Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 409



Chương 409

Hứa Minh Tâm đã ở nhà tĩnh dưỡng suốt nhiều ngày và uống không ít Lục Cá Hạch Đào.

Đợi đến khi sức khỏe cô đã gần như hồi phục trở lại thì cuộc thi ờ trường cũng bắt đầu.

Viện trường cũng khuyên cô không được thì để năm sau đến nhưng cô lại cố chấp muốn đi.

Có người thấy tài giỏi như vậy thì cuộc thi lần này chắc chắn sẽ rất thuận lợi, cần gì phải đợi đến năm sau thi bù chứ?

Lúc đi thi, Cố Gia Huy giống y như phụ huynh giúp Hứa Minh Tâm chuẩn bị balo.

Đồ dùng học tập cắn có không thiếu thứ gì, thậm chí anh còn nhét thêm hai món điểm tâm vào balo vì sợ cô đói quá ngất xiu.

Hứa Minh Tâm vô cùng vui vẻ đi thi, lúc về Cố Gia Huy hỏi cô thi cử sao rồi.

“Em thấy cũng không tồi đâu, đạt chuẩn chỉ là vấn để nhỏ thôi!”Hứa Minh Tâm đắc ý nói.

“Cũng không xem xem thấy day em là ai chứ.” Cố Gia Huy không nhịn được cười đáp.

“Thầy đúng là thầy giỏi mà!”

Hứa Minh Tâm ôm Cố Gia Huy không kiểm được hôn anh một cái.

Cố Gia Huy nhìn cô bằng ảnh mắt dịu dàng, đẩy yêu chiều.

Những ngày nghi đông vô cùng nhàn hạ, hôm nay Cố Gia Huy đã xử lí xong hết công việc từ sớm, muốn nhanh chóng về nhà ở bên Hứa Minh Tâm.

Anh còn gọi cho chủ An để biết hôm nay cô nhóc kia ở nhà có ngoan ngoãn, nghe lời hay không.

Mặc dù vết thương trên người đã tốt lên nhiều, nhưng anh vẫn luôn sợ đại não sau khi bị chấn động sẽ để lại di chứng, sợ cô lại bị ngốc trước tuổi già.Chủ An nghe điện thoại nói rằng Hứa Minh Tâm đã đến trường rồi.Còn bảo hôm nay có kết quả cuối kì nên Hứa Minh Tâm đã đến ký túc xã lấy ít đồ rồi.

Cố Gia Huy nghe vậy khẽ cau mày. Có kết quả cuối kỳ rồi. thời gian này anh đã giúp cô bố túc không it. Thấy giòi day ra trò tốt, người thấynhư anh dạy hay như vậy thì chắc chắn theo lý thuyết mà nói, cô học trò này cũng có thể làm thấy giáo no mày nở mặt rối.

“Khương Tuấn, chuẩn bị xe đến đại học Đà Nẵng đi.”

Trên đường đi, trong xe…

Cố Gia Huy rơi vào trầm tư hỏi: “Khương Tuấn, lần thi này Minh Tâm làm không tồi, tôi nên thường gì cho cô ấy bây giờ?”

“Cô Minh Tâm chi thích ăn thôi, hay là anh đãi cô ấy một bữa đi?”

“Ăn sao, vậy có phải không được chân thành lắm không?”

“Thưa anh, tôi có biết một nhà hàng Tây, không khí vô cùng lãng mạn, năm ở trên một hòn đảo, tối còn có pháo hoa bắn đấy trời nữa. Nếu anh bao cả, với ảnh trăng sáng rọi lên bờ cát và pháo hoa đầy lãng mạn, chắc chắn cô Minh Tâm sẽ bị anh làm cảm động đến không biết nói gì luôn. Đến khi ấy thì chẳng phải điều nên đến hay điều không nên đều sẽ diễn ra cả hay sao?”

Chỉ trong chốc lát Khương Tuấn đã trở thành lão làng như thể rất có kinh nghiệm trong loại chuyện như vậy.

Nghe được nửa đầu thì Cố Gia Huy cũng thấykhả ổn nhưng càng nghe thì lại càng thấy không được đứng đắn.Anh cẩm tài liệu lên gỗ thẳng xuống bả vai Khương Tuấn không chút khách khí: “Thu lại cái suy nghĩ thô thiển ấy của cậu đi, tôi là người đàng hoàng. Mấy lời này đừng có mà nói trước mặt Minh Tâm. Đừng có làm hư cô gái của tôi, rõ chưa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện