Chương 197: Yêu ma quỷ quái
Hồng bào lão yêu nghe thấy tiếng chuông thì không hiểu chuyện gì xảy ra, lại thấy sứ giả của Cương Thi lão ma phái tới đã bị đánh cho thần hình câu diệt, lây vạ cho mình thì tức giận, lao ra khỏi động phủ. Lão chỉ thấy bầu trời sáng rực, có một vị mỹ nữ đang giáng xuống. Mỹ nữ kia tuy xinh đẹp đến mức khiến kẻ khác phải ngơ ngẩn, nhưng vẻ mặt nàng lại lạnh lùng đến nỗi chỉ cần liếc nhìn nàng một lần thôi, trong lòng đã không khỏi sinh ra cảm giác lành lạnh. Trên đầu nàng có một đám yêu vân đang bao bọc quanh một cái chuông lớn. Hồng bào lão yêu đã đắc đạo từ thời thái cổ nên dĩ nhiên có thể nhận ra cái chuông đấy chính là pháp khí của yêu tộc đại thánh Đông Hoàng Thái Nhất - Đông Hoàng chung (chuông) .
Còn về phần mỹ nữ thì cũng chẳng xa lạ gì với lão.
Nhớ lại thời thái cổ hồng hoang, Thiên Hoàng Thái Huyền có lục đại yêu thần uy chấn hồng hoang, sáu người này không ai là không có thần thông quảng đại. Trong đó một một yêu thần thời thái cổ là cửu phượng, do tu luyện thái yêu hóa thân đại pháp nên pháp lực thông huyền, lại được yêu tộc đại thánh Đông Hoàng Thái Nhất che chở, cho nên không bị tổn thương gì sau trận thượng cổ yêu ma đại chiến.
Hồng bào lão yêu cũng là thái cổ lão yêu nên không thể không nhận ra mỹ nữ kia chính là thái cổ yêu thần cửu phượng, việc này dọa lão hồn rời khỏi xác, vội vàng phủ phục xuống đất, nói:" Tham kiến cửu phượng nương nương."
Cửu phượng hừ một tiếng, nàng búng một ngón đánh bay hồng bào lão yêu về phía sau. Tay lại hóa thành trảo, một luồng yêu quang bắn ra, hóa thành một cự chưởng tóm lấy lão yêu rồi đè chặt xuống mặt đất. Hồng bào lão yêu cả người co quắp, đau đớn vô cùng nhưng cũng không dám phản kháng lại.
Cửu phượng hành hạ hồng bào lão yêu một trận rồi mới nói:" Nghiệt súc, ngươi đắc đạo từ thời Thiên Hoàng, sống sung sướng mấy năm nay rồi. Không ngờ hôm nay lại dám cấu kết làm bậy với Cương Thi lão ma, làm mất mặt yêu tộc chúng ta. Còn không mau cút về chỉnh đốn lại yêu binh, rồi theo ta đi tiêu diệt Cương Thi lão ma!"
Hồng bào lão yêu sợ tè cả ra quần, làm dám ho he câu nào nữa.
Tiên đạo có tam thanh, phật môn có A Di Đà, ma môn có đại thánh, yêu tộc cũng có Đông Hoàng Thái Nhất.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.
Cửu phượng này ở yêu tộc là một tọa hạ đệ tử của Đông Hoàng Thái Nhất, lại được nắm giữ thánh nhân pháp khí Đông Hoàng chung. Mặc dù hiện giờ trên danh nghĩa toàn yêu tộc đều thuộc quyền quản lý của thiên đình. Nhưng thiên đình làm gì đủ trình độ để quản lý cả đám cự yêu ma vương này. Chưa kể yêu tộc đại thánh Đông Hoàng Thái Nhất chính là hỗn nguyên thánh nhân cùng cấp với tam thanh, yêu quái lớn bé trên đới đều tuân theo mệnh lệnh của hắn.
Không tính đến thân phận của cưử phượng, chỉ riêng việc cửu phượng nắm giữ Đông Hoàng chung trong tay thôi thì hồng bào lão yêu cũng đã không dám trái lệnh nàng rồi. Lão liền trở về núi chỉnh đốn lại hơn mười vạn yêu binh, rồi đi theo cửu phượng đánh giết tới Hắc Thủy giản.
Cương Thi lão yêu chính đang ngồi trong động chờ tin tức, khi hồng bào lão yêu vác quân đánh tới thì sớm đã có đệ tử vào báo cho y. Lão yêu vừa nghe được liền tức giận, giận đến phun ra lửa. Lửa giận khó tắt, y liền tiện tay bắt mấy đệ tử không may bên cạnh, ném vào mồm cắn xé, nhai nuốt nguyên thần để luyện ma công, khiến cho mấy tên thủ hạ còn lại đứng bên hai chân cứ nhũn cả ra, chảy đầy mồ hôi lạnh. Text được lấy tại Truyện Bất Hủ
Khi lão ma mang theo ma tử ma tôn thân cận lao ra ngoài thì hồng bào lão yêu cũng chẳng nói năng gì sai yêu binh đánh thẳng tới. Cương Thi lão ma giận dữ, tay cầm một cây ma phướn, trên ma bá có ngũ độc tỏa ra năm luồng ma khí tạo thành ma vân. Ma vân cuồn cuộn lao thẳng đến chỗ hồng bào lão yêu đấu một trận.
Trận hỗn chiến nổ ra, hơn mười vạn yêu ma quỷ quái chém giết đến hôn thiên địa ám, trên thì hồng bào lão yêu vs cương thi lão ma, dưới thì có yêu binh yêu tướng vs ma tử ma tôn. Nhưng cả đám đều không biết đánh trận này là để làm gì.
Bỗng nhiên một tiếng chuông vang lên, sắc trời rực rỡ, một chiếc chuông thật lớn từ trên cửu thiên chụp xuống, thu phạm vi mấy vạn dặm chung quanh vào trong, dường như cả đất trời cũng bị thu vào trong đó.
Cương thi lão ma ngẩng đầu lên nhìn, nhất thời sợ hãi đến hồn rời khỏi xác, đang muốn bỏ đám ma tử ma tôn lại để bỏ chạy thì bỗng nghe được ma âm chói tai vang từ phía cực tây tới, một đóa hắc sắc liên hoa ( hoa sen màu đen) đã bay tới đấu với cửu phượng. Đánh cho trời đất thất sắc, hư không sụp đổ, đánh cho cả thiên giới phải chấn động.
Sớm đã có thiên binh báo tin vào Linh Tiêu bảo điện, nhưng Ngọc Đế lão nhi biết rõ mọi chuyện nhưng cũng mặc kệ không hỏi tới, chỉ vội trốn vào trong Dao Trì.
Lâm Phong đang tĩnh tọa trong tiên phủ để tham ngộ huyền diệu cũng bị thanh thế làm cho kinh động, vội vã rời khỏi tiên phủ. Hắn chỉ thấy cửu thiên cương sát đang sụp đổ, trời đất thất sắc, trên trời có một cái chuông vĩ đại đang đấu với một đóa hắc liên. Không biết thần tiên phương nào đang tranh đấu, nhưng chỉ riêng trận thế vĩ đại như này thôi cũng đã đủ dọa người rồi.
Thất công chúa đến bên, nàng cũng ngẩng đầu lên nhìn, nhưng nàng không nhận ra Đông Hoàng chung và hắc liên nên nghi hoặc hỏi:" Là người phương nào đang tranh đấu mà lại có thanh thế lớn như vậy, kinh động cả đến thiên đình. Sao phụ hoàng giờ vẫn không phản ứng lại chứ?"
Lâm Phong thầm nghĩ:" Mấy thứ kia đều là pháp khí của thánh nhân, mấy người đang tranh đấu này hẳn phải có địa vị gì đó nên Ngọc Đế lão nhi cũng không dám xuất hiện quấy rầy!" Tuy nghĩ vậy nhưng hắn cũng không giải thích với thất công chúa mà chỉ ngẩng đầu nhìn, nói:" Chúng ta qua đấy xem đi!"
Lập tức hai người dùng độn quang chạy đến. Khi sắp đến gần, chỉ thấy thất công chúa vung tay lên, tung ra một tấm áo màu kim sắc phủ lên hai người, thân thể hai người liền lập tức biến mất.
Tấm áo kim sắc này là là do một chút kim khí từ trong hỗn độn mà sinh ra, là một món tiên thiên pháp bảo lợi hại có tác dụng ẩn thân, dùng để hộ thân cũng rất có hiệu quả.
Hai người hạ xuống vùng lân cận, mắt trông thấy cảnh yêu ma quỷ quái đang hỗn chiến khiến hôn thiên địa ám, nhật nguyệt vô quang, thiên địa nguyên khí bị dẫn nổ, vô số nguyên khí chảy loạn ra, khiến phạm vi mấy ngàn dặm chung quanh biến thành một mảnh đất khô cằn. Vô số yêu ma mất thân thể đang chạy loạn, liền bị thiên địa nguyên khí xé thành bột phấn, thần hình câu diệt.
Trong yêu quang và ma vân cuồn cuộn lan khắp mấy trăm dặm, cương thi lão ma thể hiện trình độ đã khổ tu cả vạn năm ra, hóa thân thành một ma thần cao vạn trượng, tay cầm ma phướn, cùng hồng bào lão yêu cũng đã hiện ra nguyên thần là thái cổ ngạc ngư cao vạn trượng quyết đấu một trận, ngay cả tam vị chân hỏa cũng phun hết ra.
" Trời ơi, đám yêu ma quỷ quái sao lại đánh nhau tưng bừng thế này, thực tiện cho ta quá mà." Lâm Phong thấy hết tất cả mọi chuyện thì trước tiên là kinh ngạc, sau đó đầu óc nhanh chóng xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
Giờ hồng bào lão yêu và cương thi lão ma đang làm ngao sò đánh nhau, chính mình có thể làm ngư ông để kiếm chút lợi lộc. Nghĩ vậy Lâm Phong lại nhìn lại trận đánh kinh thiên động địa trên trời ( trận giữa hắc liên và Đông Hoàng chung) , trong lòng dường như đã có chút minh ngộ.
Đám tôm tép phía dưới kia chẳng qua cũng chỉ là pháo hôi mà thôi, những nhân vật đang đánh nhau khiến cho hư không sụp đổ trên kia mới chính là chủ mưu thực sự, nhưng mặc kệ là thế nào, ngư ông đắc lợi cuối cùng vẫn chính là mình. Xem ra hẳn là đã có người nào đó thầm gây xích mích, cho mình có cơ hội làm ngư ông thế này.
" Lẽ nào là do Thái Thượng lão quân giúp mình tiêu diệt đám yêu ma này?" Ban đầu Lâm Phong nghĩ như vậy, nhưng sau lại cảm thấy không hợp lý. Còn về phần không hợp lý chỗ nào thì hắn chịu không nghĩ ra được.
" Phu quân! Đám yêu ma này đang quyết chiến với nhau, chúng ta nên nhân cơ hội thừa lúc chúng lưỡng bại câu thương mà ngao sò đánh nhau, ngư ông đắc lợi." Thất công chúa rõ ràng là có cùng suy nghĩ với Lâm Phong.
Lâm Phong thầm tính toán, cương thi lão ma và hồng bào lão yêu là những cự yêu ma vương lợi hại nhất ở Thúy Hà sơn, thần thông không kém với Nguyên Dương lão đạo, phía dưới cũng có rất nhiều thuộc hạ, đệ tử lợi hại. Bản thân mình tuy có nhiều pháp bảo, nhưng dùng để chống lại hai người bọn họ thì cũng chưa chắc có thể tự bảo vệ, vì thế cần phải tính toán cẩn thận trước, tránh lợn lành chữa thành lợn què.
Hơn nữa mình cũng không có thiên binh thiên tướng đến trợ giúp nên coi bộ khúc xương này rất khó gặm.
" Nàng trở lại tập trung các đệ tử lại, bảo Càn Dương Tử và Khai Dương Tử dẫn theo đám môn hạ đến đây, đám yêu binh yêu tướng vô dụng thì thôi không cần để ý, có mang đến cũng vô dụng, chỉ để làm pháo hôi thôi." Lâm Phong hôn lên hai má thất công chúa, nói:" Những đệ tử của Thúy Hà phái lúc trước mặc dù có số lượng nhỏ, nhưng lại lợi hại hơn nhiều đám yêu ma quỷ quái dưới kia. Ngoài ra chúng ta còn có Đại La kiếm trận rất thích hợp dùng để tiêu diệt hai tên yêu ma đang quyết chiến kia."
Thất công chúa mặt đỏ bừng, vội vã lùi bước tránh hắn, rồi dùng độn quang quay trở về Cực Lạc cung.
Lâm Phong cũng vội vàng tìm một ngọn núi bí mật để ẩn trốn, đứng từ phía xa nhìn lại rồi lén đem Sơn Hà đồ bày ra một bên, chỉ cần thấy yêu ma nào tu vi cao thâm là lập tức rung Sơn Hà đồ, cuốn thẳng chúng vào trong.
Hơn mười vạn yêu ma hỗn chiến một chỗ, tử thương vô số, yêu quang ma vân trên không cuồn cuộn không ngừng, phủ trùm lên phạm vi hơn mười vạn dặm, âm phong thổi từng trận. Những tiếng gào khóc thảm thiết vang lên không ngớt, nhiều yêu ma oán hận chưa tan nên kết thành oán linh, đang phát ra những tiếng thét chói tai, kinh khủng.
Cửu phượng và một kẻ khác đang đấu trên trời cao cũng không phân thắng bại, trông họ như đang phối hợp ăn ý với nhau để diễn một vở kịch. Rồi đột nhiên tiếng chuông vang lên, yêu quang bao bọc Đông Hoàng chung bay thẳng ra ngoài ba mươi ba tầng trời.
Tiếp đó, đóa hắc liên cũng sáng bừng lên, phá vỡ hư không, tiến vào cửu u ma giới, bầu trời lại lấy lại được sự yên tĩnh.
Lâm Phong ngẩng lên nhìn, hắn chưa nắm được mấu chốt vấn đề, lại lười cũng chẳng thèm suy nghĩ mà chỉ nhìn chằm chằm hồng bào lão yêu và cương thi lão ma đang quyết tử với nhau. Chỉ cần tiêu diệt nốt hai tên yêu ma này thì trong phạm vi mấy ngàn dặm trong Thúy Hà sơn còn ai dám tranh đấu với Cực Lạc cung nữa.
Khi hắn vẫn còn đang sung sướng với ý tưởng đấy thì thất công chúa đã dẫn theo đệ tử đến. Càn Dương Tử và Khai Dương Tử cũng dẫn theo rất nhiều môn hạ, thấy vậy Lâm Phong liền phân phó:" Ta và sư mẫu các ngươi sẽ đối phó với hồng bào lão yêu và cương thi lão ma, bốn người các ngươi thì lập đại la kiếm trận để tiêu diệt những yêu ma có tu vi cao thâm. Còn Càn Dương Tử và Khai Dương Tử hãy dẫn môn hạ đi tiêu diệt đám tiểu tốt dưới kia đi!"
Hồng bào lão yêu và cương thi lão ma đang đánh nhau đến hồi quyết liệt, không chết không dừng thì lúc này đột nhiên tên Lâm Phong này lại xuất hiện, còn dẫn theo rất nhiều môn hạ nữa. Hai lão cũng không phải loại ngu ngốc, tự biết bản thân mình bi giờ đang trong tình trạng kiệt sức, nếu vị Cực Lạc cung chủ này có ý xấu gì thì mình chẳng khác gì cá nằm trên thớt để mặc người ta mổ xẻ. Vì vậy hai lão đều tự tách nhau ra, cẩn thận đề phòng nhìn Lâm Phong.
Hồng bào lão yêu nghĩ ra một ý, vội vã hiện lại nhân thân, nở một nụ cười trông giả dối rồi nói:" Dương Điệp sơn chúng ta và Cực Lạc cung là đồng đạo yêu tộc, đạo hữu có thể giúp chúng ta một tay được không. Tiêu diệt được hang ổ của cương thi lão ma thì sau này Thúy Hà sơn sẽ là thiên hạ của ta và cung chủ!"
Cương thi lão ma mặc dù đầu óc chậm chạp, nhưng cũng chưa đến mức ngu ngốc, nghe hồng bào lão yêu nói vậy thì cảm thấy không tốt, e rằng bản thân mình hôm nay sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này, vì vậy vội vàng nói:" Đạo huynh chớ nghe tên yêu nghiệt này nói bậy, hắn vừa rồi còn phái người đến mời chúng ta hợp sức để tiêu diệt Cực Lạc cung của đạo huynh. May mà ta và đạo huynh còn có vài phần giao tình nên mắng chửi tên yêu nghiệt này một trận. Nhưng ai ngờ yêu nghiệt này lại mang quân đến xâm phạm, mong đạo huynh có thể giúp ta một tay, diệt trừ mối tai họa này."
Hồng bào lão yêu nghe vậy thì tức đến mức tí nữa nguyên thần cũng nổ tung:" Hay cho một tên ma quái gian xảo như ngươi, ta và Lâm đạo hữu là đồng chúc yêu tộc, sao có thể có ý nghĩ xấu xa ấy được. Tên ma quỷ ngươi đừng có ngậm máu phun người, đem mọi chuyện đổ hết lên đầu ta."
Lâm Phong nhìn trái, nhìn phải một hồi, cũng kệ xem cuối cùng là ai đúng ai sai mà chỉ cầm kim quang phiến phe phẩy vài cái, mỉm cười nói:" Lão yêu ngươi đừng thấy người sang bắt quàng làm họ, ta và ngươi không có quan hệ thân gần gì. Bản cung chủ là nhục thân thành đạo, không phải là đồng đạo với lão yêu ngươi!"
Xong lại quay qua nói tiếp với cương thi lão ma:" Lão ma ngươi cũng đừng vội đắc ý, Thúy Hà sơn là địa bàn của Cực Lạc cung, hôm nay hai tên yêu ma các ngươi đều chạy không thoát đâu. Nếu không muốn phải trọng nhập luân hồi để chuyển kiếp thì nhanh chóng xếp giáp quy hàng. Nếu không bản cung chủ cũng không ngại đưa các ngươi đến cầu Nại Hà một chuyến đâu!"
Hồng bào lão yêu nghe vậy thì thấy khẩn trương, vội ngẩng lên nhìn trời cao, ai ngờ cửu phượng đã sớm chạy mất bóng rồi. Hồng bào lão yêu cũng không ngốc, lão mơ hồ cảm thấy hình như mình đã bị người ta bán đứng rồi."
Cương thi lão yêu cũng thầm lo lắng, cố gắng nghĩ ra đối sách. Nhưng Lâm Phong lại không có lòng kiên trì đợi thêm nữa, kim quang phiến xoạt một cái chỉ về phía thất công chúa:" Nàng đi đối phó với cương thi lão ma, để ta đánh với hồng bào lão yêu cho."
" Phu quân cẩn thận một chút!" Thất công chúa ôn nhu đáp lời, rồi nàng liền rút Thanh Hồng kiếm ra, rồi cưỡi mây bay lên cùng Lâm Phong. Lâm Phong thì một tay nâng Linh Lung bảo tháp, tay kia rút thất thải nguyên thạch phát ra thất thải tường quang. Ma vân yêu quang bốn phía như gặp phải khắc tinh, đều lập tức lui lại phía sau.
" Đồ tiểu tử miệng còn hôi sữa, chớ khinh người quá đáng!" Cương thi lão ma đã bao giờ phải chịu tức giận như thế này, giận dữ quát tháo rồi hiện ma thân ra, tay cầm ma phướn tỏa ra năm luồng hắc khí cuốn lấy thất thải nguyên thạch. Đồng thời há mồm phun ra u diễm ma hỏa khổ luyện từ khí địa sát, cuốn thẳng về phía Lâm Phong.
Bình luận truyện