Chương 142: Thủy Mạc Thiên Quang Trận
Ở chính giữa, tất cả mọi người đều ngưng thở lại, tất cả đều vô cùng khẩn trương, đồng thời cũng có không ít con mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm vào tám tòa thạch đình bên cạnh mộ huyệt. Tám tòa thạch đình này mỗi tòa chứa một thạch quan, không biết ở trong đó có gì nhưng chắc chắn là bảo vật của Dược tông Thủy Tà Thiên, một bộ thanh giai trung cấp kiếm quyết cùng với ba hạt Tích Huyết Tử Kim đan, tam giai đê cấp. Nói không chừng, tám thứ trong thạch quan đó hiện đang bị một cái lồng khí vây lấy, cái lồng khí này không ai mở ra được, không ai vào được.
Loại khí này Diệp Bạch đã thấy lần đầu tiên ở trong Huyền Vũ các của Diệp gia, chỉ có điều so với lồng khí ở Diệp gia Huyền Vũ các thì cái này lợi hại hơn rất nhiều lần. Diệp gia Huyền Vũ các bố trí là Thủy hộ nguyên trận, còn ở đây nhất định là đại trận.
Thanh âm của Kiếm lão bỗng nhiên vang lên trong đầu của Diệp Bạch:
- Không sai, đây chính là thủy mạc quang trận, thủy hộ nguyên trận tiến giai, nhị giai trung cấp trận pháp, chỉ có điều đáng tiếc chính là trongn kiếm thạch đã có một trận đồ thủy mạc thiên quang, cho dù ngươi có lấy được cũng không được ban thưởng, đây chỉ là một trận pháp không có ý nghĩa mà thôi.
Diệp Bạch nghe vậy thì có cảm tưởng trận pháp này trong mắt Kiếm lão chẳng đáng là gì, không cần để ý tới. Tuy nhiên khi Diệp Bạch nghe được lại lịch của trận pháp Thủy Mạc Thiên Quang này chính là do Thủy Hộ nguyên trận tiến giai thì trong lòng thầm suy nghĩ xem uy lực của nó như thế nào.
Về phần có được ban thưởng hay không thì Diệp Bạch cũng không quan tâm lắm, dù sao đây cũng là nhị giai trận pháp, công có bao nhiêu điểm cống hiên, không đáng để mạo hiểm như vậy.
Lúc này Tử Lân Huyết cáp đang xoay vòng quanh, ở người của nó toát ra một luồng vụ khí màu lục, khiên cho thân ảnh của nó lúc ẩn lúc hiện, con mắt của nó đáng sợ nhìn chòng chọc về phía mọi người, hiển nhiên cũng cảm nhận được những người trước mặt nó không dễ đối phó. s
Đã là mãnh thú tứ giai thì chắc chắn phải có một chút thần trí. Tử Lân Huyết Cáp thủ hộ ở nơi này, bất kỳ ai cũng khó có thể vào huyệt mộ được, nếu như những người này từng người một đánh tay đôi với nó thì không ai là đối thủ, tuy nhiên bọn họ lại dùng thủ đoạn hèn hạ, tất cả tập hợp vào một chỗ, lấy đông hiếp yếu.
- Động thủ.
Xích phát lão tổ đột nhiên rống lên một hơi, hiển nhiên lão không muốn chờ đợi thêm nữa, chỉ thấy toàn thân của lão có một luồng liệt diễm bốc lên rồi co rút lại. Sau đó ở trong trường đấu luồng hỏa diễm bỗng nhiên dâng cao gấp ba lần, một luồng hỏa hồng trường cung xuất hiện.
- Liệt Dương cung thầ, phá diệt hỏa tiễn, nhanh!
Lắp tên, bắn tên, hỏa hồng tên trong nháy mắt đã hóa thành một đạo hoa ảnh, như một thiểm điện hướng về phía Tử Lân Huyết Cáp. Tử Lân Huyết Cáp toàn thân cứng như sắt, đao kiếm khó mà làm thương tổn được, tuy nhiên vị trí dưới con mắt bảy tấc chính là nhược điểm của nó, Xĩch phát lão tổ hướng về phía đó mà bắn tới.
Cùng lúc đó, Kiếm Si Công Tôn Kiếm cũng động thủ, chỉ thấy bàn tay của hắn vung lên một trảo, Thất Diệp Sinh tử kiếm thiên tru kiếm pháp vung lên, xoạt, xoạt, xoạt, ba đạo kiếm quang tựa hồ như là độc xà lao thẳng đến người của Tử Lân Huyết Cáp, cũng chính là điểm yếu của nó.
Hai người này đã động thủ, những người khác cũng không chần chừ nữa, tất cả đều hét lên một tiến, vợ chồng các chủ của Viên Thiên các nhìn nhau một cái rồi nhất tề gật đầu.
- Tằng niếp cô tô thành thượng thai.
Ở trên kiếm bãi, một luồng hỏa hồng kiếm bay ra, trong suốt như hồng ngọc.
Tử Phạ cũng ngâm ngâm nói:
- Sai trần bất động địa y bình.
Bàn tay của hắn khẽ vẫy ra, một thanh băng lam trường kiêm xuất hiện, mỏng như cánh băng, long lanh ánh sáng.
Ấn Tử Thiên cười cười một tiếng, trường kiếm hạ xuống mà nói:
- Kỷ hồi tỷ ỷ, la phu do tiểu! Nguyệt lý mộ vân khai!
Thanh hỏa kiếm bắt đầu bay ra, hóa thành một đạo kiếm quang, bay thẳng về phía mắt trái của Tử Lân Huyết cáp.
Tử Di mỉm cười, khuynh nước khuynh thành nói:
- Yến ngũ tự tri hoài cựu lũy.
Trường kiếm của nàng vung lên, thân kiếm toát ra một luồng tinh quang lam sắc, tinh quang ngưng tụ, biến thành một thanh băng trùy, đoạn hà tiêu tận, bay thẳng về phía mắt phải của Tử Lân Huyết cáp.
Lục giai đỉnh cấp kiêm quyết, Tương Tư dẫn, hai người tả hữu như một, một băng một hỏa đồng thời hướng về phía hai con mắt của Tử Lân Huyết cáp.
- Ha ha, các ngươi đã động thủ thì làm sao thiếu ta được.
Thanh âm của một lão phụ vang lên, đây chính là Khô Mộc Ma Y mỗ mỗ, quải trượng của lão vung ra.
Ngũ Hỏa đồng tử cũng nhấc tay lên, ngón tay lượn lờ một vòng khép mở, xoay tròn như một hỏa diễm lốc xoáy. Đột nhiên, nó hợp thành một chỗ, hình thành nên một hỏa cầu cực đại, đánh thẳng về phía Tử Lân huyết cáp.
Trên trường vang lên từng tiếng cười lạnh, vô thanh vô tức, ở sau lưng ba thanh bảo kiếm đồng thời xuất ra khỏi vỏ, hình thành nên một đạo màu xanh biếc, tựa hồ như là những dòng nước lưu động vậy. Đây chính là Bích Thủy Trường thiên kiếm, một thanh huyền binh tam giai trung cấp, có sáu màu sắc, đỏ, xanh, vàng, lục, lam, xanh nước biển. Đây chính Thiên Thu lục đạo kiếm, tam giai trung cấp, tựa hồ như là nước sông hoàng tuyền, mang theo một thân kiếm nghệ chảy về phía đông, liên man không dứt. Đây chính là một Hoàng Tuyền kiếm, tam giai trung cấp, thanh kiếm này hợp cùng một chỗ, so với Kiếm Si Công Tôn Kiêm và Thất Diệp Sinh Tử Kiếm thì không hề thua kém nửa phần. Ba đạo kiếm quang tán ra rất nhiều quang mang, hóa thành ba đạo lưu tinh hướng về phía Tử Lân Huyết cáp.
Không gian lập tức có một luồng thải hồng điểu lục, một đạo hoàng tuyền trường hà.
Nhật Nguyệt tông chủ bắt đầu mỉm cười, tựa hồ như là nhật nguyệt mới lên, ngân hà phấp phới. Trên tay của y không có binh khí, y không cần bất kỳ cái binh khí nào, hai bàn tay của y dang ra, vô số binh khí rít gào ra bên ngoài. Tay áo bay múa, những luồng khí này hình thành ra vô số luồng đạo hướng về phía thân thể cao lớn của Tử Lân Huyết Cáp. Đây chính là Tứ Tượng Khóa Long công tuyệt học của Nhật Nguyệt tông, chính là thần công trói buộc trong thiên hạ, vô cùng mạnh mẽ. Ở phía bên của Cực Đại Ma đế thì có một cảnh tượng khác, chỉ thấy hắc khí lượn lờ xung quanh hắn, tựa hồ như là tiếng quỷ khóc, áo bào của hắn tung bay, lục khí không ngừng quay cuồng, tựa hồ như là biển rộng sôi trào vậy, vô số ma đầu bắt đầu xuất hiện. Sau đó hắn vung tay lên, ma đầu toàn bộ đều lao ra, phóng về phía Tử Lân Huyết cáp, trong không trung có vô số làn khí lưu, thiên địa nhất thời biến sắc.
Mà bạch phát lão nhân thì mỉm cười, cũng không thấy lão hành động gì. Tuy nhiên bất thình lình một quyền của lão đột nhiên chém ra, một quyền này tuy không mang theo một luồng gió mạnh nhưng vô cùng kỳ lạ, khiến cho thần sắc của mọi người xung quanh phải biến đổi.
Mười vị đỉnh cấp Huyền sư đối đầu với một con mãnh thú tứ giai tương đương với Cường giả huyền tông, Tử Lân Huyết Cáp.
Cuộc chiến đấu kịch liệt bắt đầu diễn ra, huyết nhục bay tán loạn, thiên địa dao động, nhật nguyệt vô quang. Vừa rồi bởi vì cuộc chiến đấu này mà cả thần vụ cốc như muốn bị phá hủy, lúc này nó còn muốn kịch liệt hơn. Dần dần ở trong sơn cốc có một luồng địa chấn xuất hiện một lần nữa, tất cả mọi người vô cùng sợ hãi mà chạy đi. Mãi đến khi chạy được vài dặm, cảm thấy an toàn mọi người mới đứng lại, tất cả đều mặt cắt không còn một hột máu.
Đây là cường giả Huyền Sư đỉnh cấp chiên đấu cùng với mãnh thú Tứ giai có thực lực tương đương với cường giả Huyền Tông, thật sự là một chuyện đáng sợ. Người bình thường không thể đến gần, nếu khong kết cục chính là cái chết.
Diệp Bạch cũng lùi về phía xa xa, lẳng lặng quan sát trận chiến này. Đột nhiên, hai mắt của hắn nhìn thấy một bóng người làm cho hắn hoài nghi, tuy nhiên khi nhìn kỹ thì lại không giống. Thế nhưng Diệp Bạch vẫn cảm thấy có một cảm giác quen thuộc, người này đứng ở phía sau lưng những người kia, sẵn sàng trợ giúp, đồng thời phong tỏa đường lui của Tử Lân Huyết Cáp trước sự vây công của mấy chục vị đỉnh cấp Huyền Sư. Người này mặc một bộ quần áo dơ bẩn, không ai chú ý tới hắn, ngay từ đâu lúc chiên đấu hắn cũng giống như những người khác, vô cùng chật vật tránh né, không hề phát ra công kích. Mọi người nhìn vào thì nghĩ rằng hắn chắc là một người tán tu, nhưng Diệp Bạch phát hiện rằng trên người của hắn có một bóng dáng tựa như là tửu công Bùi Vũ Thiên vậy.
- Bốp.
Tử Lân Huyết cáp mạnh mẽ quẫy mình một cái, đem một huyền sư đánh văng ra bên ngoài, thịt nát xương tan, rớt xuống mặt đất.
- Bốp, bốp, bốp, bốp.
Trong nháy mắt bảy đỉnh cấp huyền sư đã bị đánh bại, năm người bị trọng thương, hai người bị tử vong.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt như muốn rút lui. Nguồn tại http://Truyện Bất Hủ
Tuy nhiên đúng lúc này Xích Phát lão tổ lại thẳng tiến về phía trước, vung hai nắm đấm màu đỏ về phía bụng của Tử Lân Huyết cáp, nội kình truyền vào, ầm một tiếng, khiến cho bụng của tử lân huyết cáp như muốn nổ tung ra.
Cùng lúc đó, Kiếm Si Công Tôn Kiêm cùng với Thất Diệp Sinh Tử Kiếm đã hóa thành hai đạo đen trắng, đâm về phía bụng của Tử Lân Huyết Cáp. Vợ chồng các chủ Viên Thiên các cũng đồng thời đánh về phía hai con mắt của nó. Hai con mắt của Tử lân Huyết cáp lúc này đã bị hủy, nó đã bị đui mù, nhất thời càng trở nên giận dữ hơn. Thừa dịp cơ hội này, Ma Y mỗ mỗ, Ngũ Hỏa tư tử, Thương Không Tràng, Nhật Nguyệt tông chủ, Cực Ma đại đế, Bạch phát lão nhân sáu người đều đồng thời tấn công về phía Tử Lân Huyết cáp, cuối cùng con mãnh thú cấp độ Huyền Tông này cũng bị các vị Huyền Sư đánh chết, ngã xuống mặt đất.
Tử Lân Huyết Cáp vừa chết thì tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía thạch đình. Trong giây lát, hơn mười đạo thân ảnh phân biệt từ trong đó bay ra, đánh về phía Đông Thạch Đình. Xích Phát lão tổ, Kiếm Si Công Tôn Kiếm hai người này có tốc độ nhanh nhất, vượt qua khỏi vòng bảo hộ, bay về phía một đình. Không người nào dám tranh với họ, tuy nhiên trong đám người này có một người từ trước đến giờ không ai ngờ tới, chính là thân ảnh áo xám luôn lùi bước đã nhào tới, tốc độ vô cùng đáng sợ, so với Xích Phát lão tổ và Kiếm Si Công Tôn Kiếm còn nhanh hơn, hắn lao về một tòa thạch đình phía đông nam.
- Bùi tiền bối.
Diệp Bạch vốn một mực chú ý đến cuộc chiến bỗng sáng ngời hai con mắt. Lúc trước hắn còn chưa dám khẳng định nhưng giờ phút này khi Tử Lân Huyết Cáp bị giết chết, mọi người bắt đầu tranh đoạt bảo vật trong thạch đình thì Diệp Bạch cuối cùng cũng nhận ra thân ảnh của Tửu Công Bùi Vũ Thiên. Hóa ra người này không chết, cho dù đánh không lại Xích Phát lão tổ thì chạy trốn cũng chẳng sao.
Bình luận truyện