Vô Địch Hắc Thương
Chương 213: Tốc độ cùng cảm xúc mạnh mẽ
Biểu hiện của cao thủ có rất nhiều. Có người nói là thao tác tốt. Có người cảm thấy là do trang bị. Có người cho rằng là thực lực tổng hợp. Thậm chí còn có người phán định rằng là do một loại trạng thái tinh thần. Cho nên mới xuất hiện đủ loại “nhất lưu cao thủ”. Nhưng bây giờ thấy Diệp Sảng liên kích, Vương tổng bỗng cảm thấy bình thường bọn họ đang thảo luận về cao thủ, hóa ra Phùng tổng nói đúng. Được coi là cao thủ không phải là do có khả năng miểu sát này nọ, cũng không phải có bản lĩnh một thân một mình đối địch với thiên quân vạn mã. Đó không phải là cao thủ, cùng lắm là người có thực lực. Cao thủ chân chính là người có khả năng “phá sát”. Nghĩa là có khả năng khiến cho ý định ra tay phóng đại chiêu của đối thủ chết từ trong trứng nước.
Thấy Diệp Sảng vừa xông lên vừa đập đập đánh đánh, cuối cùng Vương tổng lại thấy thán phục. Khu Tịch Tĩnh thật sự là nơi ngọa hổ tàng long. Khó trách tiểu Lôi lại nhập hội với tên Hà Kim Ngân này. Hà Kim Ngân tựa như một chi tiềm lực cổ, hiện tại còn chưa tới thời điểm hoàn toàn bộc phát. Một ngày kia khi hắn hoàn toàn thành thục sẽ từ trong ao cá nhỏ mà hóa rồng bay lên trời. Không biết vì cái gì, Vương tổng chợt có chút lo lắng!
Một đập này của Diệp Sảng mạnh như vạn quân lôi đình, nhưng hắn không nghĩ tới chẳng những đập không trúng mà ngược lại, Tinh Tinh giả lại có thể tiếp được một chiêu lợi hại này của hắn. Báng súng đập vào dây cung mảnh như sợi kim tuyến. Dây cung nhận một cỗ lực mạnh. Tinh Tinh giả tá lực đả lực phản lại. Cỗ lực mà Bình Nguyên Du Kích Thủ ép vào Tinh Tinh giả còn mạnh hơn. Hai cỗ lực lượng hợp thành một bắn ngược lại Diệp Sảng. Diệp Sảng trực tiếp bay ra khỏi ban công.
Tinh Tinh giả quơ lấy cung, chạy về phía mép ban công. Chỉ thấy Diệp Sảng dùng từ lực trảo bám vào ống nước dọc bờ tường biệt thự, người lắc lư giữa không trung, sau đó rơi nhanh xuống đất. Diệp Sảng nhanh chóng chạy trốn ra xa, mục tiêu là moto. Sau khi liên tục phóng ra kĩ năng, mana của Tinh Tinh giả sớm đã thấy đáy, chỉ có thể điên cuồng bắn chay về hướng mông Diệp Sảng. Đối với Diệp Sảng, loại công kích bình thường này căn bản là vô dụng. Diệp Sảng chạy chẳng những nhanh mà còn làm ra một loạt động tác quái lạ như ngũ cầm hí (*). Mũi tên trông như bắn trúng Diệp Sảng, nhưng kết quả Diệp Sảng chỉ hai ba cái động thân mình đã tránh được. Trong lúc đó, A Ngốc đã lẻn đến bên moto, nhảy lên đuôi xe.
(*) ngũ cầm hí: môn khí công động dựa trên cơ sở vận động của 5 loại vật: hùng (gấu), hạc (chim hạc), cọp (hổ), viên (vượn) và lộc (nai)
Vương tổng giật mình: “Không đánh là đúng. Nhưng ngươi cũng không chạy được đâu.”
Thanh âm trí năng: “Hộ khách tôn quý, hoan nghênh ngài sử dụng sản phẩm của công ty Cách Lực. Trước mắt độ tổn hại là 22%.”
Diệp Sảng nào có rảnh rỗi mà nghe mĩ nữ nói chuyện? Con boss này mạnh vượt qua tưởng tượng của hắn. Trang bị, thuộc tính, phản ứng, tốc độ, kinh nghiệm, viễn - cận chiến đều vượt xa hắn. Xem ra hôm nay không thể tiến giai. Trước hết cứ đi đã, ngày mai tìm người mượn mấy món trang bị tốt rồi lại đến.
Thời gian hạn chế nhiệm vụ tiến nhị giai là trước 24 giờ. Qua 24 giờ, hệ thống sẽ lưu lại số liệu hoạt động của anh.
Moto Harley giống như một chùm sáng lao lên đại lộ. Một người một chó bắt đầu trốn chạy.
Tinh Tinh đứng trên ban công nhìn thấy hết thảy, sau đó gật gật đầu, toàn thân biến thành một dải năng lượng bảy màu bay về phía chân trời.
Trên đại lộ, Diệp Sảng cho xe chạy với tốc độ 230km/h. Hắn biết trên đường trở về còn có nữ quỷ, nhất định phải mau chóng chạy qua. Nhưng A Ngốc dường như hơi say xe, vẻ mặt rất là sợ hãi. Sau khi chạy một đoạn, A Ngốc lại bắt đầu “gâu gâu gâu”.
Diệp Sảng nói: “Cẩu con, đừng sủa!”
A Ngốc lại càng kêu to hơn. Diệp Sảng nghiêng đầu sang chỗ khác: “Ồn ào cái gì?”
A Ngốc hướng về phía trước quốc lộ, sủa điên cuồng, vẻ mặt vô cùng kinh sợ. Diệp Sảng đoán phía trước nhất định có biến, mau chóng giảm tốc độ.
Thanh âm trí năng: “Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện phía trước có 86 đơn vị nguy hiểm. Chỉ số nguy hiểm cực cao. Khoảng cách 320m.”
Thực ra khoảng cách như vậy đã quá gần. Mà Diệp Sảng cũng thấy rõ đám nữ quỷ đang giương nanh múa vuốt ở phía trước. Đám nữ quỷ đang tung hô một chỗ. Tinh Tinh giả đã đem theo đoản cung đứng phía trước đám nữ quỷ, im lặng nhìn Diệp Sảng. Tất cả đường lui của Diệp Sảng đã bị phong kín.
“Thật đúng là đồ cua đồng âm hồn bất tán. Trốn thế nào cũng không thoát a!” – Diệp Sảng nhổ phì phì – “Mẹ, đây là nhiệm vụ chơi cua à? Lão tử không muốn chơi với siêu cấp cua đồng không được à???”
Vương tổng không nhịn được cười. Hiện tại Diệp Sảng đừng mơ có thể trở về an toàn, trừ phi mọc thêm hai cái cánh.
“Brừmm~ brừmm ~ brừmm~”
Động cơ moto phát ra tiếng nổ máy to đinh tai nhức óc. Diệp Sảng không dám liều mạng tiến xa hơn. Nếu chạy thêm mấy chục mét nữa sẽ tiến vào tầm bắn của Tinh Tinh giả.
“Xem ra hôm này không chạy được rồi!” – Diệp Sảng nhấn nhấn vài cái trên màn hình cảm ứng. Moto đổi sang chế độ lái tự động. Sau đó Diệp Sảng lôi ra khẩu súng còn nhiều đạn duy nhất – 98K. Hắn còn đang sờ sờ mó mó, tất cả đám nữ quỷ đã lao qua như thủy triều.
[nhất định là đám nữ quỷ này lâu này phải sống trong cảnh âm thịnh dương suy, nay thấy Diệp Sảng lọt vào đây nên điên cuồng bắt cóc, phong làm phò mã cho Tinh Tinh giả, kiêm luôn hàng ngày phải bồi luôn mấy ẻm. Sảng a, thôi cứ vui vẻ chấp nhận đi, nhất định sẽ ngày ngày sống trong nhung lụa…]
“Fuck!” – Diệp Sảng mắng một tiếng – “Thế này còn đánh cái mẹ gì?”
Một khẩu 98K mà muốn đối phó với nhiều nữ quỷ như vậy quả thực là vô ích. Chìa khóa hoàn thành nhiệm vụ là boss. Chỉ cần đánh chết boss, nhiệm vụ sẽ hoàn thành.
“Muốn bay lên trời gặp lão thiên hửm!” – Diệp Sảng bắt đầu phô ra khí chất tiêu sái. Chuẩn xác mà nói, sống hay chết cũng phải liều một thương. Hi vọng thắng lợi khi liều mạng cơ hồ tương đương là 0%. Nhưng nếu không liều, chết là 100%.
Harley vừa định khởi động lại, một mũi tên nhọn đột nhiên lao tới. Vương tổng cảm thấy nhiệt huyết của mình nháy mắt sôi trào. Tiểu tử này thật sự không biết tự lượng sức mình hay là hắn thật sự nắm chắc phần thắng?
Diệp Sảng ngồi trên moto, bỏ tay lái, chậm rãi giơ súng lên. Lần này hắn không bóp cò. Có bóp cũng vô dụng. Với tốc độ nhanh như vậy, khoảng cách mấy trăm mét cũng chỉ cần vài giây là xong. Chỉ số lay động không thể về 0 trong vài giây đó. Mà một điểm quan trọng nhất là chỉ cần hơi run tay một cái sẽ khiến chỉ số lay động tăng cao. Thế nên, Diệp Sảng quyết định manh thư!
Manh thư, một trong những kĩ thuật lợi hại nhất của súng ngắm. Manh thư dựa vào vô số kinh nghiệm chiến đấu của sniper mà hình thành thương cảm, xúc cảm, cùng với cảm giác tinh thần mà nổ súng trong nháy mắt.
[manh thư hơi mơ hồ, nhưng có thể hiểu là nhắm vào một mục tiêu sau đó nổ súng luôn, không có ngắm bắn lâu dài gì]
Đúng vậy, loại kĩ thuật này dựa vào cảm giác, nhưng loại cảm giác này lại cần vô số kinh nghiệm làm cơ sở. Nói ra thì rất huyền diệu, trên thực tế thì manh thư thật sự tồn tại. Nếu nói trong thương pháp thật sự có thần linh, cho dù anh có thông linh thông thần thì vẫn cần phải luyện tập rất nhiều. Cũng giống như luyện võ, khi anh đến một tầng cao nhất định, anh sẽ cảm thấy rất khó để tiến lên tầng cao mới. Nhưng trong một khắc để ý, từ trong sâu thẳm nào đó, anh tự nhiên sẽ biết nên làm như thế nào. Mặc dù không nắm rõ nguyên nhân, anh vẫn sẽ làm theo. Trong võ học, tất cả được gọi chung bằng một chữ “thần”: thương thần, kiếm thần, đao thần, pháp thần.
Trong mắt Diệp Sảng, tất cả bọn nữ quỷ đang điên cuồng nhào lên đã không còn tồn tại. Ánh mắt của hắn găm vào mặt boss. Tinh Tinh giả cũng giương cung, chầm chậm kéo dây. Mũi tên lại huyễn hóa thành một tia sáng. Vô số xoáy năng lượng lại bắt đầu tụ tập.
Vương tổng thở dồn dập. Đây là một kích phân thắng bại của song phương, cũng là một kích quyết định vận mệnh của Diệp Sảng.
Nhìn vào đồng tử của Diệp Sảng, nòng súng 98K của lay động rất mạnh do moto điên cuồng lao tới. Nhưng ánh mắt Diệp Sảng rất ổn định, vô cùng ổn định, thậm chí còn cảm giác như bắn ra tinh quang.
Trong một khắc, thời gian như ngừng lại. Đêm tối, sông núi, đại lộ đều không còn. Tất cả đều dừng lại.
“Oanh ba~” – 98K vang lên.
“Ong~”
Quang tiễn lượn vòng mà đến. Lần này dường như quang tiễn tụ nhiều năng lượng hơn. Trên đại lộ, moto biến mất trong nháy mắt, chỉ còn lại một bán vòm năng lượng. Vòm sáng nổ tung, lan rộng hơn 20m ra bên ngoài. Quả thực là một siêu cấp đại chiêu kinh tâm động phách. Người nào trúng phải nhất định sẽ chết.
“Rống~”
Bỗng nhiên đại lộ đều nhiễm bạch quang, tựa như lửa từ địa ngục mạnh mẽ bốc lên, đốt cháy nữ quỷ. Đám nữ quỷ vội vàng lấy tay bụm mặt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương. Sau đó thân thể đám nữ quỷ hoàn toàn sáp nhập vào bạch hỏa diễm, bị đốt đến hôi phi yên diệt.
Vương tổng ngây ngẩn: “Không thể nào! Không thể nào! Hắn… hắn… hắn… đánh chết boss!”
Nhiệm vụ này, chỉ cần boss chết, sẽ xuất hiện cảnh tượng như vậy. Tất cả quái vật đều sẽ bị thanh linh. Nhưng điều đó không có nghĩa là Diệp Sảng có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nếu hắn cũng chết, nhiệm vụ vẫn chưa xong, vấn chưa tiến giai được. Cho nên, Vương tổng điên cuồng xoay góc nhìn tìm Diệp Sảng. Nhưng hỏa diễm quá lớn, quá chói mắt, quang cảnh dị thường bừa bãi nên không phát hiện ra Diệp Sảng. Nhưng vẫn thấy hai cái bánh xe của Harley bị nổ bay, lăn vòng vòng trên đại lộ. Hồi lâu sau, hỏa diễm rút đi. Xung quanh đại lộ cháy đen, phảng phất như vừa mới bị giội cho một thùng dầu rồi châm lửa, khắp nơi đều bốc khói. Giờ phút này miệng Vương tổng mở to đến nỗi gần như có thể nuốt cả một cái đĩa.
Ở bờ ruộng phía dưới quốc lộ, Diệp Sảng nửa sống nửa chết nằm trong bùn đất. A Ngốc ở bên cạnh, lấy mõm dụi dụi người Diệp Sảng, thoảng lên ngửa mặt lên trời rên rỉ.
Vương tổng thủ hoảng quốc loạn cắt số liệu trên màn hình, sau đó quát to một tiếng: “Ái da đừng tỉnh dậy a, người anh em!”
Hệ thống cho ra kết quả. HP của Diệp Sảng: 1/573.
Diệp Sảng lúc này thở hổn hển, không hơi đâu tức giận cái gì. Chỉ 1HP nữa thôi là đã về thành rồi. Hắn còn sống. Hắn không chết! Đây là kì tích nghịch thiên cỡ nào?
Chương 213: Tốc độ cùng cảm xúc mạnh mẽ.
Vương tổng sửng sốt vài giây, sau đó phản ứng, lập tức xem lại nhật kí chiến đấu, tua chậm. Vừa rồi sự tình phát sinh quá nhanh đến nỗi mắt thường không phân tích kịp.
Pha quay chậm bắt đầu chạy…
Diệp Sảng nổ súng, không ngờ viên đạn bắn trúng con mắt Tinh Tinh giả. Lục thương trị số: “-1048!”
Tại sao Diệp Sảng làm được, Vương tổng không tìm hiểu, điều này không quan trọng. Tất cả đã thành sự thật rành rành. Điều hắn muốn biết là Diệp Sảng tránh đại chiêu của Tinh Tinh như thế nào? Thật sự là kì tích trong kì tích! Trong một tích tắc Diệp Sảng nổ súng, đại chiêu của Tinh Tinh giả cơ hồ cũng đồng thời phát ra. Tuy người ngoài nhìn thấy là cùng lúc, nhưng dùng tốc độ 160m/s, có thể Tinh Tinh giả chậm hơn 0.1 giây. Chẳng qua đạn quá nhanh, mà thời gian mũi tên bay ước chừng khoảng 2 giây, đâm vào Harley. Đoàn năng lượng cắn nuốt cả người và xe, nhưng bởi vì bản thân dù đã thoát khỏi cỗ năng lượng này, nhưng đúng lúc đó ánh sáng có lực sát thương lại khuếch tán ra ngoài. Về điểm này, quả thực Diệp Sảng có liều mạng một chút. Sau khi hắn nổ súng, dựa theơ sức giật liền lật người lên, dùng nóng súng chống đỡ thân thể không bị bay văng đi trong 3 giây. A Ngốc thì móc vào bả vai Diệp Sảng. Nhưng lực sát thương của đoàn ánh sáng quá dọa người, trong lúc khuếch tán lại hơi quét qua tay Diệp Sảng, lấy mất 288HP của Diệp Sảng. Sau đó nòng súng như biến dạng, găng tay chiến thuật bị rách, cả người và cẩu đều bị cỗ năng lượng nổ tạo áp lực hất bay ra ngoài. May mà hắn tránh khỏi phạm vi trí mạng.
Tại văn phòng giám đốc kĩ thuật của tập đoàn Lam Thiên, Vương Tổng hoàn toàn trợn tròn mắt. Hắn biết Diệp Sảng trâu bò, nhưng không ngờ hắn lại ngưu đến mức này.
“Là do thiên ý sao?” – Vương tổng thì thào.
Thấy Diệp Sảng vừa xông lên vừa đập đập đánh đánh, cuối cùng Vương tổng lại thấy thán phục. Khu Tịch Tĩnh thật sự là nơi ngọa hổ tàng long. Khó trách tiểu Lôi lại nhập hội với tên Hà Kim Ngân này. Hà Kim Ngân tựa như một chi tiềm lực cổ, hiện tại còn chưa tới thời điểm hoàn toàn bộc phát. Một ngày kia khi hắn hoàn toàn thành thục sẽ từ trong ao cá nhỏ mà hóa rồng bay lên trời. Không biết vì cái gì, Vương tổng chợt có chút lo lắng!
Một đập này của Diệp Sảng mạnh như vạn quân lôi đình, nhưng hắn không nghĩ tới chẳng những đập không trúng mà ngược lại, Tinh Tinh giả lại có thể tiếp được một chiêu lợi hại này của hắn. Báng súng đập vào dây cung mảnh như sợi kim tuyến. Dây cung nhận một cỗ lực mạnh. Tinh Tinh giả tá lực đả lực phản lại. Cỗ lực mà Bình Nguyên Du Kích Thủ ép vào Tinh Tinh giả còn mạnh hơn. Hai cỗ lực lượng hợp thành một bắn ngược lại Diệp Sảng. Diệp Sảng trực tiếp bay ra khỏi ban công.
Tinh Tinh giả quơ lấy cung, chạy về phía mép ban công. Chỉ thấy Diệp Sảng dùng từ lực trảo bám vào ống nước dọc bờ tường biệt thự, người lắc lư giữa không trung, sau đó rơi nhanh xuống đất. Diệp Sảng nhanh chóng chạy trốn ra xa, mục tiêu là moto. Sau khi liên tục phóng ra kĩ năng, mana của Tinh Tinh giả sớm đã thấy đáy, chỉ có thể điên cuồng bắn chay về hướng mông Diệp Sảng. Đối với Diệp Sảng, loại công kích bình thường này căn bản là vô dụng. Diệp Sảng chạy chẳng những nhanh mà còn làm ra một loạt động tác quái lạ như ngũ cầm hí (*). Mũi tên trông như bắn trúng Diệp Sảng, nhưng kết quả Diệp Sảng chỉ hai ba cái động thân mình đã tránh được. Trong lúc đó, A Ngốc đã lẻn đến bên moto, nhảy lên đuôi xe.
(*) ngũ cầm hí: môn khí công động dựa trên cơ sở vận động của 5 loại vật: hùng (gấu), hạc (chim hạc), cọp (hổ), viên (vượn) và lộc (nai)
Vương tổng giật mình: “Không đánh là đúng. Nhưng ngươi cũng không chạy được đâu.”
Thanh âm trí năng: “Hộ khách tôn quý, hoan nghênh ngài sử dụng sản phẩm của công ty Cách Lực. Trước mắt độ tổn hại là 22%.”
Diệp Sảng nào có rảnh rỗi mà nghe mĩ nữ nói chuyện? Con boss này mạnh vượt qua tưởng tượng của hắn. Trang bị, thuộc tính, phản ứng, tốc độ, kinh nghiệm, viễn - cận chiến đều vượt xa hắn. Xem ra hôm nay không thể tiến giai. Trước hết cứ đi đã, ngày mai tìm người mượn mấy món trang bị tốt rồi lại đến.
Thời gian hạn chế nhiệm vụ tiến nhị giai là trước 24 giờ. Qua 24 giờ, hệ thống sẽ lưu lại số liệu hoạt động của anh.
Moto Harley giống như một chùm sáng lao lên đại lộ. Một người một chó bắt đầu trốn chạy.
Tinh Tinh đứng trên ban công nhìn thấy hết thảy, sau đó gật gật đầu, toàn thân biến thành một dải năng lượng bảy màu bay về phía chân trời.
Trên đại lộ, Diệp Sảng cho xe chạy với tốc độ 230km/h. Hắn biết trên đường trở về còn có nữ quỷ, nhất định phải mau chóng chạy qua. Nhưng A Ngốc dường như hơi say xe, vẻ mặt rất là sợ hãi. Sau khi chạy một đoạn, A Ngốc lại bắt đầu “gâu gâu gâu”.
Diệp Sảng nói: “Cẩu con, đừng sủa!”
A Ngốc lại càng kêu to hơn. Diệp Sảng nghiêng đầu sang chỗ khác: “Ồn ào cái gì?”
A Ngốc hướng về phía trước quốc lộ, sủa điên cuồng, vẻ mặt vô cùng kinh sợ. Diệp Sảng đoán phía trước nhất định có biến, mau chóng giảm tốc độ.
Thanh âm trí năng: “Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện phía trước có 86 đơn vị nguy hiểm. Chỉ số nguy hiểm cực cao. Khoảng cách 320m.”
Thực ra khoảng cách như vậy đã quá gần. Mà Diệp Sảng cũng thấy rõ đám nữ quỷ đang giương nanh múa vuốt ở phía trước. Đám nữ quỷ đang tung hô một chỗ. Tinh Tinh giả đã đem theo đoản cung đứng phía trước đám nữ quỷ, im lặng nhìn Diệp Sảng. Tất cả đường lui của Diệp Sảng đã bị phong kín.
“Thật đúng là đồ cua đồng âm hồn bất tán. Trốn thế nào cũng không thoát a!” – Diệp Sảng nhổ phì phì – “Mẹ, đây là nhiệm vụ chơi cua à? Lão tử không muốn chơi với siêu cấp cua đồng không được à???”
Vương tổng không nhịn được cười. Hiện tại Diệp Sảng đừng mơ có thể trở về an toàn, trừ phi mọc thêm hai cái cánh.
“Brừmm~ brừmm ~ brừmm~”
Động cơ moto phát ra tiếng nổ máy to đinh tai nhức óc. Diệp Sảng không dám liều mạng tiến xa hơn. Nếu chạy thêm mấy chục mét nữa sẽ tiến vào tầm bắn của Tinh Tinh giả.
“Xem ra hôm này không chạy được rồi!” – Diệp Sảng nhấn nhấn vài cái trên màn hình cảm ứng. Moto đổi sang chế độ lái tự động. Sau đó Diệp Sảng lôi ra khẩu súng còn nhiều đạn duy nhất – 98K. Hắn còn đang sờ sờ mó mó, tất cả đám nữ quỷ đã lao qua như thủy triều.
[nhất định là đám nữ quỷ này lâu này phải sống trong cảnh âm thịnh dương suy, nay thấy Diệp Sảng lọt vào đây nên điên cuồng bắt cóc, phong làm phò mã cho Tinh Tinh giả, kiêm luôn hàng ngày phải bồi luôn mấy ẻm. Sảng a, thôi cứ vui vẻ chấp nhận đi, nhất định sẽ ngày ngày sống trong nhung lụa…]
“Fuck!” – Diệp Sảng mắng một tiếng – “Thế này còn đánh cái mẹ gì?”
Một khẩu 98K mà muốn đối phó với nhiều nữ quỷ như vậy quả thực là vô ích. Chìa khóa hoàn thành nhiệm vụ là boss. Chỉ cần đánh chết boss, nhiệm vụ sẽ hoàn thành.
“Muốn bay lên trời gặp lão thiên hửm!” – Diệp Sảng bắt đầu phô ra khí chất tiêu sái. Chuẩn xác mà nói, sống hay chết cũng phải liều một thương. Hi vọng thắng lợi khi liều mạng cơ hồ tương đương là 0%. Nhưng nếu không liều, chết là 100%.
Harley vừa định khởi động lại, một mũi tên nhọn đột nhiên lao tới. Vương tổng cảm thấy nhiệt huyết của mình nháy mắt sôi trào. Tiểu tử này thật sự không biết tự lượng sức mình hay là hắn thật sự nắm chắc phần thắng?
Diệp Sảng ngồi trên moto, bỏ tay lái, chậm rãi giơ súng lên. Lần này hắn không bóp cò. Có bóp cũng vô dụng. Với tốc độ nhanh như vậy, khoảng cách mấy trăm mét cũng chỉ cần vài giây là xong. Chỉ số lay động không thể về 0 trong vài giây đó. Mà một điểm quan trọng nhất là chỉ cần hơi run tay một cái sẽ khiến chỉ số lay động tăng cao. Thế nên, Diệp Sảng quyết định manh thư!
Manh thư, một trong những kĩ thuật lợi hại nhất của súng ngắm. Manh thư dựa vào vô số kinh nghiệm chiến đấu của sniper mà hình thành thương cảm, xúc cảm, cùng với cảm giác tinh thần mà nổ súng trong nháy mắt.
[manh thư hơi mơ hồ, nhưng có thể hiểu là nhắm vào một mục tiêu sau đó nổ súng luôn, không có ngắm bắn lâu dài gì]
Đúng vậy, loại kĩ thuật này dựa vào cảm giác, nhưng loại cảm giác này lại cần vô số kinh nghiệm làm cơ sở. Nói ra thì rất huyền diệu, trên thực tế thì manh thư thật sự tồn tại. Nếu nói trong thương pháp thật sự có thần linh, cho dù anh có thông linh thông thần thì vẫn cần phải luyện tập rất nhiều. Cũng giống như luyện võ, khi anh đến một tầng cao nhất định, anh sẽ cảm thấy rất khó để tiến lên tầng cao mới. Nhưng trong một khắc để ý, từ trong sâu thẳm nào đó, anh tự nhiên sẽ biết nên làm như thế nào. Mặc dù không nắm rõ nguyên nhân, anh vẫn sẽ làm theo. Trong võ học, tất cả được gọi chung bằng một chữ “thần”: thương thần, kiếm thần, đao thần, pháp thần.
Trong mắt Diệp Sảng, tất cả bọn nữ quỷ đang điên cuồng nhào lên đã không còn tồn tại. Ánh mắt của hắn găm vào mặt boss. Tinh Tinh giả cũng giương cung, chầm chậm kéo dây. Mũi tên lại huyễn hóa thành một tia sáng. Vô số xoáy năng lượng lại bắt đầu tụ tập.
Vương tổng thở dồn dập. Đây là một kích phân thắng bại của song phương, cũng là một kích quyết định vận mệnh của Diệp Sảng.
Nhìn vào đồng tử của Diệp Sảng, nòng súng 98K của lay động rất mạnh do moto điên cuồng lao tới. Nhưng ánh mắt Diệp Sảng rất ổn định, vô cùng ổn định, thậm chí còn cảm giác như bắn ra tinh quang.
Trong một khắc, thời gian như ngừng lại. Đêm tối, sông núi, đại lộ đều không còn. Tất cả đều dừng lại.
“Oanh ba~” – 98K vang lên.
“Ong~”
Quang tiễn lượn vòng mà đến. Lần này dường như quang tiễn tụ nhiều năng lượng hơn. Trên đại lộ, moto biến mất trong nháy mắt, chỉ còn lại một bán vòm năng lượng. Vòm sáng nổ tung, lan rộng hơn 20m ra bên ngoài. Quả thực là một siêu cấp đại chiêu kinh tâm động phách. Người nào trúng phải nhất định sẽ chết.
“Rống~”
Bỗng nhiên đại lộ đều nhiễm bạch quang, tựa như lửa từ địa ngục mạnh mẽ bốc lên, đốt cháy nữ quỷ. Đám nữ quỷ vội vàng lấy tay bụm mặt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương. Sau đó thân thể đám nữ quỷ hoàn toàn sáp nhập vào bạch hỏa diễm, bị đốt đến hôi phi yên diệt.
Vương tổng ngây ngẩn: “Không thể nào! Không thể nào! Hắn… hắn… hắn… đánh chết boss!”
Nhiệm vụ này, chỉ cần boss chết, sẽ xuất hiện cảnh tượng như vậy. Tất cả quái vật đều sẽ bị thanh linh. Nhưng điều đó không có nghĩa là Diệp Sảng có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nếu hắn cũng chết, nhiệm vụ vẫn chưa xong, vấn chưa tiến giai được. Cho nên, Vương tổng điên cuồng xoay góc nhìn tìm Diệp Sảng. Nhưng hỏa diễm quá lớn, quá chói mắt, quang cảnh dị thường bừa bãi nên không phát hiện ra Diệp Sảng. Nhưng vẫn thấy hai cái bánh xe của Harley bị nổ bay, lăn vòng vòng trên đại lộ. Hồi lâu sau, hỏa diễm rút đi. Xung quanh đại lộ cháy đen, phảng phất như vừa mới bị giội cho một thùng dầu rồi châm lửa, khắp nơi đều bốc khói. Giờ phút này miệng Vương tổng mở to đến nỗi gần như có thể nuốt cả một cái đĩa.
Ở bờ ruộng phía dưới quốc lộ, Diệp Sảng nửa sống nửa chết nằm trong bùn đất. A Ngốc ở bên cạnh, lấy mõm dụi dụi người Diệp Sảng, thoảng lên ngửa mặt lên trời rên rỉ.
Vương tổng thủ hoảng quốc loạn cắt số liệu trên màn hình, sau đó quát to một tiếng: “Ái da đừng tỉnh dậy a, người anh em!”
Hệ thống cho ra kết quả. HP của Diệp Sảng: 1/573.
Diệp Sảng lúc này thở hổn hển, không hơi đâu tức giận cái gì. Chỉ 1HP nữa thôi là đã về thành rồi. Hắn còn sống. Hắn không chết! Đây là kì tích nghịch thiên cỡ nào?
Chương 213: Tốc độ cùng cảm xúc mạnh mẽ.
Vương tổng sửng sốt vài giây, sau đó phản ứng, lập tức xem lại nhật kí chiến đấu, tua chậm. Vừa rồi sự tình phát sinh quá nhanh đến nỗi mắt thường không phân tích kịp.
Pha quay chậm bắt đầu chạy…
Diệp Sảng nổ súng, không ngờ viên đạn bắn trúng con mắt Tinh Tinh giả. Lục thương trị số: “-1048!”
Tại sao Diệp Sảng làm được, Vương tổng không tìm hiểu, điều này không quan trọng. Tất cả đã thành sự thật rành rành. Điều hắn muốn biết là Diệp Sảng tránh đại chiêu của Tinh Tinh như thế nào? Thật sự là kì tích trong kì tích! Trong một tích tắc Diệp Sảng nổ súng, đại chiêu của Tinh Tinh giả cơ hồ cũng đồng thời phát ra. Tuy người ngoài nhìn thấy là cùng lúc, nhưng dùng tốc độ 160m/s, có thể Tinh Tinh giả chậm hơn 0.1 giây. Chẳng qua đạn quá nhanh, mà thời gian mũi tên bay ước chừng khoảng 2 giây, đâm vào Harley. Đoàn năng lượng cắn nuốt cả người và xe, nhưng bởi vì bản thân dù đã thoát khỏi cỗ năng lượng này, nhưng đúng lúc đó ánh sáng có lực sát thương lại khuếch tán ra ngoài. Về điểm này, quả thực Diệp Sảng có liều mạng một chút. Sau khi hắn nổ súng, dựa theơ sức giật liền lật người lên, dùng nóng súng chống đỡ thân thể không bị bay văng đi trong 3 giây. A Ngốc thì móc vào bả vai Diệp Sảng. Nhưng lực sát thương của đoàn ánh sáng quá dọa người, trong lúc khuếch tán lại hơi quét qua tay Diệp Sảng, lấy mất 288HP của Diệp Sảng. Sau đó nòng súng như biến dạng, găng tay chiến thuật bị rách, cả người và cẩu đều bị cỗ năng lượng nổ tạo áp lực hất bay ra ngoài. May mà hắn tránh khỏi phạm vi trí mạng.
Tại văn phòng giám đốc kĩ thuật của tập đoàn Lam Thiên, Vương Tổng hoàn toàn trợn tròn mắt. Hắn biết Diệp Sảng trâu bò, nhưng không ngờ hắn lại ngưu đến mức này.
“Là do thiên ý sao?” – Vương tổng thì thào.
Bình luận truyện