Vô Hạn Khủng Bố
Chương 198: Cảnh giới và thực lực… Đối chiến! Sống hoặc chết!
Tiếng hô của La Ứng Long mang theo một âm thanh chấn nhiếp kỳ lại, khi hắn hét lên, Trịnh Xá chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, cơ thể vô thức giải trừ trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, hắn cũng lập tức giậm chân vọt về sau hơn mười mét rồi mới giải trừ trạng thái Hủy diệt.
- Không cần cẩn thận như vậy, với tốc độ phản ứng của ngươi hoàn toàn có thể tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trước khi bị ta giết, hiện tại ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi một chút mà thôi.
La Ứng Long lắc đầu nói.
Trịnh Xá cười lạnh đáp:
- Có gì để nói nữa? Muốn đánh thì đánh đi! Ta không có nhiều thời gian ở đây tâm sự với ngươi, hơn nữa hai đồng đội của ngươi đang chạy tới đây, ngươi muốn trì hoãn thời gian chờ bọn chúng đến chăng?
La Ứng Long ngẩn người rồi bỗng bật cười ha hả, cười sặc sụa, cười đến mức chảy cả nước mắt, vừa cười vừa nói:
- Ngươi đúng là khôi hài, hai tên đó chẳng qua chỉ là loại nhóc con đứng một bên đánh trống phất cờ thôi, đừng để ý đến bọn hắn có được không... Chưa nói chuyện rõ ràng với ngươi, bất quá ngươi thật sự là hắn sao Tên ác ma cô ngạo, lạnh lùng, mạnh mẽ đó... Hắn tuyệt đối sẽ không nói như ngươi vừa rồi, hắn còn cầu mong có một đám tới khiêu chiến, tấn công hắn mà không được... Yên tâm đi, trước khi chiến đấu với ngươi, có thù báo thù, có ơn trả ơn, trước tiên ta muốn trả ơn của ngươi trước!
- Trả ơn!
Trịnh Xá vẻ mặt quái dị nhìn tên lỗ mãng trước mặt, ý tứ trong ánh mắt lập tức khiến La Ứng Long trong lòng đại nộ, thiếu chút nữa thì lại một luồng thanh quang bắn tới.
La Ứng Long hít sâu một hơi rồi mới nói:
- Khốn kiếp, đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta! Trước tiên ta phải nói rõ... Chính xác thì ta không chịu ân huệ của ngươi mà là chịu ơn của clone của ngươi. Không hiểu tại sao, trong tiểu đội Thiên Thần từ trước đến nay số lượng người da trắng vẫn đông nhất, người da vàng chỉ có hai, trong đó một tên còn là con lai, người da đen thì càng ít.... Chuyện này tạm thời bỏ qua, dù sao ta cũng là đội trưởng một đội tiến lên nên mấy tên da trắng đó còn không dám giở trò trước mặt ta, chỉ có điều trong hoàn cảnh như vậy ta cùng tên con lai da vàng kia khó tránh được bị khinh thường. Cho tới khi gặp clone của ngươi, trong trận chiến ấy hắn giết hai gã da trắng mạnh nhất, trong đó một tên có kỹ năng rất giống ta, nhục thể dù bị hủy, chỉ cần chân nguyên bất diệt là có thể được đội viên thu lại đưa về Chủ Thần không gian hồi sinh. Clone của ngươi khống chế một loại lửa đen khủng bố, dễ dàng thiêu sạch linh hồn gã kia, vốn ta cũng nghĩ mình chết chắc rồi, nhưng hắn lại tha cho ta, hơn nữa còn nói một câu...
- Người Trung Quốc trong thế giới luân hồi đã ít ỏi lắm rồi, có một kẻ mạnh mẽ sống sót được thì cũng tốt, vì thế trận chiến đó ta mới có thể sống sót...
La Ứng Long ho khan một tiếng nói:
- Đừng có nghĩ ta là loại người tình cảm ủy mị, đại trượng phu dám làm dám nhận, có thù báo thù, có ơn trả ơn, với tính cách cao ngạo như clone của ngươi tự nhiên là khinh thường sự báo đáp của ta, hơn nữa ta cũng không có gì có thể báo đáp được hắn, chỉ là tên chủ thể nhà ngươi thì lại quá yếu ớt, cho dù thế nào ta cũng báo đáp ngươi một lần... Sau đó sống chết có số, mỗi người đều vì đoàn đội của mình mà chiến đi!
Nói tới đây, La Ứng Long đưa mắt nhìn hai tên đội viên đang dùng trang bị phi hành từ xa bay tới rồi quay đầu lại nói:
- Ngươi có cảm thấy khi ngươi trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, mặc dù rất mạnh mẽ nhưng lại không thể khống chế ý thức của mình không? Kẻ mạnh nhất trong đội ta cũng đã đạt tới giai đoạn cuối cùng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư sơ cấp, hơn nữa hắn cũng đã có thể khống chế ý thức của mình, ta còn gặp qua hai người ở giai đoạn trung cấp, trong đó một là clone của người... E hèm, đừng thấy ta mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, nếu luận về thực lực ta mạnh hơn ngươi rất nhiều! Điểm ấy ngươi không cần hoài nghi.
Trịnh Xá kỳ quái hỏi:
- Ngươi đến đây để khoe khoang sức mạnh của mình à? Có gì thì mau nói đi!
Dứt lời hắn rung Hổ hồn đao, chuẩn bị tùy lúc tấn công.
La Ứng Long vội vàng ho khan mấy tiếng giấu vẻ xấu hổ, nói tiếp:
- Giai đoạn sơ cấp tầng thứ tư là đánh thức hơn 90% gen đang ngủ say trong cơ thể, sau đó dùng một số gen mạnh mẽ nhất để bổ sung vào bộ gen của mình, cứ như vậy, các kỹ năng, tố chất thân thể, các thuộc tính hoán đổi từ Chủ Thần của bản thân đều sẽ nhờ gen hoàn thiện mà được cường hóa cực mạnh, đây là nguyên lý của cơ nhân tỏa tầng thứ tư... Nhưng có một điểm quan trọng, đó chính là trong gen của ngươi, những gen nào là mạnh nhất? Gen của sinh vật đơn bào? Sinh vật đa bào? Hay là gen bò sát, chim, thú, hay là cái gì khác? Đáp là gen do các Thánh nhân đã sáng tạo ra Chủ Thần không gian lưu lại, hoặc là gen do... tử địch của nhân loại từ thời viễn cổ lưu lại!
Nghe đến câu cuối Trịnh Xá bỗng chấn động, hắn mơ hồ hiểu được chuyện gì đã xảy ra, lý do tại sao khi hắn mở cơ nhân tỏa tầng thứ ta lại xuất hiện ý nghĩ giết sạch loài người cùng hậu duệ của Thánh nhân...
La Ứng Long tiếp tục nói:
- Đây chỉ là phỏng đoán của Adam... Trong đội bọn ta có một trí giả, trí tuệ của hắn rất mạnh, hắn cho rằng thời kỳ viễn cổ các Thánh nhân giành được thắng lợi, trên thực Thánh nhân và loài người đã là hai loại sinh vật hoàn toàn khác nhau, gen khác nhau, sức mạnh khác nhau, cách suy nghĩ khác nhau, giống như đem một con cá thay đổi gen biến thành một con voi, ngoài ý thức ra nó đã hoàn toàn là một con voi. Cũng như vậy, khi Thánh nhân cùng con người có hậu duệ thì họ không thể chuyển giao gen của mình cho đời sau vì thế mới đem phần gen này ẩn giấu trong những gen ngủ say, chỉ có mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới có thể đánh thức bộ phận gen này.... Nhưng giống như Thánh nhân, các tử địch của nhân loại viễn cổ, một số sinh vật giống người cũng có thể đem gen của chúng ẩn giấu trong gen của con người, ách, Adam gọi loại ẩn giấu này là di truyền cách đời, cũng chỉ có mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới có thể đánh thức....
Nói tới đây, La Ứng Long thấy vẻ mặt ngây ngốc của Trịnh Xá liền cười lạnh nói:
- Ngươi lo lắng chuyện đó sao? Phải biết rằng, cho dù thay đổi thế nào thì ngươi vẫn cứ là ngươi, điểm này ta rất không đồng ý với cách làm của Tống Thiên và Adam... Trong mắt bọn họ, phàm là hậu duệ của các loại tử địch đều phải diệt trừ, ví dụ như gen ngươi đánh thức là tử địch của con người thời viễn cổ, còn Tống Thiên thì là gen của Thánh nhân chính tông, như vậy chẳng lẽ ngươi sẽ muốn tiêu diệt hết cả nhân loại sao? Cút mẹ nó đi, khi quay lại thế giới hiện thực, hoặc là tiêu diêu tự tại, hoặc là làm vương làm tướng, kể cả có bệnh hoạn như Triệu Chuế Không thì cũng lắm cũng chỉ là một tên sát nhân cuồng thôi, ai rỗi hơi đến mức tìm cách tiêu diệt loài người?
- Đao vĩnh viễn chỉ là đao, quan trọng là phải xem người sử dụng nó... Gen vĩnh viễn chỉ là gen, sức mạnh có cường đại, sát ý có điên cuồng chẳng qua cũng chỉ là công cụ trong tay ngươi mà thôi!
Khi nói những loài này, nhìn La Ứng Long không còn thấy chút dáng vẻ lỗ mãng nảo cả, hắn sắc mặt nghiêm trang, rõ ràng là một cường giả có chính kiến riêng của mình.
La Ứng Long nói tiếp:
- Điều ta muốn nói với ngươi là, tận lực khắc phục sát ý nghịch phát trong gen, bởi vì tử địch của nhân loại thời viễn cổ, bọn chúng đều có bản năng giết chóc điên cuồng, nếu như không khắc phục được sát ý cuồng bạo đó, đến khi ngươi tiến vào cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, có muốn quay lại cũng không được nữa. Ngươi sẽ bị ý thức trong gen khống chế, cứ nhìn tên thần kinh họ Triệu ấy, có muốn quay lại cũng không thể... Quay về chuyện chính, đây là chuyện thứ nhất ta muốn báo đáp ngươi, không nên để cơ nhân tỏa khống chế! Chúng ta nói nhanh một chút, hai tên nhóc kia sắp tới đây rồi...
Trịnh Xá đột nhiên hỏi:
- Lúc trước là ngươi giả vờ phải không? Giả là một kẻ thô lỗ không có tâm cơ, tại sao phải làm vậy?
La Ứng Long cười khổ đáp:
- Thành nhờ tu chân mà bại cũng tu chân, ta dù sao cũng chỉ mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba nhưng lại có kỹ năng nghịch thiên như tu chân, chờ một thời gian thậm chí có thể đối kháng với Thánh nhân cũng không biết chừng. Có lẽ ngươi còn không biết, theo như những tin tức ta tìm được trong thế giới phim kinh dị, cái chết của các Thánh nhân, rất có thể có liên quan đến tu chân... Suy đoán này ta cũng không dám khẳng định chắc chắn, tóm lại ta thân mang khả năng phát triển vô hạn như thế này, nếu lại biểu hiện mạnh mẽ hoặc tinh minh một chút, ngươi nghĩ một văn một võ trong đội sẽ đối đãi với ta thế nào? Chỉ sợ ta không sống quá được hai, ba bộ phim kinh dị đúng không? Dù sao ta hiện tại cũng kém Tống Thiên một bậc, hơn nữa nếu ta chết chân nguyên cũng phải bay về chỗ Adam... Tóm lại, chậm rãi chờ đợi thời gian thôi, tu chân thiếu thốn nhất chính là thời gian, điểm thưởng của ta bình thường đều dùng để hoán đổi thời quay lại Thục Sơn, lần này nếu không phải theo mệnh lệnh của Adam đập nát cái điện thoại cầm tay thì ta cũng không dám nói chuyện với ngươi như vậy... Bớt nói chuyện thừa đi, chuyện thứ hai là quan hệ giữa cảnh giới và thực lực của ngươi.
- Cái này rất dễ giải thích, theo cách nói của tu chân bọn ta thì là ngươi có ngộ hay không. Có nhiều lúc khi tu hành, chân nguyên lực đã tích lũy tới một mức rất cao, nhưng do trình độ cơ nhân tỏa thấp nên không thể tiến vào giai đoạn tiếp theo, giữa cơ nhân tỏa tầng thứ tư và tầng thứ ba là khoảng cách cực lớn, cực khó vượt qua, mà ngươi hiện tại thì cảnh giới đã đủ, vấn đề của ngươi bây giờ là thiếu thực lực!
La ứng long nhìn hai người bay càng lúc càng gần, vội vàng nói:
- Mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cũng gọi là giai đoạn nhập vi, ý thức của ngươi có thể đánh thức và khống chế gen, đây là nhập vi trong cơ thể. Ngoài cơ thể thì có thể cảm giác được từng biến động cực kỳ nhỏ bé của mỗi luồng sức mạnh, ví dụ như chiêu thức ngươi dùng để đánh bật lưu tinh chùy của Ringwraith lúc trước chính là một thể hiện tốt nhất của nhập vi. Trong trạng thái này, chiếu thức vốn có một phần uy lực, trong tình huống trên tay ngươi mỗi phần sức mạnh đều có thể khống chế cẩn thận, liền có thể biến thành chiêu thức uy lực cả trăm phần, đã hiểu chưa? Cảnh giới của ngươi đã đủ rồi, nhưng thực lực còn quá kém cỏi, vì thế dựa vào cảnh giới nhập vi hữu hiệu nhất này, sáng tạo chiêu thức thuộc về chính mình đi, đến khi ngươi có thể cảm giác được hướng đi của từng luồng sức mạnh thì càng dễ dàng sáng tạo chiêu thức của bản thân!
- Sau đó!
Sau lưng La Ứng Long có hai người hạ xuống, hắn cũng cao giọng quát:
- Chiến đi! Trịnh Xá!
Người đầu tiên không lên lại không phải La Ứng Long mà là tên da đen cao lớn, hắn vừa lao tới vừa ngửa mặt lên trời rống lớn, xung quanh người mơ hồ xuất hiện ảo ảnh một con gấu đen to lớn, sau khi con gấu biến mất là một con báo đen, tiếp đó là một con hổ đen và voi đen, những ảo ảnh này đều trực tiếp nhập vào trong cơ thể hắn.
"Mặc dù nhìn rất uy mãnh... Nhưng sao toàn là động vật màu đen thế này?"
Trong đầu Trịnh Xá chợt xuất hiện ý nghĩ kỳ lạ này, bất quá nó chỉ thoáng qua trong nháy mắt, tiếp đó gã da đen kia đã dùng khí thế lôi đình vạn quân xông tới, tiếng bước chân vang lên rầm rầm, những tấm đá xanh trên mặt đất căn bản không thể chịu được sức mạnh to lớn như vậy, dễ dàng bị đạp vỡ nát. Bạn đang đọc truyện tại truyenbathu.vn - www.truyenbathu.vn
Trịnh Xá thấy tên da đen lao tới, tốc độ mau lẹ dị thường, hắn chỉ kịp đem Hồ hồn đao chém ngang ra, không ngờ gã kia lại vung quyền lên cản. Mắt thấy nắm tay sắp đánh trúng đao mang thì đột nhiên trên tay hắn biến ra hình một đầu báo đen, cắn chặt lấy Hổ hồn đao mang, gã da đen thì vung tay kia đánh thẳng tới chỗ Trịnh Xá.
Trịnh Xá dùng sức rút đao ra nhưng không được, hắn chỉ có thể tung quyền nghênh tiếp, nhưng trong lòng vẫn còn chút cảnh giác, trên tay vận một tầng nội lực. Quả nhiên, nắm tay gã da đen lại biến ra một đầu hổ đen, há miệng cắn vào tay Trịnh Xá, dọa hắn phải vội vàng sử dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt, một phát Quyền thương dùng tốc độ cực nhanh đánh trúng nắm tay tên kia, không chỉ phá nát ảo ảo hổ đen mà còn nghe thấy rõ ràng tiếng xương gãy, gã da đen kêu thảm một tiếng lùi lại.
La Ứng Long thấy vậy ánh mắt sáng bừng, thốt lên:
- Hay! Đây là kỹ năng ngươi tự sáng tạo ra phải không?
Trịnh Xá lúc này đang liều mạng chiến đấu, sao có thời gian mà trả lời hắn, khi gã da đen lùi lại, hắn lập tức tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, do phát hiện xung quanh không còn binh lính loài người nào, mà cơ nhân tỏa thì không giống như trạng thái Hủy diệt chỉ có thể sử dụng trong thời gian ngăn. Cảnh giới mạnh mẽ này thực sự không thể hoài nghi, mặc dù vì thực lực kém không thể phát huy tất cả tiềm lực của nó nhưng để đối phó với mấy kẻ trước mắt thì hẳn là cũng đủ rồi.
"Dưới chân đạp hai phát liên tục trong thời gian cực ngắn sẽ khiến sức mạnh trên mặt đất hình thành cộng hưởng, từ đó hình thành lực lượng mang tính phát nổ, có thể đề cao tốc độ lên hơn gấp đôi..."
Trịnh Xá tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, thấy gã da đen cao lớn đang vội vàng lùi lại, trong đầu chợt hiện lên ý nghĩ này, cũng mặc kệ đúng hay sai, hắn lập tức tiến hành. Quả nhiên, sau khi hai luồng sức mạnh đồng thời phát ra trong thời gian cực ngắn, tảng đá dưới chân hắn vụt nổ tung, phản lực hướng về phía trước cũng truyền tới lòng bàn chân hắn, đến lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao La Ứng Long nói đến tầng thứ tư có thể tự sáng tạo kỹ năng, quả thật có loại cảm giác với lực lượng chuyển động như vậy, sáng tạo kỹ năng không còn là chuyện khó khăn nữa!
Khi gã da đen vội và thối lui, cô gái da trắng lập tức niệm một đoạn chú ngữ trúc trắc, một luồng ánh sáng màu trắng bao phủ lấy cơ thể gã da đen, tay hắn liền hồi phục với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường. Trịnh Xá vừa mới dậm chân loa tới, tay gã da đen đã lành lại hoàn toàn, hắn gầm lên một tiếng, ảo ảnh gấu đen chui vào trong cơ thể lúc trước lại hiện ra, thân thể tên da đen lập tức phình ra, đến khi Trịnh Xá tới trước mặt thì thân hình hắn đã to lên gấp hai, ba lần, giống như một người khổng lồ, cơ thịt toàn thân căng phồng, một quyền mang theo áp lực khủng bố đánh về phía Trịnh Xá.
Áp lực của một quyền này thật sự quá kinh khủng, nắm tay còn chưa chạm vào cơ thể, áp lực đã khiến Trịnh Xá cảm thấy nguy hiểm, hắn đạp chân lao về phía tầng thấp nhất của thành phố, bấy giờ mới tránh được uy lực của một quyền đó, mà tại chỗ hắn vừa đứng, sức gió từ một quyền gã da đen đánh ra không ngờ đã phá vỡ cả mặt đất, một khối đá lớn bị đẩy văng xuống dưới.
Trịnh Xá mặc dù không thể khống chế được trạng thái hiện tại nhưng ý thức bản thân vẫn coi như tỉnh táo, hắn vừa rồi vẫn cảm thấy gã da đen kia căn bản chẳng có gì đáng sợ, biểu hiện ra chỉ là một tên mãng phu có chút sức mạnh thôi, đây cũng gọi là thành viên tiểu đội Thiên Thần? Như vậy tiểu đội Thiên Thần cũng không nhất định là không thể chiến thắng, nhưng ai mà biết được chỉ sau nháy mắt, nắm tay bị thương không chỉ hồi phục lại mà gã da đen kia còn đột nhiên biến mạnh, uy lực của một quyền vừa nãy nếu bị đánh chúng thì chỉ sợ cả hắn cũng không chịu đựng nổi.
La Ứng Long không hề có ý ra tay, ngồi hẳn xuống phi kiếm, chỉ nghe hắn cười ha ha, nói:
- Trịnh Xá, ta đã nói với ngươi rồi, thực lực thực lực, không phải chỉ đơn giản có trình độ mở cơ nhân tỏa hoặc trình độ thuộc tính kỹ năng cường hóa là có thể nói rõ được, thực lực chân chính là thực lực có thể giải quyết được đối phương! Không cần biết ngươi mở cơ nhân tỏa tầng mấy, không cần biết ngươi cường hóa cái gì, có thể giết chết đối phương thì là lực lượng mạnh nhất! Chỉ thế thôi, ha ha ha. Đồng đội ta cường hóa thuộc tính cấp A bốn loại linh hồn động vật, lại cường hóa kỹ năng phòng hộ cấp A tăng cường một trăm phần trăm cơ bắp, nếu chỉ tính sức cận chiến cùng sức phá hoại thì trong cả đội chỉ thua có Tống Thiên thôi, ha ha ha... Ngươi trước tiên hãy đáng bại hắn đi, nếu không đến cả tư cách động thủ với ta cũng không có.
Khi Trịnh Xá nhảy xuống dưới, gã da đen cũng nhảy theo, chỉ thấy trong lúc nhảy trên người hắn lại hiện ra hình ảnh báo đen, động tác linh hoạt lạ thường, trong thoáng chốc khi Trịnh Xá vừa rơi xuống đất, hắn đã tung một quyền đánh tới, cũng may Trịnh Xá tránh nhanh, một quyền này mới phá ra một lỗ lớn trên mặt đất.
"Đây mới là thực lực thật sự của đội viên tiểu đội Thiên Thần, quả là danh bất hư truyền, thực lực như vậy cũng xứng với danh hiệu tiểu đội Thiên Thần..."
Ý thức Trịnh Xá suy nghĩ liên tục còn thân thể hắn thì cứ tự hành động, ngay khi gã da đen đánh một quyền phá tan mặt đất, hắn đã đạp chân liên tiếp hai lần vọt tới, một phát Quyền thương đánh thẳng vào bụng gã kia. Không ngờ phản ứng của tên da đen cũng không chậm, hai bên đều là người mở cơ nhân tỏa, mặc dù gã da đen chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai nhưng sức phản ứng cũng được vận dụng đến mức cao nhân, khi Quyền thương đánh ra, trên người hắn liền lóe lên ảo ảnh một con voi lớn, một quyền đánh trúng bụng hắn vậy mà lại giống như đánh trúng một chiếc lốp dày, bụp một tiếng trầm đục, gã da đen cao lớn bị đẩy vang ra mấy mét.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong chốc lát, khi gã da đen rơi xuống đất, cả hai bên đều xông tới chỗ đối phương, nhưng không đợi Trịnh Xá kịp ra đòn, từ trên không bỗng bắn xuống một luồng ánh sáng, luồng sáng này trói chặt Trịnh Xá giữa không trung, tiếp đó gã da đen không chút do dự, hai tay hợp lại đánh thẳng vào ngực Trịnh Xá, trên người một lần nữa hiện lên hình hổ đen.
Gã da đen cao lớn như một người khổng lồ đẩy Trịnh Xá bày thẳng vào tường thành dày đặc, ầm một tiếng, đoạn tường thành bị hai người một trước một sau xuyên qua, không biết có bao nhiêu tro bụi bốc lên, nhất thời hai người đều bị che lấp trong đó.
Cô gái da trắng kia mừng rỡ nói:
- Tốt quá rồi, ánh sáng trói buộc mặc dù chỉ có thể giữ hắn lại trong giây lát nhưng cũng đủ giết chết hắn. Hì hì, gã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư này thật quá kém, xem ra cũng chỉ như vậy thôi.
La Ứng Long nhìn cô ta cười lạnh, cô gái da trắng này là người mới tiến vào tiểu đội Thiên Thần, mặc dù thực lực cũng không tệ nhưng trong tiểu đội Thiên Thần thì thuộc vào loại kém cỏi nhất, cũng không biết sự khủng bố của ác ma Trịnh Xá. Bất quá La Ứng Long cũng chẳng muốn nói gì bởi vì hắn chợt nghe được từ trong đám bụi truyền tới một trạng tiếng nắm tay đánh vào da thịt.
"Tên Trịnh Xá này sẽ không kém cỏi đến mức ấy chứ? Lúc trước ta còn mất thời gian nhắc nhở hắn, hóa ra là lại phí công... Hắn thật sự là bản thể của tên ác ma kia sao?"
La Ứng Long thầm hoài nghi, có điều sắc mặt cũng không có biểu hiện gì, chỉ tiếp tục yên lặng nhìn về phía đám bụi, đến khi tro bụi lắng xuống, hình ảnh xuất hiện lại không phải gã da đen cao lớn đánh cho Trịnh Xá răng rơi đầy đất như họ tưởng tượng mà là Trịnh Xá đang tóm lấy cổ gã da đen, nhấc bổng hắn lên.
Trên lưng Trịnh Xá có một đôi cáng dơi màu đen, mặc dù đôi cánh này còn rất nhỏ nhưng tốt xấu gì cũng mọc trên lưng hắn, miệng thì đang cắn xé một cánh tay gã da đen, vừa cắn vừa nuốt thịt nát vào bụng, một tay nắm chặt cổ tên kia, một tay thì trực tiếp xuyên qua bụng.
- Grào!
Trịnh Xá ngửa mặt lên trời gầm lên, tiếp đó dùng sức kéo manh, trong ánh mắt kinh hoàng tột độ của gã da đen, trực tiếp xé đôi hắn thành hai đoạn, máu đen cùng nội tạng rơi vãi đầy đất.
- Bắt đầu rồi sao? Ha ha ha, bây giờ mới coi như thật sự mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, phần gen mạnh mẽ trong cơ thể bắt đầu thức tỉnh rồi phải không, ha ha ha...
La Ứng Long cười lên điên cuồng, dáng vẻ cực kỳ không phù hợp với vẻ mặt của hắn lúc trước, hắn đưa tay chỉ vào Trịnh Xá, trường kiếm dưới chân đưa hắn bay thẳng ra ngoài tường thành, gã thanh niên này phảng phất như biến thành một luồng sáng xanh, trong nháy mắt đã tới phía trên tường thành.
Đôi cánh dơi sau lưng Trịnh Xá chỉ dài hơn mười phân, hoàn toàn không phù hợp với thân thể hắn, khi La Ứng Long bay tới trên đầu, Trịnh Xá vô thức ngẩng đầu lên nhìn lại, đôi mắt đỏ ngầu, không còn nhận ra được chút dấu vết nào của lý trí loài người, đây rõ ràng là một con dã thú khát máu.
La Ứng Long cũng chẳng có vẻ gì là lo sợ, hắn cười lớn nói:
- Đến đi, đến đi, để ngươi khỏi nói ta bắt nạt ngươi đôi cánh còn chưa trưởng thành, ta cũng không dùng phi hành để ép ngươi... Mượn lực Càn Khôn, vận chuyển Ngũ Hành! Lên!
La Ứng Long chập hai tay lại, khi hắn mở tay ra, giữa trong lòng bàn tay xuất hiện hình ngũ hành bát quái mơ hồ, tiếp đó, trong phạm vi một trăm mét quanh chỗ Trịnh Xá đứng mặt đất vụt dâng lên...
- Không cần cẩn thận như vậy, với tốc độ phản ứng của ngươi hoàn toàn có thể tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trước khi bị ta giết, hiện tại ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi một chút mà thôi.
La Ứng Long lắc đầu nói.
Trịnh Xá cười lạnh đáp:
- Có gì để nói nữa? Muốn đánh thì đánh đi! Ta không có nhiều thời gian ở đây tâm sự với ngươi, hơn nữa hai đồng đội của ngươi đang chạy tới đây, ngươi muốn trì hoãn thời gian chờ bọn chúng đến chăng?
La Ứng Long ngẩn người rồi bỗng bật cười ha hả, cười sặc sụa, cười đến mức chảy cả nước mắt, vừa cười vừa nói:
- Ngươi đúng là khôi hài, hai tên đó chẳng qua chỉ là loại nhóc con đứng một bên đánh trống phất cờ thôi, đừng để ý đến bọn hắn có được không... Chưa nói chuyện rõ ràng với ngươi, bất quá ngươi thật sự là hắn sao Tên ác ma cô ngạo, lạnh lùng, mạnh mẽ đó... Hắn tuyệt đối sẽ không nói như ngươi vừa rồi, hắn còn cầu mong có một đám tới khiêu chiến, tấn công hắn mà không được... Yên tâm đi, trước khi chiến đấu với ngươi, có thù báo thù, có ơn trả ơn, trước tiên ta muốn trả ơn của ngươi trước!
- Trả ơn!
Trịnh Xá vẻ mặt quái dị nhìn tên lỗ mãng trước mặt, ý tứ trong ánh mắt lập tức khiến La Ứng Long trong lòng đại nộ, thiếu chút nữa thì lại một luồng thanh quang bắn tới.
La Ứng Long hít sâu một hơi rồi mới nói:
- Khốn kiếp, đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta! Trước tiên ta phải nói rõ... Chính xác thì ta không chịu ân huệ của ngươi mà là chịu ơn của clone của ngươi. Không hiểu tại sao, trong tiểu đội Thiên Thần từ trước đến nay số lượng người da trắng vẫn đông nhất, người da vàng chỉ có hai, trong đó một tên còn là con lai, người da đen thì càng ít.... Chuyện này tạm thời bỏ qua, dù sao ta cũng là đội trưởng một đội tiến lên nên mấy tên da trắng đó còn không dám giở trò trước mặt ta, chỉ có điều trong hoàn cảnh như vậy ta cùng tên con lai da vàng kia khó tránh được bị khinh thường. Cho tới khi gặp clone của ngươi, trong trận chiến ấy hắn giết hai gã da trắng mạnh nhất, trong đó một tên có kỹ năng rất giống ta, nhục thể dù bị hủy, chỉ cần chân nguyên bất diệt là có thể được đội viên thu lại đưa về Chủ Thần không gian hồi sinh. Clone của ngươi khống chế một loại lửa đen khủng bố, dễ dàng thiêu sạch linh hồn gã kia, vốn ta cũng nghĩ mình chết chắc rồi, nhưng hắn lại tha cho ta, hơn nữa còn nói một câu...
- Người Trung Quốc trong thế giới luân hồi đã ít ỏi lắm rồi, có một kẻ mạnh mẽ sống sót được thì cũng tốt, vì thế trận chiến đó ta mới có thể sống sót...
La Ứng Long ho khan một tiếng nói:
- Đừng có nghĩ ta là loại người tình cảm ủy mị, đại trượng phu dám làm dám nhận, có thù báo thù, có ơn trả ơn, với tính cách cao ngạo như clone của ngươi tự nhiên là khinh thường sự báo đáp của ta, hơn nữa ta cũng không có gì có thể báo đáp được hắn, chỉ là tên chủ thể nhà ngươi thì lại quá yếu ớt, cho dù thế nào ta cũng báo đáp ngươi một lần... Sau đó sống chết có số, mỗi người đều vì đoàn đội của mình mà chiến đi!
Nói tới đây, La Ứng Long đưa mắt nhìn hai tên đội viên đang dùng trang bị phi hành từ xa bay tới rồi quay đầu lại nói:
- Ngươi có cảm thấy khi ngươi trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, mặc dù rất mạnh mẽ nhưng lại không thể khống chế ý thức của mình không? Kẻ mạnh nhất trong đội ta cũng đã đạt tới giai đoạn cuối cùng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư sơ cấp, hơn nữa hắn cũng đã có thể khống chế ý thức của mình, ta còn gặp qua hai người ở giai đoạn trung cấp, trong đó một là clone của người... E hèm, đừng thấy ta mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, nếu luận về thực lực ta mạnh hơn ngươi rất nhiều! Điểm ấy ngươi không cần hoài nghi.
Trịnh Xá kỳ quái hỏi:
- Ngươi đến đây để khoe khoang sức mạnh của mình à? Có gì thì mau nói đi!
Dứt lời hắn rung Hổ hồn đao, chuẩn bị tùy lúc tấn công.
La Ứng Long vội vàng ho khan mấy tiếng giấu vẻ xấu hổ, nói tiếp:
- Giai đoạn sơ cấp tầng thứ tư là đánh thức hơn 90% gen đang ngủ say trong cơ thể, sau đó dùng một số gen mạnh mẽ nhất để bổ sung vào bộ gen của mình, cứ như vậy, các kỹ năng, tố chất thân thể, các thuộc tính hoán đổi từ Chủ Thần của bản thân đều sẽ nhờ gen hoàn thiện mà được cường hóa cực mạnh, đây là nguyên lý của cơ nhân tỏa tầng thứ tư... Nhưng có một điểm quan trọng, đó chính là trong gen của ngươi, những gen nào là mạnh nhất? Gen của sinh vật đơn bào? Sinh vật đa bào? Hay là gen bò sát, chim, thú, hay là cái gì khác? Đáp là gen do các Thánh nhân đã sáng tạo ra Chủ Thần không gian lưu lại, hoặc là gen do... tử địch của nhân loại từ thời viễn cổ lưu lại!
Nghe đến câu cuối Trịnh Xá bỗng chấn động, hắn mơ hồ hiểu được chuyện gì đã xảy ra, lý do tại sao khi hắn mở cơ nhân tỏa tầng thứ ta lại xuất hiện ý nghĩ giết sạch loài người cùng hậu duệ của Thánh nhân...
La Ứng Long tiếp tục nói:
- Đây chỉ là phỏng đoán của Adam... Trong đội bọn ta có một trí giả, trí tuệ của hắn rất mạnh, hắn cho rằng thời kỳ viễn cổ các Thánh nhân giành được thắng lợi, trên thực Thánh nhân và loài người đã là hai loại sinh vật hoàn toàn khác nhau, gen khác nhau, sức mạnh khác nhau, cách suy nghĩ khác nhau, giống như đem một con cá thay đổi gen biến thành một con voi, ngoài ý thức ra nó đã hoàn toàn là một con voi. Cũng như vậy, khi Thánh nhân cùng con người có hậu duệ thì họ không thể chuyển giao gen của mình cho đời sau vì thế mới đem phần gen này ẩn giấu trong những gen ngủ say, chỉ có mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới có thể đánh thức bộ phận gen này.... Nhưng giống như Thánh nhân, các tử địch của nhân loại viễn cổ, một số sinh vật giống người cũng có thể đem gen của chúng ẩn giấu trong gen của con người, ách, Adam gọi loại ẩn giấu này là di truyền cách đời, cũng chỉ có mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới có thể đánh thức....
Nói tới đây, La Ứng Long thấy vẻ mặt ngây ngốc của Trịnh Xá liền cười lạnh nói:
- Ngươi lo lắng chuyện đó sao? Phải biết rằng, cho dù thay đổi thế nào thì ngươi vẫn cứ là ngươi, điểm này ta rất không đồng ý với cách làm của Tống Thiên và Adam... Trong mắt bọn họ, phàm là hậu duệ của các loại tử địch đều phải diệt trừ, ví dụ như gen ngươi đánh thức là tử địch của con người thời viễn cổ, còn Tống Thiên thì là gen của Thánh nhân chính tông, như vậy chẳng lẽ ngươi sẽ muốn tiêu diệt hết cả nhân loại sao? Cút mẹ nó đi, khi quay lại thế giới hiện thực, hoặc là tiêu diêu tự tại, hoặc là làm vương làm tướng, kể cả có bệnh hoạn như Triệu Chuế Không thì cũng lắm cũng chỉ là một tên sát nhân cuồng thôi, ai rỗi hơi đến mức tìm cách tiêu diệt loài người?
- Đao vĩnh viễn chỉ là đao, quan trọng là phải xem người sử dụng nó... Gen vĩnh viễn chỉ là gen, sức mạnh có cường đại, sát ý có điên cuồng chẳng qua cũng chỉ là công cụ trong tay ngươi mà thôi!
Khi nói những loài này, nhìn La Ứng Long không còn thấy chút dáng vẻ lỗ mãng nảo cả, hắn sắc mặt nghiêm trang, rõ ràng là một cường giả có chính kiến riêng của mình.
La Ứng Long nói tiếp:
- Điều ta muốn nói với ngươi là, tận lực khắc phục sát ý nghịch phát trong gen, bởi vì tử địch của nhân loại thời viễn cổ, bọn chúng đều có bản năng giết chóc điên cuồng, nếu như không khắc phục được sát ý cuồng bạo đó, đến khi ngươi tiến vào cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, có muốn quay lại cũng không được nữa. Ngươi sẽ bị ý thức trong gen khống chế, cứ nhìn tên thần kinh họ Triệu ấy, có muốn quay lại cũng không thể... Quay về chuyện chính, đây là chuyện thứ nhất ta muốn báo đáp ngươi, không nên để cơ nhân tỏa khống chế! Chúng ta nói nhanh một chút, hai tên nhóc kia sắp tới đây rồi...
Trịnh Xá đột nhiên hỏi:
- Lúc trước là ngươi giả vờ phải không? Giả là một kẻ thô lỗ không có tâm cơ, tại sao phải làm vậy?
La Ứng Long cười khổ đáp:
- Thành nhờ tu chân mà bại cũng tu chân, ta dù sao cũng chỉ mới mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba nhưng lại có kỹ năng nghịch thiên như tu chân, chờ một thời gian thậm chí có thể đối kháng với Thánh nhân cũng không biết chừng. Có lẽ ngươi còn không biết, theo như những tin tức ta tìm được trong thế giới phim kinh dị, cái chết của các Thánh nhân, rất có thể có liên quan đến tu chân... Suy đoán này ta cũng không dám khẳng định chắc chắn, tóm lại ta thân mang khả năng phát triển vô hạn như thế này, nếu lại biểu hiện mạnh mẽ hoặc tinh minh một chút, ngươi nghĩ một văn một võ trong đội sẽ đối đãi với ta thế nào? Chỉ sợ ta không sống quá được hai, ba bộ phim kinh dị đúng không? Dù sao ta hiện tại cũng kém Tống Thiên một bậc, hơn nữa nếu ta chết chân nguyên cũng phải bay về chỗ Adam... Tóm lại, chậm rãi chờ đợi thời gian thôi, tu chân thiếu thốn nhất chính là thời gian, điểm thưởng của ta bình thường đều dùng để hoán đổi thời quay lại Thục Sơn, lần này nếu không phải theo mệnh lệnh của Adam đập nát cái điện thoại cầm tay thì ta cũng không dám nói chuyện với ngươi như vậy... Bớt nói chuyện thừa đi, chuyện thứ hai là quan hệ giữa cảnh giới và thực lực của ngươi.
- Cái này rất dễ giải thích, theo cách nói của tu chân bọn ta thì là ngươi có ngộ hay không. Có nhiều lúc khi tu hành, chân nguyên lực đã tích lũy tới một mức rất cao, nhưng do trình độ cơ nhân tỏa thấp nên không thể tiến vào giai đoạn tiếp theo, giữa cơ nhân tỏa tầng thứ tư và tầng thứ ba là khoảng cách cực lớn, cực khó vượt qua, mà ngươi hiện tại thì cảnh giới đã đủ, vấn đề của ngươi bây giờ là thiếu thực lực!
La ứng long nhìn hai người bay càng lúc càng gần, vội vàng nói:
- Mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cũng gọi là giai đoạn nhập vi, ý thức của ngươi có thể đánh thức và khống chế gen, đây là nhập vi trong cơ thể. Ngoài cơ thể thì có thể cảm giác được từng biến động cực kỳ nhỏ bé của mỗi luồng sức mạnh, ví dụ như chiêu thức ngươi dùng để đánh bật lưu tinh chùy của Ringwraith lúc trước chính là một thể hiện tốt nhất của nhập vi. Trong trạng thái này, chiếu thức vốn có một phần uy lực, trong tình huống trên tay ngươi mỗi phần sức mạnh đều có thể khống chế cẩn thận, liền có thể biến thành chiêu thức uy lực cả trăm phần, đã hiểu chưa? Cảnh giới của ngươi đã đủ rồi, nhưng thực lực còn quá kém cỏi, vì thế dựa vào cảnh giới nhập vi hữu hiệu nhất này, sáng tạo chiêu thức thuộc về chính mình đi, đến khi ngươi có thể cảm giác được hướng đi của từng luồng sức mạnh thì càng dễ dàng sáng tạo chiêu thức của bản thân!
- Sau đó!
Sau lưng La Ứng Long có hai người hạ xuống, hắn cũng cao giọng quát:
- Chiến đi! Trịnh Xá!
Người đầu tiên không lên lại không phải La Ứng Long mà là tên da đen cao lớn, hắn vừa lao tới vừa ngửa mặt lên trời rống lớn, xung quanh người mơ hồ xuất hiện ảo ảnh một con gấu đen to lớn, sau khi con gấu biến mất là một con báo đen, tiếp đó là một con hổ đen và voi đen, những ảo ảnh này đều trực tiếp nhập vào trong cơ thể hắn.
"Mặc dù nhìn rất uy mãnh... Nhưng sao toàn là động vật màu đen thế này?"
Trong đầu Trịnh Xá chợt xuất hiện ý nghĩ kỳ lạ này, bất quá nó chỉ thoáng qua trong nháy mắt, tiếp đó gã da đen kia đã dùng khí thế lôi đình vạn quân xông tới, tiếng bước chân vang lên rầm rầm, những tấm đá xanh trên mặt đất căn bản không thể chịu được sức mạnh to lớn như vậy, dễ dàng bị đạp vỡ nát. Bạn đang đọc truyện tại truyenbathu.vn - www.truyenbathu.vn
Trịnh Xá thấy tên da đen lao tới, tốc độ mau lẹ dị thường, hắn chỉ kịp đem Hồ hồn đao chém ngang ra, không ngờ gã kia lại vung quyền lên cản. Mắt thấy nắm tay sắp đánh trúng đao mang thì đột nhiên trên tay hắn biến ra hình một đầu báo đen, cắn chặt lấy Hổ hồn đao mang, gã da đen thì vung tay kia đánh thẳng tới chỗ Trịnh Xá.
Trịnh Xá dùng sức rút đao ra nhưng không được, hắn chỉ có thể tung quyền nghênh tiếp, nhưng trong lòng vẫn còn chút cảnh giác, trên tay vận một tầng nội lực. Quả nhiên, nắm tay gã da đen lại biến ra một đầu hổ đen, há miệng cắn vào tay Trịnh Xá, dọa hắn phải vội vàng sử dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt, một phát Quyền thương dùng tốc độ cực nhanh đánh trúng nắm tay tên kia, không chỉ phá nát ảo ảo hổ đen mà còn nghe thấy rõ ràng tiếng xương gãy, gã da đen kêu thảm một tiếng lùi lại.
La Ứng Long thấy vậy ánh mắt sáng bừng, thốt lên:
- Hay! Đây là kỹ năng ngươi tự sáng tạo ra phải không?
Trịnh Xá lúc này đang liều mạng chiến đấu, sao có thời gian mà trả lời hắn, khi gã da đen lùi lại, hắn lập tức tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, do phát hiện xung quanh không còn binh lính loài người nào, mà cơ nhân tỏa thì không giống như trạng thái Hủy diệt chỉ có thể sử dụng trong thời gian ngăn. Cảnh giới mạnh mẽ này thực sự không thể hoài nghi, mặc dù vì thực lực kém không thể phát huy tất cả tiềm lực của nó nhưng để đối phó với mấy kẻ trước mắt thì hẳn là cũng đủ rồi.
"Dưới chân đạp hai phát liên tục trong thời gian cực ngắn sẽ khiến sức mạnh trên mặt đất hình thành cộng hưởng, từ đó hình thành lực lượng mang tính phát nổ, có thể đề cao tốc độ lên hơn gấp đôi..."
Trịnh Xá tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, thấy gã da đen cao lớn đang vội vàng lùi lại, trong đầu chợt hiện lên ý nghĩ này, cũng mặc kệ đúng hay sai, hắn lập tức tiến hành. Quả nhiên, sau khi hai luồng sức mạnh đồng thời phát ra trong thời gian cực ngắn, tảng đá dưới chân hắn vụt nổ tung, phản lực hướng về phía trước cũng truyền tới lòng bàn chân hắn, đến lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao La Ứng Long nói đến tầng thứ tư có thể tự sáng tạo kỹ năng, quả thật có loại cảm giác với lực lượng chuyển động như vậy, sáng tạo kỹ năng không còn là chuyện khó khăn nữa!
Khi gã da đen vội và thối lui, cô gái da trắng lập tức niệm một đoạn chú ngữ trúc trắc, một luồng ánh sáng màu trắng bao phủ lấy cơ thể gã da đen, tay hắn liền hồi phục với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường. Trịnh Xá vừa mới dậm chân loa tới, tay gã da đen đã lành lại hoàn toàn, hắn gầm lên một tiếng, ảo ảnh gấu đen chui vào trong cơ thể lúc trước lại hiện ra, thân thể tên da đen lập tức phình ra, đến khi Trịnh Xá tới trước mặt thì thân hình hắn đã to lên gấp hai, ba lần, giống như một người khổng lồ, cơ thịt toàn thân căng phồng, một quyền mang theo áp lực khủng bố đánh về phía Trịnh Xá.
Áp lực của một quyền này thật sự quá kinh khủng, nắm tay còn chưa chạm vào cơ thể, áp lực đã khiến Trịnh Xá cảm thấy nguy hiểm, hắn đạp chân lao về phía tầng thấp nhất của thành phố, bấy giờ mới tránh được uy lực của một quyền đó, mà tại chỗ hắn vừa đứng, sức gió từ một quyền gã da đen đánh ra không ngờ đã phá vỡ cả mặt đất, một khối đá lớn bị đẩy văng xuống dưới.
Trịnh Xá mặc dù không thể khống chế được trạng thái hiện tại nhưng ý thức bản thân vẫn coi như tỉnh táo, hắn vừa rồi vẫn cảm thấy gã da đen kia căn bản chẳng có gì đáng sợ, biểu hiện ra chỉ là một tên mãng phu có chút sức mạnh thôi, đây cũng gọi là thành viên tiểu đội Thiên Thần? Như vậy tiểu đội Thiên Thần cũng không nhất định là không thể chiến thắng, nhưng ai mà biết được chỉ sau nháy mắt, nắm tay bị thương không chỉ hồi phục lại mà gã da đen kia còn đột nhiên biến mạnh, uy lực của một quyền vừa nãy nếu bị đánh chúng thì chỉ sợ cả hắn cũng không chịu đựng nổi.
La Ứng Long không hề có ý ra tay, ngồi hẳn xuống phi kiếm, chỉ nghe hắn cười ha ha, nói:
- Trịnh Xá, ta đã nói với ngươi rồi, thực lực thực lực, không phải chỉ đơn giản có trình độ mở cơ nhân tỏa hoặc trình độ thuộc tính kỹ năng cường hóa là có thể nói rõ được, thực lực chân chính là thực lực có thể giải quyết được đối phương! Không cần biết ngươi mở cơ nhân tỏa tầng mấy, không cần biết ngươi cường hóa cái gì, có thể giết chết đối phương thì là lực lượng mạnh nhất! Chỉ thế thôi, ha ha ha. Đồng đội ta cường hóa thuộc tính cấp A bốn loại linh hồn động vật, lại cường hóa kỹ năng phòng hộ cấp A tăng cường một trăm phần trăm cơ bắp, nếu chỉ tính sức cận chiến cùng sức phá hoại thì trong cả đội chỉ thua có Tống Thiên thôi, ha ha ha... Ngươi trước tiên hãy đáng bại hắn đi, nếu không đến cả tư cách động thủ với ta cũng không có.
Khi Trịnh Xá nhảy xuống dưới, gã da đen cũng nhảy theo, chỉ thấy trong lúc nhảy trên người hắn lại hiện ra hình ảnh báo đen, động tác linh hoạt lạ thường, trong thoáng chốc khi Trịnh Xá vừa rơi xuống đất, hắn đã tung một quyền đánh tới, cũng may Trịnh Xá tránh nhanh, một quyền này mới phá ra một lỗ lớn trên mặt đất.
"Đây mới là thực lực thật sự của đội viên tiểu đội Thiên Thần, quả là danh bất hư truyền, thực lực như vậy cũng xứng với danh hiệu tiểu đội Thiên Thần..."
Ý thức Trịnh Xá suy nghĩ liên tục còn thân thể hắn thì cứ tự hành động, ngay khi gã da đen đánh một quyền phá tan mặt đất, hắn đã đạp chân liên tiếp hai lần vọt tới, một phát Quyền thương đánh thẳng vào bụng gã kia. Không ngờ phản ứng của tên da đen cũng không chậm, hai bên đều là người mở cơ nhân tỏa, mặc dù gã da đen chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai nhưng sức phản ứng cũng được vận dụng đến mức cao nhân, khi Quyền thương đánh ra, trên người hắn liền lóe lên ảo ảnh một con voi lớn, một quyền đánh trúng bụng hắn vậy mà lại giống như đánh trúng một chiếc lốp dày, bụp một tiếng trầm đục, gã da đen cao lớn bị đẩy vang ra mấy mét.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong chốc lát, khi gã da đen rơi xuống đất, cả hai bên đều xông tới chỗ đối phương, nhưng không đợi Trịnh Xá kịp ra đòn, từ trên không bỗng bắn xuống một luồng ánh sáng, luồng sáng này trói chặt Trịnh Xá giữa không trung, tiếp đó gã da đen không chút do dự, hai tay hợp lại đánh thẳng vào ngực Trịnh Xá, trên người một lần nữa hiện lên hình hổ đen.
Gã da đen cao lớn như một người khổng lồ đẩy Trịnh Xá bày thẳng vào tường thành dày đặc, ầm một tiếng, đoạn tường thành bị hai người một trước một sau xuyên qua, không biết có bao nhiêu tro bụi bốc lên, nhất thời hai người đều bị che lấp trong đó.
Cô gái da trắng kia mừng rỡ nói:
- Tốt quá rồi, ánh sáng trói buộc mặc dù chỉ có thể giữ hắn lại trong giây lát nhưng cũng đủ giết chết hắn. Hì hì, gã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư này thật quá kém, xem ra cũng chỉ như vậy thôi.
La Ứng Long nhìn cô ta cười lạnh, cô gái da trắng này là người mới tiến vào tiểu đội Thiên Thần, mặc dù thực lực cũng không tệ nhưng trong tiểu đội Thiên Thần thì thuộc vào loại kém cỏi nhất, cũng không biết sự khủng bố của ác ma Trịnh Xá. Bất quá La Ứng Long cũng chẳng muốn nói gì bởi vì hắn chợt nghe được từ trong đám bụi truyền tới một trạng tiếng nắm tay đánh vào da thịt.
"Tên Trịnh Xá này sẽ không kém cỏi đến mức ấy chứ? Lúc trước ta còn mất thời gian nhắc nhở hắn, hóa ra là lại phí công... Hắn thật sự là bản thể của tên ác ma kia sao?"
La Ứng Long thầm hoài nghi, có điều sắc mặt cũng không có biểu hiện gì, chỉ tiếp tục yên lặng nhìn về phía đám bụi, đến khi tro bụi lắng xuống, hình ảnh xuất hiện lại không phải gã da đen cao lớn đánh cho Trịnh Xá răng rơi đầy đất như họ tưởng tượng mà là Trịnh Xá đang tóm lấy cổ gã da đen, nhấc bổng hắn lên.
Trên lưng Trịnh Xá có một đôi cáng dơi màu đen, mặc dù đôi cánh này còn rất nhỏ nhưng tốt xấu gì cũng mọc trên lưng hắn, miệng thì đang cắn xé một cánh tay gã da đen, vừa cắn vừa nuốt thịt nát vào bụng, một tay nắm chặt cổ tên kia, một tay thì trực tiếp xuyên qua bụng.
- Grào!
Trịnh Xá ngửa mặt lên trời gầm lên, tiếp đó dùng sức kéo manh, trong ánh mắt kinh hoàng tột độ của gã da đen, trực tiếp xé đôi hắn thành hai đoạn, máu đen cùng nội tạng rơi vãi đầy đất.
- Bắt đầu rồi sao? Ha ha ha, bây giờ mới coi như thật sự mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, phần gen mạnh mẽ trong cơ thể bắt đầu thức tỉnh rồi phải không, ha ha ha...
La Ứng Long cười lên điên cuồng, dáng vẻ cực kỳ không phù hợp với vẻ mặt của hắn lúc trước, hắn đưa tay chỉ vào Trịnh Xá, trường kiếm dưới chân đưa hắn bay thẳng ra ngoài tường thành, gã thanh niên này phảng phất như biến thành một luồng sáng xanh, trong nháy mắt đã tới phía trên tường thành.
Đôi cánh dơi sau lưng Trịnh Xá chỉ dài hơn mười phân, hoàn toàn không phù hợp với thân thể hắn, khi La Ứng Long bay tới trên đầu, Trịnh Xá vô thức ngẩng đầu lên nhìn lại, đôi mắt đỏ ngầu, không còn nhận ra được chút dấu vết nào của lý trí loài người, đây rõ ràng là một con dã thú khát máu.
La Ứng Long cũng chẳng có vẻ gì là lo sợ, hắn cười lớn nói:
- Đến đi, đến đi, để ngươi khỏi nói ta bắt nạt ngươi đôi cánh còn chưa trưởng thành, ta cũng không dùng phi hành để ép ngươi... Mượn lực Càn Khôn, vận chuyển Ngũ Hành! Lên!
La Ứng Long chập hai tay lại, khi hắn mở tay ra, giữa trong lòng bàn tay xuất hiện hình ngũ hành bát quái mơ hồ, tiếp đó, trong phạm vi một trăm mét quanh chỗ Trịnh Xá đứng mặt đất vụt dâng lên...
Bình luận truyện