Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
Mấy lão già đều là nhân vật thành tinh, nào có thể nhìn không ra điểm quan hệ vi diệu đó giữa lĩnh chủ đại nhân cùng vị đại cữu tử này của hắn, bất quá bọn họ ai ai đều là nhân vật mắt cao hơn đỉnh đầu, trừ Lâm Phong tên biến thái này, căn bản không để bất kì nhân vật nào trong mắt, như quả không phải ngại thể diện của lĩnh chủ đại nhân, bọn họ căn bản thì không thể tự giáng thân phận chạy ra nghênh tiếp tiểu nhân vật thế này.
Khải Lực Tây không dám thất lễ, mỗi khi Lâm Phong giới thiệu một người, hắn liền lập tức tiến lên cung kính chấp lễ, tuy lấy thông minh của hắn không khó cảm nhận được mấy lão già này không đem hắn để trong mắt, nhưng ở trước mặt những cường giả chân chính này, hắn tên tiểu quý tộc lụn bại này căn bản không dám có chút tí ti bất mãn, bởi vì người bình thường cho dù muốn gặp mấy lão già hiệu xưng thánh cấp này một lần thậm chí so với lên trời còn khó hơn.
Đái Lệ Ti cũng không ngoại lệ, nàng ta thực là Nguyệt tinh linh nữ vương cao quý, suất ca dạng nào chưa thấy qua, nào có thể đem Khải Lực Tây tên tiểu bạch diện này bỏ trong mắt, chỉ bất quá ngại thể diện của lĩnh chủ đại nhân cùng Khải Lâm Na, mới không cho Khải Lực Tây khó xử mà thôi.
Lâm Phong ở đại sảnh chuyên dùng đãi khách của hắn bày ra một tiệc rượu thịnh soạn vì vị đại cữu tử này tiếp phong tẩy trần, mấy lão già cùng người trẻ tuổi hỗn tạp một nơi có chút không hợp nhau, chuồn mất trước tiên, vợ chồng son Thụy Đức Lạp cũng chạy đi tìm Pháp Lạp Đế lão đầu.
Bầu không khí có chút gượng gạo, Lâm Phong chỉ ngồi một hồi, cũng dẫn Đái Lệ Ti với tiểu Toa Lị Na bỏ trốn, để Khải Lâm Na đi chiêu đãi huynh đệ của nàng ta, không có biện pháp, loại quan hệ hiện tại này của hắn với Khải Lực Tây quả thật quá vi diệu.
Trái phải nhàm chán, Lâm Phong dẫn Đái Lệ Ti cùng tiểu Toa Lị Na đi ra tản bộ.
Tới Khố Khắc Sâm Đạt cũng có một đoạn thời gian, Lâm Phong còn chưa từng đi ra tản bộ.
Từ lúc Lâm Phong tịch biên mấy tiểu quý tộc không nghe lời, Khố Khắc Sâm Đạt liền bắt đầu oanh oanh liệt liệt chuyển dời công tác, khối lượng lớn thổ trứ dời đến Khố Khắc Sâm Đạt cùng nhân loại định cư, hàng loạt thổ phỉ bị đuổi đến ngoài trấn khai khẩn hoang địa, cũng có số lớn vô lại du thủ du thực không có chuyện gì làm bị tóm đến quặng trường đi làm khổ công.
Khố Khắc Sâm Đạt hiện tại thế nào cũng là một vùng phồn thịnh hướng tới cảnh phồn vinh, sung mãn sức sống cùng sinh cơ.
Ngay cả hai tên kim bài bảo tiêu gia gia phái cho hắn cũng bị phái đi giúp đỡ cho Lâm Trùng.
Hiện tại phụ trách vấn đề an toàn của hắn là 12 vị mĩ nữ lạnh tựa băng sơn, tuy hắn căn bản không yêu cầu bảo vệ gì, ngoài mặt vẫn còn đòi hỏi được mà!
Dẫn một nhóm lớn mĩ nữ lắc lư trang sức trên đường, tỉ lệ ngoảnh đầu hướng về thật sự cao đến 100%.
12 vị mĩ nữ chiến thần với Đái Lệ Ti đều là tuyệt sắc mĩ nữ, không muốn hấp dẫn con mắt người đều không được.
Tốt là từ sau khi hắn đền Khố Khắc Sâm Đạt gia nghiêm chỉnh đốn trị an, không có vô lại du thủ du thực, tử đệ quý tộc không dám chêu trọc phụ nữ nhà lành, chuyện xấu khi nam bá nữ cũng không có, nơi đây cuối cùng có thể tính là một cõi yên vui, chí ít biểu hiện trên mặt cũng như thế.
Ở Khố Khắc Sâm Đạt, không có người liều lĩnh khiêu chiến quyền uy của lĩnh chủ đại nhân Lâm Phong, hàng loạt đội bắt nô toàn bộ bị tóm đẩy ra đến giáo trường bắc trấn chém đầu thị chúng, những tiểu quý tộc tổn thất lợi ích nhận được không cam tịch mịch cũng đi theo gót.
Ở dưới bàn tay sắt của lĩnh chủ đại nhân, thực sự không có người lại liều lĩnh tạo ra chuyện mờ ám lén lút gì.
Đặc biệt những thường dân được lợi, thì không ai không phải đồng thanh xưng tán anh minh của lĩnh chủ đại nhân.
Bởi vì chuyển tới số lượng lớn thổ trứ, tòa tiểu trấn hỗn cư này hiện tại càng phồn vinh lên, nhân khẩu so ra rõ ràng tăng thêm, nhất là Nguyệt tinh linh tóc bạc mắt xanh càng là có thế thấy khắp nơi.
Trước đây bởi vì có sự tồn tại của đội bắt nô, rất ít có tinh linh đơn lẻ ra ngoài đi lại, ngẫu nhiên cũng chỉ là tổ đội đi ra mua sắm một ít đồ công nghệ của thương nhân nhân loại, thế nhưng Nguyệt tinh linh nhất tộc hiện tại cũng là con dân của lĩnh chủ đại nhân, bọn tinh linh đối với thế giới bên ngoài sung mãn hiếu kì không sợ hãi nữa, tốp năm tốp ba từ trong Chiểu Trạch chạy ra, với thương nhân nhân loại làm sinh ý.
Khiến Lâm Phong khó hiểu, kì bào hắn "phát minh" ở Khố Khắc Sâm Đạt lại không tìm được thị trường, đả kích này đối với hắn mà nói tuy không lớn, nhưng cũng không nhỏ, cuối cùng tổng kết ra nguyên nhân là, kì bào loại phục trang kiểu mới này chỉ nhận hoan nghênh của những bọn danh viên quý phụ ngốc ở trong nhà nhàn rỗi không có chuyện làm.
Bởi vì đại lục đã có phục trang truyền thống, ma pháp sư cùng chiến sĩ khắp nơi từ trên ăn mặc mới có thể phân được rõ ràng, thành thử Khải Lâm Na tuy cũng yêu thích kì bào, nhưng phần lớn thời gian vẫn là mặc bào quần màu trắng, dùng để nói rõ thân phận ma pháp sư của nàng.
Chỉ có những bọn quý phụ xuất thân gia đình đại quý tộc, thật có chút nhàm chán cùng cực mới có thể mặc kì bào đi tham gia mấy tửu hội gì, thành thử kì bào trong quý tộc bậc cao đích xác rất có thị trường, nhưng ở Khố Khắc Sâm Đạt địa phương nghèo khổ này, căn bản thì không có một quý tộc cho giống một chút, muốn kiếm lời thực không phải sự việc dễ dàng.
Đề cập tới địa phương náo nhiệt nhất của Khố Khắc Sâm Đạt, tự nhiên không phải Phi Đông đại nhai.
Khứu giác của sát thủ phải nhạy bén, nhất là một sát thủ đỉnh nhọn, sở trường nhất về lựa chọn thời cơ ra tay.
Bỉ Đặc là một sát thủ đỉnh nhọn, cũng là một thích khách duy nhất của đại lục. Nguồn tại http://Truyện Bất Hủ
Đạo tặc cái chức nghiệp này tại 5000 năm trước cũng từng với chiến sĩ cùng ma pháp sư ngang ngửa xếp vào chức nghiệp chủ yếu.
Đến hiện tại, đạo tặc đã lưu lạc làm chức nghiệp phụ trợ cấp 3, hơn nữa bởi vì tính đặc thù của cái chức nghiệp này, rất nhiều người vừa đề cập tới đạo tặc liền có thể rất tự nhiên giơ lên ngón giữa.
Đại biểu thánh cấp của đạo tặc chính là thích khách, hiện tại đại lục nghe nói chỉ có một thích khách, nhưng lại không có người biết thánh cấp mà chức nghiệp đạo tặc vẻn vẹn bảo tồn này là thần thánh phương nào.
Mà Bỉ Đặc vừa đúng chính là vị nguyên lão thánh cấp duy nhất cái chức nghiệp đạo tặc vẻn vẹn bảo tồn.
Mục đích Bỉ Đặc đến Khố Khắc Sâm Đạt chỉ có một, đấy chính là thích sát lĩnh chủ đại nhân của Khố Khắc Sâm Đạt, gia chủ tương lai của Lâm gia hoàng kim quý tộc duy nhất của đại lục.
Thần Vũ là đại lục đệ nhất cường quốc, Tạp Đặc làm hoàng đế của Thần Vũ đế quốc, đương nhiên không thể liền chịu để yên như thế.
Sau khi nhận được lời nhắn của Nguyệt Nha tổ chức bí mật của Lâm gia, Tạp Đặc phẫn nộ phi thường, hắn thực là hoàng đế của Thần Vũ đế quốc đại lục đệ nhất cường quốc a, thế nào có thể chịu người uy hiếp.
Nhưng đối với uy hiếp của Nguyệt Nha của Lâm gia, hắn cũng không thể không cố kị một chút, bởi vì gia gia của hắn chính là chết dưới ám sát của Nguyệt Nha.
Bất quá, không thể tới minh, hắn tới ám còn không được sao?
Lần trước một vị long kị sĩ cùng ba vị kiếm thần, lại thêm một vong linh pháp sư cấp cao một đi không về, Tạp Đặc đã biết đối phương tuyệt đối không phải dể trêu.
Bởi vậy lần này hắn ra Bỉ Đặc thánh cấp chức nghiệp đạo tặc vẻn vẹn bảo tồn của đại lục đến thích sát tên tiểu tử lông thậm chí còn chưa mọc hết đó.
Đối với Bỉ Đặc, hắn vẫn còn rất có lòng tin, nói cho cùng thích khách thực lực tuy không bằng kiếm thánh, nhưng thích khách sở trường thuận tiện là tập kích cùng ám sát, như quả dưới tình huống không có phòng bị, một thích khách tuyệt đối có thể ung dung ám sát một kiếm thánh.
Bởi vậy Tạp Đặc với Bỉ Đặc có được lòng tin cực lớn, mỗi người đều có lúc chợp mắt, hắn không tin tên tiểu tử lông thậm chí còn chưa mọc hết đó cả khi đi ngủ đều có nhân thủ ở bên giường.
Bỉ Đặc khi Lâm Phong ra cửa liền luôn luôn ẩn giấu thân hình theo phía sau, chọn lựa thời cơ có lợi nhất ra tay.
Hiện tại cơ hội cuối cùng đã tới, tiểu tử đó mang theo một chuyến lớn mĩ nữ, diễm phúc có thể thực sự không cạn, bất quá, tử kì của hắn cũng nhanh đến, chính ngay Lâm Phong dẫn đầu từ một tiệm vũ khí đi ra, Bỉ Đặc ra tay.
Phải, Bỉ Đặc ra tay!
Thế nhưng hắn sơ suất một vấn đề, chính là 12 băng sơn mĩ nhân sau lưng Lâm Phong.
Lâm Phong sở dĩ có thể vừa nhìn nhận ra Đại Lực Chiến Thần, là bởi vì Đại Lực Chiến Thần có một tiêu chí rất rõ ràng, đấy chính là kim sắc long thương dài 3m trong tay bọn họ, trừ thế ra Đại Lực Chiến Thần tuy có rất nhiều loại đặc tính chủ bút, nhưng đều tịnh không rõ ràng lắm, hôm nay sau trên vạn năm, dù cho một Đại Lực Chiến Thần đứng trước mặt bạn, lại không ra sức quan sát, cũng tuyệt đối nhận không ra.
Không may, Lâm Phong khi ra cửa vì tránh bị người nhận ra, để Khải Lâm Na thu lấy kim sắc long thương tượng trưng thân phận của 12 người bọn họ, bởi vậy, Bỉ Đặc căn bản không biết 12 vị mĩ nữ đó lại có thể là Đại Lực Chiến Thần trong truyền văn.
Như quả nói hắn biết, hắn nguyện đi tìm khối đậu hủ đánh chết, cũng không nguyện tới thích sát Lâm Phong.
Lâm Phong là người gì, sớm sau khi vừa mới ra khỏi cửa đã biết có người ẩn nấp theo phía sau.
Ở kiếp trước trong truy sát trải qua mấy chục năm, loại ám sát không có dinh dưỡng này sao có thể vào được pháp nhãn của hắn.
Bất quá, căn bản không cần hắn ra tay, Đại Lực Chiến Thần còn có một dị năng, Lâm Phong từ chỗ Ngải Lâm Uy Na được biết, bọn họ đều có chân thật chi nhãn với Long tộc không phân cao thấp, có thể nhìn xuyên tất cả ẩn thân pháp thuật.
Lúc này, tên khốn không thấy được người đó mới lộ ra chút điểm sát ý, một tiếng kêu yêu kiều, hai bóng nhân ảnh đã từ sau lưng hắn bổ nhào ra, sau khi một tiếng rên khó chịu qua, một hán tử gầy nhỏ nhìn không rõ tuổi tách lộ rõ thân hình, ngã nằm trên đất.
Bỉ Đặc mất hồn mất vía, hắn quả thực không minh bạch vì sao có thể có người có khả năng nhìn xuyên ẩn thân thuật của bản thân.
Hắn đã nghe ngóng rõ ràng, thủ hạ cự long của lĩnh chủ đại nhân Khố Khắc Sâm Đạt vừa hay không có mặt, vì sao còn có thể có người có khả năng phá đi ẩn thân thuật của hắn?
Làm một thánh cấp, tuy thực lực thích khách là yếu nhất trong tất cả thánh cấp, nhưng cũng không phải không kham nổi một kích như vậy, nhưng chính là khi hắn đem toàn bộ tâm thần đều khóa trên người Lâm Phong, lại gặp trọng thương trí mệnh.
Hai Đại Lực Chiến Thần liên thủ, kiếm thánh chính diện giao thủ cũng là hữu tử vô sanh, càng đừng nói thích khách.
Bỉ Đặc thổ ra ngụm máu lớn, cả mặt run sợ nhìn tới hai mĩ nữ trên mặt lạnh lẽo có thể cạo xuống một tầng sương lạnh đứng trước người hắn, hắn phát hiện bản thân đã không cách nào động đậy, trời! Hai nữ nhân này rốt cuộc là người gì?
Lâm Phong không nhanh không chậm đi đến bên người sát thủ này, quan sát tỉ mĩ một hồi, tên khốn này gương mặt cũng không tính xấu, khuôn mặt thần sắc tinh minh, chỉ là thân người có chút thấp bé.
Lâm Phong mỉm cười nói: "Ta dường như không có địch nhân có lai lịch gì, ngươi đã có can đảm tới thích sát ta, như vậy chủ tử của ngươi phải là Tạp Đặc cái tên hôn quân đó, ta không đoán sai chứ?"
Bỉ Đặc lại thổ ra một ngụm máu, nhắm mắt lại, sát thủ cũng là có đạo đức nghề nghiệp, một khi thích sát thất bại, có thể đối diện loại dạng mệnh vận gì Bỉ Đặc rõ ràng phi thường, hắn tuy quý trọng sinh mệnh, nhưng cũng không thể đem bán khách bán, đây là vấn đề nguyên tắc.
"Đừng ra vẻ tàn khốc với ta, xương đầu của ngươi không cứng hơn quyền đầu của ta!" Lâm Phong nhắc nhở.
Đái Lệ Ti chạy qua, vẻ mặt hiếu kì quan sát sát thủ nằm trên đất, hỏi: "Tên khốn này muốn giết chàng sao? Muội thế nào không có phát hiện hắn chứ?"
Lâm Phong ra sức lật mắt nhìn nàng ta, nói: "Nếu phải đợi nàng phát hiện, đoán chừng ta nhắm nhìn không được mặt trời buổi sáng ngày mai!"
Đái Lệ Ti đặc biệt không có thể diện, giận dữ nói: "Người này của chàng thật sự xấu, chẳng lẽ chàng nhắm không thể nhường người ta một lần sao?"
Toa Lị Na chạy qua vẻ mặt cừu hận trừng mắt nhìn sát thủ nằm trên đất, hận không thể bổ tới cắn hai cái.
Tiểu ny tử thõa mãn ăn no ấm lạnh của nhân gian, đối với người thân có quyến luyến không cách nào cắt bỏ, đối với địch nhân cũng có cừu hận không cách nào phai mờ, ở trong cái đầu bé tí của nàng ta, công tử chính là người thân của nàng ta, người cả gan thương hại thân nhân của nàng ta, chính là địch nhân của nàng ta.
"Đừng vội vàng đi âm tào địa phủ, ta còn có lời phải hỏi ngươi đấy!" Lâm Phong điểm ra một chỉ, ngăn cản hành vi tự sát của tên khốn không biết xấu tốt này, để mấy thân vệ tuần tra mới qua tới mang hắn trở về trong phủ.
"Xem ra Tạp Đặc tên hôn quân này còn thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!" Lâm Phong trong lòng cười lạnh một tiếng, thực lực của tên khốn này không kém, có thể ẩn thân tối thiểu cũng là sát thủ cấp bậc ám ảnh, cả đại lục sát thủ cấp bậc ám ảnh thì vài tên như thế, trừ Tạp Đặc tên hôn quân đó, còn có ai có thể phái sát thủ tới thích sát hắn.
Huống hồ trừ Tạp Đặc tên hôn quân đó, hắn dường như tịnh không có đắc tội qua nhân vật có lai lịch lớn như thế.
Bình luận truyện