Vô Thường
Chương 363: Hạ lạc ngũ liễu căn
Chỉ cần có nó là có thể luyện chế ra được giải được giải độc tuyết tủy hàn băng, những cao thủ bị Tạ Tuyết Thần hạ độc tuyết tủy hàn băng có thể thoát khỏi vòng khống chế của hắn, trở thành trợ lực giúp Phi Tiểu Nhã và Ô Long Bảo, phản kháng ngược lại, để Tạ Tuyết Thần gieo gió gặt bão.
- Ngươi thực sự lấy được rồi, ha ha…
Mang chấp sự lớn tiếng nở nụ cười, nguyên bản hắn chỉ là ôm chờ mong đối với Đường Phong, thế nhưng thực không ngờ tới có thời điểm thực sự nhìn thấy liệt diễm cô, hắn cảm giác rất không thể tin tưởng.
- Trời cũng trợ giúp ta, Tạ Tuyết Thần, ta xem lần này ngươi có chết hay không!
Mang chấp sự gần như điên cuồng gầm lên, thần sắc trên mặt vặn vẹo biến dạng.
Hai đại sát thần hoảng sợ, bọn họ chưa bao giờ từng nhìn thấy Mang chấp sự thống hận bất cứ người nào tới loại trình độ này, tủy rằng nói Mang chấp sự là một tiểu nhân thường ngày rất âm hiểm, thế nhưng nếu muốn hắn đối phó ai, chỉ âm thầm ngáng chân, biểu hiện đối với người khác rất khách khách khí khí, thuộc về loại người giết người không thấy máu, thế nhưng lúc này hận ý và tức giận ngập trời của hắn đã tới trình độ không chút kiêng nể bộc phát ra ngoài, có thể nói Tạ Tuyết Thần đã hoàn toàn kích phát âm ngoan và hung tính trong lòng Mang chấp sự.
…
Tuyết Nữ sau khi sửng sốt chốc lát vội vàng xuất kiếm. Tranh một tiếng rung động nhẹ nhàng, Thủy Hàn Kiếm ra khỏi vỏ. Tuyết Nữ ngay trên thân kiếm bắn ba lần, ba đạo rung động màu băng lam mắt thường có thể nhìn thấy đươc từ trên thân kiếm truyền ra, không khí mặt hồ bình tĩnh giống như có ba hòn đá ném mạnh, rung động trực tiếp khuếch tán bốn phía, chốc lát biến mất không thấy.
Khi rung động khuếch tán ra, nhiệt độ trong phòng rất có tiết tấu giảm mạnh ba lần, thẳng cho tới khi một vòng cuối cùng biến mất, nhiệt độ bên trong mới bị thay thế bởi một mảnh thanh lương, tuy rằng không thể hoàn toàn áp chế, thế nhưng cuối cùng cũng đã tới trình độ có thể tiếp thu.
Khiếp sợ qua đi, tất cả mọi người tràn đầy trông môn nhìn chằm chằm vào Đường Phong, trong mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Chần chờ một lát, Tuyết Nữ mở miệng hỏi:
- Phong nhi, con… Không thụ thương sao?
Bản thân liệt diễm cô tản mát ra nhiệt lượng cực nóng rất cuồng bạo, cho dù là hai đại sát thần cầm trong tay cũng phải vận toàn bộ lực lượng chống lại mới không bị tổn thương. Thế nhưng lúc này Đường Phong đang để nó trong lòng bàn tay, căn bản không hề vận công, nhưng vẫn bình yên vô sự, không nói thụ thương, ngay cả đôi lông mày cũng không nháy lấy một cái, tràng cảnh ly kỳ như thế nào sao không khiến mọi người kinh hãi?
Bị Tuyết Nữ hỏi như vậy, Đường Phong cũng có chút nghi hoặc rồi. Hắn đột nhiên nhớ tới chính mình trước kia, tại thời điểm lấy liệt diễm cô đã bị cháy bỏng không nhẹ, mà hiện tại chỉ có thể cảm thụ được một điểm ấm áp mà thôi.
- Không có!
Đường Phong đáp ngoài miệng, nhưng trong lòng nghĩ tầm đại khái có quan hệ với tuyết tủy và hỏa tinh chính mình hấp thu.
Cũng chỉ có giải thích này mới thông thuận được, mặc kệ là hỏa tinh hay tuyết tủy chính mình hấp thu đều có tác dụng áp chế nhiệt độ cực nóng của liệt diễm cô, nhiệt độ của hỏa tinh so với liệt diễm cô không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, ngay cả thiên binh cũng có thể hòa tan trong nháy mắt, hỏa tinh vốn tồn tại trong cơ thể chính mình, chỉ là liệt diễm cô thì có là cái gì? Hơn nữa tuyết tủy có thuộc tính hoàn toàn tương phản so với liệt diễm cô, càng có tác dụng khắc chế nhiệt lượng của đối phương.
- Phong thiếu, ngươi giấu thứ này ở nơi nào?
Thang Phi Tiếu nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, thế nào cũng không rõ bảo bối tỏa nhiệt lượng kinh khủng như vậy, trước đây sao lại không thể cảm thụ được từ trên người Đường Phong. Lấy thực lực và cảm nhận của những người này, không có khả năng một điểm cũng không cảm thụ ra.
- Cất giấu thiếp thân!
Đường Phong không muốn nói ra bí mật của không gian mị ảnh:
- Cũng giống như vậy!
Vừa nói, một tay sờ vào trong ngực, thu liệt diễm cô vào trong không gian mị ảnh.
Cực nóng biến mất, trong phòng nhất thời biến thành băng hàn.
- Không biết vì sao, thời điểm ta cầm vào tay đã biến thành như vậy rồi!
Đường Phong lại lấy ra liệt diễm cô một lần nữa, ngữ khí yếu đuối nói.
Hắn đương nhiên không dựa vào chút lý do nho nhỏ này có thể lừa gạt được bao nhiêu cao thủ ở đây, chỉ là ai không có điểm bí mật? Thực tế Đường Phong nghĩ chính mình có bại lộ bí mật trước mặt mấy người ở đây cũng không thành vấn đề, thế nhưng chuyện tình không thể tưởng tượng nổi như chính mình hấp thu tuyết tủy và hỏa tinh nếu như để bọn họ biết được, bọn họ khẳng định sẽ có lo lắng hãi hùng. Đây chính là nhân tố cực kỳ không ổn định, cực kỳ trí mạng, nếu một ngày cân đối bị đánh vỡ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Quả nhiên, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhìn đến mức hắn vô cùng không tự nhiên, nhãn thần của mọi người đều hiện rõ thần sắc hoài nghi.
Không ai thích tìm hiểu việc riêng của người khác, tuy rằng bọn họ biết Đường Phong có giấu diếm, nhưng cũng không tìm hỏi tận cùng.
Tuyết Nữ khẽ cười một tiếng:
- Hài tử lớn rồi, luôn luôn có bí mật của chính mình.
- Nói như vậy, nguyên nhân Phong thiếu ngươi ngộ hiểm chính là bởi vì nguyên nhân tên này muốn ngươi đi lấy liệt diễm cô?
Đôi lông mày của Thang Phi Tiếu nhấc nhấc, vẻ mặt bất thiện nhìn sang Mang chấp sự.
- Cùng với Mang chấp sự không có bao nhiêu quan hệ.
Đường Phong lắc đầu, nếu như chỉ là lấy liệt diễm cô tự nhiên không có chuyện tình phía sau rồi, thế nhưng Đường Phong nhất thời hiếu kỳ hấp thu luôn hỏa tinh, sau đó mới dẫn tới một loại nguy nan.
- Lẽ nào các ngươi không suy nghĩ nhiều một chút sao? Đây chính là người thứ ba có thể đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, có thể lấy được liệt diễm cô ra ngoài, Tạ Tuyết Thần năm đó làm được việc này cũng phải hai mươi tuổi rồi!
Mang chấp sự với vẻ mặt cuồng nhiệt nói.
Mà Đường Phong lúc này chỉ trên dưới mười sáu tuổi mà thôi, so sánh như vậy, Đường Phong so với Tạ Tuyết Thần không cần bàn cãi lợi hại hơn rất nhiều, tại thời điểm tuổi tác tương đương Đường Phong, phỏng chừng Tạ Tuyết Thần vẫn đang an tâm tu luyện trong Đại Tuyết Cung.
Hai đại sát thần liếc mắt nhìn nhau, giơ ngón tay cái đối với Đường Phong:
- Phong thiếu, ngươi lợi hại!
Tuy rằng hai đại sát thần sớm không trông đợi vào việc so sánh tư chất đối với Đường Phong, thế nhưng mỗi một lần hắn đều làm được những chuyện chấn động nhân tâm như vậy, khiến người khác cảm thấy tự ti vô cùng.
- May mắn!
Đường Phong ngượng ngùng cười.
- Băng hỏa ba mươi sáu phong rất bá đạo sao?
Tuyết Nữ ở một bên nghi hoặc hỏi thăm.
- Đương nhiên.
Phi Tiểu Nhã vẫn ở một bên không hề chen miệng vào nói chuyện, lúc này nhịn không được hớn hở nói:
- Toàn bộ băng hỏa ba mươi sáu phòng vài chục năm gần đây chỉ có ba người đi hết, một người là tổ phụ của ta, một người là Tạ Tuyết Thần, còn một người chính là Đường Phong rồi.
- Thang thúc thúc và Đoạn thúc thúc năm đó cũng chỉ có thể đi tới phòng thứ ba mươi tư, về phần Mang chấp sự, hình như chỉ có thể đi được phòng thứ ba mươi hai. Người có thể đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, có thể nói mười năm cũng không chắc gặp được một người!
Bảo chủ đại nhân nói ra những lời này rất có điểm cảm giác thành tựu, tuy rằng không phải bản thân nàng vượt qua, thế nhưng đây chính là hành động vĩ đại của người trong lòng nàng a!
Nghĩ tới điều này, Tuyết Nữ nhịn không được nở nụ cười:
- Phong nhi thật lợi hại.
- Ha hả…
Khóe miệng Đường Phong co giật, hắn chung quy cảm giác Diệp cô cô đối với chính mình giống như tiểu hài tử.
- Chấp sự ngài muốn mấy cây?
Đường Phong hỏi, vốn dự định hắn chỉ cho Mang chấp sự một cây liệt diễm cô, còn lại coi như chiến lợi phẩm của chính mình. Dù nói thế nào đi nữa cũng là bản thân vượt qua mạo hiểm cực lớn mới mang được trở về.
Thế nhưng hiện tại, nghe mấy người nói chuyện, Đường Phong biết liệt diễm cô này nhất định là để luyện chế giải được giải độc tuyết tủy hàn băng, là mấy chốt quan hệ tới thái độ và lòng người của cao thủ Đại Tuyết Cung, chỉ cần giải trừ được độc tuyết tủy hàn băng trong người bọn họ, bọn họ có thể trợ giúp Phi Tiểu Nhã, trợ giúp chiếu cố Ô Long Bảo.
Sự việc quan trọng, Đường Phong không dám tàng tư, cho dù là liệt diễm cô có là thiên tài địa bảo, nhưng Đường Phong chưa biết dùng nó để luyện chế cái gì có ích cho chính mình.
- Ngươi không chỉ lấy một cây?
Mang chấp sự tỏa sáng hai mắt, vội vàng hỏi.
- Có sáu!
Đường Phong gật đầu.
- Toàn bộ liệt diễm co đều bị ta lấy hết.
- Thật tốt quá!
Mang chấp sự vui mừng quá đỗi, nguyên bản hắn đối với chuyện này không ôm nhiều kỳ vọng, mặc dù không có liệt diễm cô, Tạ Tuyết Thần cũng phải giết chết, Đại Tuyết Cung nhất định đại thương nguyên khí, nhưng chung quy vẫn tốt hơn bị Tạ Tuyết Thần chưởng quản, có điều ngoài dự liệu của hắn, Đường Phong mang tới kinh hỉ nối tiếp kinh hỉ.
- Cho ta bốn cây, có bốn cây là đủ rồi!
Mang chấp sự mở miệng nói.
Năm đó Tạ Tuyết Thần chỉ mang được một khối tuyết tủy hàn băng ra ngoài, luyện chế ra không ít độc dược để những cao thủ Đại Tuyết Cung ăn vào, nếu như có thể có bốn cây liệt diễm cô, hoàn toàn có thể luyện chế được số lượng giải được tương đương.
Đường Phong gật đầu, lấy ra một cây liệt diễm cô, đưa hết cho Mang chấp sự.
Hoàn hảo, cuối cùng chính mình vẫn còn giữ lại hai cây liệt diễm cô, loại thiên tài địa bảo như thế này luôn luôn có một ngày một đêm phát huy tác dụng rất lớn, Đường Phong đương nhiên không ghét bỏ.
Mang chấp sự đưa tay tiếp nhân, phải vận chuyển cương khí hộ thân chống đối lại nhiệt lượng cực nóng xâm nhập. Nhìn bốn cây liệt diễm cô trong tay, Mang chấp sự không nhịn được thở dài một hơi.
Tài liệu luyện chế giải được đã thu thập đủ, lại mời tới ba vị cao thủ đứng đầu trợ trận, tất cả hầu như đã chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần luyện chế xong giải được, như vậy mọi chuyện đều đã sẵn sàng.
- Được rồi được rồi, chuyện của ta thì sao?
Đường Phong mở miệng nói.
Hắn đương nhiên hỏi tới giao dịch giữa hắn và Mang chấp sự trước kia, Đường Phong tận hết khả năng giúp Mang chấp sự lấy liệt diễm cô, mà Mang chấp sự thì phụ trách tìm hiểu tin tức hạ lạc ngũ liễu căn.
Hiện tại đã có liệt diễm cô rồi, Đường Phong tự nhiên phải hỏi tới chuyện của chính mình.
Nghe được câu hỏi của Đường Phong, trên mặt Mang chấp sự hiện lên một tia áy náy, chần chờ chốc lát rồi mở miệng nói:
- Không có bất luận tin tức gì, tuy rằng ta đã để không ít người tìm hiểu, thế nhưng không hề có người nào nghe được cái tên này. Bất quá ngươi yên tâm, chỉ cần ta còn có một ngày sống sót, ta nhất định dốc hết toàn lực giúp ngươi tìm kiếm.
Da mặt dày như Mang chấp sự cũng cảm thấy có chút không ý tứ. Đường Phong chỉ bất quá là Địa giai, mạo hiểm sinh mạng để hoàn thành chuyện của chính mình nhờ cậy, mà chính mình ở bên ngoài không hề lo lắng thực hiện ước định, chỉ là tìm hiểm một chút tin tức cũng không hề làm được, so sánh với nhau, Mang chấp sự cũng có chút không yên lòng.
- Phong thiếu ngươi muốn tìm cái gì?
Thang Phi Tiếu nghi hoặc hỏi.
- Một loại dược liệu!
Đường Phong đáp, nhìn Mang chấp sự nói:
- Vô phương, chấp sự tận lực là được, ta nguyên bản không trông cậy có thể tìm được nhanh như vậy, dù sao ngũ liễu căn có rất ít người từng nghe nói qua.
- Ngũ liễu căn?
Hai đại sát thần nhướng mày:
- Đây là dược liệu gì?
Cho dù kiến thức của hai người rất rộng rãi cũng chưa bao giờ nghe nói qua cái tên này.
Ngược lại Tuyết Nữ bên cạnh mở miệng hỏi:
- Có phải là bộ dáng giống như cây liễu, căn cứ vào năm sinh trưởng khác nhau sẽ có số lượng rễ khác nhau?
Đường Phong cũng chưa bao giờ gặp qua, đâu biết được tường tận như vậy? Chỉ bất quá Linh Khiếp Nhan khẳng định biết đến, sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Linh Khiếp Nhan, Đường Phong mừng rỡ hỏi thăm:
- Cô cô người gặp qua?
Tuyết Nữ dịu dàng cười, chớp mắt vài cái đối với Đường Phong nói:
- Ngươi quên mấy năm nay cô cô làm cái gì rồi?
Đường Phong bừng tỉnh hiểu ra, những năm gần đây Tuyết Nữ một mực lẻn vào trong các tông môn trộm dược liệu, có thể nói đối với dược liệu có kiến thức rất rộng rãi, toàn bộ Lý Đường đế quốc, thậm chí toàn bộ đại lục không có người nào so sánh được.
- Cô cô thấy ở nơi nào?
Đường Phong truy hỏi.
Tuyết Nữ giả bộ cau mày, chỉ chỉ trán:
- Để ta suy nghĩ một chút, tuổi tác một xấp dày, có chút không nhớ được!
Vừa nói, khóe mắt còn hiện lên một tia tươi cười giảo hoạt.
Hai đại sát thần nhất thời toát mồ hôi lạnh, bọn họ thực sự không biết Tuyết Nữ bình thường băng lãnh không gì sánh được cư nhiên có thể có loại biểu tình này, có thể nói ra những lời như vậy. Nếu như tuổi tác của nàng một xấp dày, vậy chẳng phải hai người đều đã trở thành lão già gần đất xa trời rồi? Bất quá, hình như nàng chỉ tại thời điểm đối mặt với Đường Phong mới có một ít biểu tình và ngôn ngữ rất không bình thường.
Sự giảo hoạt của Tuyết Nữ hoàn toàn đọng lại nơi đuôi mắt, Đường Phong không phải là người mù, sao có thể không nhìn ra? Trên mặt nàng rõ ràng chính là biểu tình: “Ngươi cầu ta a, ngươi cầu ta ta sẽ nói cho ngươi.”
Ngũ liễu căn đối với Đường Phong có thể nói rất quan trọng, thời gian dài như vậy mới có một chút xu thế tìm được tin tức, Đường Phong làm sao bỏ qua?
Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể kéo da mặt dày, cầm lấy cánh tay Tuyết Nữ lay lay nói:
- Cô cô người nói cho ta biết đi!
- Phụt…
Một câu nói này tức thì khiến mọi người phì cười, bọn họ chưa từng nhìn thấy qua Đường Phong dùng loại ngữ khĩ này nói với người khác.
Trong lòng Tuyết Nữ đau xót, thiếu chút nữa khóc thành tiếng, năm đó đưa Đường Phong tới Thiến Tú hắn mới chỉ là một hài tử nằm trong tã lót, ngay cả nói cũng không nói được, chỉ biết oa oa khóc lớn.
- Ngươi thực sự lấy được rồi, ha ha…
Mang chấp sự lớn tiếng nở nụ cười, nguyên bản hắn chỉ là ôm chờ mong đối với Đường Phong, thế nhưng thực không ngờ tới có thời điểm thực sự nhìn thấy liệt diễm cô, hắn cảm giác rất không thể tin tưởng.
- Trời cũng trợ giúp ta, Tạ Tuyết Thần, ta xem lần này ngươi có chết hay không!
Mang chấp sự gần như điên cuồng gầm lên, thần sắc trên mặt vặn vẹo biến dạng.
Hai đại sát thần hoảng sợ, bọn họ chưa bao giờ từng nhìn thấy Mang chấp sự thống hận bất cứ người nào tới loại trình độ này, tủy rằng nói Mang chấp sự là một tiểu nhân thường ngày rất âm hiểm, thế nhưng nếu muốn hắn đối phó ai, chỉ âm thầm ngáng chân, biểu hiện đối với người khác rất khách khách khí khí, thuộc về loại người giết người không thấy máu, thế nhưng lúc này hận ý và tức giận ngập trời của hắn đã tới trình độ không chút kiêng nể bộc phát ra ngoài, có thể nói Tạ Tuyết Thần đã hoàn toàn kích phát âm ngoan và hung tính trong lòng Mang chấp sự.
…
Tuyết Nữ sau khi sửng sốt chốc lát vội vàng xuất kiếm. Tranh một tiếng rung động nhẹ nhàng, Thủy Hàn Kiếm ra khỏi vỏ. Tuyết Nữ ngay trên thân kiếm bắn ba lần, ba đạo rung động màu băng lam mắt thường có thể nhìn thấy đươc từ trên thân kiếm truyền ra, không khí mặt hồ bình tĩnh giống như có ba hòn đá ném mạnh, rung động trực tiếp khuếch tán bốn phía, chốc lát biến mất không thấy.
Khi rung động khuếch tán ra, nhiệt độ trong phòng rất có tiết tấu giảm mạnh ba lần, thẳng cho tới khi một vòng cuối cùng biến mất, nhiệt độ bên trong mới bị thay thế bởi một mảnh thanh lương, tuy rằng không thể hoàn toàn áp chế, thế nhưng cuối cùng cũng đã tới trình độ có thể tiếp thu.
Khiếp sợ qua đi, tất cả mọi người tràn đầy trông môn nhìn chằm chằm vào Đường Phong, trong mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Chần chờ một lát, Tuyết Nữ mở miệng hỏi:
- Phong nhi, con… Không thụ thương sao?
Bản thân liệt diễm cô tản mát ra nhiệt lượng cực nóng rất cuồng bạo, cho dù là hai đại sát thần cầm trong tay cũng phải vận toàn bộ lực lượng chống lại mới không bị tổn thương. Thế nhưng lúc này Đường Phong đang để nó trong lòng bàn tay, căn bản không hề vận công, nhưng vẫn bình yên vô sự, không nói thụ thương, ngay cả đôi lông mày cũng không nháy lấy một cái, tràng cảnh ly kỳ như thế nào sao không khiến mọi người kinh hãi?
Bị Tuyết Nữ hỏi như vậy, Đường Phong cũng có chút nghi hoặc rồi. Hắn đột nhiên nhớ tới chính mình trước kia, tại thời điểm lấy liệt diễm cô đã bị cháy bỏng không nhẹ, mà hiện tại chỉ có thể cảm thụ được một điểm ấm áp mà thôi.
- Không có!
Đường Phong đáp ngoài miệng, nhưng trong lòng nghĩ tầm đại khái có quan hệ với tuyết tủy và hỏa tinh chính mình hấp thu.
Cũng chỉ có giải thích này mới thông thuận được, mặc kệ là hỏa tinh hay tuyết tủy chính mình hấp thu đều có tác dụng áp chế nhiệt độ cực nóng của liệt diễm cô, nhiệt độ của hỏa tinh so với liệt diễm cô không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, ngay cả thiên binh cũng có thể hòa tan trong nháy mắt, hỏa tinh vốn tồn tại trong cơ thể chính mình, chỉ là liệt diễm cô thì có là cái gì? Hơn nữa tuyết tủy có thuộc tính hoàn toàn tương phản so với liệt diễm cô, càng có tác dụng khắc chế nhiệt lượng của đối phương.
- Phong thiếu, ngươi giấu thứ này ở nơi nào?
Thang Phi Tiếu nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, thế nào cũng không rõ bảo bối tỏa nhiệt lượng kinh khủng như vậy, trước đây sao lại không thể cảm thụ được từ trên người Đường Phong. Lấy thực lực và cảm nhận của những người này, không có khả năng một điểm cũng không cảm thụ ra.
- Cất giấu thiếp thân!
Đường Phong không muốn nói ra bí mật của không gian mị ảnh:
- Cũng giống như vậy!
Vừa nói, một tay sờ vào trong ngực, thu liệt diễm cô vào trong không gian mị ảnh.
Cực nóng biến mất, trong phòng nhất thời biến thành băng hàn.
- Không biết vì sao, thời điểm ta cầm vào tay đã biến thành như vậy rồi!
Đường Phong lại lấy ra liệt diễm cô một lần nữa, ngữ khí yếu đuối nói.
Hắn đương nhiên không dựa vào chút lý do nho nhỏ này có thể lừa gạt được bao nhiêu cao thủ ở đây, chỉ là ai không có điểm bí mật? Thực tế Đường Phong nghĩ chính mình có bại lộ bí mật trước mặt mấy người ở đây cũng không thành vấn đề, thế nhưng chuyện tình không thể tưởng tượng nổi như chính mình hấp thu tuyết tủy và hỏa tinh nếu như để bọn họ biết được, bọn họ khẳng định sẽ có lo lắng hãi hùng. Đây chính là nhân tố cực kỳ không ổn định, cực kỳ trí mạng, nếu một ngày cân đối bị đánh vỡ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Quả nhiên, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhìn đến mức hắn vô cùng không tự nhiên, nhãn thần của mọi người đều hiện rõ thần sắc hoài nghi.
Không ai thích tìm hiểu việc riêng của người khác, tuy rằng bọn họ biết Đường Phong có giấu diếm, nhưng cũng không tìm hỏi tận cùng.
Tuyết Nữ khẽ cười một tiếng:
- Hài tử lớn rồi, luôn luôn có bí mật của chính mình.
- Nói như vậy, nguyên nhân Phong thiếu ngươi ngộ hiểm chính là bởi vì nguyên nhân tên này muốn ngươi đi lấy liệt diễm cô?
Đôi lông mày của Thang Phi Tiếu nhấc nhấc, vẻ mặt bất thiện nhìn sang Mang chấp sự.
- Cùng với Mang chấp sự không có bao nhiêu quan hệ.
Đường Phong lắc đầu, nếu như chỉ là lấy liệt diễm cô tự nhiên không có chuyện tình phía sau rồi, thế nhưng Đường Phong nhất thời hiếu kỳ hấp thu luôn hỏa tinh, sau đó mới dẫn tới một loại nguy nan.
- Lẽ nào các ngươi không suy nghĩ nhiều một chút sao? Đây chính là người thứ ba có thể đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, có thể lấy được liệt diễm cô ra ngoài, Tạ Tuyết Thần năm đó làm được việc này cũng phải hai mươi tuổi rồi!
Mang chấp sự với vẻ mặt cuồng nhiệt nói.
Mà Đường Phong lúc này chỉ trên dưới mười sáu tuổi mà thôi, so sánh như vậy, Đường Phong so với Tạ Tuyết Thần không cần bàn cãi lợi hại hơn rất nhiều, tại thời điểm tuổi tác tương đương Đường Phong, phỏng chừng Tạ Tuyết Thần vẫn đang an tâm tu luyện trong Đại Tuyết Cung.
Hai đại sát thần liếc mắt nhìn nhau, giơ ngón tay cái đối với Đường Phong:
- Phong thiếu, ngươi lợi hại!
Tuy rằng hai đại sát thần sớm không trông đợi vào việc so sánh tư chất đối với Đường Phong, thế nhưng mỗi một lần hắn đều làm được những chuyện chấn động nhân tâm như vậy, khiến người khác cảm thấy tự ti vô cùng.
- May mắn!
Đường Phong ngượng ngùng cười.
- Băng hỏa ba mươi sáu phong rất bá đạo sao?
Tuyết Nữ ở một bên nghi hoặc hỏi thăm.
- Đương nhiên.
Phi Tiểu Nhã vẫn ở một bên không hề chen miệng vào nói chuyện, lúc này nhịn không được hớn hở nói:
- Toàn bộ băng hỏa ba mươi sáu phòng vài chục năm gần đây chỉ có ba người đi hết, một người là tổ phụ của ta, một người là Tạ Tuyết Thần, còn một người chính là Đường Phong rồi.
- Thang thúc thúc và Đoạn thúc thúc năm đó cũng chỉ có thể đi tới phòng thứ ba mươi tư, về phần Mang chấp sự, hình như chỉ có thể đi được phòng thứ ba mươi hai. Người có thể đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, có thể nói mười năm cũng không chắc gặp được một người!
Bảo chủ đại nhân nói ra những lời này rất có điểm cảm giác thành tựu, tuy rằng không phải bản thân nàng vượt qua, thế nhưng đây chính là hành động vĩ đại của người trong lòng nàng a!
Nghĩ tới điều này, Tuyết Nữ nhịn không được nở nụ cười:
- Phong nhi thật lợi hại.
- Ha hả…
Khóe miệng Đường Phong co giật, hắn chung quy cảm giác Diệp cô cô đối với chính mình giống như tiểu hài tử.
- Chấp sự ngài muốn mấy cây?
Đường Phong hỏi, vốn dự định hắn chỉ cho Mang chấp sự một cây liệt diễm cô, còn lại coi như chiến lợi phẩm của chính mình. Dù nói thế nào đi nữa cũng là bản thân vượt qua mạo hiểm cực lớn mới mang được trở về.
Thế nhưng hiện tại, nghe mấy người nói chuyện, Đường Phong biết liệt diễm cô này nhất định là để luyện chế giải được giải độc tuyết tủy hàn băng, là mấy chốt quan hệ tới thái độ và lòng người của cao thủ Đại Tuyết Cung, chỉ cần giải trừ được độc tuyết tủy hàn băng trong người bọn họ, bọn họ có thể trợ giúp Phi Tiểu Nhã, trợ giúp chiếu cố Ô Long Bảo.
Sự việc quan trọng, Đường Phong không dám tàng tư, cho dù là liệt diễm cô có là thiên tài địa bảo, nhưng Đường Phong chưa biết dùng nó để luyện chế cái gì có ích cho chính mình.
- Ngươi không chỉ lấy một cây?
Mang chấp sự tỏa sáng hai mắt, vội vàng hỏi.
- Có sáu!
Đường Phong gật đầu.
- Toàn bộ liệt diễm co đều bị ta lấy hết.
- Thật tốt quá!
Mang chấp sự vui mừng quá đỗi, nguyên bản hắn đối với chuyện này không ôm nhiều kỳ vọng, mặc dù không có liệt diễm cô, Tạ Tuyết Thần cũng phải giết chết, Đại Tuyết Cung nhất định đại thương nguyên khí, nhưng chung quy vẫn tốt hơn bị Tạ Tuyết Thần chưởng quản, có điều ngoài dự liệu của hắn, Đường Phong mang tới kinh hỉ nối tiếp kinh hỉ.
- Cho ta bốn cây, có bốn cây là đủ rồi!
Mang chấp sự mở miệng nói.
Năm đó Tạ Tuyết Thần chỉ mang được một khối tuyết tủy hàn băng ra ngoài, luyện chế ra không ít độc dược để những cao thủ Đại Tuyết Cung ăn vào, nếu như có thể có bốn cây liệt diễm cô, hoàn toàn có thể luyện chế được số lượng giải được tương đương.
Đường Phong gật đầu, lấy ra một cây liệt diễm cô, đưa hết cho Mang chấp sự.
Hoàn hảo, cuối cùng chính mình vẫn còn giữ lại hai cây liệt diễm cô, loại thiên tài địa bảo như thế này luôn luôn có một ngày một đêm phát huy tác dụng rất lớn, Đường Phong đương nhiên không ghét bỏ.
Mang chấp sự đưa tay tiếp nhân, phải vận chuyển cương khí hộ thân chống đối lại nhiệt lượng cực nóng xâm nhập. Nhìn bốn cây liệt diễm cô trong tay, Mang chấp sự không nhịn được thở dài một hơi.
Tài liệu luyện chế giải được đã thu thập đủ, lại mời tới ba vị cao thủ đứng đầu trợ trận, tất cả hầu như đã chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần luyện chế xong giải được, như vậy mọi chuyện đều đã sẵn sàng.
- Được rồi được rồi, chuyện của ta thì sao?
Đường Phong mở miệng nói.
Hắn đương nhiên hỏi tới giao dịch giữa hắn và Mang chấp sự trước kia, Đường Phong tận hết khả năng giúp Mang chấp sự lấy liệt diễm cô, mà Mang chấp sự thì phụ trách tìm hiểu tin tức hạ lạc ngũ liễu căn.
Hiện tại đã có liệt diễm cô rồi, Đường Phong tự nhiên phải hỏi tới chuyện của chính mình.
Nghe được câu hỏi của Đường Phong, trên mặt Mang chấp sự hiện lên một tia áy náy, chần chờ chốc lát rồi mở miệng nói:
- Không có bất luận tin tức gì, tuy rằng ta đã để không ít người tìm hiểu, thế nhưng không hề có người nào nghe được cái tên này. Bất quá ngươi yên tâm, chỉ cần ta còn có một ngày sống sót, ta nhất định dốc hết toàn lực giúp ngươi tìm kiếm.
Da mặt dày như Mang chấp sự cũng cảm thấy có chút không ý tứ. Đường Phong chỉ bất quá là Địa giai, mạo hiểm sinh mạng để hoàn thành chuyện của chính mình nhờ cậy, mà chính mình ở bên ngoài không hề lo lắng thực hiện ước định, chỉ là tìm hiểm một chút tin tức cũng không hề làm được, so sánh với nhau, Mang chấp sự cũng có chút không yên lòng.
- Phong thiếu ngươi muốn tìm cái gì?
Thang Phi Tiếu nghi hoặc hỏi.
- Một loại dược liệu!
Đường Phong đáp, nhìn Mang chấp sự nói:
- Vô phương, chấp sự tận lực là được, ta nguyên bản không trông cậy có thể tìm được nhanh như vậy, dù sao ngũ liễu căn có rất ít người từng nghe nói qua.
- Ngũ liễu căn?
Hai đại sát thần nhướng mày:
- Đây là dược liệu gì?
Cho dù kiến thức của hai người rất rộng rãi cũng chưa bao giờ nghe nói qua cái tên này.
Ngược lại Tuyết Nữ bên cạnh mở miệng hỏi:
- Có phải là bộ dáng giống như cây liễu, căn cứ vào năm sinh trưởng khác nhau sẽ có số lượng rễ khác nhau?
Đường Phong cũng chưa bao giờ gặp qua, đâu biết được tường tận như vậy? Chỉ bất quá Linh Khiếp Nhan khẳng định biết đến, sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Linh Khiếp Nhan, Đường Phong mừng rỡ hỏi thăm:
- Cô cô người gặp qua?
Tuyết Nữ dịu dàng cười, chớp mắt vài cái đối với Đường Phong nói:
- Ngươi quên mấy năm nay cô cô làm cái gì rồi?
Đường Phong bừng tỉnh hiểu ra, những năm gần đây Tuyết Nữ một mực lẻn vào trong các tông môn trộm dược liệu, có thể nói đối với dược liệu có kiến thức rất rộng rãi, toàn bộ Lý Đường đế quốc, thậm chí toàn bộ đại lục không có người nào so sánh được.
- Cô cô thấy ở nơi nào?
Đường Phong truy hỏi.
Tuyết Nữ giả bộ cau mày, chỉ chỉ trán:
- Để ta suy nghĩ một chút, tuổi tác một xấp dày, có chút không nhớ được!
Vừa nói, khóe mắt còn hiện lên một tia tươi cười giảo hoạt.
Hai đại sát thần nhất thời toát mồ hôi lạnh, bọn họ thực sự không biết Tuyết Nữ bình thường băng lãnh không gì sánh được cư nhiên có thể có loại biểu tình này, có thể nói ra những lời như vậy. Nếu như tuổi tác của nàng một xấp dày, vậy chẳng phải hai người đều đã trở thành lão già gần đất xa trời rồi? Bất quá, hình như nàng chỉ tại thời điểm đối mặt với Đường Phong mới có một ít biểu tình và ngôn ngữ rất không bình thường.
Sự giảo hoạt của Tuyết Nữ hoàn toàn đọng lại nơi đuôi mắt, Đường Phong không phải là người mù, sao có thể không nhìn ra? Trên mặt nàng rõ ràng chính là biểu tình: “Ngươi cầu ta a, ngươi cầu ta ta sẽ nói cho ngươi.”
Ngũ liễu căn đối với Đường Phong có thể nói rất quan trọng, thời gian dài như vậy mới có một chút xu thế tìm được tin tức, Đường Phong làm sao bỏ qua?
Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể kéo da mặt dày, cầm lấy cánh tay Tuyết Nữ lay lay nói:
- Cô cô người nói cho ta biết đi!
- Phụt…
Một câu nói này tức thì khiến mọi người phì cười, bọn họ chưa từng nhìn thấy qua Đường Phong dùng loại ngữ khĩ này nói với người khác.
Trong lòng Tuyết Nữ đau xót, thiếu chút nữa khóc thành tiếng, năm đó đưa Đường Phong tới Thiến Tú hắn mới chỉ là một hài tử nằm trong tã lót, ngay cả nói cũng không nói được, chỉ biết oa oa khóc lớn.
Bình luận truyện