Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 95: Lại muốn ta dọn tàn cuộc?



Lâm Phi đang đi đột nhiên ngừng ngay lại, suýt chút nữa đụng vào nhị ca ở phía trước, cũng may dừng lại đúng lúc.

Nói đùa sao, ta có vị hôn thê từ lúc nào?

Lâm Phi trợn mắt há mồm, vô duyên vô cớ tại sao hắn lại có thêm một vị hôn thê rồi. Đúng là khiến người ta không thể bình tĩnh được.

Nếu như lời này từ trong miệng người khác nói ra, đánh chết Lâm Phi cũng sẽ không tin, nhưng là từ trong miệng nhị ca Lâm Phong nói ra, Lâm Phi không thể không tin tưởng, nhị ca chưa bao giờ lừa hắn.

Trong trí nhớ, ba người thân huynh đệ bọn họ cũng không có như bên ngoài đồn thổi, tranh đấu không ngừng, trái lại còn vô cùng đoàn kết.

Lâm Phi tại sao phải ra tay, tại sao phải hỗ trợ, chính là xuất phát từ duyên cớ này.

...

Không đợi Lâm Phong mở miệng, tiểu la lỵ Lâm Nghiên Nghiên đã cười khanh khách: "Đại ca ca, tỷ tỷ kia giống như tiên nữ vậy, đẹp vô cùng, Nghiên Nghiên vô cùng thích!"

Trên trán Lâm Phi nhất thời đều là hắc tuyến.

Từ lúc nào, tiểu la lỵ đã "hiểu chuyện" như thế rồi...

Lâm Phong có thể cảm giác được sát khí nồng đậm xung quanh, hối hận vì đã nói ra chuyện vừa rồi. Hắn không định tìm phiền phức cho bản thân. Nhưng nói thì cũng đã nói rồi, thực sự không có biện pháp nào thay đổi nữa, nhất là bây giờ bị ánh mắt tràn đầy sát khí kia nhìn, toàn thân khó chịu.

"Tam đệ, đừng nóng giận." Lâm Phong vội mở miệng: ""Ngươi nghe ta chậm rãi kể lại đã."

Một màn trên đường cái xảy ra, Lâm Phong phát hiện tam đệ đã thay đổi, cảm giác bén nhạy của võ giả, mơ hồ có thể cảm giác được tam đệ đã trở nên không đơn giản.

Võ Đạo thất trọng thiên Trương Vạn Tùng, nói đánh bại là đánh bại, cho dù tu luyện huyền công Hoàng cấp, Lâm Phong cũng chưa chắc nắm chắc làm được. Vậy mà Lâm Phi hết lần này tới lần khác, nhẹ nhàng như dùng hai ngón tay bắt ốc, phế đi Trương Vạn Tùng, khiến hắn không dám dùng ánh mắt trước kia nhìn tam đệ này nữa.

...

Nghe được lời nói của Lâm Phong, Lâm Phi gần như nhảy dựng lên.

Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi!

Tình tiết cẩu huyết gì thế, Lâm Phi nói không nên lời, khi nghe Nhị ca nói, hắn mới hiểu được cái gì mới thật sự là cẩu huyết, xem ra có nói ra cũng chưa chắc có người sẽ tin tưởng.

"Ngươi sẽ không gạt ta chứ?" Lâm Phi nghi hoặc, ánh mắt kia giống như đang nhìn thấy chuyện gì quái dị lắm vậy.

Lâm Phong bị nhìn toàn thân bất an: "Lâm gia chúng ta tốt xấu cũng là đệ nhất gia tộc ở Quy Nguyên thành, cho dù là thành chủ đại nhân cũng phải cho Lâm gia chúng ta mấy phần mặt mũi, ngươi cho rằng thời gian năm năm, Lâm gia chúng ta có thể suy sụp nhanh như vậy sao?"

Lời nói này mang theo vài phần vấn trách, lại mang theo vài phần lửa giận, hướng về phía Lâm Phi.

Trước đó, Lâm Phi vẫn buồn bực, sao Lâm gia lại có thể suy sụp nhanh như vậy, danh tiếng đệ nhất gia tộc cũng không phải là thổi phồng lên mà là dùng thực lực mà dành được.

Hiện giờ liên tưởng đến mấy câu nói vừa rồi, Lâm Phi vẫn không thể tin được, dù đã biết Lâm Phi trước đây không tốt đẹp gì, nhưng sao lại đi trêu vào phiền phức lớn như vậy chứ.

...

Vị hôn thê là ai? Có lẽ người nào cũng không nghĩ ra, lại chính là nữ nhi của thành chủ, Tô Thủy Yên.

Nữ nhi của vị thành chủ, đại biểu cho điều gì, đây mới là chuyện đáng để suy nghĩ, tại sao lại như vậy, ai cũng không rõ ràng lắm. Mọi người chỉ biết sau đó là lửa giận của thành chủ đại nhân.

Lúc đầu còn cho rằng, Lâm gia sẽ gặp phải một hồi bão táp, kết quả làm người ta khiếp sợ cũng làm cho mọi người cho tới bây giờ vẫn không hiểu được chính là, thành chủ dĩ nhiên không ra tay đối phó Lâm gia, giống như chưa bao giờ phát sinh qua chuyện gì vậy.

Ba chữ vị hôn thê vì vậy vẫn đeo trên người nữ nhi của thành chủ cho tới bây giờ.

Nguyên nhân Lâm gia suy bại chính là do thế lực lớn nhỏ ngầm nhằm vào Lâm gia, cộng thêm thành chủ đại nhân nhắm một mắt mở một mắt, khiến người ta nhìn ra cách thức trong đó.

Có thể nói, ba chữ vị hôn thê trên đỉnh đầu Tô Thủy Yên giữ tác dụng rất lớn.

Thời gian năm năm, Lâm gia tổn thương nguyên khí nặng nề, chuyện của Lâm Phi và Tô Thủy Yên chính là mồi dẫn lớn nhất.

...

Nếu như trước đây nghe được mình có một vị hôn thê, nói không chừng Lâm Phi sẽ vô cùng vui vẻ và hưng phấn.

Đáng tiếc lúc này Lâm Phi vui vẻ không nổi, Quy Nguyên thành nhìn bề ngoài gió êm sóng lặng, thế nhưng ai cũng biết, một hồi bão tố đang lặng yên tràn ngập ra, lúc nào cũng có thể sẽ vô tình rơi xuống.

Mà tâm điểm của bão táp chính là Lâm gia.

"Xem ra lần này ta về không đúng lúc rồi!" Lâm Phi tự giễu cười nói, chỗ sâu trong trí nhớ hiện lên một vài đoạn ngắn.

Lâm Phong cũng không biết trả lời vấn đề này thế nào, vỗ vỗ vai Lâm Phi, nói: "Năm năm trước, ngươi quả thực không đúng, việc này ai cũng không giúp được ngươi, hiện giờ chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi, ý của Nhị ca rất đơn giản, ngươi tốt nhất là theo đuổi Tô mỹ nữ cho tốt, như vậy là không còn gì tốt hơn rồi."

Hắn vốn còn cho rằng, nhị ca sẽ đưa ra một biện pháp tốt, kết quả hắn lại đưa ra biện pháp cẩu huyết này. Lâm Phi đảo cặp mắt trắng dã: "Huynh làm đi, ta ở đằng sau ủng hộ huynh."

Thật sự mà nói, chẳng biết tại sao xuất hiện thêm một vị hôn thê, mới là chuyện khiến Lâm Phi thấy kỳ quái nhất.

Bảo đi giết người, Lâm Phi có thể không nhíu mày đi làm. Nhưng đối phó với vị hôn thê, cho dù không phải vị hôn thê chân chính, nhưng thời gian năm năm, Tô Thủy Yên vẫn dùng danh hiệu này, gặp mẫu thân ở đại sảnh.

Đây là chuyện khó có thể tưởng tượng đến mức nào...

Người không biết còn tưởng rằng Lâm Phi là kẻ vong ân phụ nghĩa, có danh tiếng xấu.

Chỉ có trong lòng Lâm Phi không ngừng tự kêu oan, đã là đóng giả, vậy mà chuyện cẩu huyết gì cũng đều đến phiên mình.

Đáng tiếc, những lời này Lâm Phi đều không thể nói ra.

...

Cuối cùng, Lâm Phi vẫn bị Lâm Phong kéo đi. Theo lời của Lâm Phong, nếu như giải quyết mâu thuẫn này tốt đẹp, nói không chừng sẽ cho Lâm gia có cơ hội trở mình.

Quy Nguyên thành, Sơn Hà quận, thành chủ có quyền lớn nhất.

Nếu như thành chủ chịu mở miệng, những người đó có hận đến mấy cũng không thể kéo Lâm gia xuống ngựa, vạn nhất thành chủ vui vẻ, mang lại rất nhiều chỗ tốt thì cũng khó nói.

Cùng nhau đi tới, Lâm Phi lại nhíu mày. Không biết tại sao khi nghe được ba chữ vị hôn thê, Lâm Phi lại nhớ tới một người trước tiên, một bạch y nữ tử, tên là Tình Nhi.

"Lẽ nào ta thích mỹ nữ bạo lực kia rồi?" Lâm Phi không khỏi tự nhủ.

Bất tri bất giác bọn họ đã đi tới phòng khách của Lâm gia.

Thủ vệ ở bên ngoài thấy hắc bào Lâm Phi, không khỏi lộ ra biểu tình ngoài ý muốn, sau đó là một tia khinh miệt, hoàn toàn không để vị tam thiếu gia Lâm Phi này ở trong lòng.

Lâm Phi vừa mới bừng tỉnh, đã thấy hai đạo nhân ảnh một đỏ một tím nhất thời xuất hiện ở trước mắt, đạo hồng sắc thân ảnh như gió lao tới.

"Con của ta, ngươi rốt cục đã trở về rồi, mẫu thân nhớ ngươi muốn chết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện