Vô Lại Kim Tiên

Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ



Một đạo thân ảnh lao tới, Đái Lệ Ti mang theo một làn hương thơm lao vào lòng Lâm Phong, một lúc lâu sau vẫn không muốn rời xa, tinh linh nữ vương kiêu kì này từ sau khi trở về từ Quỷ Môn Quan thì ngày càng quyến luyến với với người và vật xung quanh mình, cũng ngày càng rở nên hiểu chuyện, bớt đi tính ngang bướng, thêm vài phần ngoan ngoãn.

"Ức, Nguyệt Thần tại thượng, chàng thật là đáng ghét, đi Thiên Hạc Đảo mà tại sao không đem thiếp theo!" Tiểu tinh linh giơ tay lắc mạnh thắt lưng của Lâm Phong một lúc, sau đó mới bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng.

Một tiếng rồng ngâm vang lên, bạch ảnh lướt đến, Bạch Long Mã đã luồn đến phía trước mặt hắn, dùng long giác cọ cọ vào người Lâm Phong một cách thân mật, khiến cho người khác không khỏi nghi ngờ rằng liệu tên gia hoả này có phải là một con rồng cái hay không.Lâm Phong nhẹ vuốt ve đầu Bạch Long Mã, khiến con vật này càng thêm phấn khích, chạy lồng quanh hắn mấy vòng, rồi mới hú lên một tiếng dài, bốn vó đằng không bay lên không trung rồi nhanh chóng biến mất.

"Ức! Đó chính là Bạch Long Mã trong truyền thuyết ư? Thiên nột, thật là quá thần kì!" Lộ Thiến Á kinh ngạc kêu lên, trông về hướng Bạch Long Mã biến mất, khuôn mặt xinh đẹp kiêu sa hiện lên đầy vẻ ngạc nhiên.

Lâm Phong khẽ vỗ về Đái Lệ Ti trong lòng, đợi cho tới khi tiểu tinh linh lùi ra mới ôm các cô gái khác vào lòng, rồi bước vào đại sảnh ngồi, hai cô nương Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp không chút khách sáo chạy tới chiếm lấy vị trí ở hai bên của hắn ta, Lâm Phong liếc nhìn Lộ Thiến Á, cô gái này cũng thật đại lượng, chủ động ngồi xuống bên cạnh Đái Lệ Ti.

Khải Lâm Na nói: "Chàng về thật đúng lúc, hôm qua có xảy ra một chút việc nhỏ, bọc trứng ma thú màu vàng được đào lên khi khai hoang mười năm trước bỗng biến đổi, hút sạch toàn bộ ma khí của hai vị đại sư, chàng hãy mau đi qua đó xem xét thử đi!"

"Trứng ma thú?" Lâm Phong ngây người ra, hắn ta đã sớm quên chuyện này.

Toa Lị Na nói: "Cái trứng ma thú đó vô cùng dị thường, bên trong có một luống khí tức cổ quái, lại phi thường cường đại, hai vị đại sư muôn liên thủ phong ấn nó cũng không có cách nào làm được, may mà nó hút xong ma khí của hai vị đại sư thì không thấy có động tĩnh gì nữa, nếu không không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì kinh khủng nữa."

Toa Bối Lạp cười hi hi nói: "Không biết trứng ma thú đó là thứ gì, tốt nhất là lại nở ra cho chàng một đại mĩ nữ!"Lâm Phong khẽ vỗ nhẹ nàng ta một cái, cười khan nói: "Tiểu lưu đề tử như nàng trong đầu suốt ngày chỉ có những ý nghĩ kì quái, trong trứng ma thú cũng có thể nở ra mĩ nữ sao?"

Toa Bối Lạp lập tức đưa mắt nhìn hắn vớI mục quang kì quái, tiểu cô nương này một chút cũng không để bụng.Lâm Phong gật đầu nói: "Nàng là rồng, con người bọn ta và loài rồng các nàng không thể so sánh được."

Toa Bối Lạp trợn mắt lên, lay mạnh cánh tay hắn, chiếc mũi nhỏ xinh nhăn lại, nói: "Chàng có ý gì vậy? Phần lớn các loại sinh vật thông minh trên Thản Tang Đại Lục đều từ trong trứng nở ra, lẽ nào chàng cho rắng loài rồng bọn nàng không bằng loài người của chàng ư?"

Lâm Phong cười nói: "Ta có nói đâu, tự nàng nói ra đấy chứ!"

Đái lệ Ti cuối cùng cũng chớp được cơ hội, vôi vàng hỏi: "Ức! Thiên nột, chàng đã gặp Thiên Hạc Nữ Hoàng chưa?"Tất cả các cô gái đều đưa mắt nhìn hắn.

Lâm Phong nói: " Gặp rồi, ha ha, ta còn là sứ gỉa của Thiên Hạc Nữ Thần nữa kia, sau này Thiên Hạc gia tộc và Khắc Khố Sâm Đạt chúng ta là người một nhà rồi!"

"Ức!" Tất cả đều trợn mắt há miệng.Đái Lệ Ti vội vàng hỏi tiếp, Lâm Phong thuận miệng kể rõ đầu đuôi nguyên nhân, thấy các cô gái đều không tin, sau đó mới nói: "Đến cung điện của Thiên Hạc Nữ Hoàng ta còn có thể đem về đây, không phải là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần thì là gì?"

"Ức! Nguyệt Thần tại thượng, thiếp không nghe nhầm đấy chứ!"

Đái Lệ Ti kêu lên "Cho thiếp xem qua đi!"

Lâm Phong chỉ tay ra, Sơn Hà Đồ mở ra, một phiến vân hảI rộng lớn bao phủ khắp đại sảnh, chỉ thấy tiên khí lượn lờ, mây khói bảng lảng, khiến cho mọi người không thể nhìn được cảnh tượng ngoài sảnh.Lâm Phong nói: "Các nàng hãy vào trong xem đi!"Hét lên hai tiếng, Toa Bối Lạp và Đái Lệ Ti giành nhau chạy vào trong, vừa vào trong phiến vân hải thì đã không thấy đâu nữa, Toa Lị Na do dự một hồi, cũng không chống lại được sự cám dỗ, liền nhảy vào theo hai người.

Chỉ có Khải Lâm Na và Lộ Thiến Á là còn có thể miễn cưỡng chống cự lại được sức cám dỗ của nó, ngồi ngay ngắn trên ghế, còn có tiểu thiên sứ vẻ mặt bất an ngồi bên cạnh Lộ Thiến Á.

Lâm Phong lúc này mới quay sang Khải Lâm Na hỏi : "Thiên Hương công chúa đâu? Sao ta không thấy cô ấy đến?"

Khải Lâm Na liếc nhìn hắn một cái, thở dài nói: "Thiên Hương công chúa đổ bệnh từ mấy ngày trước, cô ấy nhất định không chịu ăn gì, thiếp khuyên nhủ thế nào cũng không được. Công chúa thảo nguyên này thật là một hào kiệt trong giới nữ lưu, vì gia tộc mình mang chịu ghánh nặng lớn đến vậy, thiếp thực sự rất khâm phục dũng khí của cô ấy!"Lộ Thiến Á nhìn Lâm Phong, định hỏi gì đó, môi mấp máy nhưng rốt cuộc lại không dám hỏi.Lâm Phong không nói gì, trầm ngâm một hồi, mới nói: "Lát nữa ta sẽ di thăm cô ấy!"

Liếc nhìn tiểu thiên sứ nói: " Sau này nàng để ý chăm sóc An Lị Ni nhiều một chút, cô bé này rời xa quê hương, luôn cảm thấy sợ hãi với tất cả mọi thứ xung quanh, nỗi ám ảnh trong lòng mãi không thể thoát ra, nàng dạy bảo cô bé một chút vậy!"Khải Lâm Na khẽ gật đầu, tiến lên phía trước kéo tiểu thiên sứ ngồi xuống bên cạnh mình, thì thầm an ủi cô bé.

Lâm Phong quay đầu nói với Lộ Thiến Á nói: "Nàng hãy để Khải Lâm Na dẫn đi tham quan khắp thành một lát, làm quen với môi trường, ta còn có chút việc cần giải quyết, không thể dẫẩinngf đi được!"

Lộ Thiến Á khẽ liếc trộm hắn ta một cái, nhưng lại dịu dàng đồng ý.

Lâm Phong thu lại Sơn Hà Đồ, đứng dậy đến đại sảnh trước sân, cho gọi Lâm Trùng và huynh đệ Lâm Đại và Lâm Nhị đến, hỏi: "Tình hình Thiểm tộc thế nào rồi, A lỗ Thai đã điều chỉnh các bộ lạc Thiểm tộc chưa?"

Từ sau sự việc của Khải Lâm Na, Lâm Phong giao toàn bộ chính sự cho An Đức Liệt xử lí, nhưng lại ngấm ngầm làm suy yếu chức quyền của huynh đệ Khải Lực Tây, nghiêm khắc ra lệnh, nếu để tái diễn những việc như vậy sẽ nhất loạt giết hết không tha.Còn những việc cụ thể của Thiểm tộc, đều giao cho ba người Lâm Trùng, Lâm Đại và Lâm Nhị phụ trách, Lâm Trùng nói: "Mấy ngày trước có tin báo đến, A lỗ Thai đã điều động hai mươi vạn trai tráng Thiểm tộc, vài ngày nữa sẽ dẫn quân tới Khắc Khố Sâm Đạt!"

Lâm Đại nói: "Mục dân Thiểm tộc đa số không muốn rời xa thảo nguyên, A Lỗ Thai muốn công tử mở cửa khai thông buôn bán, để Thiểm tộc mục dân và Khắc Khố Sâm Đạt chúng ta có thể trao bổi buôn bán hàng hóa, cung cấp một số vật dụng sinh hoạt cho bọn họ."

Lâm Nhị cũng nói: "Kì thực thứ mà mục dân Thiểm tộc cần nhất chính là đồ dung sinh hoạt, hàng năm đến mùa đông đều có một số lượng lớn dê cừu bị chết đói hoặc chết lạnh, rất nhiều mục dân đều bị đói vào mùa đông, cho nên ngườI dân Thiểm tộc hàng năm mới tấn công vào các thôn bản của Văn Lai Nhân chúng ta, công tử chỉ cần cung cấp cho họ một số vật dụng sinh hoạt và lương thực cho mùa đông thì sẽ có thể làm yên lòng họ.

Lâm Phong cũng gật đầu nói: "Như vậy cũng tốt, người Thiểm tộc và người Văn Lai từ trước đến nay văn hóa không tương đồng, nếu có thể hòa hợp được bọn họ thì sẽ giải quyết được rất nhiều ân oán, bọn họ không muốn rời xa thảo nguyên, vậy sẽ cung cấp cho họ đầy đủ vật dụng sinh hoạt, sau này các ngươi phải chung sống hòa bình với các chiến sĩ Thiểm tộc, tuyệt đối đừng gây ra bất cứ sự việc gì phiền phức cho ta nữa!"

Ba người gật đầu đáp lại.

Lâm Nhị cười hì hì nói: "Nghe nói hai tám vị Thánh Kị Sĩ của ngũ đại đế quốc đều đã bị công tử tóm gọn, có phải công tử đã thêm cho Khắc Khố Sâm Đạt chúng ta được mấy chục Thánh Kị Sĩ nữa?"

Lâm Phong "ừm" một tiếng, xòe Kim Quang Phiến ra, mười ba vị Thánh Kị Sĩ lập tức ngã nhào ra, đám người này đã bị đói gần mười ngày, sớm đã bị đói tới mức mắt hoa đầu choáng, thần trí không còn tỉnh táo, miễn cưỡng mở mắt lập tức mặt mày thất sắc, cố hết sức bò dậy, ngồi trên mặt đất như xác chết, không nói nổi lời nào.

Lâm Phong liếc nhìn Khắc Nhĩ Phu Lam và Cách Lí Nạp Đức trong đám người này, nhăn mày suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Hải Phi Tư tự làm tự chịu, cũng không thể trách các ngươi, các ngươi hãy đi đi, về sau chịu khó tu tỉnh, đừng làm bia đỡ đạn cho kẻ khác!"

Hai tên mặt mũi rất khó coi miễn cưỡng gật đầu, vất vả bò dậy rời khỏi đại sảnh, có thể giữ được mạng sống với bọn chúng đã là một ân huệ lớn, không còn dám đòi hỏi gì nữa, trận chiến nhớ đời đó đã để lại nỗi ám ảnh không thể phai mờ không lòng bọn chúng, đồng thời cũng mở mắt cho chúng thấy thế nào mới xem là cường giả thực thụ.

Những kẻ chỉ dựa vào cái ghế của mình để ra oai cũng chỉ là một đống vứt đi, cường giả thực sự phải có khí phách của cường giả, cơ bản không thèm nhờ vào chức vị để giương oai với thiên hạ, không thèm dùng uy quyền từ chức vị để đổi lấy vinh quang. Text được lấy tại Truyện Bất Hủ

Lấm Phong đảo mắt nhìn mười một tên Thánh Kị Sĩ đang lo lắng hoảng sợ còn lại, đám người này trước đây oai phong lẫm liệt đi đến đâu cũng là tiêu điểm thu hút ánh mắt của rất nhiều tiểu thư quý tộc, điều này đã khiến cho bọn chúng dần dần hình thành tính cách coi trời bằng vung, kì thực tất cả bọn chúng không trừ một ai đều là lũ tham sống sợ chết.

Lũ người này ở Khắc Khố Sâm Đạt quơ tay có cả đống, sao có thể gọi là cường giả, nếu bọn chúng không có toạ kị, thì trong ba nghìn Thiết Huyết Thân Vệ của hắn tuỳ tiện chọn ra một tên tệ nhất, so vớI bọn chúng còn khá hơn. Lâm Phong đối với những kẻ này chẳng có chút thương hại, xua xua tay nói: "Lôi tất cả ra ngoài chém đầu!"Một đám quân lính dũng mãnh như hổ sồng sộc bước vào, không nói nửa lời lôi mười một tên Thánh Kị Sĩ đã đói sắp chết không cón sức phản kháng như lôi con chó đợi chết ra ngoài.

Bọn Lâm Trùng đưa mắt nhìn nhau, tất cả lũ rồng, phượng hoàng, thiên hạc, đều bị bị bắt đứng thành hàng, chen lấn nhau giữa đại điện, nam có nữ có, đực có cái có, những cường giả này không thảm hại như lũ Thánh Kị Sĩ, tuy đã đói gần nửa tháng nhưng sức chiến đấu của bọn chúng không hề suy giảm là bao nhiêu.Sự tôn nghiêm của cường giả là thứ không dễ xâm phạm, bọn chúng vừa được thả ra là đã chuẩn bị liều mạng quyết đấu, Lâm Phong giơ tay chỉ, Thái Cực Đồ bay ra yểm trên không trung, trấn áp lũ cứng đầu này, lạnh lùng nói: "Các ngươi tốt nhất hãy an phận một chút giúp ta, nếu không ta sẽ không khách sáo mà lấy tinh hạch trong đầu của các ngươi đâu!"

Một con ngũ giai hoàng kim cự long phẫn nộ nói: "Ức! Long Thần tạI thượng, Khắc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ cường đại, dám mạo phạm sự tôn nghiêm của cường giả chỉ có thể dùng máu để giải quyết, ta đang chính thức thách đấu với ngài!"

Lâm Phong không thèm đếm xỉa tới lời của tên anh hùng rơm này, đảo mắt nhìn khuôn mặt khó coi của phượng hoàng lửa Cận Bố và băng sương cự hạc Khắc Duy Tư, bật cười ha ha nói: "phượng hoàng lửa Cận Bố các hạ và băng sương cự hạc Khắc Duy Tư các hạ tôn kính, các vị có phải cũng đang muốn đưa ra lời thách đấu với ta?"Nét mặt của Cận Bố hết sức bối rốI, tuy vậy vẫn bình tĩnh đáp: "Lĩnh chủ đại nhân tôn kính, cuộc chiến giữa cường giả chỉ có thể dung sự sống chết để phân chia thắng bại, dùng máu tươi để bảo vệ sự tôn nghiêm, tuy ngài rất mạnh nhưng chúng tôi quyết không lùi bước!"Khắc Duy Tư cũng gật đầu nói: "Ngài tha cho bạn chiến đấu của tôi, tôi thay mặt anh ta chân thành cảm ơn ngài!"

"Khắc Đuy Tư, tên phản đồ nhà ngươi, Thiên Hạc Nữ Thần sẽ không tha tội cho ngươi đâu!" Thụy Đức Lạp phẫn nộ thét lên, tên thái hạc này cùng Mã Lệ Kiều xông lên, tóm chặt lấy Khắc Duy Tư mắng như trút nước vào mặt: "Hứ, đồ thối tha, ngươi lại dám thách đấu với sứ thần đại nhân, sự tức giận của Thiên Hạc Nữ Thần sớm muộn gì cũng sẽ giáng xuống đầu tên phản đồ như ngươi!"Tên thái hạc này trước đây ở Thiên Hạc Đảo cũng chỉ là một con tép riu, bây giờ theo Lâm Phong. Khi trở về Thiên Hạc Đảo cũng cảm thấy vô cùng hãnh diện, có thể vỗ ngực tự đắc, sao có thể không ra oai một chút.

"Sứ thần đại nhân?" Khắc Duy Tư vô cùng kinh ngạc, ngây người ra nhìn Lâm Phong.Lâm Phong trong long tuy cười muốn đứt ruột, nhưng bề ngoài lại làm như không.

Dùng tay chỉ ra, phía sau hắn tức thì hiện lên vân hải thế giới, bốn chữ "Cẩm Tú Sơn Hà" to lớn thấp thoáng ẩn hiện trong vân hải giới, hư hư ảo ảo, Lâm Phong nói: "Không sai, ta là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần, ngươi còn có câu hỏi gì không?"Khắc Duy Tư nhìn vân hải thế giới sau lưng hắn ta, hồ nghi bất định, ba con thiên hạc khác cũng đưa mắt nhìn nhau.

Thụy Đức Lạp lại mắng tiếp: "Hứ, lũ thối tha các ngươi, Thiên Hạc Nữ Hoàng đã báo cho tứ đại hoàng kim gia tộc, lĩnh chủ đại nhân chính là sứ gỉa của Thiên Hạc Nữ Thần ở Thản Tang Đại Lục, nếu các ngươi còn muốn chất vất quyền năng của sứ giả đại nhân thì các ngươi hãy chuẩn bị đón nhận sự phẫn nộ của Thiên Hạc Nữ Thần đi!"

Khắc Duy Tư giật thót mình, phản bội lại tín ngưỡng của mình sẽ có hậu quả còn nghiên trọng hơn cả việc mất đi sự tôn nghiêm của mình, tội này hắn thực sự ghánh không nổi, đến cả Thiên Hạc Nữ Hoàng cũng đã công nhận thân phận sứ giả của Lâm Phong, một tên thiên hạc hạ cấp như hắn làm gì có tư cách chất vấn, vội vàng hành lễ nói: "Ức! Sứ thần đại nhân tôn kính, nguyện ngài và Thiên Hạc Nữ Thần cùng tồn tại!"

Ba con thiên hạc khác cũng lộ vẻ hoang mang bối rối, trong đó có một con Liệt Ảnh Hỏa Hạc toàn thân như lửa và đôi mắt có ánh nhìn xuyên thấu đang nhìn Lâm Phong, ngấm ngầm dò xét nhìn hắn ta.

Lâm Phong nhịn không được bèn ừm một tiếng, khoa tay nói: "Các ngươi hãy tạm đứng sang một bên!"

Bốn tên thiên hạc vội vã lùi sang một bên, đứng đằng sau Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều, vẻ mặt của tên thái hạc vô cùng đắc ý, không nén được cố ra oai một chút.

Lâm Phong liếc nhìn phượng hoàng lửa Cận Bố, bật cười nói: "Còn cách Tu La Cổ Bảo đại hội được tổ chức ngàn năm một lần vào ngày mười lăm tháng tám của tứ đại hoàng kim gia tộc hai tháng nữa, ta đã nhận được lời mời của Thiên Hạc Nữ Hoàng, vào ngày mười lăm tháng tám này sẽ tới Tu La Cổ Bảo một chuyến, sứ giả của Cự Long gia tộc, Kim Xí Đại Bằng gia tộc cũng đã lần lượt tới Lâm gia, ngay ngày hôm qua ta còn gặp Thải Phượng Tô Kì Á. Các ngươi muốn chết cũng dễ thôi, nhưng ta không thể không nể mặt các hoàng tử của tứ đại hoàng kim gia tộc, Cận bố, ta cũng sớm đã là một phượng hoàng lửa ngoại tịch, Lâm gia và Chu Cước gia có cùng chung huyết mạch, cũng có thể xem là người một nhà, ngươi phải chăng cũng nên nghĩ tới việc sau này sẽ ở lại Khắc Khố Sâm Đạt, cường giả đích thực sẽ không lựa chọn cái chết, mà nghĩ xem làm thế nào để nâng cao thực lực, theo ta sau này ngươi sẽ có rất nhiều cơ hội để có thể bước vào Thần thú cấp, trở thành cường giả ngang hàng với thiên hạc nữ hoàng!"

Khuôn mặt anh tuấn của Cận bố không ngừng biến đổi các sắc thái tình cảm, rõ ràng lời nói của Lâm Phong đã tác động đến hắn rất nhiều, với thân phận và địa vị của Lâm Phong hiện nay, nếu bản thân theo hầu hắn ta, thực sự cũng không có gì mất mặt, toạ kị của hắn ta cũng đã từng ngạo thị trước mặt Thái Tử Long của Cự Long gia tộc, bản thân theo hầu hắn ta cũng không có gì mất mặt cả.

Nhưng ... tôn nghiêm ơi là tôn nghiêm, trong lòng phượng hoàng lửa cao ngạo này vẫn có chút bối rối, nếu trong trường hợp khác thì không nói làm gì, nhưng nếu lại khuất phục một lân nữa thì chưa biết chừng ngày mai nộ lôi của Phượng Hoàng Nữ Thần sẽ giáng xuống đầu -- chứ đùng nói là sau này đi theo Lâm Phong.

Phượng hoàng lửa bây giờ trong lòng không khỏi có chút ngưỡng mộ mấy tên thiên hạc kia, tại sao Lâm Phong không phải là sứ giả của Phượng Hoàng Nữ Thần ở Thản Tang Đại Lục chứ? Như vậy thì bản thân hắn có đủ lí do để theo Lâm Phong rồi. Nhưng cái này là đạo lý gì chứ, tiểu tử này rõ ràng là một tên ngoại tịch của hoả phượng hoàng, sao có thể trở thánh sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần.

Nghĩ đi nghĩ lại Cận bố không tránh được có chút đố kị với mấy tên thiên hạc đang đứng một bên kia.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt không ngừng biến đổi, dáng vẻ do dự của hắn ta, cũng đoán ra được phần nào nỗi khổ trong lòng con phượng hoàng này, khẽ mỉm cười, đảo mắt nhìn mấy con Cự Long và Kim Xí Đại Bằng, ánh mắt dừng lại ở mẫu đại bằng tuyệt sắc giai nhân và thanh lệ, rồi vội vàng quay đi, nói: "Bây giờ các ngươi đã được giải phóng khỏi các kị sĩ, các ngươi đều có thể tự do, nếu các ngươi muốn đi ta cũng không ngăn cản, nếu muốn ở lại Khắc Khố Sâm Đạt ta cũng vô cùng hoan nghênh!"

Nói rồi hắn ta vẫy vẫy tay, ra hiệu cho thiết vệ ở cửa nhường đường.Ba con cự long do dự một lát, rồi lập tức nhanh chóng biến sạch, sau khi ra khỏi cửa còn ngâm lên một tiếng, hiện nguyên hình bay trở về Long Cốc, nhưng khi vừa bay ngang qua Khắc Khố Sâm Đạt thì bị Bạch Long Mã đuổi theo dạy cho một bài học.

Hai con Kim Xí Đại Bằng kế đó cũng bay đi, con đại bằng tuyệt sắc trên đầu có mũ miện ở lại, mở to đôi mắt nhìn hiếu kì dò xét nhìn Lâm Phong đang ngồi đường bệ trong đại sảnh, mạnh bạo hỏi: "Khắc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ đại nhân tôn kính, xin hỏi kì quan sau lưng ngài liệu có phải chính là cung điện Tiên Hư Linh Không của Thiên Hạc Nữ Hoàng?"Lâm Phong mỉm cười khẽ gật đầu, hỏi: "Ngươi muốn ở lại Khắc Khố Sâm Đạt ư?"

" Uhm, có thể theo hầu đại lcụ đệ nhất cường giả là vinh dự của tôi, tôi nguyện ở lại!" Con đại bằng xinh đẹp này còn đáng yêu hơn đám kiêu ngạo kia rất nhiều.

Lâm Phong quay sang liếc nhìn thì hoả phượng hoàng Cận Bố và con băng hoàng lúc nãy nhìn hắn chằm chằm, cười nói: "Chi bằng mời hai vị ở tạm Khắc Khố Sâm Đạt một thời gian, đợi qua Tu La Cổ Bảo của tứ đại hoàng kim gia tộc tổ chức vào ngày mười lăm tháng tám này, ta sẽ xin ý kiến của Phượng Hoàng Nữ Hoàng, tới lúc đó trả lời ta cũng được!"

Phượng hoàng lửa Cận bố không có ý kiến gì hết, lập tức gật đầu đồng ý, băng hoàng cũng gật đầu đồng ý, Lâm Phong ra hiệu một cái Thụy Đức lạp và Mã Lệ Kiều lập tức tiến lên kéo Cận Bố và con băng hoàng đó lui xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện