Vô Địch Hắc Thương
Chương 306: Đại khai sát giới
Thực ra chỉ số IQ của bạn Sảng Sảng không cao, nhưng năng lực ứng biến của con hàng này lại quá mạnh mẽ, nhất là vào thời điểm mấu chốt, bị bức phải hành động. Sau vài giây trầm tư, linh cơ liền động. Diệp Sảng quyết đoán mở danh sách bạn tốt ra. Đám Phương Nhã Văn sớm đã bị hắn kéo vào sổ đen, nhưng La Đại Hữu thì không. Hình cái đầu đại diện của La Đại Hữu lóe sáng. Diệp Sảng hỏa tốc nhắn tin. Tin nhắn nhanh chóng được gửi đi.
La Đại Hữu vốn đang xem hiện trường trực tiếp rất hứng thú, bỗng lúc này lại thấy máy truyền tin bên hông vang lên tiếng nhạc chuông dễ nghe liền cảm thấy kỳ quái. Người một nhà với Thần Kiếm ở trong Tử Kim Cung có thể sử dụng bộ đàm để duy trì liên lạc. Hiện tại lại có thông báo có tin nhắn từ máy truyền tin, rõ ràng là bên ngoài có người tìm hắn. Là ai mà lại tìm hắn lúc này?
La Đại Hữu cầm máy lên nhìn, sắc mặt liền thay đổi. Tin nhắn ngắn gọn, rõ ràng, sáng lóe bốn chữ: “Cách vách có quỷ!”. La Đại Hữu không hổ là lão hồ ly, vừa thấy là do Diệp Sảng gửi tới lập tức ý thức được có chuyện không ổn: “Thi tiểu thư, Nhất huynh, sang phòng cách vách xem có chuyện gì xảy ra.”
Phương Nhã Văn cùng Nhất Chưởng Sát Nhân còn đang hơi kinh ngạc, sắc mặt La Đại Hữu lại trầm xuống: “Mau, nhanh lên!”
Hai người Phương Nhã Văn liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi ra khỏi phòng.
Hành lang lầu 2 dành cho khách quý cũng nối liền thành hình vuông, 4 phía nhìn thấy nhau. Hai người Phương Nhã Văn đi vào phòng riêng số 4 trước, gõ vài cái lên cửa không thấy có phản hồi, sau đó đưa tay lên mở thử. Cửa đã bị khóa trái bên trong.
Phương Nhã Văn chợt tỉnh ngộ: “Nhất huynh ở lại xem xét, ta đi tìm hội tiểu Diễm!”
Tình hình bên phòng riêng số 3 cũng giống vậy, bên trong chẳng những không có ai trả lời mà cửa cũng bị khóa trái. Phương Nhã Văn liền nhận ra có chỗ bất thường.
“Tiểu Diễm! Tiểu Toàn! Nói gì đi!” – Phương Nhã Văn kêu vài tiếng.
Bên trong vẫn không có phản hồi. Phương Nhã Văn liền nhìn máy truyền tin. Mấy cái đầu đại diện của nhóm Diễm Vô Song không biết đã xám từ bao giờ. Trong lòng cô ta lập tức “lộp bộp” một cái. Suy tư một lát, cô ta liền mạnh mẽ xô cửa. Tuy trong thành không thể động võ nhưng thuộc tính của người chơi không bị giảm đi. Phương Nhã Văn là một trọng giáp chiến sĩ, đập hai, ba cái đã phá được cửa. Tình cảnh bên trong toilet vô cùng thảm khốc. Tử trạng của ba thi thể nữ bên trong vô cùng đáng sợ, vừa nhìn liền biết là họ bị xử lý bởi thủ pháp vô cùng hung tàn. Phương Nhã Văn cũng coi như là thông minh, giờ mới hiểu ra thiên đại ám chiêu của Diệp Sảng. Đây chính là kế điệu hổ ly sơn tiêu chuẩn.
Phương Nhã Văn một thân lễ phục đen tuyền cùng Nhất Chưởng Sát Nhân một thân âu phục, giày tây lúc này hoàn toàn không còn chút phong độ quý tộc nào, hoang mang sợ hãi chạy về phòng mình. Nhưng trong phòng lúc này làm gì còn bóng dáng La Đại Hữu nữa, chỉ còn lại máu tươi cùng quạt thông gió bị phá nát đầy đất. Lỗ thông gió tối om, âm trầm đáng sợ.
Phương Nhã Văn quyết đoán cầm bộ đàm lên gọi cho đương gia của tập đoàn Thần Kiếm, cũng chính là người phụ trách hội đấu giá lần này – Thần Kiếm Vương Tử: “Vương đại ca, tôi là Thi Phi Vũ! Có người đột nhập, đã giết rất nhiều người. Mau chóng báo cho NPC cảnh vệ!”
Tiếng nói từ bên kia truyền qua bộ đàm mang ngữ khí không tin: “Thi lão đại, cô đang nói đùa phải không? Nơi này chính là Tử Kim Cung trong kinh đô. Có người bí mật trà trộn vào đây thì cũng bình thường, nhưng cô nói có kẻ giết người ở nơi này thì, ha ha, đêm nay uống nhiều quá nên high quá rồi à? Tôi sẽ sắp xếp cho cô một khách điếm để cô vào đó nghỉ ngơi cho tỉnh rượu. Ở ngay Bạch Hổ thôi. Có muốn không, tôi tự mình tới đón cô.”
Nhất Chưởng Sát Nhân lại tức giận giậm chân: “Tự đi tới phòng điều khiển xem cho kĩ rồi hẵng nói! Ta đi báo cho những người khác!”
Phương Nhã Văn không tranh luận nhiều thêm nữa, quay đầu xông ra ngoài hành lang.
Lúc này hội đấu giá đã tới giai đoạn cao trào. Người tham gia đã tới mười vạn người. Hội đấu giá lần này tuyên truyền rất tốt, chọc đúng chỗ, lại còn có kênh truyền hình Bách Độc tới phát trực tiếp. Hai trăm vạn người ở đô thành có thể xem trực tiếp. Đây chắc chắn không phải là hiệu ứng oanh động dạng thường. Nhưng mà, ai cũng không ngờ tình huống có sức công phá lớn nhất lại xuất hiện ngay lúc này.
Trần nhà của Tử Kim Cung đều treo đèn sáng choang, lấp lánh kim bích huy hoàng. Đường thông gió ẩn lẫn giữa đám đèn treo. Mọi người ở hội trường không một ai nghĩ tới Diệp Sảng lại trốn ở trong đó. Hơn nữa vị trí trốn của Diệp Sảng lại vô cùng tuyệt vời.
Trên khán đài, ba mĩ nữ phục trang cung đình tay bưng khay đồ lắc lư thân mình thướt tha, mềm mại đi lên bục. Tiếng của MC lập tức kích động: “Thưa quý khách, đây chính là món siêu cấp đạo cụ mà đại liên minh Tịch Tĩnh đã tỉ mỉ chuẩn bị cho các vị - hồng tinh tạp phiến!”
Hội trường lập tức sôi trào. Vô số người chơi bắt đầu vỗ tay. Mỗi người đều muốn đoạt được đạo cụ này. Màn chiếu điện tử bắt đầu phát bài giới thiệu thuộc tính cùng công hiệu của tấm thẻ, đồng thời cũng chiếu ảnh thực của tấm thẻ.
Người chủ trì đấu giá vung búa: “Tấm thẻ đầu tiên mang tên Tiên Phong Chiến Thần. Giá khởi điểm 500 tín dụng. Mỗi lần tăng giá không ít hơn 50 tín dụng!”
Hắn có vẻ rất xúc động. Nhưng lúc này toàn trường lại lặng ngắt như tờ, không một người nào dâng trào cảm xúc mạnh mẽ. Mỗi người đều trợn tròn hai con mắt, há to miệng. Dường như họ nhìn thấy điều gì đó rất đỗi kinh ngạc.
Người chủ trì hơi ngây ra. Hắn chính là người chủ trì đấu giá cấp thần của Thần Kiếm, đã dẫn dắt không biết bao nhiêu hội đấu giá hàng đầu, nhưng chưa bao giờ hắn thấy việc lạ thế này. Nhưng rất nhanh sau đó hắn liền biết có chuyện gì xảy ra. Thứ khiến 10 vạn người ở đây kinh ngạc không phải là hắn mà là khoảng không trên đỉnh đầu hắn.
Hắn cùng mấy mĩ nữ cùng nhau chậm rãi ngẩng đầu. Có sợi dây từ vô số ánh sáng đèn treo chói lóa rơi xuống. Thế nhưng, trên sợi dây lại treo một cỗ thi thể! Là La Đại Hữu!
La Đại Hữu bị dây thừng thắt chặt cổ, giống như là bị treo cổ ở nơi xa hoa bắt mắt nhất Tử Kim Cung. Hơn nữa, trên ngực hắn còn treo một tấm thẻ điện tử, trên đó là 5 chữ đỏ tươi chói mắt: “Hội đấu giá kết thúc!”
Giờ khắc này toàn trường ồ lên. Tất cả khách quý trên tầng 2 đều đứng lên, lộ ra biểu tình kinh hãi. Thần Kiếm Vương Tử lại càng kinh ngạc, không tin nổi. Lúc này đang phát sóng trực tiếp đó, không biết lúc này đã có bao nhiêu người thấy tình huống này rồi? Việc này không phải là tổn hại tới danh dự tập đoàn Thần Kiếm mà phải nói là vũ nhục.
Người chủ trì đấu giá vẫn còn ngẩng đầu ngẩn người. “Tạch tạch tạch…”. Một chuỗi đạn giáng xuống. Miệng người chủ trì bắt đầu phun máu, đầu trực tiếp bị bắn xuyên qua, quỳ xuống đất bỏ mình.
Ba vị mĩ nữ tiếp thị nhanh chóng hét ầm lên. Diệp Sảng dùng từ lực trảo trượt xuống như thiên binh giáng trần, một thân hắc y, cộng thêm mũ giáp là chiếc mặt nạ chống độc. Diệp Sảng đẩy dây kéo lướt đi, tung một cước đạp một trong ba vị mĩ nữ xinh đẹp bay xa hơn 10 mét, đập vào một chiếc đèn trang trí trên bàn. Tiếng dòng điện chạy rẹt rẹt. Đèn trang trí chẳng những bị nổ nát tung mà vị nữ tiếp thị đó còn bị điện giật đến chết.
Hội trường đại loạn. Vô số người chơi sinh hoạt đứng dậy xông ra cửa lớn. Nhưng đa số game thủ hệ chiến đấu lại khá trấn định, đứng dậy chậm rãi lui đi.
Hiện tại Diệp Sảng chẳng thèm quan tâm mình giết lung tung sẽ bị hồng danh. Hắn gặp người liền giết. Ngày hôm nay, ai dám có quan hệ với tập đoàn Thần Kiếm cùng đại liên minh Tịch Tĩnh liền trở thành kẻ thù của hắn, sẽ bị hắn giết đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Nạn nhân gặp tai ương đầu tiên tất nhiên là nhân viên công tác ở trên khán đài. Hai nữ tiếp thị còn lại ôm đầu chạy trốn theo bản năng. Masada tiêu sái bắn mưa đạn ra ngoài. Trên khán đài đã không còn người sống. Ba vị mĩ nữ đã biến thành tử thi.
Sát khí của Diệp Sảng dâng trào, đưa tay đảo một cái ra một trận liên xạ. Đài chiếu hình ảnh 3D biến thành một đống mảnh kính vỡ.
Lúc này Thần Kiếm Vương Tử liền nhận ra Phương Nhã Văn không hề nói linh tinh, lập tức tìm người phân phó.
“Người đâu? Người đâu? Mau tới trung tâm khởi động hệ thống tự vệ phản kích của tập đoàn. Mau!” – Thần Kiếm Vương Tử dù rống lên vô cùng hung hãn nhưng không hề đánh mất bình tĩnh. Hắn biết hiện tại mình không thể động võ, nhất định phải tiêu tiền khởi động hệ thống phục vụ bảo vệ thì tập đoàn Thần Kiếm cùng đại liên minh Tịch Tĩnh mới có thể loạn đao chém chết tên sát thủ này ở đây.
Tuy nhiên những hành động này của hắn đã nằm trong dự liệu của Diệp Sảng. Lúc này khắp Tử Kim Cung loạn như cào cào. Diệp Sảng lấy lựu đạn ra, tay vung lên một cái, chân tung cước đá lựu đạn ra ngoài.
“Ầm ầm.” Tiếng nổ vang thật lớn. Lựu đạn bung hoa giữa đám game thủ. Cú nổ này thành công oanh tạc một đám lớn. Chín người nằm trong bán kính trí mạng bay bay, đổ đổ, nằm nằm, không một ai sống sót. Khí áp xô đổ một loạt sofa, ghế tựa. Diệp Sảng tiêu sái đứng trên khán đài bưng Masada loạn xạ tạch tạch tạch. Toàn bộ hội trường lúc này chẳng những loạn thành một nùi mà còn đầy tiếng la khóc, chửi rùa, tiếng kêu thảm thiết khắp mọi ngóc ngách.
Dù Masada không thể bắn một phát giết chết ngay người ta được nhưng chỉ tùy tiện bị một viên đạn lạc quét trúng đã chẳng khác gì chết rồi.
Hơn mười vạn người cùng đổ xô ra cửa nào có nhanh được. Hàng người phía trước không bị chết thì bị thương. Diệp Sảng lại ném một viên bom chói lên không. Hội trường nhất thời trắng lóa. Camera theo dõi cũng bị nổ, màn hình máy tính theo dõi trong phòng điều khiển đồng loạt xuất hiện tín hiệu quấy nhiễu.
Giờ phút này khẩu súng mới của Diệp Sảng thể hiện vô cùng oai phong, Diệp Sảng sử dụng rất nhuần nhuyễn. Sức giật của khẩu súng này rất lớn. Diệp Sảng bắn như chỉ đâu đánh đó, dễ dàng bắn nát hội trường. Thủy tinh, kính bị vỡ choang choang khắp nơi. Đèn treo cũng bị bắn nát, sau đó tia điện cũng rẹt rẹt chạy khắp nơi.
Thần Kiếm Vương Tử tức điên. Chuyện này hắn không hề nghĩ tới. Hắn cảm thấy người này lá gan thật sự to vượt trời. Nơi này chính là kinh đô đó nha, lại còn là Tử Kim Cung, nào có giống như chỗ không người muốn tới thì tới, muốn giết cứ giết đâu. Rõ ràng thằng cha này cố ý đối địch với hai đại tập đoàn.
Hắn còn đang ngây người thì Diệp Sảng đã đổi băng đạn xong, loạn xạ về phía cửa kính trên tầng 2. Cửa sổ phòng điều khiến không làm kính cường lực nên lập tức hóa thành bột phấn bay loạn như tiên lên trời. Sau đó một trái lựu đạn bay vào trong.
Lại tiếng nổ “ầm ầm” vang lên. Một đoàn lửa hùng hổ ập ra ngoài từ cửa sổ. Toàn bộ màn hình giám sát trong phòng điều khiên bị nổ cháy đen. Máy móc cũng rẹt rẹt toàn dòng điện lóa mắt. Trong đống ngổn ngang là hơn 10 cỗ thi thể nằm la liệt trên mặt đất.
Thần Kiếm Vương Tử trốn rất nhanh. Nhưng Diệp Sảng loáng một cái đã tung từ lực trảo bám vào bệ cửa sổ, mấy giây sau đã tung người nhảy vào. Giờ phút này Diệp Sảng mặc một thân y phục tác chiến, nhìn qua oai hùng vô cùng. Hắn cầm súng tiêu sái đứng trên bảng điều khiển, nâng súng bắn loạn về phía công tắc nguồn.
“Phụt… rắc rắc!”
Công tắc nguồn phun ra một làn khói nhẹ, sau đó toàn bộ Tử Kim Cung rơi vào một mảnh đen thui.
Thần Kiếm Vương Tử hoảng sợ. Người này không phải gà con mà là gà pro, biết cả chiêu phá hủy nguồn điện tổng đầu tiên.
La Đại Hữu vốn đang xem hiện trường trực tiếp rất hứng thú, bỗng lúc này lại thấy máy truyền tin bên hông vang lên tiếng nhạc chuông dễ nghe liền cảm thấy kỳ quái. Người một nhà với Thần Kiếm ở trong Tử Kim Cung có thể sử dụng bộ đàm để duy trì liên lạc. Hiện tại lại có thông báo có tin nhắn từ máy truyền tin, rõ ràng là bên ngoài có người tìm hắn. Là ai mà lại tìm hắn lúc này?
La Đại Hữu cầm máy lên nhìn, sắc mặt liền thay đổi. Tin nhắn ngắn gọn, rõ ràng, sáng lóe bốn chữ: “Cách vách có quỷ!”. La Đại Hữu không hổ là lão hồ ly, vừa thấy là do Diệp Sảng gửi tới lập tức ý thức được có chuyện không ổn: “Thi tiểu thư, Nhất huynh, sang phòng cách vách xem có chuyện gì xảy ra.”
Phương Nhã Văn cùng Nhất Chưởng Sát Nhân còn đang hơi kinh ngạc, sắc mặt La Đại Hữu lại trầm xuống: “Mau, nhanh lên!”
Hai người Phương Nhã Văn liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi ra khỏi phòng.
Hành lang lầu 2 dành cho khách quý cũng nối liền thành hình vuông, 4 phía nhìn thấy nhau. Hai người Phương Nhã Văn đi vào phòng riêng số 4 trước, gõ vài cái lên cửa không thấy có phản hồi, sau đó đưa tay lên mở thử. Cửa đã bị khóa trái bên trong.
Phương Nhã Văn chợt tỉnh ngộ: “Nhất huynh ở lại xem xét, ta đi tìm hội tiểu Diễm!”
Tình hình bên phòng riêng số 3 cũng giống vậy, bên trong chẳng những không có ai trả lời mà cửa cũng bị khóa trái. Phương Nhã Văn liền nhận ra có chỗ bất thường.
“Tiểu Diễm! Tiểu Toàn! Nói gì đi!” – Phương Nhã Văn kêu vài tiếng.
Bên trong vẫn không có phản hồi. Phương Nhã Văn liền nhìn máy truyền tin. Mấy cái đầu đại diện của nhóm Diễm Vô Song không biết đã xám từ bao giờ. Trong lòng cô ta lập tức “lộp bộp” một cái. Suy tư một lát, cô ta liền mạnh mẽ xô cửa. Tuy trong thành không thể động võ nhưng thuộc tính của người chơi không bị giảm đi. Phương Nhã Văn là một trọng giáp chiến sĩ, đập hai, ba cái đã phá được cửa. Tình cảnh bên trong toilet vô cùng thảm khốc. Tử trạng của ba thi thể nữ bên trong vô cùng đáng sợ, vừa nhìn liền biết là họ bị xử lý bởi thủ pháp vô cùng hung tàn. Phương Nhã Văn cũng coi như là thông minh, giờ mới hiểu ra thiên đại ám chiêu của Diệp Sảng. Đây chính là kế điệu hổ ly sơn tiêu chuẩn.
Phương Nhã Văn một thân lễ phục đen tuyền cùng Nhất Chưởng Sát Nhân một thân âu phục, giày tây lúc này hoàn toàn không còn chút phong độ quý tộc nào, hoang mang sợ hãi chạy về phòng mình. Nhưng trong phòng lúc này làm gì còn bóng dáng La Đại Hữu nữa, chỉ còn lại máu tươi cùng quạt thông gió bị phá nát đầy đất. Lỗ thông gió tối om, âm trầm đáng sợ.
Phương Nhã Văn quyết đoán cầm bộ đàm lên gọi cho đương gia của tập đoàn Thần Kiếm, cũng chính là người phụ trách hội đấu giá lần này – Thần Kiếm Vương Tử: “Vương đại ca, tôi là Thi Phi Vũ! Có người đột nhập, đã giết rất nhiều người. Mau chóng báo cho NPC cảnh vệ!”
Tiếng nói từ bên kia truyền qua bộ đàm mang ngữ khí không tin: “Thi lão đại, cô đang nói đùa phải không? Nơi này chính là Tử Kim Cung trong kinh đô. Có người bí mật trà trộn vào đây thì cũng bình thường, nhưng cô nói có kẻ giết người ở nơi này thì, ha ha, đêm nay uống nhiều quá nên high quá rồi à? Tôi sẽ sắp xếp cho cô một khách điếm để cô vào đó nghỉ ngơi cho tỉnh rượu. Ở ngay Bạch Hổ thôi. Có muốn không, tôi tự mình tới đón cô.”
Nhất Chưởng Sát Nhân lại tức giận giậm chân: “Tự đi tới phòng điều khiển xem cho kĩ rồi hẵng nói! Ta đi báo cho những người khác!”
Phương Nhã Văn không tranh luận nhiều thêm nữa, quay đầu xông ra ngoài hành lang.
Lúc này hội đấu giá đã tới giai đoạn cao trào. Người tham gia đã tới mười vạn người. Hội đấu giá lần này tuyên truyền rất tốt, chọc đúng chỗ, lại còn có kênh truyền hình Bách Độc tới phát trực tiếp. Hai trăm vạn người ở đô thành có thể xem trực tiếp. Đây chắc chắn không phải là hiệu ứng oanh động dạng thường. Nhưng mà, ai cũng không ngờ tình huống có sức công phá lớn nhất lại xuất hiện ngay lúc này.
Trần nhà của Tử Kim Cung đều treo đèn sáng choang, lấp lánh kim bích huy hoàng. Đường thông gió ẩn lẫn giữa đám đèn treo. Mọi người ở hội trường không một ai nghĩ tới Diệp Sảng lại trốn ở trong đó. Hơn nữa vị trí trốn của Diệp Sảng lại vô cùng tuyệt vời.
Trên khán đài, ba mĩ nữ phục trang cung đình tay bưng khay đồ lắc lư thân mình thướt tha, mềm mại đi lên bục. Tiếng của MC lập tức kích động: “Thưa quý khách, đây chính là món siêu cấp đạo cụ mà đại liên minh Tịch Tĩnh đã tỉ mỉ chuẩn bị cho các vị - hồng tinh tạp phiến!”
Hội trường lập tức sôi trào. Vô số người chơi bắt đầu vỗ tay. Mỗi người đều muốn đoạt được đạo cụ này. Màn chiếu điện tử bắt đầu phát bài giới thiệu thuộc tính cùng công hiệu của tấm thẻ, đồng thời cũng chiếu ảnh thực của tấm thẻ.
Người chủ trì đấu giá vung búa: “Tấm thẻ đầu tiên mang tên Tiên Phong Chiến Thần. Giá khởi điểm 500 tín dụng. Mỗi lần tăng giá không ít hơn 50 tín dụng!”
Hắn có vẻ rất xúc động. Nhưng lúc này toàn trường lại lặng ngắt như tờ, không một người nào dâng trào cảm xúc mạnh mẽ. Mỗi người đều trợn tròn hai con mắt, há to miệng. Dường như họ nhìn thấy điều gì đó rất đỗi kinh ngạc.
Người chủ trì hơi ngây ra. Hắn chính là người chủ trì đấu giá cấp thần của Thần Kiếm, đã dẫn dắt không biết bao nhiêu hội đấu giá hàng đầu, nhưng chưa bao giờ hắn thấy việc lạ thế này. Nhưng rất nhanh sau đó hắn liền biết có chuyện gì xảy ra. Thứ khiến 10 vạn người ở đây kinh ngạc không phải là hắn mà là khoảng không trên đỉnh đầu hắn.
Hắn cùng mấy mĩ nữ cùng nhau chậm rãi ngẩng đầu. Có sợi dây từ vô số ánh sáng đèn treo chói lóa rơi xuống. Thế nhưng, trên sợi dây lại treo một cỗ thi thể! Là La Đại Hữu!
La Đại Hữu bị dây thừng thắt chặt cổ, giống như là bị treo cổ ở nơi xa hoa bắt mắt nhất Tử Kim Cung. Hơn nữa, trên ngực hắn còn treo một tấm thẻ điện tử, trên đó là 5 chữ đỏ tươi chói mắt: “Hội đấu giá kết thúc!”
Giờ khắc này toàn trường ồ lên. Tất cả khách quý trên tầng 2 đều đứng lên, lộ ra biểu tình kinh hãi. Thần Kiếm Vương Tử lại càng kinh ngạc, không tin nổi. Lúc này đang phát sóng trực tiếp đó, không biết lúc này đã có bao nhiêu người thấy tình huống này rồi? Việc này không phải là tổn hại tới danh dự tập đoàn Thần Kiếm mà phải nói là vũ nhục.
Người chủ trì đấu giá vẫn còn ngẩng đầu ngẩn người. “Tạch tạch tạch…”. Một chuỗi đạn giáng xuống. Miệng người chủ trì bắt đầu phun máu, đầu trực tiếp bị bắn xuyên qua, quỳ xuống đất bỏ mình.
Ba vị mĩ nữ tiếp thị nhanh chóng hét ầm lên. Diệp Sảng dùng từ lực trảo trượt xuống như thiên binh giáng trần, một thân hắc y, cộng thêm mũ giáp là chiếc mặt nạ chống độc. Diệp Sảng đẩy dây kéo lướt đi, tung một cước đạp một trong ba vị mĩ nữ xinh đẹp bay xa hơn 10 mét, đập vào một chiếc đèn trang trí trên bàn. Tiếng dòng điện chạy rẹt rẹt. Đèn trang trí chẳng những bị nổ nát tung mà vị nữ tiếp thị đó còn bị điện giật đến chết.
Hội trường đại loạn. Vô số người chơi sinh hoạt đứng dậy xông ra cửa lớn. Nhưng đa số game thủ hệ chiến đấu lại khá trấn định, đứng dậy chậm rãi lui đi.
Hiện tại Diệp Sảng chẳng thèm quan tâm mình giết lung tung sẽ bị hồng danh. Hắn gặp người liền giết. Ngày hôm nay, ai dám có quan hệ với tập đoàn Thần Kiếm cùng đại liên minh Tịch Tĩnh liền trở thành kẻ thù của hắn, sẽ bị hắn giết đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Nạn nhân gặp tai ương đầu tiên tất nhiên là nhân viên công tác ở trên khán đài. Hai nữ tiếp thị còn lại ôm đầu chạy trốn theo bản năng. Masada tiêu sái bắn mưa đạn ra ngoài. Trên khán đài đã không còn người sống. Ba vị mĩ nữ đã biến thành tử thi.
Sát khí của Diệp Sảng dâng trào, đưa tay đảo một cái ra một trận liên xạ. Đài chiếu hình ảnh 3D biến thành một đống mảnh kính vỡ.
Lúc này Thần Kiếm Vương Tử liền nhận ra Phương Nhã Văn không hề nói linh tinh, lập tức tìm người phân phó.
“Người đâu? Người đâu? Mau tới trung tâm khởi động hệ thống tự vệ phản kích của tập đoàn. Mau!” – Thần Kiếm Vương Tử dù rống lên vô cùng hung hãn nhưng không hề đánh mất bình tĩnh. Hắn biết hiện tại mình không thể động võ, nhất định phải tiêu tiền khởi động hệ thống phục vụ bảo vệ thì tập đoàn Thần Kiếm cùng đại liên minh Tịch Tĩnh mới có thể loạn đao chém chết tên sát thủ này ở đây.
Tuy nhiên những hành động này của hắn đã nằm trong dự liệu của Diệp Sảng. Lúc này khắp Tử Kim Cung loạn như cào cào. Diệp Sảng lấy lựu đạn ra, tay vung lên một cái, chân tung cước đá lựu đạn ra ngoài.
“Ầm ầm.” Tiếng nổ vang thật lớn. Lựu đạn bung hoa giữa đám game thủ. Cú nổ này thành công oanh tạc một đám lớn. Chín người nằm trong bán kính trí mạng bay bay, đổ đổ, nằm nằm, không một ai sống sót. Khí áp xô đổ một loạt sofa, ghế tựa. Diệp Sảng tiêu sái đứng trên khán đài bưng Masada loạn xạ tạch tạch tạch. Toàn bộ hội trường lúc này chẳng những loạn thành một nùi mà còn đầy tiếng la khóc, chửi rùa, tiếng kêu thảm thiết khắp mọi ngóc ngách.
Dù Masada không thể bắn một phát giết chết ngay người ta được nhưng chỉ tùy tiện bị một viên đạn lạc quét trúng đã chẳng khác gì chết rồi.
Hơn mười vạn người cùng đổ xô ra cửa nào có nhanh được. Hàng người phía trước không bị chết thì bị thương. Diệp Sảng lại ném một viên bom chói lên không. Hội trường nhất thời trắng lóa. Camera theo dõi cũng bị nổ, màn hình máy tính theo dõi trong phòng điều khiển đồng loạt xuất hiện tín hiệu quấy nhiễu.
Giờ phút này khẩu súng mới của Diệp Sảng thể hiện vô cùng oai phong, Diệp Sảng sử dụng rất nhuần nhuyễn. Sức giật của khẩu súng này rất lớn. Diệp Sảng bắn như chỉ đâu đánh đó, dễ dàng bắn nát hội trường. Thủy tinh, kính bị vỡ choang choang khắp nơi. Đèn treo cũng bị bắn nát, sau đó tia điện cũng rẹt rẹt chạy khắp nơi.
Thần Kiếm Vương Tử tức điên. Chuyện này hắn không hề nghĩ tới. Hắn cảm thấy người này lá gan thật sự to vượt trời. Nơi này chính là kinh đô đó nha, lại còn là Tử Kim Cung, nào có giống như chỗ không người muốn tới thì tới, muốn giết cứ giết đâu. Rõ ràng thằng cha này cố ý đối địch với hai đại tập đoàn.
Hắn còn đang ngây người thì Diệp Sảng đã đổi băng đạn xong, loạn xạ về phía cửa kính trên tầng 2. Cửa sổ phòng điều khiến không làm kính cường lực nên lập tức hóa thành bột phấn bay loạn như tiên lên trời. Sau đó một trái lựu đạn bay vào trong.
Lại tiếng nổ “ầm ầm” vang lên. Một đoàn lửa hùng hổ ập ra ngoài từ cửa sổ. Toàn bộ màn hình giám sát trong phòng điều khiên bị nổ cháy đen. Máy móc cũng rẹt rẹt toàn dòng điện lóa mắt. Trong đống ngổn ngang là hơn 10 cỗ thi thể nằm la liệt trên mặt đất.
Thần Kiếm Vương Tử trốn rất nhanh. Nhưng Diệp Sảng loáng một cái đã tung từ lực trảo bám vào bệ cửa sổ, mấy giây sau đã tung người nhảy vào. Giờ phút này Diệp Sảng mặc một thân y phục tác chiến, nhìn qua oai hùng vô cùng. Hắn cầm súng tiêu sái đứng trên bảng điều khiển, nâng súng bắn loạn về phía công tắc nguồn.
“Phụt… rắc rắc!”
Công tắc nguồn phun ra một làn khói nhẹ, sau đó toàn bộ Tử Kim Cung rơi vào một mảnh đen thui.
Thần Kiếm Vương Tử hoảng sợ. Người này không phải gà con mà là gà pro, biết cả chiêu phá hủy nguồn điện tổng đầu tiên.
Bình luận truyện