cánh hoa kia, thấy được hậu môn, đồng thời cũng chân chính thấy rõ đóa hoa thịt hồng nhạt không nên có ở đây.
Đó là một đóa hoa hoàn chỉnh, có âm hạch, hai cánh hoa trong mép âm hộ; tiểu âm thần, phía dưới còn có một cái khe nhỏ, trắng trẻo mũm mĩm, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ chưa từng sử dụng, chỉ là giờ khắc này nguyên nhân hẳn là bởi vì tình dục, bên trong không ngừng bốc lên nước trong suốt, làm xung quanh nhiễm sáng lấp lánh, bao gồm cả cái hậu môn cũng rất dễ nhìn, nếp nhăn rất đẹp, xung quanh cũng không có lông, sạch sành sanh.
Tiêu Tề đến gần ngửi một cái, ngoại trừ mùi tanh d*m thủy bên ngoài của bản thân vợ nhỏ, còn có một mùi hương sữa tắm, hắn thấp giọng nói: "Đã rửa ruột?"
Trần Quả bị hắn nhìn đã sớm vừa thẹn vừa thích, đặc biệt bây giờ còn bày ra một tư thế cong lên cái mông cầu thao, nhưng không khống chế được khoái cảm sinh lý của mình, giống như nghẹn ngào "Ừm..." Một tiếng, lên án nói: "Rõ ràng là anh chuẩn bị..."
Trong phòng tắm có dụng cụ rửa ruột, cậu sau khi biết mình phải gả cho Tiêu Tề vốn muốn lên trên mạng mua, nhưng chưa kịp, không nghĩ tới trong phòng tắm thậm chí có sẵn, còn rất tốt bụng để một tờ sách hướng dẫn ở bên cạnh.
Tiêu Tề nở nụ cười, "Cưới em cần sính lễ mắc như vậy, chắc chắn phải cẩn thận chơi một chút." Ngón tay cái xoa nắn đóa hoa đẹp đẽ nhăn nhúm, sờ lên phần nước dấp dính phía trên, "Biết cách mở rộng như thế nào sao?"
Trần Quả e thẹn lắc đầu một cái, quay đầu lại nhìn nam nhân anh tuấn, lắc lắc cái mông nhiều thịt, "Em cảm thấy không cần."
Tiêu Tề nhướng mày nhìn cậu.
Trần Quả liếm môi một cái, "Bên trong sẽ tự động tiết nước làm chồng như nổi trên mặt nước, anh chen vào thì biết..."
Bộ dạng cậu hùng hồn như chuẩn bị hy sinh làm Tiêu Tề muốn cười, nhưng nghĩ đến cậu vì sao lại như vậy, hắn liền cười không nổi. Nói thật hắn rất không thích đàn ông, cũng chưa từng cùng đàn ông tiếp xúc quá thân mật, biết đến bí mật của Trần Quả cũng là tình cờ.
Hắn khi đó rất thích bạn gái Trần Thiến, hai người đang ở vào giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, cơ hồ mỗi ngày đều muốn dán vào một chỗ, khi đó quanh trường học của bọn họ rất hẻo lánh, cách trung tâm thành phố cũng xa, mà nhà Trần Thiến cách trường học gần, cho nên khó tránh khỏi nơi sau vườn hoa nhà cô là địa điểm tốt nhất để hai người hẹn hò.
Bọn họ cũng hay thừa dịp lúc cha mẹ Trần gia không ở nhà ở trong vườn hoa cùng nhau nói chuyện bí mật, nói đến rất nhiều đề tài, cũng bắt đầu nói về chuyện trong nhà, dáng vẻ Trần Thiến vô cùng thần bí ghé vào bên tai Tiêu Tề, hạ thấp giọng xuống, "Anh biết không? Thật ra em có một người em gái."
Tiêu Tề hơi kinh ngạc, hắn chỉ nhìn thấy trong biệt thự Trần gia có một đứa bé trai, hắn còn đưa cho đối phương một cái kẹo que, là vì xin nhờ cậu gọi Trần Thiến xuống lầu, hắn nhớ tới đó đúng là một bé trai, tướng mạo rất ngây ngô, tóc tai thoạt nhìn rất mềm mượt, da dẻ trắng trẻo non nớt. Thật ra hắn cũng không thích tìm hiểu tò mò về chuyện của người khác, nhưng thấy dáng vẻ bạn gái rất có hứng thú, vẫn hùa theo hỏi một câu: "Vậy nhóc kia?"
Trần Thiến lộ ra nụ cười, "Chính là người anh thường hay nhìn thấy a, anh cho là em trai em đúng không? Nhưng thật ra là em gái nha."
Tiêu Tề hơi nhíu chặt lông mày, không quá tin tưởng. Trần Thiến cười cong đôi mắt, "Em biết anh không tin, kỳ thực nói nó là bé trai cũng không sai nha, thân thể nó rất đặc biệt, sinh ra thì đã có hai bộ phận sinh dục, nhìn bề ngoài tương đối thiên về nam tính một chút, nhưng trên hộ khẩu ghi chính là giới tính nữ nha, bởi vì bác sĩ nói bộ phận sinh dục nữ của nó phát dục càng hoàn chỉnh hơn." Cô cười híp mắt, trong đôi mắt như chứa ánh sáng mặt trời rực rỡ, "Đây là bí mật của nhà em nha, anh không nên nói cho người khác biết."
Tiêu Tề cũng không phải người miệng rộng, lúc đó còn cảm thấy rằng chuyện như vậy bạn gái cũng nói cùng mình thật quá tốt, Trần Thiến kéo lại cánh tay của hắn, cười hì hì nói: "Có quan hệ gì đâu, ngược lại chúng ta sau này đều là người một nhà rồi."
Tiêu Tề từ trong hồi ức phục hồi tinh thần lại, nhìn thân thể trắng loáng trước mặt, nhịp tim có hơi loạn.
Năm đó hắn cảm thấy nếu nói ra bí mật này sẽ làm thương tổn đứa bé trai kia, nhưng ngày hôm nay sau mấy năm, chính mình lại lợi dụng bí mật này tới báo thù Trần gia, là bởi vì có nhân mới có quả, hay là bản thân mình trời sinh đê hèn? Không chỉ có thù tất báo, còn từ bên ngoài đâm người khác một chân?
Chỉ là bây giờ nhớ tới câu nói kia của Trần Thiến bất ngờ thật nực cười, mấy năm sau vào ngày hôm nay, bọn họ thực sự trở thành người một nhà.
Trần Quả đã đợi đến tim hơi chìm xuống một chút, trong đôi mắt tích lại nước mắt oan ức, nhưng vẫn cố nén không chịu rơi xuống.
Lâu như vậy rồi hắn cũng không bính mình, quả nhiên là ghét bỏ sao?
Cậu từ từ mở mắt ra, nhìn Tiêu Tề vẻ cân nhắc, há miệng, nỗ lực nói ra một câu, "Nếu như cảm thấy buồn nôn cũng có thể tắt đèn làm..." Cậu nói xong định chạm vào công tắc đèn bàn, bị Tiêu Tề phục hồi tinh thần lại bắt lấy tay.
Trong nháy mắt thân thể trời đất quay cuồng, thì ra là bị nam nhân đè dưới thân. Hai người bốn mắt nhìn nhau, hô hấp giao hòa, Tiêu Tề hôn một cái lên đôi môi cậu, trong đôi mắt mang theo tình dục cực nóng, nhìn trong mắt cậu có giọt nước, thấp giọng nói: "Tôi thất thần, xin lỗi."
Hắn dùng tính khí vẫn còn cương cứng như cũ ma sát cái đùi mềm mại của thiếu niên, "Thế nhưng tôi không có ghét bỏ, cho nên đừng khóc."
Trần Quả kinh ngạc nhìn hắn, giọt nước trong đôi mắt cũng không nhịn được nữa từ khóe mắt trượt xuống, một phút chốc sau liền chủ động ôm cổ của nam nhân, âm thanh mềm nhẹ làm nũng, "Chồng, anh hù em, phải bồi thường cho em."
Tiêu Tề bất ngờ với phản ứng của người này, có loại cảm giác như mình tự nhảy vào cạm bẫy, nhịn cười nhíu mày, "Thường thế nào đây?"
"Hôn nhẹ em..." Trần Quả quấn lấy đối phương đòi hôn môi, hưởng thụ xúc cảm ngọt ngào khi đôi môi dán vào nhau, chỉ cần vừa nghĩ tới người đang cùng chính mình thân mật này là ai, toàn thân cậu liền bốc lên một luồng cảm giác cực nóng chưa bao giờ có, bụng dưới dường như cũng có ngọn lửa, côn th*t nhỏ từ trước đến giờ thường ngày luôn yên phận cũng cứng rắn, đang quấy rối bụng đối phương.
Tiêu Tề bất ngờ cũng không chán ghét cùng người vợ nhỏ này hôn môi, trong cổ họng đối phương có mùi vị tươi mát, không có bất kỳ mùi vị của chất hóa học nào, giống như mùi vị của sương sớm, như là cơn gió nhẹ sau cơn mưa, vừa tự nhiên vừa ngọt ngào. Hắn hút chất lỏng trong miệng đối phương, không chút nào ghét bỏ nuốt vào bụng, ý xấu muốn dùng chất lỏng của mình thoa khắp vòm miệng của cậu, hôn xong, chuyện cậu mới vừa khẩu giao cho mình cũng quên mất.
Mút người trong ngực đến hô hấp không kịp mới buông cậu ra, Tiêu Tề thuận theo cái cằm tinh xảo kéo dài chuỗi hôn xuống phía dưới, cả hầu kết cũng không quên nhẹ nhàng cắn một chút, sau khi nghe được tiếng thở dốc mới thoả mãn thả ra, ánh mắt dừng lại ở đầu v* hồng nhạt trên lồng ngực kia.
Nơi đó có một tầng thịt mềm mại, bằng phẳng cũng không rõ ràng, chỉ có lúc mút lên mới phát hiện. Tiêu Tề liếm đầu v* hồng nhạt kia, rất mau đã liếm nó trở nên cứng rắn, giống như một viên đậu nhỏ khảm ở trên da thịt màu trắng.
Trong cổ họng Trần Quả phát ra một tiếng rên rỉ gấp gáp, ánh lệ dịu dàng nhìn hắn, một dáng dấp tội nghiệp, nhưng lời nói ra vừa lớn gan vừa dâm đãng, "Chồng, còn phải giúp em hút núm vú, thật thoải mái... Một bên khác cũng muốn..."
Tiêu Tề nghe lời tiếp tục liếm vú cho cậu, liếm ướt nhẹp hai viên đậu hồng làm nó hiện ra ánh nước, liếm từ hồng nhạt trở thành màu đỏ tươi mới ngừng lại, tiếp tục hôn tới phần eo của cậu.
Ừm, bụng thật là mềm, có thịt, sờ rất tốt, eo rất nhỏ, côn th*t hơi nhỏ, nhưng dung nhan rất đáng yêu.
Nhìn thấy trên đỉnh đã chảy ra chất lỏng, Tiêu Tề cảm thấy được mình dường như bị quỷ ám, mở miệng nuốt vào cái tính khí kia.
"A..." Khoái cảm cường liệt ép Trần Quả hét to một tiếng, thân thể giật lên một cái, không kìm lòng được nâng eo lên, khát vọng cảm giác nam nhân mang đến cho cậu. Chỗ mẫn cảm bị khoang miệng chặt chẽ bao vây lấy, đầu lưỡi nam nhân còn thành thạo điêu luyện liếm láp quy đầu cậu, kích thích kịch liệt đối với bạn nhỏ Trần Quả ngay cả tự an ủi cũng rất ít, nam nhân không trải qua phun ra nuốt vào mấy lần, cậu liền thẳng thắn bắn ra tinh dịch, muốn đẩy đầu Tiêu Tề ra cũng không kịp.
Tiêu Tề nếm được mùi vị tanh nồng cũng hơi ngẩn ra, giống như là căn bản không có nghĩ đến. Trần Quả xấu hổ muốn chết, không quan tâm thân thể bủn rủn còn đang bên trong cao trào, vội vàng xé mấy tờ khăn giấy giơ lên ở trước mặt hắn, "Chồng, xin lỗi, phun ra đi, nhanh phun ra."
Tiêu Tề hơi nhíu lông mày, không có nhận khăn giấy, "Đã nuốt xuống."
Trần Quả sửng sốt một chút, đột nhiên ôm hắn, đi hôn miệng nam nhân, liếm tận vào trong cổ họng nam nhân, giống như là muốn đem mùi vị đó đuổi đi, hai chân quấn lấy eo nam nhân, dùng hạ thể làm phiền dương v*t cứng ngắc kia, "Tiến vào đi chồng..."
Tiêu Tề kỳ thực cũng không chê mùi vị của cậu, thế nhưng bất ngờ rất hưởng thụ cảm giác cậu chủ động, bàn tay nâng đỡ cái mông trắng mịn của cậu, phát hiện nơi đó thịt cũng đầy đặn, bóp cực kỳ thoải mái, không nhịn được bóp nhiều mấy lần, ngón tay lơ đãng đụng chạm đến cỗ gian kia, cảm nhận được xúc cảm ướt nhẹp. Hắn nghi hoặc trở mình Trần Quả lại, để cái mông của cậu đối diện với mình, đẩy ra hai phiến mông cánh hoa kia, thấy được hậu môn, đồng thời cũng chân chính thấy rõ đóa hoa thịt hồng nhạt không nên có ở đây.
Đó là một đóa hoa hoàn chỉnh, có âm hạch, hai cánh hoa trong mép âm hộ; tiểu âm thần, phía dưới còn có một cái khe nhỏ, trắng trẻo mũm mĩm, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ chưa từng sử dụng, chỉ là giờ khắc này nguyên nhân hẳn là bởi vì tình dục, bên trong không ngừng bốc lên nước trong suốt, làm xung quanh nhiễm sáng lấp lánh, bao gồm cả cái hậu môn cũng rất dễ nhìn, nếp nhăn rất đẹp, xung quanh cũng không có lông, sạch sành sanh.
Tiêu Tề đến gần ngửi một cái, ngoại trừ mùi tanh d*m thủy bên ngoài của bản thân vợ nhỏ, còn có một mùi hương sữa tắm, hắn thấp giọng nói: "Đã rửa ruột?"
Trần Quả bị hắn nhìn đã sớm vừa thẹn vừa thích, đặc biệt bây giờ còn bày ra một tư thế cong lên cái mông cầu thao, nhưng không khống chế được khoái cảm sinh lý của mình, giống như nghẹn ngào "Ừm..." Một tiếng, lên án nói: "Rõ ràng là anh chuẩn bị..."
Trong phòng tắm có dụng cụ rửa ruột, cậu sau khi biết mình phải gả cho Tiêu Tề vốn muốn lên trên mạng mua, nhưng chưa kịp, không nghĩ tới trong phòng tắm thậm chí có sẵn, còn rất tốt bụng để một tờ sách hướng dẫn ở bên cạnh.
Tiêu Tề nở nụ cười, "Cưới em cần sính lễ mắc như vậy, chắc chắn phải cẩn thận chơi một chút." Ngón tay cái xoa nắn đóa hoa đẹp đẽ nhăn nhúm, sờ lên phần nước dấp dính phía trên, "Biết cách mở rộng như thế nào sao?"
Trần Quả e thẹn lắc đầu một cái, quay đầu lại nhìn nam nhân anh tuấn, lắc lắc cái mông nhiều thịt, "Em cảm thấy không cần."
Tiêu Tề nhướng mày nhìn cậu.
Trần Quả liếm môi một cái, "Bên trong sẽ tự động tiết nước làm chồng như nổi trên mặt nước, anh chen vào thì biết..."
Bình luận truyện