Vô Tận Đan Điền

Chương 2947: Hồng Hà thành (thượng) (2)



- Địa Hạ thương hành đổi so với Hạo Thiên lâu thì cao hơn một chút, nhưng không bị một ngàn hạn chế, muốn đổi bao nhiêu thì đổi bấy nhiêu! Chỉ bất quá Hồng Hà tinh thạch của bọn họ có một phần lớn là tự mình khai thác, không có con dấu của thực lực sở tại! Loại tinh thạch này, thuộc về tiền tư, lưu thông sẽ tương đối phiền toái, bình thường phần lớn người không dám nhận!

Lão bản nói.

- Tiền tư? Tự mình khai thác?

Nhiếp Vân có chút không rõ.

- Hồng Hà tinh thạch là một loại quặng đặc thù sinh ra ở đáy sông Hồng Hà, các mỏ lớn chủ yếu đều bị Hồng Hà Môn nắm trong tay, sau khi khai thác luyện chế thành tiền tệ lưu thông, loại tinh thạch này là chính phủ khai thác, có dấu ấn đặc hữu của Hồng Hà Môn, lưu thông cực kỳ dễ dàng! Nhưng mọi việc đều có ngoại lệ, Hồng Hà vực kéo dài ức vạn dặm, địa phương phía dưới có Hồng Hà tinh thạch đếm không xuể, cho dù Hồng Hà Môn cường đại hơn nữa, cũng không thể nào hoàn toàn nắm trong tay!

- Cho nên liền xuất hiện một ít người lén khai thác, có thế lực, cũng có gia tộc, bọn họ tìm được một ít quặng mỏ nhỏ, không ngừng khai thác, sau đó tiến hành buôn bán tinh thạch!

- Loại tinh thạch này không được Hồng Hà Môn thừa nhận, không có con dấu đặc hữu, cho nên được gọi là tiền tư, giá trị mua bán kém hơn tiền quan, hơn nữa rất nhiều người không dám thu, sợ bị tra được, phiền toái sẽ không nhỏ!

Nhiếp Vân gật đầu:

- Tiền tư ở chỗ ngươi có thể sử dụng không?

- Dĩ nhiên, mặc dù ta chỉ là một lão bản tửu lâu, nhưng vẫn còn có chút môn lộ, nếu như thiếu gia có tiền tư, có thể yên tâm ở chỗ này tiêu phí!

Lão bản cười nói.

- Có thể ở chỗ này tiêu phí là tốt rồi, bất quá, tiền tư ta cũng không có, chỉ có Hỏa Thần Tệ, lão bản có thể thay ta tìm người đổi hay không?

Nhiếp Vân nói.

Đi tới nơi này phải tuân thủ quy tắc của nơi này, nếu Hồng Hà vực sử dụng Hồng Hà tinh thạch, chỉ có đổi, mới có thể làm việc thuận lợi.

- Đổi có thể, ta cũng có liên lạc với Địa Hạ thương hành, chỉ cần thiếu gia tin tưởng ta, ta có thể giúp một tay, chỉ bất quá…

Lão bản do dự một chút.

- Ha hả, thù lao không thiếu được, nói giá đi!

Thấy bộ dáng của đối phương, Nhiếp Vân liền biết muốn thù lao, cười nói.

Hỏa Thần Tệ của hắn đều là nguyên khí ngưng tụ thành, vô cùng vô tận, tốn hao nhiều hơn nữa cũng không đau lòng, cho chút chỗ tốt liền có thể giảm bớt không ít phiền toái, hắn sẽ vô cùng vui lòng đi làm.

Địa Hạ thương hành, nếu có thể tránh thoát Hồng Hà Môn đuổi bắt, nhất định bất phàm, thực lực của hắn bây giờ có hạn, vẫn chưa muốn tiếp xúc với thế lực này.

- Dựa theo ta bình thường ra giá, mỗi đổi một nghìn Hồng Hà tinh thạch, cần thu năm mươi viên coi như thù lao, nếu thiếu gia sảng khoái như vậy, ta chỉ thu bốn mươi viên!

Thấy đối phương là người sảng khoái, lão bản nở nụ cười:

- Bất quá phải nói trước với thiếu gia một câu, Địa Hạ thương hành đổi tỷ lệ cao hơn Hạo Thiên lâu một chút, là một so với hai một! Nói cách khác hai mươi Hỏa Thần Tệ mới có thể đổi một viên Hồng Hà tinh thạch! Hơn nữa còn là tiền tư, không phải tiền quan!

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu.

Đi Địa Hạ thương hành đổi, hối suất cao, lại không thể đổi được tiền quan, một vào một ra, sẽ phải tổn thất không ít.

Bất quá, đối với Nhiếp Vân mà nói, không có vấn đề, chút tổn thất này không coi vào đâu.

- Thiếu gia muốn đổi bao nhiêu?

Lão bản hỏi.

Quả nhiên hắn đoán không sai, vị thiếu gia trước mắt này là người có tiền, nghe được tỷ lệ đổi hà khắc như vậy, lông mày cũng không nhíu một cái, xem ra lần này có thể kiếm không ít.

- Đến nơi này địa phương cần phải hao phí khẳng định không ít, trước đổi hai ngàn vạn đi!

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân nói.

- Hai ngàn vạn Hỏa Thần Tệ, hối suất là hai một, ước chừng chín vạn năm... Ta sẽ đi đổi ngay cho ngươi!

Lão bản nở nụ cười.

Quả nhiên là người có tiền, một hơi đổi hơn chín ngàn Hồng Hà tinh thạch, chỉ thù lao hắn liền có thể cầm được gần bốn ngày lợi nhuận của tửu lâu!

- Hơn chín vạn Hồng Hà tinh thạch?

Nghe được trị số đổi của hắn, Nhiếp Vân cười một tiếng, lắc đầu nói:

- Ta nói không phải hai ngàn vạn Hỏa Thần Tệ, mà là đổi hai ngàn vạn Hồng Hà tinh thạch!

- Ân?

Lão bản sợ hết hồn, thiếu chút nữa đặt mông ngồi dưới đất, dùng sức vuốt lỗ tai, như sợ nghe lầm.

- Ngươi không có nghe lầm, là hai ngàn vạn Hồng Hà tinh thạch!

Thấy bộ dáng của hắn như vậy, Nhiếp Vân lần nữa cười một tiếng.

Đến nơi này, hắn muốn tìm người, còn phải tìm cơ hội lẫn vào Hồng Hà Môn, nhìn có thể tìm được Hồng Hà linh quả hay không. Chỗ cần tiêu tiền không ít, đổi hơn chín vạn viên Hồng Hà tinh thạch có thể làm gì?

- Hai ngàn vạn Hồng Hà tinh thạch? Tỷ lệ hai một... tương đương với bốn ức hai ngàn vạn Hỏa Thần Tệ...

Lão bản co quắp.

Đối với tiền vô cùng nhạy cảm, biết bốn ức Hỏa Thần Tệ đại biểu giá trị con người như thế nào.

- Nơi này là năm ức Hỏa Thần Tệ, ngươi cầm đi đổi, giữ lại thù lao của mình, tiền còn lại đưa ta là được!

Không để ý tới đối phương khiếp sợ. Nhiếp Vân lấy ra một Không Gian giới chỉ, tiện tay đưa tới.

Bên trong có năm ức Hỏa Thần Tệ.

- Cái này...

Nhận lấy giới chỉ, ngón tay lão bản run lên, khẩn trương thiếu chút nữa không có bắt được, hít sâu một hơi, rốt cuộc vững vàng lại tâm thần, lúc này mới cười khổ:

- Thiếu gia đưa ta nhiều tiền như vậy, không sợ ta một đi không trở lại sao?

Năm ức Hỏa Thần Tệ, có thể đổi hơn hai vạn Hồng Hà tinh thạch, vô luận đối với người nào cũng có áp lực rất lớn, cho dù hắn gặp qua không ít tiền, vẫn cảm thấy khẩn trương đến cổ họng bốc khói, như sợ sẽ không khống chế được mình, xoay người bỏ chạy.

Mặc dù Hồng Hà tửu lâu làm ăn rất nhiệt náo, nhưng nhiều tiền như vậy không có hơn mười năm là không cách nào tụ được, hơn nữa còn không tính tình huống bất lợi có thể phát sinh!

Mười năm, người nào cũng không thể bảo đảm cái gì, cho nên hắn cũng không cho rằng mười năm sau, hắn có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

- Ngươi có thể một đi không trở lại, ta không quan tâm, bất quá ta có thể lấy ra nhiều tiền như vậy, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng có thể tìm được ngươi, lại nói... cho dù ta không tìm được, tùy tiện treo giải thưởng, chắc hẳn người muốn tìm ngươi sẽ không ít!

Nhiếp Vân cười nhạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện