Vô Tận Kiếm Trang

Chương 692: Bốn tháng (15)



Nhìn bên trong bình ngọc có năm miếng Linh đan, Diệp Bạch lúc này không khỏi cảm khái vạn lần.

Mặc dù đã trải qua một điểm ngoài ý muốn, cuối cùng đan dược cũng thành hình, không phụ nỗ lực chính mình, hắn nhớ từ Tửu Công Bùi Vũ Thiên tiếp nhận Tích Huyết Tử Kim Đan phương thuốc lưu truyền này, mặc dù cũng có nghĩ tới hôm nay, nhưng tuyệt đối không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

Tại cuộc chiến Âm Xà hạp cốc, trong tay Ma Thần Cốc đệ tử Hắc Ma Vương, ngoài ý đạt được được đệ nhất gốc chủ Dược, Tử Khí Nhân Hình Hoa, Tử Cảnh Cốc cuối năm Đấu Giá Hội hắn dùng bốn mươi vạn điểm cống hiến tranh đoạt đệ nhị gốc chủ Dược Thiên Lam Tuyết Thảo.

Mà một gốc cây Giao Phục Hoàng Tuyền Chi cuối cùng, Diệp Bạch phải từ Lam Nguyệt xa thiên lý, chạy tới Xích mạc mới có được, cho nên có thể thấy năm miếng Linh đan này tất cả đều đáng giá.

Tất cả nỗ lực, đều đã được hồi báo, tất cả cố gắng cũng có giá trị, chính mình mặc dù đã trải qua gian khổ, nhưng thu hoạch được cũng thật là lớn.

Ai có thể nghĩ được, trong thiên hạ Đỉnh cấp Huyền sư tha thiết ước mơ Tông cấp thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan, muốn đoạt một miếng mà không thể được. Mà hiện tại, trong tay mình lại có năm lạp, việc này nếu truyền ra chỉ sợ sẽ khiến cả Huyền sư giới chấn động, không biết nhiều ít người muốn đoạt nó mà máu chảy đầu rơi.

Nhưng chính mình, không có khả năng cho bọn hắn có cơ hội này.

Nghĩ tới đây, Diệp Bạch lại không khỏi nhìn Viêm Mị, nếu đã đáp ứng, Đan thành cho nàng hai lạp. Hiện tại, cuối cùng cũng không phụ sở vọng, cũng phải thực hiện lời hứa này rồi.

Chính mình có ba miếng, cũng đã đủ rồi, hoàn toàn có thể trực tiếp trùng phá Huyền Tông cảnh giới. Còn thừa lại hai quả, cho nàng cũng không có cái gì, thế gian khó khăn nhất chính là ân nghĩa, Kỳ Thiên Chi Lệnh chính là tâm bệnh hôm nay có thể lấy hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan đổi, mặc dù vốn liếng có chút lớn, nhưng cuối cùng cũng là đáng giá.

Cuối cùng, Kỳ Thiên Chi Lệnh có ý nghĩa, chính mình cũng muốn hướng Vương cảnh tiến vào, mà lúc này, không có bối cảnh, không có chổ dựa, Kỳ Thiên Chi Lệnh liền trở thành một cái cọc trọng yếu, cũng có duy nhất cơ hội của hắn mà thôi.

Vẫy tay một cái, Diệp Bạch đem Huyền Tinh còn thừa lại trên mặt đất đều thu hồi, Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh lần nữa bằng bàn tay nhỏ, được hắn thu vào trong Tam Mãng Tuyết Giới.

Rồi sau đó, Diệp Bạch đi tới trước mặt Viêm Mị, móc ra một cái bình ngọc khác, đem hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan để vào trong đó, đưa cho Viêm Mị.

- Cho ngươi, trước đó đáp ứng ngươi.

- Này. . .

Nhìn Diệp Bạch nhét vào trong tay Đan Bình, ở bên trong Đan Bình có hai lạp Tử Quang mơ hồ, chính giữa còn có hai tiểu giao giương nanh múa vuốt, tựa hồ ngửa lên mặt lên trời rít gào, Viêm Mị mặc dù có ngu ngốc đi chăng nữa, lúc này cũng có thể rõ ràng hai lạp Đan dược quý giá vô cùng, trong đó còn có Tứ phẩm Linh dược dĩ cùng đông đảo Tam cấp phụ trợ Linh dược, không hỏi cũng tự biết.

Hiện tại Diệp Bạch lập tức đưa cho nàng hai quả, cơ hồ phân một nửa, điều này làm cho nàng có thể tĩnh tâm được đây, vốn tưởng rằng, Diệp Bạch hôm đó nói, bất quá là thuận miệng mà thôi, không nghĩ rằng đan thành, Diệp Bạch lại phân cho nàng một nửa.

- Cái này không được, quá quý trọng, ta không thể nhận được.

Cuối cùng Viêm Mị còn hạ xuống quyết tâm, nếu biết Diệp Bạch coi trọng đan này như thế, tất nhiên đối với hắn trọng yếu, nếu như hắn dùng ba lạp không đủ, lại cho chính mình, đến lúc đó liền phiền toái. Cho nên mặc dù trong lòng cực kỳ hiếu kỳ, nhưng cuối cùng nàng từ chối khéo.

- Ha hả.

Thấy thế, Diệp Bạch cười một tiếng, tất nhiên đoán được ý nghĩ Viêm Mị trong lòng hắn cũng không khỏi phân trần, lại lần nữa đem Đan Bình nhét vào trong tay Viêm Mị, cười nói:

- Yên tâm đi, trong tay ta ba miếng đủ rồi, hơn nữa Đan dược này đối với người, cũng chỉ có thể phát huy một lần, sau này liền vô dụng, yên tâm nhận đi.

Ngừng lại một chút, thấy Viêm Mị còn có chút không hiểu, hắn không khỏi cười nói:

- Đây chính là trả lại Kỳ Thiên Chi Lệnh ân tình, ta không phải đã nói, ba tháng sau tất có kết quả, ngươi nhìn, lúc này mới hơn hai tháng một chút, ta nói, có thể có sai. Cho nên, vì thể ngươi hãy thu đi.

- Này. . .

Nghe vậy, Viêm Mị cuối cùng cũng không khước từ, chỉ là, nghe Diệp Bạch nói đây là đo nàng nhường Kỳ Thiên Chi Lệnh, lúc ấy Diệp Bạch nói qua, tuyệt đối cho nàng vật phẩm không thấp hơn Kỳ Thiên Chi Lệnh, hai lạp Linh đan này mặc dù trân quý, nhưng thật có thể cùng Kỳ Thiên Chi Lệnh so sánh sao?

Trong lòng Viêm Mị không quá tin tưởng, bất quá, nàng vốn không có trông cậy vào Diệp Bạch thật sự có thể trả lại cho nàng một phần Kỳ Thiên Chi Lệnh, hôm đó nói như vậy, cũng bất quá là tự bảo vệ mình mà thôi, cho nên, mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng nàng lại thức thời vẫn không hỏi, yên lặng đem hai lạp Linh đan thu vào trong lòng.

Nhìn thấy bộ dáng nàng, Diệp Bạch đã biết ý nghĩ trong lòng nàng như thế nào rồi, hắn không khỏi cười một tiếng, nói:

- Ngươi cũng không nên coi thường hai lạp Linh đan này, hãy nghe ta nói nếu như ngươi cho rằng hai lạp Linh đan này so ra kém hơn Kỳ Thiên Chi Lệnh, ngươi có thể cự tuyệt đón nhận, ngày sau ta tìm vật khác tương đương, như thế nào?

- Ân?

Nghe thấy lời Diệp Bạch nói, Viêm Mị tất nhiên biết Diệp Bạch đã nói, tất nhiên không phải giả rồi, nàng biết Diệp Bạch là người giả dối, hơn nữa hắn đã trịnh trọng hướng chính mình nói rõ, thì hai lạp Đan dược này, tất có Bất Phàm.

Bởi vậy, Viêm Mị cuối cùng cũng hứng thú, nhịn không được xin hỏi:

- Vậy hai lạp Đan dược, rốt cuộc là cái gì, tại sao trân quý như thế?

Trong lòng mặc dù cũng đã bán tin, nhưng cuối cùng nàng vẫn có cảm giác có chút không quá chân thật.

Nghe vậy, Diệp Bạch cười một tiếng, đưa tay chỉ chỉ Đan Bình, nói:

- Ngươi nếu như không tin, không ngại mở ra xem liền biết.

- A.

Viêm Mị nghe vậy, bởi vì trong lòng hiếu kỳ, cho nên chậm rãi mở ra nắp bình, đem Đan Bình ngửi một chút, trong giây lát, sắc mặt nàng nhất thời thay đổi, đầu tiên là kinh hãi, sau đó mừng như điên, nếu không dám chậm trễ, vội vàng đem Đan Bình gắt gao nắm trong tay, sợ như bị biến mất vậy. Diệp Bạch thấy thế, không khỏi cười một tiếng, nói:

- Như thế nào, có cái gì cảm thụ?

Viêm Mị lúc này mới từ chấn kinh phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Diệp Bạch, ánh mắt mặt bất khả tin, nói:

- Ta. . . Ta chỉ ngửi thấy đan hương, trong cơ thể, trong cơ thể Huyền khí lại sôi trào giống như, nếu như nuốt vào đi, thì…

Nàng cơ hồ như nói không ra lời, Đan dược thần kỳ như thế, nàng lần đầu tiên nghe nói, chưa bao giờ từng gặp qua.

Thực ra nàng cũng chỉ có được một bộ phận Hỏa Mị cung truyền thừa mà thôi, phía sau cũng không có cái thế lực gì lớn, biết đến bảo vật, cũng cực có hạn, giống như Tích Huyết Tử Kim Đan trân quý Linh đan, chỉ là nghe cũng chưa từng nghe, cho tới lúc này, còn đoán không ra trong tay cầm rốt cuộc là cái gì.

Diệp Bạch nghe vậy, không khỏi ha ha cười một tiếng, nói:

- Tốt lắm, thu hoạch thật tốt đi, không vạn bất đắc dĩ, không nên lấy ra cho bất luận kẻ nào nhìn thấy, nếu không, có thể sẽ cho ngươi mang đến đại họa ngập trời.

Nghe xong lời Diệp Bạch, lúc này, Viêm Mị tâm tình cuối cùng cũng bình phục một chút, vội vàng trân trọng đem Đan Bình thu vào, sau đó nhịn không được hướng Diệp Bạch hỏi:

- Vậy Đan dược rốt cuộc tên là gì, có tác dụng gì?

Đây là nghi vấn của nàng từ tháng trước, từ lúc Diệp Bạch Luyện đan bắt đầu, nàng trong lòng liền thập phần hiếu kỳ, bất quá Diệp Bạch một mực không nói, nàng cũng không có cách nào hỏi, hiện tại có kết quả rồi, tự nhiên cũng kiềm chế không được nữa.

Diệp Bạch nghe vậy, sắc mặt lần đầu tiên trở nên có chút trịnh trọng đứng lên, chậm rãi nói:

- Vật này tên là Tích Huyết Tử Kim Đan, đã từng Lam Nguyệt tam tông đầu lĩnh, Linh Hoa Môn Thiên tài Huyền sư Dược tông Thủy Tà Thiên sáng chế ra, có tỷ lệ thật lớn hỗ trợ từ Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, nhất cử đột phá đến Huyền Tông chi cảnh. Có thể nói, nếu vô số người biết bảo bối này thì đầu rơi tranh đoạt, đương thời vì ba lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, vô số Huyền sư tụ tập tại La Lâm Quốc, máu chảy thành sông. Cuối cùng, lại chỉ có ba người đắc thủ, cho nên, ta mới nói, nếu như bị người biết ngươi trong tay có hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, chỉ sợ ngươi không có lợi, cho nên nhất định phải bảo tồn thật tốt, không để người biết được, ngay cả một điểm tin tức cũng không thể tiết lộ.

- Chờ ngươi sớm ngày đạt tới Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, dùng tự nhiên có nhất định tỷ lệ, đột phá đến Huyền Tông chi cảnh, nếu như vận khí tốt, có lẽ, ngươi có thể trở thành Hỏa Mị cung Huyền Tông.

- Một viên Tích Huyết Tử Kim Đan có khả năng hiệp trợ người đột phá Tông cấp cảnh giới thánh dược, ngươi… truyện được lấy tại truyenbathu.vn

Thanh âm Viêm Mị, lập tức nói lắp, nàng nhìn Diệp Bạch tựa như thấy quỷ vậy, nàng căn bản không thể tin được Diệp Bạch nói chuyện, Linh dược trân quý như vậy đừng nói là mua, bất cứ vốn liếng gì cũng có người nguyện ý bỏ ra, cho nên khi nó xuất hiện là một tràng máu chảy đầu rơi. Hiện tại, Diệp Bạch lại giao cho nàng.

Nàng nguyên vốn tưởng rằng, chính mình cả đời này, mục tiêu lớn nhất là đột phá Huyền Tông cảnh giới, mà nàng còn không biết thiếu niên này lại cho nàng cơ hội. Nếu như bình thường nàng không ai chỉ dẫn, tưởng muốn tiến giai quả thực chỉ là một cái Mộng cảnh mà thôi.

Nhưng hiện tại, nàng biết được, Diệp Bạch giao cho nàng hai lạp đan dược có khả năng hiệp trợ đột phá Tông cấp cảnh giới thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan, nàng trong lòng kinh ngạc, có thể nghĩ đáy lòng nổi lên sóng lớn. Nàng kinh ngạc nhìn Diệp Bạch, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Linh đan trân quý này, hắn lại có khả năng luyện chế? Điều này đại biểu cho cái gì, chỉ cần có Linh dược, hắn có thể cuồn cuộn không ngừng luyện chế Tích Huyết Tử Kim Đan, cái này đại biểu cho cái gì, Viêm Mị làm sao có thể không hiểu, đừng nói thực lực Diệp Bạch, chỉ bằng khả năng luyện đan của hắn thì ở tông môn thì địa vị tôn sùng vô cùng, hưởng thụ đãi ngộ chí tôn.

Chẳng lẽ, trong tay của hắn, lại có phương thuốc Tích Huyết Tử Kim Đan lưu truyền, từ đâu mà có, sao lại có được?

Cho tới lúc này, Viêm Mị phát hiện, chính mình càng ngày càng nhìn không rõ Diệp Bạch rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện