Vô Diệm Xinh Đẹp

Chương 65: Phủ Từ phu nhân



Thanh âm của Đại vương tử rơi xuống, một cái giọng nữ mềm mại mà có hai phần lười biếng cười nói: ” Đại mỹ nam dươngdanh thiên hạ nguyên lai còn là một chàng thiếu niên! Hì hì, người ta sợ là thẹn thùng đi?”

Cô gái này vừa nói ra, thị tỳ đứng ở hai bên đồng thời che miệng cười duyên. Theo nụ cười này của chúng nữ, một tấc vuông nơi đây tựa như hoa xuân đồng loạt nở rộ, nhất thời làm cho người ta hoa cả mắt.

Ngũ công tử không hề động dung, hắn ngẩng đầu nhìn người phía trước.

Đứng ở trên cầu thang cẩm thạch là bảy tám người, những người này đều là một ít nam tử trẻ tuổi anh tuấn, bộ mặt nghiêm nghị đứng ở phía sau, mà ở phía trước mấy thanh niên nam tử này, đứng một nam một nữ, người nam kia diện mục tuấn lãng, tuy rằng cười cũng là biểu tình âm lãnh, đúng là Đại vương tử. Mà bên người Đại vương tử, đứng một cái cô gái hai mươi lăm tuổi, dáng người đầy đặn, làn da trắng noãn giống như có thể nặn ra nước.

Cô gái này mày lá liễu, mắt phượng, môi nho nhỏ bôi son đỏ hồng tỏa sáng, góc trên mắt phải trắng noãn của nàng mọc lên một viên nốt ruồi.

Diện mạo mà nói, cô gái này bất quá chính là trên mức trung bình, Nhưng nàng có một loại mị lực từ trong tỏa ra ngoài, giơ tay nhấc chân đều nở rộ phong tình, như một đóa hoa đang thời khắc nở tươi đẹp nhất, không có lúc nào là không bày ra sức quyến rũ nữ tính của nàng.

Hơn nữa, y phục của nàng mặc hơi có bất đồng với người đương thời, trên người vận trường bào màu xanh nhạt, trên trường bào thêu đầy hoa phượng tiên cùng tiên hạc. Trường bào kia bó chặt, lộ ra vòng eo mảnh khảnh của nàng, đồng thời cổ áo hơi thấp, bày ra non nửa chỗ trắng noãn mịn màng trước ngực . Ở thời đại này, nàng ăn mặc như vậy có lực hấp dẫn trí mạng.

Xem ra, đây là Từ phu nhân.

Giờ phút này, Từ phu nhân đang đứng ở trên bậc thang, cười nhẹ nhàng nhìn chằm chằm Cơ Ngũ công tử đánh giá. Làn thu ba của nàng đong đưa, ánh mắt hơi mang ý khiêu khích. Tôn Nhạc đi ở phía sau, xem xét nàng liền cảm thấy thú vị.

Ngũ công tử thản nhiên đi đến trước mặt Đại vương tử cùng Từ phu nhân, hướng tới bọn họ chắp tay trước ngực kêu lên: “Đại điện hạ an, Từ phu nhân an.”

“Ôi! Làm gì đa lễ như vậy?” Từ phu nhân hướng Ngũ công tử quăng một cái mị nhãn. Nhân cơ hội tới gần hắn hai bước vươn tay ngọc trắng trơn mềm mại hướng mu bàn tay Ngũ công tử vuốt ve.

Ngũ công tử hiển nhiên thật không ngờ Từ phu nhân ở trước mặt công chúng lại cư xử như vậy. Khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống, cước bộ thối lui về phía sau, hai tay buông lỏng đồng thời thân mình rất tự nhiên nghiêng nghiêng. Hắn ở cục diện này chỉ bằng vài động tác nhè nhẹ cực kỳ xảo diệu tránh được tay Từ phu nhân tự nhiên đến không ai nói được gì.

Từ phu nhân khẽ vỗ không trúng, không khỏi u oán nhìn chằm chằm Ngũ công tử.

Ngũ công tử tránh ánh mắt của nàng.

Đại vương tử thấy vậy cười lên ha hả. Hắn bước đi đến trước mặt Ngũ công tử cười dài nói: “Thục di chuyện này người ta cũng không cảm kích rồi? Ha ha, mấy ngày trước ta đưa cho Cơ Ngũ ba mỹ nhân xinh đẹp nhưng hắn là đều mang trả lại cho ta!”

Đại vương tử nhướng mày, cười dài, bất âm bất dương nói đến đây, tay phải hướng trong phòng duỗi ra, khách khí nói: “Cơ Ngũ công tử, mời vào bên trong!”

Ngũ công tử cười cười, chắp tay trước ngực nói : ” Trước hết mời Điện hạ, mời Từ phu nhân!”

Tôn Nhạc đi theo phía sau A Phúc, cúi đầu đi vào bên trong, khi nàng đi qua Đại vương tử thì Đại vương tử liếc nhìn một cái liền dời tầm mắt đi.

Đi qua cầu thang bạch ngọc, đi ngang qua hành lang bằng ngọc khắc hoa quanh co khúc khuỷu, một tòa cung điện xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngoài cung điện vệ sĩ nghiêm nghị mà đứng, bên trong tiếng nhạc từng trận, hương thơm phiêu đãng, vừa liếc mắt, là có thể nhìn đến thân ảnh mỹ nhân phấn hồng xanh biếc phiêu nhiên mà qua lại bên trong, rất là mê lòng người.

Từ phu nhân vừa cười nói tự nhiên, vừa hướng về phía Ngũ công tử nhiều lần đưa đẩy làn thu ba. Bất quá sau khi nàng bị Ngũ công tử cự tuyệt, thân mình đầy đặn kia cũng không tới sát hắn nữa.

Bên cạnh Tôn Nhạc, A Phúc nhìn Từ phu nhân, lén lút liếc mắt nhìn chúng thủ vệ thị tỳ theo sát ở sau người một chút, lại liếc mắt nhìn thân ảnh xinh đẹp lay động đi tới đi lui trong cung một cái, thực là nhìn đếnhai mắt có điểm đăm đăm, một bộ mê mẩn tâm thần.

Mọi người đi vào trong cung điện, trong cung điện đèn lồng vô số, chiếu lên đại điện phảng phất hư ban ngày, trong đại điện có thể chứa hơn một ngàn người, trên trăm cái cô gái xinh đẹp mặc y phục mùa hạ mỏng manh, đang xếp đặt các sập. Mỗi một động tác của các nàng, đều tuyệt đẹp mà tự nhiên, giống như đang múa nhìn vào liền cảnh đẹp ý vui.

Mọi người đi vào thì chúng nữ kỳ thật đã chuẩn bị thỏa đáng.

Đại vương tử bước đi hướng ngay giữa đại điện phía trước, hắn vừa đi, vừa hướng Ngũ công tử bên người cười nói: “Cơ Ngũ công tử, lúc này đây vì mở tiệc chiêu đãi ngươi, ta đã mời không ít nhân vật nổi tiếng sứ giả nha. Trong những người này, có không ít là đã sớm quý trọng sự tao nhã cùng tài trí của công tử, ha ha ha ha.”

Trong tiếng cười lớn của Đại vương tử, sắc mặt Ngũ công tử lạnh nhạt như trước, chính là trong ánh mắt ẩn giấu sự khó chịu.

Đại vương tử dẫn đầu, ngồi vào sập chủ vị bên trái. Sau khi hắn ngồi vào chỗ của mình, Từ phu nhân cười nói tự nhiên cùng với Đại vương tử ngồi xuống, nàng giơ chén rượu trong tay lên, tay ngọc khẽ nâng, ống tay áo tỏa hương, hướng tới Ngũ công tử nghiêng một cái, cười khanh khách nói:“Cơ ngũ công tử, thiếp thân trước hết mời người một ly!”

Khóe miệng Ngũ công tử giương giương lên, lúc này, Tả Xu đứng ở phía sau hắn tiến lên từng bước, ngồi chồm hỗm trên mặt đất châm rượu cho hắn.

Từ phu nhân giống như lúc này mới nhìn đến Song Xu, sóng mắt nàng dừng ở trên mặt Tả Xu, lại chuyển tới tóc của nàng, cổ, bộ ngực, thắt lưng cùng cái mông. Ánh mắt của nàng sáng quắc, nhìn không chút nào kiêng kị, sau khi đánh giá Tả Xu xong, Từ phu nhân ngẩng đầu nhìn hướng Hữu Xu, đồng dạng đem từ đầu đến chân nàng tinh tế đánh giá một lần.

Sau khi đánh giá một lần, Từ phu nhân mím môi cười, sóng mắt lưu chuyển, ” Thị nữ sinh đôi này tuy rằng diện mạo bất quá chỉ hang trung, chỗ khó có được là song sinh. Chính là Cơ Ngũ công tử, tại sao các nàng đi theo công tử lâu ngày như vậy sao vẫn là tấm thân xử nữ?”

Cơ Ngũ sắc mặt không thay đổi, hắn chậm rãi nâng chén tới gần bên môi, thản nhiên trả lời: “Từ phu nhân có điều không biết, song nữ này tuy là thị tỳ của Cơ Ngũ, thực ra là nghĩa muội Cơ Ngũ trân quý vẫn còn ngại không đủ, sao dám khi dễ?”

“Phải vậy không?”

Từ phu nhân cười duyên.

Ở trong tiếng cười duyên của Từ phu nhân, Đại vương tử cũng là một trận cười ha ha, bất quá hắn cười to thập phần kiêu ngạo, hơn nữa trong kiêu ngạo mang theo ác ý nào đó. Chỉ nghe Đại vương tử cười một trận thống khoái, miệng chậc chậc, thân trên nghiêng hướng Ngũ công tử, nhếch miệng cười hỏi: “Cơ Ngũ tuấn mỹ còn trẻ, cũng không thích nữ sắc, chẳng lẽ, ngươi thích chính là nam sắc?”

Đại vương tử câu hỏi này vừa rơi xuống, hắn lại là một trận cười to.

Hắn vừa nói ra những lời này, sắc mặt Ngũ công tử, A Phúc cùng Song Xu đều đại biến, có vẻ rất giận dữ! Song Xu lại tức giận đến mặt đỏ bừng, Hữu Xu đứng ở phía sau hắn nghiến răng nghiến lợi vọt tới trước nửa bước, lại cứng rắn ngừng chân lại.(Myu: Đây là hậu quả của tội ko nghe lời vợ keke)

Mà tay Ngũ công tử nâng chén tới gần bên môi, đã hơi run rẩy, run run làm rượu trong chén không ngừng xao động, xao động làm cho người ta có một loại cảm giác, một giây sau chén rượu này lập tức vỡ vụn!

Tôn Nhạc nhìn về phía Ngũ công tử, thấy hắn đã tức giận đến sắc mặt trắng bệch, mà chung quanh cũng chỉ có chính mình còn bình tĩnh, liền chậm rãi tiến lên từng bước, đi đến cạnh Tả Xu ngồi chồm hỗm, sau đó vững vàng châm một chén rượu. Nàng đem chén rượu này đưa đến bên môi Ngũ công tử, đưa tay phải ra tự nhiên mà cầm qua chén rượu run run đong đưa trong tay hắn kia đặt ở trên bàn, thanh âm thanh bình nói: “Đại vương tử bất quá là nói đùa thôi! Công tử người đừng tưởng thật.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện