Vô Tận Kiếm Trang

Chương 765: Anh hùng mịch (5)



Diệp Bạch nhìn về phía Phó Tinh Di, nhàn nhạt nói:

- Đến đây đi, nếu như ngươi có thể thắng ta, ta sẽ đến Ma Thần Cốc tạ tội, nhưng…

Sau đó Diệp Bạch nhìn thoáng qua Phó Tinh Di, nhàn nhạt nói:

- Ta có một câu khuyến cáo, không biết có nên nói hay không?

Phó Tinh Di dường như đoán được Diệp Bạch muốn nói cái gì, nhưng cũng nói:

- Diệp công tử mời nói.

Diệp Bạch nhìn hắn nói:

- Phó công tử tao nhã, giống như hoa sen, băng thanh ngọc khiết, Phó công tử cùng Yến Cực Sơn, hoàn toàn bất đồng, điều này rất tốt…

Ngừng lại một chút, hắn tiếp tục nói:

- Nhưng ngươi chọn Ma Thần Cốc, cũng là chọn sai môn phái rồi.

Phó Tinh Di nghe vậy, chỉ là mỉm cười, nói:

- Đa tạ Diệp công tử hảo ý nhắc nhở, bất quá, Tinh Di không biết được thân thế của mình, Ma Thần Cốc dưỡng ta thành người, nuôi ta lớn lên, ân trọng như núi, ân này không thể không báo đáp, nhưng ta mặc dù thân tại Ma Môn, hành vi lại không như vậy, chỉ cần tâm ta bổn chánh, không sợ đao sơn Kiếm Hải, ngoại giới bình luận.

Nghe vậy, Diệp Bạch liền biết tâm ý đã định, căn bản không sửa đổi được, lập tức nhìn Phó Tinh Di thật sâu, nói:

- Hy vọng như thế đi, hy vọng ngươi giữ lại được bổn tính chất phác, nếu không, có ngày ta đánh tới trước cửa Ma Thần Cốc, khi đó, tất cả không vãn hồi được nữa.

Nghe vậy, Phó Tinh Di cười nói:

- Ngày đó, sẽ không đến?

Diệp Bạch gật đầu:

- Đúng vậy. Hy vọng như vậy.

Hai người không có nói tiếp, Phó Tinh Di nhìn thoáng qua sắc trời, nói:

- Khai chiến đi, thời gian không còn nhiều lắm.

Diệp Bạch gật đầu, duỗi tay ra nói:

- Mời.

Phó Tinh Di nhắm hai mắt lại, sau một lát mở ra, trong ánh mắt Hắc vụ khởi động, quanh người, từng đợt ba động lộ ra một tia khí tức quỷ dị giống như có vô số Thiên Ma chớp động vậy.

Trong tay Phó Tinh Di bán tứ cấp Thái Cổ Thần Long giản, lại lần nữa từ từ biến thành Tử sắc, hơn nữa so với trận quyết đấu với Lôi Hành Không lúc trước, càng đen hơn, tản mát ra một luồng ba động đáng sợ.

Làm người khác tim đập nhanh hơn.

Hắn biết không phải địch thủ của Diệp Bạch, cho nên sử dụng chiêu cường đại nhất là chiêu Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết đệ tam biến, Cuồng Ma biến. Đó là Ma Thần tam tuyệt đệ nhất tuyệt, Song Kiếm Hợp Bích thuật.

- Oanh.

Trời đất ầm vang, vạn vật run rẩy, lôi giáng trời cao.

Uy thế như vậy làm mọi người biến sắc.

Tuy nhiên Diệp Bạch lúc này, rất là bình tĩnh.

Hắn bỗng nhiên xuất thủ, tại trên người điểm ra bảy tám lần, thoáng như có bảy tám con điểu long từ đầu ngón tay hắn lao ra, sau đó, khí thế trên người hắn đột nhiên suy yếu rất nhiều, so với Phó Tinh Di không sai biệt lắm.

Xem cuộc chiến, các Đại tông môn Tông chủ, con mắt co rụt lại:

- Hoá long điểm huyệt tự phong Huyền Nguyên.

Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ sắc mặt tươi cười, có chút chậm lại, mà Ma Thần Cốc Cốc Chủ con mắt sáng lên, lộ ra vẻ mong được.

- Hắn thật sự phong bế Huyền Nguyên, chỉ có thực lực Đỉnh cấp Huyền sư, cùng Phó Tinh Di đánh một trận.

- Nếu như hắn là trung vị Huyền Tông, Tinh Di không có nửa phần cơ hội, nhưng hiện tại rõ ràng, Tinh Di tại Đỉnh cấp Huyền sư, cơ bản không có địch thủ.

- Diệp Bạch tự đại, Hừ.

Một tiếng hừ lạnh, Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ lúc này nhất thời ngoan sắc, cả người phấn chấn đứng lên, nếu như Phó Tinh Di có thể đánh bại Diệp Bạch…

Ngoại giới truyền ra, cũng sẽ không nói Diệp Bạch tự phong Huyền Nguyên gì gì đó, chỉ biết hắn là trung vị Huyền Tông, thua ở một tên Đỉnh cấp Huyền sư Ma Thần Cốc Tam đại đệ tử mà thôi. Lúc đó kết quả sẽ tạo thành cái gì, không hỏi có biết.

Các Đại tông môn Tông chủ, hai mặt nhìn nhau, ánh mắt phức tạp, không biết nói cái gì.

Một trung vị Huyền Tông, đối chiến với một vị Đỉnh cấp Huyền sư, vốn thắng dễ dàng, nhưng hắn cố ý tự phong Huyền Nguyên, phong cách quang minh lỗi lạc, ai có thể bằng đây?

Đối diện, khí thế của Phó Tinh Di đã đến đỉnh điểm, thấy một màn như vậy, cũng nhịn không được sắc mặt hơi đổi, cũng triệt hồi chiêu thức trong tay, nhìn Diệp Bạch, quát:

- Ta không cần, ngươi không cần tự phong Huyền Nguyên cùng ta đối địch, nếu như vậy ta cho dù thắng, cũng không có ý nghĩa.

Nghe vậy, Diệp Bạch mỉm cười, nói:

- Ta muốn dùng thực lực Đỉnh cấp Huyền sư cùng ngươi giao chiến, như thế vừa mới công bình, nếu như có thể thắng ta, tự nhiên tất cả đều tốt, nếu như không thể thì không có ý nghĩa sao?

Phó Tinh Di nhìn Diệp Bạch:

- Thật sự ngươi tin tưởng thắng ta sao?

Diệp Bạch mỉm cười nói:

- Không sai.

Đến nơi này, hắn dừng một chút, nói:

- Ta đây đồng ý, tài nghệ không bằng người, cho dù thất bại, cũng không oán hận.

Diệp Bạch thấy thế, gật đầu cười nói:

- Bắt đầu đi.

Phó Tinh Di nói:

- Hảo, đây chính là ngươi tự tìm, không trách được ta, Trưởng Thằng Phược Nhật.

Quát to một tiếng, Phó Tinh Di vận đầy đủ Huyền khí, Thần Long giản trong tay bỗng nhiên hóa thành một điều Tử sắc trường long, hóa thành hàn quang, hướng về phía Diệp Bạch mạnh mẽ lao đến.

Thấy thế, Diệp Bạch cười khẽ một tiếng, sử dụng Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ nhảy qua.

Rồi sau đó, hắn dùng một chỉ điểm xuất, có một đạo Huyết Quang bay ra, đó là Lục cấp Đỉnh cấp Huyền kỹ, Lăng Thiên Huyết Chỉ.

Thấy thế, âm thanh Phó Tinh Di lạnh lùng nói:

- Cũng chỉ như thế sao, ta nhìn cũng không thấy tốt lắm?

Thân hình Phó Tinh Di né qua một chỉ của Diệp Bạch, hai tay đồng thời sử xuất.

- Phản Cừu Thương Bì, Thiên Thu nhất tuyết.

Giữa không trung, một chiêu của Phó tinh Di, nhất tề hướng ngực Diệp Bạch công kích đến.

Thấy thế Diệp Bạch mỉm cười, mạnh mẽ điểm xuất ra hai ngón tay, ngay lập tức có hai đạo thanh quang hiện lên, không khí có chút ba động phát ra "Tê, tê. . ." hai tiếng vang nhỏ, sau đó va chạm vào Thần Long giản của Phó Tinh Di.

Phó Tinh Di chỉ cảm thấy hổ khẩu chấn động, toàn thân tê rần, trong lòng bàn tay chảy ra máu tươi, hắn lúc này không khỏi ngạc nhiên vô cùng.

- Đây là chỉ pháp gì?

Nhưng hắn không biết, chỉ pháp này chỉ là một môn Lục cấp Cao cấp Tê Phong Chỉ mà thôi, nhưng Diệp Bạch sử dụng thêm tứ trọng Điếu Thiềm ám kình, kết quả lại mạnh mẽ như thế.

Kình đạo như vậy, so sánh với Lăng Thiên Huyết Chỉ, còn muốn cao hơn gấp đôi.

Điều này cũng khó trách Phó Tinh Di ngạc nhiên như thế, hắn trước đây cũng không có cùng Diệp Bạch giao thủ, tự nhiên không biết thực lực Diệp Bạch đáng sợ đến như vậy.

Lúc này giao chiến rõ ràng, có lẽ Diệp Bạch mặc dù phong ấn Huyền khí trung vị Huyền Tông, nhưng thực lực tuyệt không dưới mình.

Lúc này Phó Tinh Di thần sắc trở nên trịnh trọng, hơi trầm ngâm, toàn thân khí thế thay đổi, Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết đệ ngũ biến, Long Mãng biến trực tiếp sử dụng ra.

Chỉ thấy sau lưng của hắn bỗng nhiên hét lên một tiếng, lúc này giống như long, giống như mãng, đầu sinh song giác kỳ dị hiện ra, trên người Phó Tinh Di trong khoảng thời gian ngắn, khí thế phóng đại ra.

Hắn hét to lên, chém xuống một tầng Tử Quang, rồi sau đó xuất ra.

Lúc này Thần Long giản tại giữa không trung, vẽ ra vù vù, một đạo U Hắc quang hoa, lộ vẻ đáng sợ cực kỳ, nơi đi qua, không khí đều bị xé rách, mơ hồ lộ ra.

- Thần Long tiễn dực, Thùy Thiên Kích Vân.

Đối diện, Diệp Bạch nhìn thấy như vậy, cũng trịnh trọng hẳn lên, Phó Tinh Di có thể trở thành Ma Thần Cốc đệ nhất thân truyền đệ tử, cùng Lôi Hành Không xưng là Lam Nguyệt song kiệt.

Phần công kích này, Đỉnh cấp Huyền sư tầm thường, căn bản không thể tiếp được.

Nhưng hắn không phải là một vị Đỉnh cấp Huyền sư phổ thông, cho dù tự phong Huyền Nguyên, nhưng vẫn là một vị trung vị Huyền Tông, Huyền sư phổ thông không thể bằng được.

Nhẹ nhàng kêu lên, thân hình Diệp Bạch nhanh chóng quay ngược trở lại, sau đó nhìn Phó Tinh Di cười lạnh một tiếng, Thần Long giản tại giữa không trung xẹt qua một đạo quỹ tích, cắt qua hai đạo Tử Khí, khí thế càng thêm ngưng trọng.

Dưới đài, thấy một màn như vậy, vang lên tiếng kinh hô, mọi người lúc này cũng không biết Diệp Bạch tự phong Huyền khí, nhìn thấy một vị trung vị Huyền Tông bị Phó Tinh Di Đỉnh cấp Huyền sư bức thành như vậy, đều lớn tiếng kinh hô, lộ ra ánh mắt không thể tin được.

Hoàng Linh, Cốc Tâm Lan lộ ra chấn kinh cùng lo lắng, vốn bọn họ không thể tưởng tượng được như vậy, tình cảnh này bọn họ cũng không lo lắng.

Bất quá, đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết bình tĩnh hơn nhiều, bọn họ tin tưởng thực lực Diệp Bạch, tin tưởng hắn có biện pháp, cho nên cũng không lo lắng gì. Bạn đang đọc chuyện tại truyenbathu.vn

Quả nhiên. . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện