Vô Thượng Thần
Chương 53
Luyện một bài kiếm, phía đông bắt đầu có vầng mặt trời hiện ra.
Thực ra mặt trời đó đã tắt từ rất lâu rồi, nói chính xác nó chỉ là một hành tinh đầy nham thạch, macma, nhưng lại ẩn chứa năng lượng khổng lồ. Lợi dụng điều đó, tập đoàn Thạch Linh đã lắp đặt 889 tỷ chiếc bóng nhiệt lượng trên toàn bộ hành tinh khiến nó y chang như một mặt trời vậy. Từ đó, vừa đỡ lãng phí năng lượng, lại còn thu được một khoản thuế vô cùng khổng lồ từ rất nhiều hành tinh. Một vốn được vô số lợi nhuận, khiến rất nhiều người đỏ mắt, về sau này lại mọc lên rất nhiều mặt trời nhân tạo, khiến cho vũ trụ cũng sáng lên vô số lần.
Hít sâu một hơi, Vinh chậm rãi ngồi xuống khoanh chân lại, nhìn rất là bình thường nhưng mỗi lần hô hấp của cậu lại không hề tầm thường một chút nào. Mỗi lần hít vào trong thiên địa như có một luồng thanh khí bị cậu hấp thụ. Sau đó cỗ khí này chầm chậm hòa nhập vào lục phủ ngũ tạng¿¿¿ sau khi đã hoàn toàn yên tĩnh lại thì mới há mồm, mạnh mẽ thở ra!
Thở ra thật dài...
Từ trong miệng Vinh có thể thấy được, lờ mờ có một loại khí có màu sắc ảm đạm bị cậu thở ra ngoài. Sau khi hoàn toàn thở ra, Vinh ngậm chặt miệng, lại hít sâu vào thêm lần nữa.
Sau đó lại tiếp tục lặp lại quá trình hít thở như vậy...
Phương pháp hô hấp này chính là từ Hỗn Độn Kinh, nó giúp Vinh có thể bài trừ rất nhiều tạp chất trong cơ thể, thu nạp Khí trong thiên địa để tạo cơ sở vững chắc cho nội phủ. Luyện thể dễ, luyện lục phủ ngũ tạng mới khó. Linh khí ở Hạ giới ít tới đáng thương, tu luyện tăng lên tu vi là điều không thể nào, thế nên Vinh hấp thụ Khí để rèn luyện nội phủ. Mục đích của cậu chính là tạo một cơ sở để tu hành Đạo Thể.
Vinh không có tiên thiên đạo thể như Hàn Băng, thế nên phải bỏ ra nỗ lực gấp ngàn vạn lần để tu hành. Sư phụ đã căn dặn, trụ cột mới là quan trọng nhất, thêm vào đó, gia thế của thân thể này cũng không phải tầm thường ở Hạ giới nên cậu cũng không vội tu Đạo Thể.
Phương Đông hừng sáng, vầng thái dương mạnh mẽ hiện lên khỏi đường chân trời, Vinh hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu chậm rãi thu công, lẳng lặng đứng thẳng một hồi, chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, có một loại sảng khoái nói không nên lời…
Vớ lấy chiếc khăn, lau qua khuôn mặt non nớt đã ướt đẫm mồ hôi. Quay sang hqg hỏi:
- Mới sáng sớm đã có chuyện gì sao?
Hqg cười khổ, chưa biết mở miệng thế nào. Chuyện hôm qua gây ra oanh động không hề nhỏ. Nhất là Phương Gia, chuyện này xảy ra ngay trên địa bàn của họ nên ngay lập tức bọn họ đã bắt đầu điều tra. Vượt qua hai khu huấn luyện S+ cấp hoàn mỹ, nhân tài như thế, nếu chiêu mộ được vào gia tộc chắc chắn sẽ được trọng điểm bồi dưỡng. Sau này chắc chắn sẽ là trụ cột trọng yếu cho gia tộc. Còn nếu không chiêu mộ được, ngoài sáng chắc họ sẽ không làm gì nhưng trong tối có lẽ sẽ ra tay diệt trừ. Thiên tài như vậy, nếu không có bối cảnh sau lưng chắc chắn sẽ bị bóp chết hoặc phải chịu vô số chèn ép từ mọi mặt.
- Thiếu gia… cậu vào thế giới thực tế ảo có vượt qua khu huấn luyện Tân Binh sao?
Hqg hỏi dò, lão mặc dù đã đoán ra tám, chín phần mười là vị thiếu gia này, nhưng tâm lý vẫn có chút hồi hộp hỏi lại. Nếu là thực sự, vụ việc này có chút lớn, cần phải đưa thiếu gia tới chỗ phu nhân ngay lập tức trước khi Phạm Gia công bố ra đoạn video với cao tầng vũ trụ Nam Minh.
- Ừ? Có chuyện gì à?
Hb chưa từng vào thế giới thực tế ảo, nhưng huấn luyện khu ý thức chiến đấu Tân Binh cậu cũng đã từng tham gia. Thậm chí bây giờ cậu vẫn chưa vượt qua được khu huấn luyện Tân Binh nữa. Nghe thấy hqg kêu thiếu gia đã vượt qua khu huấn luyện Tân Binh, hb cũng có chút giật mình nhưng lại không quá ngạc nhiên. Thực lực của thiếu gia cậu cũng đã từng lãnh giáo qua, thậm chí cậu thấy ngay cả hqg cũng kiêng kỵ thiếu gia vô cùng nên vượt qua cũng là điều đương nhiên.
- Không có chuyện gì, chỉ là mười hai tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát đi tới chỗ phu nhân tại tinh hệ II. Lần này một đội ám vệ tinh anh sẽ bí mật hộ tống cho thiếu gia rời đi tinh cầu GJ 431. Mong thiếu gia chuẩn bị.
- Ồ! Đi rồi sao? Vậy còn ngươi?
Vinh vừa đi vào phòng, vừa hỏi.
- Tôi ở lại dọn dẹp mấy thứ, thiếu gia yên tâm, tôi sẽ đuổi kịp nhanh nhất có thể.
Vinh gật gật đầu, tùy ý để hqg an bài.
Tắm qua một lần, vừa mới bước ra đã có rất nhiều nữ phục vụ xinh đẹp đang bưng từng đĩa thức ăn đang bốc khói nghi ngút đặt lên bàn. Thấy Vinh đi ra, mấy cô gái không khỏi nhanh tay hơn một chút, như một đàn bướm bay qua bay lại không ngừng.
Một người phụ nữ tầm 28~29 tuổi thấy Vinh đi ra liền tiến về phía cậu, cúi người nói:
- Thiếu gia! Bữa sáng của cậu đã chuẩn bị xong. Mời cậu dùng bữa.
Vinh cũng chỉ gật đầu một cái rồi đi tới bàn ăn, ở đây biết được thân phận của cậu, ngoài ám vệ cùng hqg ra, còn lại trong khách sạn này không còn ai nữa. Hiển nhiên người phụ nữ này cũng là một thành viên trong Ám vệ.
Những cô phục vụ vội vàng sắp xếp lại mấy món cuối cùng rồi đứng lui sang một bên, khuôn mặt bọn họ vẫn nở ra một nụ cười thản nhiên tiêu chuẩn, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng gió ngập trời.
Không ngờ đích thân phó giám đốc tới đây đốc thúc bọn họ chuẩn bị bữa sáng, chỉ vì phục vụ bữa sáng cho một tên nhóc. Mà nhìn những món ăn trên bàn, bọn họ cũng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
“Kia là nấm Matsutake sao? Ôi còn có cả nấm Alba. Hai loại nấm đắt nhất cả tinh cầu, giá của nó phải 60.000 dollar một cân. Nhưng không ngờ lại tách ra phần tủy nấm để xào? Đây là dùng mấy cân đây?”
Một cô phục vụ cả kinh.
“Súp vi cá mập, trứng cá Caviar, bò Kobe nướng tiêu đen… “
Có cô phục vụ hiểu biết nhiều xì xầm.
- Kia… kia có phải là? Thịt Kaiju?
Nhưng khi nhìn thấy món ở giữa, cô gái đó lại hít lạnh một hơi, không khỏi nói hơi lớn một chút. Bàn ăn sáng này, rốt cuộc là tốn mất bao nhiêu tiền? Nghĩ thôi bọn họ cũng đã rùng cả mình, chỉ sợ lương cả đời bọn họ cũng không đủ để ăn một bữa sáng của cậu bé trước mắt này.
Người phụ nữ kia ánh mắt sắc lạnh nhìn qua, hơi hất đầu một cái, làm cô gái kia sắc mặt trắng bệch, vội vàng lui ra ngoài.
Người phụ nữ đó đợi cho Vinh ngồi xuống mới tiến lên, phục vụ bữa sáng cho Vinh. Nhìn người phụ nữ này khuôn mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng khẩn trương. Đây chính là thiếu chủ Nguyễn Gia thần bí trong truyền thuyết, hqg đã đích thân chỉ thị cho cô xuống phục vụ thiếu gia, đối với cô, đây chính là một cái cơ hội cực tốt để thăng chức. Chỉ cần biểu hiện thật tốt, nói không chừng sau này sẽ thăng cấp thật nhanh.
Dù sao, trong mắt cô đây cũng chỉ là một đứa trẻ, tạo ra thiện cảm vẫn là dễ dàng vô cùng.
Cởi ra chiếc comple, nhẹ nhàng vén lên cổ tay áo, định phục vụ Vinh ăn sáng. Nhưng Vinh lại khoát khoát tay, nói:
- Không cần đâu, để tự ta làm.
Không phải là Vinh xấu hổ, cũng không phải là ngại có người phục vụ cậu tới tận mồm, chỉ là vì mấy món ăn này cậu nhìn không thấy hợp mắt, cho dù có thì cũng chỉ là món ở giữa bàn kia là cậu còn nhìn nhiều một chút.
Đưa tay xoay một cái, chiếc đĩa ở giữa bàn kia nhẹ nhàng tiến về phía cậu. Theo trí nhớ của cái thân thể này, đây chính là thịt Kaiju, món ăn được coi là xa xỉ nhất vũ trụ. Một cân thịt chỉ sợ có giá một triệu dollar Nam Minh, cho dù một gia đình khá giả một chút, chỉ sợ làm cả đời may ra mới mua được một cân. Đó là tính bảo thủ thôi, thịt Kaiju cho dù có tiền cũng không mua được.
Hơn nữa đây mới chỉ là Kaiju cấp 1, nếu là cấp 2 hoặc hơn nữa, có lẽ người thường cả đời không bao giờ gặp được. Chỉ có những thế lực trung, thế lực lớn mới có thể sở hữu.
Nó có giá đắt như vậy cũng không phải là vì ngon hay đẹp mắt, mà là vì nó có thể tăng lên thể chất nhân loại.
Từ vạn năm trước, nhân loại lúc đó yếu hơn bây giờ vô số lần hiện tại, bọn họ dựa vào chủ yếu cũng chỉ là công nghệ và hợp tác với người Đại Hòa giới mới cầm cự được một hơi, lui về rìa vũ trụ.
Sau bao nhiêu trận chiến có lớn có nhỏ, một nhà sưu tầm những vật trên thân Kaiju nổi tiếng trong giới chợ đen không ngờ công bố ra một tin tức cực kỳ kinh người. Thịt của Kaiju có thể giúp tăng thể chất nhân loại lên một cách cực kỳ khó tin.
Tin tức này gây oanh động một thời gian rất lâu, các nhà khoa học không phải là không từng nghiên cứu qua xác Kaiju, thậm chí còn từng nghiên cứu qua một vài con Kaiju còn sống. Nhưng lại không phát hiện ra cái gì, lúc đó lại không ai nghĩ tới, thịt Kaiju có thể ăn được.
Cả nhân loại lúc đó cực kỳ điên cuồng.
Thực ra mặt trời đó đã tắt từ rất lâu rồi, nói chính xác nó chỉ là một hành tinh đầy nham thạch, macma, nhưng lại ẩn chứa năng lượng khổng lồ. Lợi dụng điều đó, tập đoàn Thạch Linh đã lắp đặt 889 tỷ chiếc bóng nhiệt lượng trên toàn bộ hành tinh khiến nó y chang như một mặt trời vậy. Từ đó, vừa đỡ lãng phí năng lượng, lại còn thu được một khoản thuế vô cùng khổng lồ từ rất nhiều hành tinh. Một vốn được vô số lợi nhuận, khiến rất nhiều người đỏ mắt, về sau này lại mọc lên rất nhiều mặt trời nhân tạo, khiến cho vũ trụ cũng sáng lên vô số lần.
Hít sâu một hơi, Vinh chậm rãi ngồi xuống khoanh chân lại, nhìn rất là bình thường nhưng mỗi lần hô hấp của cậu lại không hề tầm thường một chút nào. Mỗi lần hít vào trong thiên địa như có một luồng thanh khí bị cậu hấp thụ. Sau đó cỗ khí này chầm chậm hòa nhập vào lục phủ ngũ tạng¿¿¿ sau khi đã hoàn toàn yên tĩnh lại thì mới há mồm, mạnh mẽ thở ra!
Thở ra thật dài...
Từ trong miệng Vinh có thể thấy được, lờ mờ có một loại khí có màu sắc ảm đạm bị cậu thở ra ngoài. Sau khi hoàn toàn thở ra, Vinh ngậm chặt miệng, lại hít sâu vào thêm lần nữa.
Sau đó lại tiếp tục lặp lại quá trình hít thở như vậy...
Phương pháp hô hấp này chính là từ Hỗn Độn Kinh, nó giúp Vinh có thể bài trừ rất nhiều tạp chất trong cơ thể, thu nạp Khí trong thiên địa để tạo cơ sở vững chắc cho nội phủ. Luyện thể dễ, luyện lục phủ ngũ tạng mới khó. Linh khí ở Hạ giới ít tới đáng thương, tu luyện tăng lên tu vi là điều không thể nào, thế nên Vinh hấp thụ Khí để rèn luyện nội phủ. Mục đích của cậu chính là tạo một cơ sở để tu hành Đạo Thể.
Vinh không có tiên thiên đạo thể như Hàn Băng, thế nên phải bỏ ra nỗ lực gấp ngàn vạn lần để tu hành. Sư phụ đã căn dặn, trụ cột mới là quan trọng nhất, thêm vào đó, gia thế của thân thể này cũng không phải tầm thường ở Hạ giới nên cậu cũng không vội tu Đạo Thể.
Phương Đông hừng sáng, vầng thái dương mạnh mẽ hiện lên khỏi đường chân trời, Vinh hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu chậm rãi thu công, lẳng lặng đứng thẳng một hồi, chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, có một loại sảng khoái nói không nên lời…
Vớ lấy chiếc khăn, lau qua khuôn mặt non nớt đã ướt đẫm mồ hôi. Quay sang hqg hỏi:
- Mới sáng sớm đã có chuyện gì sao?
Hqg cười khổ, chưa biết mở miệng thế nào. Chuyện hôm qua gây ra oanh động không hề nhỏ. Nhất là Phương Gia, chuyện này xảy ra ngay trên địa bàn của họ nên ngay lập tức bọn họ đã bắt đầu điều tra. Vượt qua hai khu huấn luyện S+ cấp hoàn mỹ, nhân tài như thế, nếu chiêu mộ được vào gia tộc chắc chắn sẽ được trọng điểm bồi dưỡng. Sau này chắc chắn sẽ là trụ cột trọng yếu cho gia tộc. Còn nếu không chiêu mộ được, ngoài sáng chắc họ sẽ không làm gì nhưng trong tối có lẽ sẽ ra tay diệt trừ. Thiên tài như vậy, nếu không có bối cảnh sau lưng chắc chắn sẽ bị bóp chết hoặc phải chịu vô số chèn ép từ mọi mặt.
- Thiếu gia… cậu vào thế giới thực tế ảo có vượt qua khu huấn luyện Tân Binh sao?
Hqg hỏi dò, lão mặc dù đã đoán ra tám, chín phần mười là vị thiếu gia này, nhưng tâm lý vẫn có chút hồi hộp hỏi lại. Nếu là thực sự, vụ việc này có chút lớn, cần phải đưa thiếu gia tới chỗ phu nhân ngay lập tức trước khi Phạm Gia công bố ra đoạn video với cao tầng vũ trụ Nam Minh.
- Ừ? Có chuyện gì à?
Hb chưa từng vào thế giới thực tế ảo, nhưng huấn luyện khu ý thức chiến đấu Tân Binh cậu cũng đã từng tham gia. Thậm chí bây giờ cậu vẫn chưa vượt qua được khu huấn luyện Tân Binh nữa. Nghe thấy hqg kêu thiếu gia đã vượt qua khu huấn luyện Tân Binh, hb cũng có chút giật mình nhưng lại không quá ngạc nhiên. Thực lực của thiếu gia cậu cũng đã từng lãnh giáo qua, thậm chí cậu thấy ngay cả hqg cũng kiêng kỵ thiếu gia vô cùng nên vượt qua cũng là điều đương nhiên.
- Không có chuyện gì, chỉ là mười hai tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát đi tới chỗ phu nhân tại tinh hệ II. Lần này một đội ám vệ tinh anh sẽ bí mật hộ tống cho thiếu gia rời đi tinh cầu GJ 431. Mong thiếu gia chuẩn bị.
- Ồ! Đi rồi sao? Vậy còn ngươi?
Vinh vừa đi vào phòng, vừa hỏi.
- Tôi ở lại dọn dẹp mấy thứ, thiếu gia yên tâm, tôi sẽ đuổi kịp nhanh nhất có thể.
Vinh gật gật đầu, tùy ý để hqg an bài.
Tắm qua một lần, vừa mới bước ra đã có rất nhiều nữ phục vụ xinh đẹp đang bưng từng đĩa thức ăn đang bốc khói nghi ngút đặt lên bàn. Thấy Vinh đi ra, mấy cô gái không khỏi nhanh tay hơn một chút, như một đàn bướm bay qua bay lại không ngừng.
Một người phụ nữ tầm 28~29 tuổi thấy Vinh đi ra liền tiến về phía cậu, cúi người nói:
- Thiếu gia! Bữa sáng của cậu đã chuẩn bị xong. Mời cậu dùng bữa.
Vinh cũng chỉ gật đầu một cái rồi đi tới bàn ăn, ở đây biết được thân phận của cậu, ngoài ám vệ cùng hqg ra, còn lại trong khách sạn này không còn ai nữa. Hiển nhiên người phụ nữ này cũng là một thành viên trong Ám vệ.
Những cô phục vụ vội vàng sắp xếp lại mấy món cuối cùng rồi đứng lui sang một bên, khuôn mặt bọn họ vẫn nở ra một nụ cười thản nhiên tiêu chuẩn, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng gió ngập trời.
Không ngờ đích thân phó giám đốc tới đây đốc thúc bọn họ chuẩn bị bữa sáng, chỉ vì phục vụ bữa sáng cho một tên nhóc. Mà nhìn những món ăn trên bàn, bọn họ cũng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
“Kia là nấm Matsutake sao? Ôi còn có cả nấm Alba. Hai loại nấm đắt nhất cả tinh cầu, giá của nó phải 60.000 dollar một cân. Nhưng không ngờ lại tách ra phần tủy nấm để xào? Đây là dùng mấy cân đây?”
Một cô phục vụ cả kinh.
“Súp vi cá mập, trứng cá Caviar, bò Kobe nướng tiêu đen… “
Có cô phục vụ hiểu biết nhiều xì xầm.
- Kia… kia có phải là? Thịt Kaiju?
Nhưng khi nhìn thấy món ở giữa, cô gái đó lại hít lạnh một hơi, không khỏi nói hơi lớn một chút. Bàn ăn sáng này, rốt cuộc là tốn mất bao nhiêu tiền? Nghĩ thôi bọn họ cũng đã rùng cả mình, chỉ sợ lương cả đời bọn họ cũng không đủ để ăn một bữa sáng của cậu bé trước mắt này.
Người phụ nữ kia ánh mắt sắc lạnh nhìn qua, hơi hất đầu một cái, làm cô gái kia sắc mặt trắng bệch, vội vàng lui ra ngoài.
Người phụ nữ đó đợi cho Vinh ngồi xuống mới tiến lên, phục vụ bữa sáng cho Vinh. Nhìn người phụ nữ này khuôn mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng khẩn trương. Đây chính là thiếu chủ Nguyễn Gia thần bí trong truyền thuyết, hqg đã đích thân chỉ thị cho cô xuống phục vụ thiếu gia, đối với cô, đây chính là một cái cơ hội cực tốt để thăng chức. Chỉ cần biểu hiện thật tốt, nói không chừng sau này sẽ thăng cấp thật nhanh.
Dù sao, trong mắt cô đây cũng chỉ là một đứa trẻ, tạo ra thiện cảm vẫn là dễ dàng vô cùng.
Cởi ra chiếc comple, nhẹ nhàng vén lên cổ tay áo, định phục vụ Vinh ăn sáng. Nhưng Vinh lại khoát khoát tay, nói:
- Không cần đâu, để tự ta làm.
Không phải là Vinh xấu hổ, cũng không phải là ngại có người phục vụ cậu tới tận mồm, chỉ là vì mấy món ăn này cậu nhìn không thấy hợp mắt, cho dù có thì cũng chỉ là món ở giữa bàn kia là cậu còn nhìn nhiều một chút.
Đưa tay xoay một cái, chiếc đĩa ở giữa bàn kia nhẹ nhàng tiến về phía cậu. Theo trí nhớ của cái thân thể này, đây chính là thịt Kaiju, món ăn được coi là xa xỉ nhất vũ trụ. Một cân thịt chỉ sợ có giá một triệu dollar Nam Minh, cho dù một gia đình khá giả một chút, chỉ sợ làm cả đời may ra mới mua được một cân. Đó là tính bảo thủ thôi, thịt Kaiju cho dù có tiền cũng không mua được.
Hơn nữa đây mới chỉ là Kaiju cấp 1, nếu là cấp 2 hoặc hơn nữa, có lẽ người thường cả đời không bao giờ gặp được. Chỉ có những thế lực trung, thế lực lớn mới có thể sở hữu.
Nó có giá đắt như vậy cũng không phải là vì ngon hay đẹp mắt, mà là vì nó có thể tăng lên thể chất nhân loại.
Từ vạn năm trước, nhân loại lúc đó yếu hơn bây giờ vô số lần hiện tại, bọn họ dựa vào chủ yếu cũng chỉ là công nghệ và hợp tác với người Đại Hòa giới mới cầm cự được một hơi, lui về rìa vũ trụ.
Sau bao nhiêu trận chiến có lớn có nhỏ, một nhà sưu tầm những vật trên thân Kaiju nổi tiếng trong giới chợ đen không ngờ công bố ra một tin tức cực kỳ kinh người. Thịt của Kaiju có thể giúp tăng thể chất nhân loại lên một cách cực kỳ khó tin.
Tin tức này gây oanh động một thời gian rất lâu, các nhà khoa học không phải là không từng nghiên cứu qua xác Kaiju, thậm chí còn từng nghiên cứu qua một vài con Kaiju còn sống. Nhưng lại không phát hiện ra cái gì, lúc đó lại không ai nghĩ tới, thịt Kaiju có thể ăn được.
Cả nhân loại lúc đó cực kỳ điên cuồng.
Bình luận truyện