Võ Động Thiên Hà
Vân Thiên Hà giúp Đường Linh Vũ bắt chim ưng, mặc dù Đường Linh Vũ đã thuần phục được nó, nhưng sau này nuôi dưỡng thế nào, dùng vào mục đích gì thì Đường Linh Vũ vẫn còn chưa có nghĩ tới.
Mỗi lần hắn thấy Vân Thiên Hà chỉ cần giơ cánh tay lên là Vân Tường lại đáp xuống trên tay, một mực nghe lời, tuy rằng hắn không biết được mục đích để làm gì nhưng chỉ như vậy thôi cũng đủ cho hắn cực kì hâm mộ.
Tại sao Vân Thiên Hà có thể khiến cho chim ưng nghe lời đến mức như vậy, mà hắn thuần phục con ưng này, giống như là hầu hạ đại gia mỗi ngày đều phải nuông chiều nó, thậm chí nó còn bắt đầu biếng ăn ,hắn không thể nào hoàn toàn làm chủ được con ưng này, bởi vậy hắn phi thường buồn bực, mới quyết định tìm tới Vân Thiên Hà để hỏi một số kinh nghiệm.
Nhưng khi Đường Linh Vũ tới võ đường tìm, thấy Vân Thiên Hà nhìn mình với đôi mắt lập lòe quang mang, trong không khỏi nhảy lên mấy cái. Nguồn: https://truyenbathu.net
Nhất định có âm mưu !
Nhưng nhìn thoáng qua con chim ưng đang đậu trên cánh tay của mình, Đường Linh Vũ nhắm mắt lại, khẽ cắn môi quyết định, cùng lắm thì hắn muốn như thế nào mình sẽ làm tốt cho hắn !
Nghĩ tới đây, Đường Linh Vũ trên mặt chuyển nhanh sang vẻ ưu sầu, tiến lên nói:
-"Ai nha ! Thiên Hà huynh đệ cứu ta a !"
-"Lẵng Vũ huynh đệ có chuyện gì cần cầu cứu a ?"
Vân Thiên Hà tiến lên, khẽ vuốt ve con chim ưng đang đậu trên tay Đường Linh Vũ, con chim ưng đột nhiên mở to cặp mắt sắc bén, đề phòng nhìn chằm chằm Vân Thiên Hà, nhưng không có dùng mỏ tấn công cánh tay đang ve vuốt của Vân Thiên Hà.
Đường Linh Vũ mở to mắt nói:
-"Thiên Hà tại sao nó không tấn công ngươi !"
-"Trên người ta có hơi thở của đồng loại của nó, hắn tự nhiên không tấn công ta !"
Vân Thiên Hà cười nhạt sau đó nâng một tay lên, hét lớn "Vân Tường", sau đó giơ tay ra giấu giữa không trung.
-"Tức...!"
Chỉ nghe thấy trên bầu trời một thanh âm giòn tan đáp lại, sau đó một bóng đen tốc độ rất nhanh hương nói này phóng tới.chỉ trong vòng một hơi thở Vân Tường đã tới nói lượn vài vòng, chậm rãi đáp xuống cánh tay của Vân Thiên Hà, thản nhiên dùng mỏ cắt tỉa lông mao, đề phòng trừng mát nhìn Đường Linh Vũ một cái, biểu hiện vẻ kiêu ngạo, thần tuấn, uy vũ bất phàm.
Đường Linh Vũ thấy Vân Thiên Hà có thể huấn luyện Vân Tường nghe lời như vậy, trong lòng hâm mộ, hai mắt đỏ lên, vội vàng nói:
-"Thiên Hà, mau chỉ cho ta cách nào có thẻ khiến Phi Vũ của ta giống như Vân Tường, có thể tâm linh tương thông đi ?"
Vân Thiên Hà không co trả lời mà đánh giá Phi Vũ trê tay Đường Linh Vũ.
Đường Linh Vũ nóng lòng, nói tiếp:
-"Gần đây Phi Vũ rất biếng ăn, thịt tươi ta cho nó ăn nhưng nó không chịu, luôn ngủ ở trong phòng, ta gọi nó thế nào nó cũng không phản ứng, ta phải nuôi dưỡng hắn bằng cách nào đây, Thiên Hà ngươi dạy ta chứ ?"
Vân Thiên Hà vẻ mặt khó khăn ,nói:
-"Điều này... ta gần đây tu luyện công pháp, rất khó để đột phá, nghe nói có một bộ công pháp tên là "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", công pháp rất cao thâm, đáng tiếc vô duyên thử một lần a !"
Đường Linh Vũ cũng là người thông minh, thế nào không hiểu được ý tứ của Vân Thiên Hà chứ ,nghĩ thầm:
-"Tiểu tử ngươi lại dám đòi hỏi công pháp của bổn Vương gia, trên toàn bộ Đại Đường quốc coi như ngươi là người duy nhất !"
Vân Thiên Hà thấy vẻ mắt Đường Linh Vũ toát lên vẻ khó khăn, liền gãi gãi vào cổ Vân Tường, Vân Tường thoải mãi nhắm mắt hưởng thụ, trong chốc lát cổ tay Vân Thiên Hà run lên, nhấc tay lên nói:
-"Đi thôi !"
Vân Tường nghe được mệnh lệnh, nhanh chóng võ cánh phóng thẳng lên trời, chi trong chớp mắt đã hóa thành điểm đen mờ nhỏ, rồi biến mất trên bầu trời.
Vân Thiên Hà không tiếp tục để ý tới Đường Linh Vũ, xoay người hướng bên hồ đi tới.
Đường Linh Vũ trong lòng quýnh lên, liếc mắt nhìn Phi Vũ đang đậu trên tay mình, cắn răng một cái, chạy đuổi theo nói:
-"Thiên Hà dừng bước, bộ công pháp "Thiên tuyết ngọc cơ thuật kia " chính là do Tuyết ông tiên sinh truyền thụ, nếu như ta dạy cho ngươi, phải được Tuyết ông tiên sinh đồng ý. nhưng mà chúng ta vốn là bằng hữu, ta lén dạy ngươi tinh hoa của bộ công pháp này chính là "Tuyết ngọc tam thức ", điều quan trong là không để cho tuyết ông tiên sinh biết, nếu không tiên sinh sẽ tức giận."
Mục đích đã đạt được, Vân Thiên Hà lúc này mới quay lại, cười nói:
-"Được, cũng không sai biệt lắm, chung ta qua bên kia !"
Vân Thiên Hà phóng đi trước, hướng tới một gian phòng nơi phụ cận.
Đường Linh Vũ sửng sốt, lập tức bước nhanh theo, hai người vào trong phòng...
.....
Một canh giờ sau, cửa căn phòng được mở ra, chỉ thấy Đường Linh Vũ tươi cười híp mắt, cùng với Vân Thiên Hà nói chuyện đi ra.
Vân Thiên Hà trên mắt mang theo một tia nóng vội muốn thử.
Sau khi bước ra nói:
-"Nhỡ kỹ, cho ăn không được quá nhiều, cũng chỉ cần một ít, đối với Phi Vũ ăn quá nhiều ngước lại trở thành bất lợi, ta nói đến vài loại thức ăn mà loài ưng thích ăn nhất, ngươi dựa theo phương pháp của ta, thời điểm huấn luyện nuôi dưỡng, có thể dùng thức ăn để tăng lên sự hưng phấn của nó, bình thường lúc cùng nó trao đổi tình cảm, ngươi vẫn gặp phiền toái ,ngươi phải dựa theo tập tính của loài ưng, chúng chỉ quen với phạm vi rỗng rãi vạn dặm trời cao, ngươi phải huấn luyện sao cho các hành động của nó phải trở thành bản năng, nếu làm được như thế, cho dù sau này ngươi trở về kinh thành muốn nhờ nó xem tình hình của ta và Vân Tường là chuyện hoàn toàn có thể làm được.!"
Đường Linh Vũ giống như gà con mổ thóc gật đầu mãnh liệt, trong lòng rất khẩn trương muốn tiến hành huấn luyện, nhưng hắn nghĩ tới một vấn đề nên hỏi lại:
-"Thiên Hà, Vân Tường của ngươi là con cái, mà Phi Vũ của ta lại là con đực, đến tốt cùng thì con nào lợi hại ? !"
-"Nói nhảm, đương nhiên là chim ưng cái lợi hại !"
Vân Thiên Hà tức giận, nói:
-"Còn nữa. sang năm sau, đôi chim ưng này sẽ trưởng thành, đợi tới khi chúng được bốn năm tuổi nhất định phải để cho bọn chúng tiến hành lai giống, đây là thời kỳ tốt nhất, nếu ngươi ở kinh thành phải để cho Phi Vũ trở về chừng nửa năm, để ấp trứng, rồi chăm sóc ưng con !"
-"Không phải, việc ấp trứng là do chim ưng mẹ làm sao, tai sao..."
Đường Linh Vũ kinh ngạc nói.
-"Ngươi cứ coi như nữ nhân sinh hài tử đi !"
Vân Thiên Hà nói:
-"Loài chim đều là ấp trứng, chim ưng cũng vậy, nhưng chúng đều đòi hỏi cả bố và mẹ cùng ấp, nếu như Phi Vũ không có cơ hội làm việc này, chính là làm mất đi bản năng làm cha của nó, khiến nó buồn chán rất nhanh già yếu mà chết, hiểu chưa ?"
Vừa nghe lời này, Đường Linh Vũ mặt sắc mặt ngưng trọng gật đầu.
Vừa đi, Vân Thiên Hà vừa nói cho hắn thêm một vài kiến thức về nuôi chim, khiến cho Đường Linh Vũ cảm thấy hoa mắt mới chịu rời đi.
Vừa nghĩ tới tinh hoa của công pháp "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", "Tuyết ngọc tam thức " trong lòng Vân Thiên Hà cảm thấy thập phần phần chấn. trong đầu hắn chậm rãi hình dung lại công pháp này, quả nhiên là công pháp cao thâm, so sánh với công pháp "Tinh ý tam hợp nhất " trong "Đồ thị tinh ý quyền kia " thì cao thâm huyền ảo hơn mấy lần.
Giờ đây hắn đã có phương pháp tu luyện "Tuyết ngọc tam thức", hắn hoàn toàn tin tưởng vượt qua mùa đông giá rét này, hắn có thể đột phá cấp chín võ sĩ tiến vào cảnh giới võ sư.
Có chút nôn nóng muốn thử loại công pháp mới, Vân Thiên Hà gọi Sử Trường Đức tới, còn hắn đi vào bên trong phòng luyện công tu luyện "Tuyết ngọc tam thức", để Sử Trường Đức ở bên ngoài sảnh mà tu luyện, phòng ngừa có người phát hiện.
Mặc dù Vân Thiên Hà không biết cái gọi là "Tuyết vực" mà Đường Linh Vũ nhắc tới là cái gì ,nhưng "Tuyết vực " chinh là điểm độc môn trong công pháp, chính là trụ cột trong "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", còn có kèm theo một bộ quyền pháp tương đối tinh diệu tiến hành tu luyện.
"Tuyết ngọc tam thức" chính là phương pháp tinh diệu để tu luyện ngoại công. tổng cộng chỉ có ban kiểu, nhưng mỗi kiểu lại có mười mấy loại biến hóa.
Tinh thần Vân Thiên Hà hưng phấn, cởi trần ra, thân hình bắt đầu động, giữ chặt thắt lưng, hai cánh tay giơ lên, làm ra một động tác như đang ôm một quả cầu hình tròn....
Đây là biến hóa thứ nhất trong "Tuyết ngọc đệ nhất thức ", tiếp theo Vân Thiên Hà mãnh liệt vận dùng kình lực thi triển ra các loại biến hóa thứ hai, thứ ba... Cho đến loại biên hóa cuối cùng...
Sau khi diễn qua mười mấy loại biến hóa của khởi thức Vân Thiên Hà cảm thấy sống lưng, ngực bụng, truyền đến cơn đau xé da cắt thịt.
Cũng may Vân Thiên Hà đã quá quen với cảm giác như vậy ,trong lòng không khỏi hưng phấn, tiếp tục diễn luyện các thức biến hóa của "Tuyết ngọc đệ nhị thức.."
Khi diễn luyện ra thế chuyển từ thức thứ nhất sang thức thứ hai. loài cảm giác cơn đau đớn từng bước được giảm bớt ,nhưng rồi lại bùng phát lên khi bắt đầu diễn luyện các biến hóa của thức thứ hai, cho dù với ý chí và sức chịu đựng phi thường của Vân Thiên Hà cũng bắt đầu có cảm giác không chịu đựng được loại đau đớn này.
Đau đớn, trên trán Vân Thiên Hà bắt đầu xuất hiện mồ hôi, than thầm:
-"Loại công pháp này mặc dù cao thâm, nhưng thuộc về công pháp cực đoan, ngược đãi thân thể "
Nghĩ muốn dừng lại, nhưng lại không cam lòng chịu thất bại trong gang tấc, cho nên hướng ra ngoài hô:
-"A, vào đây !"
Phía ngoài sân luyện công, Sử Trường Đức nghe thấy tiếng gọi, vội vàng thu công chạy vào, thấy Vân Thiên Hà bay ra một tư thế kỳ quái, trên mặt lộ ra vẻ cực kì đau đớn ,cả kinh hỏi:
-"Thiếu gia, người sao vậy ?"
-"Đánh ta, mau đánh ta, dùng toàn bộ kình lực trên người đánh ta, mau !"
Vân Thiên Hà nói xong, hét lớn một tiếng, tiếp tục chuyển thức biến hóa.
Sử Trường Đức nghe vậy ngẩn ngơ, thiếu gia mặc dù để bảo hắn đánh, nhưng hắn như thế nào xuống tay được, nhưng nhìn ánh mắt đáng tin của Vân Thiên Hà, Sử Trường Đức giơ quyền lên ,kinh lực tụ lai, miệng hô lớn:
-"Thiếu gia, tiểu nhân đắc tội !"
Bịch! Bịch! Bịch!
Dưới màn đấm bóp hết sức lực của Sử Trường Đức. Vân Thiên Hà mới cảm thấy cảm giác đau đớn được trì hoãn rất nhiều, nên mới có thể đem toàn bộ biến hóa của thức thứ hai luyện xong một lần.
Tiếp tục là "Tuyết ngọc đệ tam thức ", Vân Thiên Hà chuyển thức cảm giác đau đớn tụt giảm lại xuất hiện, nhưng chỉ chốc lát sư đau đớn lại chạy khắp toàn thân xuyên tới cả nội tạng, Vân Thiên Hà hận không thể đem toàn bộ da thịt của mình trút bỏ.
Chỉ có tam thức nhưng có thể giúp hắn đột phá bình cảnh, đây là phương pháp duy nhất, dù có đau đớn đến đâu cũng phải chịu đựng, Vân Thiên Hà tiếp tục để cho Sử Trường Đức vận dùng hết kình lực bản thân tiến hành đấm bóp, nhắm giảm bớt cơn đau đớn không ngừng xô tới.
Mát xa đấm bóp một hồi, Vân Thiên Hà đã luyện xong trọn bộ "Tuyết ngọc tam thức ", hắn cảm nhận thân thể mình giống như trải qua rèn, một phần tạp chất trong quá trình rèn đúc được bài trừ ra bên ngoài, hắn cảm nhận được trên da có một lớp nhơm nhớp...
Chương 40: Tuyết ngọc tam thức
Vân Thiên Hà giúp Đường Linh Vũ bắt chim ưng, mặc dù Đường Linh Vũ đã thuần phục được nó, nhưng sau này nuôi dưỡng thế nào, dùng vào mục đích gì thì Đường Linh Vũ vẫn còn chưa có nghĩ tới.
Mỗi lần hắn thấy Vân Thiên Hà chỉ cần giơ cánh tay lên là Vân Tường lại đáp xuống trên tay, một mực nghe lời, tuy rằng hắn không biết được mục đích để làm gì nhưng chỉ như vậy thôi cũng đủ cho hắn cực kì hâm mộ.
Tại sao Vân Thiên Hà có thể khiến cho chim ưng nghe lời đến mức như vậy, mà hắn thuần phục con ưng này, giống như là hầu hạ đại gia mỗi ngày đều phải nuông chiều nó, thậm chí nó còn bắt đầu biếng ăn ,hắn không thể nào hoàn toàn làm chủ được con ưng này, bởi vậy hắn phi thường buồn bực, mới quyết định tìm tới Vân Thiên Hà để hỏi một số kinh nghiệm.
Nhưng khi Đường Linh Vũ tới võ đường tìm, thấy Vân Thiên Hà nhìn mình với đôi mắt lập lòe quang mang, trong không khỏi nhảy lên mấy cái. Nguồn: https://truyenbathu.net
Nhất định có âm mưu !
Nhưng nhìn thoáng qua con chim ưng đang đậu trên cánh tay của mình, Đường Linh Vũ nhắm mắt lại, khẽ cắn môi quyết định, cùng lắm thì hắn muốn như thế nào mình sẽ làm tốt cho hắn !
Nghĩ tới đây, Đường Linh Vũ trên mặt chuyển nhanh sang vẻ ưu sầu, tiến lên nói:
-"Ai nha ! Thiên Hà huynh đệ cứu ta a !"
-"Lẵng Vũ huynh đệ có chuyện gì cần cầu cứu a ?"
Vân Thiên Hà tiến lên, khẽ vuốt ve con chim ưng đang đậu trên tay Đường Linh Vũ, con chim ưng đột nhiên mở to cặp mắt sắc bén, đề phòng nhìn chằm chằm Vân Thiên Hà, nhưng không có dùng mỏ tấn công cánh tay đang ve vuốt của Vân Thiên Hà.
Đường Linh Vũ mở to mắt nói:
-"Thiên Hà tại sao nó không tấn công ngươi !"
-"Trên người ta có hơi thở của đồng loại của nó, hắn tự nhiên không tấn công ta !"
Vân Thiên Hà cười nhạt sau đó nâng một tay lên, hét lớn "Vân Tường", sau đó giơ tay ra giấu giữa không trung.
-"Tức...!"
Chỉ nghe thấy trên bầu trời một thanh âm giòn tan đáp lại, sau đó một bóng đen tốc độ rất nhanh hương nói này phóng tới.chỉ trong vòng một hơi thở Vân Tường đã tới nói lượn vài vòng, chậm rãi đáp xuống cánh tay của Vân Thiên Hà, thản nhiên dùng mỏ cắt tỉa lông mao, đề phòng trừng mát nhìn Đường Linh Vũ một cái, biểu hiện vẻ kiêu ngạo, thần tuấn, uy vũ bất phàm.
Đường Linh Vũ thấy Vân Thiên Hà có thể huấn luyện Vân Tường nghe lời như vậy, trong lòng hâm mộ, hai mắt đỏ lên, vội vàng nói:
-"Thiên Hà, mau chỉ cho ta cách nào có thẻ khiến Phi Vũ của ta giống như Vân Tường, có thể tâm linh tương thông đi ?"
Vân Thiên Hà không co trả lời mà đánh giá Phi Vũ trê tay Đường Linh Vũ.
Đường Linh Vũ nóng lòng, nói tiếp:
-"Gần đây Phi Vũ rất biếng ăn, thịt tươi ta cho nó ăn nhưng nó không chịu, luôn ngủ ở trong phòng, ta gọi nó thế nào nó cũng không phản ứng, ta phải nuôi dưỡng hắn bằng cách nào đây, Thiên Hà ngươi dạy ta chứ ?"
Vân Thiên Hà vẻ mặt khó khăn ,nói:
-"Điều này... ta gần đây tu luyện công pháp, rất khó để đột phá, nghe nói có một bộ công pháp tên là "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", công pháp rất cao thâm, đáng tiếc vô duyên thử một lần a !"
Đường Linh Vũ cũng là người thông minh, thế nào không hiểu được ý tứ của Vân Thiên Hà chứ ,nghĩ thầm:
-"Tiểu tử ngươi lại dám đòi hỏi công pháp của bổn Vương gia, trên toàn bộ Đại Đường quốc coi như ngươi là người duy nhất !"
Vân Thiên Hà thấy vẻ mắt Đường Linh Vũ toát lên vẻ khó khăn, liền gãi gãi vào cổ Vân Tường, Vân Tường thoải mãi nhắm mắt hưởng thụ, trong chốc lát cổ tay Vân Thiên Hà run lên, nhấc tay lên nói:
-"Đi thôi !"
Vân Tường nghe được mệnh lệnh, nhanh chóng võ cánh phóng thẳng lên trời, chi trong chớp mắt đã hóa thành điểm đen mờ nhỏ, rồi biến mất trên bầu trời.
Vân Thiên Hà không tiếp tục để ý tới Đường Linh Vũ, xoay người hướng bên hồ đi tới.
Đường Linh Vũ trong lòng quýnh lên, liếc mắt nhìn Phi Vũ đang đậu trên tay mình, cắn răng một cái, chạy đuổi theo nói:
-"Thiên Hà dừng bước, bộ công pháp "Thiên tuyết ngọc cơ thuật kia " chính là do Tuyết ông tiên sinh truyền thụ, nếu như ta dạy cho ngươi, phải được Tuyết ông tiên sinh đồng ý. nhưng mà chúng ta vốn là bằng hữu, ta lén dạy ngươi tinh hoa của bộ công pháp này chính là "Tuyết ngọc tam thức ", điều quan trong là không để cho tuyết ông tiên sinh biết, nếu không tiên sinh sẽ tức giận."
Mục đích đã đạt được, Vân Thiên Hà lúc này mới quay lại, cười nói:
-"Được, cũng không sai biệt lắm, chung ta qua bên kia !"
Vân Thiên Hà phóng đi trước, hướng tới một gian phòng nơi phụ cận.
Đường Linh Vũ sửng sốt, lập tức bước nhanh theo, hai người vào trong phòng...
.....
Một canh giờ sau, cửa căn phòng được mở ra, chỉ thấy Đường Linh Vũ tươi cười híp mắt, cùng với Vân Thiên Hà nói chuyện đi ra.
Vân Thiên Hà trên mắt mang theo một tia nóng vội muốn thử.
Sau khi bước ra nói:
-"Nhỡ kỹ, cho ăn không được quá nhiều, cũng chỉ cần một ít, đối với Phi Vũ ăn quá nhiều ngước lại trở thành bất lợi, ta nói đến vài loại thức ăn mà loài ưng thích ăn nhất, ngươi dựa theo phương pháp của ta, thời điểm huấn luyện nuôi dưỡng, có thể dùng thức ăn để tăng lên sự hưng phấn của nó, bình thường lúc cùng nó trao đổi tình cảm, ngươi vẫn gặp phiền toái ,ngươi phải dựa theo tập tính của loài ưng, chúng chỉ quen với phạm vi rỗng rãi vạn dặm trời cao, ngươi phải huấn luyện sao cho các hành động của nó phải trở thành bản năng, nếu làm được như thế, cho dù sau này ngươi trở về kinh thành muốn nhờ nó xem tình hình của ta và Vân Tường là chuyện hoàn toàn có thể làm được.!"
Đường Linh Vũ giống như gà con mổ thóc gật đầu mãnh liệt, trong lòng rất khẩn trương muốn tiến hành huấn luyện, nhưng hắn nghĩ tới một vấn đề nên hỏi lại:
-"Thiên Hà, Vân Tường của ngươi là con cái, mà Phi Vũ của ta lại là con đực, đến tốt cùng thì con nào lợi hại ? !"
-"Nói nhảm, đương nhiên là chim ưng cái lợi hại !"
Vân Thiên Hà tức giận, nói:
-"Còn nữa. sang năm sau, đôi chim ưng này sẽ trưởng thành, đợi tới khi chúng được bốn năm tuổi nhất định phải để cho bọn chúng tiến hành lai giống, đây là thời kỳ tốt nhất, nếu ngươi ở kinh thành phải để cho Phi Vũ trở về chừng nửa năm, để ấp trứng, rồi chăm sóc ưng con !"
-"Không phải, việc ấp trứng là do chim ưng mẹ làm sao, tai sao..."
Đường Linh Vũ kinh ngạc nói.
-"Ngươi cứ coi như nữ nhân sinh hài tử đi !"
Vân Thiên Hà nói:
-"Loài chim đều là ấp trứng, chim ưng cũng vậy, nhưng chúng đều đòi hỏi cả bố và mẹ cùng ấp, nếu như Phi Vũ không có cơ hội làm việc này, chính là làm mất đi bản năng làm cha của nó, khiến nó buồn chán rất nhanh già yếu mà chết, hiểu chưa ?"
Vừa nghe lời này, Đường Linh Vũ mặt sắc mặt ngưng trọng gật đầu.
Vừa đi, Vân Thiên Hà vừa nói cho hắn thêm một vài kiến thức về nuôi chim, khiến cho Đường Linh Vũ cảm thấy hoa mắt mới chịu rời đi.
Vừa nghĩ tới tinh hoa của công pháp "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", "Tuyết ngọc tam thức " trong lòng Vân Thiên Hà cảm thấy thập phần phần chấn. trong đầu hắn chậm rãi hình dung lại công pháp này, quả nhiên là công pháp cao thâm, so sánh với công pháp "Tinh ý tam hợp nhất " trong "Đồ thị tinh ý quyền kia " thì cao thâm huyền ảo hơn mấy lần.
Giờ đây hắn đã có phương pháp tu luyện "Tuyết ngọc tam thức", hắn hoàn toàn tin tưởng vượt qua mùa đông giá rét này, hắn có thể đột phá cấp chín võ sĩ tiến vào cảnh giới võ sư.
Có chút nôn nóng muốn thử loại công pháp mới, Vân Thiên Hà gọi Sử Trường Đức tới, còn hắn đi vào bên trong phòng luyện công tu luyện "Tuyết ngọc tam thức", để Sử Trường Đức ở bên ngoài sảnh mà tu luyện, phòng ngừa có người phát hiện.
Mặc dù Vân Thiên Hà không biết cái gọi là "Tuyết vực" mà Đường Linh Vũ nhắc tới là cái gì ,nhưng "Tuyết vực " chinh là điểm độc môn trong công pháp, chính là trụ cột trong "Thiên tuyết ngọc cơ thuật ", còn có kèm theo một bộ quyền pháp tương đối tinh diệu tiến hành tu luyện.
"Tuyết ngọc tam thức" chính là phương pháp tinh diệu để tu luyện ngoại công. tổng cộng chỉ có ban kiểu, nhưng mỗi kiểu lại có mười mấy loại biến hóa.
Tinh thần Vân Thiên Hà hưng phấn, cởi trần ra, thân hình bắt đầu động, giữ chặt thắt lưng, hai cánh tay giơ lên, làm ra một động tác như đang ôm một quả cầu hình tròn....
Đây là biến hóa thứ nhất trong "Tuyết ngọc đệ nhất thức ", tiếp theo Vân Thiên Hà mãnh liệt vận dùng kình lực thi triển ra các loại biến hóa thứ hai, thứ ba... Cho đến loại biên hóa cuối cùng...
Sau khi diễn qua mười mấy loại biến hóa của khởi thức Vân Thiên Hà cảm thấy sống lưng, ngực bụng, truyền đến cơn đau xé da cắt thịt.
Cũng may Vân Thiên Hà đã quá quen với cảm giác như vậy ,trong lòng không khỏi hưng phấn, tiếp tục diễn luyện các thức biến hóa của "Tuyết ngọc đệ nhị thức.."
Khi diễn luyện ra thế chuyển từ thức thứ nhất sang thức thứ hai. loài cảm giác cơn đau đớn từng bước được giảm bớt ,nhưng rồi lại bùng phát lên khi bắt đầu diễn luyện các biến hóa của thức thứ hai, cho dù với ý chí và sức chịu đựng phi thường của Vân Thiên Hà cũng bắt đầu có cảm giác không chịu đựng được loại đau đớn này.
Đau đớn, trên trán Vân Thiên Hà bắt đầu xuất hiện mồ hôi, than thầm:
-"Loại công pháp này mặc dù cao thâm, nhưng thuộc về công pháp cực đoan, ngược đãi thân thể "
Nghĩ muốn dừng lại, nhưng lại không cam lòng chịu thất bại trong gang tấc, cho nên hướng ra ngoài hô:
-"A, vào đây !"
Phía ngoài sân luyện công, Sử Trường Đức nghe thấy tiếng gọi, vội vàng thu công chạy vào, thấy Vân Thiên Hà bay ra một tư thế kỳ quái, trên mặt lộ ra vẻ cực kì đau đớn ,cả kinh hỏi:
-"Thiếu gia, người sao vậy ?"
-"Đánh ta, mau đánh ta, dùng toàn bộ kình lực trên người đánh ta, mau !"
Vân Thiên Hà nói xong, hét lớn một tiếng, tiếp tục chuyển thức biến hóa.
Sử Trường Đức nghe vậy ngẩn ngơ, thiếu gia mặc dù để bảo hắn đánh, nhưng hắn như thế nào xuống tay được, nhưng nhìn ánh mắt đáng tin của Vân Thiên Hà, Sử Trường Đức giơ quyền lên ,kinh lực tụ lai, miệng hô lớn:
-"Thiếu gia, tiểu nhân đắc tội !"
Bịch! Bịch! Bịch!
Dưới màn đấm bóp hết sức lực của Sử Trường Đức. Vân Thiên Hà mới cảm thấy cảm giác đau đớn được trì hoãn rất nhiều, nên mới có thể đem toàn bộ biến hóa của thức thứ hai luyện xong một lần.
Tiếp tục là "Tuyết ngọc đệ tam thức ", Vân Thiên Hà chuyển thức cảm giác đau đớn tụt giảm lại xuất hiện, nhưng chỉ chốc lát sư đau đớn lại chạy khắp toàn thân xuyên tới cả nội tạng, Vân Thiên Hà hận không thể đem toàn bộ da thịt của mình trút bỏ.
Chỉ có tam thức nhưng có thể giúp hắn đột phá bình cảnh, đây là phương pháp duy nhất, dù có đau đớn đến đâu cũng phải chịu đựng, Vân Thiên Hà tiếp tục để cho Sử Trường Đức vận dùng hết kình lực bản thân tiến hành đấm bóp, nhắm giảm bớt cơn đau đớn không ngừng xô tới.
Mát xa đấm bóp một hồi, Vân Thiên Hà đã luyện xong trọn bộ "Tuyết ngọc tam thức ", hắn cảm nhận thân thể mình giống như trải qua rèn, một phần tạp chất trong quá trình rèn đúc được bài trừ ra bên ngoài, hắn cảm nhận được trên da có một lớp nhơm nhớp...
Bình luận truyện