Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 455: Một cước tuyệt vọng





Ngu xuẩn, ngươi đã chọc giận ta.



Trong hai con mắt hình tam giác âm trầm của Hắc Giao Mãng b ắn ra ánh sáng ác độc. Ở chỗ này, nó là chúa tể quyết định sự sống còn của mọi người. Tùy theo những thứ người ta đưa cho nó, nó sẽ định ra quy tắc, chỉ cần nó làm theo quy tắc cơ bản nhất thì việc còn lại có như thế nào cũng được.



Nó chỉ cần tuân theo quy tắc duy nhất chính là, thân thể không được rời khỏi chỗ này, chỉ có thể gác ở lối đi này, đồng thời phun sương mù ra, ngăn cản người nào muốn đi qua người nó.



Về những chuyện khác thì nó có thể xử lý tùy ý, có nghĩa là chỉ cần nó muốn, nó có thể hoành hành giết chóc mọi người. Tuy Hắc Giao Mãng giảo hoạt nhưng cũng hiểu là không thể làm cho quá nhiều người tức giận, nếu không tất cả mọi người bắt tay lao tới giết nó thì làm sao bây giờ?



Nó sẽ chết, một đội không giết nó chết được nhưng nếu như có hai đội, ba đội thì sao đây?



Hắc Giao Mãng sẽ không chọc giận tất cả mọi người để họ bắt tay vào giết nó. Đối với đám nhân loại này mà nói, Hắc Giao Mãng là một hạng mục kiểm tra, chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ cách vượt qua kiểm tra, đó là đi qua người nó, đây là cách đơn giản nhất.



Hắc Giao Mãng không biết là vào lúc này có một thanh niên đứng trước mặt nó đang suy nghĩ gì, trong mắt như lóe ra ánh sáng khác thường.



- Tuy Con Hắc Giao Mãng này lợi hại nhưng nếu như có thể mượn sức số đông thì có thể dễ dàng g iết chết được nó. Nhưng mà làm như vậy thì có vi phạm quy định kiểm tra của Tiên Võ Giới hay không? Có khi nào lại gây ra biến cố khác hay không?



Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn lại cảm thấy có lẽ sẽ gây ra chuyện, không nên làm như vậy.



Nhưng nếu như Hắc Giao Mãng cố ý làm khó bọn họ, người của đội họ có bắt tay nhau làm thế cũng không sao nhỉ?



Nói cách khác, nếu cho từng người vượt qua thì bản thân Tần Vấn Thiên có tự tin và khả năng chống đỡ được công kích của Hắc Giao Mãng nhưng còn đám người Diệp Lăng Sương, Phàm Nhạc thì sao đây?



Lúc này Phàm Nhạc cũng đang ngó chừng Hắc Giao Mãng, nhìn ánh mắt ác độc của nó, trong mắt Phàm Nhạc lóe ra một tia sáng kì lạ rồi nhìn Tần Vấn Thiên truyền âm nói:



- Lão đại, có muốn xử lý con súc sinh này hay không.



Tần Vấn Thiên nghe thấy được lời Phàm Nhạc thì cũng không thấy kỳ lạ. Từ trước đến nay mập mạp này vốn to gan lớn mật, Hắc Giao Mãng đã có ý đồ với bọn họ, có lẽ sẽ không có con đường nào khác có thể đi, chỉ có thể động thủ mà thôi.




- Làm.



Tần Vấn Thiên phun ra một chữ làm, khiến tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt, vì sao đột nhiên người này lại nói ra một câu th ô tục như vậy.



- Một con nghiệt súc thôi mà cũng dám lớn lối như vậy.



Trong mắt Phàm Nhạc lộ ra tia sáng tà dị, lời nói của hắn làm cho mọi người rùng mình. Xem ra là mấy tên này đang định kiểm tra không theo quy củ của Tiên Võ Giới rồi. Kiểm tra này đi qua người Hắc Giao Mãng, nhưng mấy tên này lại chuẩn bị động thủ.



Nhưng mà điều này cũng khớp với ý nghĩ của mọi người. Nếu đám người Tần Vấn Thiên ra tay chiến đấu, chẳng phải là nhóm người mình có thể đi qua dễ dàng hơn ư? Nghĩ vậy trong lòng nên bọn họ đều nở nụ cười, không biết mấy tên này có thể đối phó được Hắc Giao Mãng này không. Tuy nhiều người nhưng trước ưu thế về sức mạnh thì số lượng cũng vô dụng. Nếu như ở trước mặt bọn họ là một con Hắc Giao Mãng Thiên Cương tầng năm thì dù cho bọn họ có cùng tiến lên cũng vô dụng, ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không phá được thì không phải là muốn chết hay sao?



Nhưng mà nếu như đối phương chỉ là Hắc Giao Mãng Thiên Cương tầng ba thì việc cùng tiến lên g iết chết Hắc Giao Mãng là không thành vấn đề, nhưng mà ở đây chỉ có vẻn vẹn tám người Tần Vấn Thiên, sợ là cũng khó.



Phòng ngự của Yêu thú vốn rất mạnh, Hắc Giao Mãng có di truyền một dòng của Giao Long, trên lân giáp có phản xạ ra ánh sáng lạnh lẽo, hơn nữa với tu vi của Hắc Giao Mãng thì cường giả có tu vi Thiên Cương tầng một muốn phá được lớp phòng ngự của nó cũng rất khó. Lá gan của tám người này thật là lớn.



- Các ngươi muốn chết.



Thân thể cao lớn của Hắc Giao Mãng khẽ nhúc nhích, không ngừng há miệng phun ra khí đen, sức ăn mòn cực kỳ đáng sợ.



- Tuyệt đối không được để cho khí đen đánh trúng, loại sức mạnh ăn mòn này có thể dễ dàng ăn mòn, biến thân thể chúng ta trở thành một vũng máu.



Mộ Phong nhắc nhở một tiếng, mọi người đều gật đầu, sau đó ai có sức mạnh huyết mạch thì dẫn động huyết mạch ra. Huyết mạch là thiên phú của chính thân thể, đương nhiên Tiên Võ Giới sẽ không áp chế được.



- Chọc mù mắt của nó.



Tần Vấn Thiên khẽ nói, Phàm Nhạc gật đầu đồng ý:



- Mắt súc sinh này vô cùng dâm tiện, lại dám nhìn chằm chằm vào Lăng Sương tỷ.



- Đúng là kẻ hèn hạ.



Âu Dương Cuồng Sinh nhìn thoáng qua Phàm Nhạc bên cạnh, làm cho Phàm Nhạc khẽ mắng trong lòng, đây là có ý gì, là muốn chỉ cây dâu mắng cây hòe à? Ánh mắt của mập mạp khi nhìn mỹ nữ không phải là hèn hạ, mà là thưởng thức!



- Ra tay.



Giọng Tần Vấn Thiên vừa vang lên thì sắc mặt mọi người trở nên nghiêm túc, ngay sau đó Tần Vấn Thiên sử dụng Yêu Thần Biến, dẫn đầu xông ra ngoài, trên người hắn khoác áo giáp, phía sau lưng xuất hiện một đôi cánh yêu, có thể bảo vệ thân mình mọi lúc.



- Chết đi.



Hắc Giao Mãng phun luồng khí đen vào Tần Vấn Thiên, trong nháy mắt sức mạnh ăn mòn khủng khủng đã tràn ngập trên không trung. Nhưng ngay khi nó phun ra, hai mũi tên của Phàm Nhạc và Sở Mãng đã b ắn ra lao thẳng về phía hai mắt Hắc Giao Mãng.



Hắc Giao Mãng thấy mũi tên chết chóc lao đến, vội nhắm hai mắt lại rồi sử dụng lực cảm tri để cảm nhận, sau đó lại phun ra sương mù lần nữa, đuổi theo Tần Vấn Thiên đang sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di để di chuyển.



Lúc này trong tay Tần Vấn Thiên cầm một thanh kiếm dài. Thanh kiếm dài này không phải thần binh, chẳng qua nó là thanh kiếm dài bình thường, Tần Vấn Thiên dùng Đấu Chuyển Tinh Di di chuyển tới giữa không trung rồi đâm kiếm vào mắt Hắc Giao Mãng, nhanh như tia chớp.



Thấy vậy Hắc Giao Mãng há to cái miệng rộng rồi cắn về phía trước, nếu như Tần Vấn Thiên dám qua đây nó sẽ nuốt cả Tần Vấn Thiên và kiếm của hắn vào bụng.



- Mộ Phong.



Tần Vấn Thiên gào to một tiếng, lập tức thân thể Mộ Phong hóa thành một ảo ảnh lao tới, vung chưởng đánh ra từng đạo thủ ấn màu máu, bắn về phía cái miệng rộng của Hắc Giao Mãng. Sau đó trong nháy mắt hắn lại sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di rút lui với Tần Vấn Thiên. Quả nhiên sau khi bọn họ rút lui thì cái miệng của Hắc Giao Mãng khép lại, cả vùng không gian này đều run lên, nhưng chưởng ấn mang theo huyết quang đã đánh vào trong miệng Hắc Giao Mãng.



Hóa ra một kích vừa mới rồi của Tần Vấn Thiên chỉ là giả vờ tấn công mà thôi.



Hắc Giao Mãng đã lên cơn tức giận rồi, cái đầu to lớn của nó lao về phía đám người Tần Vấn Thiên. Thân thể của nó rất dài bởi vậy không cần động đậy nhưng vẫn có thể công kích trong phạm vi rất rộng lớn, chỉ thấy một đám khí đen nữa được phun ra là hầu như muốn bao phù không gian xung quanh đám người Tần Vấn Thiên.



- Đóng băng.



Sức mạnh hàn băng của Vân Mộng Di bao vây khí đen lại, ngay lúc đó hai mũi tên của Phàm Nhạc và Sở Mãng bắn điên cuồng vào trong miệng Hắc Giao Mãng, làm cho Hắc Giao Mãng đau đớn, phát ra tiếng rít gào đầy tức giận.




Tần Chính vung chưởng đánh ra, sức mạnh không gian bao phủ tầng khí đen bị đóng băng, bàn tay đẩy sang bên cạnh, hất toàn bộ khí đen đi.



- Gào gào...



Lúc này Hắc Giao Mãng đã phát ra âm thanh gào thét đau đớn, hiển nhiên độc tố đang phát tác trong cơ thể nó. Thấy vậy, Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh không khách khí nữa, hai người nhảy vào, công kích điên cuồng vào mắt nó. Sức mạnh kiếm pháp của Tần Vấn Thiên cực kỳ mạnh mẽ, lại công kích vào đôi mắt yếu ớt khiến Hắc Giao Mãng không ngừng phát ra tiếng gào thét. Đồng thời Âu Dương Cuồng Sinh thi triển Lôi Thần Trảm làm cho đôi mắt của nó nổ tung.



- Xem ra vẫn không nên trêu chọc vào đám người này khi mà cảnh giới còn đang bị áp chế.



Không ít người nghĩ thầm trong lòng, chuyện này cũng không phải do thực lực đám người Tần Vấn Thiên mạnh như thế nào, dù sao trong những người vào đây có không ít người là nhân vật thiên kiêu. Nhưng vừa rồi thấy đám người Tần Vấn Thiên ra tay, quả thật là vừa quyết đoán và ngoan độc, điểm mấu chốt là hình như bọn họ có quan hệ rất tốt và phối hợp cực kỳ ăn ý. Điều này cũng làm cho người ta cực kỳ kiêng kỵ. Cùng cảnh giới như nhau nhưng nếu đối phương có sự quyết đoán và đoàn kết thì đó là một đối thủ cực kỳ nguy hiểm.



Quả nhiên không bao lâu sau con Hắc Giao Mãng kia đã bị tám người giết tại chỗ. Thân thể khổng lồ nằm đó không có bất kỳ sức sống gì nữa. Tên mập mạp chết bầm lại còn nhảy lên trên thi thể Hắc Giao Mãng, đạp mạnh hai cái.



- Đi thôi.



Trong lòng Tần Vấn Thiên không có gợn sóng quá lớn, lúc này mọi người mới vừa bước vào Tiên Võ Giới mà thôi. Những người khác thấy đám người này đã giúp họ bớt đi phiền phức thì đuổi theo liền lượt, nhưng cũng có một số người đưa mắt nhìn chằm chằm vào lưng Tần Vấn Thiên, trong mắt đầy ánh lạnh lẽo.



Mặc dù Tiên Võ Giới có kiểm tra, nhưng kèm theo đó là sẽ có kỳ ngộ. Mặc dù bây giờ bọn họ còn chưa xảy ra tranh đấu nhưng một khi gặp được bảo vật, ngọn lửa đè nén trong lòng bọn họ chỉ sợ bùng cháy.



Không bao lâu sau, không chỉ Tần Vấn Thiên kinh ngạc mà tất cả mọi người cũng đều trợn tròn mắt.



- Đùng!



Một tiếng vang lớn truyền ra, làm cho trái tim tất cả mọi người run lên theo đó.



- Đùng, đùng, đùng...



Tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, mỗi một tiếng vang đều làm cho trái tim người ta phải run lên, những tiếng nổ lớn này là tiếng bước chân dẫm xuống đất gây ra.



Ngay sau đó trước mặt mọi người có một con yêu thú khổng lồ cao tới vài trăm mét. Đầu nó to như một căn phòng lớn, phải ngẩng đầu lên mới có thể thấy được, chân của nó thì to mấy chục mét. Nó đang không ngừng dẫm xuống mặt đất, mà khu vực nó dẫm xuống chính là nơi duy nhất mọi người có thể đi qua.



Không có bất kỳ người nào nghĩ đến việc chiến đấu trong đầu. Yêu thú khổng lồ này giống như là một con Ngưu Yêu, hình như nó đang ngủ say, không ngừng lặp đi lặp lại một động tác giơ chân lên sau đó lại hạ xuống. Tiết tấu động tác của nó lúc nhanh lúc chậm. Dù cho nó luôn duy trì tiết tấu chậm rãi này, nhưng nếu muốn đi qua thì một người Thiên Cương tầng một đỉnh phong cũng cần phải sử dụng tốc độ nhanh đến hết mức, mới có thể miễn cưỡng qua được. Nếu như yêu thú đẩy nhanh tiết tấu hơn một chút thì có lẽ cường giả Thiên Cương tầng ba hoặc là ngay cả cường giả ý chí Võ Đạo cảnh giới thứ hai và hóa cảnh cũng khó mà qua được.



Nói cách khác, nếu ai đi qua lúc yêu thú này đẩy nhanh tiết tấu thì đó chính là chết, còn tiết tấu chậm thì đầu tiên phải xem tốc độ ngươi thế nào, sau đó là xem vận may của ngươi nữa.



Tất cả mọi người đều im lặng, không gian nơi đây ngoại trừ từng tiếng ầm ầm vang lên thì không có bất kỳ tạp âm nào. Mọi người ở đây đều truyền âm nói chuyện với nhau vì bọn họ sợ chỉ cần hơi bất cẩn một chút sẽ đánh thức yêu thú khổng lồ này dậy. Đối với bọn họ thì đó là một con đường chết, một chân của yêu thú khổng lồ có thể gi ết chết bọn họ.



- Với cảnh giới của chúng ta bây giờ, nếu nó đẩy nhanh tiết tấu thì cho dù sử dụng thân pháp Đấu Chuyển Tinh Di cũng không qua được, tiết tấu trung bình thì Đấu Chuyển Tinh Di có thể qua được.



Đám người Tần Vấn Thiên truyền âm nói chuyện với nhau. Bọn họ đều tu luyện thần thông Đấu Chuyển Tinh Di, có loại thần thông này sẽ không ai làm vướng víu người khác.



- Ừ, chỉ cần không đụng phải tiết tấu nhanh thì không sao, ai gặp thì phải chết.



Rất nhanh, bọn họ đã tán thành ý kiến chung.



- Lăng Sương tỷ, ta đưa ngươi đi.



Tần Vấn Thiên nhìn về phía Diệp Lăng Sương nói. Hắn cực kỳ thuần thục Đấu Chuyển Tinh Di, sức mạnh huyết mạch và thân pháp khác đều không có tác dụng gia tăng tốc độ cho Đấu Chuyển Tinh Di, bởi vậy lần này chỉ có thể dựa vào Đấu Chuyển Tinh Di mà thôi, đây là điều chắc chắn nhất.



Sau khi truyền âm trao đổi với nhau, Diệp Lăng Sương chỉ gật đầu rồi lập tức leo lên lưng Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên cõng nàng.



Nhưng mà đã có người chuẩn bị hành động trước bọn họ. Trên lưng người này mọc ra hai cái cánh, Ý chí Võ Đạo hệ gió bao phủ thân thể. Hiển nhiên đây là một cường giả am hiểu tốc độ, ngay trong khoảnh khắc Cự Yêu nhấc chân lên, thân thể hắn giống như là một trận gió lao về phía trước.



Tốc độ người này cực kỳ nhanh, nhanh đến mức người khác nhìn vào chỉ thấy cái bóng của hắn. Tim mọi người đều như nhảy ra khỏi lồ ng ngực, chỉ thấy khi chân yêu thú hạ xuống lần nữa, người nọ sắp thoát được ra ngoài rồi.



- Ầm!




Dẫm xuống một cái, trong nháy mắt, trái tim mọi người như ngừng đập, cái chân khổng lồ lại nâng lên, phía dưới không có gì nhưng trên mặt đất lại xuất hiện vết máu.



Không ít người run rẩy, tốc độ nhanh như vậy mà còn không thể qua được? Vừa rồi người kia gặp phải tiết tấu có tốc độ trung bình. Điều này làm cho sắc mặt rất nhiều người lộ vẻ tuyệt vọng, bọn họ biết tốc độ của người vừa rồi đã là rất nhanh rồi.



- Phù...



Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, Diệp Lăng Sương ghé vào tai Tần Vấn Thiên nói:



- Vấn Thiên, ta không đi qua nữa để tránh liên lụy tới ngươi.



Nếu như không cõng nàng, cơ hội của Tần Vấn Thiên sẽ cao hơn một chút.



- Tỷ cứ tin tưởng vào ta.



Tần Vấn Thiên khẽ nói, sau đó đi tới dưới chân yêu thú khổng lồ, hít vào một hơi thật sâu. Lúc nãy Tần Vấn Thiên quan sát thì thấy người vừa rồi đã chọn không đúng thời cơ. Hắn đã chọn thời điểm chân yêu thú hạ xuống để xông ra ngoài. Hắn tính toán thời điểm mình dùng Đấu Chuyển Tinh Di sẽ là thời điểm chân yêu thú mới vừa giơ lên, thời gian tính toán cần chính xác đến từng giây.



- Ầm...



Khi bàn chân khổng lồ kia hạ xuống lần nữa thì lòng Tần Vấn Thiên thầm run lên. Diệp Lăng Sương đang nằm sấp trên lưng hắn cũng mở to đôi mắt đang nhắm ra. Không chết, trong con ngươi xinh đẹp của nàng hiện lên một tia sáng.



- Đi qua rồi.



Phía bên kia của bàn chân khổng lồ, lòng của đám người run lên, loại thân pháp này thật nhanh.



- Tiếp theo là ta.



Tần Chính đi lên phía trước, hắn cũng hít sâu một hơi, làm ra động tác hoàn toàn giống Tần Vấn Thiên và cũng đi qua được.



Thấy vậy, sắc mặt của đám người Tần Vấn Thiên đều lộ vẻ hưng phấn, còn những người khác thì đã có không ít người lộ vẻ đố kị.



- Ta tới đây.



Phàm Nhạc đi lên, trong mắt hắn toát lên vẻ hưng phấn rồi lại thi triển Đấu Chuyển Tinh Di mà lao ra.



- Ầm ầm...



Ngay khi cơ thể Phàm Nhạc vừa động, trong không trung xuất hiện một tiếng nổ như sấm làm cho trái tim Tần Vấn Thiên run lên theo đó, như là có một cỗ yêu khí ngập trời bùng phát ra, có người đã sử dụng sức mạnh sấm sét để đánh thức yêu thú khổng lồ dậy.



Khi thấy cái chân khổng lồ vừa giơ lên lại hạ xuống lần nữa, Tần Vấn Thiên thấy được vẻ tuyệt vọng trên khuôn mặt Phàm Nhạc.



- Không...



Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng giận dữ.



- Trên người bọn họ có thân pháp, không thể cho bọn họ đi qua được nữa.



Ngay khi Tần Vấn Thiên gầm thét thì đồng thời có một người nhìn chằm chằm vào đám người Âu Dương Cuồng Sinh còn chưa đi qua mà nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện