Vô Hạn Tương Lai

Chương 223: Hồng Hoang vạn thú trận vs Hồng Hoang khai thiên tích địa (nhị)



Giờ phút này mấy người Lăng Tân đã chạy ra khỏi thông đạo dẫn xuống lòng đất, nhanh chóng sử dụng goblin glider bay ra khỏi phạm vi mười kilomet, thẳng đến khi vô vàn ánh sáng đủ loại màu sắc xông lên bao phủ cả bầu trời, tất cả mọi người mới kinh hoàng nhìn lại. Tiếp đó một con phượng hoàng lửa lớn vài trăm mét từ dưới lòng đất vọt thẳng lên, theo sát phía sau nó là một con rồng xanh dài cả nghìn mét, một con hổ trắng cùng một con rùa đen khổng lồ, bốn con thú này bay thẳng lên trời sau đó phân biệt hướng về bốn phía Đông Tây Nam Bắc. Không chỉ thế, ở phía dưới bốn con thú khổng lồ còn có rậm rạp chằng chịt, hằng hà sa số độc trùng mãnh thú, hình thù mỗi loại đều vô cùng kỳ quái, trong thế giới thực tế căn bản chưa từng thấy qua mãnh thú đáng sợ như vậy.

Tại trung tâm của bốn con thú khổng lồ, một quả cầu ánh sáng màu trắng đang liên tục xoay tròn, do khoảng cách quá xa nên mọi người cũng không rõ rốt cuộc quả cầu ánh sáng đó là cái gì, tuy vậy bất cứ độc trùng mãnh thú nào đến gần đều lập tức tan nát, do vậy trong lòng tất cả đều thầm nghĩ quả cầu ánh sáng này có liên quan đến Trịnh Xá.

Khi bốn Thánh thú xuất hiện, Trịnh Xá đã xé nát vòng sóng năng lượng bao bọc của Hỏa Kỳ Lân, nhưng lúc hắn định tấn công lại chợt phát hiện Hỏa Kỳ Lân đã biến mất không còn tăm tích, ở bên cạnh hắn chỉ có vô số quái thú cùng bốn Thánh thú đang liên tục biến lớn, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, quả nhiên là Thánh thú trấn áp thiên địa tứ phương vạn cực trong truyền thuyết.

Lúc Trịnh Xá định rời khỏi khu vực quảng trường đã hoàn toàn sụp đổ, bốn Thánh thú lại bỗng nhiên đồng loạt gào thét, năng lượng bốn màu xanh đỏ trắng đen mãnh liệt trói chặt hắn, trói buộc của bốn loại năng lượng này cực kỳ kiên cố, so với sóng năng lượng lúc trước trước còn mạnh hơn vạn lần, cho dù Trịnh Xá đã sử dụng sức mạnh cấp độ Hủy Diệt vẫn bị vây khốn tại chỗ không thể động đậy. Mà sau khi giam cầm Trịnh Xá, bốn Thánh thú lập tức phá vỡ mặt đất bay thẳng lên trời, dưới sức mạnh khổng lồ của Thánh thú, tầng đất đá dày mấy nghìn mét chỉ giống như giấy mỏng, sau vài giây đã bị phá thủng.

Vừa lên đến trên không trung, bốn Thánh thú lại tiếp tục gầm gừ, chúng đồng thời tập trung nhìn về phía Trịnh Xá, lập tức năng lượng trói buộc Trịnh Xá càng trở nên kịch liệt, lực ép khiến cho toàn thân Trịnh Xá run rẩy, phảng phất như toàn bộ bầu trời đã sập xuống đang đè lên người hắn. Không chỉ vậy, trong miệng bốn Thánh thú còn đang ngưng tụ bốn loại năng lượng màu sắc khác nhau, phương hướng nhắm vào chính là vị trí của Trịnh Xá, vô số độc trùng mãnh thú cũng không ngừng phun ra các loại độc tố, nội đan hoặc là năng lượng, trong chốc lát, đất trời cũng trở nên ảm đạm, tất cả mọi người đều chỉ nhìn thấy vô số loại năng lượng đủ mọi màu sắc đang liên tục xoay chuyển.

Trịnh Xá đang bị giam cầm cũng thấy cực kỳ không ổn, một loại cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong nội tâm của hắn, đã rất lâu rồi hắn không cảm thấy như vậy, kể từ khi leo lên đến địa vị người mạnh nhất thế giới luân hồi, đã không còn nhiều thứ có thể uy hiếp được hắn... Mà trận pháp này lại khiến cho hắn nhớ tới một lần nguy hiểm nhất từng gặp phải, đó là khi hắn giao chiến lần đầu với La Ứng Long, bị nhốt trong Đâu suất bát quái lô.

Trịnh Xá cũng bắt đầu hét lên, giờ phút này hắn không thể lưu thủ được nữa, chân nguyên lực và ma lực hội tụ lại rồi mãnh liệt va chạm với nhau, tạo ra sức mạnh vô cùng khổng lồ, quá trình va chạm của hai luồng năng lượng thuộc tính hoàn toàn trái ngược nhau này giống như quá trình lưỡng nghi hóa thái cực, thái cực chuyển vô cực, vô cực biến hỗn độn...

- Hồng Hoang! Khai thiên tích địa!

Một tiếng nổ kịch liệt xuất hiện, năng lượng đang bao vây Trịnh Xá bị xé rách, biến thành hư vô, cùng lúc đó bốn luồng năng lượng của bốn Thánh thú cũng được phun ra, cộng thêm vô số loại năng lượng rời rạc của độc trùng quái thú cũng vụt đến, tình cảnh hỗn độn lại một lần nữa xuất hiện, phảng phất như có một hành tinh mới vừa ra đời, ánh sáng không cách nào hình dung đột nhiên bộc phát, những thành viên tiểu đội luân hồi đang ở cách đó hơn mười kilomet đều thống khổ gào thét, tất cả lần lượt ngã xuống từ giữa không trung, luồng ánh sáng này thật sự là quá mức kịch liệt, khiến cho thị giác của mọi người đều bị tổn thương, hầu hết đều đã rơi vào trạng thái mù lòa.

Trong tất cả mọi người chỉ có Lăng Tân và Đạt Vân Hi là ngoại lệ, bọn họ là những người có thực lực mạnh nhất, cảm giác đối với nguy hiểm cũng rõ ràng nhất, khi bốn Thánh thú bay lên từ dưới lòng đất, hai người đã bắt đầu vận hành tinh thần ấn ký, do vậy khi ánh sáng cực độ xuất hiện, mắt của hai người chỉ bị đau nhức kịch liệt. Tinh thần ấn ký là tinh thần lực của trời đất, có thể điều động năng lượng của tự nhiên, cũng có thể quan sát bốn phía như quét hình tinh thần lực, do đó khi mất đi thị giác, hai người vẫn có thể dựa vào tinh thần ấn ký "quan sát" được hoàn cảnh xung quanh, một giây sau Lăng Tân và Đạt Vân Hi đã từ trên không lao về phía mặt đất, toàn lực cứu viện những người đang rơi xuống.

Mà cả hai người đều không thấy, sau khi năng lượng của bốn Thánh thú hội tụ ở trung tâm, theo thời gian dần trôi, quả cầu tích tụ vô cùng vô tận năng lượng này bắt đầu chậm rãi xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến khi cầu năng lượng đã biến thành hình đinh ốc, một luồng sức mạnh cuồn cuộn đột nhiên bộc phát, cầu năng lượng bị luồng sức mạnh khổng lồ này đẩy bay về phía mặt đất. Dưới sự kích phá của cầu năng lượng, mặt đất lập tức bị xé ra thành một rãnh sâu nghìn mét, dài mấy chục kilomet giống như có thiên thạch rơi xuống, thẳng đến khi đã trượt ra xa vài trăm kilomet, cầu năng lượng mới bắt đầu có dấu hiệu phát nổ. Tiếng nổ tạm thời còn chưa truyền tới, nhưng toàn bộ mặt đất lại liên tục phát sinh chấn động, không ngừng vỡ ra sau đó khép lại, bầu trời phía xa cũng xuất hiện từng vòng sóng xung kích, hơn mười giây sau vòi rồng đầu tiên đã thổi đến, các thành viên tiểu đội luân hồi lại một lần nữa được Lăng Tân và Đạt Vân Hi cứu giúp, kéo ra xa mấy kilomet.

-... Đây là thực lực của tầng thứ tư cao cấp sao?

Lăng Tân run rẩy đứng trên mặt đất, hắn cố gắng xoa xoa hai mắt mình, muốn khôi phục thị giác để nhìn về phía hiện trường chiến đấu. Tinh thần ấn ký của hắn không thể "quan sát" được xa như vậy, quét hình tinh thần lực cũng bị hạn chế khoảng cách, do vậy biện pháp duy nhất chỉ có thể là nhanh chóng khôi phục thị giác.

- Đây là thực lực tiếp cận với Thánh nhân? Đây là chiến lực thực sự của Trịnh Xá sao? Nhưng mà... đáng giận, chênh lệch quá khoa trương!

Lăng Tân không ngừng thì thào.

- Đây là sức mạnh thực sự của công pháp tu chân sao?

Trịnh Xá huy động cánh, lơ lửng giữa không trung, hắn yên lặng nhìn xem vô số quái thú ở khắp bốn phía, trong miệng thì thào:

- Đây là sức mạnh thực sự của công pháp tu chân? Quả nhiên, so với rết đầu xanh La Ứng Long thì mạnh hơn rất nhiều...

Giờ phút này Trịnh Xá đã biến thành trạng thái Tiềm Long biến, cặp cánh rồng cực lớn không ngừng vũ động sau lưng, thân thể hắn đã cao đến năm mét, so với thân thể ba mét trước kia thì to lớn hơn rất nhiều, mà không chỉ là khác biệt về hình thể, tổng số năng lượng trong thân thể hắn cũng hoàn toàn vượt xa so với trước kia...

Có điều mặc dù đã biến thành trạng thái Tiềm Long biến, toàn thân Trịnh Xá vẫn đầy thương tích, vô số lỗ thủng cực lớn, có vết do bị đốt cháy, có vết do bị đóng băng, có vết do bị chấn động ép thành thịt nát, tóc tai cũng dựng đứng như bị điện giật, thoạt nhìn thật sự rất thê thảm.

- Thật sự rất khủng bố, tổng năng lượng phát ra trong thời gian ngắn đã vượt Hồng Hoang khai thiên tích địa của ta, thậm chí vượt qua Ma động pháo của Sở Hiên, chỉ là...

Trịnh Xá bỗng nhiên nói:

- Không biết có phải là do cảm giác của ta hay không, dường như ngươi cũng không thể khống chế được hoàn toàn trận pháp này, nếu không dùng tổng số năng lượng vừa rồi, muốn khiến ta trọng thương là chuyện hoàn toàn có thể.

Trên thực tế, trong chiến đấu của tầng thứ tư trung cấp và cao cấp, bản chất chính là chiến đấu bằng năng lượng, nhưng mà đó cũng không phải là nói ai nhiều năng lượng hơn thì lợi hại hơn. Nếu vậy thì còn cần chiến đấu làm gì? Trực tiếp chế tạo một dụng cụ chứa đựng năng lượng rồi so sánh xem của ai chứa được nhiều hơn là xong rồi, vì thế mấu chốt vẫn nằm ở chỗ phương pháp sử dụng năng lượng.

Ví dụ như phương pháp sử dụng của Trịnh Xá chính là dùng năng lượng trái ngược va chạm chôn vùi lẫn nhau, từ đó có được sức mạnh khổng lồ, mà phương thức sử dụng của Phục Chế Thể Trịnh Xá thì là nén ép năng lượng đến mức vô hạn, thẳng đến khi hình thành sụp đổ mới thôi. Đây là nguyên nhân thực lực của cả hai người mạnh đến mức độ như vậy, so với Thánh nhân phổ thông mà nói... kỳ thực cũng không kém hơn bao nhiêu.

Mà cái Hồng Hoang Vạn Thú trận này không hổ là công pháp dùng "Hồng Hoang" làm tên mở đầu, uy lực của nó xác thực là lớn đến mức kinh khủng. Chỉ là tuy tổng số năng lượng rất lớn, nhưng người sử dụng lại không bằng Trịnh Xá, ít nhất Hỏa Kỳ Lân không cách nào nén ép hoặc là chuyển đổi được số năng lượng này, nếu không với năng lượng khủng khiếp như vậy, chỉ sợ ngay cả Trịnh Xá cũng chưa chắc đã có thể thoát thân.

- Ngươi đã sử dụng tuyệt chiêu, vậy thì ta cũng không cần phải khách khí nữa.

Trịnh Xá lớn tiếng hét lên, tiếp đó hắn dùng sức đạp mạnh dưới chân, một vòng sóng xung kích lập tức xuất hiện trong không khí, mọi quái thú ở trong phạm vi cách hắn vài trăm mét đều hóa thành bột phấn. Mà một giây sau, hắn đã vọt đến trên đỉnh đầu Thanh Long, sau đó đánh một quyền từ trên hướng xuống.

Thanh Long dài hơn một nghìn mét so với độ cao năm mét của Trịnh Xá, mức độ đối lập của hai bên thật sự là có chút khoa trương, giống như là một con kiến đang đối mặt với con voi vậy, chỉ là sau khi con kiến này đánh tới một quyền nhẹ nhàng, bắt đầu từ trên đỉnh, Thanh Long lại trực tiếp tan biến thành năng lượng lưu, mà uy lực một quyền của Trịnh Xá vẫn không hề ngừng lại, từ trên không xuyên thẳng xuống mặt đất, mấy tiếng nổ ầm~ ầm~ vang vọng, mặt đất lập tức xuất hiện một hố lớn sâu đến mức không thấy đáy...

- Kế tiếp!

Đánh nát xong Thanh Long, chớp mắt sau Trịnh Xá đã vọt đến trước mặt Bạch Hổ, mà phản ứng của Bạch Hổ cũng rất nhanh, khi Trịnh Xá tiếp cận nó cũng ngửa đầu lớn tiếng gào thét, năng lượng màu trắng mang thuộc tính gió lập tức bao phủ phạm vi mấy nghìn mét, điên cuồng tập kích về phía Trịnh Xá. So với phạm vi mấy nghìn mét của năng lượng màu trắng, thân thể cao năm mét của Trịnh Xá thật sự là nhỏ bé đến mức đáng thương, phảng phất như sẽ bị luồng năng lượng khổng lồ này cuốn trôi sau nháy mắt, tuy vậy Trịnh Xá lại vẫn không hề hoang mang, chỉ nhẹ nhàng đánh một quyền về phía trước. Ngay lập tức, vòng năng lượng bao phủ mấy nghìn mét xuất hiện một điểm lõm nhỏ, tiếp đó toàn bộ năng lượng lưu hoàn toàn chảy ngược lại, tất cả đồng loạt lao về phía Bạch Hổ, một quyền của Trịnh Xá cộng thêm tập kích ngược của năng lượng lưu, chỉ sau chớp mắt Bạch Hổ đã hoàn toàn tiêu tán, mà dòng năng lượng vẫn không ngừng lại, bay ra thêm cả trăm kiomet, biến toàn bộ mây trời thành hư không...

- Đây là... Không có khả năng! Chiêu thức này là…

Tát Khắc Duy Nhĩ Đặc vẫn âm thầm nấp trong mắt trận, toàn lực điều khiển Hồng Hoang Vạn Thú trận, nhưng khi Trịnh Xá bắt đầu phản kích, nó vẫn bị dọa đến mức không nói nên lời, bởi vì một màn này thật sự là quá mức đáng sợ rồi. Cũng không phải do thực lực của Trịnh Xá quá khủng bố, trong thời kỳ Hồng Hoang đại chiến, có cấp độ thực lực nào mà nó chưa từng thấy qua? Thực lực của Trịnh Xá gần kề cũng chỉ là tới gần cấp độ Thánh nhân mà thôi, thứ chính thức khiến cho nó cảm thấy sợ hãi chính là… chiêu thức này, rõ ràng là chiêu thức của "hắn"…

Tát Khắc Duy Nhĩ Đặc căn bản là ngay cả danh tự của "hắn" cũng không dám nhắc tới, đây là cấm kỵ của cả hai tập đoàn Thánh nhân và Tu chân giả, Thánh nhân đầu tiên, cũng là Thánh nhân mạnh nhất trong truyền thuyết...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện