Vô Tận Đan Điền
Chương 2971: Ta nhận thua
- Nhìn bộ dáng bây giờ, không đáp ứng Đa Ba vương tử chắc chắn sẽ không nhả, có trò hay để nhìn...
Không trung vô số thần niệm lóe lên, Đa Ba vương tử nói, mọi người nơi nào không hiểu, nhìn về phía Lưu Hạ trưởng lão, từng cái lộ ra biểu tình nhìn có chút hả hê.
Muốn nổi tiếng, lần này xui xẻo a, không lên, nhất định sẽ bị chửi chết, còn lên, làm không tốt sẽ bị chém giết tại chỗ.
- Vương tử mời, ta tự nhiên tuân theo!
Không giống mọi người phỏng đoán, vị Lưu Hạ trưởng lão trong mắt bọn họ rất sợ chết kia không có cự tuyệt, ngược lại nhẹ nhàng cười một tiếng, đáp ứng.
- Tuân theo?
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới đối phương sẽ đáp ứng, Đa Ba vương tử sửng sốt, không có hưng phấn chút nào, ngược lại lộ ra vẻ ngưng trọng.
Đệ tử của đối phương lợi hại như vậy, thi triển kiếm chiêu, hắn cũng xem không hiểu, vị trưởng lão trước mắt này khẳng định cũng không đơn giản! Nếu không, tuyệt không dám nhanh như vậy liền đáp ứng!
Lưu Hạ trưởng lão mới vừa đáp ứng, thị vệ sau lưng hắn bước lên trước.
Viên Cửu biết thực lực chủ nhân của mình, mặc dù có khôi lỗi Lưu Hạ trưởng lão, nhưng sức chiến đấu chân chính còn kém Hoàng cảnh đỉnh phong bình thường một đoạn, chớ nói chi Đa Ba vương tử là đỉnh phong chân chính.
- Không cần!
Thấy dáng vẻ lo lắng của hắn, Nhiếp Vân cười một tiếng, thân thể động một cái, đi tới tỷ thí đài.
- Rất tốt!
Quả đấm siết chặt, trên người có một cổ lực lượng xoay quanh, cả người giống như trong nháy mắt biến thành hắc động Thôn Phệ vạn vật, Đa Ba vương tử cười lạnh một tiếng, trong mắt sát cơ lăng nhiên.
Bất kể thực lực cụ thể của đối phương như thế nào, hắn nhất định phải phát huy thực lực mạnh nhất.
- Khí tức thật kinh người, vị Đa Ba vương tử này quả nhiên danh bất hư truyền! Phần thực lực này, chỉ sợ coi như là ta, cũng không nhất định có thể chiến thắng!
Hồng Nguyên trưởng lão vuốt râu, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Hắn là cường giả Hoàng cảnh viên mãn, ở trong tất cả trưởng lão của tông môn, xếp hàng ở trước nhất, chính vì vậy, mới có thể theo môn chủ cùng nhau xuất hiện, có quyền lợi hiệu lệnh các trưởng lão khác.
Trước mắt mặc dù Đa Ba vương tử còn không có xuất thủ, nhưng khí tức trên người giống như giang hải, lực lượng Thôn Phệ được xưng không vật không nuốt, cho dù là hắn, cũng có một loại cảm giác vô lực.
Đối mặt loại đối thủ này, sợ rằng Hoàng cảnh viên mãn cũng phải lui về phía sau, không dám cứng rắn va chạm!
- Đúng là lợi hại, không biết Lưu Hạ trưởng lão có thể gánh được hay không!
Hồng Hà môn chủ gật đầu.
Có thể trở thành môn chủ, thực lực của hắn không dám nói đệ nhất Hồng Hà môn, nhưng ít nhất cũng ở trước năm, thực lực như thế, nhãn lực tự nhiên càng thêm lợi hại.
- Nếu Lưu Hạ trưởng lão dám nghênh chiến, phải có nắm chặc nhất định...
Hồng Nguyên trưởng lão chần chờ một chút nói.
Dựa theo tình huống hắn hiểu, vị Lưu Hạ trưởng lão này trừ đùa bỡn nữ đệ tử, những cái khác thì cực kỳ bình thường, hôm nay không những xuất chiến, trận đầu còn thắng... đã không ngờ. Còn dư lại, cho dù là hắn cũng không có biện pháp đoán ra kết quả.
- Chỉ hy vọng như thế...
Hồng Hà môn chủ làm sao có thể không biết ý nghĩ của hắn, cười khổ nói.
Hai người nghị luận, Đa Ba vương tử động, không có cầm bất kỳ binh khí, quả đấm chuyển một cái, lôi quang lóe lên, lực lượng mênh mông đập vào mặt.
- Chờ một chút!
Đang thời điểm hắn tích góp lực lượng muốn xuất thủ, Nhiếp Vân đưa tay ngăn trở động tác của hắn.
- Thế nào? Có di ngôn gì bây giờ liền nói. Nếu không, một khi chiến đấu, muốn nói cũng đã muộn!
Đa Ba vương tử hừ lạnh.
- Ta chỉ là có chuyện muốn hỏi một chút!
Nhiếp Vân cười một tiếng:
- Ngươi nói ba cuộc tỷ thí, trận đầu Vương cảnh viên mãn đối kháng, trận thứ hai Hoàng cảnh đỉnh phong đối kháng, trận thứ ba nói so kỹ thuật, không biết là cái gì, có thể trước thời hạn báo cho biết hay không?
- Vốn ý kiến của ta là ba trận đều chiến đấu, bất quá đến Hồng Hà Môn, làm sao cũng là khách nhân, đả đả sát sát thực không quá lễ phép, cho nên trận tỷ thí thứ ba, ta lựa chọn văn đấu, hơn nữa còn là văn đấu thích hợp Hồng Hà Môn các ngươi!
Đa Ba vương tử rất muốn chém giết người trước mắt này, nhưng nghe đối phương hỏi hạng mục tranh tài, vẫn phải ngừng lại, không động thủ nữa, thần sắc ngạo nghễ giải thích.
- Thích hợp Hồng Hà Môn chúng ta?
- Không sai, nghe nói công pháp của Hồng Hà môn các ngươi, lấy từ Hồng Hà lưu thủy, am hiểu giúp người giải độc, chữa thương. Cho nên trận thứ ba, ta muốn cùng các ngươi tỷ thí giải độc!
Đa Ba vương tử nói.
- Tranh tài giải độc...
Nhiếp Vân đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau chợt hiểu.
Đa Ba vương tử nhất định là tìm được một cao thủ giải độc, mới cố ý nói cái tỷ thí này, như vậy một khi chiến thắng, vẽ mặt đánh càng ác hơn!
Dù sao Hồng Hà Môn tự xưng thánh thủ giải độc, chữa thương, sở trường nhất lại bị người phá, thật quá mất mặt!
- Ngươi nói tranh tài, chỉ cần tùy ý hai cục chiến thắng, có phải liền thắng hay không?
Nhiếp Vân hỏi tiếp.
- Không sai, ba cục chỉ cần có hai cục thắng, chính là người thắng! Hừ, đừng tưởng rằng ngươi thắng một trận, là có thể thắng trận thứ hai, muốn thắng cũng đừng trì hoãn thời gian, động thủ đi!
Đa Ba vương tử thấy hắn biết rõ còn hỏi, còn tưởng rằng là cố ý trì hoãn thời gian, cười lạnh một tiếng, lực lượng toàn thân lần nữa kéo lên.
- Động thủ... Không cần, thực lực của Đa Ba vương tử mạnh mẻ, được xưng vô địch Hoàng cảnh đỉnh phong, ta cũng sẽ không tự rước lấy nhục, cuộc tranh tài này, ta nhận thua!
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
- Nhận thua?
Đa Ba vương tử đang muốn động thủ, đột nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được sửng sốt, sắc mặt trở nên cổ quái.
Nhìn dáng vẻ đệ tử của hắn xuất thủ, cùng với tình huống hắn không chậm trễ chút nào đi tới tỷ thí đài... sao còn chưa bắt đầu động thủ, liền trực tiếp mở miệng nhận thua?
Cái này... Sẽ không nghe lầm chứ!
Giống như Đa Ba vương tử, các trưởng lão khác ở dưới đài cũng ngẩn tại chỗ.
- Nhận thua? Lưu Hạ trưởng lão còn chưa bắt đầu chiến đấu liền nhận thua?
- Cho dù nhận thua, cũng phải chiến đấu mấy chiêu a... Đây là chuyện gì xảy ra?
- Mới vừa rồi Lưu Hạ trưởng lão không phải rất tự tin sao? Đồ đệ lợi hại, thị vệ cũng có thể chống đở Đa Ba vương tử, sao tới phiên mình liền nhận thua?
- Ta cũng không biết, có thể hắn là muốn ở trận thứ ba chiến thắng a!
- Trận thứ ba? Ngươi sai rồi! Mặc dù Đa Ba vương tử ngoài miệng nói, là chúng ta chiếm tiện nghi, trên thực tế, căn bản không phải có chuyện như vậy!
- Ân? Nói nghe một chút!
Không trung vô số thần niệm lóe lên, Đa Ba vương tử nói, mọi người nơi nào không hiểu, nhìn về phía Lưu Hạ trưởng lão, từng cái lộ ra biểu tình nhìn có chút hả hê.
Muốn nổi tiếng, lần này xui xẻo a, không lên, nhất định sẽ bị chửi chết, còn lên, làm không tốt sẽ bị chém giết tại chỗ.
- Vương tử mời, ta tự nhiên tuân theo!
Không giống mọi người phỏng đoán, vị Lưu Hạ trưởng lão trong mắt bọn họ rất sợ chết kia không có cự tuyệt, ngược lại nhẹ nhàng cười một tiếng, đáp ứng.
- Tuân theo?
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới đối phương sẽ đáp ứng, Đa Ba vương tử sửng sốt, không có hưng phấn chút nào, ngược lại lộ ra vẻ ngưng trọng.
Đệ tử của đối phương lợi hại như vậy, thi triển kiếm chiêu, hắn cũng xem không hiểu, vị trưởng lão trước mắt này khẳng định cũng không đơn giản! Nếu không, tuyệt không dám nhanh như vậy liền đáp ứng!
Lưu Hạ trưởng lão mới vừa đáp ứng, thị vệ sau lưng hắn bước lên trước.
Viên Cửu biết thực lực chủ nhân của mình, mặc dù có khôi lỗi Lưu Hạ trưởng lão, nhưng sức chiến đấu chân chính còn kém Hoàng cảnh đỉnh phong bình thường một đoạn, chớ nói chi Đa Ba vương tử là đỉnh phong chân chính.
- Không cần!
Thấy dáng vẻ lo lắng của hắn, Nhiếp Vân cười một tiếng, thân thể động một cái, đi tới tỷ thí đài.
- Rất tốt!
Quả đấm siết chặt, trên người có một cổ lực lượng xoay quanh, cả người giống như trong nháy mắt biến thành hắc động Thôn Phệ vạn vật, Đa Ba vương tử cười lạnh một tiếng, trong mắt sát cơ lăng nhiên.
Bất kể thực lực cụ thể của đối phương như thế nào, hắn nhất định phải phát huy thực lực mạnh nhất.
- Khí tức thật kinh người, vị Đa Ba vương tử này quả nhiên danh bất hư truyền! Phần thực lực này, chỉ sợ coi như là ta, cũng không nhất định có thể chiến thắng!
Hồng Nguyên trưởng lão vuốt râu, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Hắn là cường giả Hoàng cảnh viên mãn, ở trong tất cả trưởng lão của tông môn, xếp hàng ở trước nhất, chính vì vậy, mới có thể theo môn chủ cùng nhau xuất hiện, có quyền lợi hiệu lệnh các trưởng lão khác.
Trước mắt mặc dù Đa Ba vương tử còn không có xuất thủ, nhưng khí tức trên người giống như giang hải, lực lượng Thôn Phệ được xưng không vật không nuốt, cho dù là hắn, cũng có một loại cảm giác vô lực.
Đối mặt loại đối thủ này, sợ rằng Hoàng cảnh viên mãn cũng phải lui về phía sau, không dám cứng rắn va chạm!
- Đúng là lợi hại, không biết Lưu Hạ trưởng lão có thể gánh được hay không!
Hồng Hà môn chủ gật đầu.
Có thể trở thành môn chủ, thực lực của hắn không dám nói đệ nhất Hồng Hà môn, nhưng ít nhất cũng ở trước năm, thực lực như thế, nhãn lực tự nhiên càng thêm lợi hại.
- Nếu Lưu Hạ trưởng lão dám nghênh chiến, phải có nắm chặc nhất định...
Hồng Nguyên trưởng lão chần chờ một chút nói.
Dựa theo tình huống hắn hiểu, vị Lưu Hạ trưởng lão này trừ đùa bỡn nữ đệ tử, những cái khác thì cực kỳ bình thường, hôm nay không những xuất chiến, trận đầu còn thắng... đã không ngờ. Còn dư lại, cho dù là hắn cũng không có biện pháp đoán ra kết quả.
- Chỉ hy vọng như thế...
Hồng Hà môn chủ làm sao có thể không biết ý nghĩ của hắn, cười khổ nói.
Hai người nghị luận, Đa Ba vương tử động, không có cầm bất kỳ binh khí, quả đấm chuyển một cái, lôi quang lóe lên, lực lượng mênh mông đập vào mặt.
- Chờ một chút!
Đang thời điểm hắn tích góp lực lượng muốn xuất thủ, Nhiếp Vân đưa tay ngăn trở động tác của hắn.
- Thế nào? Có di ngôn gì bây giờ liền nói. Nếu không, một khi chiến đấu, muốn nói cũng đã muộn!
Đa Ba vương tử hừ lạnh.
- Ta chỉ là có chuyện muốn hỏi một chút!
Nhiếp Vân cười một tiếng:
- Ngươi nói ba cuộc tỷ thí, trận đầu Vương cảnh viên mãn đối kháng, trận thứ hai Hoàng cảnh đỉnh phong đối kháng, trận thứ ba nói so kỹ thuật, không biết là cái gì, có thể trước thời hạn báo cho biết hay không?
- Vốn ý kiến của ta là ba trận đều chiến đấu, bất quá đến Hồng Hà Môn, làm sao cũng là khách nhân, đả đả sát sát thực không quá lễ phép, cho nên trận tỷ thí thứ ba, ta lựa chọn văn đấu, hơn nữa còn là văn đấu thích hợp Hồng Hà Môn các ngươi!
Đa Ba vương tử rất muốn chém giết người trước mắt này, nhưng nghe đối phương hỏi hạng mục tranh tài, vẫn phải ngừng lại, không động thủ nữa, thần sắc ngạo nghễ giải thích.
- Thích hợp Hồng Hà Môn chúng ta?
- Không sai, nghe nói công pháp của Hồng Hà môn các ngươi, lấy từ Hồng Hà lưu thủy, am hiểu giúp người giải độc, chữa thương. Cho nên trận thứ ba, ta muốn cùng các ngươi tỷ thí giải độc!
Đa Ba vương tử nói.
- Tranh tài giải độc...
Nhiếp Vân đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau chợt hiểu.
Đa Ba vương tử nhất định là tìm được một cao thủ giải độc, mới cố ý nói cái tỷ thí này, như vậy một khi chiến thắng, vẽ mặt đánh càng ác hơn!
Dù sao Hồng Hà Môn tự xưng thánh thủ giải độc, chữa thương, sở trường nhất lại bị người phá, thật quá mất mặt!
- Ngươi nói tranh tài, chỉ cần tùy ý hai cục chiến thắng, có phải liền thắng hay không?
Nhiếp Vân hỏi tiếp.
- Không sai, ba cục chỉ cần có hai cục thắng, chính là người thắng! Hừ, đừng tưởng rằng ngươi thắng một trận, là có thể thắng trận thứ hai, muốn thắng cũng đừng trì hoãn thời gian, động thủ đi!
Đa Ba vương tử thấy hắn biết rõ còn hỏi, còn tưởng rằng là cố ý trì hoãn thời gian, cười lạnh một tiếng, lực lượng toàn thân lần nữa kéo lên.
- Động thủ... Không cần, thực lực của Đa Ba vương tử mạnh mẻ, được xưng vô địch Hoàng cảnh đỉnh phong, ta cũng sẽ không tự rước lấy nhục, cuộc tranh tài này, ta nhận thua!
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
- Nhận thua?
Đa Ba vương tử đang muốn động thủ, đột nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được sửng sốt, sắc mặt trở nên cổ quái.
Nhìn dáng vẻ đệ tử của hắn xuất thủ, cùng với tình huống hắn không chậm trễ chút nào đi tới tỷ thí đài... sao còn chưa bắt đầu động thủ, liền trực tiếp mở miệng nhận thua?
Cái này... Sẽ không nghe lầm chứ!
Giống như Đa Ba vương tử, các trưởng lão khác ở dưới đài cũng ngẩn tại chỗ.
- Nhận thua? Lưu Hạ trưởng lão còn chưa bắt đầu chiến đấu liền nhận thua?
- Cho dù nhận thua, cũng phải chiến đấu mấy chiêu a... Đây là chuyện gì xảy ra?
- Mới vừa rồi Lưu Hạ trưởng lão không phải rất tự tin sao? Đồ đệ lợi hại, thị vệ cũng có thể chống đở Đa Ba vương tử, sao tới phiên mình liền nhận thua?
- Ta cũng không biết, có thể hắn là muốn ở trận thứ ba chiến thắng a!
- Trận thứ ba? Ngươi sai rồi! Mặc dù Đa Ba vương tử ngoài miệng nói, là chúng ta chiếm tiện nghi, trên thực tế, căn bản không phải có chuyện như vậy!
- Ân? Nói nghe một chút!
Bình luận truyện