Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 334: Nghĩa phụ nghĩa mẫu



Nguồn thần lực còn sót lại của Athena và Hades ở Đấu La Đại Lục được dùng để tẩm bổ và cải thiện cơ thể cho Dạ Phong, năng lực của anh trở nên bay vọt về chất và hoàn toàn bỏ xa các đám bạn cùng lứa.

Thần vị của anh đang không ngừng đưa ra sinh mệnh lực khôi phục lại cho Dạ Phong, cảm giác này thật thoải mái, không những hồn lực mà tinh thần lực, thể lực, quang minh hắc ám chi lực, mọi thứ đang không ngừng bổ sung lại cho cơ thể anh.

Khó khăn lắm mới được thư giãn một lần, Dạ Phong nằm và ngủ quên trên chính chiếc ghế của mình, anh đang ngủ say để khôi phục lại mọi đau đớn mình vừa mới nhận, chiếc ghế vốn từng thuộc về hai người Athena và Hades.

Hình bóng của hai vị thần đột nhiên xuất hiện trước mặt Dạ Phong một cách im lặng, nhưng không một ai có ý muốn đánh thức anh dậy, anh đã phải chiến đấu vật vã rồi, giờ là lúc để anh nên nghỉ ngơi.

Là người trụ cột tinh thần của một bang phái toàn những người mạnh mẽ, chắc hẳn Dạ Phong cũng có nhiều áp lực, hơn nữa trận thử thách vừa rồi của Dạ Phong nghe thì đơn giản nhưng lại cực kỳ khó, cơn đau vừa rồi tuy không có gì lớn lao nhưng lọc lại toàn bộ cơ quan và máu huyết liệu có thể không đau đớn sao?

Từng mảng từng mảng vết dơ trên người Dạ Phong, nào là tạp chất, là máu khô tụ lại đang được bóc ra và loại bỏ trong hư vô, lộ ra đằng sau một cái đầy người là huyết là một khuôn mặt cực kỳ hấp dẫn nhân loại.

Sự soái mỹ này hoàn toàn vượt trội hơn các nhân loại bình thường, mang chút nhân ái của Athena lại có phần bá đạo của Hades, hai điều trái ngược lại góp phần làm cho Dạ Phong càng thêm quyến rũ và cấm dục.

“Ưm…”

Cuối cùng cũng mở mắt dậy, cặp mắt màu tím của anh hóa thành màu song đồng, một trắng một đen, cũng như là nửa sinh nữa tử, chúng là đặc trưng, là con mắt mà anh nhận được sau khi tái tạo lại cơ thể.

Dẫm một chân ra đứng dậy, các cơ bắp liên tục vận động phát ra từng tiếng tách tách nghe rất sướng tai, hồn lực dồi dào không ngừng trao đổi, cảm giác như phá thoát khỏi xiềng xích này giống như là...

Giống như là sau lưng anh có thêm một đôi cánh có thể bay lượn vậy, mà cũng đúng như Dạ Phong suy nghĩ, đằng sau lưng anh có thêm một đôi cánh chim một nửa màu trắng và một nửa màu đen, chúng sải rộng ra thể hiện cho quyền uy của Dạ Phong.



Bay vút lên trời cao theo bản năng, Dạ Phong còn chưa nhận ra điều gì thì anh đã thích thú với việc làm vương giả trên không trung, cảm giác các cơn gió đang nghe lệnh của mình, cảm giác chưởng khống mọi thứ, một cảm giác thật dễ chịu.

“Ta… ta đang bay?”

Đến giờ khắc này Dạ Phong mới nhận ra là mình đang ở trên không trung, nhịp điệu vỗ cánh của anh vì ngạc nhiên mà trở nên hỗn loạn, đôi cánh như không thể tiếp lấy sức gió mà rơi xuống, nhưng rất mau Dạ Phong lập tức nắm bắt được quy luật bay lượn, đôi cánh sau lưng như một bộ phận tay chân máu thịt của anh, nó đập liên tục hồi rồi đưa anh một lần nữa vút lên trời cao.

Bay lên một vòng rồi lượn xuống một vòng, khí tức bá đạo tỏa ra từ người Dạ Phong thể hiện cho sự bất khả xâm phạm, anh hạ thân mình xuống đáp hai chân xuống đất, sau khi tận hưởng hương vị của năng lực mới, giờ khắc này anh mới nhận ra hai vị thần ở phía dưới vẫn luôn quan sát anh.

“Hai người …”

Dạ Phong lập tức đáp xuống hỏi thăm hai vị thần, như vậy có phải hay không thử thách lần này của tôi đã xong rồi? Có thể rời khỏi nơi này được chưa, thời gian có vẻ đã trôi qua khá nhiều, bọn họ cần phải tham gia vào trận tỷ thí thanh niên hồn sư ưu tú toàn đại lục nữa, nếu không nhanh thì họ sẽ bị lỡ hẹn với Tiểu Na mất.

Ngay khi Dạ Phong định hỏi thì Athena như thấu hiểu suy nghĩ của anh, cô dịu dàng trả lời cho thắc mắc trong lòng của Dạ Phong:

“Yên tâm, thời gian trôi đi chưa quá lâu đâu, vẫn còn một tháng trước khi tiến nhập vào trận tỷ thí thanh niên hồn sư ưu tú toàn đại lục, bình tĩnh nghe chúng ta nói chuyện đi”

Giải tỏa được lo lắng cho Dạ Phong, Athena gãi trúng điểm ngứa mà Dạ Phong quan tâm, quả nhiên là anh trở nên bình tĩnh hơn và im lặng ngồi nghe hai người nói chuyện.

Athena bước lùi một bước về sau và để cho Hades tiếp lời của mình:

“Nhóc con, ngươi bây giờ đã thành công tiếp nhận thần vị của chúng ta, Sinh Tử thần vị cũng chấp nhận ý chí của ngươi, quả nhiên là người được chúng ta lựa chọn, ngươi rất có tiềm chất của một vị thần bất khuất.”

“Nhưng mà đừng có vì vậy mà kiêu ngạo, có rất nhiều người khác có năng lực khác mạnh mẽ hơn ngươi, trẻ tuổi và thiên phú là thứ ngươi có, nhưng thực lực của ngươi chưa phải là bất bại, e rằng tương lai ngươi sẽ đánh mất một thứ gì đó.”

“Trận tỷ thí tiếp theo sẽ hội tụ toàn bộ các con quái vật tham chiến, đây cũng là lúc ngươi thể hiện năng lực của mình, đừng có làm mất mặt danh dự của người thừa kế Sinh Tử chi thần, nếu ngươi thua nhục nhã thì chúng ta Athena và Hades, những cựu thần tuyệt đối là sẽ đánh chết ngươi”

“Cuối cùng, thời gian của chúng ta sắp hết rồi, tình hình trên Thần giới cũng ngày càng hỗn loạn, các bạn của ngươi đều đã sớm hơn một ngày rời khỏi Cực hạn môn, cánh cổng này cũng đã đến giới hạn của bản thân, nó cùng với cực hạn môn còn sót lại ở gia tộc của ngươi sẽ nhanh chóng vỡ ra thôi, hãy nhanh chóng rời khỏi đây để gặp lại các đồng đội của ngươi đi, chúng ta cũng phải rời khỏi đây, tạm biệt, nhóc con!”

Đưa ra hàng loạt các thông tin, ông muốn Dạ Phong phải đảm bảo rằng thằng nhóc này không làm mất mặt danh dự của thần vị bọn ông cố gắng dựng lên, nếu mà không được ông sẽ quấn chết nó.

Nói đùa vậy thôi chứ an toàn là trên hết, tuy lời nói hùng hồn như thế nhưng trong ngữ điệu của Hades không hề có một tý gì là nghiêm khắc cả.

“Hài tử, hai vợ chồng chúng ta vốn không có con cái, nếu như ngươi đã được Sinh Tử thần vị tiếp thu thì cũng coi như một nửa người con của chúng ta, đừng có vì Hades khó tình mà giận ổng nha, thực ra ổng cũng là tsundere lắm đấy”

Athena rất vui tính chọc tức chồng mình, tiện thể cô giơ tay lên tạm biệt với Dạ Phong, hình bóng của hai người nhanh chóng biến mất khỏi Cực hạn môn, rời khỏi trước mặt Dạ Phong.

“Ta biết chứ, ta biết các ngươi không tổn thương ta mà, một nữa phụ thân và mẫu thân của ta, nghĩa phụ và nghĩa mẫu, ta nhận hai người làm cha mẹ rồi đó”

Đưa tay nắm lấy lồng ngực của mình, Dạ Phong cười thật tươi rồi phóng khoái rời khỏi Cực hạn môn, vừa mới bước ra tiếng nứt vỡ vang lên, toàn bộ cánh cửa như bị búa tạ đập vào mà nát ra thành vạn mảnh, hóa thành tro bụi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện