Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 3 - Chương 10: Lễ thành nhân



Philip dã đi xa rồi thì Cổ Diêu mới trở lại phòng của mình.

Hàn Đan đang ngồi buồn rầu, mỗi đêm mà Philip dạy Cổ Diêu chính là lúc nàng thấy nhàm chán nhất, không khỏi nhớ tới cha mẹ “thất lạc”.

Thấy Cổ Diêu tiến vào, Hàn Đan vui mừng vô cùng :”Cổ Diêu ca ca, huynh sao lại trở về nhanh thế ?”

“Đúng vậy, Đan Đan.” Cổ Diêu lên tiếng rồi bước tới gần giường.

Tới cuối cùng cuốn sách trong tiêu dao gới chỉ là cái gì? Ngay cả sư phụ cũng thần thần bí bí.

Lòng hiếu kỳ làm cho Cổ Diêu ngay lập tức mở ra Tiêu Dao giới chỉ, đem quyển sách kia lấy ra.

Dưới ánh sáng leo lắt của ngọn đèn, ba chữ “Cực Lạc Quyết” hiện ra theo màu phấn hồng chói mắt vô cùng, bìa bên ngoài còn có vẽ hình 1 đôi nam nữ không có mảnh vải che thân, lại đang quấn quít 1 chổ cuộn lấy nhau.

“A?” Cổ Diêu rất kinh ngạc, sao lại có cái loại sách này trong giới chỉ.

Bây giờ chính là khi hắn đang nằm trong thời kỳ phát dục, nếu không thì tại sao suốt ngày cứ chạy đến “Thiên Hương Lâu” mà địa địa ngó ngó còn dòm lén nữa chứ, cho nên kỳ lạ thì cứ thấy cứ kỳ lạ, nhưng mà tay thì cứ tiếp tục mở trang tiếp theo. < hay thằng này coi vậy mà hay >

Quyển sách này đều là dùng giấy tốt làm họa đồ, tranh ảnh rất sống động, vẻ mặc của nam tử đều rất tục tằng, chính là thân dưới ẩn chứa năng lượng điên cuồng xung kích còn nữ tử vẻ mặt hồ mị vô ngần, vóc người bốc lửa, khóe miệng nở nụ cười mơ hồ mà phóng đãng, đôi mắt câu hồn nhiếp phách, hết sức khiêu người.

Kỹ nghệ của họa sư cao siêu phi thường, mỗi một tờ tư thế của nam nữ giao hoan đều không có giống nhau, thông qua các loại hình kinh tâm động phách mà họa đến từng chia tiết theo từng góc độ, trong đó không ít chổ là “thầm kín”, thể hiện siêu rõ ràng thậm chí từng sợi lông từng lổ chân lông, nếp nhăn trên làn da cũng thể hiện rõ ràng, có khi lại lấy trang sức che lại vài chỗ bí ẩn, làm cho người ta ngứa ngáy vô cùng. <xông vào mà lột ra >

Cái loại xuân cung đồ này nếu mà so với coi thật còn ... kích thích hơn, kích thích thị giác vô cùng, nhưng quan trọng khác coi lén là làm cho các tên sắc lang thống hận vô cùng (Tác giả: cũng giống như người thường đối với đạo tặc vô cùng căm ghét) <@tại sao lại hận quyển sách  tự hiểu nhá >

Cổ Diêu đỏ mặt, cả người nóng lên, miệng lưỡi đều khô, mỹ nữ trong bức tranh như sống dậy bước khỏi trang sách bước tới phía Cổ Diêu mà ngoắc ngoắc.

Mùi thơm đập vào mặt của hắn, mỹ nữ trực tiếp tới trước mặt Cổ Diêu, hai cánh tay phấn ôm lấy cổ hắn, giãy dụa chiếc eo thon ma xát vào cơ thể vào hắn, Cổ Diêu thậm chí cảm thấy da thịt nàng mềm mại và nóng bỏng vô cùng.

Lúc này Cổ Diêu cũng không mặt áo quần, hai người đêu xích lõa.

“Ah ah…” Thanh âm vô cùng gợi cảm vang lên, chiếc lưỡi thơm tho của nàng xuất ra nhẹ nhàng lướt nhẹ lên từng tấc từng tấc da thịt của Cổ Diêu, ngón tay đôi khi nhẹ xoa vào “chỗ nhạy cảm” của Cổ Diêu.

Một loại cảm giác tê dại sung sướng kéo khắp toàn thân, làm hắn vừa khó chịu lại vừa sung sướng, Cổ Diêu căng thẳng toàn thân, nhiệt lưu trong bụng càng thêm nóng hừng hực, tựa hồ khai nòng bắn ra đạn bạc. <@ đạn bạc ôi dùng từ hay quá >

“Cổ Diêu ca ca!”

Thanh âm thanh thúy như chuông bạc kéo Cổ Diêu về hiện thực , mỹ nữ phút chốc biến mất thấy mình lại đang nhồi trên giường vẫn mặc áo quần chỉ lạ là phía dưới thì Nhất Trụ Kình Thiên. =))

“Cổ Diêu ca ca, huynh sao vậy? Sao lúc nãy lại sửng sờ ra?” Hàn đan không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh hắn.

“Hô hô.” Cổ Diêu thở phì phò từng ngụm dục vọng chưa tan, chính là vừa sợ hãi vừa kích thích, cái cuốn xuân cung đồ này là ma vật gì sao lại làm cho người ta không thể tự khống chế, đúng là có ma lực đáng sợ. Tình thế lúc đó thật sự quá giống thật, Cổ Diêu thậm chí còn nhớ cả dung mạo lẫn mùi thơm trên người nữ tử xinh đẹp kia.

Khi mà sự chú ý của Hàn Đan chuyển tới Cực Lạc Quyết, thì mắt trở nên đăm đẳm, hô hấp trở nên dồn dập, mặt hoa đỏ bừng.

Cổ Diêu lúc này mới cuốn quít thu lại cuốn Cực Lạc Quyết, Hàn Đan như trong mộng mà tỉnh lại, khuôn mặt đỏ hồng nói:”Kỳ quái quá à, Cổ Diêu ca ca muội mới thấy muội cùng huynh trên thân thể không có mặc đồ, như là trên sách đó, đây là trò chơi của ngưoif lớn đó sao?”

Bị cha mẹ ngăn trở cho nên nàng không hiêu chút nào về chuyện nam nữ, nhưng mà cuốn xuân cung kia lại kích thích dục vọng nguyên thủy sâu thẳm trong tâm hồn con người.

Cổ Diêu không biết trả lời thế nào, một hồi lâu mới lúng túng:”Cài…này, không có gì, Đan Đan , muội đừng nghĩ nhiểu, nhanh đi ngủ đi.”

Hàn Đan vốn rất là hồn nhiên cho nên nhanh chóng khôi phục lại, vâng 1 tiếng rồi nhanh chóng lên giường ngủ.

Philip cứ tưởng bọn họ là anh em cho nên an bài 1 phòng.

Cổ Diêu trong lòng còn có chút xao động chưa hiểu tại sao sư phụ giao cho mình cuốn xuân cung đồ này.

Hắn không dám mở Cực Lạc Quyết ra xem nữa , sợ lại bị lâm vào ảo giác sinh ra thất thố, muốn chuyển sự chú ý của mình phân tán chỗ khác nhưng mà hình ảnh kiều diễm, tình huống thần kỳ kia cứ bám lấy đầu óc hắn không thể quên.

Cứ như vậy suy nghĩ miên mang không biết khi nào Cổ Diêu chìm vào mộng đẹp.

Trong mộng nữ tử sinh đẹp kia lại xuất hiện, cứ như vậy mỹ lệ cứ thế mà hồ mị, cứ như ma nữ quấn lấy hắn, Cổ Diêu như sa hố bùn, không thể tự kìm chế nhưng mà lần này hắn lại bị đánh thức.

“Tiểu tử, tỉnh lại.”

Cổ Diêu mở mắt thấy Philip đứng trước mặt.

Trong phòng dù đã khóa trái nhưng mà với lão đạo tặc như Philip thì chẳng tính là cái gì, chỉ mất chút công cho nên Cổ Diêu không lấy làm lạ dúi mắt hỏi:”Sư phụ ngài đã về, trễ thế này còn có chuyện gì?”

Philip không trả lời trực tiếp :”Đi theo ta ?”

Mới vào phòng Philip nhét 1 món đồ vào trong tay hắn.

Cổ Diêu hé nhìn hóa ra đó là 1 cái mặt nạ màu bạc không biết do kim loại gì tạo nên.

Philip nói:”Đeo vào.”

Cái sư phụ kỳ lạ này hôm nay càng kỳ quái, vừa ho mình xem xuân cung đồ lại còn kêu đeo cái mặt nạ quỉ dị này. Cổ Diêu nói thầm rồi đeo mặt nạ vào, nhìn vào trước gương phản chiế, biến thành một khuôn mặt chất phác cứng ngắc loại người không có chút biểu tình, ngoại trừ hai con mắt có thể chuyển động, nhìn không có chút gì hoạt bát cả.

Chẳng lẽ đây là mặt nạ chuyên dụng cho dạo tặc? Nhưng mà mình mới gia nhập đạo tặc còn chưa đạt chuẩn Philip sư phụ không phải muốn mang mình theo đi trộm chứ.

“Sư phụ cái này là?” Cổ Diêu nói chuyện thì phát hiện giọng nói của mình âm trầm thành thục hơn, xem ra đeo mặt nạ này vào không chỉ làm thay đổi diện mạo mà còn có thể làm thay đổi âm thanh.

“Mặt nạ cải trang dành cho Lễ Thành Nhân.”

“Lễ Thành Nhân.”

Philip cười mập mờ :”Đối với việc trở thành chuẩn chưởng môn nhân của Tiêu Dao phái, chuyến thứ nhất cần làm là tuyên bố chấm dứt đời xữ nam - Lễ Thành Nhân.”

Cổ Diêu há miệng cứng lưỡi: ”Lễ Thành Nhân.”

“Không sai” Philip chậm rãi nói :”Cô gái làm tế phẩm cho ngươi, ta cũng chuẩn bị rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện