Vô Hạn Khủng Bố
Chương 183: Nghỉ ngơi sau đại chiến
Trải qua trận đại chiến sinh tử, vách núi cũng bị phá hủy một khoảng lớn, cả đội chỉ chết mất hai nhân vật trong phim cùng một thành viên tiểu đội luân hồi, tính ra thương vong đã ở mức cực kỳ thấp, dù gì thì đối thủ của họ cũng chính là ác ma thờiviễn cổ, tuy chỉ có 30% thực lực nhưng có thể đánh bại hơn nữa sống sót được cũng tuyệt đối không dễ dàng, vì thế chỉ chết ba người cũng coi như không tổn thất gì lớn.
Đây chỉ còn số trên giấy, theo phương thức tính toán của Sở Hiên lần này mọi người đã trúng đậm, bởi vì không hiểu tại sao Chủ Thần lại tuyên bố Trịnh Xá cùng Garnier đều giết chết Balrog, cũng tức là hai người đều hoàn thành, nhận được 8000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp A. Đó là một khoản thu hoạch cực lớn, lại thêm một cân mithril, hai ounce allugist, tất cả cộng lại chỉ phải đổi bằng tính mạng của ba người, trong đó hai người là nhân vật trong phim, vụ làm ăn như vậy thật sự quá có lãi, đây thuần túy là phương thức suy luận của Sở Hiên.
Những người khác, vô luận là nhân vật trong phim hay Bắc Băng Châu đội chết mất đội viên, những người nàu đều vô cùng thương tâm, bỏi vì tính mạng cùng tình cảm sao có thể dùng lợi ích để tính toán?
Cô gái dùng nỏ đó nghe nói tính tình rất thân thiện, hơn nữa một thanh niên trong Bắc Băng Châu đội còn đang theo đuổi nàng, tên này khóc đến mức phiên thiên phúc địa, các nhân vật trong phim cũng đều vô cùng đau thương, đặc biệt là ba người hobbit, bọn họ chết mất một người bạn, chết mất pháp sư luôn bảo vệ họ, ba người hobbit này lập tức khóc lóc long trời lở đất, so với thành viên tiểu đội luân hồi còn thê lương hơn.
Những người còn lại tâm lý cũng không thoải mái, mỗi người yên lặng đứng đó, hơn một giờ sau mọi người mới miễn cưỡng an ủi những người đang bi thương, tiếp theo do Legolas dùng tên bắn ra một sợi dây thừng tới bờ bên kia, rồi để Trịnh Xá dùng khô lâu chiến mã lần lượt đưa mọi người qua. Mấy chục phút sau, một cánh cổng đá lớn hùng vĩ đã xuất hiện trước mặt mọi người, theo như Gimli nói thì đâu mới là cửa ra vào thật sự của đường hầm Moria, chỗ mọi người đi vào lúc trước chỉ là môt ngách nhỏ hẻo lánh được sử dụng khi chạy trốn.
Ở bên ngoài cửa là một khu vực đầy những khối đá lớn, nhìn ra xa còn có vô số đỉnh núi cao vút, có điều địa thế cũng dần dần hạ xuống, cứ đi tiếp ra ngoài sẽ rời khỏi dãy núi Caradhras.
Mọi người ra khỏi đường hầm lập tức đều nằm vật lên nền đá trắng, mỗi người đều tìm chỗ thích hợp nằm xuống, nhất thời không ai có ý định chuyển mình, cứ thế nằm dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất.
Trong đường hầm hầu như chỗ nào cũng là không khí vẩn đục, do người lùn sớm đã bị giết hết, thiết bị thông khí trong đường hầm nhất định là đã rất lâu không được vận hành nên đi lại trong đó có cảm giác như bị bịt chặt mũi, lien tục mấy ngày đều phải chịu dựng như vậy vì thế vừa hít một hơi khí mới mẻ, mọi người đều cảm thấy thể xác và tinh thần phấn chấn lên không ít.
Thứ hai là lúc trước liên tục đại chiến, liên tục gặp nguy hiểm, ai cũng cảm thấy thể xác và tinh thần mệt mỏi rã rời, không ra khỏi dường hầm đầy áp lực còn đỡ, một khi thoát ra, người nào cũng lập tức cảm thấy toàn thân mềm nhũn phảng phất như không có một đốt xương nào, chỉ muốn nằm dưới đất ngủ một giấc thật say, đặc biệt là Garnier và Trịnh Xá, hai người bọn họ có thể nói là tiêu hao lớn nhất trong cả đội, giờ phút này hai người căn bản nhắm mắt lại là sẽ lập tức ngủ ngay. Bạn đang đọc truyện tại truyenbathu.vn - https://truyenbathu.net
- Mọi người đứng lên thôi... Chúng ta tiếp tục đi!
Aragorn là người đầu tiên đứng dậy, hắn đứng lên, nhìn sắc trời một chút rồi lớn tiếng hô.
Boromir lập tức nói:
- Để mọi người nghỉ ngơi một chút đi, hơn nữa ngươi không thấy bọn họ đang đau đớn sao
Hắn vừa nói vừa nhìn về phía ba người hobbit.
Aragorn thở dài đáp:
- Không có cách nào, chúng ta hiện tại cơ bản không có sức chiên đấu, nhất định phải tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi cùng khôi phục chiến lực. Hơn nữa chỗ này cách đường hầm quá gần, đến tối lũ Orc sẽ chui ra đánh lén chúng ta, vì thế chúng ta buộc phải tới Lórien trước khi trời tối... Huống chi mấy người Trịnh Xá hiện tại cũng không còn sức chiến đấu, nếu gặp phải một đám Orc, chỉ bằng vào chúng ta thì không thể chiến thắng đám dã thú ấy!
Boromir biết Aragorn nói đúng, hắn cũng không nói thêm gì nữa chỉ yên lăng đứng dậy, lôi kéo trì hoãn thêm mấy chục phút nữa mọi người mới chậm rãi theo sơn đạo đi xuống, đi đường tốc độ cũng không quá nhanh, lúc này đã là buổi trưa, sau khoảng năm sáu tiếng nữa mặt trời sẽ xuống núi.
Thuận theo sơn đạo đi xuống, không lâu sau mọi người tìm thấy một dòng suối nhỏ do tuyết tan tạo thành, tất cả đều tận tình uống nước đến căng bụng rồi vừa đi vừa ăn chút lương khô, Gimli còn nhảy ùm xuống suối, thấm ướt toàn thân, lúc đó lời lẽ hắn mới nhẹ nhàng lại một chút.
Lại đi xuống dưới, cỏ xanh dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tiếp đó vùng núi hoàn toàn kết thúc, mọi người từ chỗ mặt đất lồi lõm kiên tục tiến vào khu vực bình nguyên. Lúc này đã khoảng ba bốn giờ, Aragorn trong lòng lo lắng không thể không thúc giục một lần nữa, tốc độ của mọi người cũng dần tăng lên, từ chậm rãi tới rảo bước rồi đến chạy bộ, cuối cùng cũng vào trong một khu rừng trước khi hoàng hôn tới.
Ánh vàng từ trên không trung rọi xuống mặt đất, lách qua khe hở của tán cât chiếu xuống dưới, làm cảnh sức u tĩnh trong khu rừng càng thêm thần bí, mọi người hành tẩu trong rừng cũng cảm thấy tâm lý bình lặng, chỉ có người lùn Gimli là luôn mồm nói chuyện.
- Nghe nói ở đây có một nữ pháp sư đáng sợ, bà ta hình như là người Elf, bất kỳ ai chỉ cần nhìn bà ta một cái sẽ bị mê hoặc, sau đó biến mất vĩnh viễn... Vì thế thật không muốn tới chỗ này, hơn nữa đây lại là vùng đất của tộc Elf, cả đời ta cũng chưa từng nghĩ rằng lần này sẽ đi qua nhiều vùng đất của người Elf như vậy...
Mọi người nghe vậy đều bật cười, đặc biệt là mấy nhân vật trong phim, bởi vì người của thế giới này tự nhiên là đều biết người lùn đối với tộc Elf luôn luôn có ác cảm như vậy.
- Bất quá bà ta chắc chắn không lừa được người lùn ta, ta có con mắt của lão ưng cùng lỗ tai của cáo...
Gimli vẫn đang thao thao bất tuyệt, nhưng hắn còn chưa dứt lời, trước mặt đột nhiên thò ra một cây trường cung đã lắp tên, không, không phải một cây, mà là bốn năm cây trường cung đều chĩa vào đầu hắn, nhìn lại mọi người ở sau lưng hắn, bên cạnh mỗi người cũng có mấy cây cung nhắm vào, trên cây, trong bụi cỏ, sau cành cây, chỗ nào cũng đầy người Elf ẩn nấp.
- Gã người lùn này quá ầm ĩ... Người Elf dù nhắm mắt cũng có thể bắn rụng hắn.
Từ phía sau đám cung thủ, một người ra dánh chỉ huy bước ra, hắn nhìn mọi người cười nhạt, sau đó phất tay ra hiệu cho đám cung thủ, các cung thủ lập tức hạ vũ khí xuống, tiếp đó đứng dịch sang để lộ ra một con đường, viên chỉ huy kia mỉm cười nói:
- Chào mừng tới Lórien, các dũng sỹ bảo vệ nhẫn...
Nói đoạn hắn cũng không quay đầu lại, tiến sâu vào trong khu rừng.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cũng chỉ biết đi theo viên chỉ huy kia vào trong rừng, nơi đây dù sao cũng là lãnh địa của người Elf, mặc dù lúc đầu đúng là bị dọa sợ nhưng ở đây hẳn sẽ rất an toàn.
Trong khu rừng này có các đoạn đường thủy chằng chịt, tộc Elf vốn thông minh khéo léo, chế tạo rất nhiều con thuyền nhỏ trang trí đẹp đẽ để đi lại, ngồi trên đó không có chút cảm giác không thoải mái nào, cứ như vậy, mọi người theo đường thủy vượt qua mấy con sông, rút cuộc cũng tới được một chỗ binh lính đóng quân trước khi trời tối, rõ ràng là viên chỉ huy cũng muốn họ dừng lại đây nghỉ ngơi một chút.
Viên chỉ huy chờ tới khi mọi người đều vào trong doanh trại, bấy giờ mới đặt tay lên ngực dùng tiếng người Elf nói với Legolas:
- Hoan nghênh ngài, Legolas, con trai của Thranduil.
Legolas khẽ gật đầu, hắn vội vàng nói:
- Chúng ta cần sự trợ giúp của các vị, Hội bảo vệ nhẫn cần sợ trợ giúp của các vị.
Viên sỹ quan lại không trả lời hắn, quay sang Aragorn, cũng dùng tiếng Elf nói:
- Đây là lãng khách Aragorn phải không? Chúng ta ngưỡng mộ đại danh của anh đã lâu.
Aragorn cũng không thông thạo lắm loại ngôn ngữ này, hắn bất đắc dĩ đáp lễ lại, Gimli thì không nìn được, lớn tiếng nói:
- Này, không phải nói người Elf là chủng tộc thông hiểu lễ nghi nhất sao? Nói loại ngôn ngữ bọn ta hiểu được không?
Viên chỉ huy đó khinh thường nhìn Gimli nói:
- Bọn ta từ sau thời kỳ hắc ám cũng không có liên hệ với người lùn, chẳng lẽ ngươi hy vọng ta dùng tiếng người lùn nói chuyện với các ngươi?
Gimli cũng có chút tức giận, đáp:
- Ngươi biết người lùn chúng ta nói chuyện như thế nào sao?
Tiếp đó hắn lập tức xì xà xì xồ một tràng tiếng người lùn.
Tất cả mọi người đều mỉm cười bất đắc dĩ, Aragorn vỗ vai Gimli nói:
- Ngươi như vậy rất không lịch sự, dù sao chúng ta hiện tại cũng đang là khách.
Viên chỉ huy đó cũng không để ý tới người lùn mà quay sang ba người hobbit cùng với các thành viên tiểu đội luân hồi, đầu tiên là nghi hoặc một chút nhìn sang trang phục các thành viên tiểu đội luân hồi, tiếp đó nhìn sang ba người hobbit, một lúc sau hắn đột nhiên nói:
- Trên người các ngươi có sức mạnh tà ác rất mạnh! Các ngươi không thể đi tới nữa!
Tình hình tiếp theo mọi người cũng không xen miệng vào được, Aragorn bắt đầu không ngừng cố gắng thuyết phục viên chỉ huy để bọn họ đi tiếp, viên chỉ huy thì kiên quyết bắt bọn họ quay lại hoặc chờ tại đây rồi sau đó rời đi, mà mọi người thì thật sự đã mệt mỏi không chịu nổi vì thế họ dứt khoát tìm chỗ dừng lại nghỉ ngơi, để mặc Aragorn đàm phán.
Một lúc lâu sau, viên chỉ huy kia cuối cùng cũng nhượng bộ, hắn tới trước mặt mọi người nói:
- Hôm nay cứ nghỉ ngơi ở đây một đêm đi, ngày mai ta đưa các ngươi tới gặp nữ hoàng Galadriel, để ý muốn của người quyết định các ngươi có thể đi tiếp hau không... Ngày mai chúng ta sẽ tới đất thành phố của tộc Elf trong khu rừng này, Lothlórien!
Ngày thứ hai, mọi người ăn no một bữa rồi đi theo nhóm quân tới thành phố của ngươi Elf sâu trong khu rừng, đường đi trong rừng này thật sự rất phức tạp, một đoạn đường có cả thủy cả bộ, phải đi từ trưa tới tận chiều tối. Tiếp đó mọi người cảm thâý trước mắt sáng sủa, sau khi đi qua một đám cây rậm rạp, phía trước bỗng xuất hiện một khoảng bình nguyên, đây là một bình nguyên trong rừng rậm, tại đó có một gốc cây đại thụ vô cùng to lớn, phảng phất như một tòa nhà chọc trời, cao tới hơn mấy trăm mét.
- Đây là thành phố trong khu rừng hoàng kim... Lothlórien.
Viên chỉ huy nhìn gốc đại thụ, vẻ mặt mơ màng nói.
Ánh dư quang buổi hoàng hôn chiếu rọi phía chân trời, khu rừng này quả không hổ với hai chữ hoàng kim, chưa cần nói đến gốc đại thụ thần thánh mỹ lệ ở giữa trung tâm, những cây nhỏ xung quanh cũng phảng phất như được đúc bằng vàng, tất cả mọi người đều dâng lên một nỗi cảm khái không tên, có điều trong lòng họ cũng nghĩ, chẳng lẽ viên chỉ huy này cố ý dẫn họ đến đây lúc hoàng hôn là muốn khoe vẻ đẹp của khu rừng hoàng kim này sao?
Tạm thời bỏ qua những chuyện linh tinh, không lâu sau mọi người đã đi tới cây đại thụ, chỉ thấy gốc cây khổng lồ này là do vô số cây lớn hợp lại một chỗ, dưới gốc cây còn có rất nhiều cầu thang, cầu gỗ, cầu treo các loại tạo thành nhiều lối đi nhỏ, ngoài ra còn thấy một số đường rãnh ngang dọc giữa các gốc cây, nước bên trong vô cùng sạch sẽ, chắc là để dẫn nước sinh hoạt vào trong cây, toàn bộ khóm cây hiện lên vẻ sạch sẽ, thoải mái, không có chút cảm giác lá cây tích đọng.
Dưới gốc cây không có ánh mặt trời chiếu xuống được, bất quá ở những kiến trúc do con người tạo thành, bên cạnh đều có treo hai hạt châu phát ra ánh sáng, những nhân vật trong phim nhìn thấy còn không sao, các thành viên tiểu đội luân hồi đều trong lòng máy động, đặc biệt Garnier là phản ứng nhanh nhất, hắn làm bộ không có việc gì đi tới cạnh những viên ngọc phát sáng này, liếc nhìn vài lần rồi quay lại trong đội ngũ, hạ giọng nói với mọi người:
- Năng lượng thạch thuộc tính hỏa cấp D, quá xa xỉ, ở đây sợ rằng ít nhất cũng tới mấy nghìn viên.
Mọi người nghe vậy đều hai mắt sáng bừng, mấy nghìn khối năng thượng thạch cấp D, mặc dù gần như chỉ toàn một loại thuộc tính hỏa nhưng nếu ở đây đã có mấy nghìn khối thì hẳn các loại khác cũng sẽ không thiếu, nếu nghĩ cách lấy được mấy trăm khối năng lượng thạch từ chỗ người Elf thì cho dù thật sự chỉ toàn cấp D thôi, đối với mọi người mà nói cũng đã là một khoảng tài phú không đếm nổi rồi.
- Không nên tùy tiện lấy đi số năng lượng thạch này, nếu không chúng ta chạy không thoát đâu.
Trịnh Xá khẽ trầm giọng nói, tiếp đó hắn không lộ vẻ gì đi theo sau các nhân vật trong phim.
Sau trận chiến trong đường hầm, uy vọng của Trịnh Xá trong ba đội đã lên tới đỉnh điểm, lời hắn nói phảng phất như minh chủ của cả ba đội, hai người còn lại, Garnier rất hợp với Trịnh Xá, mạng của Nyos thì được Trịnh Xá cứu nên hai người tự nhiên cũng thừa nhận lời hắn nói, nhất thời tất cả mọi người đều tu liễm tâm thần, coi như không có chuyện gì đi theo sau các nhân vật trong phim.
Số khoáng sản lấy được trong đường hầm cũng đã phân chia, Trung Châu đội chiếm một nửa số mithril, Bắc Băng Châu đội cùng Nam Viêm Châu đội đều lấy một phần tư, hai ounce allugist cũng là Trung Châu đội lấy một nửa, đáng tiếc duy nhất là viên năng lượng châu của Balrog, đó ít nhất cũng phải là cấp A, nếu nói 2A cũng chẳng thiếu người tin.
Trong đường hầm của người lùn thuận tay dắt dê thu được một khoản, ba đội đều là quen hơi bén mùi, cả đám đều muốn từ lãnh địa của người Elf này kiếm chút lợi ích, ít nhất là số năng lượng thạch kia chắc chắc phải lấy một mớ.
Không nhắc tới suy nghĩ của thành viên tiểu đội luân hồi, các nhân vật trong phim đi phía trước, họ đi tới gốc cây trung tâm ở giữa cự thụ, thuận theo bậc thang cuốn quanh thân cây đi lên, dưới ánh sáng của vô số khối năng lượng thạch, mọi người không ngừng tiến tới, xung quanh đều là ánh sáng tỏa ra từ năng lượng thạch, hình tượng mỹ lệ như tại tiên cảnh.
Liên tục đi lên, tới khi tất cả lên đến ngọn gốc khổng lồ mới phát hiện trên này là một đại sảnh do sức người tạo nên, phía tên còn có một cầu thang dẫn lên tiếp, khi mọi người dừng lại, từ phía trên liền có hai người Elf một nam một nữ chậm rãi bước xuống, quan mang nhu hòa phát ra trên cơ thể hai người này mạnh hơn những người Elf bình thường rất nhiều, thoáng cái đã hấp dẫn ánh nhìn của mọi người lại.
Hai người Elf này, nam tự nhiên là vô cùng anh tuấn nhưng so với nữ thì không chỉ thua kém có một hai phần, nữ người Elf này đẹp đến mức cơ hồ không thể dùng lời để diễn tả, mái tóc vàng mềm mạng buông sau lưng, toàn thân tỏa ra một luồng kim quang vô cùng nhu hòa, chỉ là không hiểu tại sao nàng khiến người ta có cảm giác không thể nhìn rõ mặt mũi, chỉ mơ hồ cảm thấy hình dáng vô cùng xinh đẹp.
Hai người đi tới trước mặt cả đội, nam người Elf lên tiếng:
- Kẻ thù đã biết hành tung của các ngươi, cũng biết các ngươi mang theo chiếc nhẫn…. Gandalf đâu? Sao ta không nhìn thấy ông ấy?
Nữ người Elf thì nhân lúc người đi cùng nói liên tục liếc nhìn, thành viên tiểu đội luân hồi vốn không cẩn thận từng tý một như nhân vật trong phim, họ nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao lại không nhìn rõ dung mạo của nữ người Elf này nên ai cũng nhìn chằm chằm vào nàng. Khi nàng dùng ánh mắt nhìn về phía họ, đến cả Trịnh Xá cũng cảm thấy trong đầu vang lên một giọng nói, rất giống với tâm linh tỏa liên kết nối ý thức, nhưng lại có chút khác biệt, cụ thể là gì thì họ lại không thể nói nổi.
Vẫn là tinh thần lực khống chế giả cảu ba đội phát hiện có chuyện không thích hợp, họ gần như đồng thời triển khai màn chắn tinh thần lực của bản thân bao phủ lấy đội viên đội mình. Nữ người Elf kia bấy giờ mới lộ vẻ ngạc nhiên, bất quá nàng cũng chỉ khẽ mỉm cười rồi lại nhìn sang mấy nhân vật trong phim.
- Gandalf không tiến vào khu rừng hoàng kim, ông ấy đã rơi xuống vực sâu tăm tối...
Nữ người Elf đó thì thào nói, nói xong mới nhìn mọi người vẻ chấn kinh.
Legolas thở dài đáp:
- Đúng thế, ông ấy đã bị lửa và bóng tối nuốt chửng... Là Balrog ác ma viễn cổ, ngủ say trong đường hầm Moria, chúng ta rất khó khăn mới giết được nó nhưng Gandalf vì để Balrog không hồi sinh nên đã dồng quy vu tận, hiện tại đường hầm Moria, cùng cả thành phố Khazad- dûm đều đã bị một đám Orc chiếm lĩnh.
Gimli thở dài nặng nề, thần sắc ảm đạm đầu cúi thấp, nữ người Elf đột nhiên nói:
- Đừng để sự hủy diệt của Khazad- dûm ảnh hưởng tới dũng khí của ngươi, Gimli, con trai của Glóin. Cuộc sống này đầy những khó khăn, khắp nơi đều nguy hiểm trùng trùng, trong lòng các ngươi hiện tại đang ngập tràn bi thương, nhưng đừng quên mất lòng dũng cảm của các ngươi, hãy dựa vào nó mà tiếp tục chiến đấu.
Lời nói của nàng nhẹ nhàng, khoan thai, mấy người Gimli dần dần thất thần trong giọng nói đó, Chiêm Lam đột nhiên dùng tâm linh tỏa liên thông báo với những người còn lại:
"Cô ta là một tinh thần lực khống chế giả, hơn nữa tinh thần lực rất mạnh mẽ, vừa rồi cô ta dùng tinh thần lực ảnh hưởng tới bọn Gimli.
Khi Chiêm Lam nói chuyện, nam người Elf kia cũng lên tiếng:
- Bây giờ Hội bảo vệ nhẫn sẽ thế nào? Sau khi Gandalf mất, hi vọng để các ngươi xâm nhập Mordor đã không còn.. Nói thật, không có một pháp sư giúp đỡ, ta không nghĩ các ngươi không thể tiến sâu vào trong Mordor, dù có đi vào được cũng có thể sẽ bị tay sai của Chúa tể Bóng tối bắt được.
Aragorn mở miệng muốn nói gì đó nhưng ngẫm nghĩ một lúc hắn lại im lặng không lên tiếng, chỉ có nữ người Elf kia tiếp tục nói:
- Mặc dù tiền đồ gian nan, nhưng ta tin tưởng với dũng khí cùng trí tuệ của các ngươi cuối cùng sẽ vượt qua được mọi khó khăn, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi nhất định phải đoàn kết... Vậy các ngươi ở lại Lothlórien nghỉ ngơi một chút đi, rũ bỏ mệt mỏi sau khi chiến đấu với Balrog, rũ bỏ đao thương mất đi đồng đội, các vị dũng sĩ.
Trong khi nói ánh mắt nàng nhìn thẳng về phía Frodo, cuối cùng khi cùng nam người Elf kia rời đi ánh mắt nàng vẫn liếc nhìn Frodo vài lần rồi mới đi lên cầu thang trên cao.
Cứ như vậy, mọi người cũng có một nơi nghỉ ngơi thoải mái, được viên chỉ huy kia sắp xếp ổn thỏa chỗ ở xong, thành viên ba tiểu đội luân hồi lại tập hợp, bắt đầu thương lượng hành động tiếp theo.
- Theo kịch bản gốc, chúng ta sẽ không ở lại thành phố này quá ba ngày, đây còn là ta đã tính thêm thời gian kịch bản thay đổi rồi.
Sở Hiên ngồi trên một chiếc ghế gỗ, bình thản nói.
- Ta biết suy nghĩ của các ngươi, muốn trong thời gian này từ chỗ người Elf lấy được một lượng lớn năng lượng thạch, câu trả lời của ta là... Không thể.
Sở Hiên nói với những người còn lại vẻ khẳng định:
- Mặc dù ở đây có rất nhiều năng lượng thạch, nhưng chúng ta cũng không có bất cứ lý do gì để lấy được, hơn nữa ta nghĩ các ngươi có lẽ đã quên mất một chuyện rất quan trọng, đó là chúng hiện tại còn chưa thực lực đủ để bảo vệ an toàn tính mạng mình, so với những vật ngoại thân này, ta nghĩ các ngươi đã quên mất sự uy hiếp từ hai tiểu đội kia rồi phải không? Cho dù bọn họ xuất hiện ngẫu nhiên trong thế giới Lord of the Rings này, nhưng vẫn sẽ là trong cùng một thế giới, theo quy luật Chủ Thần không bao giờ làm chuyện vô dụng, khả năng chúng ta cùng hai đội kia sớm đối đầu vượt quá 50%, chẳng lẽ các ngươi nghĩ ba đội chúng ta thật sự có thể uy hiếp tới Đông Mỹ Châu đội cùng Thiên Thần đội sao? Ngây thơ...
Một người trong Bắc Băng châu đội tò mỏ hỏi:
- Nhưng chuyện đó và chúng ta lấy được năng lượng thạch ở đây thì có quan hệ gì? Chẳng lẽ chúng ta lấy năng lượng thạch sẽ khiến hai đội tấn công chúng ta? Không lấy thì họ sẽ không tấn công?
- Không, mặc dù không thể để họ làm như vậy nhưng có thể giúp chúng ta lấy được một số thứ so với năng lượng thạch còn hữu dụng hơn, ít nhất là trước khi bộ phim này kết thúc, tác dụng của thứ này so với năng lượng thạch còn lớn hơn rất nhiều... Đó chính là "thế"!
- Chúng ta cần phải dựa vào thế lực của thế giới này, dùng lực lượng đó làm chỗ dựa để đối kháng với hai đội còn lại, mà trước mắt thế lực người Elf này chính là một trong số ấy, vì thế chúng ta không thể chỉ vì năng lượng thạch mà hủy đi "thế" của mình, hơn nữa cũng sẽ khiến Aragorn cùng những nhân vật trong phim từng đồng sinh cộng tử với chúng ta nảy sinh ác cảm... Cố gắng từ chỗ họ sẽ giành được thế lực, so với năng lượng thạch thì trân quý hơn gấp trăm lần!
Đây chỉ còn số trên giấy, theo phương thức tính toán của Sở Hiên lần này mọi người đã trúng đậm, bởi vì không hiểu tại sao Chủ Thần lại tuyên bố Trịnh Xá cùng Garnier đều giết chết Balrog, cũng tức là hai người đều hoàn thành, nhận được 8000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp A. Đó là một khoản thu hoạch cực lớn, lại thêm một cân mithril, hai ounce allugist, tất cả cộng lại chỉ phải đổi bằng tính mạng của ba người, trong đó hai người là nhân vật trong phim, vụ làm ăn như vậy thật sự quá có lãi, đây thuần túy là phương thức suy luận của Sở Hiên.
Những người khác, vô luận là nhân vật trong phim hay Bắc Băng Châu đội chết mất đội viên, những người nàu đều vô cùng thương tâm, bỏi vì tính mạng cùng tình cảm sao có thể dùng lợi ích để tính toán?
Cô gái dùng nỏ đó nghe nói tính tình rất thân thiện, hơn nữa một thanh niên trong Bắc Băng Châu đội còn đang theo đuổi nàng, tên này khóc đến mức phiên thiên phúc địa, các nhân vật trong phim cũng đều vô cùng đau thương, đặc biệt là ba người hobbit, bọn họ chết mất một người bạn, chết mất pháp sư luôn bảo vệ họ, ba người hobbit này lập tức khóc lóc long trời lở đất, so với thành viên tiểu đội luân hồi còn thê lương hơn.
Những người còn lại tâm lý cũng không thoải mái, mỗi người yên lặng đứng đó, hơn một giờ sau mọi người mới miễn cưỡng an ủi những người đang bi thương, tiếp theo do Legolas dùng tên bắn ra một sợi dây thừng tới bờ bên kia, rồi để Trịnh Xá dùng khô lâu chiến mã lần lượt đưa mọi người qua. Mấy chục phút sau, một cánh cổng đá lớn hùng vĩ đã xuất hiện trước mặt mọi người, theo như Gimli nói thì đâu mới là cửa ra vào thật sự của đường hầm Moria, chỗ mọi người đi vào lúc trước chỉ là môt ngách nhỏ hẻo lánh được sử dụng khi chạy trốn.
Ở bên ngoài cửa là một khu vực đầy những khối đá lớn, nhìn ra xa còn có vô số đỉnh núi cao vút, có điều địa thế cũng dần dần hạ xuống, cứ đi tiếp ra ngoài sẽ rời khỏi dãy núi Caradhras.
Mọi người ra khỏi đường hầm lập tức đều nằm vật lên nền đá trắng, mỗi người đều tìm chỗ thích hợp nằm xuống, nhất thời không ai có ý định chuyển mình, cứ thế nằm dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất.
Trong đường hầm hầu như chỗ nào cũng là không khí vẩn đục, do người lùn sớm đã bị giết hết, thiết bị thông khí trong đường hầm nhất định là đã rất lâu không được vận hành nên đi lại trong đó có cảm giác như bị bịt chặt mũi, lien tục mấy ngày đều phải chịu dựng như vậy vì thế vừa hít một hơi khí mới mẻ, mọi người đều cảm thấy thể xác và tinh thần phấn chấn lên không ít.
Thứ hai là lúc trước liên tục đại chiến, liên tục gặp nguy hiểm, ai cũng cảm thấy thể xác và tinh thần mệt mỏi rã rời, không ra khỏi dường hầm đầy áp lực còn đỡ, một khi thoát ra, người nào cũng lập tức cảm thấy toàn thân mềm nhũn phảng phất như không có một đốt xương nào, chỉ muốn nằm dưới đất ngủ một giấc thật say, đặc biệt là Garnier và Trịnh Xá, hai người bọn họ có thể nói là tiêu hao lớn nhất trong cả đội, giờ phút này hai người căn bản nhắm mắt lại là sẽ lập tức ngủ ngay. Bạn đang đọc truyện tại truyenbathu.vn - https://truyenbathu.net
- Mọi người đứng lên thôi... Chúng ta tiếp tục đi!
Aragorn là người đầu tiên đứng dậy, hắn đứng lên, nhìn sắc trời một chút rồi lớn tiếng hô.
Boromir lập tức nói:
- Để mọi người nghỉ ngơi một chút đi, hơn nữa ngươi không thấy bọn họ đang đau đớn sao
Hắn vừa nói vừa nhìn về phía ba người hobbit.
Aragorn thở dài đáp:
- Không có cách nào, chúng ta hiện tại cơ bản không có sức chiên đấu, nhất định phải tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi cùng khôi phục chiến lực. Hơn nữa chỗ này cách đường hầm quá gần, đến tối lũ Orc sẽ chui ra đánh lén chúng ta, vì thế chúng ta buộc phải tới Lórien trước khi trời tối... Huống chi mấy người Trịnh Xá hiện tại cũng không còn sức chiến đấu, nếu gặp phải một đám Orc, chỉ bằng vào chúng ta thì không thể chiến thắng đám dã thú ấy!
Boromir biết Aragorn nói đúng, hắn cũng không nói thêm gì nữa chỉ yên lăng đứng dậy, lôi kéo trì hoãn thêm mấy chục phút nữa mọi người mới chậm rãi theo sơn đạo đi xuống, đi đường tốc độ cũng không quá nhanh, lúc này đã là buổi trưa, sau khoảng năm sáu tiếng nữa mặt trời sẽ xuống núi.
Thuận theo sơn đạo đi xuống, không lâu sau mọi người tìm thấy một dòng suối nhỏ do tuyết tan tạo thành, tất cả đều tận tình uống nước đến căng bụng rồi vừa đi vừa ăn chút lương khô, Gimli còn nhảy ùm xuống suối, thấm ướt toàn thân, lúc đó lời lẽ hắn mới nhẹ nhàng lại một chút.
Lại đi xuống dưới, cỏ xanh dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tiếp đó vùng núi hoàn toàn kết thúc, mọi người từ chỗ mặt đất lồi lõm kiên tục tiến vào khu vực bình nguyên. Lúc này đã khoảng ba bốn giờ, Aragorn trong lòng lo lắng không thể không thúc giục một lần nữa, tốc độ của mọi người cũng dần tăng lên, từ chậm rãi tới rảo bước rồi đến chạy bộ, cuối cùng cũng vào trong một khu rừng trước khi hoàng hôn tới.
Ánh vàng từ trên không trung rọi xuống mặt đất, lách qua khe hở của tán cât chiếu xuống dưới, làm cảnh sức u tĩnh trong khu rừng càng thêm thần bí, mọi người hành tẩu trong rừng cũng cảm thấy tâm lý bình lặng, chỉ có người lùn Gimli là luôn mồm nói chuyện.
- Nghe nói ở đây có một nữ pháp sư đáng sợ, bà ta hình như là người Elf, bất kỳ ai chỉ cần nhìn bà ta một cái sẽ bị mê hoặc, sau đó biến mất vĩnh viễn... Vì thế thật không muốn tới chỗ này, hơn nữa đây lại là vùng đất của tộc Elf, cả đời ta cũng chưa từng nghĩ rằng lần này sẽ đi qua nhiều vùng đất của người Elf như vậy...
Mọi người nghe vậy đều bật cười, đặc biệt là mấy nhân vật trong phim, bởi vì người của thế giới này tự nhiên là đều biết người lùn đối với tộc Elf luôn luôn có ác cảm như vậy.
- Bất quá bà ta chắc chắn không lừa được người lùn ta, ta có con mắt của lão ưng cùng lỗ tai của cáo...
Gimli vẫn đang thao thao bất tuyệt, nhưng hắn còn chưa dứt lời, trước mặt đột nhiên thò ra một cây trường cung đã lắp tên, không, không phải một cây, mà là bốn năm cây trường cung đều chĩa vào đầu hắn, nhìn lại mọi người ở sau lưng hắn, bên cạnh mỗi người cũng có mấy cây cung nhắm vào, trên cây, trong bụi cỏ, sau cành cây, chỗ nào cũng đầy người Elf ẩn nấp.
- Gã người lùn này quá ầm ĩ... Người Elf dù nhắm mắt cũng có thể bắn rụng hắn.
Từ phía sau đám cung thủ, một người ra dánh chỉ huy bước ra, hắn nhìn mọi người cười nhạt, sau đó phất tay ra hiệu cho đám cung thủ, các cung thủ lập tức hạ vũ khí xuống, tiếp đó đứng dịch sang để lộ ra một con đường, viên chỉ huy kia mỉm cười nói:
- Chào mừng tới Lórien, các dũng sỹ bảo vệ nhẫn...
Nói đoạn hắn cũng không quay đầu lại, tiến sâu vào trong khu rừng.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cũng chỉ biết đi theo viên chỉ huy kia vào trong rừng, nơi đây dù sao cũng là lãnh địa của người Elf, mặc dù lúc đầu đúng là bị dọa sợ nhưng ở đây hẳn sẽ rất an toàn.
Trong khu rừng này có các đoạn đường thủy chằng chịt, tộc Elf vốn thông minh khéo léo, chế tạo rất nhiều con thuyền nhỏ trang trí đẹp đẽ để đi lại, ngồi trên đó không có chút cảm giác không thoải mái nào, cứ như vậy, mọi người theo đường thủy vượt qua mấy con sông, rút cuộc cũng tới được một chỗ binh lính đóng quân trước khi trời tối, rõ ràng là viên chỉ huy cũng muốn họ dừng lại đây nghỉ ngơi một chút.
Viên chỉ huy chờ tới khi mọi người đều vào trong doanh trại, bấy giờ mới đặt tay lên ngực dùng tiếng người Elf nói với Legolas:
- Hoan nghênh ngài, Legolas, con trai của Thranduil.
Legolas khẽ gật đầu, hắn vội vàng nói:
- Chúng ta cần sự trợ giúp của các vị, Hội bảo vệ nhẫn cần sợ trợ giúp của các vị.
Viên sỹ quan lại không trả lời hắn, quay sang Aragorn, cũng dùng tiếng Elf nói:
- Đây là lãng khách Aragorn phải không? Chúng ta ngưỡng mộ đại danh của anh đã lâu.
Aragorn cũng không thông thạo lắm loại ngôn ngữ này, hắn bất đắc dĩ đáp lễ lại, Gimli thì không nìn được, lớn tiếng nói:
- Này, không phải nói người Elf là chủng tộc thông hiểu lễ nghi nhất sao? Nói loại ngôn ngữ bọn ta hiểu được không?
Viên chỉ huy đó khinh thường nhìn Gimli nói:
- Bọn ta từ sau thời kỳ hắc ám cũng không có liên hệ với người lùn, chẳng lẽ ngươi hy vọng ta dùng tiếng người lùn nói chuyện với các ngươi?
Gimli cũng có chút tức giận, đáp:
- Ngươi biết người lùn chúng ta nói chuyện như thế nào sao?
Tiếp đó hắn lập tức xì xà xì xồ một tràng tiếng người lùn.
Tất cả mọi người đều mỉm cười bất đắc dĩ, Aragorn vỗ vai Gimli nói:
- Ngươi như vậy rất không lịch sự, dù sao chúng ta hiện tại cũng đang là khách.
Viên chỉ huy đó cũng không để ý tới người lùn mà quay sang ba người hobbit cùng với các thành viên tiểu đội luân hồi, đầu tiên là nghi hoặc một chút nhìn sang trang phục các thành viên tiểu đội luân hồi, tiếp đó nhìn sang ba người hobbit, một lúc sau hắn đột nhiên nói:
- Trên người các ngươi có sức mạnh tà ác rất mạnh! Các ngươi không thể đi tới nữa!
Tình hình tiếp theo mọi người cũng không xen miệng vào được, Aragorn bắt đầu không ngừng cố gắng thuyết phục viên chỉ huy để bọn họ đi tiếp, viên chỉ huy thì kiên quyết bắt bọn họ quay lại hoặc chờ tại đây rồi sau đó rời đi, mà mọi người thì thật sự đã mệt mỏi không chịu nổi vì thế họ dứt khoát tìm chỗ dừng lại nghỉ ngơi, để mặc Aragorn đàm phán.
Một lúc lâu sau, viên chỉ huy kia cuối cùng cũng nhượng bộ, hắn tới trước mặt mọi người nói:
- Hôm nay cứ nghỉ ngơi ở đây một đêm đi, ngày mai ta đưa các ngươi tới gặp nữ hoàng Galadriel, để ý muốn của người quyết định các ngươi có thể đi tiếp hau không... Ngày mai chúng ta sẽ tới đất thành phố của tộc Elf trong khu rừng này, Lothlórien!
Ngày thứ hai, mọi người ăn no một bữa rồi đi theo nhóm quân tới thành phố của ngươi Elf sâu trong khu rừng, đường đi trong rừng này thật sự rất phức tạp, một đoạn đường có cả thủy cả bộ, phải đi từ trưa tới tận chiều tối. Tiếp đó mọi người cảm thâý trước mắt sáng sủa, sau khi đi qua một đám cây rậm rạp, phía trước bỗng xuất hiện một khoảng bình nguyên, đây là một bình nguyên trong rừng rậm, tại đó có một gốc cây đại thụ vô cùng to lớn, phảng phất như một tòa nhà chọc trời, cao tới hơn mấy trăm mét.
- Đây là thành phố trong khu rừng hoàng kim... Lothlórien.
Viên chỉ huy nhìn gốc đại thụ, vẻ mặt mơ màng nói.
Ánh dư quang buổi hoàng hôn chiếu rọi phía chân trời, khu rừng này quả không hổ với hai chữ hoàng kim, chưa cần nói đến gốc đại thụ thần thánh mỹ lệ ở giữa trung tâm, những cây nhỏ xung quanh cũng phảng phất như được đúc bằng vàng, tất cả mọi người đều dâng lên một nỗi cảm khái không tên, có điều trong lòng họ cũng nghĩ, chẳng lẽ viên chỉ huy này cố ý dẫn họ đến đây lúc hoàng hôn là muốn khoe vẻ đẹp của khu rừng hoàng kim này sao?
Tạm thời bỏ qua những chuyện linh tinh, không lâu sau mọi người đã đi tới cây đại thụ, chỉ thấy gốc cây khổng lồ này là do vô số cây lớn hợp lại một chỗ, dưới gốc cây còn có rất nhiều cầu thang, cầu gỗ, cầu treo các loại tạo thành nhiều lối đi nhỏ, ngoài ra còn thấy một số đường rãnh ngang dọc giữa các gốc cây, nước bên trong vô cùng sạch sẽ, chắc là để dẫn nước sinh hoạt vào trong cây, toàn bộ khóm cây hiện lên vẻ sạch sẽ, thoải mái, không có chút cảm giác lá cây tích đọng.
Dưới gốc cây không có ánh mặt trời chiếu xuống được, bất quá ở những kiến trúc do con người tạo thành, bên cạnh đều có treo hai hạt châu phát ra ánh sáng, những nhân vật trong phim nhìn thấy còn không sao, các thành viên tiểu đội luân hồi đều trong lòng máy động, đặc biệt Garnier là phản ứng nhanh nhất, hắn làm bộ không có việc gì đi tới cạnh những viên ngọc phát sáng này, liếc nhìn vài lần rồi quay lại trong đội ngũ, hạ giọng nói với mọi người:
- Năng lượng thạch thuộc tính hỏa cấp D, quá xa xỉ, ở đây sợ rằng ít nhất cũng tới mấy nghìn viên.
Mọi người nghe vậy đều hai mắt sáng bừng, mấy nghìn khối năng thượng thạch cấp D, mặc dù gần như chỉ toàn một loại thuộc tính hỏa nhưng nếu ở đây đã có mấy nghìn khối thì hẳn các loại khác cũng sẽ không thiếu, nếu nghĩ cách lấy được mấy trăm khối năng lượng thạch từ chỗ người Elf thì cho dù thật sự chỉ toàn cấp D thôi, đối với mọi người mà nói cũng đã là một khoảng tài phú không đếm nổi rồi.
- Không nên tùy tiện lấy đi số năng lượng thạch này, nếu không chúng ta chạy không thoát đâu.
Trịnh Xá khẽ trầm giọng nói, tiếp đó hắn không lộ vẻ gì đi theo sau các nhân vật trong phim.
Sau trận chiến trong đường hầm, uy vọng của Trịnh Xá trong ba đội đã lên tới đỉnh điểm, lời hắn nói phảng phất như minh chủ của cả ba đội, hai người còn lại, Garnier rất hợp với Trịnh Xá, mạng của Nyos thì được Trịnh Xá cứu nên hai người tự nhiên cũng thừa nhận lời hắn nói, nhất thời tất cả mọi người đều tu liễm tâm thần, coi như không có chuyện gì đi theo sau các nhân vật trong phim.
Số khoáng sản lấy được trong đường hầm cũng đã phân chia, Trung Châu đội chiếm một nửa số mithril, Bắc Băng Châu đội cùng Nam Viêm Châu đội đều lấy một phần tư, hai ounce allugist cũng là Trung Châu đội lấy một nửa, đáng tiếc duy nhất là viên năng lượng châu của Balrog, đó ít nhất cũng phải là cấp A, nếu nói 2A cũng chẳng thiếu người tin.
Trong đường hầm của người lùn thuận tay dắt dê thu được một khoản, ba đội đều là quen hơi bén mùi, cả đám đều muốn từ lãnh địa của người Elf này kiếm chút lợi ích, ít nhất là số năng lượng thạch kia chắc chắc phải lấy một mớ.
Không nhắc tới suy nghĩ của thành viên tiểu đội luân hồi, các nhân vật trong phim đi phía trước, họ đi tới gốc cây trung tâm ở giữa cự thụ, thuận theo bậc thang cuốn quanh thân cây đi lên, dưới ánh sáng của vô số khối năng lượng thạch, mọi người không ngừng tiến tới, xung quanh đều là ánh sáng tỏa ra từ năng lượng thạch, hình tượng mỹ lệ như tại tiên cảnh.
Liên tục đi lên, tới khi tất cả lên đến ngọn gốc khổng lồ mới phát hiện trên này là một đại sảnh do sức người tạo nên, phía tên còn có một cầu thang dẫn lên tiếp, khi mọi người dừng lại, từ phía trên liền có hai người Elf một nam một nữ chậm rãi bước xuống, quan mang nhu hòa phát ra trên cơ thể hai người này mạnh hơn những người Elf bình thường rất nhiều, thoáng cái đã hấp dẫn ánh nhìn của mọi người lại.
Hai người Elf này, nam tự nhiên là vô cùng anh tuấn nhưng so với nữ thì không chỉ thua kém có một hai phần, nữ người Elf này đẹp đến mức cơ hồ không thể dùng lời để diễn tả, mái tóc vàng mềm mạng buông sau lưng, toàn thân tỏa ra một luồng kim quang vô cùng nhu hòa, chỉ là không hiểu tại sao nàng khiến người ta có cảm giác không thể nhìn rõ mặt mũi, chỉ mơ hồ cảm thấy hình dáng vô cùng xinh đẹp.
Hai người đi tới trước mặt cả đội, nam người Elf lên tiếng:
- Kẻ thù đã biết hành tung của các ngươi, cũng biết các ngươi mang theo chiếc nhẫn…. Gandalf đâu? Sao ta không nhìn thấy ông ấy?
Nữ người Elf thì nhân lúc người đi cùng nói liên tục liếc nhìn, thành viên tiểu đội luân hồi vốn không cẩn thận từng tý một như nhân vật trong phim, họ nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao lại không nhìn rõ dung mạo của nữ người Elf này nên ai cũng nhìn chằm chằm vào nàng. Khi nàng dùng ánh mắt nhìn về phía họ, đến cả Trịnh Xá cũng cảm thấy trong đầu vang lên một giọng nói, rất giống với tâm linh tỏa liên kết nối ý thức, nhưng lại có chút khác biệt, cụ thể là gì thì họ lại không thể nói nổi.
Vẫn là tinh thần lực khống chế giả cảu ba đội phát hiện có chuyện không thích hợp, họ gần như đồng thời triển khai màn chắn tinh thần lực của bản thân bao phủ lấy đội viên đội mình. Nữ người Elf kia bấy giờ mới lộ vẻ ngạc nhiên, bất quá nàng cũng chỉ khẽ mỉm cười rồi lại nhìn sang mấy nhân vật trong phim.
- Gandalf không tiến vào khu rừng hoàng kim, ông ấy đã rơi xuống vực sâu tăm tối...
Nữ người Elf đó thì thào nói, nói xong mới nhìn mọi người vẻ chấn kinh.
Legolas thở dài đáp:
- Đúng thế, ông ấy đã bị lửa và bóng tối nuốt chửng... Là Balrog ác ma viễn cổ, ngủ say trong đường hầm Moria, chúng ta rất khó khăn mới giết được nó nhưng Gandalf vì để Balrog không hồi sinh nên đã dồng quy vu tận, hiện tại đường hầm Moria, cùng cả thành phố Khazad- dûm đều đã bị một đám Orc chiếm lĩnh.
Gimli thở dài nặng nề, thần sắc ảm đạm đầu cúi thấp, nữ người Elf đột nhiên nói:
- Đừng để sự hủy diệt của Khazad- dûm ảnh hưởng tới dũng khí của ngươi, Gimli, con trai của Glóin. Cuộc sống này đầy những khó khăn, khắp nơi đều nguy hiểm trùng trùng, trong lòng các ngươi hiện tại đang ngập tràn bi thương, nhưng đừng quên mất lòng dũng cảm của các ngươi, hãy dựa vào nó mà tiếp tục chiến đấu.
Lời nói của nàng nhẹ nhàng, khoan thai, mấy người Gimli dần dần thất thần trong giọng nói đó, Chiêm Lam đột nhiên dùng tâm linh tỏa liên thông báo với những người còn lại:
"Cô ta là một tinh thần lực khống chế giả, hơn nữa tinh thần lực rất mạnh mẽ, vừa rồi cô ta dùng tinh thần lực ảnh hưởng tới bọn Gimli.
Khi Chiêm Lam nói chuyện, nam người Elf kia cũng lên tiếng:
- Bây giờ Hội bảo vệ nhẫn sẽ thế nào? Sau khi Gandalf mất, hi vọng để các ngươi xâm nhập Mordor đã không còn.. Nói thật, không có một pháp sư giúp đỡ, ta không nghĩ các ngươi không thể tiến sâu vào trong Mordor, dù có đi vào được cũng có thể sẽ bị tay sai của Chúa tể Bóng tối bắt được.
Aragorn mở miệng muốn nói gì đó nhưng ngẫm nghĩ một lúc hắn lại im lặng không lên tiếng, chỉ có nữ người Elf kia tiếp tục nói:
- Mặc dù tiền đồ gian nan, nhưng ta tin tưởng với dũng khí cùng trí tuệ của các ngươi cuối cùng sẽ vượt qua được mọi khó khăn, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi nhất định phải đoàn kết... Vậy các ngươi ở lại Lothlórien nghỉ ngơi một chút đi, rũ bỏ mệt mỏi sau khi chiến đấu với Balrog, rũ bỏ đao thương mất đi đồng đội, các vị dũng sĩ.
Trong khi nói ánh mắt nàng nhìn thẳng về phía Frodo, cuối cùng khi cùng nam người Elf kia rời đi ánh mắt nàng vẫn liếc nhìn Frodo vài lần rồi mới đi lên cầu thang trên cao.
Cứ như vậy, mọi người cũng có một nơi nghỉ ngơi thoải mái, được viên chỉ huy kia sắp xếp ổn thỏa chỗ ở xong, thành viên ba tiểu đội luân hồi lại tập hợp, bắt đầu thương lượng hành động tiếp theo.
- Theo kịch bản gốc, chúng ta sẽ không ở lại thành phố này quá ba ngày, đây còn là ta đã tính thêm thời gian kịch bản thay đổi rồi.
Sở Hiên ngồi trên một chiếc ghế gỗ, bình thản nói.
- Ta biết suy nghĩ của các ngươi, muốn trong thời gian này từ chỗ người Elf lấy được một lượng lớn năng lượng thạch, câu trả lời của ta là... Không thể.
Sở Hiên nói với những người còn lại vẻ khẳng định:
- Mặc dù ở đây có rất nhiều năng lượng thạch, nhưng chúng ta cũng không có bất cứ lý do gì để lấy được, hơn nữa ta nghĩ các ngươi có lẽ đã quên mất một chuyện rất quan trọng, đó là chúng hiện tại còn chưa thực lực đủ để bảo vệ an toàn tính mạng mình, so với những vật ngoại thân này, ta nghĩ các ngươi đã quên mất sự uy hiếp từ hai tiểu đội kia rồi phải không? Cho dù bọn họ xuất hiện ngẫu nhiên trong thế giới Lord of the Rings này, nhưng vẫn sẽ là trong cùng một thế giới, theo quy luật Chủ Thần không bao giờ làm chuyện vô dụng, khả năng chúng ta cùng hai đội kia sớm đối đầu vượt quá 50%, chẳng lẽ các ngươi nghĩ ba đội chúng ta thật sự có thể uy hiếp tới Đông Mỹ Châu đội cùng Thiên Thần đội sao? Ngây thơ...
Một người trong Bắc Băng châu đội tò mỏ hỏi:
- Nhưng chuyện đó và chúng ta lấy được năng lượng thạch ở đây thì có quan hệ gì? Chẳng lẽ chúng ta lấy năng lượng thạch sẽ khiến hai đội tấn công chúng ta? Không lấy thì họ sẽ không tấn công?
- Không, mặc dù không thể để họ làm như vậy nhưng có thể giúp chúng ta lấy được một số thứ so với năng lượng thạch còn hữu dụng hơn, ít nhất là trước khi bộ phim này kết thúc, tác dụng của thứ này so với năng lượng thạch còn lớn hơn rất nhiều... Đó chính là "thế"!
- Chúng ta cần phải dựa vào thế lực của thế giới này, dùng lực lượng đó làm chỗ dựa để đối kháng với hai đội còn lại, mà trước mắt thế lực người Elf này chính là một trong số ấy, vì thế chúng ta không thể chỉ vì năng lượng thạch mà hủy đi "thế" của mình, hơn nữa cũng sẽ khiến Aragorn cùng những nhân vật trong phim từng đồng sinh cộng tử với chúng ta nảy sinh ác cảm... Cố gắng từ chỗ họ sẽ giành được thế lực, so với năng lượng thạch thì trân quý hơn gấp trăm lần!
Bình luận truyện