Vô Thường

Chương 498: Vị tỷ tỷ này vừa ý ngươi



Nghĩ tới đây, trong lòng Đường Phong khẽ động, dựa theo thuyết pháp của Lôi Tẩu, thực lực lúc đầu của con Đại Xà trong Huyết hồ chỉ đạt tới Lục giai đỉnh phong, hôm nay trăm năm qua đi, không biết nó có tấn chức Thất giai hay không, nếu nó tấn chức Thất giai sẽ có chút phiền phức.

Thời điểm này có Lôi Tẩu đi cùng thì nhiều thêm một phần đảm bảo.

Nghĩ tới đây, Đường Phong mở miệng nói:

- Ngưu huynh, chỗ ta nơi này có mấy lộ kiếm pháp, nếu ngươi học được, ta bảo đảm thực lực của huynh sẽ tăng thêm ba thành.

- Thật không?

Tròng mắt Lôi Tẩu máy động, hắn đã cho rằng mình là vô địch thiên hạ, nếu thực lực lại tăng thêm ba thành, đây không phải là càng vô địch?

Đây xác thực là một bộ kiếm pháp có uy lực rất bá đạo, chính là Cự Kiếm Môn Phách Sát Kiếm. Bộ kiếm pháp này cần phải dùng cự kiếm huy động, mang theo xu thế công kích bàng bạc, mà bản thân Lôi Tẩu đều phù hợp với các yêu cầu của nó.

Lập tức, Đường Phong đem tâm pháp Phách Sát Kiếm cùng kiếm chiêu truyền cho Lôi Tẩu, tuy tâm tư Lôi Tẩu đơn thuần, nhưng không có nghĩa là hắn đầu đất. Dù sao cũng là Thất giai linh thú, bản thân có ưu thế trời sinh, học loại kiếm pháp thích hợp với hắn rất nhanh.

Chỉ thời điểm Lôi Tẩu đang học tập, hành trình của hai người bị trì hoãn, dù sao cũng không vội, Đường Phong dứt khoát tìm một địa phương nghỉ ngơi hai ngày.

Thời điểm Lôi Tẩu tại khổ luyện Phách Sát Kiếm, Đường Phong đã củng cố vững chắc cảnh giới Thiên giai của mình.

Lúc này tấn chức Thiên giai, Đường Phong có thể thi triển Mượn Xác Hoàn Hồn mà không có bất kỳ di chứng nào. Đại khái là bởi vì lần trước mượn lực lượng thiên lôi luyện thể. Hơn nữa, hiện tại đã tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, bây giờ không cần tu luyện, nhắm mắt cảm giác một chút, linh khí trong phương viên mười dặm vẫn dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn, chỉ đáng tiếc là, cương tâm Đường Phong đặc thù, tuy có thể khống chế những linh khí này, nhưng không cách nào thuyên chuyển, điều này làm cho hắn tiếc nuối không thôi.

Hơn nữa thân thể của mình bây giờ đã trở nên khác nhau rất lớn so với trước kia, huyết nhục trong cơ thể hiện ra hào quang nhàn nhạt, ẩn chứa lực đạo vô cùng vô tận, lục phủ ngũ tạng, kim quang sáng chói, sinh cơ bừng bừng, không có một chút tạp chất nào.

Đường Phong không biết thân thể hiện tại của mình còn có thể bị tổn thương nữa hay không, hắn cũng không biết một quyền hiện tại của mình mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng có một điều chắc chắn là, sau khi đột phát Thiên giai, thực lực của mình đã tăng lên một cấp độ khác với trước kia.

Lôi Tẩu ở bên kia càng luyện càng hưng phấn, Phách Sát Kiếm phát ra uy lực chưa từng có từ trước tới nay, mỗi chiêu đều phát ra khí thể tuyệt đỉnh, rất hợp với khẩu vị của hắn, hắn thân là Thất giai linh thú, cũng cảm nhận được, khi mình sử dụng bộ kiếm pháp này và không sử dụng kiếm pháp, uy lực phát ra cách nhau một trời một vực, lúc này mới chân chính tin tưởng lời nói lúc trước của Đường Phong.

Hai ngày qua đi, Đường Phong phải lôi kéo hắn mới chịu lên đường, hắn vẫn chưa thỏa mãn, một bên khổ luyện Phách Sát Kiếm, một bên không ngừng hỏi thăm Đường Phong xem còn có kiếm pháp nào thích hợp với hắn nữa không.

Phách Sát Kiếm thực sự không được tính là kiếm pháp cao thâm, nếu phân võ học trên thế gian thành tam đẳng, thì Phách Sát Kiếm chỉ được tính là hàng trung đẳng. Lôi Tẩu luyện tập nó thành thục cũng không quá mức khó khăn, mặc dù chỉ mất hai ngày ngắn ngủn, nhưng hắn đã nắm được tinh túy trong Phách Sát Kiếm.

Đường Phong cũng không sợ hắn tham thì thâm, dù sao Cự Kiếm Môn ngoài Phách Sát Kiếm ra, còn có một bộ Đoạn Nhạc kiếm pháp, đáp ứng với Lôi Tẩu là sau khi hoàn thành chuyện lần này sẽ truyền cho hắn. Đoạn Nhạc kiếm pháp cũng đi theo lộ tuyến đại khai đại hợp, phi thường thích hợp cho Lôi Tẩu tu luyện.

Lôi Tẩu vui mừng, càng ngày càng thân cận với Đường Phong, mở miệng là Phong lão đệ không ngừng, nào là nói chỉ cần Đường Phong có chuyện hắn sẽ nghĩa bất dung từ, trong ba tấc đất của Bạch Đế Bí Cảnh, lão Ngưu hắn tuyệt đối sẽ bảo hộ Đường Phong an toàn , nào là hắn rất có trách nhiệm.

Đường Phong cũng không phản bác hắn, tính tình Lôi Tẩu ngay thẳng, tuy nhiên hiện tại có chút bộp chộp, nhưng dù sao hắn cũng mới hóa thành nhân hình, tâm lý nóng nảy, chỉ cần ngày sau ăn chút đau khổ sẽ cải biến được khuyết điểm này.

Thời gian một ngày qua đi, hai người cuối cùng cũng đã đi đến phụ cận của địa phương kia.

Mặc dù còn cách khoảng mười dặm, Đường Phong cũng có thể cảm nhận được một cổ tà khí trùng thiên, các đám mây trên bầu trời cũng có màu huyết sắc, rất là quỷ dị.

Mặc dù Lôi Tẩu không có cảm giác nhạy bén như Đường Phong, nhưng hắn thân là linh thú, sẽ có bản năng né tránh nguy hiểm, từ khi bước vào đây, hẳn cảm giác toàn thân lạnh lẽo, nhịn không được nổi da gà toàn thân, thần sắc thập phần ngưng trọng.

- Chẳng lẽ đầu Đại Xà kia cũng vượt qua được Hóa Hình Chi Kiếp như lão Ngưu ta rồi sao?

Lôi Tẩu suy đoán nói.

Đường Phong gật gật đầu:

- Cho dù không vượt qua Hóa Hình Chi Kiếp, chỉ sợ cũng đã tấn chức Thất giai.

Cổ khí thế bực này, không phải Thiên giai cao thủ có thể phóng xuất, chỉ có Linh giai mới có thể.

Bất quá có Lôi Tẩu bên người, Đường Phong cũng không sợ đầu Đại Xà kia, hắn chỉ muốn nhìn xem chỗ này thật sự có Xích Tâm Linh Quả hay không mà thôi.

Bất quá điều làm cho hắn nghi hoặc, tà khí đó rốt cuộc từ đâu mà có, bên trong tà khí, giống như có âm hồn hội tụ, làm cho âm hồn trong cương tâm của hắn rục rịch mãi không thôi.

Không phải nói trong Bạch Đế Bí Cảnh không có người sao? Những âm hồn kia được sinh ra thế nào? Chẳng lẽ linh thú sao khi chết cũng hóa thành âm hồn?

Đoán không ra, chỉ có thể tiến về phía trước mới có thể xác định.

Lộ trình hơn mười dặm, dưới cước lực của Đường Phong cùng Lôi Tẩu, chỉ mất thời gian nửa chén trà là đến. Xa xa nhìn vào, chỉ thấy trước mặt là một cái hồ nước chiếm phương viên mười dặm, giữa hồ, nước trong hồ giống như là máu tươi, không ngừng có bọt khí bốc lên, cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi.

Tà khí ở đây đã ngưng tụ thành thực chất, vô luận là Đường Phong hay Lôi Tẩu, đều cảm giác được tiếng gào khóc thảm thiết không dứt bên tai, từng cơn gió lạnh, quỷ dị khó hiểu.

- Điều này...

Lôi Tẩu cũng ngẩn ngơ.

- Thời điểm trước kia khi ta đi đến nơi này, Huyết hồ này không có tà khí đậm đặc như thế này. Tại sao chỉ qua một thời gian ngắn nó lại biến thành như vậy?

Thời gian ngắn của hắn là trăm năm a, thời gian trăm năm qua đi, thương hải tang điền là điều dễ hiểu, nhưng cái Huyết hồ này cũng có điều kỳ quái. Đường Phong suy đoán cái gọi là Đại Xà, chỉ sợ là một loại tà vật, lợi dụng Huyết hồ này để tu luyện, giống như Lôi Tẩu lợi dụng Thiên Lôi Thần Mộc để tu luyện vậy, mà Huyết hồ bây giờ có biến hóa, có thể đoán được công pháp của Đại Xà kia đã tu luyện thành công.

Đây thật sự là Huyết hồ a, nước ở bên trong tuyệt đối là máu tươi, chỉ có điều đây là máu tươi đã tích tụ qua nhiều năm tháng, trở nên nồng đậm vạn phần, mùi máu tanh xông vào mũi, hương vị của huyết tinh này làm cho người ta vừa ngửi thấy đã buồn nôn, còn có tác dụng quấy nhiễu tâm thần.

Trung tâm của hồ nước, có một vật nhỏ, có hình dạng trái tim đang phiêu phù trong đó, nó vẫn đang nhúc nhích, giống hệt như trái tim đang đập, phát ra tiếng vang mạnh mẽ, mỗi lần nó nhảy lên một cái, cả phiến Huyết hồ này quay cuồng một lần.

Xích Tâm Linh Quả? Đường Phong tập trung tinh thần nhìn nó, lại thất vọng lắc đầu, đây không phải Xích Tâm Linh Quả, tuy hắn chưa từng nhìn thấy qua thứ này, nó có hình dáng rất giống với hình vẽ của Bạch Nguyệt Dung, giống đến mức như từ một khuôn khắc ra, nhưng Đường Phong có thể khẳng định, đây không phải Xích Tâm Linh Quả.

Bởi vì tà khí của nó quá nặng, đừng nói cầm nó đi cứu người, một khi cho người ta ăn vào, người nọ tuyệt đối sẽ bị tà khí quấn thân, đánh mất thần trí.

Cho dù trên đường đi Lôi Tẩu đã nhiều lần nhắc nhở Đường Phong, tại đây không có Xích Tâm Linh Quả, nhưng Đường Phong vẫn nuôi một tia kỳ vọng, hiện tại đã xác định, không khỏi có chút thất lạc.

- Con rắn nhỏ kia, Ngưu gia gia tới tìm ngươi báo thù, ngươi còn không mau lăn ra đây nhận lấy cái chết.

Âm thanh của Lôi Tẩu giống như sấm rền, nương theo âm thanh phát ra, trong không khí truyền ra một âm thanh nổ vang, mắt thường có thể thấy được một ít hoa điện lập lòe trên không trung.

Lôi Tẩu gầm lên giận dữ như thế không biết có phải là bản năng hay không, âm thanh không tiêu tan truyền ra bốn phía, bao phủ phương viên mười dặm của Huyết hồ, chỉ nghe có âm thanh hồi đáp truyền đến không ngừng:

- Chết... Chết...Chết...

Chiêu thức này chỉ có Linh giai cao thủ mới có thể thi triển, nương theo âm thanh truyền đến, nước trong Huyết hồ cuộn sóng, bắn lên cao vài thước.

Lập tức, một tiếng cười khanh khách vũ mị truyền tới:

- Ta tưởng là ai, nguyên lai là con tiểu súc sanh trăm năm trước, không nghĩ tới ngươi cũng có thể hóa hình. Không tệ không tệ, cơ bắp toàn thân của ngươi rắn chắc như thế, lại đây để tỷ tỷ kiểm tra một chút được không?

Âm thanh này phi thường ngọt ngào, ẩn chứa ý mị hoặc rất cường đại, thời điểm âm thanh vang lên, Đường Phong cảm thấy trong không khí phiêu đãng mùi vị rất ngọt ngào, toàn thân ôn hương nhuyễn ngọc, gương mặt làm vô số mỹ nữ phải cúi đầu nhận thua, tứ chi uyển chuyển, bước đi nhẹ nhàng, làm cho huyết mạch của người ta sôi lên sùng sục.

Mị công, Đường Phong khẽ cười một tiếng, hắn hoàn toàn không tới đầu Đại Xà này lại có thể thi triển ra mị công, hơn nữa chỉ bằng âm thanh truyền ra, chỉ sợ mạnh hơn mị công của Thi Thi một bậc.

Bất quá hiện nay thực lực của Đường Phong tăng lên nhiều, bản tâm kiên định, hơn nữa hắn cũng không phải hạng người háo sắc, dùng mị công để đối phó hắn, chẳng khác nào trò cười.

Lấy đoản kiếm màu đen ra, nhẹ nhàng đánh về phía trước, vô số ảo giác bị chém thành bột mịn.

Đường Phong vốn có chút bận tâm tình huống của Lôi Tẩu, quay đầu nhìn lại, đã thấy Lôi Tẩu không bị ảnh hưởng chút nào, gãi đầu của mình, sau đó nghi hoặc nhìn Đường Phong hỏi:

- Lời này của nàng là có ý gì? Lão Ngưu ta đến tìm nàng báo thù, tại sao nàng lại khách khí như thế?

Xem bộ dáng của hắn, chỉ sợ ảo giác trước mặt chưa từng có tác dụng. Đường Phong không khỏi cảm khái một tiếng, tâm tư đơn giản cũng có lợi a. Đối mặt với câu hỏi của Lôi Tẩu, Đường Phong khẽ cười nói:

- Sợ là vị tỷ tỷ này vừa ý lão Ngưu ngươi, muốn ngươi lưu lại làm chồng của nàng.

Đường Phong sợ hắn nghe không hiểu, chỉ có thể dùng từ ngữ đơn giản nhất giải thích.

Lôi Tẩu giận dữ:

- Lão Ngưu ta đường đường là Lôi Tẩu thần thú, sao có thể chung sống với con rắn nhỏ này chứ, cái gì mà làm chồng, đừng vội hồ ngôn loạn ngữ, mau mau lăn ra đây nhận lấy cái chết.

- Hừ!

Đại Xà ẩn núp trong bóng tối hừ lạnh một tiếng, như có ý oán trách.

- Cái thứ không hiểu không tình, nếu các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.

Vừa dứt lời, cả phiến Huyết hồ cuộn sóng, huyết vụ đậm đặc màu đỏ bay lên, hướng Đường Phong cùng Lôi Tẩu bao phủ lại.

Phiến huyết vụ này đậm đặc như hóa thành thực chất, phô thiên cái địa, lập tức bao phủ Đường Phong cùng Lôi Tẩu vào trong đó.

Đường Phong cố tình muốn thử một chút, sau khi tấn chức Thiên giai thì thực lực và thân thể sẽ cao đến trình độ nào, cho nên không tận lực ngăn cản, tùy ý để cho huyết vụ bổ nhào tới trước mặt của mình.

Chẳng ngờ rằng, thời điểm huyết vụ kia sắp tiếp xúc với thân thể của hắn, lại trực tiếp đi đường vòng, hơn nữa từ trong huyết vụ, truyền ra vô số âm thanh hoảng sợ rú lên.

Đường Phong cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống này, hắn vốn suy đoán tình huống thân thể của mình bây giờ, bách độc bất xâm, vạn tà tránh lui. Nhưng huyết vụ này lại hoảng sợ đi đường vòng, làm cho hắn nghi hoặc không thôi.

Cương tâm Tiểu Khô Lâu làm ra động tĩnh, vô số âm hồn bên trong vui sướng kêu lên, rục rịch muốn động. Trong lòng Đường Phong khẽ động, nghĩ thầm chẳng lẽ là vì cương tâm của mình? Cương tâm của mình, hoàn toàn không phát huy tác dụng trong chiến đấu, nhưng lại có năng lực khắc chế âm hồn.

Nếu như trong huyết vụ này, thực sự có chứa vô số âm hồn,vậy thì tình huống bây giờ đã có thể giải thích.

Nghĩ tới đây, Đường Phong vươn tay ra, thăm dò huyết vụ, chỉ nghe tiếng vang xoạt xoạt truyền đến, giống như tuyết tan, phàm là huyết vụ bị Đường Phong đụng phải, lập tức biến thành vô hình.

- Răng rắc xoạt xoạt.

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, so sánh với Đường Phong bên này rất bình tĩnh, Lôi Tẩu bên kia huyên náo đến mức long trời lở đất.

Xuất Phách Sát Kiếm, mộc kiếm huy động, phát ra một đạo lôi điện to như thùng nước, lập tức đem huyết vụ trước mặt chém thành hư vô.

Lôi thuộc tính, chí dương chí cương, vốn là khắc tinh của âm tà chi vật, Lôi Tẩu thân là Lôi hệ linh thú, cầm trên tay Thiên Lôi Thần Mộc Mộc Tâm hóa thành mộc kiếm, giống như hổ mọc thêm cánh, Giao Long nhập hải, cao hứng sử dụng Phách Sát Kiếm, đem phiến huyết vụ trước mặt quét sạch không còn, thiên lôi lại đánh về phía Huyết hồ, máu trong hồ lập tức rung động mạnh, một mảnh lớn của Huyết hồ bị biến mất.

Một chiêu Phách Sát Kiếm này có uy lực rất hung mãnh, Lôi Tẩu nhịn không được cười ha hả, tiếng cười như sấm:

- Đợi lão Ngưu ta hủy cái Huyết hồ này của ngươi, ta muốn xem ngươi ẩn thân nơi nào.

Dứt lời, cũng mặc kệ hắn ra ai, chém xuống một kiếm nữa, lôi quang phô thiên cái địa đánh xuống, chỉ một kiếm, nơi kiếm chiêu đi qua làm huyết vụ bốn phía tiêu tán không còn, thế đi của kiếm chiêu chưa giảm, trực tiếp làm cho một mảnh lớn Huyết hồ biến mất.

Đại Xà ẩn trong bóng tối phát ra tiếng thét kinh hãi, hoảng sợ nói:

- Trên tay ngươi cầm là bảo vật gì?

Trăm năm trước Đại Xà đã đánh qua một trận với Lôi Tẩu, mặc dù biết hắn là Lôi hệ linh thú, trời sinh khắc chế tà vật, nhưng là tự cao tiến vào trong Huyết hồ chiến đấu với nó, nó cũng không sợ hắn. Lần này nàng cũng tấn chức Thất giai, vượt qua Hóa Hình Chi Kiếp, vốn ỷ vào thiên thời địa lợi, muốn bắt Lôi Tẩu vốn không phải việc khó, nhưng không nghĩ tới trên khối mộc đầu tay hắn lại gia tăng uy lực cho hắn lên rất nhiều, nhất thời không xem xét kỹ, bị hủy đi không ít huyết vụ, làm cho nàng vừa sợ vừa giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện