Vô Tận Đan Điền
Chương 2989: Yêu cầu quá đáng
Ầm!
Bóng người phất tay, một đạo lực lượng thẳng tắp đè ép xuống Nam Hoa lão tiên, cùng thời khắc đó, một bàn tay khác lăng không bắt đi, huyết dịch di tán trên không trung trong nháy mắt lui trở về, trở lại thân thể Nhiếp Vân.
- Hoàng cảnh viên mãn? Ngươi là ai? Dám quản sự tình của Nam Hoa lão tiên ta...
Thấy thịt béo tới miệng bị người ngăn cản, sắc mặt của Nam Hoa lão tiên khó coi, lông mày giương lên, gào to một tiếng, một quyền đập tới bàn tay kia.
Mặc dù còn không có giao thủ, nhưng hắn biết người tới giống như hắn, là một vị cường giả Hoàng cảnh viên mãn!
Chỉ có cường giả loại này, mới có uy thế cùng lực lượng đáng sợ như vậy, để cho hắn cũng kiêng kỵ.
- Cái nhàn sự này, hôm nay ta quản định...
Người tới thấy máu dịch lần nữa trở lại trong cơ thể, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nhẹ nhàng đẩy một cái, phong ấn trên người Nhiếp Vân lập tức cởi ra, người cũng được một đạo lực lượng nhu hòa bảo vệ, lui ra ngoài mười dặm!
Giải quyết xong nguy hiểm cho Nhiếp Vân, người tới nhướng mày, cổ tay run lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, lăng không đâm ra!
Rào!
Không gian xuất hiện vết rách to lớn, lao thẳng tới Nam Hoa lão tiên.
- Ngươi đã không biết điều, vậy ta cũng chỉ có thể giết ngươi, lại đối phó tiểu tử kia!
Thấy đối phương cứu thiếu niên, còn cùng hắn không chết không thôi, Nam Hoa lão tiên nổi giận, lạnh lùng hừ một cái, bàn tay run lên, một cây quạt xuất hiện ở lòng bàn tay, quạt xếp mở ra, khói độc màu máu lan tràn, thẳng tắp quét tới.
- Độc công thật là lợi hại!
Thấy khói độc, người tới mặt mũi trầm xuống, bàn tay nâng lên liên tục đánh xuống mấy kiếm, không gian trước mắt lập tức vặn vẹo, cuốn khói độc vào trong đó.
Người tới kiếm pháp linh động phiêu dật, hoàn toàn bất đồng Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng, mang một loại ám hợp Thiên Địa, không gian phủ đầy kịch độc ở dưới kiếm pháp ảnh hưởng, tạo thành một vòng xoáy to lớn, cuốn tới Nam Hoa lão tiên.
Cười lạnh một tiếng, Nam Hoa lão tiên cũng không nói nhiều, quạt xếp gập lại, rạch một cái, một bàn tay khác liên tục nhấn ba phát.
Ba thủ ấn này không có phong minh kịch liệt, cũng không có không gian ba động lợi hại, nhưng người tới thấy liền biến sắc, vội vàng lui về phía sau.
Thình thịch thình thịch thình thịch!
Mới vừa thối lui ra mấy bước, không gian nổ tung, xuất hiện ba hắc động to lớn.
Vù vù!
Nhìn đến đây, sắc mặt người tới càng thêm khó coi, vẫn không có ngừng, lần nữa lui về phía sau, mới vừa lui, địa phương vừa đứng lần nữa sụp đổ, như vậy liên tục, một mực thối lui ước chừng chín lần, công kích mới lắng xuống.
- Cửu Âm Tam Tuyệt Chỉ? Lại am hiểu dụng độc? Ngươi là... Nam Hoa lão tiên, Nam Hoa đại nhân?
Người tới ổn định thân hình, cũng không có vội vàng tấn công mà phun ra một hơi, sắc mặt ngưng trọng.
- Không biết ta là ai, liền dám động thủ, lá gan của ngươi thật lớn... Nhìn thân pháp cùng lực lượng của ngươi, chắc là trưởng lão của Hỏa Thần tông đi!
Nam Hoa lão tiên cũng không có vội xuất thủ, mà nhìn sang người kia, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, dâm tục ẩn chứa trong đó:
- Ngươi là Bích Lạc tiên tử?
Đối phương xinh đẹp như vậy, lại sử dụng lực lượng của Hỏa Thần tông, danh tự này nhất thời từ não hải toát ra.
Phải biết Bích Lạc tiên tử được xưng mỹ nữ Thần giới, nói riêng về xinh đẹp, xưng thiên hạ đệ nhất mỹ nữ cũng không kém chút nào!
Người trước mắt này, cho hắn loại cảm giác ấy!
Người quen thuộc Nam Hoa lão tiên đều biết, Độc là yêu thích thứ nhất của hắn, yêu thích thứ hai chính là người đẹp, nhất là mỹ nữ nổi danh Thần giới!
Nữ nhân trước mắt này, chẳng những dung mạo hoàn mỹ không tỳ vết, quan trọng hơn là thân thể linh khí mười phần, giống như mỹ ngọc, cho người ta một loại cám dỗ trí mạng!
Vừa so sánh với người này, những nữ nhân hắn chơi qua kia, thật không khác rác rưới, hoàn toàn không thể so sánh.
- Không nghĩ tới có thể để cho Nam Hoa đại nhân nói ra tên họ, tiểu nữ thật là vạn phần vinh hạnh!
Người tới cười nhạt, như nụ hoa cởi mở, đẹp không thể tả.
Nam Hoa lão tiên nhận không sai, cứu Nhiếp Vân chính là Bích Lạc tiên tử!
Sau khi Nhiếp Vân rời đi, nàng cảm thấy ân tình của đối phương còn không có hoàn toàn báo đáp, liền theo đuôi ở phía sau.
Thực lực của nàng là Hoàng cảnh viên mãn, Nhiếp Vân tự nhiên không cách nào phát hiện, sau khi đi tới Hồng Hà thành, thấy Nhiếp Vân có Viên Cửu làm thị vệ, lại luyện hóa khôi lỗi liền yên lòng, không có quá chú ý!
Cũng bởi vì buông lỏng một chút mới xảy ra chuyện!
Trước đây không lâu, quét mắt một phen, lúc này mới phát hiện hắn bị người đuổi giết, lập tức vọt tới.
Ngăn trở người này, nàng cũng không biết thân phận của đối phương, cho đến thi triển ra Cửu Âm Tam Tuyệt Chỉ, giờ mới hiểu được, gia hoả trước mắt chính là Nam Hoa lão tiên nổi tiếng Thần giới!
Người này không chuyện ác nào không làm, ở trong cường giả Hoàng cảnh viên mãn cũng coi như đỉnh tiêm... Nhiếp Vân một Vương cảnh nho nhỏ, làm sao đắc tội lão quái vật như vậy?
- Hắc hắc... Không cần khách khí!
Nhìn chằm chằm thân thể mềm mại không tỳ vết chút nào của Bích Lạc tiên tử, ánh mắt của Nam Hoa lão tiên lóe lên, không biết nghĩ cái gì.
- Vị Nhiếp Vân này là bằng hữu của ta, không biết nơi nào đắc tội đại nhân, tại hạ thay hắn bồi tội với ngươi... hy vọng đại nhân có thể hạ thủ lưu tình, tha hắn một lần!
Thấy ánh mắt trần trụi của đối phương, giống như muốn xé y phục của nàng, Bích Lạc tiên tử lộ ra một tia chán ghét, bất quá thực lực của đối phương ở nơi đó, mặc dù nàng vừa mới lên cấp, cũng chỉ là Hoàng cảnh đỉnh phong tiến vào viên mãn, so với lão quái vật kia còn kém một đoạn lớn.
- Tha hắn một lần?
Ánh mắt của Nam Hoa lão tiên chợt lóe:
- Thiếu chút nữa giết chết ta, loại thù này, không đội trời chung, ngươi cảm thấy ta sẽ tha sao.
- Cái này...
Bích Lạc tiên tử không biết hai người có mâu thuẫn gì, nghe được Nhiếp Vân xém giết chết hắn, mặt cười hơi đổi.
Một Vương cảnh xém giết chết cường giả Hoàng cảnh viên mãn? Thật hay giả?
Nếu như là thật, đây chính là sinh tử đại thù, không thể nào hóa giải.
- Người khác cầu tha thứ, ta chắc chắn sẽ không nghe, bất quá Tiên tử cầu tha thứ, ta có thể cân nhắc...
Thấy biểu tình của nàng, Nam Hoa lão tiên cười hắc hắc, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Thấy bộ dáng này của hắn, Bích Lạc tiên tử nhíu mày.
Nói thật, vẻ đẹp của nàng rất nhiều người thấy đều sẽ có ý tưởng bất lương, nhưng trực tiếp như vậy vẫn là lần đầu tiên! Cố nén không vui trong lòng nói:
Bóng người phất tay, một đạo lực lượng thẳng tắp đè ép xuống Nam Hoa lão tiên, cùng thời khắc đó, một bàn tay khác lăng không bắt đi, huyết dịch di tán trên không trung trong nháy mắt lui trở về, trở lại thân thể Nhiếp Vân.
- Hoàng cảnh viên mãn? Ngươi là ai? Dám quản sự tình của Nam Hoa lão tiên ta...
Thấy thịt béo tới miệng bị người ngăn cản, sắc mặt của Nam Hoa lão tiên khó coi, lông mày giương lên, gào to một tiếng, một quyền đập tới bàn tay kia.
Mặc dù còn không có giao thủ, nhưng hắn biết người tới giống như hắn, là một vị cường giả Hoàng cảnh viên mãn!
Chỉ có cường giả loại này, mới có uy thế cùng lực lượng đáng sợ như vậy, để cho hắn cũng kiêng kỵ.
- Cái nhàn sự này, hôm nay ta quản định...
Người tới thấy máu dịch lần nữa trở lại trong cơ thể, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nhẹ nhàng đẩy một cái, phong ấn trên người Nhiếp Vân lập tức cởi ra, người cũng được một đạo lực lượng nhu hòa bảo vệ, lui ra ngoài mười dặm!
Giải quyết xong nguy hiểm cho Nhiếp Vân, người tới nhướng mày, cổ tay run lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, lăng không đâm ra!
Rào!
Không gian xuất hiện vết rách to lớn, lao thẳng tới Nam Hoa lão tiên.
- Ngươi đã không biết điều, vậy ta cũng chỉ có thể giết ngươi, lại đối phó tiểu tử kia!
Thấy đối phương cứu thiếu niên, còn cùng hắn không chết không thôi, Nam Hoa lão tiên nổi giận, lạnh lùng hừ một cái, bàn tay run lên, một cây quạt xuất hiện ở lòng bàn tay, quạt xếp mở ra, khói độc màu máu lan tràn, thẳng tắp quét tới.
- Độc công thật là lợi hại!
Thấy khói độc, người tới mặt mũi trầm xuống, bàn tay nâng lên liên tục đánh xuống mấy kiếm, không gian trước mắt lập tức vặn vẹo, cuốn khói độc vào trong đó.
Người tới kiếm pháp linh động phiêu dật, hoàn toàn bất đồng Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng, mang một loại ám hợp Thiên Địa, không gian phủ đầy kịch độc ở dưới kiếm pháp ảnh hưởng, tạo thành một vòng xoáy to lớn, cuốn tới Nam Hoa lão tiên.
Cười lạnh một tiếng, Nam Hoa lão tiên cũng không nói nhiều, quạt xếp gập lại, rạch một cái, một bàn tay khác liên tục nhấn ba phát.
Ba thủ ấn này không có phong minh kịch liệt, cũng không có không gian ba động lợi hại, nhưng người tới thấy liền biến sắc, vội vàng lui về phía sau.
Thình thịch thình thịch thình thịch!
Mới vừa thối lui ra mấy bước, không gian nổ tung, xuất hiện ba hắc động to lớn.
Vù vù!
Nhìn đến đây, sắc mặt người tới càng thêm khó coi, vẫn không có ngừng, lần nữa lui về phía sau, mới vừa lui, địa phương vừa đứng lần nữa sụp đổ, như vậy liên tục, một mực thối lui ước chừng chín lần, công kích mới lắng xuống.
- Cửu Âm Tam Tuyệt Chỉ? Lại am hiểu dụng độc? Ngươi là... Nam Hoa lão tiên, Nam Hoa đại nhân?
Người tới ổn định thân hình, cũng không có vội vàng tấn công mà phun ra một hơi, sắc mặt ngưng trọng.
- Không biết ta là ai, liền dám động thủ, lá gan của ngươi thật lớn... Nhìn thân pháp cùng lực lượng của ngươi, chắc là trưởng lão của Hỏa Thần tông đi!
Nam Hoa lão tiên cũng không có vội xuất thủ, mà nhìn sang người kia, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, dâm tục ẩn chứa trong đó:
- Ngươi là Bích Lạc tiên tử?
Đối phương xinh đẹp như vậy, lại sử dụng lực lượng của Hỏa Thần tông, danh tự này nhất thời từ não hải toát ra.
Phải biết Bích Lạc tiên tử được xưng mỹ nữ Thần giới, nói riêng về xinh đẹp, xưng thiên hạ đệ nhất mỹ nữ cũng không kém chút nào!
Người trước mắt này, cho hắn loại cảm giác ấy!
Người quen thuộc Nam Hoa lão tiên đều biết, Độc là yêu thích thứ nhất của hắn, yêu thích thứ hai chính là người đẹp, nhất là mỹ nữ nổi danh Thần giới!
Nữ nhân trước mắt này, chẳng những dung mạo hoàn mỹ không tỳ vết, quan trọng hơn là thân thể linh khí mười phần, giống như mỹ ngọc, cho người ta một loại cám dỗ trí mạng!
Vừa so sánh với người này, những nữ nhân hắn chơi qua kia, thật không khác rác rưới, hoàn toàn không thể so sánh.
- Không nghĩ tới có thể để cho Nam Hoa đại nhân nói ra tên họ, tiểu nữ thật là vạn phần vinh hạnh!
Người tới cười nhạt, như nụ hoa cởi mở, đẹp không thể tả.
Nam Hoa lão tiên nhận không sai, cứu Nhiếp Vân chính là Bích Lạc tiên tử!
Sau khi Nhiếp Vân rời đi, nàng cảm thấy ân tình của đối phương còn không có hoàn toàn báo đáp, liền theo đuôi ở phía sau.
Thực lực của nàng là Hoàng cảnh viên mãn, Nhiếp Vân tự nhiên không cách nào phát hiện, sau khi đi tới Hồng Hà thành, thấy Nhiếp Vân có Viên Cửu làm thị vệ, lại luyện hóa khôi lỗi liền yên lòng, không có quá chú ý!
Cũng bởi vì buông lỏng một chút mới xảy ra chuyện!
Trước đây không lâu, quét mắt một phen, lúc này mới phát hiện hắn bị người đuổi giết, lập tức vọt tới.
Ngăn trở người này, nàng cũng không biết thân phận của đối phương, cho đến thi triển ra Cửu Âm Tam Tuyệt Chỉ, giờ mới hiểu được, gia hoả trước mắt chính là Nam Hoa lão tiên nổi tiếng Thần giới!
Người này không chuyện ác nào không làm, ở trong cường giả Hoàng cảnh viên mãn cũng coi như đỉnh tiêm... Nhiếp Vân một Vương cảnh nho nhỏ, làm sao đắc tội lão quái vật như vậy?
- Hắc hắc... Không cần khách khí!
Nhìn chằm chằm thân thể mềm mại không tỳ vết chút nào của Bích Lạc tiên tử, ánh mắt của Nam Hoa lão tiên lóe lên, không biết nghĩ cái gì.
- Vị Nhiếp Vân này là bằng hữu của ta, không biết nơi nào đắc tội đại nhân, tại hạ thay hắn bồi tội với ngươi... hy vọng đại nhân có thể hạ thủ lưu tình, tha hắn một lần!
Thấy ánh mắt trần trụi của đối phương, giống như muốn xé y phục của nàng, Bích Lạc tiên tử lộ ra một tia chán ghét, bất quá thực lực của đối phương ở nơi đó, mặc dù nàng vừa mới lên cấp, cũng chỉ là Hoàng cảnh đỉnh phong tiến vào viên mãn, so với lão quái vật kia còn kém một đoạn lớn.
- Tha hắn một lần?
Ánh mắt của Nam Hoa lão tiên chợt lóe:
- Thiếu chút nữa giết chết ta, loại thù này, không đội trời chung, ngươi cảm thấy ta sẽ tha sao.
- Cái này...
Bích Lạc tiên tử không biết hai người có mâu thuẫn gì, nghe được Nhiếp Vân xém giết chết hắn, mặt cười hơi đổi.
Một Vương cảnh xém giết chết cường giả Hoàng cảnh viên mãn? Thật hay giả?
Nếu như là thật, đây chính là sinh tử đại thù, không thể nào hóa giải.
- Người khác cầu tha thứ, ta chắc chắn sẽ không nghe, bất quá Tiên tử cầu tha thứ, ta có thể cân nhắc...
Thấy biểu tình của nàng, Nam Hoa lão tiên cười hắc hắc, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Thấy bộ dáng này của hắn, Bích Lạc tiên tử nhíu mày.
Nói thật, vẻ đẹp của nàng rất nhiều người thấy đều sẽ có ý tưởng bất lương, nhưng trực tiếp như vậy vẫn là lần đầu tiên! Cố nén không vui trong lòng nói:
Bình luận truyện