Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 16 - Chương 22: Hồng hài nhi
Những lời này cũng tương đương với việc ra lệnh tấn công, Hắc Ám Cân xông vào trang viên, không hề có ý ẩn tàng hành tung, đây không phải là đi ám sát, mà giống đi tàn sát hơn.
Tiểu hài tử cười nói:" He he, làm cho tất cả thủ vệ tập trung lại đây để ra tay cho tiện nào, không thể lưu lại bất kỳ một ai!"
Sau khi Thuần Vu Tuyền bị ám sát thì gia tộc Thuần Vu liền tăng cường phòng bị, cho nên hành tung của Hắc Ám Cân nhanh chóng bị một nhóm tuần tra phát hiện.
Tiểu đội trưởng rút ra bội kiếm:" Các ngươi là ai mà dám xông ..."
Nhưng câu trả lời mà hắn nhận được chính là thanh trủy thủ của hắc y nhân lao về phía hắn, các hắc y nhân có tốc độ cực nhanh, khi hắc y nhân gần đến thì áp lực tăng lên trầm trọng khiến cho tiểu đội trưởng không thể nào tiếp tục nói được.
Hiển nhiên là những tên này có ý đồ không tốt, càng huống chi là bọn chúng lại rất mạnh, và lúc này tiểu đội trưởng cũng phát hiện ra là bọn chúng đeo khăn che mặt trên đó có hình một cái khô lâu, thấy thế thì tim của hắn liền trùng xuống.
Hắc Ám Cân! tổ chức sát thủ thần bí và đáng sợ nhất đại lục!
Thân là tiểu đội trưởng một nhóm thủ vệ của gia tộc cho nên hắn cũng biết được vài chục năm gần đây các thành viên của gia tộc liên tục bị Hắc Ám Cân ám sát, nhưng bình thường bọn chúng đều âm thầm ra tay sát hại, lần này Hắc Ám Cân xuất nhiều người và hành động lộ liễu như thế này là lần đầu tiên.
Tình huống lúc này không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, bội kiếm trong tay run lên, một làn đấu khí màu thủy ngân xuất hiện.
Chủy thủ đâm trúng vào trong thuẫn, mặc dù thanh chủy thủ thuận lợi xuyên qua nhưng mà hắc y nhân mơ hồ cảm giác được là hắn đang lao vào bùn, phải rất cố sức mới có thể di chuyển chủy thủ đi tiếp, đây chính là điểm độc đáo của Linh Huyễn Cửu Chuyển. Tiểu đội tuy không phải là thành viên trực hệ của gia tộc Thuần Vu, nhưng cũng là một thành viên lệch hệ, cho nên may mắn học được một phần Linh Huyễn Cửu Chuyển, và đây cũng chính là kỹ năng phòng ngự mạnh nhất của hắn.
Trước mặt sát thủ của Hắc Ám Cân hắn không dám có chút lơ là, vận toàn sức. Đáng tiếc, cho dù đó là kỹ năng mạnh nhất của hắn cũng chỉ có thể ngăn cản được một thời gian ngắn, mà Hắc Ám Cân thì lại quá nhiều, vì thế thủy thuẫn nhanh chóng xuất hiện một khe nứt rồi bị nghiền nát, từ từ bị thu nhỏ lại cuối cùng là biến mất.
Cũng may là tiểu đội trưởng vận dụng được chút đỉnh thời gian quý giá đó mà lui về phía sau, các thuộc hạ của hắn liền lập tức xông lên.
Bình thường thì các thủ vệ trong gia tộc không được học Linh Huyễn Cửu Chuyển, nhưng nếu như có cơ hội được gia tộc chỉ điểm thì sẽ có được trình độ không kém. Các vũ khí của thủ vệ khác nhau, nào đao, thương, chùy, tiên, hoặc các vũ khí công kích từ xa, tuy hỗn tạp nhưng bọn họ lại phối hợp với nhau rất nhuần nhuyễn, có thể nói là thiên y vô phùng.
Trong quần chiến, nếu phối hợp với nhau mà tốt thì tổng lực có thể được nâng cao vài phần, đạt được hiệu quả tốt hơn.
Một hắc y nhân không mang vũ khí lạnh lùng nhìn các thủ vệ, miệng lẩm bẩm, hai tay hợp thành các ấn ký phức tạp, sau đó đẩy thẳng về phía trước. Động tác của các thủ vệ lập tức bị chậm lại, thân thể cũng cảm thấy trầm trọng hơn. Mặc dù động tác chỉ chậm đi một chút nhưng mà nó lại tạo ra sự sơ hở trong sự phối hợp của các thành viên.
Một sơ hở thôi cũng đã đủ, các hắc y nhân lập tức công kích, chủy thủ trong tay hắn liền đâm vào các điểm trí mạng của các thủ vệ, hơn mười thủ vệ lập tức lìa khỏi cõi đời.
Tiểu đội trưởng chỉ có thể mở to mắt ra nhìn một cách khó tin, mặc dù hắn đã biết chắc là lực lượng song phương có chênh lệch rất lớn, nhưng mà hắn tin tưởng các thủ vệ dưới tay của mình ít nhất là có thể ngăn cản được chút ít, chờ viện binh đến nhưng mà không ngờ lại không đỡ nổi một chiêu là đã bị đánh chết.
Mà những người này đều là những người đã sóng vai tác chiến với nhau hơn mười năm, tiểu đội trưởng trong lòng cảm thấy đau đơn, từ trong lòng lấ ra một vật nho nhỏ rồi bóp nát.
Nếu như không phải bất đắc dĩ thì hắn tuyệt đối không muốn sử dụng thứ này, nhưng mà lúc này gia tộc gặp phải nguy cơ lớn chưa từng có!
Một tia bạch quang bắn lên trên không trung, đây chính là đạn tín hiệu, một hắc y nhân của Hắc Ám Cân phóng ra một phi đao, muốn đánh hạ đạn tín hiệu nhưng mà phi đao đã bị bạch quang đánh văng ra.
Đây là đạn tín hiệu quan trọng nhất của gia tộc Thuần Vu ẩn chứa lực rất mạnh, một thanh phi đao không thể nào ngăn cản được.
Bạch quang vừa bắn thẳng lên trời vừa gào thét, khi lên trên cao thì lập tức hóa thành một chiếc cầu vồng xinh đẹp, đủ màu sắc rực rỡ, với ánh sáng chói chang như ánh mặt trời thì không có gì có thể che nó đi được.
Tiểu hài tử, lãnh đạo của nhóm hắc y nhân, thấy thế thì cười:" Hay lắm, không cần tốn công đi tìm, tập trung lại thì càng đỡ tốn sức hơn, có thể nhanh chóng hoàn thành công việc."
Sau khi phát ra đạn tín hiệu thì tiểu đội trưởng như trút được gánh nặng, lúc này thì đã có bảy tám thanh trủy thủ xuyên qua người hắn, vốn thực lực của hắn so với các hắc y nhân yếu hơn nhiều, huống hồ lúc này lại có quá đông.
Ngoài ra, tiểu đội trưởng cũng không có ý định chạy trốn, các thuộc hạ của hắn giống như là tay chân của hắn vậy, sau khi bọn họ chết đi thì hắn cũng không muốn sống một mình, bây giờ, hắn dùng tính mạng của chính mình, làm một chút việc cho gia tộc, trên đường xuống hoàng tuyền hắn cũng không có tịch mịch vì vẫn còn các huynh đệ của hắn đi chung.
Chờ ta một chút, các huynh đệ của ta!
Thân thể của tiểu đội trưởng bị đâm giống như là một con nhím, thậm chí trái tim của tiểu đội trưởng cũng bị xuyên thủng, khi chủy thủ lướt qua thì cũng là lúc tiểu đội trưởng dùng toàn bộ đấu khí của mình, cộng với tất cả sức sống còn sót lại trong cơ thể xuất ra một kích, đây chính là tuyệt kỹ tuyệt mệnh của gia tộc Thuần Vu, dùng tính mạng của mình để đối lấy một đòn công kích - Hi Sinh Huyết Sát.
" Bọn ngươi cùng chết với ta đi!"
Trong tiếng rống giận dữ thì trường kiếm của tiểu đội trưởng hiện lên hồng quang hoa lệ, đấu khí trên thân kiếm giống như là được máu bổ sung cho nên nó sáng lên với một màu đỏ sẫm, nhìn thấy mà phải giật mình.
Một con thú bị vây vào đường cùng rất đáng sợ, bởi vì nó sẽ dùng cả sinh mạng của mình bạo phóng ra lực lượng mạnh nhất có thể, do đó mặc dù tiểu đội trưởng có thực lực kém hơn so với hắc y nhân rất nhiều nhưng cũng khiến cho hắc y nhân rùng mình, vội vàng rút chủy thủ về, nhưng mà chủy thủ lại bị thân thể của tiểu đội trưởng hút lấy.
Hắc y nhân có kinh nghiệm phong phú, quyết định vứt bỏ vũ khí, nhưng mà lực hút của tiểu đội trưởng quá mạnh cho nên bọn chúng vẫn chậm một chút.
Sau khi hồng quang biến mất thì cũng không có một hắc y nhân nào bỏ mạng, tốc độ của bọn chúng quả thật là rất nhanh, nhưng mà trên mặt đất xuất hiện một cánh tay đã bị cắt lìa, đó là do có một hắc y nhân chậm một chút nên bị trúng chiêu.
Hi Sinh Huyết Sát của tiểu đội trưởng cũng không phải là toàn bộ vô hiệu, ít nhất hắn vẫn khiến cho một địch nhân giảm đi sức chiến đấu đáng kể.
" Mặc dù có chút đáng tiếc nhưng mà cũng không tệ lắm." Toàn thân của tiểu đội trưởng trắng bệch bởi vì hầu như toàn bộ máu của hắn đã bị rút đi cùng với chiêu thức Hi Sinh Huyết Sát kia rồi, lúc này thân thể của hắn mới ngã xuống, trên môi vẫn còn nụ cười thỏa mãn.
Xin lỗi, gia tộc, ta đã tận sức.
" Ngu xuẩn, đối phó với loại tiểu tốt này mà cũng bị thương!" Tiểu hài tử nổi giận mắng, hắn không phải đau lòng vì thủ hạ bị thương mà là vì tên hắc y nhân kia bị thương thì sức chiến đấu sẽ bị giảm sút đáng kể, cho dù có thể nối tay lại thì thực lực cũng không thể nào phục hồi như cũ được. Mà hành động diệt trừ gia tộc Thuần Vu chỉ mới tiến hành mà thôi cho nên hắn không khỏi bất mãn. Từ phương diện khác thì cũng có thể nhìn ra được các thủ vệ của gia tộc Thuần Vu cũng cực kỳ dũng mãnh, hồng y tiểu hài tử không khỏi nhăn mặt.
Hắc y nhân bị chặt đứt cánh tay thì đau đớn có thể hiểu được, nhưng mà hắn không hề kêu lên một tiếng nào, tựa như là không biết đã bị đứt một cánh tay vậy. Chỉ dùng đấu khí để ngăn máu chảy, rồi cúi xuống nhặt chủy thủ lên.
Lúc này từ phía xa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân. Rất nhiều thủ vệ của gia tộc vội vàng chạy đến. Vừa nhìn thấy hiện trường là bọn họ biết đã có chuyện gì xảy ra, lập tức gia nhập vòng chiến, muốn báo thù cho đồng đội.
" Sát sát sat , không chừa lại một tên nào. Nhất là lão già của gia tộc này, phải chặt đầu của hắn xuống, ha ha ha!" Hồng y tiểu hài tử cười lên điên cuồng. Thủ vệ của gia tộc Thuần Vu mặc dù anh dũng nhưng thực lực quả thật là còn kém nhiều so với Hắc Ám Cân, nếu như không phải tinh anh của gia tộc đã đi hết thì kết quả sẽ khác biệt hoàn toàn, nếu như có một cao thủ đứng đầu chỉ đạo trong vòng chiến thì tình huống sẽ khác, bởi vì ngoài khả năng của họ ra thì họ còn có thể thúc đẩy tinh thần chiến đấu của các đồng đội lên.
Hắc Ám Cân xông vào giữa các thủ vệ của gia tộc Thuần Vu tựa như lang như hổ, bắt đầu giết chóc, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủn vài phút mà đã có hơn trăm cổ thi thể lưu lại trên mặt đất, máu tươi chảy thành dòng, khắp nơi đều là các thi thể không lành lặn, cực kỳ thảm liệt.
Mắt nhìn các đồng đội lần lượt ngã xuống nhưng các thủ vệ còn lại không hề sợ hãi, hoặc có thể nói là bọn họ đã có quyết tâm hi sinh, chỉ cần còn đủ sức giơ vũ khí lên thì bọn họ cũng tử thủ, gia chủ vẫn còn ở bên trong nội viện, tuyệt đối không thể để cho Hắc Ám Cân tràn vào. Mà các đại đội thủ vệ còn lại cũng đang trên đường đến đây, ít nhất chỉ cần có thể kiên trì chờ bọn họ đến là được
Đối mặt với các thị vệ quyết tử này thì Hắc Ám Cân cũng tổn thất hơn mười người, và bọn họ kìm lại ở chỗ giữa sân không thể tiến sâu vào được.
" Một đám phế vật!" Tiểu hài tử hừ lên một tiếng, gia tộc Thuần Vu ở trên vị trí cao nhất của quận mạn địch, từ trang viên có thể chnsg kiến được, ở phía xa có một đám khói mù bay lên, vận dụng đấu khí tập trung ở song nhĩ thì có thể nghe được đó là tiếng vó ngựa.
Trong thành thì tốc độ nhanh nhất chính là kỵ sĩ!
Chỉ cần vài phút nữa thôi là bọn họ đã có thể đến được phủ đệ của gia tộc Thuần Vu.
Cho dù là một trăm hắc y nhân này đều là tinh anh của Hắc Ám Cân thì đối đầu với đông đảo kỵ sĩ như thế thì tiêu hao cũng không ít, không thể để tình trạng này xảy ra được. Nếu không thì khi trở về nhất định sẽ chịu sự trách phạt của thr lĩnh.
" Được rồi, lão tử không thể làm gì khác hơn là tự mình ra tay!" Tiểu hài tử nói xong thì xuất ra một thanh vũ khí có hình thù kỳ lạ, vũ khí của hắn nhìn qua thì giống như là xa luân vậy, tất cả đều được làm bằng thép luyện, ấn vào giữa xa luân một cái thì một tiếng kêu vang lên, hai bên xa luân mọc ra vô số gai nhọn.
Một hơi nóng đột nhiên xuất hiện, nhiệt độ trong trang viện tăng thêm cả chục độ, cỏ cây nhanh chóng héo úa.
Sóng nhiệt phát ra từ tiểu hài, hắn hé miệng, một tia lửa được phun ra, luân hỏa trong tay phát sáng, liệt hỏa hừng hực, trở thành hỏa giới, và điều đặc biệt là ngọn lửa không phải là một màu đỏ đơn thuần mà là do ba màu Hồng Hoàng Lam hợp thành.
Tiểu hài tử đem hỏa giới giơ lên đỉnh đầu, xoay hỏa giới, càng chuyển động nhanh thì càng lớn, đất bằng nổi lên một cơn cuồng phong, đất đá bị hất bay lên cả.
" Nếm thử tam vị chân hỏa của ta, bọn phế vật, cút ngay cho ta!" Hai tay của tiểu hài tử run lên, đại hỏa giới liền bay đi, chỗ nó bay ngang qua thì ngay cả đất đá cũng biến thành màu đen.
Các hắc y nhân biết được sự lợi hại của nó cho nên vội vàng tránh ra, tránh gặp phải tình trạng ương cập trì ngư.
Các ma pháp sư phía sau của các thủ vệ vôi vàng thi triển ma pháp tạo ra các cột nước, trong đó có một thủy hệ ma pháp sư tạo ra một băng cầu, với ý định tiêu diệt hỏa giới kia.
Cột nước rơi xuống hỏa giới nhưng không thể nào giảm bớt được sự hung hăng của liệt hỏa, mà ngược lại còn biến thành môt làn sương mù, ngảy cả đại băng cầu cũng chỉ có thể làm cho liệt hỏa hơi ảm đạm một chút, nhưng sau đó lại bùng phát trở lại như cũ.
" Để ta!" Nhìn thấy ma kỹ của các ma pháp sư không có hiệu quả thì một người cao lớn trong số các thủ vệ đi ra, cầm một đôi đại đồng chùy trong tay, đánh về phía hỏa giới.
Vũ khí hạng nặng mà đánh với vũ khí hạng nhẹ thì nhất định sẽ chiếm ưu thế, thủ vệ này có ý định lợi dụng ưu thế đó chấn hỏa giới bay đi hướng khác, ý định của hắn rất tốt nhưng đáng tiếc là hắn đã đánh giá thấp tam sắc hỏa giới kia.
Sóng nhiệt đập vào mặt, sau khi hỏa giới đến gần thì còn đáng sợ hơn nữa, đồng chùy thủ vệ tựa như đứng trong lò lửa, mồ hôi tuôn ra như tắm, nhưng rồi sau đó nhanh chóng hóa thành hơi nước bay lên.
" Xuy xuy xuy......"
Hỏa giới và đồng chùy cuối cùng cũng va chạm với nhau, nhưng mà thủ vệ nọ phát hiện một điều kỳ quái, đó chính là đồng chùy của hắn tựa như gõ vào bông vậy, không hề có chút cảm giác lực phản chấn nào, tiếp theo thì hắn lập tức bị hồn phi phách tán, bởi vì nguyên nhân chính là --- Thanh đồng chùy trong tay của hắn đã bị tam sắc hỏa làm cho nóng chảy.
Phải biết rằng, thanh đồng chùy này được tạo thành từ đồng tinh luyện, cần phải có nhiệt độ nóng khủng khiếp mới có thể khiến cho nó tan chảy trong chớp mắt.
Hắn đã không còn thời gian để tìm hiểu vấn đề này, hỏa giới bắn qua thân thể của hắn, thân hình cường tráng của thủ vệ bị cắt thành hai đoạn, nhưng không hề có một giọt máu nào chảy ra, bởi vì máu tươi đã bị khô cạn, ngay cả thịt, nội tạng, thậm chí là cả xương cũng bị biến thành một màu đen ảm đảm.
Hỏa giới đánh sâu vào trong chỗ các thị vệ, đánh chết hai chiến sĩ cầm thuẫn, bị các ma pháp sư dùng toàn lực đánh trả mới xong, nhưng nhiêu đó thôi là đã lưu lại cho các thị vệ nỗi sợ hãi khôn cùng.
Ngọn lửa kia được gọi là tam vị chân hỏa, có sức phá hủy kinh khủng!
Các thủ vệ bình thường của gia tộc Thuần Vu ở trên đại lục cũng được xem như là cao thủ thuộc hàng nhị lưu rồi, nhưng mà lại không thể đỡ nổi một chiêu như thế.
Nhưng mà các hắc y nhân cũng không thể công phá được thông đạo.
Kim cương quyển bay về tay của tiểu hài tử lại, tiểu hài tử cười lạnh nói:" Định chống lại tam vị chân hỏa của ta à, thật là không biết tự lượng sức mình, xem xem còn tên nào dám cản đường của lão tử nữa!"
Các thị vệ lộ vẻ sợ hãi, nhưng mà đa số bọn họ đều là cô nhi không cha không bị, đươc gia tộc Thuần Vu thu dưỡng, đối với gia tộc rất là trung thành, cho dù đối diện với cái chết thì bọn họ cũng cố thu hết dũng khí, đứng chặn trước thông đạo, với ý định tạo thành một nhục thuẫn.
Nhìn thấy các vị vệ quyết tâm sẵn sàng đối đầu vớ cái chết thì tiểu hài tử giận dữ:" Được, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, chết đi!"
Vừa dứt lời thì kim cương giới từ trong tay của hắn lại bay ra.
Nhìn thấy 'đoạt mệnh phù' kia bay đến thì trong lòng các thị vệ đều dâng lên một nỗi sợ.
Đây có thể là lần cuối cùng bọn họ dốc sức vì gia tộc, nhưng bọn họ sẽ không quên, nếu như không được gia tộc thu dưỡng thì có lẽ họ đã sớm chết vì bệnh tật đói khát rồi, sinh mạng này do gia tộc cấp cho họ, xem như là trả lại cho gia tộc!
" Ya!" Đấu khí toàn thân bộc phát, hỏa luân lập tức hướng về phía các thị vệ đối mặt với cái chết cũng không sợ, bởi vì cho dù bọn họ có chết thì cũng có thể giảm bớt áp lực cho đồng đội phía sau.
Nhưng bọn họ không chết, không phải là vì họ đủ mạnh để chống lại Kim Cương Giới, mà là có một cây quải trượng đã bay đến đỡ đòn thay cho bọn họ.
Sau đó một người nhẹ nhàng chạm đất, tất cả thị vệ đều kinh ngạc:" Gia chủ!?"
Tiểu hài tử cười nói:" He he, làm cho tất cả thủ vệ tập trung lại đây để ra tay cho tiện nào, không thể lưu lại bất kỳ một ai!"
Sau khi Thuần Vu Tuyền bị ám sát thì gia tộc Thuần Vu liền tăng cường phòng bị, cho nên hành tung của Hắc Ám Cân nhanh chóng bị một nhóm tuần tra phát hiện.
Tiểu đội trưởng rút ra bội kiếm:" Các ngươi là ai mà dám xông ..."
Nhưng câu trả lời mà hắn nhận được chính là thanh trủy thủ của hắc y nhân lao về phía hắn, các hắc y nhân có tốc độ cực nhanh, khi hắc y nhân gần đến thì áp lực tăng lên trầm trọng khiến cho tiểu đội trưởng không thể nào tiếp tục nói được.
Hiển nhiên là những tên này có ý đồ không tốt, càng huống chi là bọn chúng lại rất mạnh, và lúc này tiểu đội trưởng cũng phát hiện ra là bọn chúng đeo khăn che mặt trên đó có hình một cái khô lâu, thấy thế thì tim của hắn liền trùng xuống.
Hắc Ám Cân! tổ chức sát thủ thần bí và đáng sợ nhất đại lục!
Thân là tiểu đội trưởng một nhóm thủ vệ của gia tộc cho nên hắn cũng biết được vài chục năm gần đây các thành viên của gia tộc liên tục bị Hắc Ám Cân ám sát, nhưng bình thường bọn chúng đều âm thầm ra tay sát hại, lần này Hắc Ám Cân xuất nhiều người và hành động lộ liễu như thế này là lần đầu tiên.
Tình huống lúc này không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, bội kiếm trong tay run lên, một làn đấu khí màu thủy ngân xuất hiện.
Chủy thủ đâm trúng vào trong thuẫn, mặc dù thanh chủy thủ thuận lợi xuyên qua nhưng mà hắc y nhân mơ hồ cảm giác được là hắn đang lao vào bùn, phải rất cố sức mới có thể di chuyển chủy thủ đi tiếp, đây chính là điểm độc đáo của Linh Huyễn Cửu Chuyển. Tiểu đội tuy không phải là thành viên trực hệ của gia tộc Thuần Vu, nhưng cũng là một thành viên lệch hệ, cho nên may mắn học được một phần Linh Huyễn Cửu Chuyển, và đây cũng chính là kỹ năng phòng ngự mạnh nhất của hắn.
Trước mặt sát thủ của Hắc Ám Cân hắn không dám có chút lơ là, vận toàn sức. Đáng tiếc, cho dù đó là kỹ năng mạnh nhất của hắn cũng chỉ có thể ngăn cản được một thời gian ngắn, mà Hắc Ám Cân thì lại quá nhiều, vì thế thủy thuẫn nhanh chóng xuất hiện một khe nứt rồi bị nghiền nát, từ từ bị thu nhỏ lại cuối cùng là biến mất.
Cũng may là tiểu đội trưởng vận dụng được chút đỉnh thời gian quý giá đó mà lui về phía sau, các thuộc hạ của hắn liền lập tức xông lên.
Bình thường thì các thủ vệ trong gia tộc không được học Linh Huyễn Cửu Chuyển, nhưng nếu như có cơ hội được gia tộc chỉ điểm thì sẽ có được trình độ không kém. Các vũ khí của thủ vệ khác nhau, nào đao, thương, chùy, tiên, hoặc các vũ khí công kích từ xa, tuy hỗn tạp nhưng bọn họ lại phối hợp với nhau rất nhuần nhuyễn, có thể nói là thiên y vô phùng.
Trong quần chiến, nếu phối hợp với nhau mà tốt thì tổng lực có thể được nâng cao vài phần, đạt được hiệu quả tốt hơn.
Một hắc y nhân không mang vũ khí lạnh lùng nhìn các thủ vệ, miệng lẩm bẩm, hai tay hợp thành các ấn ký phức tạp, sau đó đẩy thẳng về phía trước. Động tác của các thủ vệ lập tức bị chậm lại, thân thể cũng cảm thấy trầm trọng hơn. Mặc dù động tác chỉ chậm đi một chút nhưng mà nó lại tạo ra sự sơ hở trong sự phối hợp của các thành viên.
Một sơ hở thôi cũng đã đủ, các hắc y nhân lập tức công kích, chủy thủ trong tay hắn liền đâm vào các điểm trí mạng của các thủ vệ, hơn mười thủ vệ lập tức lìa khỏi cõi đời.
Tiểu đội trưởng chỉ có thể mở to mắt ra nhìn một cách khó tin, mặc dù hắn đã biết chắc là lực lượng song phương có chênh lệch rất lớn, nhưng mà hắn tin tưởng các thủ vệ dưới tay của mình ít nhất là có thể ngăn cản được chút ít, chờ viện binh đến nhưng mà không ngờ lại không đỡ nổi một chiêu là đã bị đánh chết.
Mà những người này đều là những người đã sóng vai tác chiến với nhau hơn mười năm, tiểu đội trưởng trong lòng cảm thấy đau đơn, từ trong lòng lấ ra một vật nho nhỏ rồi bóp nát.
Nếu như không phải bất đắc dĩ thì hắn tuyệt đối không muốn sử dụng thứ này, nhưng mà lúc này gia tộc gặp phải nguy cơ lớn chưa từng có!
Một tia bạch quang bắn lên trên không trung, đây chính là đạn tín hiệu, một hắc y nhân của Hắc Ám Cân phóng ra một phi đao, muốn đánh hạ đạn tín hiệu nhưng mà phi đao đã bị bạch quang đánh văng ra.
Đây là đạn tín hiệu quan trọng nhất của gia tộc Thuần Vu ẩn chứa lực rất mạnh, một thanh phi đao không thể nào ngăn cản được.
Bạch quang vừa bắn thẳng lên trời vừa gào thét, khi lên trên cao thì lập tức hóa thành một chiếc cầu vồng xinh đẹp, đủ màu sắc rực rỡ, với ánh sáng chói chang như ánh mặt trời thì không có gì có thể che nó đi được.
Tiểu hài tử, lãnh đạo của nhóm hắc y nhân, thấy thế thì cười:" Hay lắm, không cần tốn công đi tìm, tập trung lại thì càng đỡ tốn sức hơn, có thể nhanh chóng hoàn thành công việc."
Sau khi phát ra đạn tín hiệu thì tiểu đội trưởng như trút được gánh nặng, lúc này thì đã có bảy tám thanh trủy thủ xuyên qua người hắn, vốn thực lực của hắn so với các hắc y nhân yếu hơn nhiều, huống hồ lúc này lại có quá đông.
Ngoài ra, tiểu đội trưởng cũng không có ý định chạy trốn, các thuộc hạ của hắn giống như là tay chân của hắn vậy, sau khi bọn họ chết đi thì hắn cũng không muốn sống một mình, bây giờ, hắn dùng tính mạng của chính mình, làm một chút việc cho gia tộc, trên đường xuống hoàng tuyền hắn cũng không có tịch mịch vì vẫn còn các huynh đệ của hắn đi chung.
Chờ ta một chút, các huynh đệ của ta!
Thân thể của tiểu đội trưởng bị đâm giống như là một con nhím, thậm chí trái tim của tiểu đội trưởng cũng bị xuyên thủng, khi chủy thủ lướt qua thì cũng là lúc tiểu đội trưởng dùng toàn bộ đấu khí của mình, cộng với tất cả sức sống còn sót lại trong cơ thể xuất ra một kích, đây chính là tuyệt kỹ tuyệt mệnh của gia tộc Thuần Vu, dùng tính mạng của mình để đối lấy một đòn công kích - Hi Sinh Huyết Sát.
" Bọn ngươi cùng chết với ta đi!"
Trong tiếng rống giận dữ thì trường kiếm của tiểu đội trưởng hiện lên hồng quang hoa lệ, đấu khí trên thân kiếm giống như là được máu bổ sung cho nên nó sáng lên với một màu đỏ sẫm, nhìn thấy mà phải giật mình.
Một con thú bị vây vào đường cùng rất đáng sợ, bởi vì nó sẽ dùng cả sinh mạng của mình bạo phóng ra lực lượng mạnh nhất có thể, do đó mặc dù tiểu đội trưởng có thực lực kém hơn so với hắc y nhân rất nhiều nhưng cũng khiến cho hắc y nhân rùng mình, vội vàng rút chủy thủ về, nhưng mà chủy thủ lại bị thân thể của tiểu đội trưởng hút lấy.
Hắc y nhân có kinh nghiệm phong phú, quyết định vứt bỏ vũ khí, nhưng mà lực hút của tiểu đội trưởng quá mạnh cho nên bọn chúng vẫn chậm một chút.
Sau khi hồng quang biến mất thì cũng không có một hắc y nhân nào bỏ mạng, tốc độ của bọn chúng quả thật là rất nhanh, nhưng mà trên mặt đất xuất hiện một cánh tay đã bị cắt lìa, đó là do có một hắc y nhân chậm một chút nên bị trúng chiêu.
Hi Sinh Huyết Sát của tiểu đội trưởng cũng không phải là toàn bộ vô hiệu, ít nhất hắn vẫn khiến cho một địch nhân giảm đi sức chiến đấu đáng kể.
" Mặc dù có chút đáng tiếc nhưng mà cũng không tệ lắm." Toàn thân của tiểu đội trưởng trắng bệch bởi vì hầu như toàn bộ máu của hắn đã bị rút đi cùng với chiêu thức Hi Sinh Huyết Sát kia rồi, lúc này thân thể của hắn mới ngã xuống, trên môi vẫn còn nụ cười thỏa mãn.
Xin lỗi, gia tộc, ta đã tận sức.
" Ngu xuẩn, đối phó với loại tiểu tốt này mà cũng bị thương!" Tiểu hài tử nổi giận mắng, hắn không phải đau lòng vì thủ hạ bị thương mà là vì tên hắc y nhân kia bị thương thì sức chiến đấu sẽ bị giảm sút đáng kể, cho dù có thể nối tay lại thì thực lực cũng không thể nào phục hồi như cũ được. Mà hành động diệt trừ gia tộc Thuần Vu chỉ mới tiến hành mà thôi cho nên hắn không khỏi bất mãn. Từ phương diện khác thì cũng có thể nhìn ra được các thủ vệ của gia tộc Thuần Vu cũng cực kỳ dũng mãnh, hồng y tiểu hài tử không khỏi nhăn mặt.
Hắc y nhân bị chặt đứt cánh tay thì đau đớn có thể hiểu được, nhưng mà hắn không hề kêu lên một tiếng nào, tựa như là không biết đã bị đứt một cánh tay vậy. Chỉ dùng đấu khí để ngăn máu chảy, rồi cúi xuống nhặt chủy thủ lên.
Lúc này từ phía xa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân. Rất nhiều thủ vệ của gia tộc vội vàng chạy đến. Vừa nhìn thấy hiện trường là bọn họ biết đã có chuyện gì xảy ra, lập tức gia nhập vòng chiến, muốn báo thù cho đồng đội.
" Sát sát sat , không chừa lại một tên nào. Nhất là lão già của gia tộc này, phải chặt đầu của hắn xuống, ha ha ha!" Hồng y tiểu hài tử cười lên điên cuồng. Thủ vệ của gia tộc Thuần Vu mặc dù anh dũng nhưng thực lực quả thật là còn kém nhiều so với Hắc Ám Cân, nếu như không phải tinh anh của gia tộc đã đi hết thì kết quả sẽ khác biệt hoàn toàn, nếu như có một cao thủ đứng đầu chỉ đạo trong vòng chiến thì tình huống sẽ khác, bởi vì ngoài khả năng của họ ra thì họ còn có thể thúc đẩy tinh thần chiến đấu của các đồng đội lên.
Hắc Ám Cân xông vào giữa các thủ vệ của gia tộc Thuần Vu tựa như lang như hổ, bắt đầu giết chóc, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủn vài phút mà đã có hơn trăm cổ thi thể lưu lại trên mặt đất, máu tươi chảy thành dòng, khắp nơi đều là các thi thể không lành lặn, cực kỳ thảm liệt.
Mắt nhìn các đồng đội lần lượt ngã xuống nhưng các thủ vệ còn lại không hề sợ hãi, hoặc có thể nói là bọn họ đã có quyết tâm hi sinh, chỉ cần còn đủ sức giơ vũ khí lên thì bọn họ cũng tử thủ, gia chủ vẫn còn ở bên trong nội viện, tuyệt đối không thể để cho Hắc Ám Cân tràn vào. Mà các đại đội thủ vệ còn lại cũng đang trên đường đến đây, ít nhất chỉ cần có thể kiên trì chờ bọn họ đến là được
Đối mặt với các thị vệ quyết tử này thì Hắc Ám Cân cũng tổn thất hơn mười người, và bọn họ kìm lại ở chỗ giữa sân không thể tiến sâu vào được.
" Một đám phế vật!" Tiểu hài tử hừ lên một tiếng, gia tộc Thuần Vu ở trên vị trí cao nhất của quận mạn địch, từ trang viên có thể chnsg kiến được, ở phía xa có một đám khói mù bay lên, vận dụng đấu khí tập trung ở song nhĩ thì có thể nghe được đó là tiếng vó ngựa.
Trong thành thì tốc độ nhanh nhất chính là kỵ sĩ!
Chỉ cần vài phút nữa thôi là bọn họ đã có thể đến được phủ đệ của gia tộc Thuần Vu.
Cho dù là một trăm hắc y nhân này đều là tinh anh của Hắc Ám Cân thì đối đầu với đông đảo kỵ sĩ như thế thì tiêu hao cũng không ít, không thể để tình trạng này xảy ra được. Nếu không thì khi trở về nhất định sẽ chịu sự trách phạt của thr lĩnh.
" Được rồi, lão tử không thể làm gì khác hơn là tự mình ra tay!" Tiểu hài tử nói xong thì xuất ra một thanh vũ khí có hình thù kỳ lạ, vũ khí của hắn nhìn qua thì giống như là xa luân vậy, tất cả đều được làm bằng thép luyện, ấn vào giữa xa luân một cái thì một tiếng kêu vang lên, hai bên xa luân mọc ra vô số gai nhọn.
Một hơi nóng đột nhiên xuất hiện, nhiệt độ trong trang viện tăng thêm cả chục độ, cỏ cây nhanh chóng héo úa.
Sóng nhiệt phát ra từ tiểu hài, hắn hé miệng, một tia lửa được phun ra, luân hỏa trong tay phát sáng, liệt hỏa hừng hực, trở thành hỏa giới, và điều đặc biệt là ngọn lửa không phải là một màu đỏ đơn thuần mà là do ba màu Hồng Hoàng Lam hợp thành.
Tiểu hài tử đem hỏa giới giơ lên đỉnh đầu, xoay hỏa giới, càng chuyển động nhanh thì càng lớn, đất bằng nổi lên một cơn cuồng phong, đất đá bị hất bay lên cả.
" Nếm thử tam vị chân hỏa của ta, bọn phế vật, cút ngay cho ta!" Hai tay của tiểu hài tử run lên, đại hỏa giới liền bay đi, chỗ nó bay ngang qua thì ngay cả đất đá cũng biến thành màu đen.
Các hắc y nhân biết được sự lợi hại của nó cho nên vội vàng tránh ra, tránh gặp phải tình trạng ương cập trì ngư.
Các ma pháp sư phía sau của các thủ vệ vôi vàng thi triển ma pháp tạo ra các cột nước, trong đó có một thủy hệ ma pháp sư tạo ra một băng cầu, với ý định tiêu diệt hỏa giới kia.
Cột nước rơi xuống hỏa giới nhưng không thể nào giảm bớt được sự hung hăng của liệt hỏa, mà ngược lại còn biến thành môt làn sương mù, ngảy cả đại băng cầu cũng chỉ có thể làm cho liệt hỏa hơi ảm đạm một chút, nhưng sau đó lại bùng phát trở lại như cũ.
" Để ta!" Nhìn thấy ma kỹ của các ma pháp sư không có hiệu quả thì một người cao lớn trong số các thủ vệ đi ra, cầm một đôi đại đồng chùy trong tay, đánh về phía hỏa giới.
Vũ khí hạng nặng mà đánh với vũ khí hạng nhẹ thì nhất định sẽ chiếm ưu thế, thủ vệ này có ý định lợi dụng ưu thế đó chấn hỏa giới bay đi hướng khác, ý định của hắn rất tốt nhưng đáng tiếc là hắn đã đánh giá thấp tam sắc hỏa giới kia.
Sóng nhiệt đập vào mặt, sau khi hỏa giới đến gần thì còn đáng sợ hơn nữa, đồng chùy thủ vệ tựa như đứng trong lò lửa, mồ hôi tuôn ra như tắm, nhưng rồi sau đó nhanh chóng hóa thành hơi nước bay lên.
" Xuy xuy xuy......"
Hỏa giới và đồng chùy cuối cùng cũng va chạm với nhau, nhưng mà thủ vệ nọ phát hiện một điều kỳ quái, đó chính là đồng chùy của hắn tựa như gõ vào bông vậy, không hề có chút cảm giác lực phản chấn nào, tiếp theo thì hắn lập tức bị hồn phi phách tán, bởi vì nguyên nhân chính là --- Thanh đồng chùy trong tay của hắn đã bị tam sắc hỏa làm cho nóng chảy.
Phải biết rằng, thanh đồng chùy này được tạo thành từ đồng tinh luyện, cần phải có nhiệt độ nóng khủng khiếp mới có thể khiến cho nó tan chảy trong chớp mắt.
Hắn đã không còn thời gian để tìm hiểu vấn đề này, hỏa giới bắn qua thân thể của hắn, thân hình cường tráng của thủ vệ bị cắt thành hai đoạn, nhưng không hề có một giọt máu nào chảy ra, bởi vì máu tươi đã bị khô cạn, ngay cả thịt, nội tạng, thậm chí là cả xương cũng bị biến thành một màu đen ảm đảm.
Hỏa giới đánh sâu vào trong chỗ các thị vệ, đánh chết hai chiến sĩ cầm thuẫn, bị các ma pháp sư dùng toàn lực đánh trả mới xong, nhưng nhiêu đó thôi là đã lưu lại cho các thị vệ nỗi sợ hãi khôn cùng.
Ngọn lửa kia được gọi là tam vị chân hỏa, có sức phá hủy kinh khủng!
Các thủ vệ bình thường của gia tộc Thuần Vu ở trên đại lục cũng được xem như là cao thủ thuộc hàng nhị lưu rồi, nhưng mà lại không thể đỡ nổi một chiêu như thế.
Nhưng mà các hắc y nhân cũng không thể công phá được thông đạo.
Kim cương quyển bay về tay của tiểu hài tử lại, tiểu hài tử cười lạnh nói:" Định chống lại tam vị chân hỏa của ta à, thật là không biết tự lượng sức mình, xem xem còn tên nào dám cản đường của lão tử nữa!"
Các thị vệ lộ vẻ sợ hãi, nhưng mà đa số bọn họ đều là cô nhi không cha không bị, đươc gia tộc Thuần Vu thu dưỡng, đối với gia tộc rất là trung thành, cho dù đối diện với cái chết thì bọn họ cũng cố thu hết dũng khí, đứng chặn trước thông đạo, với ý định tạo thành một nhục thuẫn.
Nhìn thấy các vị vệ quyết tâm sẵn sàng đối đầu vớ cái chết thì tiểu hài tử giận dữ:" Được, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, chết đi!"
Vừa dứt lời thì kim cương giới từ trong tay của hắn lại bay ra.
Nhìn thấy 'đoạt mệnh phù' kia bay đến thì trong lòng các thị vệ đều dâng lên một nỗi sợ.
Đây có thể là lần cuối cùng bọn họ dốc sức vì gia tộc, nhưng bọn họ sẽ không quên, nếu như không được gia tộc thu dưỡng thì có lẽ họ đã sớm chết vì bệnh tật đói khát rồi, sinh mạng này do gia tộc cấp cho họ, xem như là trả lại cho gia tộc!
" Ya!" Đấu khí toàn thân bộc phát, hỏa luân lập tức hướng về phía các thị vệ đối mặt với cái chết cũng không sợ, bởi vì cho dù bọn họ có chết thì cũng có thể giảm bớt áp lực cho đồng đội phía sau.
Nhưng bọn họ không chết, không phải là vì họ đủ mạnh để chống lại Kim Cương Giới, mà là có một cây quải trượng đã bay đến đỡ đòn thay cho bọn họ.
Sau đó một người nhẹ nhàng chạm đất, tất cả thị vệ đều kinh ngạc:" Gia chủ!?"
Bình luận truyện