Chương 21: Tàn nhẫn
Người Tần phủ thấy Diệp Lang đánh về phía Tần Vấn Thiên cũng cực kỳ khẩn trương, chỉ thấy bàn tay của Diệp Lang rung động, cả người hắn như hóa thành một Yêu Lang, một Yêu Lang hư ảnh xé rách về phía Tần Vấn Thiên, phát ra rống giận, muốn xé nát đối thủ.
- Yêu Lang Tinh Hồn, khó trách trên người Diệp Lang lộ ra khí tức dã thú.
Thần sắc mọi người ngưng lại, chỉ thấy thân thể Tần Dao đã nhào về phía Tần Vấn Thiên, Tinh Hồn của nàng trực tiếp phóng thích ra ngoài, chính là một gốc cây cổ thụ, Tinh Hồn thứ nhất của nàng chính là Cổ Thụ Tinh Hồn.
- Diệp Lang cút ngay.
Tần Dao quát lên, từng đạo Cổ Mộc phong duệ hóa thành lợi kiếm sát phạt về phía Diệp Lang.
Nguyên Lực cuồng bạo dung nhập Thần thông, trải qua Luân Mạch bộc phát ra, phát huy uy lực khủng bố của Thần thông, đây là tượng trưng của Luân Mạch cảnh.
- Toái!
Lúc này Diệp Lang như điên rồi, lộ ra khí tức cuồng dã đáng sợ, như một con dã thú, xé ra Cổ Mộc lợi kiếm, lực lượng ngập trời, tiếp tục xé rách về phía Tần Vấn Thiên.
- Rống!
Vào thời khắc này, chỉ thấy cánh tay của Tần Vấn Thiên hóa thành cự chuy, tràn đầy Tinh Quang rực rỡ, cự chuy lại biến ảo thành Thương Long, Cửu Thiên Long Khiếu, như một Cự Long ép tới Diệp Lang.
Lang Vương cùng Thương Long bá đạo va chạm, cơn lốc tàn phá bừa bãi, thân thể của Tần Vấn Thiên cùng Diệp Lang đồng thời lui nhanh, cước bộ xẹt qua mặt đất, mặt đất xuất hiện khe sâu.
- Vấn Thiên.
Thần sắc của Tần Dao đại biến, Cổ Mộc trực tiếp đỡ lấy thân thể Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đụng vào trên thân thể Tần Dao, rốt cục dừng lại xu thế rút lui, chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, trên nắm tay có vết máu, không ngừng có tiên huyết thẩm thấu ra.
- Hô, thật mạnh, cảnh giới chênh lệch quá xa.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn cất chứa Tinh Thần Chi Lực dường như ở một kích đó bị hao hết, cực kỳ suy yếu.
- Không hổ là câu thông Tinh Thần đệ ngũ trọng ngưng tụ Tinh Hồn, hơn nữa ngưng tụ thành Tinh Mạch, có thể ở trong sát na tụ tập tất cả Tinh Thần Chi Lực vào một kích, làm cho ta gánh được Diệp Lang công kích toàn lực, nhưng hút sạch Tinh Thần Chi Lực trong cơ thể ta a.
Lúc này Diệp Lang càng khiếp sợ, hắn lại bị đánh lui, hơn nữa lợi trảo treo ở giữa không trung tràn đầy vết máu, Tần Vấn Thiên có thể tổn thương hắn.
- Ta muốn ngươi chết.
Diệp Lang phát ra một tiếng thú rống, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thoại âm rơi xuống, hắn từng bước đi về phía trước, khí tức dã thú trên người càng ngày càng mạnh, mỗi bước ra một bước, mặt đất đều sụp đổ, uy áp đáng sợ.
- Ngươi lại làm càn chớ trách ta không khách khí.
Tần Xuyên thấy Diệp Lang như trước không bỏ qua, lạnh lẽo nói.
Đồng thời, lúc này trong mắt Vũ Tu La cũng lộ ra một tia tàn nhẫn, Tần Vấn Thiên này là một nhân vật, phải diệt trừ.
- Đi mang bốn người Tần Vấn Thiên, Tần Dao đến, người ngăn trở coi như vi phạm Hoàng mệnh.
Vũ Tu La lạnh lùng nói.
- Bắt người.
Diệp Mặc cùng Lãnh Ưng đồng thời mở miệng, trong khoảnh khắc, một cỗ khí tức đè nén bao phủ mảnh không gian này, quân sĩ tay cầm trường thương bức về phía Tần phủ, khiến người ta hít thở không thông.
Ngay thời điểm hắn truyền đạt mệnh lệnh, trong Tần phủ đột ngột có cung tiễn thủ lao ra, ngay lập tức xếp thành mấy nhóm, cự cung bị kéo thành trăng tròn, tràn đầy lực lượng.
- Xem ra Tần phủ là muốn phản loạn.
Diệp Mặc lạnh lùng nói, thân thể hắn trực tiếp phóng lên trời, phóng về phía cung tiễn thủ.
- Phốc, phốc, phốc...
Dây cung rung động, mũi tên phá không, nhắm về phía kỵ sĩ đoàn bắn phá, mưa tên đầy trời, thời điểm mũi tên kia phá không, phát ra tiếng gió sắc bén đáng sợ.
Cũng có thật nhiều mũi tên nhắm ngay Diệp Mặc ở trên không trung, chỉ thấy trên đỉnh đầu Diệp Mặc có hai Tinh Hồn đồng thời nở rộ, Tinh Hồn thứ nhất là Thương Ưng Tinh Hồn, ban tặng hắn tốc độ bén nhạy cùng công kích hung mãnh; Tinh Hồn thứ hai giống như một tòa núi cao, chính là hắn câu thông một viên Võ Mệnh Tinh Thần sơn thể ngưng tụ thành Tinh Hồn cường đại… Thạch Sơn Tinh Hồn, làm cho da hắn nham thạch hóa, công phòng nhất thể.
Chỉ thấy đôi mắt của Diệp Mặc như chim ưng sắc bén, bàn tay như tảng đá đánh giết ra, lực lượng bài sơn đảo hải phá hủy hết thảy, tất cả mũi tên gào thét nổ thành phấn vụn ở trên hư không.
Diệp Mặc có tu vi Nguyên Phủ cảnh, thức tỉnh hai Tinh Hồn, thậm chí đã mở ra Tinh Môn thứ ba, chỉ là không thể ngưng tụ Tinh Hồn thứ ba mà thôi, thực lực cực kỳ mạnh.
Đúng lúc này, phía sau đám cung tiễn thủ kia, xuất hiện hai lão giả, một người trong đó liếc nhìn Diệp Mặc một cái, thân thể hắn cũng xông thẳng lên trời.
- Vũ vệ sao?
Vũ Tu La vẫn ở trên chiến mã, mắt lộ ra hàn mang, thân ảnh xuất hiện kia, đại khái chính là Vũ vệ năm đó đi theo Tần Vũ oai phong một cõi a, chỉ là hôm nay Vũ vệ từ lâu không có phong thái như ngày trước.
- Lui vào Tần phủ.
Tần Xuyên thấy thiết kỵ tịch quyển, nổi giận gầm lên một tiếng, người Tần phủ không ngừng lui ra sau.
Chỗ Tần Vấn Thiên, Diệp Lang như dã thú đánh thẳng tới, hai bên trái phải đều có cường giả hộ vệ, làm cho hắn có toàn lực trùng kích, có người Tần phủ ngăn trở, lập tức bị đánh trọng thương.
Tần Dao mang theo Tần Vấn Thiên không ngừng lui về phía sau, ánh mắt của nàng nhìn về phía Diệp Lang, thần sắc cực kỳ khó coi, thanh niên như dã thú này muốn giết Tần Vấn Thiên.
- Ta tới ngăn cản hắn.
Một bóng người xuất hiện ở trước Tần Dao cùng Tần Vấn Thiên, một chân càn quét ra.
- Đùng!
Diệp Lang lấy tay tay ngăn trở một cước vạn cân kia, tay trực tiếp nắm lấy chân, trong mắt lóe lên thần sắc tàn nhẫn.
- Tần Hiểu, lui.
Sắc mặt của Tần Dao cứng ngắc, nhưng đã không còn kịp rồi, thủ đao của Diệp Lang trực tiếp đánh xuống, chém ở trên đùi Tần Hiểu, trong khoảnh khắc Tần Hiểu phát ra một tiếng kêu gào, ngay lập tức ngã xuống, sắc mặt trắng bệch, một chân bị bàn tay chặt đứt, máu me đầm đìa.
Đám người Tần Dao đã thối lui đến trước cửa Tần phủ, càng nhiều Vũ vệ tuôn ra, hình thành một đạo bình chướng cường đại, Diệp Lang ngẩng đầu liếc nhìn Tần Vấn Thiên một cái, lập tức nhìn Tần Hiểu ở phía dưới, nắm tay tấn công dữ dội, đánh vào trên đầu Tần Hiểu, tiên huyết yêu diễm nở rộ, chiếu vào trên người Diệp Lang, càng làm hắn thêm vài phần dữ tợn.
- Tần Dao, ta sẽ để ngươi trở thành đồ chơi của ta, nữ đày tớ, muốn chơi liền chơi.
Thanh âm của Diệp Lang lạnh lùng, liếm liếm vết máu ở khóe miệng.
Thân thể mềm mại của Tần Dao khẽ run, nộ không kiềm được.
- Đều trở lại.
Tần Xuyên quát một tiếng, Vũ Tu La lại dẫn người đến đây, bây giờ mặc dù Tần phủ xuất động Vũ vệ, cũng khó mà chống lại lực lượng của đối phương, thế hệ thanh niên, nhất định phải bảo tồn, không được tổn thất.
Trong mắt Tần Dao thiêu đốt lửa giận, dường như không có nghe được Tần Xuyên nói, nhưng lúc này, chỉ thấy Tần Vấn Thiên bắt được tay của Tần Dao nói:
- Tỷ, chúng ta vào phủ.
- Vấn Thiên, Tần Hiểu hắn...
Ánh mắt của Tần Dao xích hồng, tuy nói Tần Hiểu không phải là thân huynh đệ của nàng, nhưng cũng là người Tần phủ, tổ tông hắn đi theo Tần Vũ chinh chiến, theo Tần gia bọn hắn mang họ Tần, tuy là chi thứ, nhưng Tần phủ chưa bao giờ coi chi thứ là ngoại nhân, đều là huynh đệ tỷ muội.
- Ta nhất định sẽ báo thù cho hắn, nhất định.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên bình tĩnh, trong bình tĩnh lại ẩn chứa một cỗ lạnh lùng đáng sợ, lúc này trong con ngươi bình tĩnh của hắn mang theo một cỗ nộ diễm, hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Lang:
- Nhớ kỹ ta, ta sẽ giết ngươi.
Tần Vấn Thiên phát thệ, hắn nhất định sẽ giết Diệp Lang.
- Hắn tuyệt không phải là người thứ nhất.
Diệp Lang chân đạp ở trên người Tần Hiểu, đôi mắt như yêu, Tần Vấn Thiên kéo Tần Dao đi vào Tần phủ, đồng thời mưa tên của Vũ vệ cũng áp lui người bên ngoài, có Vũ vệ, bọn họ muốn đánh vào Tần phủ là tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Đám người Tần Vấn Thiên bước vào Tần phủ, bọn họ không nghĩ tới, Diệp gia cùng với những quân đoàn kia, lại thật triển khai bao vây tiễu trừ với Tần phủ.
- Dao nhi, ngươi mang Vấn Thiên đi nghỉ ngơi, còn có Tần Thương, Tần Chí, các ngươi đều trở lại, nơi này hết thảy đều không cần các ngươi quan tâm, an tâm tu luyện đi.
Ánh mắt Tần Xuyên nhìn đám người Tần Dao, vẻ mặt nghiêm túc.
- Phụ thân, chúng ta muốn lưu lại trợ giúp.
Tần Dao không cam lòng nói.
- Trở về.
Tần Xuyên quát lớn một tiếng:
- Các ngươi nhớ kỹ, cái này đúng là nguy cơ trước đó chưa từng có của Tần phủ ta, nếu như trận chiến này Tần phủ bại, sẽ không tiếc bất cứ giá nào hộ vệ các ngươi an toàn ly khai, các ngươi, là tương lai của Tần phủ.
- Tần phủ, sẽ không thua.
Trong mắt Tần Dao có giọt lệ chảy xuống.
- Ta chỉ nói là nếu như, nếu bọn họ bất nghĩa, gia gia ngươi sẽ biết lựa chọn như thế nào, phải kiên trì mấy ngày, Tần phủ mới có hy vọng.
Tần Xuyên mở miệng nói, làm cho đám người Tần Dao thở phào nhẹ nhõm, xem ra lão gia tử còn có lưu chuẩn bị ở sau, Tần phủ, nhất định không thể hủy diệt như vậy.
- Phụ thân, ta đi tu hành.
Tần Vấn Thiên nhìn Tần Xuyên nói, liền xoay người rời đi, làm cho đám người Tần Dao sửng sốt, không ai thấy Tần Vấn Thiên gắt gao siết hai tay, có vết máu chảy ra, đó là móng tay của hắn đâm vào trong thịt.
Tần Xuyên nhìn bóng lưng của Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt lóe lên phong mang, thấp giọng nói:
- Dao nhi, vạn nhất thật có gì bất trắc, ta lệnh ngươi phải bảo hộ Vấn Thiên, ngươi sẽ làm như thế nào?
Thân thể Tần Dao run rẩy một cái, kinh ngạc nhìn phụ thân của nàng, nước mắt theo gò má chảy xuống, trong mắt của nàng lại toát ra một tia tiếu ý:
- Phụ thân, Vấn Thiên còn, ta còn.
- Hài tử.
Tần Xuyên nhìn Tần Dao, trong ánh mắt lộ ra cưng chìu nói:
- Vấn Thiên này tâm trí cứng cỏi khó có thể tưởng tượng, bây giờ lại bày ra thiên phú kinh người, ta hi vọng Tần phủ có thể có một người, trong tương lai có thể phá vỡ Hoàng quyền lạnh lùng này.
Bình luận truyện